CHAPTER FOUR OLDER PEOPLE – THEIR NEEDS FOR SOCIALWORKINTRODUCTION4.1  dịch - CHAPTER FOUR OLDER PEOPLE – THEIR NEEDS FOR SOCIALWORKINTRODUCTION4.1  Việt làm thế nào để nói

CHAPTER FOUR OLDER PEOPLE – THEIR N

CHAPTER FOUR OLDER PEOPLE – THEIR NEEDS FOR SOCIAL
WORK
INTRODUCTION
4.1 Old age is not of itself a ‘problem’, pathology or statement of need. In the words of
the interim report of the 21st Century Social Work Review (Scottish Executive 2005):
‘Older people are not a homogenous group, and categorisation as a distinct
service user group is, arguably, contentious. People do not receive social
services by virtue of being ‘older’. Rather they are in need of service, for
example because of ill health, physical impairment, mental health difficulties
(significantly dementia), addiction or offending.’ (p16-17)
4.2 Under the heading ‘the limitations of the client group approach’, Statham et al (2005)
write on the same theme:
“Many people in the adult groups have a range and variety of physical,
sensory, mental health, substance misuse and/or learning difficulties, in
different mixes, which interact with each other, and with acute and chronic
health conditions, to produce a wide variety of obstacles to ordinary living,
social inclusion and the exercise of their human and civil rights. The same
conditions and combinations affect the lives of children and people over 60 or
65’ (pp53/4.”)
4.3 This chapter looks in more detail at the incidence and consequence of these conditions
in people over 65, to consider whether and how the need for social work help may be
heightened by the combination with age, i.e. whether care needs are significantly different or
greater than if they had occurred in earlier adulthood. This will provide a basis upon which
to discuss more fully the nature of effective social work with older people who have such
conditions, or find themselves in these circumstances.
DEMOGRAPHY
4.4 The results of the 2001 Census confirmed predictions about a large change in the
demographic profile of Scotland over the next 23 years. The number of older people is
predicted to rise by 46%, from 812,000 in 2002 to almost 1.2 million in 2027. Further
analysis reveals even higher predicted rises in the very old population (aged 85 and over)
from 88,000 to 174,000 over the same period (Audit Scotland 2004).
4.5 The overall increase in the older population has far reaching implications for future
service provision, particularly an increase in demand for community care services. The
anticipated growth in over 85s will place more pressure on these services. The rates of
physical impairment and dementia are significantly higher among this group, leading to a
need for more specialist care. As a percentage of the total population, the 65 and over age
group will increase, while those most likely to care for them (aged 35-64 years) will decrease
(Audit Scotland 2004).
23
4.6 We have included these figures and projections for two reasons: first, to underline the
importance of defining clearly and carefully the need for social work support and help (as
distinct from social care or social services) to older people with any of the needs described
below, as social workers become an increasingly scarce resource. Secondly, it is important to
define effective social work support as clearly as possible in order to ensure that social
workers are not deployed on tasks where their particular blend of knowledge and skills are
not needed, such deployment continuing only because it has always been so.
PEOPLE WITH LEARNING DISABILITIES
4.7 Improvements in health and social care mean that people with learning disabilities can
now expect to live considerably longer than before. Indeed, those with milder learning
disabilities now have a life expectancy similar to that of the rest of the population (Hogg et al
2000).
4.8 As increasing numbers of people with learning disabilities live to an older age, they
encounter age-related illness and conditions such as dementia (Watchman 2003). There are
mixed messages from the research about how many people with learning disabilities are
affected by dementia. Kerr and Wilkinson (2005) emphasise that ‘people with learning
difficulties for reasons other than Down’s syndrome have a similar or only slightly increased
risk of developing the condition’. They also quote figures showing that people with Down’s
syndrome have a much higher rate of Alzheimer’s disease than the general population (36%
of those over 50, 54% of those over 60).
4.9 Many adults with learning disabilities now living in the community are former
residents of long stay hospitals, some having lived in institutions since childhood. Although
they are believed to be, in the main, well settled and with a much improved quality of life,
many may have little life history to draw on as they grow older. Some will have reestablished
broken relationships with parents or siblings, which may face new and different
tensions as the family group age, and parents and older relatives die. Their ability to remain
in the community even with support may become more limited, leading to readmission to
institutional care which will present a very particular set of anxieties and challenges. Such
older people are less likely to be able to draw on informal care and support in their
communities (compared with their long-established ‘local neighbours’). Indeed their position
in the local community, and community attitudes towards them, may also change for the
worse as they become older and their needs and impairments more pronounced. Just as social
workers were heavily involved (as part of successful multi-agency teams)in the resettlement
of patients prior to the closure of long stay hospitals, we should expect that social workers
will be needed when some of these same people develop different needs, as they grow older.
4.10 The Same as You? (Scottish Executive 2000), the report of a comprehensive review of
services to people with learning disabilities in Scotland, recommended that local authorities
and health services make sure that older people with learning disabilities have the same
access to health and social care support as older people generally. A range of professionals
continue to be needed - including housing staff, learning disability nurses and psychologists.
The Same as You? also identified a new role, that of Local Area Coordinator (LAC) who
should be responsible for co-ordinating services and support to individuals with learning
disabilities, or families with a learning disabled member. The LACs must work with the
24
whole person, in their whole environment, assessing and developing all the relationships that
the client is part of, and that are changing. This role may be fulfilled by a social worker,
although not necessarily.
PEOPLE WITH DEMENTIA
4.11 Parker and Penhale, noting that the incidence of dementia increases as people become
older, nevertheless caution:
“Whilst the incidence of dementia is around 5% at age 60, 20% of those who are
aged 80 and over can expect to develop dementia….Whilst this figure, and the
increased risk of developing the disease with age is of concern to many, it needs
to be kept in perspective: 80 percent of those aged 80 or over do not develop
dementia.” (p4)
4.12 MacDonald (2004), in a chapter devoted to dementia care, quotes Moriarty’s
summary of key findings from research:
• the prevalence of dementia is difficult to determine
• there is increased public awareness of dementia, as well as new drug therapies
• the need for access to counselling and support has been more clearly articulated
as a result
• people from ethnic minority groups are becoming a growing proportion of people
with dementia
• intensive domiciliary care, if reinforced by specialist care management, may
enable people to remain in the community for longer
• people with dementia living in the community are especially likely to be reliant
on the support of a single person, usually their spouse, or adult daughter
• carers’ psychological health is likely to be poorer if they are caring for a person
with dementia, and providing substantial amounts of care.
4.13 Later in the same chapter, MacDonald writes ‘the confusion of dementia sufferers
from minority ethnic groups has been found to be exacerbated by the lack of culturally aware
services.’ Bowes and Wilkinson (2003) draw attention to cultural differences in the way
people perceive dementia. These authors argue that cultural variation is such that the ‘only
meaningful approach to meeting needs is to offer person centred mainstream services to all
on an equal basis’. The reference to ‘person centred’ is a pointer to the need for social work
skills in the provision of care and services to people with dementia and their carers.
4.14 The incidence of dementia, its various manifestations, the effects on behaviour, on
quality of life, on relationships and on independence have been much better understood since
publications such as Hunter (1997) and Marshall (1997), as are the particular implications for
social work practice. Tibbs (2001), for example, devotes a chapter of her book to the ‘core
tasks of social work’ in relation to people with dementia, discussing assessment, including
risk assessment, and care planning, noting the importance of involving ‘multiple clients’
(reflecting the varying and sometimes conflicting needs of carers) and the ‘need for
continuous adjustment to the care plan.’ She adds:
25
“Experience teaches us, however, that in the case of the person with dementia,
situations can change very quickly…One is the progressive nature of the
dementia, which means that changes in the person’s behaviour continue to
occur. The other is that the carers also live in a situation of life change. Life for
them becomes a long series of little losses, of change after change. The care
plan needs to be a living, dynamic document.” (Tibbs 2001)
She concludes her chapter with a plea for specialist social work expertise for people with
dementia, a subject to which we will return in chapter 5.
PEOPLE WITH OTHER MENTAL HEALTH NEEDS
4.15 Although dementia is sometimes viewed
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
CHƯƠNG BỐN NGƯỜI LỚN TUỔI-NHU CẦU CHO XÃ HỘICÔNG VIỆCGIỚI THIỆU4.1 tuổi già không phải là của riêng của mình 'vấn đề', bệnh lý tuyên bố cần thiết. Trong những lời củabáo cáo tạm thời của thế kỷ 21 công tác xã hội nhận xét (người Scotland chấp hành 2005): ' Người lớn tuổi là không một nhóm đồng nhất, và phân loại như là một khác biệtNhóm người sử dụng dịch vụ được, tranh cãi, gô. Mọi người không nhận được xã hộiDịch vụ bằng đức hạnh của đang 'cũ'. Thay vào đó họ đang cần dịch vụ, choVí dụ do sức khỏe kém, khiếm vật lý, khó khăn sức khỏe tâm thần(một cách đáng kể mất trí nhớ), nghiện hoặc vi phạm.' (p16-17)4.2 dưới tiêu đề 'hạn chế của phương pháp tiếp cận nhóm khách hàng', Statham et al (2005)viết trên cùng một chủ đề:"Nhiều người trong các nhóm dành cho người lớn có một phạm vi và đa dạng của vật lý,sức khỏe cảm giác, tinh thần, lạm dụng chất và/hoặc học tập khó khăn, tronghỗn hợp khác nhau, mà tương tác với nhau, và với cấp tính và mãn tínhđiều kiện sức khỏe, để sản xuất một loạt các trở ngại đối với cuộc sống bình thường,hòa nhập xã hội và tập thể dục của con người của họ và quyền dân sự. Chúc bạn như vậyđiều kiện và kết hợp ảnh hưởng đến cuộc sống của trẻ em và người hơn 60 hoặc65' (pp53/4.")4.3 chương này sẽ chi tiết hơn tại tỷ lệ mắc và hậu quả của những điều kiệntrong người trên 65 tuổi, để xem xét liệu và làm thế nào sự cần thiết để được giúp đỡ công tác xã hội có thểnâng cao bởi sự kết hợp với tuổi tác, tức là cho dù nhu cầu chăm sóc là đáng kể khác nhau hoặclớn hơn nếu họ đã xảy ra ở tuổi trưởng thành sớm hơn. Điều này sẽ cung cấp một cơ sở màđể thảo luận đầy đủ hơn bản chất của công tác xã hội có hiệu quả với người lớn tuổi đã như vậytiết, hoặc tìm thấy chính mình trong những trường hợp này.BIẾN ĐỘNG DÂN SỐ4.4 kết quả điều tra dân số năm 2001 của xác nhận dự đoán về một sự thay đổi lớn trong cácHồ sơ nhân khẩu học của Scotland trong 23 năm tiếp theo. Số lượng người lớn tuổi làdự đoán tăng lên của 46%, từ 812,000 năm 2002 tới gần như 1.2 triệu năm 2027. Xem thêmphân tích cho thấy tăng dự đoán cao hơn trong dân số rất cũ (tuổi từ 85 và hơn)từ 88,000 để 174,000 so cùng kỳ (kiểm toán Scotland năm 2004).4,5 sự gia tăng tổng thể trong dân số cũ đã đến nay đạt ý nghĩa cho tương laiDịch vụ cung cấp, đặc biệt là sự gia tăng nhu cầu về dịch vụ chăm sóc cộng đồng. Cácdự đoán tăng trưởng trong hơn 85s sẽ đặt thêm áp lực trên các dịch vụ này. Tỷ lệvật lý suy giảm và mất trí nhớ là cao hơn đáng kể trong số các nhóm này, dẫn đến mộtcần cho thêm chuyên gia chăm sóc. Như là một tỷ lệ phần trăm tổng dân số, 65 và hơn tuổiNhóm sẽ tăng lên, trong khi những người có nhiều khả năng để chăm sóc cho họ (tuổi 35-64 năm) sẽ giảm(Kiểm toán Scotland năm 2004). 234.6 chúng tôi đã bao gồm các số liệu và dự vì hai lý do: thứ nhất, để gạch dưới cáctầm quan trọng của việc xác định rõ ràng và cẩn thận sự cần thiết để hỗ trợ công tác xã hội và trợ giúp (nhưkhác biệt với chăm sóc xã hội hoặc dịch vụ xã hội) để người lớn tuổi với bất kỳ nhu cầu được mô tảdưới đây, như nhân viên xã hội trở thành một nguồn tài nguyên ngày càng khan hiếm. Thứ hai, nó là quan trọng đối vớixác định hỗ trợ công tác xã hội có hiệu quả là rõ ràng càng tốt để đảm bảo rằng xã hộingười lao động không được bố trí về trách nhiệm của sự pha trộn cụ thể của kiến thức và kỹ năng ở đâukhông cần thiết, như triển khai tiếp tục chỉ vì nó luôn luôn là như vậy.NHỮNG NGƯỜI BỊ KHUYẾT TẬT HỌC TẬP4.7 cải tiến trong sức khỏe và chăm sóc xã hội có ý nghĩa rằng những người bị Khuyết tật học tập có thểbây giờ hy vọng sẽ sống lâu hơn đáng kể hơn hết. Thật vậy, những người có học tập nhẹ hơnKhuyết tật bây giờ có tuổi thọ tương tự như phần còn lại của dân số (Hogg et alnăm 2000).4.8 là con số ngày càng tăng của những người bị Khuyết tật học tập sống cho một tuổi già, họgặp tuổi liên quan đến bệnh tật và điều kiện như mất trí nhớ (Watchman năm 2003). CóCác thông điệp hỗn hợp từ các nghiên cứu về bao nhiêu người Khuyết tật học tậpbị ảnh hưởng bởi chứng mất trí. Kerr và Wilkinson (2005) nhấn mạnh rằng ' những người có học tậpkhó khăn cho các lý do khác hơn so với hội chứng Down's có một tương tự hoặc chỉ hơi tăngnguy cơ phát triển các điều kiện '. Họ cũng trích dẫn con số hiển thị mà mọi người với xuống củaHội chứng có một tỷ lệ cao hơn nhiều của bệnh Alzheimer so với dân số nói chung (36%những người trên 50, 54% của những người hơn 60).4.9 nhiều người lớn bị Khuyết tật học tập hiện đang sống trong cộng đồng được cũcư dân của bệnh viện trú dài, một số có sống trong các tổ chức kể từ thời thơ ấu. Mặc dùhọ được cho là, trong chính, cũng định cư và với một nhiều cải thiện chất lượng cuộc sống,nhiều người có thể có ít cuộc sống lịch sử để vẽ trên khi họ lớn lên. Một số sẽ có tái lậpbị hỏng mối quan hệ với cha mẹ hoặc anh chị em, có thể đối mặt với mới và khác nhaucăng thẳng như gia đình nhóm tuổi, và cha mẹ và hàng cổ hơn chết. Khả năng của họ để duy trìtrong cộng đồng thậm chí với sự hỗ trợ có thể bị giới hạn hơn, dẫn đến readmission đểtổ chức Chăm sóc mà sẽ giới thiệu một tập hợp rất cụ thể của nỗi lo và thách thức. Như vậyngười lớn tuổi là ít có khả năng để có thể vẽ trên không chính thức chăm sóc và hỗ trợ trong của họcộng đồng (so với của họ lâu dài nhằm 'địa phương hàng xóm'). Thực sự là vị trí của họtrong cộng đồng địa phương, và cộng đồng Thái độ đối với họ, có thể cũng thay đổi cho cáctồi tệ hơn khi chúng trở nên lớn và nhu cầu và khiếm rõ nét hơn. Chỉ là xã hộicông nhân đã rất nhiều liên quan (như là một phần của thành công nhiều cơ quan đội) trong việc tái định cưcủa bệnh nhân trước khi đóng cửa dài ở bệnh viện, chúng tôi nên mong đợi mà nhân viên xã hộisẽ là cần thiết khi một số những người này cùng phát triển nhu cầu khác nhau, khi họ lớn lên.4.10 giống như bạn? (Hành pháp Scotland năm 2000), báo cáo của một đánh giá toàn diệnDịch vụ cho người Khuyết tật học tập tại Scotland, khuyến cáo rằng địa phương chính quyềnvà dịch vụ y tế đảm bảo rằng những người lớn bị Khuyết tật học tập có cùng mộttruy cập vào y tế và xã hội quan tâm hỗ trợ như là người lớn tuổi nói chung. Một loạt các chuyên giatiếp tục để được cần thiết - bao gồm cả nhà nhân viên, y tá Khuyết tật học tập và nhà tâm lý học.Giống như bạn? cũng xác định một vai trò mới, mà của điều phối viên khu vực địa phương (LAC) ngườinên có trách nhiệm phối hợp đồng dịch vụ và hỗ trợ cho các cá nhân với học tậpKhuyết tật hoặc gia đình với một thành viên học tập vô hiệu hóa. LACs là phải làm việc với các 24con người toàn vẹn, trong môi trường toàn bộ của họ, đánh giá và phát triển tất cả các mối quan hệ màkhách hàng là một phần của, và đó thay đổi. Vai trò này có thể được thực hiện bởi một hoạt động xã hộimặc dù không nhất thiết phải.NHỮNG NGƯỜI BỊ CHỨNG MẤT TRÍ4.11 parker và Penhale, ghi nhận rằng tỷ lệ mắc chứng mất trí tăng lên khi người dân trở thànhlớn hơn, Tuy nhiên thận trọng: "Trong khi tỷ lệ của chứng mất trí là khoảng 5% ở độ tuổi 60, 20% của những người đangtuổi từ 80 và hơn có thể mong đợi để phát triển chứng mất trí... trong khi con số này, và cáctăng nguy cơ phát triển bệnh với tuổi là liên quan đến nhiều, nó cầnđể được giữ lại trong quan điểm: 80 phần trăm của những người độ tuổi 80 hoặc hơn không phát triểnchứng mất trí." (p4)4.12 MacDonald (2004), trong một chương dành cho chứng mất trí chăm sóc, dấu ngoặc kép Moriarty củabản tóm tắt của những phát hiện quan trọng từ nghiên cứu:• sự phổ biến của chứng mất trí là khó khăn để xác định• có tăng nâng cao nhận thức công cộng của chứng mất trí, cũng như liệu pháp thuốc mới• sự cần thiết để truy cập để tư vấn và hỗ trợ đã được rõ ràng hơn nêukết quả là• người từ các nhóm dân tộc thiểu số đang trở nên một tỷ lệ ngày càng tăng của người dânvới chứng mất trí• chuyên sâu domiciliary chăm sóc, nếu tăng cường bởi chuyên gia chăm sóc quản lý, có thểcho phép mọi người để duy trì trong cộng đồng lâu hơn• người với chứng mất trí sống trong cộng đồng có đặc biệt là khả năng được dựavào sự hỗ trợ của một người duy nhất, thường là của người phối ngẫu hoặc con gái dành cho người lớn• người chăm sóc sức khỏe tâm lý có khả năng là nghèo hơn nếu họ được chăm sóc cho một ngườivới chứng mất trí, và cung cấp một lượng đáng kể của chăm sóc.4,13 sau đó trong cùng một chương, MacDonald viết ' sự nhầm lẫn của người bị chứng mất trítừ các nhóm dân tộc thiểu số đã được tìm thấy trầm trọng hơn do thiếu nhận thức về văn hóaDịch vụ.' Bowes và Wilkinson (2003) vẽ sự chú ý đến các khác biệt văn hóa trong cáchngười nhận thức chứng mất trí. Các tác giả cho rằng sự thay đổi văn hóa là như vậy mà các ' chỉcách tiếp cận có ý nghĩa để đáp ứng nhu cầu là cung cấp cho người làm trung tâm các dịch vụ chính cho tất cảtheo một bình đẳng '. Tài liệu tham khảo để 'người làm trung tâm' là một con trỏ đến sự cần thiết cho công tác xã hộikỹ năng trong việc cung cấp chăm sóc và dịch vụ cho những người bị mất trí nhớ và người chăm sóc của họ.4,14 tỷ lệ của chứng mất trí, các biểu hiện khác nhau, các hiệu ứng trên hành vi, ngàychất lượng cuộc sống, mối quan hệ và ngày độc lập đã được tốt hơn nhiều hiểu từẤn phẩm như Hunter (1997) và Marshall (1997), như là ý nghĩa cụ thể chocông tác xã hội thực hành. Tibbs (2001), ví dụ, devotes một chương của cuốn sách của mình để các ' cốt lõinhiệm vụ của công tác xã hội ' trong quan hệ với những người bị mất trí nhớ, thảo luận về đánh giá, bao gồm cảnguy cơ đánh giá và lập kế hoạch chăm sóc, ghi nhận tầm quan trọng của liên quan đến 'nhiều khách hàng'(phản ánh nhu cầu khác nhau và đôi khi mâu thuẫn của người chăm sóc) và các ' cần choliên tục điều chỉnh kế hoạch chăm sóc.' Cô cho biết thêm: 25 "Kinh nghiệm dạy chúng ta, Tuy nhiên, mà trong trường hợp của người với chứng mất trí,tình huống có thể thay đổi rất nhanh chóng... Một là sự tiến bộ của cácchứng mất trí, có nghĩa là thay đổi trong hành vi của người tiếp tụcxảy ra. Khác là những người chăm sóc cũng sống trong một tình huống của cuộc sống thay đổi. Cuộc sống chohọ sẽ trở thành một chuỗi dài các thiệt hại nhỏ, của sự thay đổi sau khi thay đổi. Việc chăm sóckế hoạch phải là một tài liệu sống, năng động." (Tibbs năm 2001)Cô kết luận của mình chương với một plea cho chuyên gia công tác xã hội chuyên môn cho những người cóchứng mất trí, một chủ đề mà chúng tôi sẽ trở lại trong chương 5.NHỮNG NGƯỜI CÓ NHU CẦU SỨC KHỎE TÂM THẦN KHÁC4,15 mặc dù mất trí nhớ đôi khi xem
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
CHƯƠNG BỐN TUỔI NGƯỜI - NHU CẦU ĐỂ XÃ HỘI
VIỆC
GIỚI THIỆU
4.1 Tuổi già không phải của chính nó là một "vấn đề", bệnh lý hoặc báo cáo về nhu cầu. Theo lời của
các báo cáo tạm thời của thế kỷ 21 xã hội đánh giá việc (Scottish hành năm 2005):
"Những người già không phải là một nhóm đồng nhất và phân loại như là một biệt
nhóm người sử dụng dịch vụ là, tranh cãi, tranh cãi. Mọi người không nhận được xã hội
dịch vụ nhờ được 'già'. Thay vào đó họ đang cần dịch vụ, cho
ví dụ vì lý do sức khỏe, suy giảm về thể chất, khó khăn sức khỏe tâm thần
(bệnh mất trí nhớ đáng kể), nghiện hoặc vi phạm. " (p16-17)
4.2 Dưới tiêu đề 'những hạn chế của cách tiếp cận nhóm khách hàng, Statham et al (2005)
viết về cùng một chủ đề:
"Nhiều người trong nhóm người lớn có phạm vi và đa dạng về thể chất,
giác quan, sức khỏe tâm thần , lạm dụng chất và / hoặc học tập khó khăn, trong
hỗn hợp khác nhau, tương tác với nhau, và với cấp tính và mãn tính
điều kiện sức khỏe, để sản xuất một loạt các chướng ngại vật để sống bình thường,
hòa nhập xã hội và thực hiện các quyền con người và dân sự của họ. Cùng
điều kiện và kết hợp ảnh hưởng đến cuộc sống của trẻ em và những người trên 60 hoặc
65 '(pp53 / 4. ")
4.3 Chương này xem chi tiết tại tỷ lệ mắc và hậu quả của những điều kiện
ở những người trên 65 tuổi, để xem xét liệu và làm thế nào cần giúp đỡ công tác xã hội có thể được
nâng cao bằng cách kết hợp với độ tuổi, tức là có nhu cầu chăm sóc khác nhau đáng kể hoặc
lớn hơn nếu họ đã xảy ra ở tuổi trưởng thành sớm hơn. Điều này sẽ cung cấp một cơ sở mà
để thảo luận đầy đủ hơn bản chất của công tác xã hội có hiệu quả với những người lớn tuổi có như vậy
điều kiện, hoặc tìm thấy chính mình trong những trường hợp này.
Nhân khẩu học
4.4 Các kết quả điều tra năm 2001 đã khẳng định dự đoán về một sự thay đổi lớn trong các
hồ sơ nhân khẩu học Scotland trong vòng 23 năm tới. Số người lớn tuổi được
dự đoán sẽ tăng lên 46%, từ 812.000 năm 2002 lên gần 1,2 triệu USD trong năm 2027. Hơn nữa
phân tích cho thấy thậm chí còn cao hơn dự đoán tăng trong dân số già (tuổi từ 85 trở lên)
từ 88.000 đến 174.000 so với cùng kỳ (Audit Scotland 2004).
4.5 Sự gia tăng tổng thể trong dân số lớn tuổi đã đến nay đạt ý nghĩa đối với tương lai
cung cấp dịch vụ, đặc biệt là sự gia tăng nhu cầu đối với các dịch vụ chăm sóc cộng đồng. Việc
tăng trưởng dự kiến trong hơn 85s sẽ đặt áp lực nhiều hơn vào các dịch vụ này. Mức
suy giảm về thể chất và sa sút trí tuệ cao hơn đáng kể giữa các nhóm này, dẫn đến
nhu cầu về chăm sóc chuyên khoa hơn. Là một tỷ lệ phần trăm của tổng dân số, 65 tuổi và hơn
nhóm sẽ tăng lên, trong khi những người có khả năng nhất để chăm sóc cho họ (tuổi từ 35-64 năm) sẽ giảm
(Audit Scotland 2004).
23
4.6 Chúng tôi đã bao gồm những số liệu và dự báo hai lý do: thứ nhất, để nhấn mạnh
tầm quan trọng của việc xác định rõ ràng và cẩn thận các nhu cầu hỗ trợ công tác xã hội và giúp đỡ (như
biệt từ chăm sóc xã hội hoặc các dịch vụ xã hội) để những người già với bất kỳ nhu cầu được mô tả
dưới đây, khi các nhân viên xã hội trở thành một ngày càng khan hiếm tài nguyên. Thứ hai, quan trọng là phải
xác định hỗ trợ công tác xã hội có hiệu quả càng rõ ràng càng tốt để đảm bảo rằng xã hội
người lao động không được triển khai trên công việc mà sự pha trộn đặc biệt của họ về kiến thức và kỹ năng được
không cần thiết, triển khai như vậy tiếp tục chỉ bởi vì nó luôn luôn là như vậy.
NGƯỜI KHUYẾT TẬT HỌC
4.7 Những cải tiến trong y tế và chăm sóc xã hội có nghĩa là người khuyết tật học tập có thể
bây giờ mong đợi để sống dài hơn so với trước đây. Thật vậy, những người có học tập nhẹ
khuyết tật hiện nay có tuổi thọ tương tự như phần còn lại của dân số (Hogg et al
2000).
4.8 Khi ngày càng có nhiều người khuyết tật học tập sống với một người lớn tuổi, họ
gặp phải bệnh liên quan đến tuổi và điều kiện như mất trí nhớ (Watchman 2003). Có
thông điệp lẫn lộn từ các nghiên cứu về bao nhiêu người khuyết tật học tập đang
bị ảnh hưởng bởi chứng mất trí. Kerr và Wilkinson (2005) nhấn mạnh rằng "những người có học tập
khó khăn vì các lý do khác hơn là hội chứng Down có một tương tự hoặc chỉ tăng nhẹ
nguy cơ phát triển các điều kiện '. Họ cũng trích dẫn số liệu cho thấy rằng những người bị Down
hội chứng có tỷ lệ cao hơn nhiều của bệnh Alzheimer hơn so với dân số nói chung (36%
của những người trên 50 tuổi, 54% những người trên 60 tuổi).
4.9 Nhiều người lớn khuyết tật học tập hiện đang sống trong cộng đồng là cựu
cư dân của các bệnh viện ở lại lâu dài, một số đã sống trong các cơ sở từ khi còn nhỏ. Mặc dù
họ được coi là, trong chính, cũng giải quyết và với một chất lượng được cải thiện nhiều trong cuộc sống,
nhiều người có thể có chút lịch sử cuộc đời để vẽ trên khi chúng lớn lên. Một số sẽ thiết lập lại
mối quan hệ tan vỡ với cha mẹ hoặc anh chị em, trong đó có thể phải đối mặt mới và khác nhau
căng thẳng như các nhóm tuổi trong gia đình, và các bậc cha mẹ và người thân già chết. Khả năng của họ vẫn còn
trong cộng đồng thậm chí với sự hỗ trợ có thể trở nên hạn chế hơn, dẫn đến nhận trở lại để
chăm sóc chế đó sẽ trình bày một tập hợp rất đặc biệt của sự lo âu và thách thức. Chẳng hạn
người lớn tuổi là ít có khả năng để có thể vẽ về chăm sóc và hỗ trợ chính thức của họ trong
cộng đồng (so với các nước láng giềng địa phương lâu đời của họ). Thật vậy vị trí của mình
trong cộng đồng địa phương, và thái độ của cộng đồng đối với họ, cũng có thể thay đổi cho
tồi tệ hơn khi họ trở nên lớn tuổi hơn và nhu cầu của họ và suy yếu rõ rệt hơn. Cũng như xã hội
người lao động đã tham gia sâu (như là một phần của các nhóm đa cơ quan thành công) trong việc tái định cư
của bệnh nhân trước khi đóng cửa các bệnh viện ở lại lâu dài, chúng ta nên hy vọng rằng nhân viên xã hội
sẽ cần thiết khi một số những người cùng phát triển các nhu cầu khác nhau, khi chúng lớn lên.
4.10 Tương tự như bạn? (Scottish hành năm 2000), báo cáo của một đánh giá toàn diện các
dịch vụ cho người khuyết tật học tập ở Scotland, đã đề nghị chính quyền địa phương
và các dịch vụ y tế đảm bảo rằng những người già khuyết tật học tập có cùng
truy cập đến sức khỏe và hỗ trợ chăm sóc xã hội như người già nói chung. Một loạt các chuyên gia
tiếp tục được cần thiết - bao gồm cả nhân viên nhà ở, học tập y tá khuyết tật và tâm lý học.
The Same như bạn? cũng xác định một vai trò mới, đó là Điều phối viên Local Area (LAC), những người
phải chịu trách nhiệm cho các dịch vụ phối hợp và hỗ trợ cho các cá nhân với học
tật, hoặc gia đình có thành viên bị vô hiệu hóa học. Các Lacs phải làm việc với
24
người toàn diện, toàn bộ môi trường của họ, đánh giá và phát triển những mối quan hệ mà
các khách hàng là một phần của, và đó đang thay đổi. Vai trò này có thể được thực hiện bởi một nhân viên xã hội,
mặc dù không nhất thiết.
DÂN VỚI sa sút trí tuệ
4.11 Parker và Penhale, lưu ý rằng tỷ lệ mắc bệnh mất trí nhớ tăng lên khi mọi người trở nên
lớn hơn, tuy nhiên cũng cảnh báo:
"Trong khi tỷ lệ mắc bệnh mất trí nhớ là khoảng 5% ở tuổi 60 , 20% những người đang
trong độ tuổi từ 80 trở lên có thể mong đợi để phát triển chứng mất trí ... .Whilst con số này, và
gia tăng nguy cơ phát triển bệnh với độ tuổi là mối quan tâm của nhiều người, nó cần
phải được giữ ở góc độ: 80 phần trăm những người tuổi từ 80 trở lên không phát
triển. sa sút trí tuệ "(p4)
4.12 MacDonald (2004), trong một chương dành cho việc chăm sóc bệnh mất trí nhớ, trích Moriarty của
bản tóm tắt các kết quả chính từ nghiên cứu:
• sự phổ biến của bệnh mất trí nhớ là khó khăn để xác định
• có tăng công cộng nhận thức của chứng mất trí, cũng như thuốc điều trị mới
• nhu cầu truy cập để được tư vấn và hỗ trợ đã được xác định rõ ràng hơn
như là kết quả
• người từ các nhóm dân tộc thiểu số đang trở thành một tỷ trọng ngày càng tăng của người dân
bị mất trí nhớ
• Chăm sóc tại nhà chuyên sâu, nếu được gia cố bởi quản lý chăm sóc chuyên khoa, có thể
cho phép mọi người vẫn còn trong cộng đồng trong thời gian dài
• người bị chứng mất trí sống trong cộng đồng đặc biệt có khả năng là phụ thuộc
vào sự hỗ trợ của một người duy nhất, thường là vợ hoặc chồng, hoặc con gái dành cho người lớn
• sức khỏe tâm lý người chăm sóc có thể chuẩn nghèo nếu họ đang chăm sóc cho một người
bị mất trí nhớ, và cung cấp một lượng đáng kể các dịch vụ chăm sóc.
4.13 Sau đó trong cùng một chương, MacDonald viết 'sự nhầm lẫn của người mắc chứng mất trí nhớ
từ các nhóm dân tộc thiểu số đã được tìm thấy bị trầm trọng thêm bởi sự thiếu văn hóa nhận biết
dịch vụ. " Bowes và Wilkinson (2003) chú ý đến sự khác biệt văn hóa trong cách
mọi người cảm nhận sa sút trí tuệ. Các tác giả cho rằng sự thay đổi văn hóa là như vậy mà "chỉ có
cách tiếp cận có ý nghĩa với nhu cầu gặp gỡ là để cung cấp cho người làm trung tâm dịch vụ chủ đạo cho tất cả
trên cơ sở bình đẳng '. Các tài liệu tham khảo để 'người làm trung tâm "là một con trỏ đến sự cần thiết cho công tác xã hội
kỹ năng trong việc cung cấp các dịch vụ chăm sóc và dịch vụ cho những người bị chứng mất trí và những người chăm sóc họ.
4.14 Tỷ lệ mắc bệnh mất trí nhớ, những biểu hiện khác nhau của nó, tác động vào hành vi, về
chất lượng cuộc sống, về mối quan hệ và sự độc lập đã được hiểu tốt hơn nhiều kể từ khi
các ấn phẩm như Hunter (1997) và Marshall (1997), cũng như những ý nghĩa đặc biệt đối với
thực hành công tác xã hội. Tibbs (2001), ví dụ, dành một chương trong cuốn sách của mình để "lõi
nhiệm vụ của công tác xã hội trong mối quan hệ với những người bị sa sút trí tuệ, thảo luận về đánh giá, bao gồm
đánh giá rủi ro, và quan tâm quy hoạch, lưu ý tầm quan trọng của sự tham gia 'nhiều khách hàng'
(phản ánh khác nhau và đôi khi nhu cầu của người chăm sóc mâu thuẫn) và "nhu cầu
điều chỉnh liên tục để các kế hoạch chăm sóc." Bà nói thêm:
25
"Kinh nghiệm dạy chúng ta, tuy nhiên, trong trường hợp của những người mắc chứng mất trí,
các tình huống có thể thay đổi rất nhanh chóng ... Một là bản chất tiến bộ của
bệnh mất trí nhớ, điều đó có nghĩa rằng những thay đổi trong hành vi của người đó tiếp tục
xảy ra. Các khác là người chăm sóc cũng sống trong một tình hình thay đổi cuộc sống. Cuộc sống của
họ trở thành một chuỗi dài các lỗ nhỏ, của sự thay đổi sau khi thay đổi. Việc chăm sóc
kế hoạch cần phải được một cuộc sống, tài liệu năng động. "(Tibbs 2001)
Bà kết luận chương của mình với một lời biện hộ cho chuyên môn công tác xã hội chuyên dành cho người bị
sa sút trí tuệ, một chủ đề mà chúng tôi sẽ trở lại trong chương 5.
DÂN VỚI CÁC SỨC KHỎE TÂM THẦN NHU CẦU
4.15 Mặc dù mất trí nhớ đôi khi được xem
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: