I support the ideal of free higher education. I also support the idea  dịch - I support the ideal of free higher education. I also support the idea  Việt làm thế nào để nói

I support the ideal of free higher

I support the ideal of free higher education. I also support the idea that health care should be available free of charge to all in need, just as I believe that South Africa's economic and social policies should prioritise full employment through which all can enjoy the dignity that is associated with leading economically and socially productive lives.

Of course these ideals are an anathema to neo-liberal economic and social orthodoxies, which laud the 'free market' and minimal state, and advocate the privatisation of all aspects of economic and social life. Their celebrated 'rational being' is the egoistical individual motivated by profits and money. Recall that it is this thinking that recently plunged the world into an economic recession, at great cost to millions of people, from which we are only painfully recovering.

Neo-liberals scorn any notion of the public or social good or collective well-being. Yet, we should not be shy of asserting the aspiration to live in a South Africa that puts human development and well-being first and that prizes a highly educated, informed and critical citizenry. This is consistent with our constitutional ideals.

Free higher education is possible in South Africa. It is a question of making reasoned public choices, and of understanding the consequences of public policies of both free and non-free higher education.

Of course, a policy of free higher education requires fundamental re-thinking of and changes in our social goals, priorities and policies. If there is no significant change in these regards I am unable, for reasons I set out below, to support the call for free higher education.

First, the public subsidies that our universities receive from government do not cover their full running costs. Universities must rely on tuition and residence fees from students, as well as income from donors, research and other activities to maintain themselves.

If free higher education was to be introduced immediately, the government would need to provide, apart from the current R17.5 billion (US$2.4 billion), an additional R7.7 billion to universities. If funding for accommodation in university residences was included a further R1.3 billion would have to be provided. If the government was to provide accommodation and subsistence for all students R21 billion more would have to be made available. These funds could be at the expense of health, housing and other needy sectors.

Unless the government made up the shortfall that universities would experience as a result of free higher education for all, our universities would not simply battle to operate - they would collapse, cease to exist.

Currently, private higher education institutions in South Africa do not enjoy much prestige. As with other countries that introduced free higher education for all without increasing public funding, a fertile environment would be created where the wealthy would send their children to private institutions, or to overseas universities. Higher education would thus become even more of a generator of class and other divisions and inequalities.

Second, we live in one of the most unequal societies on earth, in which there are huge income and other inequalities. Free higher education would be a great boon for wealthy and middle-class parents that can afford to pay university tuition fees, residence fees and associated costs. In effect, this would be a public subsidy to the very rich and well-off middle classes and a further entrenchment of inequalities.

Third, a university education has both public and private benefits. The graduates of universities contribute in various ways to the public good - as teachers, health professionals, engineers, public servants and the like.

However, they currently also derive often handsome private benefits in the forms of better prospects of decent employment, earning substantially higher incomes, enjoying higher standards of living, and having many more of life's pleasures available to them than those who do not have a university degree.

Given this, it is neither unreasonable nor unfair that graduates in employment should contribute towards the higher education of other students - whether through the repayment of state loans or through a graduate tax.

The problem to which the South African Students Congress-led protests seek to draw attention is as real as it is urgent. Thousands of working class and rural poor students with potential and talent find themselves without the means to access universities. At the same time many hundreds of outstanding potential postgraduate students, much needed by our society and economy, languish without financial support for honours, masters and doctoral degrees, or toil with inadequate funding.

This is notwithstanding that thousands of professional jobs in the private sector and public service remain unfilled because of a shortage of high quality graduates. Much needed and welcome public investment in infrastructure is not matched by investments in humans.

We should strive to progressively realise free higher education, beginning with those most in financial need, and this should be part of a wider reformulation of our social goals, priorities and policies.

Outside of such an approach the call for immediate free higher education will reproduce inequalities. Instead, the immediate priorities should then be the following.

First, the National Student Financial Aid Scheme (NSFAS) is in urgent need of large capital injections so that indigent students can be fully supported to access universities, can succeed, and make their contribution to economic and social development. The NSFAS would need to also be effectively and efficiently administered at both national and institutional levels.

Second, a NSFAS-like scheme needs to be urgently established for postgraduate students in financial need. We cannot afford to deny opportunities for postgraduate study to students that have the ability to be the next generation of academics, scientists, writers, artists and critical intellectuals. This is also necessary to redress our historical legacy and transform who produces knowledge and how knowledge is generated in the future.

Third, there must be increased support for effective academic development programmes that provide meaningful opportunities for students who have been under-prepared by our nation's schools for the rigours of a university education.

Access without real opportunities and good prospects for success and graduating as high quality professionals is a waste of scarce resources and a terrible injustice to the under-prepared. The academic capabilities of our universities to mount effective academic development programmes would need to be built or further enhanced.

Fourth, given the legacy of apartheid, some of our universities still remain to be adequately supported to develop their academic infrastructure, facilities and capacities. Such support is vital if they are to play their role in producing high quality graduates.

Finally, given the private benefits that accrue to graduates, those who earn above a certain level should be expected to contribute to the NSFAS so that future generations of students can be supported. Perhaps all graduates should be subject to a graduate tax payable to NSFAS.

Free higher education exists in a number of countries. It is not an impossible dream. It must continue to remain an ideal that we aspire to achieve, one of the markers of the good society that we should be committed to developing and to leaving as a legacy for future generations.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
I support the ideal of free higher education. I also support the idea that health care should be available free of charge to all in need, just as I believe that South Africa's economic and social policies should prioritise full employment through which all can enjoy the dignity that is associated with leading economically and socially productive lives.Of course these ideals are an anathema to neo-liberal economic and social orthodoxies, which laud the 'free market' and minimal state, and advocate the privatisation of all aspects of economic and social life. Their celebrated 'rational being' is the egoistical individual motivated by profits and money. Recall that it is this thinking that recently plunged the world into an economic recession, at great cost to millions of people, from which we are only painfully recovering.Neo-liberals scorn any notion of the public or social good or collective well-being. Yet, we should not be shy of asserting the aspiration to live in a South Africa that puts human development and well-being first and that prizes a highly educated, informed and critical citizenry. This is consistent with our constitutional ideals. Free higher education is possible in South Africa. It is a question of making reasoned public choices, and of understanding the consequences of public policies of both free and non-free higher education.Of course, a policy of free higher education requires fundamental re-thinking of and changes in our social goals, priorities and policies. If there is no significant change in these regards I am unable, for reasons I set out below, to support the call for free higher education.
First, the public subsidies that our universities receive from government do not cover their full running costs. Universities must rely on tuition and residence fees from students, as well as income from donors, research and other activities to maintain themselves.

If free higher education was to be introduced immediately, the government would need to provide, apart from the current R17.5 billion (US$2.4 billion), an additional R7.7 billion to universities. If funding for accommodation in university residences was included a further R1.3 billion would have to be provided. If the government was to provide accommodation and subsistence for all students R21 billion more would have to be made available. These funds could be at the expense of health, housing and other needy sectors.

Unless the government made up the shortfall that universities would experience as a result of free higher education for all, our universities would not simply battle to operate - they would collapse, cease to exist.

Currently, private higher education institutions in South Africa do not enjoy much prestige. As with other countries that introduced free higher education for all without increasing public funding, a fertile environment would be created where the wealthy would send their children to private institutions, or to overseas universities. Higher education would thus become even more of a generator of class and other divisions and inequalities.

Second, we live in one of the most unequal societies on earth, in which there are huge income and other inequalities. Free higher education would be a great boon for wealthy and middle-class parents that can afford to pay university tuition fees, residence fees and associated costs. In effect, this would be a public subsidy to the very rich and well-off middle classes and a further entrenchment of inequalities.

Third, a university education has both public and private benefits. The graduates of universities contribute in various ways to the public good - as teachers, health professionals, engineers, public servants and the like.

However, they currently also derive often handsome private benefits in the forms of better prospects of decent employment, earning substantially higher incomes, enjoying higher standards of living, and having many more of life's pleasures available to them than those who do not have a university degree.

Given this, it is neither unreasonable nor unfair that graduates in employment should contribute towards the higher education of other students - whether through the repayment of state loans or through a graduate tax.

The problem to which the South African Students Congress-led protests seek to draw attention is as real as it is urgent. Thousands of working class and rural poor students with potential and talent find themselves without the means to access universities. At the same time many hundreds of outstanding potential postgraduate students, much needed by our society and economy, languish without financial support for honours, masters and doctoral degrees, or toil with inadequate funding.

This is notwithstanding that thousands of professional jobs in the private sector and public service remain unfilled because of a shortage of high quality graduates. Much needed and welcome public investment in infrastructure is not matched by investments in humans.

We should strive to progressively realise free higher education, beginning with those most in financial need, and this should be part of a wider reformulation of our social goals, priorities and policies.

Outside of such an approach the call for immediate free higher education will reproduce inequalities. Instead, the immediate priorities should then be the following.

First, the National Student Financial Aid Scheme (NSFAS) is in urgent need of large capital injections so that indigent students can be fully supported to access universities, can succeed, and make their contribution to economic and social development. The NSFAS would need to also be effectively and efficiently administered at both national and institutional levels.

Second, a NSFAS-like scheme needs to be urgently established for postgraduate students in financial need. We cannot afford to deny opportunities for postgraduate study to students that have the ability to be the next generation of academics, scientists, writers, artists and critical intellectuals. This is also necessary to redress our historical legacy and transform who produces knowledge and how knowledge is generated in the future.

Third, there must be increased support for effective academic development programmes that provide meaningful opportunities for students who have been under-prepared by our nation's schools for the rigours of a university education.

Access without real opportunities and good prospects for success and graduating as high quality professionals is a waste of scarce resources and a terrible injustice to the under-prepared. The academic capabilities of our universities to mount effective academic development programmes would need to be built or further enhanced.

Fourth, given the legacy of apartheid, some of our universities still remain to be adequately supported to develop their academic infrastructure, facilities and capacities. Such support is vital if they are to play their role in producing high quality graduates.

Finally, given the private benefits that accrue to graduates, those who earn above a certain level should be expected to contribute to the NSFAS so that future generations of students can be supported. Perhaps all graduates should be subject to a graduate tax payable to NSFAS.

Free higher education exists in a number of countries. It is not an impossible dream. It must continue to remain an ideal that we aspire to achieve, one of the markers of the good society that we should be committed to developing and to leaving as a legacy for future generations.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Tôi ủng hộ lý tưởng của giáo dục đại học miễn phí. Tôi cũng ủng hộ ý tưởng rằng việc chăm sóc sức khỏe nên có sẵn miễn phí cho tất cả các nhu cầu, chỉ vì tôi tin rằng các chính sách kinh tế và xã hội của Nam Phi nên ưu tiên việc hoàn toàn thông qua đó tất cả có thể tận hưởng những phẩm giá mà được liên kết với hàng đầu về kinh tế và xã hội hiệu quả sống. Tất nhiên những lý tưởng ấy một lời nguyền rủa để chính thống kinh tế và xã hội tân tự do, mà tán dương của thị trường tự do và nhà nước tối thiểu, và chủ trương tư nhân hóa của tất cả các khía cạnh của đời sống kinh tế và xã hội. Tổ chức 'có lý trí "của họ là những cá nhân egoistical thúc đẩy bởi lợi nhuận và tiền bạc. Nhớ lại rằng đó là suy nghĩ này mà gần đây đã giảm trên thế giới vào một cuộc suy thoái kinh tế, chi phí rất lớn cho hàng triệu người, từ đó chúng tôi chỉ đau đớn hồi phục. Neo-tự do khinh thường bất cứ khái niệm lợi ích cộng đồng, xã hội hay tập thể tốt được. Tuy nhiên, chúng ta không nên ngần ngại bên khẳng định khát vọng được sống trong một Nam Phi mà đặt phát triển con người và hạnh phúc đầu tiên và rằng giải thưởng là một công dân có học thức cao, thông báo và quan trọng. Điều này phù hợp với lý tưởng hiến pháp của chúng tôi. Giáo dục đại học miễn phí là có thể ở Nam Phi. Đó là một câu hỏi của tỉ lý lựa chọn công cộng, và hiểu biết về các hậu quả của các chính sách công của cả miễn phí và giáo dục đại học không tự do. Tất nhiên, một chính sách giáo dục đại học tự do đòi hỏi cơ bản lại suy nghĩ của và những thay đổi trong các mục tiêu xã hội của chúng tôi, ưu tiên và chính sách. Nếu không có thay đổi đáng kể trong những liên quan Tôi không thể, vì lý do tôi nêu ra dưới đây, để hỗ trợ các cuộc gọi miễn phí cho giáo dục cao hơn. Đầu tiên, các khoản trợ cấp nào mà các trường đại học của chúng tôi nhận được từ chính phủ không bao gồm chi phí vận hành đầy đủ của họ. Các trường đại học phải dựa vào học phí và lệ phí cư trú của sinh viên, cũng như thu nhập từ các nhà tài trợ, nghiên cứu và các hoạt động khác để duy trì bản thân. Nếu giáo dục đại học miễn phí đã được giới thiệu ngay lập tức, chính phủ sẽ cần phải cung cấp, ngoài các R17.5 hiện tại tỷ đồng (2,4 tỷ US $), thêm một R7.7 tỷ cho các trường đại học. Nếu tài trợ nơi ăn nghỉ tại nhà ở các trường đại học đã được bao gồm một R1.3 tỷ nữa sẽ phải được cung cấp. Nếu chính phủ là cung cấp chỗ ở và sinh hoạt phí cho tất cả học sinh R21 tỷ hơn sẽ phải được làm sẵn có. . Các quỹ này có thể có các chi phí về y tế, nhà ở và các lĩnh vực có nhu cầu khác Trừ khi chính phủ thực hiện đắp sự giảm sút các trường đại học sẽ kinh nghiệm như là một kết quả của giáo dục đại học miễn phí cho tất cả các trường đại học của chúng tôi sẽ không chỉ đơn giản là chiến đấu để hoạt động - họ sẽ sụp đổ, chấm dứt tồn tại. Hiện nay, các tổ chức giáo dục đại học tư nhân ở Nam Phi không được hưởng nhiều uy tín. Cũng như với các nước khác mà giới thiệu giáo dục đại học miễn phí cho tất cả mà không cần tăng ngân sách công, một môi trường màu mỡ sẽ được tạo ra nơi những người giàu có sẽ gửi con đến các tổ chức tư nhân, hoặc các trường đại học ở nước ngoài. Giáo dục đại học như thế sẽ trở thậm chí nhiều hơn một máy phát điện của lớp và chia rẽ và bất bình đẳng khác. Thứ hai, chúng ta sống trong một trong những xã hội bất bình đẳng nhất trên trái đất, trong đó có thu nhập rất lớn và bất bình đẳng khác. Giáo dục đại học miễn phí sẽ là một lợi ích rất lớn cho các bậc cha mẹ giàu có và tầng lớp trung lưu có thể đủ khả năng để trả tiền học phí đại học, lệ phí cư trú và các chi phí liên quan. Trong thực tế, đây sẽ là một trợ cấp nào cho tầng lớp trung lưu rất giàu và khá giả và quyền cố thêm sự bất bình đẳng. Thứ ba, một nền giáo dục đại học có cả lợi ích công cộng và tư nhân. Các sinh viên tốt nghiệp các trường đại học đóng góp bằng nhiều cách khác nhau để lợi ích chung - như giáo viên, chuyên gia y tế, kỹ sư, công chức và những thứ tương tự. Tuy nhiên, hiện tại họ cũng lấy được lợi ích tư nhân thường đẹp trai trong các hình thức triển vọng tốt hơn về việc làm bền vững, thu nhập cao hơn đáng kể thu nhập, được hưởng mức sống cao hơn, và có nhiều hơn những thú vui của cuộc sống dành cho họ so với những người không có bằng đại học. Vì điều này, nó không phải là không hợp lý cũng không công bằng mà sinh viên tốt nghiệp có việc làm nên góp phần vào việc giáo dục đại học của các học sinh khác -. dù là thông qua trả nợ nhà nước hoặc thông qua thuế tốt nghiệp Vấn đề mà các cuộc biểu tình sinh viên Nam Phi Quốc hội dẫn đầu tìm cách thu hút sự chú ý là thực sự như nó là khẩn cấp. Hàng ngàn cấp công nhân và sinh viên nghèo nông thôn với tiềm năng và tài năng tìm thấy chính mình mà không có phương tiện để truy cập vào các trường đại học. Đồng thời hàng trăm sinh viên sau đại học tiềm năng xuất sắc, rất cần thiết của xã hội và nền kinh tế của chúng tôi, đang mòn mỏi mà không có hỗ trợ tài chính cho danh dự, thạc sĩ và tiến sĩ, hoặc làm việc cực nhọc với sự tài trợ không đầy đủ. Đây là dù cho hàng ngàn công việc chuyên môn trong các lĩnh vực tư nhân và dịch vụ công cộng vẫn chưa được lấp đầy bởi vì sự thiếu hụt của sinh viên tốt nghiệp chất lượng cao. Rất cần thiết và đầu tư công được hoan nghênh trong cơ sở hạ tầng là không tương xứng với đầu tư vào con người. Chúng tôi cần phải cố gắng để dần dần nhận ra giáo dục đại học miễn phí, bắt đầu với những người cần nhất tài chính, và điều này nên là một phần của một phương pháp tái rộng hơn các mục tiêu xã hội, ưu tiên của chúng tôi và chính sách. Bên ngoài một cách tiếp cận như vậy các cuộc gọi cho giáo dục đại học miễn phí ngay lập tức sẽ tạo sự bất bình đẳng. Thay vào đó, các ưu tiên trước mắt thì nên có những điều sau đây. Thứ nhất, Đề án hỗ trợ tài chính cho sinh viên quốc gia (NSFAS) là nhu cầu cấp bách của việc bơm vốn lớn để sinh viên nghèo có thể được hỗ trợ đầy đủ cho các trường đại học truy cập, có thể thành công, và đóng góp cho phát triển kinh tế và xã hội. Các NSFAS sẽ cần phải cũng là một cách hiệu quả và hiệu quả quản lý ở cả cấp quốc gia và thể chế. Thứ hai, một kế hoạch NSFAS giống cần phải được thành lập khẩn cấp cho sinh viên sau đại học có nhu cầu về tài chính. Chúng tôi không thể đủ khả năng để từ chối cơ hội để nghiên cứu sau đại học cho sinh viên có khả năng được các thế hệ tiếp theo của các học giả, nhà khoa học, nhà văn, nghệ sĩ và trí thức quan trọng. Đây cũng là cần thiết để khắc phục tình trạng di sản lịch sử của chúng ta và biến đổi những người sản xuất tri thức và cách thức được tạo ra trong tương lai. Thứ ba, có phải được tăng cường hỗ trợ cho các chương trình phát triển học tập có hiệu quả cung cấp cơ hội đầy ý nghĩa cho những sinh viên này đã nằm dưới sự chuẩn bị của quốc gia của chúng tôi trường cho sự khắc nghiệt của một trường đại học giáo dục. Truy cập không cần cơ hội thực tế và triển vọng tốt đẹp cho sự thành công và tốt nghiệp các chuyên gia chất lượng cao là một sự lãng phí nguồn tài nguyên khan hiếm và một sự bất công khủng khiếp đến dưới chuẩn bị. Các khả năng học tập của các trường đại học của chúng tôi để gắn kết các chương trình phát triển học tập hiệu quả cần phải được xây dựng hoặc tăng cường hơn nữa. Thứ tư, do di sản của chủ nghĩa apartheid, một số trường đại học của chúng tôi vẫn còn được hỗ trợ đầy đủ để phát triển cơ sở hạ tầng giáo dục, cơ sở vật chất và năng lực của họ. Hỗ trợ như vậy là rất quan trọng nếu họ muốn đóng vai trò của họ trong sản xuất sinh viên tốt nghiệp chất lượng cao. Cuối cùng, với những lợi ích cá nhân mà tích luỹ để sinh viên tốt nghiệp, những người kiếm được trên một mức độ nhất định nên được dự kiến sẽ đóng góp vào sự NSFAS để thế hệ tương lai của học sinh có thể được hỗ trợ. Có lẽ tất cả các sinh viên tốt nghiệp nên phải chịu một khoản thuế phải nộp sau đại học để NSFAS. Miễn phí giáo dục đại học tồn tại ở một số quốc gia. Nó không phải là một giấc mơ không tưởng. Nó phải tiếp tục vẫn là một lý tưởng mà chúng ta mong muốn đạt được, một trong những dấu hiệu của xã hội tốt đẹp mà chúng ta nên được cam kết phát triển và để lại như một di sản cho thế hệ tương lai.














































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: