Lastly, there is Marcos, a dragon who according to the queen is a sham dịch - Lastly, there is Marcos, a dragon who according to the queen is a sham Việt làm thế nào để nói

Lastly, there is Marcos, a dragon w

Lastly, there is Marcos, a dragon who according to the queen is a shame for his
generation, because he does not spread awe and terror in his path like all those
decent dragons with which brave men seek to fight in order to become braver. Alas!
Marcos does not breathe smoke and fire. It is truly unflattering for a dragon not to
eject fiery rivers from his awesome mouth as a narrator of those times so
masterfully would describe it.
When our story begins, King Apiganos lolls with half closed eyes under a tree
and a peaceful smile lights his whole face. A little further away, the royal horse
chews tender grass extremely pleased, because at least for the time being it escaped
his master’s burden; the king, bless him, lacks height, but not pounds.
As we already know, the king has no interest in state affairs; these issues are for
the queen to be concerned with. The poor soul knows as much about diplomacy as
his horse does. Thus, life seems to pass uneventfully and the sole black spot is
Filandros, his only son.
“When someone takes a rest, he can think more clearly,” confessed the king to
his horse, Doris, but the horse paid him no attention. “And he can solve his
problems. Look at Filandros, for example,” the king went on. “He has to find a bride
and settle himself in order to take up the Kingdom; then I could be carefree at last.”
What the king meant was to be relieved of Her Majesty’s constant nagging;
otherwise the only thing that troubled his nirvana was an irritating whistling. He
made no further inquiries because he thought it was a bird. But suddenly, a fruit
from the plane tree above him popped on his cheek.
“Bless my soul!” the king moved uneasily.
A second fruit fell on his round belly and the king felt a tickling and giggled. But
a third fruit hits him on the forehead. Ah! That
made him really angry!
He straightens himself, looks to his left,
looks to his right, looks up and screams in such
a way that honours neither his status nor his
ancestry. Who can blame him? I would also be
frightened by the sight of some strange
creature hanging upside down and spying on
me through the foliage of the plane tree.
“Psst! I’ve been whistling for hours; are you
completely deaf?” the creature complained
and landed with a leap on His Majesty’s feet.
“Is this the appropriate way for you to
address my authority? I am King Apiganos and
you…, you are in my forest, so you are my subordinate,” the king said outright
feeling quite confused.
“I am not what you called me. I am Spigos, the elf. I know many tricks; if you like,
I’ll teach you some.”
“I don’t think so,” the king said in a hurry. “Besides, it’s time to get back. The sun
goes to bed and I am going to be fed!” he concluded rubbing and caressing his
tummy.
“Cool! We’ll grab a bite!” the elf bounced excitedly.
“I will eat and you shall stay here!”
“You mean, you won’t take me with you?”
“That’s right. If the queen saw you, she would lock us both out.”
“But I have nowhere else to go,” the elf whimpered.
“Don’t you have a family?” the king became interested.
“Sure. We are a big clan!” the elf confirmed excitedly.
“I don’t get it. How is it that you are all alone?”
“I am to reach elfhood. Humans say manhood, elves say elfhood. I must be on my
own for three days and nights and complete three feats. Only then I’ll become a real
elf and go back home.”
The king gave the elf an amused look. Although the creature had pointed ears
and hairy body, you liked him on impulse.
“Have you made it yet?” the king inquired.
“No, but I hope so since I accompany you”.
“Don’t even think about it!” the king exclaimed startled.
“I’ll come with you, I will!” the elf spluttered stomping his small feet on the
ground. “You can’t leave me here!”
As we already know, the king could not stand screams and shouts that
undoubtedly would cause him a headache, so he relented.
“That’s enough! Ride on my horse!”
As dusk falls, the king and the elf, a strange riding pair indeed, make their way to
the castle.
Meanwhile in another part of the forest that surrounds Pamfoukia, the prince
and his friend, the dragon, have a serious talk.
“If I were in your position, I would travel around the world,” Filandros said.
“You are not in my position and that is good for you. Imagine being mocked by
everyone!” the dragon complained.
“Pay no attention!”
“It’s easier said than done. It wasn’t at you the gardener’s son threw stones!”
“What a naughty kid! Luckily for him he is a minor, otherwise I’d show him what
for!”
And the prince barely restrained his anger, because he could not bear injustice.
Torturing his friend was the most cowardly thing anyone could do.
Marcos, the dragon, looked fondly at the prince. He would never forget that
disastrous day years ago when Filandros found him floundering in the mud at a
remote spot of the forest. How fearless was his friend! How a boy of seven would
dare to reach the borders of the kingdom although so many risks lurked? How did
he find the strength to pull him out of the muddy water where the horrible Garlic
Eater Knights had thrown him? And after that, when both of them were safe under
the ageless plane trees and fat salty tears flowed down the dragon’s cheeks,
Filandros begged him to cry no more and promised that they would be friends
forever.
Those were Marcos’ thoughts while he rubbed his sore forehead; the stones had
hit him at the same spot where since childhood the dragon bore an odd dent. “You
are ugly and scar faced!” Grambos, the gardener’s son kept calling him as he aimed
at his forehead.
“Am I really that ugly?” the dragon wondered aloud.
“Of course not!” the prince assured him. It doesn’t matter the way some ill
natured see us. It is with the soul that we perceive better.”
“You speak so nicely! Like you’ve been travelling a lot and gathered all the
wisdom of the world,” the dragon sighed.
“Alas! The entire world I’ve known is our tiny kingdom. Only the wings of my
imagination fly me further. Sometimes I wish I were a bird and could fly wherever
I’d desire.”
“I’ve got wings but I dare not fly higher than Zinovia’s hens do,” Marcos
snivelled.
“If you truly wish something, you can do it. And then the two of us are going to
fly around the world.”
“I don’t want to leave. Besides, I could not breathe higher.”
“You need to strengthen yourself. It’s only for you to decide. If you try a little,
day by day you’ll fly so well that you’ll never again think about walking on the
ground.”
The dragon lowered his head lost in deep thoughts. He did not wish to break his
friend’s heart. Maybe he should try a little harder.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Cuối cùng, có là Marcos, một con rồng người theo Hoàng hậu là một sự xấu hổ cho mìnhthế hệ, bởi vì ông không lây lan kinh hoàng và khủng bố trong con đường của mình giống như tất cả nhữngcon rồng phong nha mà người đàn ông dũng cảm tìm cách chiến đấu để trở thành braver. Than ôi!Marcos không thở khói và lửa. Đó là thực sự không tốt cho một con rồng không đếnđẩy những con sông từ miệng tuyệt vời như là một người kể chuyện của những thời điểm như vậymasterfully sẽ mô tả nó.Khi câu chuyện bắt đầu, vua Apiganos lolls với một nửa nhắm mắt dưới gốc câyvà một nụ cười yên bình đèn chiếu sáng toàn bộ khuôn mặt của mình. Một chút xa hơn, ngựa Hoàng gianhai đấu thầu cỏ rất hài lòng, vì ít nhất là trong thời gian nó thoátThạc sĩ của ông gánh nặng; vua, ban phước cho anh ta, thiếu chiều cao, nhưng không cân Anh.Như chúng ta đã biết, nhà vua đã không quan tâm đến vấn đề nhà nước; những vấn đề này chonữ hoàng phải quan tâm đến. Linh hồn nghèo biết càng nhiều về ngoại giao nhưcon ngựa của mình thực hiện. Vì vậy, cuộc sống dường như vượt qua uneventfully và đốm đen duy nhất làFilandros, con trai duy nhất của ông."Khi một người nào đó mất một phần còn lại, ông có thể nghĩ rằng rõ ràng hơn," thú vị vuacon ngựa của mình, Doris, nhưng ngựa trả anh ta không có sự chú ý. "Và ông có thể giải quyết của mìnhvấn đề. Nhìn vào Filandros, ví dụ,"nhà vua đã đi vào. "Ông đã tìm thấy một cô dâuvà giải quyết chính mình để mất đến Vương Quốc; sau đó tôi có thể được vô tư cuối cùng."Những gì nhà vua có nghĩa là để được thuyên giảm của hằng số Her Majesty's đòi hỏi;otherwise the only thing that troubled his nirvana was an irritating whistling. Hemade no further inquiries because he thought it was a bird. But suddenly, a fruitfrom the plane tree above him popped on his cheek.“Bless my soul!” the king moved uneasily.A second fruit fell on his round belly and the king felt a tickling and giggled. Buta third fruit hits him on the forehead. Ah! Thatmade him really angry!He straightens himself, looks to his left,looks to his right, looks up and screams in sucha way that honours neither his status nor hisancestry. Who can blame him? I would also befrightened by the sight of some strangecreature hanging upside down and spying onme through the foliage of the plane tree.“Psst! I’ve been whistling for hours; are youcompletely deaf?” the creature complainedand landed with a leap on His Majesty’s feet.“Is this the appropriate way for you toaddress my authority? I am King Apiganos and you…, you are in my forest, so you are my subordinate,” the king said outrightfeeling quite confused.“I am not what you called me. I am Spigos, the elf. I know many tricks; if you like,I’ll teach you some.”“I don’t think so,” the king said in a hurry. “Besides, it’s time to get back. The sungoes to bed and I am going to be fed!” he concluded rubbing and caressing histummy.“Cool! We’ll grab a bite!” the elf bounced excitedly.“I will eat and you shall stay here!”“You mean, you won’t take me with you?”“That’s right. If the queen saw you, she would lock us both out.”“But I have nowhere else to go,” the elf whimpered.“Don’t you have a family?” the king became interested.“Sure. We are a big clan!” the elf confirmed excitedly.“I don’t get it. How is it that you are all alone?”“I am to reach elfhood. Humans say manhood, elves say elfhood. I must be on myown for three days and nights and complete three feats. Only then I’ll become a realelf and go back home.”The king gave the elf an amused look. Although the creature had pointed earsand hairy body, you liked him on impulse.“Have you made it yet?” the king inquired.“No, but I hope so since I accompany you”.“Don’t even think about it!” the king exclaimed startled.“I’ll come with you, I will!” the elf spluttered stomping his small feet on theground. “You can’t leave me here!”As we already know, the king could not stand screams and shouts thatundoubtedly would cause him a headache, so he relented.“That’s enough! Ride on my horse!”As dusk falls, the king and the elf, a strange riding pair indeed, make their way tothe castle.Meanwhile in another part of the forest that surrounds Pamfoukia, the princeand his friend, the dragon, have a serious talk.“If I were in your position, I would travel around the world,” Filandros said.“You are not in my position and that is good for you. Imagine being mocked byeveryone!” the dragon complained.“Pay no attention!”“It’s easier said than done. It wasn’t at you the gardener’s son threw stones!”“What a naughty kid! Luckily for him he is a minor, otherwise I’d show him whatfor!”And the prince barely restrained his anger, because he could not bear injustice.Torturing his friend was the most cowardly thing anyone could do.Marcos, the dragon, looked fondly at the prince. He would never forget thatdisastrous day years ago when Filandros found him floundering in the mud at aremote spot of the forest. How fearless was his friend! How a boy of seven woulddare to reach the borders of the kingdom although so many risks lurked? How didhe find the strength to pull him out of the muddy water where the horrible GarlicEater Knights had thrown him? And after that, when both of them were safe underthe ageless plane trees and fat salty tears flowed down the dragon’s cheeks,Filandros begged him to cry no more and promised that they would be friendsforever.Those were Marcos’ thoughts while he rubbed his sore forehead; the stones hadhit him at the same spot where since childhood the dragon bore an odd dent. “Youare ugly and scar faced!” Grambos, the gardener’s son kept calling him as he aimedat his forehead.“Am I really that ugly?” the dragon wondered aloud.“Of course not!” the prince assured him. It doesn’t matter the way some illnatured see us. It is with the soul that we perceive better.”
“You speak so nicely! Like you’ve been travelling a lot and gathered all the
wisdom of the world,” the dragon sighed.
“Alas! The entire world I’ve known is our tiny kingdom. Only the wings of my
imagination fly me further. Sometimes I wish I were a bird and could fly wherever
I’d desire.”
“I’ve got wings but I dare not fly higher than Zinovia’s hens do,” Marcos
snivelled.
“If you truly wish something, you can do it. And then the two of us are going to
fly around the world.”
“I don’t want to leave. Besides, I could not breathe higher.”
“You need to strengthen yourself. It’s only for you to decide. If you try a little,
day by day you’ll fly so well that you’ll never again think about walking on the
ground.”
The dragon lowered his head lost in deep thoughts. He did not wish to break his
friend’s heart. Maybe he should try a little harder.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Cuối cùng, có Marcos, một con rồng người theo nữ hoàng là một sự xấu hổ cho mình
thế, bởi vì anh ta không lây lan kinh ngạc và sợ hãi trong con đường của mình giống như tất cả những
con rồng phong nha mà những người đàn ông dũng cảm tìm cách chiến đấu để trở thành dũng cảm. Than ôi!
Marcos không thở khói và lửa. Nó thật sự là không tốt cho một con rồng không để
đẩy con sông bốc lửa từ miệng tuyệt vời của mình như là một người kể chuyện của những lần như vậy
masterfully sẽ mô tả nó.
Khi câu chuyện của chúng tôi bắt đầu, King Apiganos lolls với nửa nhắm mắt dưới một cái cây
và một nụ cười yên bình sáng toàn bộ của mình khuôn mặt. Xa hơn một chút đi, con ngựa hoàng gia
nhai cỏ non vô cùng hài lòng, bởi vì ít nhất trong thời gian này nó thoát
gánh nặng của ông chủ; vua, chúc lành cho anh, thiếu chiều cao, nhưng không pounds.
Như chúng ta đã biết, nhà vua không quan tâm đến việc của nhà nước; các vấn đề này cho
các hoàng hậu để được quan tâm. Các linh hồn nghèo biết nhiều về ngoại giao như
con ngựa của mình không. Như vậy, cuộc sống dường như vượt qua uneventfully và các đốm đen duy nhất là
Filandros, con trai duy nhất của mình.
"Khi một người nào đó có một phần còn lại, anh ta có thể suy nghĩ rõ ràng hơn," thú nhận vua để
con ngựa của mình, Doris, nhưng con ngựa trả anh ta không quan tâm. "Và ông có thể giải quyết của mình
có vấn đề. Nhìn vào Filandros, ví dụ, "vua đi vào. "Ông ta phải tìm một cô dâu
và giải quyết chính mình để đưa lên quốc Anh; sau đó tôi có thể vô tư cuối cùng ".
Những gì nhà vua có nghĩa là để được miễn dai dẳng liên tục Her Majesty;
nếu không thì điều duy nhất gặp rắc rối niết bàn của ông là một tiếng rít khó chịu. Ông
đã không thắc mắc vì nghĩ đó là một con chim. Nhưng đột nhiên, một loại trái cây
từ cây máy bay trên đầu mình xuất hiện trên má anh.
"Bless linh hồn của tôi!" Vua di chuyển một cách khó khăn.
Một quả thứ hai rơi vào vòng bụng của mình và nhà vua cảm thấy một tickling và cười khúc khích. Nhưng
một loại trái cây thứ ba đâm trúng vào trán. Ah! Điều đó
khiến anh thực sự tức giận!
Ông đứng thẳng mình, trông sang bên trái của mình,
trông sang bên phải, nhìn lên và hét lên như
một cách tôn vinh không phải tình trạng của mình hay mình
tổ tiên. Ai có thể đổ lỗi cho anh ta? Tôi cũng sẽ
hoảng sợ khi nhìn thấy một số lạ
sinh vật treo lộn ngược và làm gián điệp trên
tôi qua những tán lá của cây máy bay.
"Xuỵt! Tôi đã huýt sáo trong nhiều giờ; là bạn
hoàn toàn bị điếc? "sinh vật phàn nàn
và hạ cánh với một bước nhảy vọt trên đôi chân của Hoàng
thượng." Đây có phải là cách thích hợp để bạn có thể
giải quyết cho phép của tôi? Tôi là vua Apiganos và
bạn ..., bạn đang ở trong rừng của tôi, vì vậy bạn là cấp dưới của tôi, "vua nói thẳng thừng
cảm thấy khá bối
rối." Tôi không phải là những gì bạn gọi cho tôi. Tôi Spigos, các elf. Tôi biết nhiều thủ đoạn; Nếu bạn muốn,
tôi sẽ dạy cho bạn một số.
"" Tôi không nghĩ vậy, "vua nói trong vội vàng. "Bên cạnh đó, nó là thời gian để lấy lại. Mặt trời
đi ngủ và tôi sẽ được ăn! "Ông kết luận cọ xát và vuốt ve ông
bụng." Cool!
Chúng tôi sẽ lấy một vết cắn! "Elf bị trả một cách hào
hứng." Tôi sẽ ăn và bạn phải ở lại đây!
"" Bạn có nghĩa là, bạn sẽ không đưa tôi đi với bạn?
"" Đúng vậy. Nếu nữ hoàng nhìn thấy bạn, cô ấy sẽ khóa cả hai chúng tôi ra.
"" Nhưng tôi không có nơi nào khác để đi, "con gia tinh thút
thít." Anh không có một gia đình? "Nhà vua trở nên quan
tâm." Chắc chắn. Chúng tôi là một gia tộc lớn! "Elf xác nhận một cách hào
hứng." Tôi không nhận được nó. Làm thế nào mà bạn đang một mình?
"" Tôi để đạt elfhood. Con người nói nam tính, yêu tinh nói elfhood. Tôi phải đến tôi
riêng trong ba ngày và đêm và hoàn thành ba kỳ công. Chỉ sau đó tôi sẽ trở thành một thực
elf và trở về nhà.
"Nhà vua đã cho elf cái nhìn thích thú. Mặc dù con vật có tai nhọn
và cơ thể lông, bạn thích anh ấy bốc ​​đồng.
"Các bạn đã làm được chưa?" Nhà vua hỏi.
"Không, nhưng tôi hy vọng như vậy kể từ khi tôi đi cùng bạn".
"Thậm chí không nghĩ về điều đó! "vua kêu lên giật
mình." Tôi sẽ đi với bạn, tôi sẽ! "elf lắp bắp dậm chân nhỏ của mình trên
mặt đất. "Bạn không thể bỏ tôi ở đây!"
Như chúng ta đã biết, nhà vua không thể đứng tiếng la hét và tiếng la hét rằng
chắc chắn sẽ khiến cậu ta đau đầu, vì vậy ông mủi lòng.
"Vậy là đủ rồi! Đi xe trên con ngựa của tôi!
"Khi hoàng hôn buông xuống, nhà vua và các elf, một đôi cưỡi lạ thực sự, thực hiện theo cách của họ đến
lâu đài.
Trong khi đó ở một phần khác của khu rừng bao quanh Pamfoukia, hoàng tử
và người bạn của mình, con rồng, có nói chuyện nghiêm túc.
"Nếu tôi ở vị trí của bạn, tôi sẽ đi du lịch khắp thế giới," Filandros nói.
"Bạn đang không ở vị trí của tôi và đó là tốt cho bạn. Hãy tưởng tượng bị chế giễu bởi
tất cả mọi người! "Con rồng phàn
nàn." Trả tiền không quan tâm!
"" Đó là nói dễ hơn làm. Đó không phải là lúc bạn trai của người làm vườn đã ném đá!
"" Thật là một đứa trẻ nghịch ngợm! May mắn cho ông, ông là vị thành niên, nếu không tôi chỉ cho anh ta những gì
cho!
"Và hoàng tử hầu như không kiềm chế cơn giận của mình, bởi vì anh ta không thể chịu đựng sự bất công.
Tra tấn người bạn của mình là điều ai hèn nhát nhất có thể làm.
Marcos, con rồng, nhìn trìu mến tại các hoàng tử. Ông sẽ không bao giờ quên rằng
năm thảm họa ngày trước khi Filandros thấy anh lúng túng trong bùn tại một
vị trí từ xa của rừng. Làm thế nào không biết sợ là người bạn thân của mình! Làm thế nào một cậu bé bảy sẽ
dám đến được biên giới của vương quốc mặc dù rất nhiều rủi ro lẩn quất? Làm thế nào mà
anh tìm thấy sức mạnh để kéo anh ta ra khỏi nước bùn nơi khủng khiếp Tỏi
Eater Knights đã ném anh? Và sau đó, khi cả hai đều đã được an toàn dưới
những cây máy bay và mỡ nước mắt mặn trẻ mãi không già chảy dài xuống má của con rồng,
Filandros cầu xin ông khóc nữa và hứa rằng họ sẽ là những người bạn
mãi mãi.
Đó là những suy nghĩ của Marcos trong khi ông cọ xát của mình đau trán; những viên đá đã
đánh ông ta ở cùng một chỗ mà từ nhỏ con rồng mang một vết lõm lẻ. "Bạn
đang xấu xí và vết sẹo phải đối mặt!" Grambos, con trai của người làm vườn cứ gọi ông là ông nhắm
vào trán của mình.
"Tôi thực sự xấu xí?" Rồng băn khoăn nói.
"Tất nhiên là không!" Hoàng tử đảm bảo với ông. Nó không quan trọng cách thức một số bệnh
bụng nhìn thấy chúng tôi. Đó là với các linh hồn mà chúng ta nhận thức tốt hơn.
"" Bạn nói rất độc đáo! Cũng giống như bạn đã đi du lịch rất nhiều và thu thập tất cả các
sự khôn ngoan của thế giới, "con rồng thở
dài." Than ôi! Toàn bộ thế giới mà tôi đã được biết đến là vương quốc nhỏ bé của chúng tôi. Chỉ có đôi cánh của tôi
tưởng tượng bay xa hơn tôi. Đôi khi tôi muốn tôi là một con chim và có thể bay bất cứ nơi nào
tôi muốn. "" Tôi đã có đôi cánh nhưng tôi không dám bay cao hơn gà mái Zinovia của tôi ", Marcos snivelled." Nếu bạn thực sự muốn một cái gì đó, bạn có thể làm điều đó. Và sau đó hai chúng tôi sẽ bay vòng quanh thế giới. "" Tôi không muốn rời đi. Bên cạnh đó, tôi không thể thở được cao hơn. "" Bạn cần phải củng cố chính mình. Nó chỉ cho bạn để quyết định. Nếu bạn cố gắng một chút, từng ngày bạn sẽ bay rất tốt mà bạn sẽ không bao giờ suy nghĩ về bước đi trên mặt đất. "Con rồng cúi đầu chìm trong suy nghĩ sâu sắc. Ông không muốn phá vỡ của mình trái tim của bạn bè. Có lẽ ông nên cố gắng một chút khó khăn hơn.









đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: