Art Nouveau (c.1890-1914)IntroductionArt Nouveau was an innovative int dịch - Art Nouveau (c.1890-1914)IntroductionArt Nouveau was an innovative int Việt làm thế nào để nói

Art Nouveau (c.1890-1914)Introducti

Art Nouveau (c.1890-1914)
Introduction

Art Nouveau was an innovative international style of modern art that became fashionable from about 1890 to the First World War. Arising as a reaction to 19th-century designs dominated by historicism in general and neoclassicism in particular, it promulgated the idea of art and design as part of everyday life. Henceforth artists should not overlook any everyday object, no matter how functional it might be. This aesthetic was considered to be quite revolutionary and new, hence its name - New Art - or Art Nouveau. Hence also the fact that it was applied to a host of different forms including architecture, fine art, applied art, and decorative art. Rooted partly in the Industrial Revolution, and the Arts and Crafts Movement, but also influenced by Japonism (especially Ukiyo-e prints by artists like Hokusai and his younger contemporary Hiroshige) and Celtic designs, Art Nouveau was given a major boost by the 1900 Exposition Universelle in Paris. After this, it spread across Europe and as far as the United States and Australia, under local names like Jugendstil (Germany), Stile Liberty (Italy), Sezessionstil (Austria) and Tiffany style (America). A highly decorative idiom, Art Nouveau typically employed intricate curvilinear patterns of sinuous asymetrical lines, often based on plant-forms (sometimes derived from La Tene forms of Celtic art). Floral and other plant-inspired motifs are popular Art Nouveau designs, as are female silhouettes and forms. Employing a variety of materials, the style was used in architecture, interior design, glassware, jewellery, poster art and illustration, as well as painting and sculpture. The movement was replaced in the 1920s by Art Deco.
Art Nouveau is usually deemed a matter of 'style' rather than a philosophy: but, in fact, distinctive ideas and not only fanciful desires prompted its appearance. Common to all the most consistently Art Nouveau creators was a determination to push beyond the bounds of historicism - that exaggerated concern with the notions of the past which characterises the greater part of 19th-century design: they sought, in a fresh analysis of function and a close study of natural forms, a new aesthetic. It is true that the outer reaches of Art Nouveau are full of mindless pattern-making but there was, at and around the centre, a marvellous sequence of works in which the decorative and the functional fuse to novel and compelling effect. Art Nouveau means much more than a single look or mood: we are reminded of tall grasses in light wind, or swirling lines of stormy water, or intricate vegetation - all stemming from organic nature: an interest in which should be understood as proceeding from a sense of life's order lost or perverted amidst urban industrial stress.
Definition, Characteristics

There is no single definition or meaning of Art Nouveau. But the following are distinguishing factors. (1) Art Nouveau philosophy was in favour of applying artistic designs to everyday objects, in order to make beautiful things available to everyone. No object was too utilitarian to be "beautified". (2) Art Nouveau saw no separation in principle between fine art (painting and sculpture) and applied or decorative arts (ceramics, furniture, and other practical objects). (3) In content, the style was a reaction to a world of art which was dominated by the precise geometry of Neoclassical forms. It sought a new graphic design language, as far away as possible from the historical and classical models employed by the arts academies. (4) Art Nouveau remains something of an umbrella term which embraces a variety of stylistic interpretations: some artists used new low-cost materials and mass production methods while others used more expensive materials and valued high craftsmanship.

Types of Designs

In line with with the Art Nouveau philosophy that art should become part of everyday life, it employed flat, decorative patterns that could be used in all art forms. Typical decorative elements include leaf and tendril motifs, intertwined organic forms, mostly curvaceous in shape, although right-angled designs were also prevalent in Scotland and in Austria. Art made in this style typically depicted lavish birds, flowers, insects and other zoomorphs, as well as the hair and curvaceous bodies of beautiful women. For Art Nouveau architectural designs, see the exaggerated bulbous forms of the Spanish architect Antoni Gaudi (1852-1926), and the stylistic Parisian Metro entrances of Hector Guimard (1867-1942).
History of Art Nouveau

The term "Art Nouveau" stemmed from the name of the Parisian art gallery, called "La Maison de l'Art Nouveau", owned by the avant-garde art-collector Siegfried Bing (1838-1905), which showcased works created in the Art Nouveau style. The gallery's reputation and fame was considerably boosted by its installations of modern furniture, tapestries and objets d'art at the 1900 Exposition Universelle, after which the gallery's name became almost synonymous with the style.

At the same time, in Belgium the style was promoted by Les Vingt and La Libre Esthetique, while in Germany the style was popularized and promoted by a magazine called Jugend: Münchner illustrierte Wochenschrift für Kunst und Leben (Youth: the illustrated weekly magazine of art and lifestyle of Munich), which is why German Art Nouveau - along with that of the Netherlands, the Baltic and the Nordic countries - has since been known as "Jugendstil" (youth-style). In Austria, Art Nouveau was first popularized by artists of the Vienna Secession movement, leading to the adoption of the name "Sezessionstil". In fact, the Vienna Secessionists, like Joseph Maria Olbrich (1867-1908), influenced art and architecture throughout Austria-Hungary. In Germany, where Art Nouveau was known as Jugendstil, many of its leading practitioners came together again in 1907 as members of the Deutscher Werkbund (German Work Federation).

Other temporary names were used which reflected the novelty of the style, or its ribbon-like curvilinear designs. For example, in France it was also known as "le style moderne" or "le style nouille" (noodle style); in Spain, "arte joven" (young art); in Italy "arte nuova" and in the Netherlands "Nieuwe kunst" (both, new art). The style was also named after certain of its exponents or promoters. For instance, Hector Guimard's Parisian Metro entrances led to the temporary name "Style Metro"; in America the movement was called the "Tiffany style" due to its connection with the Art Nouveau glassmaker and jeweller Louis Comfort Tiffany.

Evolution of Art Nouveau

The origins of Art Nouveau are unclear, although most art historians agree that its roots lay in the English Arts and Crafts Movement, championed by the medievalist William Morris, as well as the flat-perspective and strong colours of Japanese woodcuts. This idiom was reinforced by the wave of Japonism that swept through Europe in the 1880s and 1890s, and by the decorative painting styles of Synthetism (Gauguin) and Cloisonnism (Bernard, Anquetin) developed at the Pont-Aven School in Brittany. For more details, please see: Post Impressionist Painting (1880-95).

As a movement, Art Nouveau shared certain features with Romanticism, the Pre-Raphaelites, the Symbolists, and the Arts and Crafts Movement, although each differed in various ways. For example, unlike Symbolist painting, Art Nouveau has a distinctive visual look; and, in contrast to the artisan-oriented Arts & Crafts Movement, Art Nouveau artists readily employed new materials, and did not turn their backs on mass-produced or machined surfaces.

Connections were also forged between practitioners of Jugendstil and Celtic-style artists, notably in the area of abstract patternwork. Christopher Dresser's Unity in Variety (1859) - a treatise on botany for artists, was also influential. But it is Arthur Heygate Mackmurdo (1851-1942) who is often identified as the first designer in whom historical precedents were sufficiently subdued for the new mode to show clearly. Indeed, the earliest example of Art Nouveau was the variety of rhythmic floral patterns used by Mackmurdo in his book-cover for Sir Christopher Wren's City Churches (1883). His buildings, furniture, graphics and textiles derive definitely, though not exclusively, from the natural world, convey a strong sense of their materials, and are structurally elemental. Mackmurdo accepted a good deal of Ruskin's involvement with the social and economic conditions of art and turned eventually to the composition of political tracts. Whatever its exact origins, Art Nouveau benefited enormously from the exposure it received at international exhibitions such as the Paris Exposition Universelle (1900) and the Turin Esposizione Internazionale d'Arte Decorativa Moderna (1902), as well as individual outlets such as London's Liberty & Co and Siegfried Bing's "Maison de l'Art Nouveau".

The style has been said to end in the work of Charles Rennie Mackintosh (1868-1928), a key figure in the Glasgow School of Painting (1880-1915). Painter, architect and designer, he was initially attracted by the creative freedom of Art Nouveau and its encouragement of the fanciful, but he used a cooler treatment. The essentials of his passage may be traced in one place, the Glasgow School of Art. A system of repeated curving forms in the main building (1897-9) gave way to regimented verticals and horizontals in the library (1907-9): the new order fell to a new orderliness. From then on, the need and the wish for economy of means, a desire to exploit easy mechanical replication, became dominant. Both architecture and the applied arts contrived an ethic and an aesthetic based on meaner notions of utility.

Applications

Art Nouveau designs were most common in glassware, jewellery, and other decorative objects like ceramics. But the style was also applied to textiles, household silver, domestic utensils, cigarette cases, furniture
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Art Nouveau (c.1890-1914)Giới thiệuTheo trào lưu tân nghệ thuật là một phong cách quốc tế sáng tạo nghệ thuật hiện đại mà đã trở thành thời trang từ khoảng năm 1890 để đệ nhất thế chiến. Nó phát sinh như là một phản ứng để thiết kế thế kỷ 19 chủ yếu historicism nói chung và tân cổ điển đặc biệt, ban hành ý tưởng của nghệ thuật và thiết kế như là một phần của cuộc sống hàng ngày. Từ đó nghệ sĩ không nên bỏ qua bất kỳ đối tượng hàng ngày, không có vấn đề chức năng như thế nào nó có thể. Thẩm Mỹ này được coi là khá cách mạng và mới, do đó tên của nó - mới nghệ thuật - hoặc theo trào lưu tân nghệ thuật. Do đó cũng thực tế rằng nó được áp dụng cho một loạt các hình thức khác nhau bao gồm cả kiến trúc, nghệ thuật, áp dụng nghệ thuật và nghệ thuật trang trí. Bắt nguồn từ một phần trong cuộc cách mạng công nghiệp, và phong trào nghệ thuật và hàng thủ công, nhưng cũng bị ảnh hưởng bởi Japonism (đặc biệt là Ukiyo-e bản in của các nghệ sĩ như Hokusai và ông nhìn trẻ hiện đại) và Celtic thiết kế, theo trào lưu tân nghệ thuật đã được đưa ra một thúc đẩy lớn bởi 1900 Exposition Universelle ở Paris. Sau đó, nó lây lan trên khắp châu Âu và như xa như Hoa Kỳ và Úc, theo tên địa phương như Jugendstil (Đức), Stile Liberty (ý), Sezessionstil (Áo) và phong cách Tiffany (Mỹ). Một thành ngữ rất trang trí, theo trào lưu tân nghệ thuật thường sử dụng mô hình curvilinear phức tạp của đường quanh co asymetrical, thường dựa trên các hình thức thực vật (đôi khi có nguồn gốc từ La Tene hình thức nghệ thuật Celtic). Hoa và lấy cảm hứng từ thực vật motif là phổ biến thiết kế theo trào lưu tân nghệ thuật, như là nữ bóng và hình thức. Sử dụng một loạt các vật liệu, phong cách đã được sử dụng trong kiến trúc, thiết kế nội thất, thủy tinh, đồ trang sức, poster nghệ thuật và minh hoạ, cũng như bức tranh và điêu khắc. Phong trào đã được thay thế trong thập niên 1920 bởi nghệ thuật Deco.Theo trào lưu tân nghệ thuật thường được coi là 'phong cách' là một vấn đề chứ không phải là một triết lý: Tuy nhiên, trong thực tế, những ý tưởng đặc biệt và không chỉ huyền ảo mong muốn nhắc nhở của nó xuất hiện. Phổ biến đến tất cả nhất luôn theo trào lưu tân nghệ thuật sáng tạo là một quyết tâm để đẩy vượt ra ngoài giới hạn của historicism - mà phóng đại mối quan tâm với các khái niệm của quá khứ mà characterises phần lớn của thế kỷ 19 thiết kế: họ tìm kiếm, trong một phân tích mới của chức năng và một nghiên cứu gần của hình thức tự nhiên, một thẩm Mỹ mới. Đó là sự thật rằng đạt đến bên ngoài của trào lưu tân nghệ thuật đầy đủ của mẫu mindless làm nhưng đã có, tại và xung quanh thành phố Trung tâm, một chuỗi tuyệt vời các công trình trong đó các trang trí và chức năng cầu chì để tiểu thuyết và hấp dẫn có hiệu lực. Theo trào lưu tân nghệ thuật có nghĩa là nhiều hơn so với một giao diện duy nhất hoặc tâm trạng: chúng tôi được nhắc nhở của cỏ cao trong gió nhẹ, hoặc dòng xoáy nước bão, hoặc thực vật phức tạp - tất cả bắt nguồn từ thiên nhiên hữu cơ: một quan tâm đến trong đó nên được hiểu như là tiếp tục từ một cảm giác của thứ tự của cuộc sống bị mất hoặc sai đường giữa căng thẳng công nghiệp đô thị.Định nghĩa, đặc điểmKhông có không có định nghĩa duy nhất hoặc ý nghĩa của Art Nouveau. Nhưng sau đây phân biệt các yếu tố. (1) triết học Art Nouveau là ủng hộ việc áp dụng các nghệ thuật thiết kế cho các đối tượng hàng ngày, để làm cho những thứ xinh đẹp có sẵn cho tất cả mọi người. Đối tượng không được quá utilitarian để được "beautified". (2) Art Nouveau thấy có sự tách biệt về nguyên tắc giữa Mỹ thuật (hội họa và điêu khắc) và ứng dụng hoặc trang trí nghệ thuật (đồ gốm, đồ nội thất và các đối tượng thực tế khác). (3) trong nội dung, phong cách là một phản ứng với một thế giới của nghệ thuật trong đó đã được chi phối bởi các hình học chính xác của tân cổ điển hình thức. Nó tìm kiếm một thiết kế đồ họa ngôn ngữ mới, xa càng tốt từ lịch sử và cổ điển các mô hình làm việc của Viện Hàn lâm nghệ thuật. (4) Art Nouveau vẫn còn một cái gì đó của một thuật ngữ chung đó bao trùm nhiều phong cách diễn giải: một số nghệ sĩ sử dụng vật liệu rẻ mới và phương pháp sản xuất hàng loạt trong khi những người khác sử dụng vật liệu đắt tiền hơn và có giá trị cao craftsmanship.Loại thiết kếPhù với với triết học theo trào lưu tân nghệ thuật nghệ thuật mà nên trở thành một phần của cuộc sống hàng ngày, nó sử dụng mô hình bằng phẳng, trang trí có thể được sử dụng trong tất cả các hình thức nghệ thuật. Yếu tố trang trí điển hình bao gồm lá và tua của nho motif, intertwined hình thức hữu cơ, chủ yếu là curvaceous trong hình dạng, mặc dù đối thiết kế cũng được phổ biến ở Scotland và ở Áo. Nghệ thuật thực hiện trong này phong cách thường được miêu tả nhất xa hoa chim, Hoa, côn trùng và zoomorphs khác, cũng như tóc và curvaceous cơ quan của phụ nữ xinh đẹp. Để thiết kế kiến trúc theo trào lưu tân nghệ thuật, hãy xem các hình thức củ hành phóng đại của Tây Ban Nha kiến trúc sư Antoni Gaudi (1852-1926), và các lối vào tàu điện ngầm Paris phong cách của Hector Guimard (1867-1942).Lịch sử theo trào lưu tân nghệ thuậtThuật ngữ "Art Nouveau" bắt nguồn từ tên của Paris art gallery, được gọi là "La Maison de l'Art Nouveau", thuộc sở hữu của avant-garde nghệ thuật thu Siegfried Bing (1838-1905), trình diễn công trình tạo ra trong phong cách trào lưu tân nghệ thuật. Bộ sưu tập uy tín và danh tiếng đáng kể đã được thúc đẩy bởi các cài đặt của đồ nội thất hiện đại, tapestries và objets d'art tại 1900 Exposition Universelle, sau đó các bộ sưu tập tên đã trở thành gần như đồng nghĩa với phong cách.Cùng lúc đó, tại Bỉ phong cách được thăng chức bởi Les Vingt và La Libre Esthetique, trong khi ở Đức phong cách được phổ biến rộng rãi và thúc đẩy bởi một tạp chí gọi là Jugend: Münchner illustrierte Wochenschrift für Kunst und Leben (thanh thiếu niên: tạp chí weekly minh họa của nghệ thuật và lối sống của Munich), đó là lý do tại sao Đức Art Nouveau - cùng với đó của Hà Lan , biển Baltic và các nước Bắc Âu - kể từ khi đã được biết đến như là "Jugendstil" (niên). Ở Áo, theo trào lưu tân nghệ thuật đầu tiên phổ biến rộng rãi của các nghệ sĩ của phong trào ly khai Vienna, dẫn đến nhận con nuôi của tên "Sezessionstil". Trong thực tế, Secessionists Vienna, như Joseph Maria Olbrich (1867-1908), ảnh hưởng đến nghệ thuật và kiến trúc trong suốt Austria-Hungary. Tại Đức, nơi theo trào lưu tân nghệ thuật được gọi là Jugendstil, nhiều người trong số học viên hàng đầu đến với nhau một lần nữa vào năm 1907 là thành viên của Werkbund Deutscher (Đức làm việc liên bang).Khác tên tạm thời được sử dụng mà phản ánh tính mới của phong cách, hoặc thiết kế curvilinear giống như băng của nó. Ví dụ, ở Pháp nó đã là cũng được gọi là "phong cách le moderne" hay "le phong cách nouille" (ăn liền phong cách); tại Tây Ban Nha, "arte joven" (nghệ thuật trẻ); tại ý "arte nuova" và ở Hà Lan "Nieuwe kunst" (cả hai, mới nghệ thuật). Phong cách cũng được đặt tên theo một số các số mũ hoặc quảng bá. Ví dụ, Hector Guimard Paris Metro lối dẫn đến tên gọi tạm thời "Phong cách Metro"; ở Mỹ phong trào đã được gọi là "phong cách Tiffany" do kết nối của nó với theo trào lưu tân nghệ thuật glassmaker và trang sức bằng Louis Comfort Tiffany.Evolution of Art NouveauThe origins of Art Nouveau are unclear, although most art historians agree that its roots lay in the English Arts and Crafts Movement, championed by the medievalist William Morris, as well as the flat-perspective and strong colours of Japanese woodcuts. This idiom was reinforced by the wave of Japonism that swept through Europe in the 1880s and 1890s, and by the decorative painting styles of Synthetism (Gauguin) and Cloisonnism (Bernard, Anquetin) developed at the Pont-Aven School in Brittany. For more details, please see: Post Impressionist Painting (1880-95).As a movement, Art Nouveau shared certain features with Romanticism, the Pre-Raphaelites, the Symbolists, and the Arts and Crafts Movement, although each differed in various ways. For example, unlike Symbolist painting, Art Nouveau has a distinctive visual look; and, in contrast to the artisan-oriented Arts & Crafts Movement, Art Nouveau artists readily employed new materials, and did not turn their backs on mass-produced or machined surfaces.Connections were also forged between practitioners of Jugendstil and Celtic-style artists, notably in the area of abstract patternwork. Christopher Dresser's Unity in Variety (1859) - a treatise on botany for artists, was also influential. But it is Arthur Heygate Mackmurdo (1851-1942) who is often identified as the first designer in whom historical precedents were sufficiently subdued for the new mode to show clearly. Indeed, the earliest example of Art Nouveau was the variety of rhythmic floral patterns used by Mackmurdo in his book-cover for Sir Christopher Wren's City Churches (1883). His buildings, furniture, graphics and textiles derive definitely, though not exclusively, from the natural world, convey a strong sense of their materials, and are structurally elemental. Mackmurdo accepted a good deal of Ruskin's involvement with the social and economic conditions of art and turned eventually to the composition of political tracts. Whatever its exact origins, Art Nouveau benefited enormously from the exposure it received at international exhibitions such as the Paris Exposition Universelle (1900) and the Turin Esposizione Internazionale d'Arte Decorativa Moderna (1902), as well as individual outlets such as London's Liberty & Co and Siegfried Bing's "Maison de l'Art Nouveau".
The style has been said to end in the work of Charles Rennie Mackintosh (1868-1928), a key figure in the Glasgow School of Painting (1880-1915). Painter, architect and designer, he was initially attracted by the creative freedom of Art Nouveau and its encouragement of the fanciful, but he used a cooler treatment. The essentials of his passage may be traced in one place, the Glasgow School of Art. A system of repeated curving forms in the main building (1897-9) gave way to regimented verticals and horizontals in the library (1907-9): the new order fell to a new orderliness. From then on, the need and the wish for economy of means, a desire to exploit easy mechanical replication, became dominant. Both architecture and the applied arts contrived an ethic and an aesthetic based on meaner notions of utility.

Applications

Art Nouveau designs were most common in glassware, jewellery, and other decorative objects like ceramics. But the style was also applied to textiles, household silver, domestic utensils, cigarette cases, furniture
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Art Nouveau (c.1890-1914)
Giới thiệu Art Nouveau là một phong cách sáng tạo quốc tế của nghệ thuật hiện đại đã trở thành thời trang từ khoảng 1890 đến Chiến tranh thế giới thứ nhất. Phát sinh như là một phản ứng đối với thiết kế thế kỷ 19 thống trị bởi chủ nghĩa lịch sử nói chung và tân cổ điển đặc biệt, nó được ban hành ý tưởng của nghệ thuật và thiết kế như là một phần của cuộc sống hàng ngày. Từ nay trở đi các nghệ sĩ không nên bỏ sót bất kỳ đối tượng hàng ngày, không có vấn đề làm thế nào chức năng nó có thể được. Thẩm mỹ này được coi là một cuộc cách mạng và mới, do đó tên của nó - New Art - hay Art Nouveau. Vì thế cũng là thực tế rằng nó đã được áp dụng cho một loạt các hình thức khác nhau bao gồm kiến trúc, mỹ thuật, mỹ thuật ứng dụng, và nghệ thuật trang trí. Bắt nguồn từ một phần vào cuộc cách mạng công nghiệp, và Nghệ thuật và Thủ công mỹ nghệ phong trào, nhưng cũng chịu ảnh hưởng bởi Japonism (đặc biệt là ukiyo-e bản in của các nghệ sĩ như Hokusai và Hiroshige đương thời trẻ của ông) và thiết kế Celtic, Art Nouveau đã được đưa ra một chính tăng của năm 1900 Triển lãm Universelle ở Paris. Sau này, nó lan rộng khắp châu Âu và xa như Hoa Kỳ và Úc, theo tên địa phương như Jugendstil (Đức), Stile Liberty (Italy), Sezessionstil (Áo) và Tiffany phong cách (Mỹ). Một thành ngữ trang trí cao, Art Nouveau thường sử dụng mô hình đường cong phức tạp của dòng asymetrical uốn lượn, thường dựa trên thực vật hình thức (đôi khi bắt nguồn từ hình thức La Tene của Celtic nghệ thuật). Hoa và các họa tiết lấy cảm hứng từ thực vật khác là thiết kế phổ biến Art Nouveau, như là hình bóng nữ và hình thức. Sử dụng nhiều loại vật liệu, phong cách được sử dụng trong kiến trúc, thiết kế nội thất, đồ thủy tinh, đồ trang sức, nghệ thuật poster và hình minh họa, cũng như hội họa và điêu khắc. Phong trào này được thay thế vào năm 1920 bởi Art Deco. Art Nouveau thường được coi là một vấn đề của "phong cách" chứ không phải là một triết lý: nhưng, trên thực tế, ý tưởng độc đáo và không chỉ mong muốn huyền ảo nhắc xuất hiện của nó. Chung cho tất cả các quán nhất Art Nouveau người sáng tạo là một quyết tâm để đẩy vượt ra ngoài giới hạn của chủ nghĩa lịch sử - thổi phồng mối quan tâm với những khái niệm về quá khứ mà là đặc điểm của phần lớn các thiết kế thế kỷ 19: họ tìm kiếm, trong một phân tích mới về chức năng và một nghiên cứu gần gũi của các hình thức tự nhiên, một thẩm mỹ mới. Đúng là vòng ngoài của Art Nouveau là đầy đủ của mindless mô hình định nhưng ở đó, ở và xung quanh trung tâm, một chuỗi kỳ diệu của công trình trong đó các trang trí và các chức năng cầu chì để hiệu ứng mới lạ và hấp dẫn. Art Nouveau có nghĩa là nhiều hơn một cái nhìn duy nhất hoặc tâm trạng: chúng ta được nhắc nhở về cỏ cao trong gió nhẹ, hoặc xoáy dòng nước bão, hoặc thảm thực vật phức tạp - tất cả bắt nguồn từ chất hữu cơ: quan tâm, trong đó phải được hiểu là thủ tục tố tụng từ một ý nghĩa của trật tự của cuộc sống bị mất hoặc hư hỏng giữa căng thẳng công nghiệp đô thị. Định nghĩa, đặc điểm Không có định nghĩa đơn hay ý nghĩa của Art Nouveau. Nhưng dưới đây là những yếu tố phân biệt. (1) triết Art Nouveau được nhiều lợi ích của việc áp dụng thiết kế nghệ thuật với đối tượng hàng ngày, để làm những điều đẹp có sẵn để tất cả mọi người. Không có đối tượng là quá thực dụng để được "đẹp đẽ". (2) Art Nouveau thấy không có chia ly trong nguyên tắc giữa mỹ thuật (hội họa và điêu khắc) và nghệ thuật ứng dụng hoặc trang trí (gốm sứ, đồ nội thất, và các đối tượng thực tế khác). (3) Trong nội dung, phong cách là một phản ứng với một thế giới của nghệ thuật đó đã giúp hình học chính xác của các hình thức tân cổ điển. Nó tìm kiếm một ngôn ngữ thiết kế đồ họa mới, càng xa càng tốt từ các mô hình lịch sử và cổ điển được sử dụng bởi các học viện nghệ thuật. (4) Art Nouveau vẫn còn một cái gì đó của một thuật ngữ chung mà bao trùm một loạt các diễn giải phong cách: một số nghệ sĩ đã sử dụng vật liệu chi phí thấp mới và phương pháp sản xuất hàng loạt trong khi những người khác sử dụng vật liệu đắt tiền hơn và có giá trị nghề thủ công cao. Các loại kiểu dáng Cùng với với Art Nouveau triết lý nghệ thuật cần trở thành một phần của cuộc sống hàng ngày, nó làm việc phẳng, hoa văn trang trí có thể được sử dụng trong tất cả các loại hình nghệ thuật. Các yếu tố trang trí điển hình bao gồm lá và râu của nho hoa văn, các dạng hữu cơ gắn bó với nhau, chủ yếu là trong hình dạng tròn trịa, mặc dù thiết kế vuông góc cũng là điều thường thấy ở Scotland và Áo. Nghệ thuật được tạo trong phong cách này thường được miêu tả chim xa hoa, hoa, côn trùng và zoomorphs khác, cũng như tóc và cơ thể tròn trịa của phụ nữ đẹp. Đối với thiết kế kiến trúc Art Nouveau, xem các hình thức củ hành phóng đại của kiến trúc sư Tây Ban Nha Antoni Gaudi (1852-1926), và các lối vào Metro Paris phong cách của Hector Guimard (1867-1942). Lịch sử nghệ thuật Nouveau Thuật ngữ "Art Nouveau" bắt nguồn từ tên của các bộ sưu tập nghệ thuật của Paris, được gọi là "La Maison de l'Art Nouveau", thuộc sở hữu của avant-garde nghệ thuật-collector Siegfried Bing (1838-1905), trong đó trưng bày các tác phẩm được tạo ra theo phong cách Art Nouveau. Danh tiếng của bộ sưu tập và danh vọng được đẩy mạnh đáng kể của bản cài đặt của đồ nội thất hiện đại, thảm trang trí và objets d'art tại 1900 Exposition Universelle, sau đó tên của bộ sưu tập đã trở thành gần như đồng nghĩa với phong cách. Đồng thời, tại Bỉ phong cách được thăng bởi Les Vingt và La Libre Esthetique, trong khi ở Đức phong cách đã được phổ biến và quảng bá bởi một tạp chí gọi là Jugend: Münchner Illustrierte Wochenschrift für Kunst und Leben (Youth: tạp chí minh họa hàng tuần của nghệ thuật và lối sống của Munich), đó là nghệ thuật tại sao Đức Nouveau - cùng lúc với người Hà Lan, Baltic và các nước Bắc Âu - từ đó đã được biết đến như là "Jugendstil" (thanh niên). Tại Áo, Art Nouveau lần đầu tiên được phổ biến bởi các nghệ sĩ của phong trào Vienna Secession, dẫn đến việc áp dụng các tên "Sezessionstil". Trong thực tế, những kẻ ly khai Vienna, như Joseph Maria Olbrich (1867-1908), chịu ảnh hưởng nghệ thuật và kiến trúc trong suốt Áo-Hungary. Ở Đức, nơi Art Nouveau được biết đến như là Jugendstil, nhiều học viên hàng đầu của mình đến với nhau một lần nữa vào năm 1907 như là thành viên của Hiệp hội Công trình Đức (Liên đoàn làm việc của Đức). Tên tạm thời khác được sử dụng trong đó phản ánh tính mới của phong cách, hoặc ribbon- của nó như thiết kế cong. Ví dụ, ở Pháp người ta còn gọi là "le style moderne" hoặc "le style nouille" (mì phong cách); ở Tây Ban Nha, "arte joven" (nghệ thuật trẻ); in Italy "arte nuova" và trong "Kunst Nieuwe" Hà Lan (cả hai, nghệ thuật mới). Các phong cách cũng được đặt theo tên một số số mũ hoặc quảng bá của mình. Ví dụ, lối vào Metro Paris Hector Guimard đã dẫn đến những cái tên tạm thời "Phong cách Metro"; ở Mỹ phong trào được gọi là "Tiffany phong cách" do kết nối của nó với các thợ làm thuỷ tinh Art Nouveau và trang sức Louis nghi Tiffany. Sự phát triển của Art Nouveau Nguồn gốc của Art Nouveau là không rõ ràng, mặc dù hầu hết các nhà sử học nghệ thuật đồng ý rằng gốc rễ của nó nằm trong tiếng Anh Nghệ thuật và Thủ công mỹ nghệ Phong trào, đấu tranh của các trung cổ William Morris, cũng như các hình phẳng góc độ và màu sắc mạnh mẽ của tranh khắc gỗ Nhật Bản. Thành ngữ này được củng cố thêm bởi làn sóng của Japonism đã quét qua châu Âu trong những năm 1880 và 1890, và các kiểu vẽ trang trí của Synthetism (Gauguin) và Cloisonnism (Bernard, Anquetin) phát triển tại Trường Pont-Aven ở Brittany. Để biết thêm chi tiết, xin vui lòng xem:. Bài viết Tranh trường phái ấn tượng (1880-1895) Là một phong trào, Art Nouveau chia sẻ các tính năng nhất định với chủ nghĩa lãng mạn, Pre-Raphaelites, các Symbolists, và Nghệ thuật và Thủ công mỹ nghệ Phong trào, mặc dù mỗi khác nhau theo những cách khác nhau. Ví dụ, không giống như tượng trưng sơn, Art Nouveau có một cái nhìn trực quan đặc biệt; và, ngược lại với các nghệ nhân hướng Nghệ thuật & Thủ công mỹ nghệ Phong trào, các nghệ sĩ Art Nouveau dễ dàng sử dụng vật liệu mới, và không quay lưng lại với các bề mặt sản xuất hàng loạt hoặc gia công. Connections cũng bị giả mạo giữa các học viên của Jugendstil và Celtic theo phong cách nghệ sĩ, đặc biệt là trong lĩnh vực patternwork trừu tượng. Unity Christopher Dresser trong Variety (1859) - một chuyên luận về thực vật học cho các nghệ sĩ, cũng có ảnh hưởng. Nhưng nó là Arthur Heygate Mackmurdo (1851-1942), người thường được xác định là các nhà thiết kế đầu tiên trong lịch sử mà tiền lệ đã được chinh phục đầy đủ cho chế độ mới để hiển thị rõ ràng. Thật vậy, ví dụ sớm nhất của Art Nouveau là sự đa dạng của các mẫu hoa nhịp nhàng được sử dụng bởi Mackmurdo trong cuốn sách của ông-cover cho Thành phố Giáo Hội Sir Christopher Wren của (1883). Tòa nhà của mình, đồ nội thất, đồ họa và dệt may lấy được chắc chắn, mặc dù không độc quyền, từ thế giới tự nhiên, truyền đạt một ý thức mạnh mẽ của vật liệu của họ, và có cấu trúc nguyên tố. Mackmurdo chấp nhận một thỏa thuận tốt về sự tham gia của Ruskin với các điều kiện kinh tế xã hội và nghệ thuật và quay cuối cùng để các thành phần của bài luận chính trị. Dù nguồn gốc chính xác của nó, Art Nouveau được hưởng lợi rất nhiều từ việc tiếp xúc với nó nhận được tại các cuộc triển lãm quốc tế như Paris Exposition Universelle (1900) và Turin Esposizione Internazionale d'Arte Decorativa Moderna (1902), cũng như các cửa hàng cá nhân như Liberty & London Co và Siegfried Bing của "Maison de l'Art Nouveau". Các phong cách đã được nói để kết thúc trong tác phẩm của Charles Rennie Mackintosh (1868-1928), một nhân vật chủ chốt trong các trường học Glasgow của Painting (1880-1915). Painter, kiến trúc sư và nhà thiết kế, ông đã bước đầu thu hút bởi sự tự do sáng tạo nghệ thuật Nouveau và khuyến khích của các huyền ảo, nhưng ông đã sử dụng một điều trị mát. Các yếu tố cần thiết của đoạn văn của ông có thể được truy tìm trong một nơi, Trường Nghệ thuật Glasgow. Một hệ thống biểu mẫu cong lặp đi lặp lại trong tòa nhà chính (1897-9) cho ngành dọc đường để đoàn ngũ và dài hoặc trong thư viện (1907-9): thứ tự mới đã giảm đến một trật tự mới. Từ đó về sau, nhu cầu và mong muốn cho nền kinh tế của phương tiện, một mong muốn khai thác nhân rộng cơ khí dễ dàng, trở thành thống trị. Cả hai kiến trúc và mỹ thuật ứng dụng trù định một nền đạo đức và một thẩm mỹ dựa trên khái niệm meaner của tiện ích. Ứng dụng Art Nouveau thiết kế là phổ biến nhất trong thủy tinh, đồ trang sức, và vật trang trí khác như gốm sứ. Nhưng phong cách cũng được áp dụng đối với hàng dệt may, bạc gia dụng, đồ dùng sinh hoạt, hộp thuốc lá, đồ nội thất






























đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: