AFFIDAVIT OF ANH THI THI HUNYH I, Anh Thi Thi Hunyh, being first duly  dịch - AFFIDAVIT OF ANH THI THI HUNYH I, Anh Thi Thi Hunyh, being first duly  Việt làm thế nào để nói

AFFIDAVIT OF ANH THI THI HUNYH I, A

AFFIDAVIT OF ANH THI THI HUNYH

I, Anh Thi Thi Hunyh, being first duly sworn upon oath, depose and state as follows:
1. My name is Anh Thi Thi Hunyh Nguyen. I am a native and citizen of Vietnam born on December 17, 1983 in Da Nang City. I currently reside at 442 Ong ich Khlem, Da Nang City, Vietnam. I am providing this affidavit in support of the immigrant visa application of my husband, Hien Duy Quang Nguyen.

2. I am the youngest in my family of eight (six children and my parents) and I am the only girl. I have five older brothers, including the oldest brother, Peter, who sponsored me for the immigrant visa. The youngest brother, Thai, recently immigrated to the US through Peter’s sponsorship. Growing up we had a comfortable and stable home life. My parents are married and are now retired, but growing up they always worked and were able to sufficiently provide for us. All of us except for one of my brothers completed high school, and several of us, including myself, also attended university. I have an Associate’s degree in accounting.

3. After I finished my degree, I began working at FPT phone services selling cell phones. It was during this time, in November 2005, that I met my husband Hien. He approached me on my way home from work when we were both riding motorcycles Apparently he had been following me for a few months because he had seen me and was interested in me. He said that he wanted to get to know me and be friends with me. Because we live in a small city, we were able to see each other almost every day. We always go to see movies and hang out with friends. After we were dating for about a year, we introduced each other to our families. My parents really liked him because he was very nice, sincere, and genuine.

4. As I got to know Hien, I liked him because he was genuine, approachable, caring and respectful to me and my family. After we had been a couple for more than three years, both of our families began pressuring us to take it further and get married. We did not really mind because we were also planning to get married and by that point we both knew that we wanted to spend our lives with each other. We set up a date for a formal engagement event which included both of our families. The engagement was nice and traditional, with both our families attending. After this we set our wedding date for the following year.

5. After we set our wedding date and had obtained our marriage certificate, Hien told me that he had been married before. He told me that he was very young when he got to know his first wife online and he did not know how to react when she came to Vietnam to visit him from the US and then asked him to marry her and to come to US with her so he said yes to all of this at first. He said that his first wife was from the US but of Vietnamese descent and that she had always wanted to learn about Vietnamese culture and traditions. Hien told me that after they got married she went back to America and she was supposedly going to bring him over with her eventually but he lost touch with her soon after she returned. He said that he had not heard anything from her since then. He had gotten a divorce from her in Vietnam.

6. I was not bothered or upset by this news because I know my husband very well and I know that he was telling me the truth. I did not feel jealous about the first wife because it had been several years ago and the relationship was very brief.

7. I did not really say anything to Hien about the petition that my brother Peter had filed for me because for several years, I was not sure if still wanted to come to US. Growing up I had always been well cared for; my parents and older brothers doted on me, and I was afraid to leave all of that behind to go to such a big unknown place. I did not know what the future would hold for me in the US. My parents were also reluctant to let me go since I am their only girl. I do not remember exactly when I told Hien about the petition, but I think it was in 2009 after our wedding.

8. After Hien and I were married I moved in to live with him at his parent’s house, which is a tradition in our culture. I began working for his family’s furniture business with him and the business does well.

9. When we got married, Peter asked us for some documents to support the case and we gave them to him. These included our marriage certificate, divorce paper, son’s birth certificate, and then family book Even though neither of us knew whether we would ultimately come to the US, we wanted to keep the option available for us.

10. Ever since my son was born, I began feeling differently about the possibility of moving to America. I knew that there would be more opportunity for him there and he would have a chance to go to great schools and get a good job. Hien and I spoke about this and we decided that it was best for us and our family to pursue the case and move to the US. Before we became parents, Hien was not very interested in going to the US. Hien’s parents are well off and we have a good life style. We live with them in their house which is very large and comfortable. Also, Hien’s parents initially did not want us to go to the US. They only have one other child, his older sister, and she had already moved to California. Although they still do not like the idea of us leaving, they understand that we have to think of our son first and they also want the best for their grandchild so they will support our decision.

11. We continued to work with Peter to pursue the green card applications and we were scheduled for an interview with the US Embassy in the spring of this year. We thought that everything would be very straight forward and that we had nothing to hide so we did not seek out any legal advice before the interview.

12. On the day of the interview we arrived early at the US Embassy. We were one of the first people called because we had a small child with us. We had our fingerprints taken and then we waited to be called. When the officer came for us he took all three of us back together.

13. The officer spoke to me first and he asked me about my brother Peter; what his job is, who he currently lives with, how many siblings we have and their names. The officer also requested family pictures and asked me about my life, my studies, and when I got married. I was able to answer all of the officer’s questions without any problems and I had pictures to give him too. After he was finished asking me for information, he seemed satisfied and I was hopeful that everything had gone fine.

14. The officer then turned to Hien and asked him one or two questions that were very easy to answer. Then the officer asked him if anyone had ever filed a petition for him before and Hien answered No. The officer then got up and left the room briefly. We were both worried right away. When the officer came back he gave us a green piece of paper which said that our case needed additional processing. Hien and I tried to talk to the officer to see if we could find out more about what the problem was and give an explanation but we did not really get the chance.

15. After the interview we were both very devastated. Hien realized that he had probably answered the question incorrectly and that his ex-wife must have filed a petition for him. We did not know what the consequences would be for our case. We called my brother Peter right away who was waiting to hear from us, and we told him what happened. Peter was very kind and wise and he calmed us down and told us that he would help us try to resolve the situation.

16. While we were waiting to hear something more about our applications, Peter came over to Vietnam for a visit with his wife and daughter.

17. During his visit we talked more about what happened at the interview and why Hien’s answer must have caused problems. Hien did not think that his ex-wife had actually ever filed for him. Although she said she would when she left Vietnam and went back to America, Hien and she never really talked about it after that. She had taken back some documents with her but then she never shared any paperwork with him. Hien assumed that she had changed her mind and never filed anything. Their relationship had broken off very soon after she got back to the US and Hien lost touch with her. After we talked to Peter we realized that Hien should have answered that he did not know instead of no.

18. Peter also spoke to us to make sure that we still wanted to come to the US. We had been uncertain before and now that our case had become more complicated he wanted to be confident that we would move to the US if the visas were approved before he put more time and money into the case. We assured him that we were very set on our plans to come to the US and that we wanted to give our son the best future possible. Peter was very happy about this because he also wanted us to move to the US. My brother Thai, who I am very close to, had recently been approved for the visa and was making his plans to move.

19. Before Peter returned to the US, we went online to check our case status. About 4 weeks after the interview, we saw that the visa for my son and I were ready but that Hien had been refused. We were very upset by this. There is no way that I could leave my husband in Vietnam and relocate to the US. We are a family and we have to stay together. I love my husband very much and I would not be able to be apart for him for a long period of time.

20. I know that my husband is an honest man and that he was not trying to deceive the US consular officer. He believed that his first wife had never filed a petition for him before. I also know that my husband did not marry me in order to get a visa to the US. We had been together for many years and had our son before we even decided to move to the US. Hien and I were a couple long before he even knew about the petition th
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
BẢN TUYÊN THỆ CỦA ANH THI THI HUNYH Tôi, Anh Thi Thi Hunyh, đang được đầu tiên đăng quang ngôi tuyên thệ theo lời tuyên thệ, hạ bệ và nhà nước như sau:1. tên là Anh Thi Thi Hunyh Nguyễn. Tôi là một bản địa và công dân Việt Nam sinh ngày 17 tháng 12 năm 1983 tại thành phố Đà Nẵng. Tôi hiện đang cư trú tại 442 Ong ich Khlem, thành phố Đà Nẵng, Việt Nam. Tôi đang cung cấp này bản khai để hỗ trợ cho người nhập cư đơn xin thị thực của chồng tôi, Hiền Nguyễn Quang Duy.2. tôi là con út trong gia đình tôi tám (sáu người con và cha mẹ của tôi) và tôi chỉ. Tôi có năm trai, trong đó có em trai lâu đời nhất, Peter, những người bảo trợ tôi xin thị thực nhập cư. Em trai út, Thái Lan, gần đây đã di cư đến Hoa Kỳ thông qua tài trợ của Peter. Lớn lên chúng tôi đã có một cuộc sống gia đình thoải mái và ổn định. Cha mẹ của tôi được kết hôn và bây giờ đã nghỉ hưu, nhưng lớn lên họ luôn luôn làm việc và đã có thể đủ cung cấp cho chúng tôi. Tất cả chúng tôi ngoại trừ một trong những anh em của tôi hoàn thành trường trung học, và một vài người trong chúng ta, bao gồm cả bản thân mình, cũng đã tham dự Đại học. Tôi có một liên kết văn bằng trong kế toán.3. sau khi tôi kết thúc bằng cấp của tôi, tôi bắt đầu làm việc tại dịch vụ điện thoại FPT bán điện thoại di động. Trong thời gian này, tháng 11 năm 2005, mà tôi đã gặp chồng tôi hiền. Ông tiếp cận tôi trên đường về nhà từ công việc khi chúng tôi đã là cả hai xe ngựa dường như ông đã theo tôi cho một vài tháng vì ông đã nhìn thấy tôi và đã quan tâm đến tôi. Ông nói rằng ông muốn để có được để biết tôi và là bạn bè với tôi. Bởi vì chúng ta sống trong một thành phố nhỏ, chúng tôi đã có thể nhìn thấy nhau hầu như mỗi ngày. Chúng tôi luôn luôn đi để xem phim và hang out với bạn bè. Sau khi chúng tôi đã hẹn hò cho khoảng một năm, chúng tôi giới thiệu nhau với gia đình của chúng tôi. Cha mẹ tôi thực sự thích anh ta vì anh ta là rất tốt đẹp, chân thành và chính hãng. 4. như tôi đã nhận biết hiền, tôi thích anh ta bởi vì ông là chính hãng, dễ tiếp cận, chăm sóc và tôn trọng cho tôi và gia đình của tôi. Sau khi chúng tôi đã có một vài trong hơn ba năm, cả hai gia đình chúng ta bắt đầu gây áp lực cho chúng tôi để đi xa hơn và có được kết hôn. Chúng tôi không thực sự nhớ bởi vì chúng tôi cũng lập kế hoạch để có được kết hôn và bởi thời điểm đó cả hai chúng tôi biết rằng chúng tôi muốn chi tiêu cuộc sống của chúng tôi với nhau. Chúng tôi thiết lập một ngày cho một sự kiện chính thức tham gia bao gồm cả gia đình của chúng tôi. Sự tham gia là tốt đẹp và truyền thống, với cả gia đình của chúng tôi tham dự. Sau đó chúng tôi thiết lập ngày đám cưới của chúng tôi cho năm sau. 5. After we set our wedding date and had obtained our marriage certificate, Hien told me that he had been married before. He told me that he was very young when he got to know his first wife online and he did not know how to react when she came to Vietnam to visit him from the US and then asked him to marry her and to come to US with her so he said yes to all of this at first. He said that his first wife was from the US but of Vietnamese descent and that she had always wanted to learn about Vietnamese culture and traditions. Hien told me that after they got married she went back to America and she was supposedly going to bring him over with her eventually but he lost touch with her soon after she returned. He said that he had not heard anything from her since then. He had gotten a divorce from her in Vietnam.6. I was not bothered or upset by this news because I know my husband very well and I know that he was telling me the truth. I did not feel jealous about the first wife because it had been several years ago and the relationship was very brief. 7. I did not really say anything to Hien about the petition that my brother Peter had filed for me because for several years, I was not sure if still wanted to come to US. Growing up I had always been well cared for; my parents and older brothers doted on me, and I was afraid to leave all of that behind to go to such a big unknown place. I did not know what the future would hold for me in the US. My parents were also reluctant to let me go since I am their only girl. I do not remember exactly when I told Hien about the petition, but I think it was in 2009 after our wedding. 8. After Hien and I were married I moved in to live with him at his parent’s house, which is a tradition in our culture. I began working for his family’s furniture business with him and the business does well.9. When we got married, Peter asked us for some documents to support the case and we gave them to him. These included our marriage certificate, divorce paper, son’s birth certificate, and then family book Even though neither of us knew whether we would ultimately come to the US, we wanted to keep the option available for us. 10. bao giờ kể từ khi con trai tôi được sinh ra, tôi bắt đầu cảm giác khác nhau về khả năng di chuyển đến Mỹ. Tôi biết rằng sẽ có thêm cơ hội cho anh ta có và ông sẽ có một cơ hội để đi đến tuyệt vời trường và nhận được một công việc tốt. Hiền và tôi đã nói chuyện về việc này và chúng tôi quyết định rằng nó là tốt nhất cho chúng tôi và gia đình của chúng tôi theo đuổi trường hợp và di chuyển đến Hoa Kỳ. Trước khi chúng tôi trở thành cha mẹ, hiền đã không rất quan tâm đến việc đi đến Hoa Kỳ. Cha mẹ của hiền sung túc và chúng tôi có một phong cách sống tốt. Chúng ta sống với họ trong nhà của họ là rất lớn và thoải mái. Ngoài ra, cha mẹ của hiền ban đầu đã không muốn chúng tôi đi đến Hoa Kỳ. Họ chỉ có một đứa trẻ khác, chị gái của mình, và cô đã đã chuyển đến California. Mặc dù họ vẫn không thích ý tưởng của chúng tôi để lại, họ hiểu rằng chúng ta phải suy nghĩ của con trai của chúng tôi đầu tiên và họ cũng muốn tốt nhất cho cháu của họ vì vậy họ sẽ hỗ trợ quyết định của chúng tôi. 11. chúng tôi tiếp tục làm việc với Peter để theo đuổi các ứng dụng thẻ xanh và chúng tôi đã lên kế hoạch cho một cuộc phỏng vấn với US Embassy vào mùa xuân năm nay. Chúng tôi nghĩ rằng tất cả mọi thứ sẽ là rất thẳng về phía trước và chúng tôi đã có gì để che giấu vì vậy chúng tôi đã không tìm ra bất kỳ tư vấn pháp lý trước khi các cuộc phỏng vấn. 12. vào ngày của cuộc phỏng vấn, chúng tôi đến sớm tại các đại sứ quán Mỹ. Chúng tôi đã là một trong những người đầu tiên được gọi là bởi vì chúng tôi đã có một đứa trẻ nhỏ với chúng tôi. Chúng tôi đã có dấu vân tay của chúng tôi thực hiện và sau đó chúng tôi chờ đợi để được gọi là. Khi các viên chức đã cho chúng tôi ông đã lấy tất cả 3 chúng ta trở lại với nhau.13. The officer spoke to me first and he asked me about my brother Peter; what his job is, who he currently lives with, how many siblings we have and their names. The officer also requested family pictures and asked me about my life, my studies, and when I got married. I was able to answer all of the officer’s questions without any problems and I had pictures to give him too. After he was finished asking me for information, he seemed satisfied and I was hopeful that everything had gone fine. 14. The officer then turned to Hien and asked him one or two questions that were very easy to answer. Then the officer asked him if anyone had ever filed a petition for him before and Hien answered No. The officer then got up and left the room briefly. We were both worried right away. When the officer came back he gave us a green piece of paper which said that our case needed additional processing. Hien and I tried to talk to the officer to see if we could find out more about what the problem was and give an explanation but we did not really get the chance.15. After the interview we were both very devastated. Hien realized that he had probably answered the question incorrectly and that his ex-wife must have filed a petition for him. We did not know what the consequences would be for our case. We called my brother Peter right away who was waiting to hear from us, and we told him what happened. Peter was very kind and wise and he calmed us down and told us that he would help us try to resolve the situation.16. While we were waiting to hear something more about our applications, Peter came over to Vietnam for a visit with his wife and daughter. 17. During his visit we talked more about what happened at the interview and why Hien’s answer must have caused problems. Hien did not think that his ex-wife had actually ever filed for him. Although she said she would when she left Vietnam and went back to America, Hien and she never really talked about it after that. She had taken back some documents with her but then she never shared any paperwork with him. Hien assumed that she had changed her mind and never filed anything. Their relationship had broken off very soon after she got back to the US and Hien lost touch with her. After we talked to Peter we realized that Hien should have answered that he did not know instead of no.18. Peter also spoke to us to make sure that we still wanted to come to the US. We had been uncertain before and now that our case had become more complicated he wanted to be confident that we would move to the US if the visas were approved before he put more time and money into the case. We assured him that we were very set on our plans to come to the US and that we wanted to give our son the best future possible. Peter was very happy about this because he also wanted us to move to the US. My brother Thai, who I am very close to, had recently been approved for the visa and was making his plans to move.19. Before Peter returned to the US, we went online to check our case status. About 4 weeks after the interview, we saw that the visa for my son and I were ready but that Hien had been refused. We were very upset by this. There is no way that I could leave my husband in Vietnam and relocate to the US. We are a family and we have to stay together. I love my husband very much and I would not be able to be apart for him for a long period of time. 20. I know that my husband is an honest man and that he was not trying to deceive the US consular officer. He believed that his first wife had never filed a petition for him before. I also know that my husband did not marry me in order to get a visa to the US. We had been together for many years and had our son before we even decided to move to the US. Hien and I were a couple long before he even knew about the petition th
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Giấy cam kết bảo ANH THI THI HUNYH I, Anh Thi Thi Hunyh, được đầu tiên tuyên thệ khi tuyên thệ, hạ bệ và nhà nước như sau: 1. Tên tôi là Anh Thi Thi Hunyh Nguyễn. Tôi là một người bản địa và công dân Việt Nam sinh ngày 17 Tháng 12 năm 1983 tại thành phố Đà Nẵng. Tôi hiện đang cư trú tại 442 Ong ich Khlem, thành phố Đà Nẵng, Việt Nam. Tôi đang cung cấp bản khai này để hỗ trợ các ứng dụng thị thực nhập cư của chồng tôi, Hiền Duy Quang Nguyễn. 2. Tôi là con út trong gia đình tôi tám (sáu trẻ em và cha mẹ tôi) và tôi là cô gái duy nhất. Tôi có năm anh em lớn tuổi, bao gồm cả người anh cả, Peter, người bảo trợ cho tôi cho visa di dân. Các em út, Thái, gần đây đã di cư đến Mỹ thông qua tài trợ của Peter. Lớn lên, chúng tôi đã có một cuộc sống gia đình thoải mái và ổn định. Cha mẹ tôi đã kết hôn và hiện đã về hưu, nhưng lớn lên họ luôn luôn làm việc và đã có thể đủ cung cấp cho chúng tôi. Tất cả chúng ta, ngoại trừ cho một người em của tôi học xong trung học, và một số người trong chúng ta, bao gồm cả bản thân mình, các trường đại học cũng tham dự. Tôi có bằng đại học của Associate trong kế toán. 3. Sau khi học xong, tôi bắt đầu làm việc tại các dịch vụ điện thoại FPT bán điện thoại di động. Chính trong thời gian này, trong tháng mười năm 2005, tôi gặp chồng tôi Hiền. Ông đến gặp tôi trên đường về nhà từ nơi làm việc khi chúng tôi đã được cả hai xe máy cưỡi Rõ ràng hắn đã đi theo tôi trong vài tháng vì ông đã thấy tôi và quan tâm tôi. Ông nói rằng ông muốn nhận được để biết tôi và kết bạn với tôi. Bởi vì chúng ta đang sống trong một thành phố nhỏ, chúng tôi đã có thể nhìn thấy nhau hầu như mỗi ngày. Chúng tôi luôn luôn đi xem phim và đi chơi với bạn bè. Sau khi chúng tôi đã hẹn hò với nhau khoảng một năm, chúng tôi giới thiệu cho nhau để gia đình của chúng tôi. Cha mẹ tôi thực sự thích anh vì anh là rất tốt đẹp, chân thành, và chính hãng. 4. Như tôi đã biết Hiền, tôi thích anh vì anh là chính hãng, dễ tiếp cận, chăm sóc và tôn trọng đối với tôi và gia đình tôi. Sau khi chúng tôi đã được một cặp vợ chồng trong hơn ba năm, cả hai gia đình chúng tôi đã bắt đầu gây sức ép với chúng tôi để có nó hơn nữa và có được kết hôn. Chúng tôi đã không thực sự tâm vì chúng tôi cũng đã lên kế hoạch kết hôn và bởi thời điểm đó cả hai chúng tôi biết rằng chúng tôi muốn dành cuộc sống của chúng tôi với nhau. Chúng tôi thiết lập một ngày cho một sự kiện đính hôn chính thức trong đó bao gồm cả hai gia đình của chúng tôi. Sự tham gia đã được tốt đẹp và truyền thống, với cả hai gia đình của chúng tôi tham dự. Sau này, chúng tôi thiết lập ngày cưới của chúng tôi cho năm sau. 5. Sau khi chúng tôi thiết lập ngày cưới của chúng tôi và đã có được giấy chứng nhận kết hôn của chúng tôi, Hiền nói với tôi rằng ông đã kết hôn trước. Ông nói với tôi rằng ông còn rất trẻ khi anh đã nhận biết người vợ đầu tiên của mình trực tuyến và anh ta đã không biết làm thế nào để phản ứng lại khi cô đã đến Việt Nam để thăm ông từ Mỹ và sau đó hỏi anh phải kết hôn của cô và đến Mỹ với cô ấy do đó, ông cho biết có cho tất cả những điều này lúc đầu. Ông nói rằng người vợ đầu tiên của ông là từ Mỹ nhưng gốc Việt và cô ấy đã luôn luôn muốn tìm hiểu về văn hóa và truyền thống Việt. Hiền nói với tôi rằng sau khi họ kết hôn cô trở về Mỹ và cô được cho là sẽ mang lại cho anh ta hơn với cô ấy cuối cùng nhưng ông đã mất liên lạc với cô ấy ngay sau khi cô trở về. Ông nói rằng ông đã không nghe thấy bất cứ điều gì từ cô ấy kể từ đó. Cậu đã ly hôn từ cô ấy ở Việt Nam. 6. Tôi đã không làm phiền hay khó chịu bởi tin tức này bởi vì tôi biết chồng tôi rất tốt và tôi biết rằng anh ấy đã nói cho tôi sự thật. Tôi không cảm thấy ghen tị về người vợ đầu tiên bởi vì nó đã được một vài năm trước đây và các mối quan hệ đã được rất ngắn. 7. Tôi đã không thực sự nói gì với Hiền về thỉnh nguyện thư mà anh trai tôi, Peter đã nộp đối với tôi bởi vì trong nhiều năm, tôi đã không chắc chắn nếu vẫn muốn đến Mỹ. Lớn lên tôi đã luôn luôn được chăm sóc chu đáo; cha mẹ và anh trai doted vào tôi, và tôi sợ để lại tất cả đằng sau đó đi đến một nơi không xác định lớn như vậy. Tôi không biết tương lai sẽ giữ cho tôi ở Mỹ. Bố mẹ tôi cũng miễn cưỡng để cho tôi đi vì tôi là con gái duy nhất của họ. Tôi không nhớ chính xác khi tôi nói với Hiền về các kiến nghị, nhưng tôi nghĩ rằng đó là vào năm 2009 sau khi đám cưới của chúng tôi. 8. Sau khi Hiền và tôi đã lập gia đình tôi chuyển đến ở với ông tại nhà cha mẹ mình, đó là một truyền thống trong văn hóa của chúng tôi. Tôi bắt đầu làm việc cho doanh nghiệp đồ gỗ của gia đình mình với anh ta và các doanh nghiệp làm tốt. 9. Khi chúng tôi kết hôn, Peter đã hỏi chúng tôi đối với một số tài liệu để hỗ trợ các trường hợp và chúng tôi đưa cho anh ta. Chúng bao gồm giấy chứng nhận của chúng tôi kết hôn, giấy ly hôn, giấy khai sinh của con trai, và sau đó cuốn sách gia đình Mặc dù cả hai chúng tôi biết liệu chúng ta cuối cùng sẽ đến Hoa Kỳ, chúng tôi muốn giữ các tùy chọn có sẵn cho chúng ta. 10. Kể từ khi con trai tôi được sinh ra, tôi bắt đầu cảm thấy khác nhau về khả năng chuyển đến Mỹ. Tôi biết rằng sẽ có nhiều cơ hội hơn cho anh ta ở đó và ông sẽ có một cơ hội để đi đến trường học tuyệt vời và có được một công việc tốt. Hiền và tôi đã nói chuyện về vấn đề này và chúng tôi đã quyết định rằng đó là tốt nhất cho chúng ta và gia đình chúng tôi theo đuổi vụ kiện và di chuyển đến Mỹ. Trước khi chúng tôi trở thành cha mẹ, Hiền không quan tâm lắm trong việc đi đến Mỹ. Cha mẹ của Hiền là khá giả và chúng tôi có một phong cách sống tốt. Chúng tôi sống với họ trong ngôi nhà của họ là rất lớn và thoải mái. Ngoài ra, cha mẹ của Hiền ban đầu không muốn chúng tôi đi đến Mỹ. Họ chỉ có một đứa con khác, chị gái của mình, và cô đã chuyển đến California. Mặc dù họ vẫn không thích ý tưởng của chúng tôi để lại, họ hiểu rằng chúng ta phải nghĩ về con trai của chúng tôi đầu tiên và họ cũng muốn tốt nhất cho đứa cháu của họ nên họ sẽ ủng hộ quyết định của chúng tôi. 11. Chúng tôi tiếp tục làm việc với Peter để theo đuổi các ứng dụng thẻ xanh và chúng tôi đã lên kế hoạch cho một cuộc phỏng vấn với Đại sứ quán Hoa Kỳ trong mùa xuân năm nay. Chúng tôi nghĩ rằng tất cả mọi thứ sẽ rất thẳng về phía trước và chúng ta không có gì để che giấu vì vậy chúng tôi đã không tìm ra bất cứ tư vấn pháp lý trước khi phỏng vấn. 12. Vào ngày của cuộc phỏng vấn, chúng tôi đã đến sớm tại Đại sứ quán Mỹ. Chúng tôi là một trong những người đầu tiên được gọi là bởi vì chúng tôi có một đứa con nhỏ với chúng tôi. Chúng tôi đã có dấu vân tay của chúng tôi thực hiện và sau đó chúng tôi chờ để được gọi. Khi nhân viên đã cho chúng tôi biết ông mất cả ba chúng tôi trở lại với nhau. 13. Viên cảnh sát nói với tôi đầu tiên và anh hỏi tôi về anh trai tôi, Peter; những gì công việc của mình là, người mà anh đang sống cùng, có bao nhiêu anh chị em chúng ta có và tên của họ. Các sĩ quan cũng yêu cầu hình ảnh gia đình và hỏi tôi về cuộc sống của tôi, các nghiên cứu của tôi, và khi tôi lập gia đình. Tôi đã có thể trả lời tất cả các câu hỏi của nhân viên mà không cần bất kỳ vấn đề và tôi đã có hình ảnh để cho anh ta quá. Sau khi đã hoàn thành yêu cầu tôi để biết thông tin, ông có vẻ hài lòng và tôi hy vọng rằng tất cả mọi thứ đã đi tốt. 14. Các sĩ quan sau đó quay sang Hiền và hỏi anh ta một hoặc hai câu hỏi mà rất dễ trả lời. Sau đó, các sĩ quan hỏi anh ta nếu ai đã từng đệ đơn kiến nghị cho người trước và Hiền đã trả lời số sĩ quan sau đó đứng dậy và rời khỏi phòng một thời gian ngắn. Chúng tôi đều lo lắng ngay. Khi nhân viên trở lại ông đã cho chúng tôi một mảnh giấy màu xanh lá cây mà nói rằng trường hợp của chúng ta cần xử lý bổ sung. Hiền và tôi đã cố gắng để nói chuyện với nhân viên để xem liệu chúng ta có thể tìm hiểu thêm về những gì các vấn đề được và đưa ra một lời giải thích nhưng chúng tôi đã không thực sự có cơ hội. 15. Sau cuộc phỏng vấn, chúng tôi đều rất tổn hại. Hiền nhận ra rằng có lẽ ông đã trả lời câu hỏi đúng và rằng người vợ cũ phải nộp một bản kiến nghị cho ông. Chúng tôi không biết những gì hậu quả sẽ là đối với trường hợp của chúng tôi. Chúng tôi gọi là anh trai tôi, Peter, ngay lập tức những người đã chờ đợi để nghe từ chúng tôi, và chúng tôi đã nói với anh ấy những gì đã xảy ra. Peter rất tử tế và khôn ngoan và làm dịu chúng ta xuống và nói với chúng tôi rằng ông sẽ giúp chúng tôi cố gắng giải quyết tình hình. 16. Trong khi chúng tôi chờ đợi để nghe một cái gì đó nhiều hơn về các ứng dụng của chúng tôi, Peter đã đến Việt Nam trong chuyến thăm với vợ và con gái. Mình 17. Trong chuyến thăm của ông chúng ta đã nói nhiều về những gì đã xảy ra tại các cuộc phỏng vấn và lý do tại sao câu trả lời của Hiền phải có vấn đề gây ra. Hiền không nghĩ rằng vợ cũ của mình đã thực sự bao giờ nộp cho anh ta. Mặc dù cô ấy nói cô sẽ từ khi cô rời Việt Nam và trở về Mỹ, Hiền và cô không bao giờ thực sự nói về nó sau đó. Cô đã lấy lại số tài liệu với cô, nhưng sau đó cô không bao giờ chia sẻ bất cứ giấy tờ với anh ta. Hiền cho rằng cô đã thay đổi suy nghĩ của mình và không bao giờ nộp bất cứ điều gì. Mối quan hệ của họ đã bị cắt đi rất sớm sau khi cô đã trở lại Mỹ và Hiền bị mất liên lạc với cô ấy. Sau khi chúng tôi đã nói chuyện với Peter, chúng tôi nhận ra rằng Hiền nên đã trả lời rằng ông không biết thay vì không có. 18. Peter cũng đã nói chuyện với chúng tôi để đảm bảo rằng chúng tôi vẫn muốn đến Mỹ. Chúng tôi đã không chắc chắn trước và bây giờ mà trường hợp của chúng tôi đã trở nên phức tạp hơn, ông muốn được tự tin rằng chúng tôi sẽ chuyển đến Mỹ nếu các visa đã được phê duyệt trước khi ông đặt nhiều thời gian và tiền bạc vào các trường hợp. Chúng tôi bảo đảm với ông rằng chúng tôi đã rất thiết lập các kế hoạch của chúng tôi đến Mỹ và chúng ta muốn cho con trai của chúng tôi tương lai tốt nhất có thể. Peter đã rất hạnh phúc về điều này bởi vì ông cũng muốn chúng tôi chuyển đến Mỹ. Anh trai tôi Thái, những người tôi rất gần, gần đây đã được chấp thuận cho visa và đã làm cho kế hoạch của mình để di chuyển. 19. Trước khi Peter trở lại Mỹ, chúng tôi đã lên mạng để kiểm tra tình trạng hồ sơ của chúng tôi. Khoảng 4 tuần sau khi phỏng vấn, chúng tôi thấy rằng việc cấp visa cho con trai của tôi và tôi đã sẵn sàng nhưng mà Hiền đã bị từ chối. Chúng tôi rất buồn vì chuyện này. Không có cách nào mà tôi có thể rời khỏi chồng tôi ở Việt Nam và chuyển đến Mỹ. Chúng tôi là một gia đình và chúng tôi phải ở lại với nhau. Tôi yêu chồng tôi rất nhiều và tôi sẽ không thể rời xa nhau cho anh ta trong một thời gian dài của thời gian. 20. Tôi biết rằng chồng tôi là một người đàn ông trung thực và rằng ông đã không cố gắng để đánh lừa các nhân viên lãnh sự Mỹ. Ông tin rằng người vợ đầu tiên của ông đã không được nộp một bản kiến nghị cho người trước. Tôi cũng biết rằng chồng tôi đã không cưới tôi để có được một thị thực vào Mỹ. Chúng tôi đã ở bên nhau trong nhiều năm và đã có con trai của chúng tôi trước khi chúng tôi quyết định chuyển đến Mỹ. Hiền và tôi là một cặp vợ chồng lâu trước khi ông thậm chí biết về các kiến nghị thứ








































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: