"Pervert. So, why are you calling?


"Pervert. So, why are you calling? Don't you have the world to conquer?"

"I do but I thought I'd make a social call to you first before I chair a meeting," Asami paused for a moment, "Where are you? It doesn't sound like you are at the Dome."

"We're heading there now and I am so massively screwed because I am an hour late. I swear I will not accept another job offer to photograph that sorry excuse for a model again," Akihito checked his wrist watch and frowned when he noticed the concert was about to start.

The photographer strained his neck when he caught a glimpse of the Dome. "This is the second time, Asami! Remember the Sumidagawa Fireworks last year? She's the same model!"

"I see," the usual cool voice answered but Akihito was too concerned over the fact that he was late and failed to detect Asami's unusual tone. "Her name?"

"Stage name is Emi. I am not sure about her full name; never interested in her." Akihito nearly jumped up from his seat when Ando pulled into the Dome.

"Asami, I'm reaching the entrance, I'm hanging up all right?"

"Akihito, make sure you stick with Toru."

Akihito rolled his eyes. "How old do you think I am? Twelve? Geez, Asami, I'm not a kid," the photographer said and ended the call without waiting for the older man to reply.

The photographer jumped out as soon as the car came into a halt. Akihito honestly didn't know how Ando could have driven the car straight into the main entrance as the road leading in was initially off limits to vehicle.

"Takaba sama!" Toru caught up with the photographer as he brisk walked around the dome, looking for his friends.

"Toru, you don't need to be here!" Akihito said as he stood on tip toes to look for his friends. Fortunately, Takato told him that he'd be wearing the shirt Akihito bought for him during Christmas so it wasn't difficult to spot him.

"Hey guys, sorry I'm late!" Akihito panted.

"It's all right. We still have fifteen minutes before show time," Kou gave Akihito a friendly punch on the shoulder.

"What took you so long? You were so enthusiastic about the concert and you showed up late," Takato nearly scowled.

Akihito reached for the tags in his bags. "Don't ask, Takato. It was my mistake to accept the job." He pulled the tags out, passing them to his friends' outstretched hands before looping his tag around his neck.

"Let's go, where should we line up? There are at least five entrances to the dome; which should we take?" Kou asked, looking worriedly at the huge crowds waiting to get in.

Akihito scrutinized his tag, looking at the fine prints for information. Usually there would be seating numbers on the tag to indicate which gate they should enter but the tags Asami passed him that morning had none of those.

For a split second, he thought Asami had played a cruel joke on him. But Asami is a man of his words; not once Akihito recalled the yakuza had broken his promise with him.

"Ah, shit. I forgot to ask," Akihito groaned and whipped out his phone, only to have Toru's hand on his shoulder, halting his actions.

"Takaba sama, it is not necessary. Please follow me, I'll take you to your seats."

Akihito blinked at Toru, confused. "Huh? How did you know?"

"I was briefed by Kirishima san about it yesterday," the guard waved his arm, motioning Akihito and his friends to follow him.

"WHAT? Why the hell does Kirishima have to brief you about the concert? Last I checked, Asami doesn't own this place!"

Toru continued to move forward, clearing path for Akihito and friends. He wondered if he should tell the truth about the Dome; his master's lover might not own the place but he was one of the major shareholders, meaning the Dome was partially owned by Asami. One look at his master's frustrated face, the guard decided to keep silent about it. Besides, Akihito would find out about the place soon when he does his digging later.

"Asami sama is concerned about your safety, Takaba sama," Toru replied, without looking at his master.

"Concerned? That is borderline possessive!" Akihito grumbled.

"Aki- chan, you should be lucky that Asami san is so into you!" Kou moved a step forward to drape an arm around Akihito's shoulder.

Akihito pinched Kou's arm. "Call me that again and I'll remove that tag around your neck," he threatened.

Kou immediately held his hands up and smiled sheepishly. "You win, Akihito."

"But Akihito, isn't that nice of Asami san? I mean, he got us the tickets and everything," Takato added as he attempted to squeeze in between Kou and Akihito.

Akihito felt like retorting, Nice, my ass. If only you knew what I had to go through to get those tickets. And that bastard is anything but nice. Instead he replied, "You don't know half of it."

His friends were puzzled by the remark but didn't attempt to probe further. Toru led them to a small, metal door at the other side of the dome where two bulky guards were standing on either side.

"Toru san," one of them greeted, bowing a little.

Toru returned the bow. "Koga san, I am here to bring Takaba sama and his friends into the dome, on Asami sama's orders."

Koga bowed again. "Of course, Kirishima san has informed me. Please follow me," he said and stepped aside to open the door.

Akihito stepped inside, followed by Takato and Kou with Toru entering the last. The dimly lit dome was nearly filled by thousands of chattering fans, clutching their props blaring Setsuna's logo and photos.

"This is so cool!" Kou exclaimed when they were led to the front of the stage where a small space had been cordoned off.

While Kou and Takato were busy taking photographs of the stage, Akihito moved closer to Toru. "Why are there five seats here?"

Toru answered Akihito's question by sitting on the cushion chair at the back row. His master plopped on the seat next to him, and crossed his arms across his chest. "Let me guess, the empty seat is reserved for Ando."

"Yes, Takaba sama. This is – "

"Your egotistical, sadistic, possessive boss named Asami Ryuuichi sama's orders – I know," the photographer replied, already sulking. "Does he think we'll be under attack or something? This is a concert!"

"Takaba sama, Asami sama is merely concerned. I assure you that you would not feel our presence at all."

"Akihito, come on, are you going to sit there sulking or are we going to take some photos?" Kou pulled Akihito up. Takatou sandwiched him on the other side before throwing Akihito's digital camera to Toru.

"Toru san, help us take a picture will you?"

Akihito was in no mood for photos after learning that Asami had not only gotten Ando to become his personal chauffer, he also made both of them as chaperons which, in Akihito's opinion was completely unnecessary. Then again, Akihito thought as he gazed at his friends' wide smiles, I guess it's worth it since Kou and Takato looked so bloody happy. And I can't say I'm disappointed either.

"Akihito, stop daydreaming and look at the camera!" Takato nudged his arm.

Giving his best smile, Akihito angled his head before grinning cheekily. He even stuck out his tongue at the camera. As soon as Akihito slipped his camera back into his bag, the dome went completely dark, signaling that show was about to begin.

The fans started screaming, waving their neon light sticks high in the air as they chanted for Setsuna to appear on stage. When the band finally appeared, led by the devilishly good looking Taiga, the crowd went wild.

Toru leaned forward to whisper near Akihito's ear. "Takaba sama, Setsuna has a 45 minute break before they are scheduled to appear for the final performance and New Year's countdown. Would you like to visit them back stage?"

Eyes widened, Akihito turned to look at Toru. "Really? Can we do that?"

Toru nodded. "Yes, unless you would rather stay here to watch the other band performs."

Akihito grabbed Kou and Takato's arm."No, let's go backstage!" he said and pulled his best friends along with him. They were led to a heavily guarded door and Akihito wasn't at all surprised to find that Toru knew the guards. He really need to ask Asami about the ownership of the dome.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
"Pervert. Vì vậy, tại sao bạn đang kêu gọi? Không có trên thế giới để chinh phục không?""Tôi làm nhưng tôi nghĩ rằng tôi sẽ thực hiện cuộc gọi xã hội để bạn đầu tiên trước khi tôi ghế một cuộc họp," Asami tạm dừng cho một thời điểm, "nơi là bạn? Nó không âm thanh như bạn đang ở vòm.""Chúng tôi đang nhóm có bây giờ và tôi như vậy một cách ồ ạt hơi say vì tôi là một giờ muộn. Tôi thề tôi sẽ không chấp nhận một lời mời làm việc chụp ảnh đó tha lỗi cho một mô hình một lần nữa,"Akihito kiểm tra chiếc đồng hồ cổ tay và cau mày khi ông nhận thấy các buổi hòa nhạc là về để bắt đầu.Các nhiếp ảnh gia căng thẳng cổ của ông khi ông đánh bắt một cái nhìn thoáng qua của các mái vòm. "Đây là lần thứ hai, Asami! Nhớ pháo hoa Sumidagawa cuối năm? Cô là cùng một mô hình!""Tôi thấy," tiếng nói mát mẻ thông thường trả lời nhưng Akihito đã quá lo lắng trên thực tế rằng ông đã muộn và thất bại để phát hiện các giai điệu không bình thường của Asami. "Tên của cô?""Nghệ danh là Emi. Tôi không chắc chắn về tên đầy đủ của cô; không bao giờ quan tâm đến cô ấy." Akihito gần đã tăng lên từ chỗ ngồi của mình khi ông kéo vào các mái vòm."Asami, tôi đang tiếp cận lối vào, tôi treo chứ?""Akihito, hãy chắc chắn rằng bạn gắn bó với Toru."Akihito cán mắt của ông. "Bao nhiêu tuổi làm bạn nghĩ rằng tôi? Mười hai? Geez, Asami, tôi không phải là một đứa trẻ, "các nhiếp ảnh gia nói và kết thúc cuộc gọi mà không cần chờ đợi cho người đàn ông lớn để trả lời.Các nhiếp ảnh gia đã nhảy ra ngay sau khi chiếc xe ra ngưng. Akihito thực sự không biết làm thế nào ông có thể đã thúc đẩy xe thẳng vào lối vào chính như đường dẫn trong ban đầu đã hạn chế để giảm phương tiện."Takaba sama!" Toru bắt kịp với các nhiếp ảnh gia khi ông brisk đi quanh dome, tìm kiếm bạn bè của mình."Toru, bạn không phải là ở đây!" Akihito nói như ông đã đứng trên đầu ngón chân để tìm bạn bè của mình. May mắn thay, Takato nói với ông rằng ông sẽ mặc áo sơ mi Akihito mua cho anh ta trong thời gian Giáng sinh do đó, nó không phải là khó khăn để tại chỗ anh ta."Hey guys, xin lỗi tôi đến trễ!" Akihito panted."Đó là tất cả các quyền. Chúng tôi vẫn còn có mười lăm phút trước khi thời gian hiển thị,"Kou đã Akihito một cú đấm thân thiện trên vai."Những gì đã bạn rất lâu? Bạn đã như vậy nhiệt tình về các buổi hòa nhạc và bạn đã cho thấy muộn,"Takato gần scowled.Akihito đạt cho thẻ trong túi của mình. "Đừng hỏi, Takato. Đó là sai lầm của tôi để chấp nhận việc làm." Ông kéo các thẻ ra, đi qua chúng với bàn tay dang ra bạn bè của mình trước khi looping thẻ của mình xung quanh cổ của ông."Hãy đi, nơi nên chúng tôi lên đường? Có ít nhất năm lối vào mái vòm; mà chúng tôi nên?" Kou đã hỏi, nhìn worriedly đám đông lớn chờ đợi để có được trong.Akihito thuần giám sát các từ khóa của mình, xem xét các bản in tốt cho thông tin. Thông thường sẽ có con số chỗ ngồi trên các từ khóa để cho biết mà cổng họ nên nhập nhưng các thẻ Asami thông qua anh ta rằng buổi sáng có không ai trong số những người.Cho một tách thứ hai, ông nghĩ Asami đã chơi một trò đùa tàn nhẫn về anh ta. Nhưng Asami là một người đàn ông của từ ngữ của mình; không một lần Akihito nhớ lại các yakuza đã phá vỡ lời hứa của mình với anh ta."Ah, shit. Tôi đã quên hỏi,"Akihito groaned và whipped ra điện thoại của mình, chỉ để có Toru của tay trên vai mình, ngăn chặn các hành động của mình."Takaba sama, nó là không cần thiết. Xin vui lòng theo tôi, tôi sẽ đưa bạn đến chỗ ngồi của bạn."Akihito blinked tại Toru, nhầm lẫn. "Huh? Sao anh biết?""Tôi đã được giới thiệu tóm tắt Kirishima san về nó vào ngày hôm nay," bảo vệ vẫy tay, motioning Akihito và bạn bè của mình để làm theo anh ta."NHỮNG GÌ? Tại sao các địa ngục Kirishima có giới thiệu tóm tắt bạn về các buổi hòa nhạc? Cuối tôi đã kiểm tra, Asami không sở hữu nơi này!"Toru tiếp tục di chuyển về phía trước, thanh toán bù trừ đường dẫn cho Akihito và bạn bè. Ông tự hỏi nếu ông sẽ cho biết sự thật về các mái vòm; Thạc sĩ của ông người yêu có thể không sở hữu nơi nhưng ông là một trong những cổ đông lớn, có nghĩa là các mái vòm một phần thuộc sở hữu của Asami. Một nhìn vào khuôn mặt thất vọng Thạc sĩ của ông, bảo vệ quyết định giữ im lặng về nó. Bên cạnh đó, Akihito sẽ tìm hiểu về nơi sớm khi anh ta việc đào bới của ông sau này."Asami sama là có liên quan về an toàn của bạn, Takaba sama," Toru trả lời, nếu không có xem xét tổng thể của mình."Có liên quan? Đó là đường biên giới đại!" Akihito grumbled."Aki-chan, bạn nên được may mắn rằng Asami san là như vậy vào bạn!" Kou chuyển một bước về phía trước để treo lên một cánh tay xung quanh thành phố Akihito của vai.Akihito pinched Kou của cánh tay. "Gọi cho tôi mà một lần nữa và tôi sẽ loại bỏ các thẻ đó quanh cổ của bạn," ông đe dọa.Kou ngay lập tức đã tổ chức bàn tay của mình lên và mỉm cười sheepishly. "Bạn giành chiến thắng, Akihito.""Nhưng Akihito, không phải là những gì tốt đẹp của Asami san? Tôi có nghĩa là, ông đã cho chúng tôi vé và tất cả mọi thứ,"Takato thêm như ông đã cố gắng để siết chặt vào giữa Kou và Akihito.Akihito cảm thấy giống như hành, Nice, cái con khỉ. Nếu chỉ có bạn biết những gì tôi đã đi qua để có được những người vé. Và thằng khốn đó là bất cứ điều gì nhưng đẹp. Thay vào đó, ông trả lời, "Bạn không biết một nửa của nó."Bạn bè của mình được bối rối bởi những nhận xét nhưng không cố gắng thăm dò tiếp tục. Toru đã dẫn họ đến một cánh cửa nhỏ, kim loại ở phía bên kia của các mái vòm nơi hai vệ sĩ cồng kềnh đã đứng ở hai bên."Toru san," một trong số họ chào đón, bowing một chút.Toru quay mũi. "Koga san, tôi ở đây để mang lại Takaba sama và bạn bè của mình vào các mái vòm, theo lệnh của Asami sama."Koga cúi một lần nữa. "Tất nhiên, Kirishima san đã thông báo với tôi. Xin vui lòng theo tôi,"ông nói và bước sang một bên để mở cửa.Akihito bước bên trong, tiếp theo là Takato và Kou với Toru vào cuối cùng. Các mái vòm thắp sáng lờ mờ gần như đã được lấp đầy bởi hàng ngàn người hâm mộ chattering, ôm của đạo cụ blaring Setsuna của logo và hình ảnh."Đây là như vậy mát mẻ!" Kou kêu lên khi họ được hướng dẫn để mặt trước của giai đoạn nơi một không gian nhỏ đã được cordoned ra.Trong khi Kou và Takato đã là bận rộn chụp bức ảnh của sân khấu, Akihito di chuyển địa điểm gần nhất để Toru. "Tại sao có 5 ghế ở đây?"Toru trả lời câu hỏi của Akihito bằng cách ngồi trên ghế đệm ở hàng quay lại. Thạc sĩ của ông plopped trên ghế bên cạnh anh ta, và vượt qua cánh tay của mình trên ngực của mình. "Hãy để tôi đoán, chỗ trống được dành riêng cho ông.""Vâng, Takaba sama. Điều này là ""Ông chủ của bạn tự đề, tàn bạo, sở hữu tên Asami Ryuuichi sama đơn đặt hàng-tôi biết," các nhiếp ảnh gia trả lời, đã sulking. "Không ông nghĩ chúng tôi sẽ dưới tấn công hoặc một cái gì đó? Đây là một buổi hòa nhạc!""Takaba sama, Asami sama là chỉ đơn thuần là có liên quan. Tôi đảm bảo với bạn rằng bạn sẽ không cảm thấy sự hiện diện của chúng tôi ở tất cả.""Akihito, đến, bạn sẽ ngồi ở đó sulking hoặc chúng tôi sẽ mất một số hình ảnh?" Kou kéo Akihito lên. Takatou kẹp ông phía bên kia trước khi ném Akihito của máy ảnh kỹ thuật số để Toru."Toru san, trợ giúp chúng tôi chụp ảnh sẽ bạn?"Akihito là trong tâm trạng không cho hình ảnh sau khi học tập mà Asami đã không chỉ nhận Ando để trở thành chauffer cá nhân của mình, ông cũng thực hiện cả hai người trong số họ như chaperons đó, theo ý kiến của Akihito là hoàn toàn không cần thiết. Sau đó, một lần nữa, Akihito nghĩ như ông nhìn lúc bạn bè của mình nụ cười rộng, tôi đoán nó là giá trị nó từ Kou và Takato nhìn như vậy đẫm máu hạnh phúc. Và tôi không thể nói tôi là thất vọng hoặc."Akihito, ngừng mơ mộng và nhìn vào máy ảnh!" Takato nudged tay.Cho nụ cười tốt nhất của ông, Akihito góc cạnh đầu trước khi grinning cheekily. Ông thậm chí còn khó khăn ra lưỡi của mình vào máy ảnh. Ngay sau khi Akihito trượt máy ảnh của mình trở lại vào túi của mình, các mái vòm đã đi hoàn toàn tối, tín hiệu đó hiển thị đã là về để bắt đầu.Những người hâm mộ bắt đầu la hét, vẫy tay chào của gậy neon ánh sáng cao trong không khí như họ chanted cho Setsuna xuất hiện trên sân khấu. Khi ban nhạc cuối cùng xuất hiện, dẫn đầu bởi rừng Taiga nhưng tốt tìm kiếm, đám đông cuồng dại.Toru cúi về phía trước để thì thầm gần Akihito của tai. "Takaba sama, Setsuna đã ngơi 45 phút trước khi họ được lên kế hoạch để xuất hiện cho hiệu suất cuối cùng và đếm ngược của năm mới. Bạn muốn đến thăm họ trở lại sân khấu? "Mắt mở rộng, Akihito quay sang nhìn Toru. "Thực sự? Có thể chúng tôi làm điều đó?"Toru gật đầu. "Có, trừ khi bạn sẽ thay vì ở đây để xem ban nhạc khác thực hiện."Akihito grabbed Kou và Takato của cánh tay." Không, hãy đi hậu!"ông nói và kéo bạn bè tốt nhất của mình cùng với anh ta. Họ đã dẫn đến một cánh cửa rất nhiều bảo vệ và Akihito đã không được ở tất cả ngạc nhiên khi thấy rằng Toru biết các vệ sĩ. Ông thực sự cần phải hỏi Asami về quyền sở hữu của các mái vòm.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

"Pervert. Vì vậy, tại sao bạn gọi điện thoại? Anh không có thế giới để chinh phục?" "Tôi làm nhưng tôi nghĩ rằng tôi muốn thực hiện cuộc gọi xã hội để bạn đầu tiên trước khi tôi chủ trì cuộc họp," Asami dừng lại một chút, "Anh đang ở đâu? Nó không âm thanh như bạn đang ở Dome." "Chúng tôi đang hướng hiện nay và tôi rất ồ ạt hơi say vì tôi là một giờ muộn. Tôi thề tôi sẽ không chấp nhận một lời mời làm việc với bức ảnh đó xin lỗi cái cớ cho một mô hình một lần nữa, "Akihito kiểm tra đồng hồ đeo tay của mình và cau mày khi anh nhận concert sắp bắt đầu. Các nhiếp ảnh gia căng thẳng cổ anh khi anh bắt gặp một cái nhìn thoáng qua của Dome. "Đây là lần thứ hai, Asami! Hãy nhớ rằng các Pháo hoa Sumidagawa năm ngoái? Cô ấy là cùng một mô hình!" "Tôi hiểu rồi," giọng nói bình thường mát mẻ đã trả lời nhưng Akihito đã quá lo ngại về thực tế là ông đã muộn và không phát hiện bất thường của Asami tone. "? Tên cô ấy" "tên Stage là Emi Tôi không chắc chắn về tên đầy đủ của cô;.. không bao giờ quan tâm đến cô ấy" Akihito gần như nhảy dựng lên khỏi chỗ ngồi của mình khi Ando kéo vào Dome. "Asami, tôi đến cửa ra vào, tôi treo lên tất cả phải không?" "Akihito, chắc chắn rằng bạn gắn bó với Toru." Akihito đảo mắt. "Làm thế nào cũ Bạn nghĩ tôi là ai? Twelve? Hừ, Asami, tôi không phải là một đứa trẻ", các nhiếp ảnh gia cho biết và kết thúc cuộc gọi mà không cần chờ đợi cho người đàn ông lớn tuổi để trả lời. Các nhiếp ảnh gia nhảy ra ngay khi xe đi vào dừng lại. Akihito thật sự không biết làm thế nào Ando đã có thể điều khiển xe thẳng vào cổng chính là con đường dẫn trong bước đầu đã được ra giới hạn cho xe. "Takaba sama!" Toru bắt kịp với các nhiếp ảnh gia như ông nhanh đi quanh mái vòm, tìm kiếm bạn bè của mình. "Toru, bạn không cần phải có mặt ở đây!" Akihito nói khi anh đứng trên ngón chân đầu để tìm kiếm bạn bè của mình. May mắn thay, Takato nói với ông rằng ông muốn được mặc chiếc áo Akihito đã mua cho anh ta trong dịp Giáng sinh nên không khó để nhận ra cậu ngay. "Hey guys, xin lỗi tôi đến trễ!" Akihito thở hổn hển. "Đó là tất cả các quyền. Chúng tôi vẫn còn có mười lăm phút trước khi hiển thị thời gian," Kou đã Akihito một cú đấm thân thiện trên vai. "Cái gì lâu thế? Bạn đã rất nhiệt tình về các buổi hòa nhạc và bạn xuất hiện muộn", Takato gần quắc mắt. Akihito đạt cho các thẻ trong túi của mình. "Đừng hỏi, Takato. Đó là sai lầm của tôi để chấp nhận công việc." Ông kéo các thẻ ra, chuyển chúng tới dang tay bạn mình trước khi đi vòng tag mình quanh cổ anh. "Đi thôi, nơi mà chúng ta nên dòng lên Có ít nhất năm lối vào vòm;? mà chúng ta nên" Kou hỏi, tìm cách lo lắng ở những đám đông khổng lồ chờ đợi để có được trong. Akihito xem xét kỹ lưỡng tag mình, nhìn vào bản in tốt cho thông tin. Thông thường sẽ có ghế ngồi số trên thẻ để chỉ ra cửa họ nên nhập nhưng các thẻ Asami đi ngang qua anh sáng hôm đó đã không ai trong số những người. Trong một thoáng, anh nghĩ Asami đã chơi một trò đùa độc ác về anh ta. Nhưng Asami là một con người của lời nói của mình; không một lần Akihito nhắc lại yakuza đã không giữ lời hứa của mình với anh ta. "Ah, shit. Tôi quên hỏi," Akihito rên rỉ và rút ra điện thoại của mình, chỉ có tay Toru trên vai của mình, ngăn chặn hành động của mình. "Takaba sama, nó là không cần thiết. Hãy làm theo tôi, tôi sẽ đưa bạn đến chỗ ngồi. " Akihito chớp mắt nhìn Toru, bối rối. "Huh? Sao anh biết?" "Tôi đã giới thiệu tóm tắt bởi Kirishima san về nó ngày hôm qua," bảo vệ vẫy tay, ra hiệu Akihito và bạn bè của mình để theo anh ta. "CÁI GÌ? Tại sao các địa ngục không Kirishima phải ngắn bạn về concert? ngoái, tôi đã kiểm tra, Asami không sở hữu nơi này! " Toru tiếp tục di chuyển về phía trước, thanh toán bù trừ con đường cho Akihito và bạn bè. Anh tự hỏi mình có nên nói sự thật về Dome; người tình của ông chủ có thể không sở hữu nơi này nhưng ông là một trong những cổ đông lớn, có nghĩa là Dome đã được sở hữu một phần của Asami. Một cái nhìn vào khuôn mặt thất vọng của ông chủ, bảo vệ quyết định giữ im lặng về nó. Bên cạnh đó, Akihito sẽ tìm hiểu về các địa điểm ngay khi anh ta đào bới của ông sau này. "Asami sama là lo ngại về an toàn của bạn, Takaba sama", Toru trả lời, mà không nhìn ông chủ của mình. "Lo ngại? Đó là đường biên giới sở hữu!" Akihito càu nhàu. "Aki- chan, bạn sẽ có may mắn là Asami san thật vào bạn!" Kou di chuyển một bước về phía trước để treo lên một cánh tay quanh vai Akihito. Akihito nhéo cánh tay của Kou. "Hãy gọi cho tôi rằng một lần nữa và tôi sẽ gỡ bỏ tag mà xung quanh cổ của bạn," ông đe dọa. Kou ngay lập tức nắm tay của mình lên và mỉm cười ngượng ngùng. "Bạn giành chiến thắng, Akihito." "Nhưng Akihito, mà không phải là tốt đẹp của Asami san? Ý tôi là, ông đã cho chúng tôi vé và tất cả mọi thứ," Takato thêm khi ông cố gắng để siết chặt ở giữa Kou và Akihito. Akihito cảm thấy như chưng cất, Nice, ass của tôi. Nếu chỉ có bạn biết những gì tôi đã phải trải qua để có được những vé. Và khốn đó là bất cứ điều gì nhưng tốt đẹp. Thay vào đó, ông trả lời: "Bạn không biết một nửa của nó." Bạn của anh đã bối rối bởi những nhận xét ​​nhưng không cố gắng thăm dò thêm. Toru đã dẫn họ đến một cánh cửa kim loại nhỏ ở phía bên kia của mái vòm nơi hai bảo vệ cồng kềnh đang đứng ở hai bên. "Toru san", một trong số họ được chào đón, cúi đầu một chút. Toru trở về cung. "Koga san, tôi ở đây để mang lại Takaba sama và bạn bè của mình vào mái vòm, trên đơn đặt hàng Asami sama." Koga cúi chào một lần nữa. "Tất nhiên, Kirishima san đã thông báo với tôi. Xin hãy theo tôi," ông nói và bước sang một bên để mở cửa. Akihito bước vào, theo sau là Takato và Kou với Toru nhập cuối cùng. Những mái vòm ánh sáng lờ mờ gần như lấp đầy bởi hàng ngàn người hâm mộ lập cập, ôm chặt lấy đạo cụ của họ ầm ĩ logo và hình ảnh của Setsuna. "Điều này là rất mát mẻ!" Kou kêu lên khi họ được dẫn đến trước sân khấu, nơi một không gian nhỏ đã bị phong tỏa. Trong khi Kou và Takato đang bận rộn chụp ảnh của sân khấu, Akihito tiến gần hơn với Toru. "Tại sao có năm chỗ ngồi ở đây?" Toru đã trả lời câu hỏi Akihito bằng cách ngồi trên chiếc ghế đệm ở hàng sau. Chủ của mình ngồi phịch trên ghế bên cạnh anh ta, và khoanh tay trước ngực. "Hãy để tôi đoán, chiếc ghế trống dành cho Ando." "Vâng, Takaba sama Đây là -." "tự cao tự đại, bạo dâm, ông chủ sở hữu của bạn được đặt tên đơn đặt hàng Asami Ryuuichi sama - Tôi biết," các nhiếp ảnh gia trả lời, đã hờn dỗi. "Anh ta nghĩ rằng chúng ta sẽ bị tấn công hay một cái gì đó? Đây là một buổi hòa nhạc!" "Takaba sama, Asami sama chỉ đơn thuần liên quan. Tôi đảm bảo với bạn rằng bạn sẽ không cảm thấy sự hiện diện của chúng tôi cả." "Akihito, đi về, là bạn sẽ ngồi ở đó hờn dỗi hoặc chúng tôi sẽ đưa một số hình ảnh? " Kou kéo Akihito lên. Takatou kẹp anh ở phía bên kia trước khi ném máy ảnh kỹ thuật số Akihito để Toru. "Toru san, giúp chúng ta có một hình ảnh được không?" Akihito không có tâm trạng cho ảnh sau khi biết rằng Asami đã không chỉ nhận Ando trở thành chauffer cá nhân của mình, ông cũng làm cả hai như chaperons đó, theo ý kiến của Akihito là hoàn toàn không cần thiết. Sau đó, một lần nữa, Akihito nghĩ khi nhìn vào nụ cười rộng bạn bè của mình ", tôi đoán nó có giá trị nó từ Kou và Takato trông rất hạnh phúc đẫm máu. Và tôi không thể nói tôi thất vọng hoặc. "Akihito, ngừng mơ mộng và nhìn vào máy ảnh!" Takato đẩy nhẹ cánh tay của mình. Cho nụ cười của mình tốt nhất, Akihito nghiêng đầu trước khi cười xấc xược. Ông thậm chí còn lè lưỡi vào camera. Ngay sau khi Akihito trượt máy ảnh của mình trở lại vào túi xách của mình, mái vòm đã hoàn toàn tối đen, báo hiệu cho thấy sắp bắt đầu. Các fan bắt đầu la hét, vẫy gậy ánh sáng neon của họ cao trong không khí như họ hô vang cho Setsuna để xuất hiện trên sân khấu. Khi ban nhạc cuối cùng đã xuất hiện, dẫn đầu bởi devilishly đẹp trai Taiga, đám đông trở nên điên cuồng. Toru nghiêng người về phía trước thì thầm gần tai Akihito. "Takaba sama, Setsuna có một phút nghỉ 45 trước khi chúng được dự kiến sẽ xuất hiện cho hiệu suất cuối cùng và đếm ngược năm mới. Bạn có muốn đến thăm họ trở lại sân khấu?" Mắt mở to, Akihito quay lại nhìn Toru. "Thật sao? Chúng ta có thể làm điều đó?" Toru gật đầu. "Đúng vậy, trừ khi bạn muốn ở đây để xem các ban nhạc biểu diễn khác." Akihito nắm lấy Kou và Takato của cánh tay. "Không, chúng ta hãy đi hậu trường!" ông nói và kéo người bạn tốt nhất của ông cùng với anh ta. Họ được đưa đến một cửa canh gác cẩn mật và Akihito đã không được ở tất cả ngạc nhiên khi thấy rằng Toru biết các vệ sĩ. Anh ấy thực sự cần phải hỏi Asami về quyền sở hữu của mái vòm.







































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: