Incorporation of clauses65 The plaintiff’s submission was that the def dịch - Incorporation of clauses65 The plaintiff’s submission was that the def Việt làm thế nào để nói

Incorporation of clauses65 The plai

Incorporation of clauses
65 The plaintiff’s submission was that the defendant had not made known to it the four terms prior to shipment or the making of the contract of carriage and as such the four terms were not terms that had been agreed to by the plaintiff. It was for the defendant to prove that these were the terms of the contract of carriage. In this connection, the plaintiff referred to the case of McCutcheon v David MacBrayne Ltd [1964] 1 LLR 16 (“the McCutcheon case”) where the court held that carriers who had omitted to issue any contract document in the particular instance of the loss could not rely on previous shipments to avoid liability for the claim made. The plaintiff cited several passages from the judgment of Lord Devlin as being applicable to the present case to wit:
They say that the previous dealings between themselves and the appellant, being always on the terms of their “risk note”, as they call their written conditions, the contract between themselves and the appellant must be deemed to import the same conditions. In my opinion, the bare fact that there have been previous dealings between the parties does not assist the respondents at all. The fact that a man has made a contract in the same form 99 times (let alone three or four times which are here alleged) will not of itself affect the 100 th contract in which the form is not used. Previous dealings are relevant only if they prove knowledge of the terms, actual and not constructive, and assent to them. If a term is not expressed in a contract, there is only one other way in which it can come into it and that is by implication. No implication can be made against a party of a term which was unknown to him. If previous dealings show that a man knew of and agreed to a term on 99 occasions, there is a basis for saying that it can be imported into the 100 thcontract without an express statement. It may or may not be sufficient to justify the importation – that depends on the circumstances; but at least by proving knowledge the essential beginning is made. Without knowledge there is nothing. (per Lord Devlin at p 25)
There can be no conditions in any contract unless they are brought into it by expression, incorporation or implication. They are not brought into it simply because one party has inserted them into similar transactions in the past and has not given the other party any reason to think that he will not want to insert them again. …
If a man is given a blank ticket without conditions or any reference to them, even if he knows in detail what the conditions usually exacted are, he is not, in the absence of any allegation of fraud or of that sort of mistake for which the law gives relief, bound by such conditions.
(per Lord Devlin at p 26)
66 The plaintiff submitted that if the principles enunciated in the passages set out above were applied to the present case, it would be clear that the four terms were not applicable to the plaintiff as the plaintiff was not aware of the same. This was even more so in respect of the two terms on the reverse of the bill of lading. Even if it was argued that the plaintiff ought to have read the non-negotiable bill of lading, if it had turned that document over, it would have found a blank page. That being the case, the plaintiff would have been fully entitled to conclude that since there was nothing there, there were no other terms that it needed to be concerned with.
67 The defendant’s response was that the contract of carriage between it and the plaintiff was contained in and/or evidenced by the quotation signed by Sin Aik on 21 October 2004 and the terms and conditions of the defendant’s original bill of lading. The quotation which the defendant sent to Sin Aik on 19 October 2004 after Mr Sim’s meeting with Mr Toh contained a description of the services offered by the defendant to the plaintiff and its rate for such services. It also contained a section entitled “Terms and Conditions”. There were ten conditions under this rubric and term 3 read “Our rates exclude the insurance coverage of cargo & the carriage of goods is subjected to the terms and conditions as stipulated in our Bill of Lading”. The quotation also stated that the freight payable would be $13 per revenue ton and that this figure included the cost of issuing the bill of lading. Accordingly, Sin Aik and the plaintiff were precluded from asserting that they did not know that the defendant would issue bills of lading for each shipment and that they were not aware that the carriage of goods would be subject to the terms and conditions of the bills of lading. This was a case where the contractual conditions on which reliance was put had been expressly incorporated by reference in the contract of carriage that was subsequently concluded. It was unlike the McCutcheon case cited by the plaintiff where there had been no document issued at all let alone a prior contract making express reference to the terms of prospective transactions.
68 The plaintiff responded that the signing of the quotation did not in itself conclude any contract of carriage in respect of the plaintiff’s goods. It did not require the plaintiff to ship goods with the defendant. Therefore, the plaintiff said, the terms of the bill of lading could not be incorporated into the contract of carriage. In my judgment, whilst it is correct that there was no contract of carriage when the quotation was signed and no obligation on the part of the plaintiff to utilise the defendant’s services for even one shipment, the terms of the quotation were intended to be part of the terms of any contract of carriage that might subsequently be concluded. Once the quotation was accepted on the plaintiff’s behalf it had contractual force. The plaintiff had been concerned about the freight rate and that was why there were negotiations and an amended quotation was sent to Sin Aik. Sin Aik having signed that quotation on its behalf, the plaintiff would have regarded the defendant as being in breach of contract if the defendant had subsequently tried to charge it more than the agreed rate. The quotation having been signed, the plaintiff must be taken as having agreed to all the terms of the quotation and therefore also to having agreed to term 3, ie that the terms of the defendant’s bill of lading would be part of the terms of any contract of carriage that was subsequently concluded. In this respect, the legal principle explained by Devlin J (as he then was) in Pyrene Co Ltd v Scindia Navigation Co Ltd [1954] 2 QB 402 that where parties enter into a contract of carriage with the expectation that a bill of lading will be issued to cover it, they enter into it upon those terms which they know or expect the bill of lading to contain, is apposite.
69 The question that then arises is whether the terms of the bill of lading that were incorporated into the subsequent contracts of carriage were the terms that appeared on the face and reverse sides of the original bills of lading or the terms that appeared on the face of the copy of the bill of lading only. It is common ground that the defendant did not at any time give the plaintiff or Sin Aik an original bill of lading. A specimen of that document was not furnished to Sin Aik at the time the quotation was signed. Later, each time the plaintiff made a shipment, Sin Aik was only given the non-negotiable copy and there was nothing to indicate that the non-negotiable copy differed in any significant way from the original. The evidence was that it was the defendant’s practice never to release its original bill of lading. The system that the defendant followed was that once cargo was loaded onto its barge, one original bill of lading (together with a number of non-negotiable copies) for such cargo would be issued and the bill would be given a unique number. Then, the original bill of lading would be kept in the defendant’s office and would never thereafter leave its premises. Instead, the defendant would send the non-negotiable copies to the customs authorities in Batam for customs clearance of the goods and also to the customer. On the evidence therefore, the only document that was in circulation outside the defendant’s office and available to third parties as a bill of lading issued by it was the non-negotiable copy.
70 In this case, prior to the material shipment, the plaintiff shipped goods with the defendant on seven occasions. On each of those occasions, the defendant followed its usual practice and sent Sin Aik a non-negotiable copy of the bill of lading. Thus, from the very first time that goods were shipped, Sin Aik or the plaintiff looking at the bill of lading to see what terms of carriage it bore, would have seen only the five numbered conditions on the top right hand corner of the front of the bill, the clause entitled “Jurisdiction and Law Clause” in the bottom left hand corner of the front of the bill plus the sentence below the five numbered conditions stating “Subject to the conditions on back and to terms of Carrier’s applicable tariff”. When they turned the bill over, however, they would have seen only a blank page.
71 In my judgment, the words in the quotation “subjected to the terms and conditions as stipulated in our Bill of Lading” must be interpreted as referring to the bill of lading that was made available to third parties which was the non-negotiable copy of the bill of lading. This would have applied to the first shipment and even more so to each subsequent shipment including the eighth shipment when the loss occurred because, whilst the plaintiff may have tried to argue before the first shipment that it had no knowledge of the bill of lading and its terms and conditions, from the second shipment onwards, the plaintiff would have believed that the bill of lading was the non-negotiable copy supplied to it with the conditions as printed thereon and would have accepted that for the second and subsequent shipment
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Kết hợp điều khoản65 nguyên đơn nộp là rằng bị đơn đã không thực hiện được biết đến nó bốn học kỳ trước khi lô hàng hoặc thực hiện hợp đồng vận chuyển và như vậy bốn học kỳ đã không điều khoản đã được đồng ý của nguyên đơn. Nó đã cho bị đơn để chứng minh rằng đây là các điều khoản của hợp đồng vận chuyển. Trong kết nối này, nguyên đơn được gọi là trường hợp của McCutcheon v David MacBrayne Ltd [1964] 1 LLR 16 ("McCutcheon trường hợp") nơi Tòa án cho rằng tàu sân bay đã bỏ qua để phát hành bất kỳ tài liệu hợp đồng trong trường hợp cụ thể của sự mất mát không thể dựa vào các lô hàng trước để tránh trách nhiệm đối với yêu cầu bồi thường được thực hiện. Nguyên đơn trích dẫn một số đoạn từ bản án của Chúa Devlin là áp dụng cho trường hợp hiện nay để wit:Họ nói rằng các giao dịch trước đó giữa mình và kháng cáo, là luôn luôn trên các điều khoản của "nguy cơ đáng chú ý", như họ gọi điều kiện văn của họ, hợp đồng giữa mình và kháng cáo phải được coi là để nhập khẩu các điều kiện tương tự. Ý kiến của tôi, một thực tế trần rằng đã có trước đó giao dịch giữa các bên không hỗ trợ những người trả lời ở tất cả. Một thực tế rằng một người đàn ông đã có một hợp đồng trong các hình thức cùng một 99 lần (cho một mình ba hay bốn lần mà ở đây bị cáo buộc) sẽ không phải của chính nó ảnh hưởng đến các 100 th hợp đồng trong các hình thức mà không sử dụng. Trước giao dịch có liên quan chỉ nếu họ chứng minh kiến thức của các điều khoản, thực tế và không xây dựng, và sự đồng ý với họ. Nếu cụm từ không được thể hiện trong một hợp đồng, đó là chỉ có một cách khác, trong đó nó có thể đi vào nó và đó là bởi ngụ ý. Ngụ ý không có thể được thực hiện đối với một bên của một thuật ngữ mà được biết với anh ta. Nếu giao dịch trước đó cho thấy rằng một người đàn ông biết và đồng ý với nhiệm kỳ 99 lần, có là một cơ sở để nói rằng nó có thể được nhập khẩu vào thcontract 100 mà không có một tuyên bố nhận. Nó có thể hoặc có thể không có đủ để biện minh cho việc nhập khẩu-phụ thuộc vào trường hợp; nhưng ít của minh kiến thức sự khởi đầu cần thiết được thực hiện. Mà không biết không có gì. (mỗi Chúa Devlin tại p 25)Có thể có điều kiện không có trong bất cứ hợp đồng trừ khi họ được đưa vào nó bằng cách biểu hiện, kết hợp hoặc ngụ ý. Họ không được đưa vào nó chỉ đơn giản là bởi vì một bên đã đưa chúng vào các giao dịch tương tự trong quá khứ và đã không cho bên kia bất kỳ lý do gì để nghĩ rằng ông sẽ không muốn chèn chúng một lần nữa. …Nếu một người đàn ông được đưa ra một vé trống mà không có điều kiện hoặc bất kỳ tài liệu tham khảo với họ, ngay cả khi ông biết chi tiết những gì các điều kiện thường lấy là, anh ta không, trong sự vắng mặt của bất kỳ cáo buộc gian lận hoặc loại sai lầm mà luật pháp cho cứu trợ, bị ràng buộc bởi các điều kiện như vậy.(mỗi Chúa Devlin tại p 26)66 nguyên đơn gửi rằng nếu các nguyên tắc enunciated trong đoạn đặt ra ở trên đã được áp dụng cho trường hợp hiện nay, nó sẽ được rõ ràng rằng bốn học kỳ đã không áp dụng đối với nguyên đơn như nguyên đơn đã không nhận thức được như vậy. Đây là nhiều hơn như vậy đối với hai nhiệm kỳ trên đảo ngược của bill vận đơn. Ngay cả khi nó được lập luận rằng nguyên đơn nên đã đọc hóa đơn không thương lượng của vận đơn, nếu nó đã nhượng tài liệu đó, nó sẽ đã tìm thấy một trang trống. Đó là trường hợp, nguyên đơn sẽ có được đầy đủ quyền kết luận rằng vì không có gì có, đã có không có điều khoản khác mà nó cần thiết để được quan tâm với.67 The defendant’s response was that the contract of carriage between it and the plaintiff was contained in and/or evidenced by the quotation signed by Sin Aik on 21 October 2004 and the terms and conditions of the defendant’s original bill of lading. The quotation which the defendant sent to Sin Aik on 19 October 2004 after Mr Sim’s meeting with Mr Toh contained a description of the services offered by the defendant to the plaintiff and its rate for such services. It also contained a section entitled “Terms and Conditions”. There were ten conditions under this rubric and term 3 read “Our rates exclude the insurance coverage of cargo & the carriage of goods is subjected to the terms and conditions as stipulated in our Bill of Lading”. The quotation also stated that the freight payable would be $13 per revenue ton and that this figure included the cost of issuing the bill of lading. Accordingly, Sin Aik and the plaintiff were precluded from asserting that they did not know that the defendant would issue bills of lading for each shipment and that they were not aware that the carriage of goods would be subject to the terms and conditions of the bills of lading. This was a case where the contractual conditions on which reliance was put had been expressly incorporated by reference in the contract of carriage that was subsequently concluded. It was unlike the McCutcheon case cited by the plaintiff where there had been no document issued at all let alone a prior contract making express reference to the terms of prospective transactions.68 The plaintiff responded that the signing of the quotation did not in itself conclude any contract of carriage in respect of the plaintiff’s goods. It did not require the plaintiff to ship goods with the defendant. Therefore, the plaintiff said, the terms of the bill of lading could not be incorporated into the contract of carriage. In my judgment, whilst it is correct that there was no contract of carriage when the quotation was signed and no obligation on the part of the plaintiff to utilise the defendant’s services for even one shipment, the terms of the quotation were intended to be part of the terms of any contract of carriage that might subsequently be concluded. Once the quotation was accepted on the plaintiff’s behalf it had contractual force. The plaintiff had been concerned about the freight rate and that was why there were negotiations and an amended quotation was sent to Sin Aik. Sin Aik having signed that quotation on its behalf, the plaintiff would have regarded the defendant as being in breach of contract if the defendant had subsequently tried to charge it more than the agreed rate. The quotation having been signed, the plaintiff must be taken as having agreed to all the terms of the quotation and therefore also to having agreed to term 3, ie that the terms of the defendant’s bill of lading would be part of the terms of any contract of carriage that was subsequently concluded. In this respect, the legal principle explained by Devlin J (as he then was) in Pyrene Co Ltd v Scindia Navigation Co Ltd [1954] 2 QB 402 that where parties enter into a contract of carriage with the expectation that a bill of lading will be issued to cover it, they enter into it upon those terms which they know or expect the bill of lading to contain, is apposite.69 The question that then arises is whether the terms of the bill of lading that were incorporated into the subsequent contracts of carriage were the terms that appeared on the face and reverse sides of the original bills of lading or the terms that appeared on the face of the copy of the bill of lading only. It is common ground that the defendant did not at any time give the plaintiff or Sin Aik an original bill of lading. A specimen of that document was not furnished to Sin Aik at the time the quotation was signed. Later, each time the plaintiff made a shipment, Sin Aik was only given the non-negotiable copy and there was nothing to indicate that the non-negotiable copy differed in any significant way from the original. The evidence was that it was the defendant’s practice never to release its original bill of lading. The system that the defendant followed was that once cargo was loaded onto its barge, one original bill of lading (together with a number of non-negotiable copies) for such cargo would be issued and the bill would be given a unique number. Then, the original bill of lading would be kept in the defendant’s office and would never thereafter leave its premises. Instead, the defendant would send the non-negotiable copies to the customs authorities in Batam for customs clearance of the goods and also to the customer. On the evidence therefore, the only document that was in circulation outside the defendant’s office and available to third parties as a bill of lading issued by it was the non-negotiable copy.70 In this case, prior to the material shipment, the plaintiff shipped goods with the defendant on seven occasions. On each of those occasions, the defendant followed its usual practice and sent Sin Aik a non-negotiable copy of the bill of lading. Thus, from the very first time that goods were shipped, Sin Aik or the plaintiff looking at the bill of lading to see what terms of carriage it bore, would have seen only the five numbered conditions on the top right hand corner of the front of the bill, the clause entitled “Jurisdiction and Law Clause” in the bottom left hand corner of the front of the bill plus the sentence below the five numbered conditions stating “Subject to the conditions on back and to terms of Carrier’s applicable tariff”. When they turned the bill over, however, they would have seen only a blank page.
71 In my judgment, the words in the quotation “subjected to the terms and conditions as stipulated in our Bill of Lading” must be interpreted as referring to the bill of lading that was made available to third parties which was the non-negotiable copy of the bill of lading. This would have applied to the first shipment and even more so to each subsequent shipment including the eighth shipment when the loss occurred because, whilst the plaintiff may have tried to argue before the first shipment that it had no knowledge of the bill of lading and its terms and conditions, from the second shipment onwards, the plaintiff would have believed that the bill of lading was the non-negotiable copy supplied to it with the conditions as printed thereon and would have accepted that for the second and subsequent shipment
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Kết hợp với các điều khoản
65 trình của nguyên đơn là các bị đơn đã không thực hiện được biết đến nó là bốn học kỳ trước khi vận chuyển hoặc khi làm bản hợp đồng vận chuyển và như vậy trong bốn điều kiện là không điều kiện mà đã được sự đồng ý của nguyên đơn. Đó là cho các bị đơn phải chứng minh rằng đây là những điều khoản của hợp đồng vận chuyển. Trong kết nối này, các nguyên đơn nêu trường hợp của McCutcheon v David MacBrayne Ltd [1964] 1 LLR 16 ("các trường hợp McCutcheon"), nơi các tòa án cho rằng tàu sân bay người đã bỏ qua để phát hành bất kỳ tài liệu hợp đồng trong các trường hợp cụ thể của sự mất mát không thể dựa vào các lô hàng trước đó để tránh trách nhiệm đối với khiếu nại được thực hiện. Các nguyên đơn trích dẫn một số đoạn khỏi sự phán xét ​​của Chúa Devlin như đang được áp dụng đối với các trường hợp hiện tại để wit:
Họ nói rằng các giao dịch trước đó giữa mình và người kháng cáo, là luôn luôn trên các điều khoản của "lưu ý nguy cơ" của họ, như họ gọi bằng văn bản điều kiện, hợp đồng giữa họ và người kháng cáo phải được coi là nhập khẩu các điều kiện tương tự. Trong quan điểm của tôi, thực tế trần rằng có những giao dịch trước đó giữa các bên không hỗ trợ những người trả lời ở tất cả. Thực tế là một người đàn ông đã thực hiện một hợp đồng trong các hình thức tương tự 99 lần (cho một mình ba hoặc bốn lần được ở đây bị cáo buộc) sẽ không làm cho ảnh hưởng đến hợp đồng lần thứ 100 trong đó các hình thức là không được sử dụng. Giao dịch trước đó có liên quan chỉ nếu họ chứng minh được kiến thức về các điều khoản, thực tế và không mang tính xây dựng, và đồng ý với họ. Nếu một thuật ngữ không được thể hiện trong hợp đồng, chỉ có một cách khác trong đó nó có thể đi vào nó và đó là ngụ ý. Không có ý nghĩa có thể được thực hiện đối với một bữa tiệc của một thuật ngữ đó là chưa rõ là ai. Nếu giao dịch trước đó cho thấy một người đàn ông biết về và đã chịu hạn trên 99 lần, có một cơ sở để nói rằng nó có thể được nhập khẩu vào thcontract 100 mà không có một tuyên bố rõ ràng. Nó có thể hoặc có thể không đủ để biện minh cho việc nhập khẩu - điều đó phụ thuộc vào hoàn cảnh; nhưng ít nhất bằng việc chứng minh kiến thức cần thiết khi bắt đầu được thực hiện. Nếu không có kiến thức không có gì là. (mỗi Chúa Devlin tại trang 25)
Không thể có điều kiện trong hợp đồng nào trừ khi chúng được đưa vào nó bằng cách biểu hiện, lập công ty hoặc hàm ý. Họ không được mang vào nó chỉ đơn giản là bởi vì một bên đã chèn chúng vào giao dịch tương tự trong quá khứ và đã không được đưa ra cho bên kia bất kỳ lý do gì để nghĩ rằng ông sẽ không muốn để chèn chúng một lần nữa. ...
Nếu một người đàn ông được cho một vé trống mà không có điều kiện hoặc bất kỳ tài liệu tham khảo cho họ, thậm chí nếu anh ta biết cụ thể những gì các điều kiện thường bắt ông phải trả là, ông không phải là, trong sự vắng mặt của bất kỳ cáo buộc về gian lận hoặc có loại sai lầm mà luật pháp cho cứu trợ, bị ràng buộc bởi các điều kiện như vậy.
(mỗi Chúa Devlin tại p 26)
66 Các nguyên đơn đệ trình rằng nếu các nguyên tắc đề ra trong đoạn văn nêu trên được áp dụng cho các trường hợp hiện tại, nó sẽ được rõ ràng rằng bốn điều khoản này không áp dụng cho nguyên đơn là nguyên đơn đã không nhận thức giống nhau. Điều này thậm chí còn nhiều hơn như vậy đối với hai điều kiện trên đảo ngược của vận đơn. Ngay cả khi nó đã được lập luận rằng nguyên đơn phải là đã đọc hóa đơn không thể thương lượng của vận đơn, nếu nó đã biến tài liệu trên, nó sẽ tìm ra một trang trắng. Đó là trường hợp, nguyên đơn sẽ được hưởng đầy đủ để kết luận rằng vì không có gì ở đó, không có điều khoản khác mà nó cần phải được quan tâm.
67 trả lời của bị cáo là hợp đồng vận chuyển giữa nó và nguyên đơn là chứa trong và / hoặc chứng minh bằng các ngoặc kép chữ ký của Sin Aik trên 21 Tháng 10 năm 2004 và các điều khoản và điều kiện của đơn gốc của bị đơn, vận đơn. Báo giá mà bị cáo gửi đến Sin Aik vào ngày 19 tháng 10 năm 2004 sau cuộc họp của ông Sim với ông Toh chứa một mô tả của các dịch vụ được cung cấp bởi các bị đơn đối với nguyên đơn và lãi suất cho dịch vụ đó. Nó cũng chứa đựng một phần "Điều khoản và Điều kiện". Có mười điều kiện theo tiêu chí này và hạn 3 đọc "giá của chúng tôi loại trừ bảo hiểm hàng hóa và vận chuyển hàng hóa là đối tượng của các điều khoản và điều kiện theo quy định tại Bill of Lading của chúng tôi". Báo giá cũng nói rằng cước phải trả sẽ là $ 13 cho mỗi tấn và doanh thu mà con số này bao gồm các chi phí phát hành vận đơn. Theo đó, Sin Aik và nguyên đơn đã được loại trừ từ khẳng định rằng họ không biết rằng các bị cáo sẽ phát hành vận đơn cho mỗi lô hàng và rằng họ không nhận thức được rằng việc vận chuyển hàng hóa sẽ phải chịu các điều khoản và điều kiện của các hóa đơn của vận đơn. Đây là một trường hợp mà các điều kiện hợp đồng mà trên đó sự phụ thuộc đã được đặt đã được kết hợp bằng cách tham chiếu rõ ràng trong hợp đồng vận chuyển mà sau đó đã được kết luận. Nó không giống như các trường hợp McCutcheon trích dẫn bởi các nguyên đơn mà đã có không có tài liệu phát hành tại tất cả hãy cho mình một hợp đồng trước khi làm chiếu rõ ràng với các điều khoản giao dịch tương lai.
68 Các nguyên đơn trả lời rằng việc ký kết các báo giá đã không tự nó kết luận bất kỳ hợp đồng vận chuyển đối với hàng hoá của nguyên đơn. Nó không đòi hỏi nguyên đơn để vận chuyển hàng hóa với các bị cáo. Vì vậy, nguyên đơn cho biết, các điều khoản của vận đơn có thể không được đưa vào hợp đồng vận chuyển. Trong bản án của tôi, trong khi nó là chính xác mà không có hợp đồng vận chuyển khi các báo giá đã được ký kết và không có nghĩa vụ trên một phần của nguyên đơn để sử dụng dịch vụ của bị đơn cho ngay cả một lô hàng, các điều khoản của báo giá được dự định là một phần của các điều khoản của bất kỳ hợp đồng vận chuyển mà sau đó có thể được ký kết. Sau khi báo giá được chấp nhận trên danh nghĩa của nguyên đơn nó có hiệu lực của hợp đồng. Các nguyên đơn đã được quan tâm về giá cước và đó là lý do tại sao có những cuộc đàm phán và một báo giá sửa đổi đã được gửi đến Sin Aik. Sin Aik đã ký mà báo giá thay, các nguyên đơn đã có thể coi như là bị đơn vi phạm hợp đồng nếu bị đơn đã sau đó đã cố gắng để sạc nó nhiều hơn so với tỷ lệ đồng ý. Báo giá có được ký kết, nguyên đơn phải được thực hiện như đồng ý với các điều khoản của các báo giá và do đó cũng đã đồng ý để hạn 3, tức là các điều khoản của dự luật của bị đơn, vận đơn sẽ là một phần của các điều khoản của bất kỳ hợp đồng vận chuyển mà sau đó đã được kết luận. Ở khía cạnh này, các nguyên tắc pháp lý được giải thích bởi Devlin J (như sau đó ông) trong Pyrene Co Ltd v Scindia Navigation Co Ltd [1954] 2 QB 402 rằng khi các bên ký kết hợp đồng vận chuyển với những kỳ vọng rằng một vận đơn sẽ được ban hành để che đậy nó, họ nhập vào nó trên những điều khoản mà họ biết hoặc mong đợi vận đơn để chứa, là thích hợp.
69 Câu hỏi đặt ra là là liệu các điều khoản của vận đơn đó đã được đưa vào hợp đồng tiếp theo vận chuyển là các điều khoản mà xuất hiện trên khuôn mặt và ngược lại hai mặt của vận đơn gốc hoặc các điều khoản mà xuất hiện trên khuôn mặt của các bản sao của hóa đơn chỉ có vận đơn. Nó là nền tảng chung mà bị cáo đã không bất cứ lúc nào cho các nguyên đơn hoặc Sin Aik một vận đơn gốc. Một mẫu vật của tài liệu đó đã không được trang bị để Sin Aik tại thời điểm báo giá được ký kết. Sau đó, mỗi lần các nguyên đơn đã thực hiện một lô hàng, Sin Aik đã chỉ cho các bản sao không thể thương lượng và không có gì để chỉ ra rằng các bản sao không thể thương lượng khác nhau trong bất kỳ cách đáng kể từ bản gốc. Bằng chứng là nó đã được thực hành của bị cáo không bao giờ để phát hành hóa đơn gốc của vận đơn. Hệ thống mà các bị cáo tiếp theo là một khi hàng hóa đã được xếp lên xà lan của nó, một vận đơn gốc (cùng với một số các bản sao không thương lượng) cho hàng hoá đó sẽ được ban hành và dự thảo luật sẽ được đưa ra một số duy nhất. Sau đó, các vận đơn gốc sẽ được giữ trong văn phòng của bị cáo và sẽ không bao giờ sau đó rời khỏi cơ sở của nó. Thay vào đó, các bị cáo sẽ gửi các bản sao không thể thương lượng để cơ quan hải quan tại Batam để thông quan hàng hóa và cũng để các khách hàng. Trên các bằng chứng do đó, tài liệu duy nhất đó là trong lưu thông bên ngoài văn phòng của bị cáo và có sẵn cho các bên thứ ba như là một vận đơn phát hành bởi nó là bản sao không thể thương lượng.
70 Trong trường hợp này, trước khi lô hàng nguyên liệu, nguyên đơn được vận chuyển hàng hóa với các bị cáo trên bảy lần. Trên mỗi một đối dịp, các bị cáo tiếp thực hành thông thường của nó và gửi Sin Aik một bản sao không thể thương lượng của vận đơn. Như vậy, từ thời điểm đầu tiên mà hàng hóa được vận chuyển, Sin Aik hoặc nguyên đơn nhìn vào vận đơn để xem những gì về vận chuyển nó mang, đã có thể nhìn thấy chỉ có năm điều kiện đánh số ở góc trên bên phải của mặt trước của hóa đơn, các khoản mang tên "Thẩm quyền và Luật khoản" ở góc dưới bên trái của mặt trước của các hóa đơn cộng với các câu dưới năm điều kiện số nêu rõ "Theo các điều kiện trên lưng và các điều khoản về thuế quan áp dụng Carrier của". Khi chúng ta bật các hóa đơn trên, tuy nhiên, họ đã có thể nhìn thấy chỉ một trang trắng.
71 Trong bản án của tôi, các từ trong ngoặc kép "đối tượng của các điều khoản và điều kiện theo quy định tại Bill của chúng tôi of Lading" phải được hiểu là dùng để chỉ vận đơn đã được làm sẵn có cho các bên thứ ba đó là các bản sao không thể thương lượng của vận đơn. Điều này sẽ áp dụng cho các chuyến hàng đầu tiên và thậm chí nhiều hơn như vậy cho mỗi lô hàng tiếp theo bao gồm các lô hàng thứ tám khi tổn thất xảy ra bởi vì, trong khi nguyên đơn có thể đã cố gắng để tranh luận trước khi lô hàng đầu tiên mà nó không có kiến thức về vận đơn và nó điều khoản và điều kiện, từ những lô hàng thứ hai trở đi, các nguyên đơn đã có thể tin rằng vận đơn là bản sao không thương lượng được cung cấp cho nó với các điều kiện như bản in và đã chấp nhận rằng đối với các lô hàng thứ hai và tiếp theo
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: