French art consists of the visual and plastic arts (including architec dịch - French art consists of the visual and plastic arts (including architec Việt làm thế nào để nói

French art consists of the visual a

French art consists of the visual and plastic arts (including architecture, woodwork, textiles, and ceramics) originating from the geographical area of France. Historical surveys of French art typically begin with Pre-Romanesque art, Romanesque art, and Gothic art, but some surveys, such as André Chastel's French Art, include discussions of prehistoric art, Celtic art, and Roman art within France.
Contents [hide]
1 Historic overview
1.1 Prehistory
1.2 Celtic and Roman periods
1.3 Medieval period
1.3.1 Merovingian art
1.3.2 Carolingian art
1.3.3 Romanesque art
1.3.4 Gothic
1.4 Early Modern period
1.4.1 Baroque and Classicism
1.4.2 Rococo and Neoclassicism
1.5 Modern period
1.5.1 19th century
1.5.2 20th century
2 French and Western Art museums of France
2.1 In Paris
2.2 Near Paris
2.3 Outside Paris
2.3.1 Major museums
2.3.2 Other museums
2.4 Textile and tapestry museums
3 Vocabulary
4 Reference works
5 See also
Historic overview[edit]
Prehistory[edit]

Front and side view of the Venus of Brassempouy.
Currently, the earliest known European art is from the Upper Palaeolithic period of between 40,000 and 10,000 years ago and France has a large selection of extant pre-historic art from the Châtelperronian, Aurignacian, Solutrean, Gravettian, and Magdalenian cultures. This art includes cave paintings, such as the famous paintings at Pech Merle in the Lot in Languedoc which date back to 16,000 BC, Lascaux, located near the village of Montignac, in the Dordogne, dating back to between 13,000 and 15,000 BC, or perhaps, as far back as 25,000 BC, the Cosquer Cave, the Chauvet Cave dating back to 29,000 BC, and the Trois-Frères cave; and portable art, such as animal carvings and great goddess statuettes called Venus figurines, such as the "Venus of Brassempouy" of 21,000 BC, discovered in the Landes, now in the museum at the Château de Saint-Germain-en-Laye or the Venus of Lespugue at the Musée de l'Homme. Ornamental beads, bone pins, carvings, as well as flint and stone arrowheads also are among the prehistoric objects from the area of France.
Speculations exist that only Homo sapiens are capable of artistic expression, however, a recent find, the Mask of La Roche-Cotard—a Mousterian or Neanderthal artifact, found in 2002 in a cave near the banks of the Loire River, dating back to about 33,000 B.C.—now suggests that Neanderthal humans may have developed a sophisticated and complex artistic tradition.

The Menec alignments, the most well-known megalithic site among the Carnac stones
In the Neolithic period (see Neolithic Europe), megalithic (large stone) monuments, such as the dolmens and menhirs at Carnac, Saint-Sulpice-de-Faleyrens and elsewhere in France begin to appear; this appearance is thought to start in the fifth millennium BC, although some authors speculate about Mesolithic roots. In France there are some 5,000 megalithics monuments, mainly in Brittany, where there is the largest concentration of these monuments. In this area there is wide variety of these monuments that have been well preserved, like menhirs, dolmen, cromlechs and cairns. The Cairn of Gavrinis in southern Brittany is an outstanding example of megalithic art : its 14 meters inner corridor is nearly completely adorned with ornamental carvings. The great broken menhir of Er-Grah, now in four pieces was more than 20 meters high originally, making it the largest menhir ever erected. France has also numerous painted stones, polished stone axes, and inscribed menhirs from this period. The Grand-Pressigny area was known for its precious silex blades and they were extensively exported during the Neolithic.
In France from the Neolithic to the Bronze Age, one finds a variety of archaeological cultures, including the Rössen culture of c. 4500–4000 BC, Beaker culture of c. 2800–1900 BC, Tumulus culture of c. 1600–1200 BC, Urnfield culture of c. 1300–800 BC, and, in a transition to the Iron Age, Hallstatt culture of c. 1200–500 BC.
For more on Prehistoric sites in Western France, see Prehistory of Brittany.
Celtic and Roman periods[edit]

Agris helmet
From the Proto-Celtic Urnfield and Hallstat cultures, a continental Iron age Celtic art developed; mainly associated with La Tène culture, which flourished during the late Iron Age from 450 BC to the Roman conquest in the first century BC. This art drew on native, classical and perhaps, the Mediterranean, oriental sources. The Celts of Gaul are known through numerous tombs and burial mounds found throughout France.
Celtic art is very ornamental, avoiding straight lines and only occasionally using symmetry, without the imitation of nature nor ideal of beauty central to the classical tradition, but apparently, often involves complex symbolism. This artwork includes a variety of styles and often incorporates subtly modified elements from other cultures, an example being the characteristic over-and-under interlacing which arrived in France only in the sixth century, although it was already used by Germanic artists. The Celtic Vix grave in present-day Burgundy revealed the largest bronze crater of the Antiquity, that was probably imported by Celtic aristocrats from Greece.

Théâtre antique d'Orange
The region of Gaul (Latin: Gallia) came under the rule of the Roman Empire from the first century BC to the fifth century AD. Southern France, and especially Provence and Languedoc, is known for its many intact Gallo-Roman monuments. Lugdunum, modern Lyon, was at the time of the Roman Empire the largest city outside Italy and gave birth to two Roman Emperors. The city still boasts some Roman remains including a Theater. Monumental works from this period include the amphitheater in Orange, Vaucluse, the "Maison Carrée" at Nîmes which is one of the best preserved Roman temples in Europe, the city of Vienne near Lyon, which features an exceptionally well preserved temple (the temple of Augustus and Livia), a circus as well as other remains, the Pont du Gard aqueduct which is also in an exceptional state of preservation, the Roman cities of Glanum and Vaison-la-Romaine, two intact Gallo-Roman arenas in Nîmes and Arles, and the Roman baths, and the arena of Paris.
Medieval period[edit]
Merovingian art[edit]
Main article: Merovingian art
Merovingian art is the art and architecture of the Merovingian dynasty of the Franks, which lasted from the fifth century to the eighth century in present-day France and Germany. The advent of the Merovingian dynasty in Gaul during the fifth century led to important changes in the arts. In architecture, there was no longer the desire to build robust and harmonious buildings. Sculpture regressed to being little more than a simple technique for the ornamentation of sarcophagi, altars, and ecclesiastical furniture. On the other hand, the rise of gold work and manuscript illumination brought about a resurgence of Celtic decoration, which, with Christian and other contributions, constitutes the basis of Merovingian art. The unification of the Frankish kingdom under Clovis I (465–511) and his successors, corresponded with the need to build churches. The plans for them probably were copied from Roman basilicas. Unfortunately, these timber structures have not survived because of destruction by fire, whether accidental or caused by the Normans at the time of their incursions.
Carolingian art[edit]
Main article: Carolingian art

Aachen Gospels, c. 820, an example of Carolingian illumination
Carolingian art is the approximate 120-year period from 750 to 900—during the reign of Charles Martel, Pippin the Younger, Charlemagne, and his immediate heirs—popularly known as the Carolingian Renaissance. The Carolingian era is the first period of the Medieval art movement known as Pre-Romanesque. For the first time, Northern European kings patronized classical Mediterranean Roman art forms, blending classical forms with Germanic ones, creating entirely new innovations in figurine line drawing, and setting the stage for the rise of Romanesque art and, eventually, Gothic art in the West.
Illuminated manuscripts, metalwork, small-scale sculpture, mosaics, and frescos survive from the period. The Carolingians also undertook major architectural building campaigns at numerous churches in France. These include, those of Metz, Lyon, Vienne, Le Mans, Reims, Beauvais, Verdun, Saint-Germain in Auxerre, Saint-Pierre in Flavigny, and Saint-Denis, as well as the town center of Chartres. The Centula Abbey of Saint-Riquier (Somme), completed in 788, was a major achievement in monastic architecture. Another important building (mostly lost today) was "Theodulf's Villa" in Germigny-des-Prés.
With the end of Carolingian rule around 900, artistic production halted for almost three generations. After the demise of the Carolingian Empire, France split into a number of feuding provinces, lacking any organized patronage. French art of the tenth and eleventh centuries was produced by local monasteries to promote literacy and piety, however, the primitive styles produced were not so highly skilled as the techniques of the earlier Carolingian period.
Multiple regional styles developed based on the chance availability of Carolingian manuscripts as models to copy, and the availability of itinerant artists. The monastery of Saint Bertin became an important center under its abbot Odbert (986–1007), who created a new style based on Anglo-Saxon and Carolingian forms. The nearby abbey of St. Vaast (Pas-de-Calais) also created a number of important works. In southwestern France a number of manuscripts were produced c. 1000, at the monastery of Saint Martial in Limoges, as well as at Albi, Figeac, and Saint-Sever-de-Rustan in Gascony. In Paris a unique style developed at the abbey of Saint-Germain-des-Prés. In Normandy a new style arose in 975. By the later tenth century with the Cluny reform movement and a revived spirit for the concept of Empire, art production resumed.

Central tympanum of the narthex of the Vézelay Abbey in Vézelay
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Nghệ thuật Pháp bao gồm nghệ thuật thị giác và nhựa (bao gồm cả kiến trúc, đồ gỗ, dệt may và đồ gốm) có nguồn gốc từ khu vực địa lý của nước Pháp. Lịch sử cuộc điều tra của nghệ thuật pháp thường bắt đầu với Pre-Romanesque nghệ thuật, nghệ thuật Romanesque và nghệ thuật Gothic, nhưng một số cuộc khảo sát, chẳng hạn như các nghệ thuật Pháp André Chastel, bao gồm các cuộc thảo luận của nghệ thuật thời tiền sử, Celtic nghệ thuật và nghệ thuật La Mã trong nước Pháp.Nội dung [ẩn] 1 tổng quan về lịch sử1.1 thời tiền sử1.2 Celtic và La Mã1.3 thời Trung cổ thời gian1.3.1 Merovingian nghệ thuật1.3.2 Carolingian nghệ thuật1.3.3 Romanesque nghệ thuật1.3.4 Gothic1.4 thời kỳ hiện đại1.4.1 Baroque và Classicism1.4.2 Rococo và tân cổ điển1.5 thời kỳ hiện đại1.5.1 thế kỷ 191.5.2 thế kỷ 202 Pháp và bảo tàng nghệ thuật Tây của Pháp2.1 ở Paris2.2 gần Paris2.3 ở bên ngoài Paris2.3.1 viện bảo tàng lớn2.3.2 bảo tàng khác2.4 viện bảo tàng dệt và tấm thảm3 từ vựng4 tài liệu tham khảo tác phẩm5 Xem thêmTổng quan về lịch sử [sửa]Thời tiền sử [sửa]Phía trước và bên xem của Venus Brassempouy.Hiện nay, nghệ thuật châu Âu được biết đến sớm nhất là từ thời kỳ hoá trên khoảng 40.000 tới 10.000 năm trước và pháp có một sự lựa chọn lớn của loài tiền sử nghệ thuật từ Châtelperronian, Aurignacian, Solutrean, Gravettian, và nền văn hóa Magdalenian. Nghệ thuật này bao gồm các bức tranh hang động, chẳng hạn như những bức tranh nổi tiếng tại Pech Merle ở đậu xe ở vùng Languedoc mà ngày trở lại đến 16.000 TCN, Lascaux, nằm gần làng Montignac, Dordogne, hẹn hò trở lại giữa 13.000 đến 15.000 trước công nguyên, hoặc có lẽ, từ 25.000 năm trước công nguyên, hang Cosquer, hang Chauvet niên 29.000 trước công nguyên , và hang động Trois-Frères; và nghệ thuật di động, chẳng hạn như tác phẩm điêu khắc động vật và bức tượng nhỏ của nữ thần tuyệt vời gọi là Venus bức tượng nhỏ, chẳng hạn như "Venus của Brassempouy" 21.000 năm TCN, phát hiện năm Landes, bây giờ trong bảo tàng tại Château de Saint-Germain-en-Laye hoặc Venus Lespugue tại Musée de l'Homme. Trang trí hạt, xương chân, tác phẩm điêu khắc, cũng như đá lửa và đá arrowheads cũng là một trong các đối tượng thời tiền sử từ vùng của nước Pháp.Suy đoán tồn tại mà chỉ Homo sapiens có khả năng thể hiện nghệ thuật, Tuy nhiên, một tại tìm thấy, mặt nạ La Roche-Cotard — một artifact Mousterian hoặc Neanderthal, tìm thấy năm 2002 trong một hang động gần bờ sông Loire, niên đại khoảng 33.000 B.C.—now cho thấy rằng con người Neanderthal có thể đã phát triển một truyền thống nghệ thuật tinh vi và phức tạp.Sự sắp xếp Menec, trang web megalithic nổi tiếng nhất trong số các loại đá CarnacTrong thời đồ đá mới thời gian (xem thời đồ đá mới Europe), megalithic (lớn đá) di tích, chẳng hạn như dolmens và menhirs tại Carnac, Saint-Sulpice-de-Faleyrens và các nơi khác ở nước Pháp bắt đầu xuất hiện; Điều này xuất hiện là suy nghĩ để bắt đầu thiên niên kỷ thứ 5 trước công nguyên, mặc dù một số tác giả suy đoán về nguồn gốc Mesolithic. Tại Pháp có là một số bia kỉ niệm 5.000 megalithics, chủ yếu là ở Brittany, nơi có sự tập trung lớn nhất của các di tích. Trong lĩnh vực này có nhiều loại khác nhau của các di tích đã được bảo tồn tốt, như menhirs, dolmen, cromlechs và cairns. Cairn Gavrinis Nam Bretagne là một ví dụ nổi bật của nghệ thuật megalithic: hành lang bên trong 14 mét của nó gần như hoàn toàn được trang trí với tác phẩm điêu khắc trang trí. Menhir tấm tuyệt vời của Er-Grah, bây giờ trong bốn miếng là hơn 20 mét, cao ban đầu, làm cho nó menhir lớn nhất bao giờ dựng lên. Pháp có cũng có nhiều đá Sơn, đánh bóng đá trục, và ghi menhirs từ giai đoạn này. Vùng Grand-Pressigny nổi tiếng với lưỡi silex quý giá của mình và họ đã được xuất khẩu rộng rãi trong các đồ đá mới.Ở nước Pháp từ thời đồ đá mới để thời đại đồ đồng, một trong những tìm thấy một loạt các nền văn hóa khảo cổ học, bao gồm cả văn hóa Rössen của c. 4500-4000 TCN, cốc nền văn hóa của nền văn hóa Tumulus 2800-1900 TCN, c. c. 1600-1200 TCN, Urnfield văn hóa của khoảng 1300-800 trước công nguyên, và, trong một sự chuyển tiếp đến đồ sắt, văn hoá Hallstatt khoảng 1200-500 trước công nguyên.Để biết thêm về các trang web thời tiền sử ở phía tây nước Pháp, xem thời tiền sử của Brittany.Thời kỳ Celtic và La Mã [sửa]Agris mũ bảo hiểmTừ các nền văn hóa Proto-Celtic Urnfield và Hallstat, một lục địa đại đồ sắt Celtic nghệ thuật phát triển; chủ yếu là liên kết với văn hoá La Tène, phát triển mạnh mẽ trong thời cuối sắt từ 450 TCN đến La Mã chinh phục trong thế kỷ đầu tiên TCN. Nghệ thuật này đã thu hút trên bản địa, cổ điển và có lẽ, có các nguồn địa Trung Hải, phương Đông. Celts Gaul được biết đến thông qua rất nhiều ngôi mộ và chôn cất gò tìm thấy trên khắp nước Pháp.Celtic nghệ thuật là rất trang trí, tránh đường thẳng và đôi khi chỉ bằng cách sử dụng đối xứng, không có bắt chước của thiên nhiên và cũng không lý tưởng của vẻ đẹp Trung tâm truyền thống cổ điển, nhưng rõ ràng, thường liên quan đến biểu tượng phức tạp. Tác phẩm nghệ thuật này bao gồm một loạt các phong cách và thường kết hợp các yếu tố tinh tế lần từ nền văn hóa khác, một ví dụ là đặc trưng trên-và-theo xen kẽ mà đến Pháp chỉ trong thế kỷ thứ 6, mặc dù nó đã được sử dụng bởi các nghệ sĩ Đức. Mộ Celtic Vix ngày nay là vùng Bourgogne tiết lộ miệng núi lửa lớn nhất đồng thời cổ đại, mà có thể được nhập khẩu bởi các quý tộc Celtic từ Hy Lạp.Théâtre cổ d'OrangeVùng của Gaul (tiếng Latin: Gallia) nằm dưới sự cai trị của Đế quốc La Mã từ đầu tiên kỷ trước công nguyên đến thế kỷ thứ 5 sau công nguyên. Miền nam nước Pháp, và đặc biệt là Provence và vùng Languedoc, được biết đến với Gallo-La Mã nhiều di tích còn nguyên vẹn của nó. Lugdunum, hiện đại Lyon, là lúc đó của Đế chế La mã thành phố lớn nhất bên ngoài ý và đã sinh hai La Mã Emperors. Thành phố này vẫn tự hào có một số còn lại La Mã, bao gồm một nhà hát. Các tác phẩm hoành tráng từ thời kỳ này bao gồm các khán tại Orange, Vaucluse, "Maison Carrée" tại Nîmes là một trong những ngôi đền La Mã được bảo tồn tốt nhất ở châu Âu, thành phố Vienne gần Lyon, nơi có một ngôi đền được bảo tồn đặc biệt tốt (đền thờ của Augustus và Livia), một xiếc cũng như vẫn còn khác, cống dẫn nước Pont du Gard cũng là trong tình trạng xuất sắc của bảo tồn , các thành phố La mã của Glanum và Vaison-la-Romaine, hai arenas Gallo-La Mã còn nguyên vẹn trong Nîmes và Arles, và phòng tắm La Mã và đấu trường của Paris.Thời Trung cổ [sửa]Nghệ thuật Merovingian [sửa]Bài chi tiết: Merovingian nghệ thuậtNghệ thuật Merovingian là nghệ thuật và kiến trúc nhà Merovingian Frank, kéo dài từ thế kỷ thứ 5 tới thế kỷ thứ tám ngày nay là Pháp và Đức. Sự ra đời của nhà Merovingian ở Gaul trong thế kỷ thứ 5 đã dẫn đến những thay đổi quan trọng trong nghệ thuật. Trong kiến trúc, có đã không còn là mong muốn xây dựng công trình mạnh mẽ và hài hòa. Tác phẩm điêu khắc Andrew để là ít hơn so với một kỹ thuật đơn giản cho trang trí sarcophagi, bàn thờ, và giáo hội đồ nội thất. Mặt khác, sự nổi lên của vàng chiếu sáng làm việc và bản thảo đã mang về một trỗi dậy của Celtic trang trí, mà, với Kitô giáo và các đóng góp, tạo thành cơ sở của nghệ thuật Merovingian. Sự thống nhất của Vương quốc Frankish dưới Clovis tôi (465-511) và những người kế vị của ông, tương ứng với sự cần thiết để xây dựng nhà thờ. Kế hoạch cho họ có thể được sao chép từ basilicas La Mã. Thật không may, các cấu trúc gỗ đã không còn nữa vì phá hủy bởi cháy, cho dù do tai nạn hoặc gây ra bởi Norman khi xâm nhập của họ.Carolingian nghệ thuật [sửa]Bài chi tiết: Carolingian nghệ thuậtAachen phúc âm, c. 820, một ví dụ về Carolingian chiếu sángNghệ thuật Carolingian là 120 năm khoảng thời gian từ 750 đến 900 — dưới thời trị vì của Charles Martel, Pippin trẻ, Charlemagne, và người thừa kế của ông ngay lập tức-thường được gọi là thời kỳ phục hưng Carolingian. Thời đại Carolingian là giai đoạn đầu tiên của phong trào nghệ thuật thời Trung cổ được gọi là Pre-Romanesque. Lần đầu tiên, Bắc Âu kings bảo trợ cổ điển địa Trung Hải La mã hình thức nghệ thuật, pha trộn các hình thức cổ điển với những người Đức, việc tạo ra các sáng kiến hoàn toàn mới ở bức tượng vẽ đường và đặt giai đoạn cho sự nổi lên của nghệ thuật Romanesque và, cuối cùng, kiến trúc Gothic nghệ thuật ở phía tây.Chiếu sáng bản thảo, thợ cơ khí, quy mô nhỏ điêu khắc, ghép, và frescos tồn tại từ thời kỳ. Các Carolingians cũng đã tiến hành chiến dịch xây dựng kiến trúc lớn tại nhiều nhà thờ ở nước Pháp. Chúng bao gồm, những người của Metz, Lyon, Vienne, Le Mans, Reims, Beauvais, Verdun, Saint-Germain tại Auxerre, Saint-Pierre Flavigny, và Saint-Denis, cũng như các trung tâm Chartres, thị xã. Centula Abbey của Saint-Riquier (Somme), hoàn thành năm 788, là một thành tựu lớn trong tu viện kiến trúc. Một tòa nhà quan trọng (chủ yếu là bị mất hôm nay) là "Của Theodulf Villa" trong Germigny-des-Prés.Chấm dứt Carolingian cai trị khoảng 900, nghệ thuật sản xuất dừng cho hầu như ba thế hệ. Sau khi sự sụp đổ của Đế chế Carolingian, Pháp chia thành một số tỉnh feuding, thiếu bất kỳ tổ chức bảo trợ. Các nghệ thuật Pháp thế kỷ thứ mười và thứ mười một được sản xuất bởi các tu viện địa phương để khuyến khích lệ cho phái nữ và lòng mộ đạo, Tuy nhiên, các phong cách nguyên thủy sản xuất đã không rất có tay nghề cao như các kỹ thuật của Carolingian giai đoạn trước đó.Nhiều phong cách khu vực phát triển dựa trên tính khả dụng có thể có của bản thảo Carolingian như là mô hình để sao chép, và sự sẵn có của các nghệ sĩ lưu động. Tu viện Saint Bertin đã trở thành một trung tâm quan trọng dưới của nó abbot Odbert (986 – 1007), người đã tạo ra một phong cách mới dựa trên hình thức Anglo-Saxon và Carolingian. Abbey St. Vaast (Pas-de-Calais), gần đó cũng tạo ra một số tác phẩm quan trọng. Ở phía tây nam nước Pháp một số bản thảo đã sản xuất khoảng 1000, tại tu viện Saint Martial, Limoges, cũng như tại Albi, Figeac, và Saint-Sever-de-Rustan trong Gascony. Ở Paris, một phong cách độc đáo thiết kế tại tu viện Saint-Germain-des-Prés. Vùng Normandie một phong cách mới đã phát sinh trong 975. Bởi cuối thế kỷ thứ 10 với phong trào cải cách Cluny và một tinh thần hồi sinh cho các khái niệm của Đế chế, sản xuất nghệ thuật tiếp tục.Trung tâm tympanum narthex Vézelay Abbey Vézelay
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Nghệ thuật Pháp bao gồm các nghệ thuật thị giác và nhựa (bao gồm kiến trúc, đồ gỗ, dệt may, gốm sứ) có xuất xứ từ khu vực địa lý của Pháp. Khảo sát lịch sử của nghệ thuật Pháp thường bắt đầu với nghệ thuật Pre-Romanesque, nghệ thuật Romanesque, và nghệ thuật Gothic, nhưng một số khảo sát, chẳng hạn như nghệ thuật Pháp André Chastel của, bao gồm các cuộc thảo luận của nghệ thuật thời tiền sử, Celtic nghệ thuật, và nghệ thuật La Mã trong Pháp.
Mục lục [ẩn]
1 Lịch sử tổng quan
1.1 Tiền sử
1.2 Celtic và La Mã thời kỳ
1.3 Medieval kỳ
1.3.1 nghệ thuật Merovingian
1.3.2 nghệ thuật Carolingian
1.3.3 nghệ thuật Romanesque
1.3.4 Gothic
1,4 Early Modern kỳ
1.4.1 Baroque và Cổ Điển
1.4.2 Rococo và tân cổ điển
1.5 hiện đại giai đoạn
1.5.1 thế kỷ 19
1.5.2 kỷ 20
2 bảo tàng Pháp và Tây Nghệ thuật của Pháp
2.1 Paris
2.2 gần Paris
2.3 Bên ngoài Paris
2.3.1 bảo tàng chính
2.3.2 bảo tàng khác
2.4 dệt tấm thảm bảo tàng
3 Từ Vựng
4 tham khảo các công trình
5 Xem cũng
Historic tổng quan [sửa]
Tiền sử [sửa] Mặt trận và xem mặt của Venus của Brassempouy. Hiện nay, các nghệ thuật châu Âu được biết sớm nhất là từ thời kỳ đồ đá cũ Upper từ 40.000 đến 10.000 năm trước và Pháp có một lựa chọn lớn về trước còn tồn tại nghệ thuật lịch sử từ Châtelperronian, Aurignacian, Solutrean, Gravettian, và các nền văn hóa Magdaléni. Nghệ thuật này bao gồm các bức tranh hang động, chẳng hạn như những bức tranh nổi tiếng tại Pech Merle trong lô trong Languedoc mà ngày trở lại 16.000 BC, Lascaux, nằm ​​gần làng Montignac, tại Dordogne, hẹn hò trở lại giữa 13.000 và 15.000 BC, hoặc có lẽ , như xa trở lại như 25.000 BC, Cave Cosquer, hang Chauvet có niên đại 29.000 TCN, và các hang động Trois-Frères; và nghệ thuật di động, chẳng hạn như chạm khắc động vật và tượng nữ thần tuyệt vời gọi là Venus bức tượng nhỏ, chẳng hạn như "Venus của Brassempouy" 21.000 BC, được phát hiện ở Landes, bây giờ trong các bảo tàng tại Château de Saint-Germain-en-Laye hoặc Venus của Lespugue tại Musée de l'Homme. Hạt trang trí, chân xương, chạm khắc, cũng như đá lửa và đá đầu mũi tên cũng là một trong những đối tượng thời tiền sử từ các vùng của nước Pháp. Suy đoán tồn tại mà chỉ Homo sapiens có khả năng thể hiện nghệ thuật, tuy nhiên, gần đây cô thấy, dỏm của La Roche -Cotard-một Mousterian hoặc tạo tác Neanderthal, được tìm thấy vào năm 2002 trong một hang động gần bờ sông Loire, có niên đại khoảng 33.000 BC-bây giờ cho thấy con người Neanderthal có thể đã phát triển một truyền thống nghệ thuật tinh vi và phức tạp. Các sắp xếp Menec, các nổi tiếng nhất trang web cự thạch trong số những viên đá Carnac Trong thời kỳ đồ đá mới (xem đồ đá mới châu Âu), cự thạch (đá lớn) di tích, chẳng hạn như những mộ đá và Menhirs ở Carnac, Saint-Sulpice-de-Faleyrens và các nơi khác ở Pháp bắt đầu xuất hiện ; xuất hiện này được cho là bắt đầu của thiên niên kỷ thứ năm trước Công nguyên, mặc dù một số tác giả suy đoán về nguồn gốc Mesolithic. Ở Pháp có một số 5.000 megalithics di tích, chủ yếu ở Brittany, nơi có sự tập trung lớn nhất của các di tích. Trong khu vực này có nhiều những di tích được bảo tồn tốt, như Menhirs, Dolmen, cromlechs và cairns. Cairn của Gavrinis ở miền nam Brittany là một ví dụ nổi bật của nghệ thuật cự thạch: 14 mét hành lang bên trong của nó gần như hoàn toàn với trang trí chạm khắc trang trí. Các trụ đá kỷ niệm thời thượng cổ bị phá vỡ lớn của Er-Grah, bây giờ trong bốn mảnh đã cao hơn 20 mét ban đầu, khiến nó trở thành trụ đá kỷ niệm thời thượng cổ lớn nhất từng được xây dựng. Pháp cũng có nhiều đá sơn, rìu đá đánh bóng, và Menhirs ghi từ giai đoạn này. Các khu vực Grand-Pressigny được biết đến với lưỡi SILEX quý giá của mình và họ đã được xuất khẩu rộng rãi trong thời kỳ đồ đá. Ở Pháp từ thời kỳ đồ đá đến thời đại đồ đồng, người ta tìm thấy nhiều nền văn hóa khảo cổ, bao gồm cả các nền văn hóa Rossen của c. 4500-4000 BC, Beaker văn hóa của c. 2800-1900 BC, phần mộ văn hóa của c. 1600-1200 BC, Urnfield văn hóa của c. 1300-800 trước Công nguyên, và, trong một quá trình chuyển sang nền văn hóa thời kỳ đồ sắt, Hallstatt của c. . 1200-500 BC Để biết thêm về các trang web thời tiền sử ở Tây Pháp, nhìn thấy tiền sử về Brittany. Celtic và thời kỳ La Mã [sửa] Agris mũ bảo hiểm Từ Proto-Celtic Urnfield và Hallstat nền văn hóa, một nghệ thuật Sắt tuổi Celtic lục địa phát triển; chủ yếu liên quan đến La Tene văn hóa, trong đó phát triển mạnh trong những năm cuối thời kỳ đồ sắt từ 450 TCN đến cuộc chinh phục La Mã ở thế kỷ thứ nhất trước Công nguyên. Nghệ thuật này đã thu hút trên bản địa, cổ điển và có lẽ, Địa Trung Hải, các nguồn phương Đông. The Celts của Gaul được biết đến qua nhiều lăng mộ và gò chôn cất tìm thấy trên khắp nước Pháp. Nghệ thuật Celtic là rất cảnh, tránh những đường thẳng và chỉ thỉnh thoảng sử dụng đối xứng, nếu không có sự bắt chước của thiên nhiên cũng không lý tưởng của vẻ đẹp trung thành với truyền thống cổ điển, nhưng rõ ràng, thường liên quan đến biểu tượng phức tạp. Tác phẩm nghệ thuật này bao gồm một loạt các phong cách và thường kết hợp các yếu tố tinh tế sửa đổi từ các nền văn hóa khác, một ví dụ được các đặc trưng trên-và-dưới xen kẽ đó đến Pháp chỉ trong thế kỷ thứ sáu, mặc dù nó đã được sử dụng bởi các nghệ sĩ Đức. Ngôi mộ Celtic Vix ngày nay Burgundy tiết lộ các miệng núi lửa bằng đồng lớn nhất của thời cổ, mà có lẽ được nhập khẩu bởi nhà quý tộc Celtic từ Hy Lạp. Théâtre cổ d'Orange Các khu vực của Gaul (Latin: Gallia) đến dưới sự cai trị của đế chế La Mã từ thế kỷ thứ nhất trước Công nguyên đến thế kỷ thứ năm. Miền Nam nước Pháp, và đặc biệt là Provence và Languedoc, được biết đến với nhiều di tích Gallo-Roman còn nguyên vẹn của nó. Lugdunum, Lyon hiện đại, là vào thời của đế chế La Mã thành phố lớn nhất bên ngoài nước Ý và đã sinh hai Roman Hoàng đế. Thành phố này vẫn tự hào có một số La Mã vẫn còn bao gồm cả một Theater. Công trình tượng đài từ thời kỳ này bao gồm các giảng đường ở Orange, Vaucluse, các "Maison Carrée" tại Nîmes đó là một trong những ngôi đền La Mã được bảo tồn tốt nhất ở châu Âu, thành phố Vienne gần Lyon, nơi có ngôi đền đặc biệt tốt bảo quản (chùa của Augustus và Livia), một rạp xiếc cũng như cốt khác, các cầu máng Pont du Gard mà cũng nằm trong một trạng thái đặc biệt của bảo quản, các thành phố La Mã Glanum và Vaison-la-Romaine, hai đấu trường Gallo-Roman còn nguyên vẹn ở Nîmes và Arles , và phòng tắm La Mã, và đấu trường của Paris. Vào thời trung cổ [sửa] Merovingian nghệ thuật [sửa] Bài chi tiết: nghệ thuật Merovingian nghệ thuật Merovingian là nghệ thuật và kiến trúc của triều đại Merovingian của Franks, kéo dài từ thế kỷ thứ năm đến thế kỷ thứ tám ở Pháp ngày nay và Đức. Sự ra đời của triều đại Merovingian ở Gaul trong thế kỷ thứ năm đã dẫn đến những thay đổi quan trọng trong nghệ thuật. Trong kiến trúc, đã có không còn mong muốn xây dựng các tòa nhà mạnh mẽ và hài hòa. Điêu khắc thụt lùi để được ít hơn một kỹ thuật đơn giản cho trang trí của chiếc quách, bàn thờ, đồ nội thất và giáo hội. Mặt khác, sự gia tăng của việc vàng và chiếu sáng bản thảo đã mang về một sự hồi sinh của Celtic trang trí, trong đó, với Christian và các khoản đóng góp, tạo thành cơ sở của nghệ thuật Merovingian. Sự thống nhất của vương quốc Frankish dưới Clovis I (465-511) và người kế nhiệm ông, tương ứng với sự cần thiết phải xây dựng nhà thờ. Các kế hoạch cho chúng có thể được sao chép từ basilicas Roman. Thật không may, những kiến trúc bằng gỗ đã không còn tồn tại vì sự tàn phá của ngọn lửa, dù vô tình hay do người Norman tại thời điểm xâm nhập của họ. Carolingian nghệ thuật [sửa] Bài chi tiết: nghệ thuật Carolingian Aachen Phúc Âm, c. 820, một ví dụ về chiếu sáng Carolingian nghệ thuật Carolingian là khoảng thời gian 120 năm xấp xỉ 750-900-trong triều đại của Charles Martel, Pippin the Younger, Charlemagne, và những người thừa kế, phổ biến ngay lập tức ông được gọi là thời kỳ Phục hưng Carolingian. Thời đại Carolingian là giai đoạn đầu tiên của phong trào nghệ thuật thời Trung cổ được gọi là Pre-Romanesque. Lần đầu tiên, vua Bắc Âu bảo trợ các hình thức nghệ thuật La Mã Địa Trung Hải cổ điển, pha trộn các hình thức cổ điển với những người Đức, tạo ra sự đổi mới hoàn toàn mới trong bản vẽ đường hình tượng nhỏ, và đặt nền móng cho sự phát triển của nghệ thuật Romanesque và, cuối cùng, nghệ thuật Gothic ở phương Tây . bản thảo được chiếu sáng, kim loại, quy mô nhỏ điêu khắc, khảm, và những bức bích họa tồn tại từ thời kỳ này. Các Carolingians cũng đã tiến hành các chiến dịch xây dựng kiến trúc lớn tại nhiều nhà thờ ở Pháp. Chúng bao gồm, những người của Metz, Lyon, Vienne, Le Mans, Reims, Beauvais, Verdun, Saint-Germain ở Auxerre, Saint-Pierre trong Flavigny, và Saint-Denis, cũng như các trung tâm thị trấn Chartres. Các Centula Tu viện Saint-Riquier (Somme), hoàn thành năm 788, là một thành tựu lớn trong kiến trúc tu viện. Một tòa nhà quan trọng (chủ yếu là mất ngày nay) là "Villa Theodulf" trong germigny-des-Prés. Với sự kết thúc của quy tắc Carolingian khoảng 900, sản phẩm nghệ thuật tạm dừng trong gần ba thế hệ. Sau sự sụp đổ của đế chế Carolingian, Pháp phân chia thành một số tỉnh thù, thiếu bất kỳ sự bảo trợ của tổ chức. Nghệ thuật Pháp của thế kỷ thứ mười và mười một được sản xuất bởi các tu viện địa phương để thúc đẩy hiểu biết và lòng đạo đức, tuy nhiên, phong cách nguyên thủy sản xuất là không quá có tay nghề cao như các kỹ thuật của thời kỳ Carolingian trước đó. Nhiều phong cách của vùng phát triển dựa trên sự sẵn có cơ hội Carolingian bản thảo như các mô hình để sao chép, và sự sẵn có của các nghệ sĩ lưu động. Các tu viện Saint Bertin đã trở thành một trung tâm quan trọng theo Hiệu trưởng của trường Odbert (986-1007), người đã tạo ra một phong cách mới dựa trên Anglo-Saxon và các hình thức Carolingian. Các tu viện gần đó St. Vaast (Pas-de-Calais) cũng tạo ra một số công trình quan trọng. Ở miền tây nam nước Pháp một số bản thảo đã được sản xuất c. 1000, tại tu viện Saint Martial ở Limoges, cũng như tại Albi, Figeac, và Saint-Sever-de-Rustan ở Gascony. Tại Paris một phong cách độc đáo được phát triển tại các tu viện Saint-Germain-des-Prés. Trong Normandy một phong cách mới nảy sinh trong 975. Đến cuối thế kỷ thứ mười với phong trào cải cách Cluny và một tinh thần hồi sinh cho các khái niệm về Đế chế, sản xuất nghệ thuật nối lại. Màng nhĩ Trung ương narthex của Abbey Vezelay trong Vezelay






























đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: