Did we just dodge a bullet?

Did we just dodge a bullet?" Shin H

Did we just dodge a bullet?" Shin Hye asked, her face showing a definite comprehension of the images displayed in front of her.

Min Ho nodded. "We did. Jae Hee hyung said these are old photos taken by uh, a very passionate fan over a year ago. He saw it on DC Gallery after the scandal broke but didn't think so much of it. I guess he remembered and connected the photos, the place, and the dates after speaking with your manager. He's very efficient, you know."

"So, if we had actually met that day…"

"The fan would have snapped our pictures together just like that. And we would have been on online forums and then on the news before we know it."

For a while, both Shin Hye and Min Ho sat in thoughtful silence, both lost in their own thoughts. She stared at the still flickering image on her laptop. It was so strange. Just a few minutes ago, she was crying because Min Ho thought she didn't come to their promised meeting place and now… both of them seemed relieved that they didn't meet at all that day.

It could have been a huge scandal. It's one thing for them, Lee Min Ho and Park Shin Hye, to be spotted meeting secretly in such a place, it's another issue when, after just two days, pictures of the other meeting an old flame spread on the internet.

Shin Hye couldn't even imagine the magnitude of the scandal had it occurred. The netizens were often very supportive, but they can also be so scary and unforgiving. She cringed inside, thinking of the hurtful comments they could have had hurled at them. What scared her more was, if it happened, which she's so thankful didn't, Min Ho would have suffered most. He's the bigger star among the three of them and he got so hugely popular after The Heirs that he could have…

She shut her eyes, tight. She didn't even want to think of all the could and would have beens.

She felt Min Ho squeezed her hand. He reached out and tapped the laptop's lid close.

"Don't think too much of it. It's all in the past now and nothing really bad happened. We should be thankful."

She took a deep breath. "I'm relieved but I don't know if I should be thankful that we didn't meet that day. I cried buckets of tears because of it. When I think about it, I guess I didn't have any problems acting as the lonely queen in Sanguiwon. I was really so lonely and miserable, it naturally showed."

Min Ho grinned. "Well, if we put it like that, I was feeling pretty mad and frustrated during the Gangnam Blues filming. I guess that's why I was so into the fighting scenes. I was letting out all the stress and frustration each time I exchanged blows with the stunt team."

They stared at each other, smiling. He lifted his hand and stroked her cheek.

"And you know what's amazing? After all those distressing events that did and did not happen, we're still here, now, together."

Shin Hye looked up at Min Ho's tender gaze and felt growing warmth filled her completely and enveloped her heart. A deep, profound, and affectionate feeling suddenly overwhelmed her, making her heart ache and bringing tears to her eyes.

Not wanting to cry again, she shook her head and smiled warmly at him, her eyes sparkling with overflowing happiness and unshed tears.

"Coffee?"



**********************
Min Ho could hear his heart pounding. And it was just a single look, a long, warm gaze, that shook his whole being. No one had ever looked at him so lovingly, so tenderly, and so blissfully, as she did a moment ago.

And it was the perfect timing. She was sitting so close, her head tilted towards him, her lips just inches away… But he was so overwhelmed by the look on her eyes he felt powerless. He felt like he was drowning into her beautiful, brown eyes, unable to move or breathe.

He glanced at her retreating figure and sighed. He's turning into a hopeless romantic.

He rubbed the back of his neck with his right hand and leaned on the sofa. Now that they've close those chapters, there's only one remaining matter that needed to be settled. With the way she called him a while ago, Min Ho believed it would just be a breeze to talk finally about them.

He sat still for a couple of minutes, waiting for her eagerly to return. After another minute, he rose from his seat and started to her kitchen. They could have the conversation practically anywhere.

The aroma of freshly ground coffee welcomed Min Ho into the neatly arranged space. Shin Hye was standing behind the counter brewing coffee.

Noticing him, she flashed a lovely smile and pushed a teacup in his direction.

"I didn't know how you like your coffee so I made one with coarser grounds. There's the creamer and the sugar," she said, pointing to the two small, clear containers at the other end of the counter.

"Thanks, but I like it black," he replied, sipping the black, strong coffee leisurely. He watched as she made herself a cup of coffee, sipping it as she worked the grinder again. His eyes narrowed as she added the grounds again inside the coffee press, poured hot water into it, pressed the timer, and looked fixedly on the silently working device, ignoring him completely.

Min Ho gritted his teeth, he put his cup down on the counter, and in swift, long strides made his way to her side of the room.

His sudden move took Shin Hye by surprise. She tried to move, but he stretched out his hands on either side of her, leaned them on the counter, and trapped her between his arms.

"What are you doing?" she asked, her eyes wide in confusion. She tried to duck under his arms but he just moved towards her closer, leaving only a few inches between them.

"I just want to talk." His voice sounded husky even to his own ears. His breathing slowly becoming ragged. He could smell the sweet scent of her hair mixed with the fragrant aroma of slowly brewing coffee. It took all of Min Ho's effort not to pounce on her.

"We can talk outside," she said, her head rigidly turned to her right, avoiding his eyes.

"No, let's talk here, where you can't ignore me." His gaze falling on her bare, smooth, long neck, and imagined his lips running against it. He clenched his jaw tightly, willing for self-control.

She shot her a defensive look. "I'm not ignoring you. I'm just… memorizing my lines."

Her excuse made him chuckle, distracting him from his burning thoughts.

"It's true," she almost sounded desperate. "I have this whole speech ready. It's all the things I wanted to say to you before we, uh, talk about us."

Min Ho was amused. He'd always admired this girl's talent of talking her way out of difficult situations.

He stood straighter but didn't move his hands away or his body any farther from her. "Alright. Let's hear your speech."

She squirmed on her feet, still avoiding his eyes and visibly aware of their closeness. Seeing that he wouldn't budge, she just settled her fluttering eyes on his chest.

"I missed you," she started. "I've missed you so much during those two months and I missed you even more as the months passed that it hurt a lot. I thought I could forget about you, I willed myself to do so." She paused, taking a deep breath and seemingly caught in her own words.

It was impossible, Min Ho realized, to be this close to her and not kiss her. He could feel her warm breath blowing on his exposed neck. His fingers itched to touch her soft skin just inches away from him. It's driving him crazy.

"I thought I was ready to face you again and so I decided to attend the Paeksang awards to test myself. I thought I passed…." Shin Hye's words trailed off as his hands reached for her chin, willing her to look him in the eye.

"And?" he asked, waiting for her next words.

"I actually failed. I cried the whole night at home…" her eyes grew wide as Min Ho slowly moved his head towards her, brushing his lips ever so lightly against her lips.

"Oppa," she protested, attempting to take a step back only to find that she's completely trapped.

"Hmm? I'm listening." His voice deep and hoarse as his lips lingered gently and softly over hers.

"And I realized I haven't taken my mind off you all those time," she gasped softly as Min Ho's lips travelled from her lips to her cheeks, leaving a blazing trail of soft kisses on its way.

"But I didn't want my efforts in the last year to be in vain so I tried to avoid you but I…" he heard her take in a sharp breath as his lips ran down to the side of her smooth neck and softly nibbled her shoulder over her shirt, teasingly biting the strap underneath.

"But you failed again miserably," he murmured, his voice hoarse, his breathing ragged, hardly containing the scorching desire inside of him.

"I wanted to, but I couldn't," she continued, her voice raspy, her body trembling against his touch. "The night you called, I was ready to come to you, to grab the chance again, and take the leap."

Min Ho straightened his stance and gazed at her with fire in his eyes. "Take the leap," he repeated carefully as if savoring the words in his mouth.

She smiled, her eyes filled with unspeakable love and longing. "The leap."

Shin Hye wrapped her arms around his neck, pulled him closer, and kissed him fully on the mouth.

Min Ho's head spun as he tasted a faint hint of milk, and coffee, and something else sweet. His hands automatically caught her waist, pulling her closer, molding her body to his. He felt her open her mouth and he delved deeper, his mouth rough and hot as he hungrily conquered hers. Min Ho groaned audibly as she touched his tongue softly, teasingly, stirring flames of passion within him.

His lips left hers as he lifted her up and sat her on the counter. Min ho gazed at Shin Hye, his burning with desire, hers yearning for more. He ran his fingers over her smooth face to the tender skin at the back of her neck and pulled her closer, kissing her more fiercely as if parched with thirst. He could hear her ragged breathing and soft moans as his lips travelled down and ravaged her neck, sucking the delicate skin on the hollow of her throat. His other hand dragged her b
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Chúng ta đã chỉ né tránh một viên đạn? "phương hye hỏi, khuôn mặt của cô cho thấy một hiểu rõ ràng của hình ảnh hiển thị trước mặt cô.

phút ho gật đầu." chúng tôi đã làm. jae hee hyung nói đây là những hình ảnh cũ chụp bởi uh, một fan hâm mộ rất đam mê hơn một năm trước. ông nhìn thấy nó trong phòng trưng bày dc sau khi vụ bê bối đã phá vỡ nhưng không nghĩ quá nhiều về nó. tôi đoán anh nhớ và kết nối các hình ảnh, địa điểm,và những ngày sau khi nói chuyện với người quản lý của bạn. anh ấy rất hiệu quả, bạn biết. "

" như vậy, nếu chúng ta đã thực sự gặp ngày hôm đó ... "

" các fan hâm mộ đã có thể chụp hình ảnh của chúng tôi lại với nhau như thế. và chúng tôi sẽ có được trên các diễn đàn trực tuyến và sau đó về những tin tức trước khi chúng ta biết. "

một thời gian, cả hai hye phương và min ho ngồi trong im lặng suy nghĩ, cả hai bị mất trong suy nghĩ của riêng mình.cô nhìn chằm chằm vào hình ảnh vẫn còn nhấp nháy trên máy tính xách tay của mình. nó rất lạ. chỉ vài phút trước, cô đã khóc vì phút ho nghĩ rằng cô ấy đã không đến điểm hẹn hứa của họ và bây giờ ... cả hai đều có vẻ nhẹ nhõm rằng họ không đáp ứng ở tất cả ngày hôm đó.

nó có thể là một rất lớn vụ bê bối. đó là một điều cho họ, Lee Min Ho và Park Shin Hye,để được phát hiện cuộc họp bí mật ở một nơi như vậy, đó là một vấn đề khác khi, chỉ sau hai ngày, hình ảnh của các cuộc họp khác một ngọn lửa lây lan cũ trên internet.

Shin Hye thậm chí không thể tưởng tượng tầm quan trọng của vụ bê bối đã có nó xảy ra . các cư dân mạng thường rất ủng hộ, nhưng họ cũng có thể được như vậy đáng sợ và không hề khoan nhượng. cô co rúm người bên trong,suy nghĩ của những ý kiến ​​gây tổn thương họ có thể đã ném vào họ. những gì làm cô sợ hơn là, nếu nó xảy ra, mà cô ấy rất biết ơn không, min ho sẽ phải chịu đựng nhiều nhất. anh là ngôi sao lớn hơn trong số ba của họ và ông có rất rất phổ biến sau khi những người thừa kế ông có thể có ...

cô nhắm mắt lại, chặt chẽ. cô thậm chí không muốn nghĩ về tất cả các thể và sẽ có beens.

cô cảm thấy phút ho siết chặt tay cô. ông đưa tay ra và khai thác đóng nắp của máy tính xách tay.

"không nghĩ quá nhiều về nó. đó là tất cả trong quá khứ bây giờ và không có gì thực sự tồi tệ đã xảy ra. chúng ta nên biết ơn."

cô hít một hơi thật sâu. "Tôi cảm thấy yên tâm nhưng tôi không biết nếu tôi nên biết ơn rằng chúng tôi đã không đáp ứng được ngày hôm đó. Tôi đã khóc xô nước mắt vì nó. Khi tôi nghĩ về nó,tôi đoán tôi không có bất kỳ vấn đề làm nữ hoàng cô đơn trong sanguiwon. tôi đã thực sự rất cô đơn và đau khổ, nó tự nhiên thấy. "

phút ho cười toe toét." tốt, nếu chúng ta đặt nó như thế, tôi cảm thấy khá tức giận và thất vọng trong xanh Gangnam quay phim. tôi đoán đó là lý do tại sao tôi đã được như vậy vào những cảnh chiến đấu.tôi đã để cho ra tất cả các căng thẳng và thất vọng mỗi lần tôi trao đổi thổi với đội ngũ diễn viên đóng thế. "

họ nhìn nhau, mỉm cười. tâng tay và vuốt ve má cô.

" và bạn biết những gì là tuyệt vời? sau khi tất cả những sự kiện đau buồn mà đã làm và đã không xảy ra, chúng ta vẫn còn ở đây, bây giờ, cùng nhau. "

Shin Hye nhìn ánh mắt dịu dàng phút ho và cảm thấy sự ấm áp đang phát triển đầy của cô hoàn toàn và bao bọc trái tim cô. một cảm giác sâu, sâu sắc, và tình cảm đột nhiên tràn ngập của mình, làm đau trái tim mình và mang lại những giọt nước mắt để đôi mắt của mình.

không muốn khóc một lần nữa, cô lắc đầu và mỉm cười ấm áp với anh, đôi mắt lấp lánh với tràn hạnh phúc và nước mắt unshed

"cà phê?".



**********************
Phút ho có thể nghe thấy nhịp đập trái tim mình. và nó chỉ là một cái nhìn duy nhất, một cái nhìn ấm áp lâu dài, làm rung chuyển toàn bộ con người của mình. không có ai đã từng nhìn anh như vậy yêu thương, vì vậy dịu dàng, và do đó blissfully, như cô đã làm một thời điểm trước đây.

và đó là thời gian hoàn hảo. cô đang ngồi rất gần, đầu nghiêng về phía anh ta,môi cô chỉ inch đi ... nhưng ông đã rất choáng ngợp bởi cái nhìn vào mắt cô, anh cảm thấy bất lực. ông cảm thấy như ông đã chết đuối vào đẹp, đôi mắt nâu của cô, không thể di chuyển hoặc thở.

anh liếc nhìn con số rút lui của mình và thở dài. anh ta trở thành một người lãng mạn vô vọng.

ông cọ xát phía sau cổ của mình với bàn tay phải và nghiêng người trên ghế sofa. bây giờ mà họ đã gần những chương,chỉ có một vấn đề còn lại là cần thiết để được giải quyết. với cách cô gọi anh ta một thời gian trước đây, min ho tin rằng nó sẽ chỉ được dễ dàng để nói chuyện cuối cùng về họ.

anh ngồi lặng lẽ trong một vài phút, chờ đợi háo hức của mình trở về. sau một phút, ông đã tăng từ chỗ ngồi của mình và bắt đầu bếp của mình. họ có thể có cuộc trò chuyện thực tế bất cứ nơi nào.

mùi thơm của cà phê mới xay hoan nghênh phút ho vào không gian sắp xếp gọn gàng. Shin Hye đang đứng phía sau pha cà phê truy cập.

nhận thấy anh, cô nở một nụ cười đáng yêu và đẩy một tách trà theo hướng của mình.

"tôi không biết làm thế nào bạn thích cà phê của bạn vì vậy tôi làm một với căn cứ thô. có các kem và đường, "cô nói, chỉ vào hai nhỏ,container rõ ràng ở đầu kia của quầy.

"cảm ơn, nhưng tôi lại thích màu đen," ông trả lời, nhấm nháp các màu đen, cà phê mạnh mẽ nhàn nhã. ông xem như là cô ấy đã làm cho mình một tách cà phê, nhấm nháp nó như cô đã làm việc máy xay một lần nữa. mắt thu hẹp như cô nói thêm với lý do một lần nữa trong báo chí cà phê, đổ nước nóng vào, ép bộ đếm thời gian,và nhìn chăm chú trên thiết bị âm thầm làm việc, bỏ qua anh ta hoàn toàn.

phút ho nghiến răng, ông đặt chén xuống trên quầy, và nhanh chóng, những bước tiến dài trên đường đến bên cạnh cô của căn phòng.

đột ngột di chuyển mất phương Hye bất ngờ. cô đã cố gắng để di chuyển, nhưng ông giơ tay lên hai bên của cô, nghiêng người chúng trên quầy, và bị mắc kẹt giữa cô vòng tay anh.

"Anh đang làm gì?" cô hỏi, đôi mắt mở to trong sự nhầm lẫn. cô đã cố gắng để vịt dưới cánh tay của ông nhưng ông chỉ di chuyển về phía gần cô, chỉ để lại một vài inch giữa chúng.

"tôi chỉ muốn nói chuyện." giọng khàn khàn vang lên ngay cả với tai của mình. hơi thở của mình dần trở thành rách rưới. ông có thể cảm nhận mùi hương ngọt ngào từ mái tóc nàng trộn lẫn với mùi thơm của chậm pha cà phê.mất tất cả các nỗ lực phút ho không để pounce vào cô.

"chúng ta có thể nói chuyện bên ngoài," cô nói, đầu cứng nhắc quay sang bên phải của mình, tránh ánh mắt của mình.

"không, chúng ta hãy nói chuyện ở đây, nơi bạn có thể ' t bỏ qua cho tôi. " ánh mắt của anh rơi trên trần, mịn, dài cổ, và tưởng tượng đôi môi của mình không chạy được. ông nắm chặt quai hàm của mình chặt chẽ, sẵn sàng để tự kiểm soát.

cô bắn cho cô một cái nhìn phòng thủ. "Tôi không bỏ qua bạn.Tôi chỉ ... nhớ lại dòng thoại của tôi. "

Lý do cô làm anh cười thầm, mất tập trung anh ra khỏi suy nghĩ của mình đốt.

" Đó là sự thật ", cô gần như có vẻ tuyệt vọng." Tôi có toàn bộ bài phát biểu này đã sẵn sàng. đó là tất cả những điều tôi muốn nói với bạn trước khi chúng tôi, uh, nói về chúng tôi. "

phút ho đã được thích thú. anh luôn ngưỡng mộ tài năng của cô gái này nói chuyện theo cách của mình ra khỏi tình huống khó khăn.

ông đứng thẳng nhưng không di chuyển bàn tay của mình đi hoặc cơ thể của mình bất kỳ xa hơn với cô ấy. "Alright. Chúng ta hãy nghe bài phát biểu của bạn."

Cô quằn quại trên đôi chân của mình, vẫn tránh mắt và rõ ràng nhận thức được sự gần gũi của họ. thấy rằng ông sẽ không nhúc nhích, cô chỉ giải quyết mắt rung lên ngực của mình.

"tôi nhớ em," cô bắt đầu."Tôi đã bỏ lỡ bạn rất nhiều trong thời gian hai tháng và tôi bị mất của bạn nhiều hơn là tháng trôi qua mà nó bị tổn thương rất nhiều. Tôi nghĩ rằng tôi có thể quên bạn, tôi đã muốn bản thân mình để làm như vậy." cô dừng lại, hít một hơi sâu và dường như bị bắt trong lời nói của mình.

đó là không thể, min ho nhận ra, để được gần gũi với cô ấy và không hôn cô ấy. ông có thể cảm thấy hơi thở ấm áp của mình thổi vào cổ tiếp xúc với mình.ngón tay ngứa chạm vào làn da mềm mại của cô chỉ inch ra khỏi anh ta. nó lái xe anh ta điên.

"tôi nghĩ rằng tôi đã sẵn sàng để đối mặt với bạn một lần nữa và vì vậy tôi quyết định tham gia giải thưởng paeksang để kiểm tra bản thân mình. tôi nghĩ rằng tôi đã thông qua ...." từ phương Hye kéo khi tay với lấy cằm của cô, sẵn sàng của mình để nhìn thẳng vào mắt.

"và?" anh hỏi, chờ đợi những lời tiếp theo của mình.

"tôi thực sự thất bại.tôi đã khóc cả đêm ở nhà ... "Đôi mắt cô mở lớn như min ho từ từ di chuyển đầu của mình về phía cô, đánh răng môi anh bao giờ nên nhẹ lên môi cô

." oppa ", cô phản đối, cố gắng lùi lại một bước duy nhất để thấy rằng cô ấy hoàn toàn bị mắc kẹt.

"hmm? Tôi đang lắng nghe. "Giọng sâu và khàn khi môi anh vẫn còn nán lại nhẹ nhàng và nhẹ nhàng hơn cô.

"Và tôi nhận ra tôi đã không lấy tâm trí của tôi bạn tắt tất cả những thời gian," cô thở hổn hển nhẹ nhàng như môi phút ho đi từ đôi môi của mình vào má cô, để lại một dấu vết của nụ hôn rực mềm trên đường.

"Nhưng tôi không muốn những nỗ lực của tôi trong năm qua là vô ích vì vậy tôi đã cố gắng để tránh bạn, nhưng tôi ...", ông nghe thấy cô ấy đi một hơi thở mạnh khi môi anh chạy xuống một bên cổ mịn màng của mình và nhẹ nhàng cắn nhẹ vai trên áo sơ mi của cô, trêu chọc cắn dây đeo bên dưới.

"nhưng bạn lại thất bại thảm hại," anh thì thầm, khàn giọng nói của anh, hơi thở của mình rách rưới,hầu như không có mong muốn thiêu đốt bên trong của anh ta.

"tôi muốn, nhưng tôi không thể," cô tiếp tục, giọng khàn khàn, cơ thể cô run rẩy chống lại liên lạc của mình. "Đêm bạn gọi, tôi đã sẵn sàng để đến với bạn, để lấy các cơ hội một lần nữa, và có những bước nhảy."

Phút ho thẳng lập trường của mình và nhìn chằm chằm vào nó bằng lửa trong mắt anh. "Có những bước nhảy,", Ông lặp đi lặp lại một cách cẩn thận như thể thưởng thức những lời trong miệng của mình.

Cô mỉm cười, đôi mắt tràn đầy tình yêu không kể xiết và khao khát." Bước nhảy vọt ".

Shin Hye vòng tay ôm lấy cổ anh, kéo anh lại gần hơn, và hôn người hoàn toàn vào miệng.

phút đầu ho kéo thành sợi như ông nếm thử một chút mờ nhạt của sữa, và cà phê, và cái gì khác ngọt ngào. tay tự động bắt eo cô, kéo cô lại gần hơn,đúc cơ thể của mình để mình. ông cảm thấy cô mở miệng cô và anh delved sâu hơn, miệng thô và nóng như ông thèm khát chinh phục cô. phút ho rên rỉ thành tiếng khi cô chạm vào lưỡi của mình nhẹ nhàng, trêu chọc, quấy ngọn lửa của niềm đam mê trong anh.

môi anh rời cô ấy như anh nâng cô ấy lên và ngồi cô trên quầy. phút ho nhìn chằm chằm vào phương hye, ghi với mong muốn, khao khát cô cho biết thêm.Ông lướt ngón tay của mình trên khuôn mặt mịn màng của mình để làn da mềm ở mặt sau của cổ cô và kéo cô lại gần hơn, hôn cô ấy mãnh liệt hơn như khô nẻ với khát. ông có thể nghe thấy hơi thở rách rưới của mình và những tiếng rên rỉ mềm như đôi môi của mình đi xuống và bị tàn phá cổ, hút làn da mỏng manh trên rỗng của cổ họng. tay kia kéo cô b
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Đã làm chúng tôi chỉ cần tránh một viên đạn?" Shin Hye hỏi, khuôn mặt của cô, Đang hiển thị một hiểu rõ ràng về những hình ảnh hiển thị ở phía trước của cô

Min Ho gật đầu. "Chúng tôi đã làm. Jae Hee hyung nói đây là cũ hình ảnh chụp bởi uh, một fan hâm mộ rất đam mê hơn một năm trước đây. Ông thấy nó vào thư viện DC sau khi các vụ bê bối đã phá vỡ nhưng không nghĩ rằng rất nhiều của nó. Tôi đoán ông nhớ và kết nối các bức ảnh, nơi, và những ngày sau khi nói chuyện với quản lý của bạn. Ông là rất hiệu quả, bạn biết."

"Vì vậy, nếu chúng ta thực sự đã gặp ngày hôm đó..."

"các fan hâm mộ nào đã gãy hình ảnh của chúng tôi với nhau chỉ như thế. "Và chúng tôi đã có trên diễn đàn trực tuyến và sau đó trên các tin tức trước khi chúng tôi biết điều đó."

Trong một thời gian, Shin Hye lẫn Min Ho ngồi trong im lặng chu đáo, cả hai đều mất trong suy nghĩ riêng của họ. Cô stared lúc hình ảnh vẫn còn nhấp nháy trên máy tính xách tay của mình. Nó đã như vậy lạ. Chỉ là một vài phút trước đây, cô đã khóc vì Min Ho nghĩ rằng cô đã không đến nơi hứa hẹn gặp gỡ của họ và bây giờ... cả hai người trong số họ dường như nhẹ nhõm rằng họ không gặp nhau ở tất cả ngày mà.

có thể là một vụ bê bối lớn. Đó là một điều cho họ, Lee Min Ho và Park Shin Hye, được phát hiện cuộc họp bí mật tại một nơi như vậy, nó là một vấn đề khi, sau khi chỉ hai ngày, hình ảnh của cuộc họp một ngọn lửa cũ khác lan truyền trên internet.

Shin Hye thậm chí không thể tưởng tượng tầm quan trọng của các vụ bê bối đó đã xảy ra. Các cư dân mạng đã thường rất ủng hộ, nhưng họ cũng có thể rất đáng sợ và không hề khoan nhượng. Cô cringed bên trong, suy nghĩ của các ý kiến hại họ có thể đã có hurled lúc chúng. Những gì sợ cô hơn là, nếu nó xảy ra, mà cô ấy biết ơn vì vậy không, Min Ho nào đã bị hầu hết. Ông là ngôi sao lớn hơn trong số ba của họ và ông đã nhận nên cực kỳ phổ biến sau khi người thừa kế The mà ông có thể có...

cô đóng đôi mắt của cô, chặt chẽ. Cô thậm chí không muốn nghĩ về tất cả các có thể và sẽ có beens.

Cô cảm thấy Min Ho vắt tay. Ông đã đạt ra và khai thác của máy tính xách tay nắp đóng.

"không nghĩ quá nhiều của nó. Đó là tất cả trong quá khứ bây giờ và không có gì xấu thực sự xảy ra. Chúng tôi cần phải biết ơn."

Cô lấy một hơi thở sâu. "Tôi đang thuyên giảm nhưng tôi không biết nếu tôi cần phải biết ơn rằng chúng tôi đã không đáp ứng ngày hôm đó. Tôi khóc Xô của nước mắt vì nó. Khi tôi nghĩ về nó, Tôi đoán tôi đã không có bất kỳ vấn đề hành động như là nữ hoàng cô đơn trong Sanguiwon. Tôi đã thực sự rất cô đơn và đau khổ, nó tự nhiên cho thấy. "

Min Ho grinned. "Vâng, nếu chúng ta đặt nó như thế, tôi đã cảm thấy khá điên và thất vọng trong Gangnam Blues quay phim. Tôi đoán rằng có lý do tại sao tôi đã là như vậy vào những cảnh chiến đấu. Tôi đã cho ra tất cả những căng thẳng và thất vọng mỗi khi tôi trao đổi thổi với đội ngũ diễn viên đóng thế."

Họ stared vào nhau, mỉm cười. Ông nâng lên bàn tay của mình và vuốt ve má của mình.

"Và bạn biết những gì là tuyệt vời? Sau tất cả những người đau khổ mà đã làm và đã không xảy ra các sự kiện, chúng tôi vẫn ở đây, bây giờ, với nhau."

Shin Hye nhìn lên tại Min Ho chiêm ngưỡng đấu thầu và cảm thấy sự ấm áp ngày càng tăng đầy cô hoàn toàn và tên trái tim của cô. Một cảm sâu sắc, sâu sắc, và tình cảm giác đột nhiên áp đảo của mình, làm cho trái tim của cô đau và mang nước mắt để đôi mắt của cô.

không muốn khóc một lần nữa, cô bắt cô đầu và cười ấm cúng lúc anh ta, mắt lấp lánh với tràn hạnh phúc và nước mắt unshed.

"cà phê?"



***
Min Ho có thể nghe thấy đập trái tim của mình. Và nó đã là chỉ cần một cái nhìn đơn, một cái nhìn dài, ấm áp, mà làm rung chuyển toàn bộ của mình đang. Không ai có bao giờ nhìn vào anh ta như vậy lovingly, vì vậy tenderly, và vì vậy blissfully, như cô đã làm một thời điểm trước.

và nó là thời gian hoàn hảo. Cô đang ngồi nên gần gũi, đầu nghiêng về phía Anh ta, cô môi chỉ inch đi... Nhưng ông là như vậy bị choáng ngợp bởi nhìn vào đôi mắt của mình, ông cảm thấy bất lực. Ông cảm thấy như ông chết đuối vào của cô đôi mắt đẹp, màu nâu, không thể di chuyển hoặc thở.

ông glanced tại con số rút lui của mình và thở dài. Ông là biến thành một lãng mạn vô vọng.

ông cọ xát phía sau cổ của ông với tay phải của ông và cúi trên ghế sofa. Bây giờ mà họ đã đóng những chương, đó là chỉ có một vấn đề còn lại cần thiết để được giải quyết. Với cách cô gọi ông là một trong khi trước đây, Min Ho tin rằng nó sẽ chỉ là một khoe để nói chuyện cuối cùng về họ.

ông ngồi yên cho một vài phút, chờ đợi cho cô ấy hăm hở để trở về. Sau một phút, ông đã tăng lên từ chỗ ngồi của mình và bắt đầu nhà bếp của cô. Họ có thể có cuộc trò chuyện thực tế bất cứ nơi nào.

Hương thơm của tươi mặt đất cà phê hoan nghênh Min Ho vào không gian đã được sắp xếp gọn gàng. Shin Hye đã đứng phía sau quầy pha cà phê.

nhận thấy anh ta, cô nhảy một nụ cười đáng yêu và đẩy một teacup theo hướng của mình.

"tôi không biết làm thế nào bạn thích cà phê của bạn vì vậy tôi đã thực hiện một với Sân vườn thô. Có kem và đường, "cô nói, chỉ hai nhỏ, rõ ràng các thùng chứa ở đầu kia của truy cập.

"Cảm ơn, nhưng tôi thích nó màu đen," ông trả lời, nhấm nháp black, mạnh mẽ cà phê nhàn nhã. Ông dõi như cô làm mình một tách cà phê, nhấm nháp nó như nó đã làm việc máy mài một lần nữa. Đôi mắt của mình thu hẹp như bà nói thêm các căn cứ một lần nữa bên trong báo chí cà phê, đổ nước nóng vào nó, nhấn bộ đếm thời gian, và nhìn cố định vào làm việc âm thầm thiết bị, bỏ qua anh ta hoàn toàn.

Min Ho gritted răng của mình, ông đặt cốc của mình xuống trên các truy cập, và trong những bước tiến dài, nhanh chóng thực hiện theo cách của mình để mạn của phòng.

chuyển bất ngờ đã Shin Hye bằng cách bất ngờ. Cô đã cố gắng để di chuyển, nhưng ông được kéo dài ra bàn tay của mình trên các cạnh của cô, cúi chúng trên truy cập, và cô bị mắc kẹt giữa cánh tay của mình.

"Bạn đang làm gì?" cô hỏi, đôi mắt của cô rộng trong sự nhầm lẫn. Cô đã cố gắng để vịt dưới cánh tay của mình, nhưng ông chỉ di chuyển về phía cô ấy gần gũi hơn, để lại chỉ một vài inch giữa họ.

"tôi chỉ muốn nói chuyện." Tiếng nói của ông nghe husky thậm chí để đôi tai của riêng của mình. Hơi thở của mình từ từ trở thành nát. Ông có thể ngửi thấy mùi hương thơm ngọt của mái tóc của cô, pha trộn với mùi hương thơm của từ từ pha cà phê. Phải mất tất cả của Min Ho nỗ lực không để pounce ngày cô

"Chúng tôi có thể nói chuyện ở bên ngoài," cô nói, đầu cứng nhắc quay sang quyền của mình, tránh đôi mắt của ông.

"Không, chúng ta hãy nói ở đây, nơi bạn không thể bỏ qua tôi." Chiêm ngưỡng của mình rơi xuống trên cổ của cô trần, mịn, dài, và tưởng tượng đôi môi của mình chạy chống lại nó. Ông clenched quai hàm của ông chặt chẽ, sẵn sàng cho tự-kiểm soát.

cô bắn cô xem phòng thủ. Bỏ "tôi đang không qua bạn. Tôi chỉ... việc ghi nhớ đường của tôi. "

Lý do của mình làm cho anh ta chuckle, lam sao lang anh ta từ suy nghĩ đốt.

"It's true," cô hầu như nghe tuyệt vọng. "Tôi có bài phát biểu toàn bộ này đã sẵn sàng. Đó là tất cả những điều tôi muốn nói với bạn trước khi chúng tôi, uh, nói chuyện về chúng tôi."

Min Ho được amused. Ông đã luôn luôn ngưỡng mộ tài năng của cô gái này nói chuyện theo cách của mình ra khỏi tình huống khó khăn.

Ông đã đứng thẳng nhưng không di chuyển tay đi hoặc cơ thể của mình bất kỳ xa hơn từ của cô. "Được rồi. Hãy nghe bài phát biểu của bạn."

Cô squirmed trên đôi chân của mình, vẫn tránh đôi mắt của mình và nhận thức rõ rệt gần gũi của họ. Thấy rằng ông sẽ không budge, cô chỉ định cư của cô mắt fluttering trên ngực.

"tôi mất bạn," cô ấy bắt đầu. "Tôi đã bỏ lỡ bạn rất nhiều trong những tháng hai và tôi mất bạn thậm chí nhiều hơn như những tháng đã thông qua rằng nó đau rất nhiều. Tôi nghĩ tôi có thể quên về bạn, tôi ý chí bản thân mình để làm như vậy." Cô tạm dừng, lấy một hơi thở sâu và dường như bị bắt trong mình từ.

nó là không thể, Min Ho nhận ra, để là điều này gần gũi với cô ấy và không hôn cô ấy. Ông có thể cảm thấy hơi thở ấm áp của mình thổi trên cổ của ông tiếp xúc với. Ngón tay của mình itched để liên lạc của cô làn da mềm inch chỉ ra khỏi anh ta. Nó lái xe anh ta điên.

"tôi nghĩ rằng tôi đã sẵn sàng để đối mặt với bạn một lần nữa và vì vậy tôi quyết định tham dự Daesang giải thưởng để kiểm tra bản thân mình. Tôi nghĩ rằng tôi đã thông qua..." Shin Hye từ kéo như bàn tay của mình đạt cho cằm của mình, sẵn sàng của mình để nhìn anh trong mắt.

"Và?" ông hỏi, chờ đợi từ tiếp theo của cô.

"tôi thực sự không. Tôi khóc cả đêm ở nhà..."đôi mắt của cô phát triển rộng như Min Ho từ từ di chuyển đầu đối với cô ấy, brushing đôi môi của mình bao giờ nên nhẹ chống lại đôi môi của cô.

"Oppa,"cô ấy đã, cố gắng để có một bước trở lại chỉ để thấy rằng cô ấy hoàn toàn bị mắc kẹt.

"Hmm? Tôi đang nghe đây." Tiếng nói của mình sâu và hoarse như đôi môi của mình lingered nhẹ nhàng và nhẹ nhàng hơn hers.

"Và tôi nhận ra tôi đã không đưa tâm trí của tôi ra bạn tất cả thời gian," cô gasped nhẹ nhàng như Min Ho môi đi từ đôi môi của mình để má của mình, để lại một dấu vết lòng đam mê của mềm hôn trên đường.

"Nhưng tôi không muốn những nỗ lực của tôi trong năm cuối cùng để là vô ích vì vậy tôi đã cố gắng để tránh bạn nhưng tôi..." ông nghe cô ấy mất trong một hơi thở sắc nét như đôi môi của mình chạy xuống phía bên của cô cổ mịn và nhẹ nhàng nibbled vai của cô trên áo của mình, teasingly cắn dây đeo bên dưới.

"Nhưng bạn không miserably một lần nữa," ông murmured, tiếng nói của ông hoarse, hơi thở của mình nát, hầu như không có chứa các thiêu đốt mong muốn bên trong của anh ta.

"tôi muốn, nhưng tôi không thể," cô tiếp tục, giọng nói của cô chất, cơ thể của mình, run rẩy chống lại liên lạc của mình. "Đêm bạn gọi là, tôi đã sẵn sàng để đến với bạn, để lấy cơ hội một lần nữa, và có những bước nhảy vọt."

Min Ho thẳng lập trường của mình và nhìn vào cô ấy với lửa trong mắt ông. "Có những bước nhảy vọt,"ông nhắc lại một cách cẩn thận như thể thưởng thức các từ trong miệng của mình.

cô mỉm cười, đôi mắt của cô đầy với tình yêu không thể nói và Khao."Các bước nhảy vọt."

Shin Hye quấn cánh tay của mình xung quanh cổ của ông, kéo anh ta gần gũi hơn, và hôn anh ta hoàn toàn vào miệng.

Min Ho đầu tách như ông nếm thử một gợi ý mờ nhạt của sữa, và cà phê, và một cái gì đó khác ngọt. Tay tự động bắt vòng bụng của mình, kéo nó gần gũi hơn, đúc cơ thể của mình cho mình. Ông cảm thấy cô ấy mở miệng của mình và ông delved sâu hơn, ông miệng thô và nóng như ông hungrily chinh phục cô ấy. Min Ho groaned nghe rỏ ràng như cô xúc động lưỡi của mình nhẹ nhàng, teasingly, khuấy ngọn lửa của niềm đam mê trong vòng anh ta.

đôi môi của mình rời khỏi cô ấy vì ông nâng lên của mình lên và cô ấy ngồi trên truy cập. Min ho nhìn tại Shin Hye, đốt cháy của mình với mong muốn, cô mong muốn cho nhiều hơn nữa. Ông chạy ngón tay của mình trên khuôn mặt của cô mịn cho làn da mềm ở mặt sau cổ của cô và kéo cô đến gần, hôn cô ấy hơn quyết liệt như thể khô với khát. Ông có thể nghe cô nát thở và mềm moans như đôi môi của mình đi xuống và tàn phá cổ của cô, sucking da tinh tế trên tổ của cổ họng của cô. Tay khác kéo cô b
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: