A paradigm shift is a phrase that was popularized by American physicis dịch - A paradigm shift is a phrase that was popularized by American physicis Việt làm thế nào để nói

A paradigm shift is a phrase that w

A paradigm shift is a phrase that was popularized by American physicist Thomas Kuhn to describe the nature of scientific revolutions, or fundamental changes in the basic concepts and experimental practices of a scientific discipline. Kuhn contrasts these shifts to the activity of normal science, which he characterized as scientific work done within a prevailing framework (or paradigm). In this context, the word "paradigm" is used in its original meaning, as "example" (Greek: παραδειγμα).

The nature of scientific revolutions has been a question posed by modern philosophy since Immanuel Kant used the phrase in the preface to his Critique of Pure Reason (1781), referring to Greek mathematics and Newtonian physics. In the 20th century, new crises in the basic concepts of mathematics, physics, and biology, revitalized interest in the question among scholars. It was against this active background that Kuhn published his work.

Kuhn presented his notion of a paradigm shift in his influential book The Structure of Scientific Revolutions (1962). As one commentator summarizes:

Kuhn acknowledges having used the term "paradigm" in two different meanings. In the first one, "paradigm" designates what the members of a certain scientific community have in common, that is to say, the whole of techniques, patents and values shared by the members of the community. In the second sense, the paradigm is a single element of a whole, say for instance Newton’s Principia, which, acting as a common model or an example... stands for the explicit rules and thus defines a coherent tradition of investigation. Thus the question is for Kuhn to investigate by means of the paradigm what makes possible the constitution of what he calls a "normal science". That is to say, the science which can decide if a certain problem will be considered scientific or not. Normal science does not mean at all a science guided by a coherent system of rules, on the contrary, the rules can be derived from the paradigms, but the paradigms can guide the investigation also in the absence of rules. This is precisely the second meaning of the term "paradigm", which Kuhn considered the most new and profound, though it is in truth the oldest.[1]

Since the 1960s, the concept of a paradigm shift has also been used in numerous non-scientific contexts to describe a profound change in a fundamental model or perception of events, even though Kuhn himself restricted the use of the term to the hard sciences.

Contents [hide]
1 Kuhnian paradigm shifts
2 Science and paradigm shift
3 Examples of paradigm shifts
3.1 Natural sciences
3.2 Social sciences
4 Marketing
5 Other uses
6 See also
7 References
8 External links
Kuhnian paradigm shifts[edit]

Kuhn used the duck-rabbit optical illusion to demonstrate the way in which a paradigm shift could cause one to see the same information in an entirely different way.
An epistemological paradigm shift was called a "scientific revolution" by epistemologist and historian of science Thomas Kuhn in his book The Structure of Scientific Revolutions.

A scientific revolution occurs, according to Kuhn, when scientists encounter anomalies that cannot be explained by the universally accepted paradigm within which scientific progress has thereto been made. The paradigm, in Kuhn's view, is not simply the current theory, but the entire worldview in which it exists, and all of the implications which come with it. This is based on features of landscape of knowledge that scientists can identify around them.

There are anomalies for all paradigms, Kuhn maintained, that are brushed away as acceptable levels of error, or simply ignored and not dealt with (a principal argument Kuhn uses to reject Karl Popper's model of falsifiability as the key force involved in scientific change). Rather, according to Kuhn, anomalies have various levels of significance to the practitioners of science at the time. To put it in the context of early 20th century physics, some scientists found the problems with calculating Mercury's perihelion more troubling than the Michelson-Morley experiment results, and some the other way around. Kuhn's model of scientific change differs here, and in many places, from that of the logical positivists in that it puts an enhanced emphasis on the individual humans involved as scientists, rather than abstracting science into a purely logical or philosophical venture.

When enough significant anomalies have accrued against a current paradigm, the scientific discipline is thrown into a state of crisis, according to Kuhn. During this crisis, new ideas, perhaps ones previously discarded, are tried. Eventually a new paradigm is formed, which gains its own new followers, and an intellectual "battle" takes place between the followers of the new paradigm and the hold-outs of the old paradigm. Again, for early 20th century physics, the transition between the Maxwellian electromagnetic worldview and the Einsteinian relativistic worldview was neither instantaneous nor calm, and instead involved a protracted set of "attacks," both with empirical data as well as rhetorical or philosophical arguments, by both sides, with the Einsteinian theory winning out in the long run. Again, the weighing of evidence and importance of new data was fit through the human sieve: some scientists found the simplicity of Einstein's equations to be most compelling, while some found them more complicated than the notion of Maxwell's aether which they banished. Some found Eddington's photographs of light bending around the sun to be compelling, while some questioned their accuracy and meaning. Sometimes the convincing force is just time itself and the human toll it takes, Kuhn said, using a quote from Max Planck: "a new scientific truth does not triumph by convincing its opponents and making them see the light, but rather because its opponents eventually die, and a new generation grows up that is familiar with it."[2]

After a given discipline has changed from one paradigm to another, this is called, in Kuhn's terminology, a scientific revolution or a paradigm shift. It is often this final conclusion, the result of the long process, that is meant when the term paradigm shift is used colloquially: simply the (often radical) change of worldview, without reference to the specificities of Kuhn's historical argument.

Science and paradigm shift[edit]
A common misinterpretation of paradigms is the belief that the discovery of paradigm shifts and the dynamic nature of science (with its many opportunities for subjective judgments by scientists) are a case for relativism:[3] the view that all kinds of belief systems are equal. Kuhn vehemently denies this interpretation[4] and states that when a scientific paradigm is replaced by a new one, albeit through a complex social process, the new one is always better, not just different.

These claims of relativism are, however, tied to another claim that Kuhn does at least somewhat endorse: that the language and theories of different paradigms cannot be translated into one another or rationally evaluated against one another — that they are incommensurable. This gave rise to much talk of different peoples and cultures having radically different worldviews or conceptual schemes — so different that whether or not one was better, they could not be understood by one another. However, the philosopher Donald Davidson published a highly regarded essay in 1974, "On the Very Idea of a Conceptual Scheme" (Proceedings and Addresses of the American Philosophical Association, Vol. 47, (1973-1974), pp. 5–20) arguing that the notion that any languages or theories could be incommensurable with one another was itself incoherent. If this is correct, Kuhn's claims must be taken in a weaker sense than they often are. Furthermore, the hold of the Kuhnian analysis on social science has long been tenuous with the wide application of multi-paradigmatic approaches in order to understand complex human behaviour (see for example John Hassard, Sociology and Organization Theory: Positivism, Paradigm and Postmodernity. Cambridge University Press, 1993, ISBN 0521350344.)

Paradigm shifts tend to be most dramatic in sciences that appear to be stable and mature, as in physics at the end of the 19th century. At that time, physics seemed to be a discipline filling in the last few details of a largely worked-out system. In 1900, Lord Kelvin famously told an assemblage of physicists at the British Association for the Advancement of Science, "There is nothing new to be discovered in physics now. All that remains is more and more precise measurement."[5] Five years later, Albert Einstein published his paper on special relativity, which challenged the very simple set of rules laid down by Newtonian mechanics, which had been used to describe force and motion for over two hundred years.

In The Structure of Scientific Revolutions, Kuhn wrote, "Successive transition from one paradigm to another via revolution is the usual developmental pattern of mature science." (p. 12) Kuhn's idea was itself revolutionary in its time, as it caused a major change in the way that academics talk about science. Thus, it could be argued that it caused or was itself part of a "paradigm shift" in the history and sociology of science. However, Kuhn would not recognise such a paradigm shift. In the social sciences, people can still use earlier ideas to discuss the history of science.

Philosophers and historians of science, including Kuhn himself, ultimately accepted a modified version of Kuhn's model, which synthesizes his original view with the gradualist model that preceded it.[citation needed]

Examples of paradigm shifts[edit]
Natural sciences[edit]
Some of the "classical cases" of Kuhnian paradigm shifts in science are:

1543 - The transition in cosmology from a Ptolemaic cosmology to a Copernican one.[citation needed]
The transition in optics from geometrical optics to physical optics.[cita
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
A paradigm shift is a phrase that was popularized by American physicist Thomas Kuhn to describe the nature of scientific revolutions, or fundamental changes in the basic concepts and experimental practices of a scientific discipline. Kuhn contrasts these shifts to the activity of normal science, which he characterized as scientific work done within a prevailing framework (or paradigm). In this context, the word "paradigm" is used in its original meaning, as "example" (Greek: παραδειγμα).The nature of scientific revolutions has been a question posed by modern philosophy since Immanuel Kant used the phrase in the preface to his Critique of Pure Reason (1781), referring to Greek mathematics and Newtonian physics. In the 20th century, new crises in the basic concepts of mathematics, physics, and biology, revitalized interest in the question among scholars. It was against this active background that Kuhn published his work.Kuhn presented his notion of a paradigm shift in his influential book The Structure of Scientific Revolutions (1962). As one commentator summarizes:Kuhn acknowledges having used the term "paradigm" in two different meanings. In the first one, "paradigm" designates what the members of a certain scientific community have in common, that is to say, the whole of techniques, patents and values shared by the members of the community. In the second sense, the paradigm is a single element of a whole, say for instance Newton’s Principia, which, acting as a common model or an example... stands for the explicit rules and thus defines a coherent tradition of investigation. Thus the question is for Kuhn to investigate by means of the paradigm what makes possible the constitution of what he calls a "normal science". That is to say, the science which can decide if a certain problem will be considered scientific or not. Normal science does not mean at all a science guided by a coherent system of rules, on the contrary, the rules can be derived from the paradigms, but the paradigms can guide the investigation also in the absence of rules. This is precisely the second meaning of the term "paradigm", which Kuhn considered the most new and profound, though it is in truth the oldest.[1]Since the 1960s, the concept of a paradigm shift has also been used in numerous non-scientific contexts to describe a profound change in a fundamental model or perception of events, even though Kuhn himself restricted the use of the term to the hard sciences.Contents [hide] 1 Kuhnian mô hình thay đổiSự thay đổi 2 khoa học và mô hình3 ví dụ sách ca paradigm3.1 khoa học tự nhiên3.2 khoa học xã hội4 tiếp thị5 sử dụng6 Xem thêm7 tham khảo8 liên kết ngoàiKuhnian mô hình thay đổi [sửa]Kuhn sử dụng ảo ảnh quang học vịt-thỏ để chứng minh cách mà một sự thay đổi mô hình có thể gây ra một để xem cùng một thông tin một cách hoàn toàn khác nhau.Một thay đổi nhận thức luận mô hình được gọi là một "cuộc cách mạng khoa học" bởi epistemologist và nhà sử học của khoa học Thomas Kuhn trong cuốn sách của ông cấu trúc cách mạng khoa học.Một cuộc cách mạng khoa học xảy ra, theo Kuhn, khi các nhà khoa học gặp dị thường không thể được giải thích bởi các mô hình được chấp nhận rộng rãi trong đó tiến bộ khoa học thêm nưa đã được thực hiện. Các mô hình, theo quan điểm của Kuhn, là không chỉ đơn giản là các lý thuyết hiện tại, nhưng toàn bộ worldview nó tồn tại, và tất cả những tác động mà đi kèm với nó. Điều này dựa trên các tính năng của cảnh quan của kiến thức mà các nhà khoa học có thể xác định xung quanh họ.There are anomalies for all paradigms, Kuhn maintained, that are brushed away as acceptable levels of error, or simply ignored and not dealt with (a principal argument Kuhn uses to reject Karl Popper's model of falsifiability as the key force involved in scientific change). Rather, according to Kuhn, anomalies have various levels of significance to the practitioners of science at the time. To put it in the context of early 20th century physics, some scientists found the problems with calculating Mercury's perihelion more troubling than the Michelson-Morley experiment results, and some the other way around. Kuhn's model of scientific change differs here, and in many places, from that of the logical positivists in that it puts an enhanced emphasis on the individual humans involved as scientists, rather than abstracting science into a purely logical or philosophical venture.When enough significant anomalies have accrued against a current paradigm, the scientific discipline is thrown into a state of crisis, according to Kuhn. During this crisis, new ideas, perhaps ones previously discarded, are tried. Eventually a new paradigm is formed, which gains its own new followers, and an intellectual "battle" takes place between the followers of the new paradigm and the hold-outs of the old paradigm. Again, for early 20th century physics, the transition between the Maxwellian electromagnetic worldview and the Einsteinian relativistic worldview was neither instantaneous nor calm, and instead involved a protracted set of "attacks," both with empirical data as well as rhetorical or philosophical arguments, by both sides, with the Einsteinian theory winning out in the long run. Again, the weighing of evidence and importance of new data was fit through the human sieve: some scientists found the simplicity of Einstein's equations to be most compelling, while some found them more complicated than the notion of Maxwell's aether which they banished. Some found Eddington's photographs of light bending around the sun to be compelling, while some questioned their accuracy and meaning. Sometimes the convincing force is just time itself and the human toll it takes, Kuhn said, using a quote from Max Planck: "a new scientific truth does not triumph by convincing its opponents and making them see the light, but rather because its opponents eventually die, and a new generation grows up that is familiar with it."[2]
After a given discipline has changed from one paradigm to another, this is called, in Kuhn's terminology, a scientific revolution or a paradigm shift. It is often this final conclusion, the result of the long process, that is meant when the term paradigm shift is used colloquially: simply the (often radical) change of worldview, without reference to the specificities of Kuhn's historical argument.

Science and paradigm shift[edit]
A common misinterpretation of paradigms is the belief that the discovery of paradigm shifts and the dynamic nature of science (with its many opportunities for subjective judgments by scientists) are a case for relativism:[3] the view that all kinds of belief systems are equal. Kuhn vehemently denies this interpretation[4] and states that when a scientific paradigm is replaced by a new one, albeit through a complex social process, the new one is always better, not just different.

These claims of relativism are, however, tied to another claim that Kuhn does at least somewhat endorse: that the language and theories of different paradigms cannot be translated into one another or rationally evaluated against one another — that they are incommensurable. This gave rise to much talk of different peoples and cultures having radically different worldviews or conceptual schemes — so different that whether or not one was better, they could not be understood by one another. However, the philosopher Donald Davidson published a highly regarded essay in 1974, "On the Very Idea of a Conceptual Scheme" (Proceedings and Addresses of the American Philosophical Association, Vol. 47, (1973-1974), pp. 5–20) arguing that the notion that any languages or theories could be incommensurable with one another was itself incoherent. If this is correct, Kuhn's claims must be taken in a weaker sense than they often are. Furthermore, the hold of the Kuhnian analysis on social science has long been tenuous with the wide application of multi-paradigmatic approaches in order to understand complex human behaviour (see for example John Hassard, Sociology and Organization Theory: Positivism, Paradigm and Postmodernity. Cambridge University Press, 1993, ISBN 0521350344.)

Paradigm shifts tend to be most dramatic in sciences that appear to be stable and mature, as in physics at the end of the 19th century. At that time, physics seemed to be a discipline filling in the last few details of a largely worked-out system. In 1900, Lord Kelvin famously told an assemblage of physicists at the British Association for the Advancement of Science, "There is nothing new to be discovered in physics now. All that remains is more and more precise measurement."[5] Five years later, Albert Einstein published his paper on special relativity, which challenged the very simple set of rules laid down by Newtonian mechanics, which had been used to describe force and motion for over two hundred years.

In The Structure of Scientific Revolutions, Kuhn wrote, "Successive transition from one paradigm to another via revolution is the usual developmental pattern of mature science." (p. 12) Kuhn's idea was itself revolutionary in its time, as it caused a major change in the way that academics talk about science. Thus, it could be argued that it caused or was itself part of a "paradigm shift" in the history and sociology of science. However, Kuhn would not recognise such a paradigm shift. In the social sciences, people can still use earlier ideas to discuss the history of science.

Philosophers and historians of science, including Kuhn himself, ultimately accepted a modified version of Kuhn's model, which synthesizes his original view with the gradualist model that preceded it.[citation needed]

Examples of paradigm shifts[edit]
Natural sciences[edit]
Some of the "classical cases" of Kuhnian paradigm shifts in science are:

1543 - The transition in cosmology from a Ptolemaic cosmology to a Copernican one.[citation needed]
The transition in optics from geometrical optics to physical optics.[cita
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Một sự thay đổi mô là một cụm từ được phổ biến bởi nhà vật lý học người Mỹ Thomas Kuhn để mô tả bản chất của cuộc cách mạng khoa học, hoặc những thay đổi cơ bản trong các khái niệm cơ bản và thực hành thí nghiệm của một ngành khoa học. Kuhn trái ngược những thay đổi để các hoạt động của khoa học thông thường, mà ông mô tả như là công trình khoa học được thực hiện trong khuôn khổ hiện hành (hoặc mô hình). Trong bối cảnh này, các từ "mô hình" được sử dụng trong ý nghĩa ban đầu của nó, là "ví dụ". (Tiếng Hy Lạp: παραδειγμα) Bản chất của cuộc cách mạng khoa học đã là một câu hỏi của triết học hiện đại kể từ khi Immanuel Kant sử dụng các cụm từ trong lời nói đầu của mình Phê phán lý tính thuần túy (1781), đề cập đến toán học Hy Lạp và vật lý học Newton. Trong thế kỷ 20, các cuộc khủng hoảng mới về các khái niệm cơ bản của toán học, vật lý và sinh học, hồi sinh quan tâm đến câu hỏi giữa các học giả. Đó là chống lại nền tảng hoạt động này mà Kuhn xuất bản tác phẩm của mình. Kuhn đã trình bày khái niệm về một sự thay đổi mô của mình trong cuốn sách của ông có ảnh hưởng Cấu trúc của các cuộc cách mạng khoa học (1962). Như một nhà bình luận tóm tắt: Kuhn thừa nhận đã sử dụng thuật ngữ "mô hình" trong hai ý nghĩa khác nhau. Trong giai đoạn đầu, "mô hình" chỉ những gì các thành viên của một cộng đồng khoa học nào đó có điểm chung, đó là để nói, toàn bộ các kỹ thuật, bằng sáng chế và các giá trị được chia sẻ bởi các thành viên của cộng đồng. Trong ý nghĩa thứ hai, mô hình là một yếu tố duy nhất của một toàn thể, nói ví dụ của Newton Principia, trong đó, hoạt động như một mô hình phổ biến hoặc một ví dụ ... là viết tắt của các quy tắc rõ ràng và do đó định nghĩa một truyền thống đồng bộ về điều tra. Như vậy câu hỏi là cho Kuhn để điều tra bằng phương tiện của các mô hình những gì làm cho có thể hiến pháp mà ông gọi là "khoa học thông thường". Đó là để nói, các khoa học có thể quyết định nếu một vấn đề nào đó sẽ được coi là khoa học hay không. Khoa học thông thường không có nghĩa là cả một khoa học được hướng dẫn bởi một hệ thống chặt chẽ các quy tắc, trái lại, các quy tắc có thể được bắt nguồn từ những mô hình, nhưng các mô hình có thể hướng dẫn các điều tra cũng trong trường hợp không có quy tắc. Đây chính là ý nghĩa thứ hai của từ "mô hình", mà Kuhn coi là mới nhất và sâu sắc, mặc dù đó là sự thật lâu đời nhất. [1] Từ những năm 1960, khái niệm về một sự thay đổi mô cũng đã được sử dụng trong nhiều không bối cảnh -scientific để mô tả một sự thay đổi sâu sắc trong một mô hình cơ bản hay nhận thức của các sự kiện, mặc dù Kuhn tự hạn chế việc sử dụng các thuật ngữ cho các khoa học cứng. Mục lục [ẩn] 1 Kuhnian mô hình chuyển 2 Khoa học và chuyển đổi mô hình 3 Ví dụ về thay đổi mô hình 3.1 Khoa học tự nhiên 3.2 Khoa học xã hội 4 thị 5 ứng dụng khác 6 Xem thêm 7 Tham khảo 8 Liên kết ngoài thay đổi mô Kuhnian [sửa] Kuhn sử dụng ảo giác quang học vịt thỏ để chứng minh cách thức mà một sự thay đổi mô có thể gây ra một để xem các thông tin tương tự một cách hoàn toàn khác nhau. Một thay đổi mô hình nhận thức luận được gọi là một "cuộc cách mạng khoa học" bởi epistemologist và sử gia khoa học Thomas Kuhn trong cuốn sách của ông Cấu trúc của Scientific Revolutions. Một cuộc cách mạng khoa học xảy ra, theo Kuhn, khi các nhà khoa học gặp phải bất thường mà không thể được giải thích bằng các mô hình được chấp nhận trong đó tiến bộ khoa học có quan được thực hiện. Các mô hình, theo quan điểm của Kuhn, không đơn thuần là lý thuyết hiện hành, nhưng toàn bộ thế giới quan, trong đó nó tồn tại, và tất cả những ý nghĩa mà đi kèm với nó. Điều này được dựa trên các tính năng của cảnh quan của kiến thức mà các nhà khoa học có thể xác định xung quanh họ. Có những bất thường cho tất cả các mô, Kuhn duy trì, được chải đi cấp như chấp nhận các lỗi, hoặc chỉ đơn giản là bỏ qua và không được xử lý (một lập luận chính Kuhn sử dụng để bác bỏ mô hình Karl Popper của falsifiability là lực lượng chính tham gia vào sự thay đổi khoa học). Thay vào đó, theo Kuhn, bất thường có mức độ khác nhau có ý nghĩa cho các học viên của khoa học vào thời điểm đó. Để đặt nó trong bối cảnh của vật lý đầu thế kỷ 20, một số nhà khoa học tìm thấy những vấn đề có tính điểm cận nhật của Mercury nhiều rắc rối hơn so với kết quả thí nghiệm Michelson-Morley, và một số cách khác xung quanh. Mô hình của Kuhn của biến đổi khoa học khác ở đây, và ở nhiều nơi, từ đó của positivists logic trong nó đặt một sự nhấn mạnh tăng cường về con người cá nhân tham gia như các nhà khoa học, chứ không phải là trừu tượng hóa khoa học vào một liên doanh hoàn toàn hợp lý hay triết học. Khi đủ bất thường đáng kể đã tích lũy đối với một mô hình hiện nay, các môn khoa học được ném vào trạng thái khủng hoảng, theo Kuhn. Trong cuộc khủng hoảng này, những ý tưởng mới, có lẽ những người bị loại bỏ trước đó, đang cố gắng. Cuối cùng một mô hình mới được hình thành, trong đó đạt theo mới của riêng mình, và một "trận chiến" trí tuệ diễn ra giữa những người theo các mô hình mới và giữ-outs của mô hình cũ. Một lần nữa, đối với vật lý đầu thế kỷ 20, sự chuyển tiếp giữa các thế giới quan điện từ Maxwell và thế giới quan tương đối Einstein là không tức thời cũng không bình tĩnh, và thay vì tham gia một bộ kéo dài của "cuộc tấn công", cả với các dữ liệu thực nghiệm cũng như lập luận hùng biện hay triết học, bởi cả hai bên, với lí thuyết Einstein thắng ra trong thời gian dài. Một lần nữa, trọng lượng của bằng chứng và tầm quan trọng của dữ liệu mới được lọt qua rây con người: một số nhà khoa học tìm thấy sự đơn giản của phương trình của Einstein là hấp dẫn nhất, trong khi một số tìm thấy chúng phức tạp hơn các khái niệm Ether Maxwell của họ bị trục xuất. Một số tìm thấy hình ảnh của Eddington của ánh sáng uốn quanh mặt trời được hấp dẫn, trong khi một số câu hỏi chính xác và ý nghĩa của chúng. Đôi khi các lực thuyết phục chỉ là thời gian riêng của mình và các tổn thất về người mất, Kuhn nói, sử dụng một trích từ Max Planck: "một chân lý khoa học mới không thành công bằng cách thuyết phục các đối thủ của mình và làm cho họ nhìn thấy ánh sáng, nhưng thay vì đối thủ của nó cuối cùng chết, và một thế hệ mới lớn lên và quen thuộc với nó. "[2] Sau một kỷ luật nhất định đã thay đổi từ một mô hình khác, điều này được gọi là, theo thuật ngữ của Kuhn, một cuộc cách mạng khoa học hay một sự thay đổi mô. Nó thường là kết luận cuối cùng này, kết quả của một quá trình dài, mà là có nghĩa là khi chuyển đổi mô hình hạn được sử dụng một cách thông tục: đơn giản là (thường triệt để) thay đổi thế giới quan, mà không có tham chiếu đến các đặc tính của các đối số lịch sử của Kuhn. Khoa học và chuyển đổi mô hình [sửa] Một sự giải thích sai phổ biến của mô hình là niềm tin rằng việc phát hiện ra sự thay đổi mô hình và bản chất năng động của khoa học (với rất nhiều cơ hội của mình để phán đoán chủ quan của các nhà khoa học) là một trường hợp tương đối: [3] cho rằng tất cả các loại của niềm tin hệ thống đều bình đẳng. Kuhn kịch liệt phủ nhận cách giải thích này [4] và nói rằng khi một mô hình khoa học được thay thế bằng một cái mới, mặc dù thông qua một quá trình xã hội phức tạp, cái mới luôn luôn là tốt, không chỉ khác nhau. Những tuyên bố của thuyết tương đối được, tuy nhiên, gắn liền với khác cho rằng Kuhn làm ít nhất phần nào chứng thực: rằng ngôn ngữ và lý thuyết của mô hình khác nhau không thể được dịch sang một số khác hoặc đánh giá hợp lý chống lại nhau - rằng họ là số vô tỉ. Điều này đã dẫn đến nhiều cuộc nói chuyện của các dân tộc khác nhau và các nền văn hóa có thế giới quan hoàn toàn khác nhau hoặc các chương trình khái niệm - khác nhau nên có hay không một tốt hơn, họ có thể không được hiểu theo một cách khác. Tuy nhiên, các nhà triết học Donald Davidson đã xuất bản một bài luận được đánh giá cao trong năm 1974, "Trên Idea Rất của một Đề án khái niệm" (Kỷ và địa chỉ của Hiệp hội Triết học Mỹ, Vol. 47, (1973-1974), trang 5-20.) cho rằng quan niệm cho rằng bất kỳ ngôn ngữ hoặc các lý thuyết có thể là số vô tỉ với nhau là chính nó không mạch lạc. Nếu điều này là đúng, tuyên bố của Kuhn phải được thực hiện trong một cảm giác yếu hơn chúng thường. Hơn nữa, các tổ chức của các phân tích Kuhnian về khoa học xã hội từ lâu đã mong manh với những ứng dụng rộng rãi của phương pháp tiếp cận đa paradigmatic để hiểu hành vi con người phức tạp (xem ví dụ John Hassard, Xã hội học và Tổ chức Theory:. Positivism, Paradigm và hậu hiện đại Cambridge University Press, 1993, ISBN 0521350344.) Paradigm ca có xu hướng mạnh mẽ nhất trong khoa học xuất hiện để được ổn định và trưởng thành, như trong vật lý vào cuối thế kỷ thứ 19. Vào thời điểm đó, vật lý dường như là một kỷ luật điền vào vài chi tiết cuối cùng của một hệ thống phần lớn làm việc ra. Năm 1900, Lord Kelvin nổi tiếng nói với một tập hợp của các nhà vật lý tại Hiệp hội Anh cho sự tiến bộ của khoa học, "Không có gì mới được khám phá trong vật lý hiện nay. Tất cả những gì còn lại là đo lường hơn và chính xác hơn." [5] Năm năm sau , Albert Einstein công bố bài báo của ông về thuyết tương đối đặc biệt, trong đó thách thức thiết lập rất đơn giản của quy tắc do cơ học Newton, đã được sử dụng để mô tả lực và chuyển động trong hơn hai trăm năm. Trong Cấu trúc của Scientific Revolutions, Kuhn đã viết, " chuyển tiếp từ một mô hình khác thông qua cách mạng là mô hình phát triển bình thường của khoa học trưởng thành. " (p. 12) Ý tưởng của Kuhn tự nó đã mang tính cách mạng trong thời gian của mình, vì nó gây ra một sự thay đổi lớn trong cách mà các học giả nói chuyện về khoa học. Như vậy, ta có thể cho rằng nó gây ra hoặc tự nó đã là một phần của một "chuyển đổi mô hình" trong lịch sử và xã hội học của khoa học. Tuy nhiên, Kuhn sẽ không công nhận như một sự thay đổi mô. Trong các ngành khoa học xã hội, mọi người vẫn có thể sử dụng những ý tưởng trước đó để thảo luận về lịch sử khoa học. Các nhà triết học và lịch sử khoa học, bao gồm cả Kuhn mình, cuối cùng chấp nhận một phiên bản sửa đổi của mô hình của Kuhn, trong đó kết hợp các quan điểm ban đầu của mình với mô hình tiệm tiến mà trước đó. [cần dẫn nguồn] Ví dụ về thay đổi mô hình [sửa] Khoa học tự nhiên [sửa] Một số "trường hợp cổ điển" của Kuhnian thay đổi mô hình trong khoa học là:. 1543 - Sự chuyển đổi trong vũ trụ từ một vũ trụ Ptolemaic để một Copernicus [cần dẫn nguồn] Việc chuyển đổi trong quang học từ quang hình học để quang học vật lý. [Cita

















































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: