Kang-chi checked his watch. It’s only 9:00 am. He has to wait for 10 m dịch - Kang-chi checked his watch. It’s only 9:00 am. He has to wait for 10 m Việt làm thế nào để nói

Kang-chi checked his watch. It’s on

Kang-chi checked his watch. It’s only 9:00 am. He has to wait for 10 more hours before Yeo-wool and he, can have dinner. He sighed, for the first time in his life he had wanted for time to go faster.

Just then, he heard a knock from the door. “Come in.” The door was unlatched as Soo-ryun entered his office and Kang-chi stood up.

“Good morning, Mr. Choi.” Soo-ryun greeted, letting out a soft smile.

“Good morning, Ms. Cheon.” Kang-chi bowed. “Please, have a seat.”

“Thank you… I’m sure you’re a busy person, Mr. Kang-chi so I’ll cut off to the formalities and go straight to business. ”

It seemed like Soo-ryun did not change – who is still frank as ever. Kang-chi solemnly nodded. “I understand. Please go on.”

“I came here to discuss issues in security in regards to your hotel. As you know, what we’re handling is a dangerous matter – I’m certain that you’re aware that your life is on the line because of this. In order to ensure everyone’s safety we’re increasing your security in your hotel. They will be wearing the same uniform as your staff in order to avoid suspicion.” She eyed Kang-chi. “Also, to ensure your safety, Mr. Lee Soon Shin has requested me to send our best agents to the three of you. They will report to each of you, respectively and go with you through your activities within the day. ”

And for a moment, silence had filled the room.

“I’m sorry to have put you in an uncomfortable situation, but it is a must to do this in order to avoid the shedding of blood. I hope you do understand….”

Kang-chi sighed. Things will definitely be difficult now that somebody will have to tail and calculate his moves. “Alright. I do understand.” He eyed Soo-ryun. “Just make sure it won’t be Agent Gon. In case you do not know, I do have feelings of animosity with him.”

Soo-ryun smirked. “Agent Gon currently busy with the fieldwork, so you don’t have to worry about that.” She stood up as she checked her watch. “I’m running short in time right now as I have a lot of meetings to attend. Before I go, I’ll introduce you to your agent…” Soo-ryun looked at doorway as she called. “I think you should come in now.”

Suddenly the door flew open as a woman in black had entered the office, leaving Kang-chi flabbergasted and speechless, as he slowly stood up.

“This is Agent Dam Yeo-wool… Don’t underestimate her just because she’s a woman – Agent Dam is one of our best agents in the National Security.” Soo-ryun looked at Yeo-wool as she casually said. “Introduce yourself.”

For a moment Yeo-wool stared at Kang-chi as he slowly stood up. She awkwardly bowed at Kang-chi, as loose strands of hair were cascading her face. “Annyeong Haseyo, my name is Yeo-wool. Dam Yeo-wool.”

With that Kang-chi just stood there – in complete awe as he gazed at Yeo-wool.

He knew that Yeo-wool is within her reach – but he had not expected for her to be this close to him, in such a short time. It felt… surreal. It’s as if destiny is giving them a push to be together. He softly smiled. Is fate really his friend now?







Yeo-wool held her breath. A realization had surged her thoughts that had hit her just now. Kang-chi? A CEO of the 100 Year Suites? He doesn’t seem like the type of person who lives in this kind of luxury. And yet, here he is living in the largest room that she has ever been. It’s just absurd. She thought as she sighed in disbelief.

Feeling the warmth of the room’s ambiance, Yeo-wool began to observe her surroundings as she sat down on the sofa. The lighting seemed darker compared to the other rooms. It had candles lit in some areas. Diagonal from the sofa was a solitary vase with a purple wildflower on the small table. Unknowingly, she smiled. Yeo-wool’s gazed then shifted on the area with what seemingly filled with antiques. She then found herself staring at the sword, hung on the wall.

Slowly, Yeo-wool stood up, finding herself walking towards the sword. Her hands reached for the wall, as she finds herself inches away from it. Suddenly she started having flashback from her dream last night

He gently touched her cheeks as she felt him slump unconscious in her arms. Her gaze shifted from him to the solitary peach blossom tree, the crescent moon glowing above the sky – the blue lights surrounding them.

“Protect you…Protect you… Protect you…” The soft words echoed through her head as it slowly goes louder and louder and for a moment it becomes overbearing.

“I think you should come in now.” Soo-ryun’s call began to ring her ears. Panting, Yeo-wool finds herself back to Kang-chi’s suite.

She breathed heavily. What the hell was that? She wondered, however Yeo-wool doesn’t have the time to think about it, as she remembered Soo-ryun calling for her.

She touched her hair which was tied on a low bun as she straightened herself up, before opening the door leading to Kang-chi’s office.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Kang-chí kiểm tra chiếc đồng hồ. Nó là chỉ 9:00 am. Ông đã phải chờ đợi trong 10 giờ thêm trước khi Yeo-len và ông, có thể có bữa ăn tối. Ông thở dài, lần đầu tiên trong cuộc sống của mình, ông muốn cho thời gian để đi nhanh hơn.Chỉ sau đó, ông nghe một knock từ cửa. "Đi vào." Cửa đã được unlatched như vậy-ryun đi vào văn phòng của ông và Kang-chí đứng dậy."Chào buổi sáng, ông Choi." Vì vậy-ryun chào đón, cho phép ra một nụ cười mềm. "Chào buổi sáng, bà Cheon." Kang-chí cúi. "Xin vui lòng, có một chỗ ngồi.""Cảm ơn bạn... Tôi chắc rằng bạn là một người bận rộn, ông Kang-chí vì vậy tôi sẽ cắt các thủ tục và đi thẳng đến kinh doanh. ”Nó có vẻ như để-ryun đã không thay đổi-những người vẫn còn là frank như bao giờ hết. Kang-chí đã long trọng gật đầu. "Tôi hiểu. Xin vui lòng đi.""Tôi đến đây để thảo luận về vấn đề bảo mật liên quan đến khách sạn của bạn. Như bạn đã biết, những gì chúng tôi đang xử lý là một vấn đề nguy hiểm-tôi chắc chắn rằng bạn đang nhận thức được rằng cuộc sống của bạn là trên dòng bởi vì điều này. Để đảm bảo an toàn của tất cả mọi người, chúng tôi đang tăng cường an ninh của bạn trong khách sạn của bạn. Họ sẽ mặc cùng trang phục nhân viên của bạn để tránh nghi ngờ." Cô mắt Kang-chi. "Ngoài ra, để đảm bảo an toàn của bạn, ông Lee sớm Shin đã yêu cầu tôi gửi các đại lý tốt nhất cho ba của bạn. Họ sẽ báo cáo cho mỗi của bạn, tương ứng và đi với bạn thông qua hoạt động của bạn trong ngày. ”Và cho một thời điểm này, sự im lặng đã làm phòng. "Tôi xin lỗi đã đặt bạn trong một tình huống khó chịu, nhưng nó là phải để làm điều này để tránh đổ máu. Tôi hy vọng bạn hiểu..."Kang-chí thở dài. Những điều chắc chắn sẽ có khó khăn bây giờ mà ai đó sẽ có đuôi và tính toán di chuyển của mình. "Được rồi. Tôi hiểu." Ông mắt để-ryun. "Chỉ cần chắc chắn rằng nó sẽ không là đại lý Gòn. Trong trường hợp bạn không biết, tôi có cảm giác thù địch với anh ta."Vì vậy-ryun cười. "Đại lý Gòn hiện đang bận với nghiên cứu thực địa, do đó bạn không cần phải lo lắng về điều đó." Cô đứng dậy khi cô kiểm tra xem của mình. "Tôi đang chạy ngắn trong thời gian ngay bây giờ như tôi có rất nhiều các cuộc họp tham dự. Trước khi tôi đi, tôi sẽ giới thiệu bạn với đại lý của bạn..." Vì vậy-ryun nhìn cửa khi cô gọi là. "Tôi nghĩ rằng bạn nên đi trong bây giờ."Đột nhiên cửa đã bay mở như một người phụ nữ da đen đã bước vào văn phòng, để lại Kang-chí flabbergasted và không nói nên lời, như anh ta từ từ leo."Đây là đại lý Dam Yeo-Len... Đừng đánh giá thấp cô chỉ vì cô là một người phụ nữ-đại lý Dam là một trong các đặc vụ tốt nhất trong an ninh quốc gia." Vì vậy-ryun nhìn Yeo-len như cô tình cờ nói. "Giới thiệu bản thân."Cho một thời điểm Yeo-len stared lúc Kang-chí khi anh ta từ từ leo. Cô awkwardly cúi tại Kang-chi, như lỏng sợi tóc tầng khuôn mặt của cô. "Annyeong Haseyo, tên tôi là Yeo-Len. Dam Yeo-Len. "Với điều đó Kang-chí chỉ đứng đó-trong hoàn toàn kinh hoàng khi ông nhìn đi tại Yeo-Len.Ông biết rằng Yeo-len là trong tầm tay của mình- nhưng ông đã không dự kiến cho cô ấy được điều này gần với anh ta, trong một thời gian ngắn. Nó cảm thấy... kì quái. Đó là nếu như số phận là cho họ một đẩy để ở bên nhau. Ông nhẹ nhàng cười. Là số phận thực sự của ông bạn bây giờ? … Yeo-len giữ hơi thở của mình. Một hiện thực đã tăng suy nghĩ đó đã đánh nó ngay bây giờ. Kang-chí? Một giám đốc điều hành của 100 năm Suites? Ông không có vẻ như loại người mà những người sống ở loại sang trọng. Và được, ở đây ông đang sống trong phòng lớn nhất mà cô đã từng. Nó là chỉ là ngớ ngẩn. Cô nghĩ như cô thở dài trong sự hoài nghi.Cảm thấy sự ấm cúng của phòng tuyệt, Yeo-len bắt đầu quan sát môi trường xung quanh của cô khi cô ngồi trên ghế sofa. Ánh sáng có vẻ sẫm màu hơn so với các phòng khác. Đô thị này có nến thắp sáng vào một số khu vực. Theo đường chéo từ ghế sofa là một bình hoa đơn độc với một hoa dại màu tím trên bàn nhỏ. Vô tình, cô cười. Yeo-len nhìn sau đó chuyển vào khu vực với những gì dường như đầy đồ cổ. Cô sau đó thấy mình nhìn vào thanh kiếm, treo trên tường.Từ từ, Yeo-len đứng dậy, việc tìm kiếm mình đi bộ về phía thanh kiếm. Bàn tay của cô đạt tường, như cô thấy mình inch từ nó. Đột nhiên cô ấy bắt đầu có flashback từ ước mơ của mình đêm quaÔng nhẹ nhàng chạm vào má của mình vì cô cảm thấy anh ta sụt giảm bất tỉnh trong cánh tay của cô. Chiêm ngưỡng của cô chuyển từ anh ta để cây hoa đào đơn độc, Mặt Trăng lưỡi liềm phát sáng trên bầu trời-xanh đèn xung quanh họ."Bảo vệ bạn...Bảo vệ bạn. Bảo vệ bạn..." Từ mềm lặp lại qua đầu khi nó từ từ đi to hơn và to hơn và cho một thời điểm nó sẽ trở thành hách."Tôi nghĩ rằng bạn nên đi trong bây giờ." Vì vậy-ryun của cuộc gọi bắt đầu đổ chuông khi có đôi tai của mình. Thở hổn hển, Yeo-len thấy mình quay lại Kang-chí mật.Cô thở nặng nề. Đó là những gì địa ngục? Cô tự hỏi, Tuy nhiên Yeo-len không có thời gian để suy nghĩ về nó, như cô nhớ để-ryun gọi cho cô ấy.Cô chạm vào tóc của cô đã được gắn trên một bun thấp như cô thẳng mình lên, trước khi mở cửa dẫn đến Kang-chí văn phòng.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Kang-chi checked his watch. It’s only 9:00 am. He has to wait for 10 more hours before Yeo-wool and he, can have dinner. He sighed, for the first time in his life he had wanted for time to go faster.

Just then, he heard a knock from the door. “Come in.” The door was unlatched as Soo-ryun entered his office and Kang-chi stood up.

“Good morning, Mr. Choi.” Soo-ryun greeted, letting out a soft smile.

“Good morning, Ms. Cheon.” Kang-chi bowed. “Please, have a seat.”

“Thank you… I’m sure you’re a busy person, Mr. Kang-chi so I’ll cut off to the formalities and go straight to business. ”

It seemed like Soo-ryun did not change – who is still frank as ever. Kang-chi solemnly nodded. “I understand. Please go on.”

“I came here to discuss issues in security in regards to your hotel. As you know, what we’re handling is a dangerous matter – I’m certain that you’re aware that your life is on the line because of this. In order to ensure everyone’s safety we’re increasing your security in your hotel. They will be wearing the same uniform as your staff in order to avoid suspicion.” She eyed Kang-chi. “Also, to ensure your safety, Mr. Lee Soon Shin has requested me to send our best agents to the three of you. They will report to each of you, respectively and go with you through your activities within the day. ”

And for a moment, silence had filled the room.

“I’m sorry to have put you in an uncomfortable situation, but it is a must to do this in order to avoid the shedding of blood. I hope you do understand….”

Kang-chi sighed. Things will definitely be difficult now that somebody will have to tail and calculate his moves. “Alright. I do understand.” He eyed Soo-ryun. “Just make sure it won’t be Agent Gon. In case you do not know, I do have feelings of animosity with him.”

Soo-ryun smirked. “Agent Gon currently busy with the fieldwork, so you don’t have to worry about that.” She stood up as she checked her watch. “I’m running short in time right now as I have a lot of meetings to attend. Before I go, I’ll introduce you to your agent…” Soo-ryun looked at doorway as she called. “I think you should come in now.”

Suddenly the door flew open as a woman in black had entered the office, leaving Kang-chi flabbergasted and speechless, as he slowly stood up.

“This is Agent Dam Yeo-wool… Don’t underestimate her just because she’s a woman – Agent Dam is one of our best agents in the National Security.” Soo-ryun looked at Yeo-wool as she casually said. “Introduce yourself.”

For a moment Yeo-wool stared at Kang-chi as he slowly stood up. She awkwardly bowed at Kang-chi, as loose strands of hair were cascading her face. “Annyeong Haseyo, my name is Yeo-wool. Dam Yeo-wool.”

With that Kang-chi just stood there – in complete awe as he gazed at Yeo-wool.

He knew that Yeo-wool is within her reach – but he had not expected for her to be this close to him, in such a short time. It felt… surreal. It’s as if destiny is giving them a push to be together. He softly smiled. Is fate really his friend now?







Yeo-wool held her breath. A realization had surged her thoughts that had hit her just now. Kang-chi? A CEO of the 100 Year Suites? He doesn’t seem like the type of person who lives in this kind of luxury. And yet, here he is living in the largest room that she has ever been. It’s just absurd. She thought as she sighed in disbelief.

Feeling the warmth of the room’s ambiance, Yeo-wool began to observe her surroundings as she sat down on the sofa. The lighting seemed darker compared to the other rooms. It had candles lit in some areas. Diagonal from the sofa was a solitary vase with a purple wildflower on the small table. Unknowingly, she smiled. Yeo-wool’s gazed then shifted on the area with what seemingly filled with antiques. She then found herself staring at the sword, hung on the wall.

Slowly, Yeo-wool stood up, finding herself walking towards the sword. Her hands reached for the wall, as she finds herself inches away from it. Suddenly she started having flashback from her dream last night

He gently touched her cheeks as she felt him slump unconscious in her arms. Her gaze shifted from him to the solitary peach blossom tree, the crescent moon glowing above the sky – the blue lights surrounding them.

“Protect you…Protect you… Protect you…” The soft words echoed through her head as it slowly goes louder and louder and for a moment it becomes overbearing.

“I think you should come in now.” Soo-ryun’s call began to ring her ears. Panting, Yeo-wool finds herself back to Kang-chi’s suite.

She breathed heavily. What the hell was that? She wondered, however Yeo-wool doesn’t have the time to think about it, as she remembered Soo-ryun calling for her.

She touched her hair which was tied on a low bun as she straightened herself up, before opening the door leading to Kang-chi’s office.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: