The Walk, a brilliant new film from Robert Zemeckis, tells Petit's ama dịch - The Walk, a brilliant new film from Robert Zemeckis, tells Petit's ama Việt làm thế nào để nói

The Walk, a brilliant new film from

The Walk, a brilliant new film from Robert Zemeckis, tells Petit's amazing story.
Philippe Petit’s famous walk on 7 August 1974 took 45 minutes to complete but was six years in the making.
True to its protagonist, the film opens with maximum cheese, as Petit breaks the fourth wall and narrates from a location that we realize is the torch of the Statue of Liberty.The film is full of Petit’s voice – the screenplay was adapted by Zemeckis and Christopher Browne from his memoir, To Reach the Clouds – and Gordon-Levitt delivers his lines in an, ‘ow you say, vair prononced Franch acksong. It’s over-the-top – sometimes wildly and hilariously so – and entirely of a piece with the film’s antic showmanship. The film begins in earnest in Paris, with an image of the Eiffel Tower reflected, upside-down, in a puddle. (Straight away, Zemeckis turns the world upside down.). Paris 1973 is where Petit begins to plan his coup – he sees an illustration of the as-yet unbuilt towers in a magazine in a dentist’s waiting room, and decides on the spot what he has to do. As the movie flashes back to Petit’s childhood, his apprenticeship with a circus showman (Ben Kingsley), and his romance with a cute street musician (Charlotte Le Bon), Zemeckis and cowriter Christopher Browne inflate the story with a dirigible’s worth of hot air and whimsy. As in musicals, where the act of singing is treated as commonplace, the tone is artificial. We know we’re watching a prankster and we’re encouraged to play along with the con. One sequence is shot in black and white with only a dollop of color. In an early high-wire scene, the pole slips from Petit’s hands and spears straight through the right lens of our 3-D glasses.
The wire on which Philippe Petit crossed between the two buildings of the World Trade Center on the morning of August 7, 1974, was held up by the towers themselves, stabilised with guy lines lashed to carefully chosen points around their edges, and secured around wooden bulwarks on either side
Robert Zemeckis’s glimmering dream of a film takes two buildings that have become emblematic of everything that’s frightening and uncertain about 21st century life in the West and redeems them. It turns Petit’s stunt, which was one hundred percent illegal, and completed without a harness, into a kind of pre-emptive retort to the attacks of September 11, 2001 – a reminder that beauty, fun and the irresistible human impulse to create are the stuff that dissolves terror on contact.
When the walk itself begins, after around 90 minutes, everything else – the earlier scenes, the screen, the cinema – just melts away. As Petit first steps out shortly after 7am, the screen becomes a Magritte canvas: a single line stretching off into rosy clouds. But then the skies clear, the ground drops away, and Petit is up there, and so are you.
But, as Wallenda said, life is on the wire and The Walk ultimately proves it. Those vertiginous 16 minutes and the few that follow are among the most exhilarating in recent memory, including a poignant tribute to the towers and a city still standing. The final image is Zemeckis' own high-wire triumph, blending tech and heart into a beautiful thing.
The sequence that makes the rest endurable is the walk itself. The very-high-wire sequence is genuinely gasp-inducing. See it in 3D on the largest screen available.
What matters is the wire, and the man on it; the void below, and his sheer infectious joy as he conquers it. The film, and Gordon-Levitt, shines in this final act, as we watch, with our hearts in our mouths, breath suspended, waiting for him to come back safely to the other side.
The Walk is best and most easily enjoyed for its amusing characters, get-up-and-go pace, and clever computer-generated aesthetics (nifty forced perspectives through papers, seamless camera trickery — this list in particular could go on). The film is a three cheers kind of jaunt; vintage, loony, and at times heartfelt.
Here, Zemeckis never misses. The camera swirls patiently, overhead, underneath, always in the right place. As if depicting a tightrope walk wasn’t an elevated enough experience, Zemeckis, the whiz, makes sure you feel every last sensation courtesy of computer generated wonder
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
The Walk, a brilliant new film from Robert Zemeckis, tells Petit's amazing story.Philippe Petit’s famous walk on 7 August 1974 took 45 minutes to complete but was six years in the making. True to its protagonist, the film opens with maximum cheese, as Petit breaks the fourth wall and narrates from a location that we realize is the torch of the Statue of Liberty.The film is full of Petit’s voice – the screenplay was adapted by Zemeckis and Christopher Browne from his memoir, To Reach the Clouds – and Gordon-Levitt delivers his lines in an, ‘ow you say, vair prononced Franch acksong. It’s over-the-top – sometimes wildly and hilariously so – and entirely of a piece with the film’s antic showmanship. The film begins in earnest in Paris, with an image of the Eiffel Tower reflected, upside-down, in a puddle. (Straight away, Zemeckis turns the world upside down.). Paris 1973 is where Petit begins to plan his coup – he sees an illustration of the as-yet unbuilt towers in a magazine in a dentist’s waiting room, and decides on the spot what he has to do. As the movie flashes back to Petit’s childhood, his apprenticeship with a circus showman (Ben Kingsley), and his romance with a cute street musician (Charlotte Le Bon), Zemeckis and cowriter Christopher Browne inflate the story with a dirigible’s worth of hot air and whimsy. As in musicals, where the act of singing is treated as commonplace, the tone is artificial. We know we’re watching a prankster and we’re encouraged to play along with the con. One sequence is shot in black and white with only a dollop of color. In an early high-wire scene, the pole slips from Petit’s hands and spears straight through the right lens of our 3-D glasses. The wire on which Philippe Petit crossed between the two buildings of the World Trade Center on the morning of August 7, 1974, was held up by the towers themselves, stabilised with guy lines lashed to carefully chosen points around their edges, and secured around wooden bulwarks on either sideRobert Zemeckis’s glimmering dream of a film takes two buildings that have become emblematic of everything that’s frightening and uncertain about 21st century life in the West and redeems them. It turns Petit’s stunt, which was one hundred percent illegal, and completed without a harness, into a kind of pre-emptive retort to the attacks of September 11, 2001 – a reminder that beauty, fun and the irresistible human impulse to create are the stuff that dissolves terror on contact.When the walk itself begins, after around 90 minutes, everything else – the earlier scenes, the screen, the cinema – just melts away. As Petit first steps out shortly after 7am, the screen becomes a Magritte canvas: a single line stretching off into rosy clouds. But then the skies clear, the ground drops away, and Petit is up there, and so are you.But, as Wallenda said, life is on the wire and The Walk ultimately proves it. Those vertiginous 16 minutes and the few that follow are among the most exhilarating in recent memory, including a poignant tribute to the towers and a city still standing. The final image is Zemeckis' own high-wire triumph, blending tech and heart into a beautiful thing.The sequence that makes the rest endurable is the walk itself. The very-high-wire sequence is genuinely gasp-inducing. See it in 3D on the largest screen available.
What matters is the wire, and the man on it; the void below, and his sheer infectious joy as he conquers it. The film, and Gordon-Levitt, shines in this final act, as we watch, with our hearts in our mouths, breath suspended, waiting for him to come back safely to the other side.
The Walk is best and most easily enjoyed for its amusing characters, get-up-and-go pace, and clever computer-generated aesthetics (nifty forced perspectives through papers, seamless camera trickery — this list in particular could go on). The film is a three cheers kind of jaunt; vintage, loony, and at times heartfelt.
Here, Zemeckis never misses. The camera swirls patiently, overhead, underneath, always in the right place. As if depicting a tightrope walk wasn’t an elevated enough experience, Zemeckis, the whiz, makes sure you feel every last sensation courtesy of computer generated wonder
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
The Walk, một bộ phim mới rực rỡ từ Robert Zemeckis, kể lại câu chuyện tuyệt vời của Petit.
Đi bộ nổi tiếng Philippe Petit của trên 07 Tháng 8 năm 1974 mất 45 phút để hoàn thành nhưng đã được sáu năm để thực hiện.
Đúng như nhân vật chính của nó, bộ phim mở ra với pho mát tối đa, như Petit phá vỡ bức tường thứ tư và kể lại từ một địa điểm mà chúng tôi nhận ra là một ngọn đuốc của tượng Nữ thần Liberty.The phim có đầy đủ các giọng nói của Petit - kịch bản được chuyển thể bởi Zemeckis và Christopher Browne từ hồi ký của mình, để tiếp cận các đám mây - và Gordon -Levitt mang trong mình dòng một, "ow bạn nói, vair prononced Franch acksong. Đó là over-the-top - đôi khi hoang dại và vui nhộn như vậy - và hoàn toàn của một mảnh với hình tượng đã nhảy lộn của bộ phim. Bộ phim bắt đầu một cách nghiêm túc ở Paris, với một hình ảnh của tháp Eiffel phản ánh, lộn ngược, trong một vũng nước. (Ngay lập tức, Zemeckis biến thế giới lộn ngược.). Paris năm 1973 là nơi Petit bắt đầu lên kế hoạch đảo chính của ông - ông thấy một hình minh họa của tháp unbuilt trước đến nay chưa một tạp chí trong phòng đợi của một nha sĩ, và quyết định ngay tại chỗ những gì anh đã làm. Khi nhấp nháy bộ phim lại thời thơ ấu của Petit, học việc của mình với một ông bầu gánh xiếc (Ben Kingsley), và sự lãng mạn của mình với một nhạc sĩ đường phố dễ thương (Charlotte Le Bon), Zemeckis và cowriter Christopher Browne thổi phồng câu chuyện với một giá trị của sai khiến được không khí nóng và hay thay đổi. Như trong các vở nhạc kịch, nơi mà các hành động ca hát được coi là phổ biến, những giai điệu là nhân tạo. Chúng tôi biết chúng tôi đang xem một người thích đùa và chúng tôi đang khuyến khích chơi cùng với con. Một chuỗi được bắn trong màu đen và trắng với chỉ một một cục màu sắc. Trong một cảnh cao dây sớm, cực trượt khỏi tay và spears Petit thẳng qua ống kính bên phải của kính 3-D của chúng tôi.
Các dây mà Philippe Petit chéo giữa hai tòa nhà của Trung tâm Thương mại Thế giới vào buổi sáng của ngày 07 tháng 8 , năm 1974, đã được tổ chức bởi các tháp tự, ổn định với dòng anh chàng quất để điểm một cách cẩn thận lựa chọn của xung quanh các cạnh của họ, và được bảo đảm trên tấm khiên bảo vệ bằng gỗ ở hai bên
le lói giấc mơ của một bộ phim Robert Zemeckis của mất hai tòa nhà đã trở thành biểu tượng của tất cả mọi thứ đó là đáng sợ và không chắc chắn về cuộc sống của thế kỷ 21 ở phương Tây và cứu chuộc họ. Nó chỉ diễn viên đóng thế Petit, mà là một trăm phần trăm bất hợp pháp, và hoàn thành mà không có một dây nịt, thành một loại vặn lại chặn trước các cuộc tấn công của ngày 11 tháng 9 2001 - một lời nhắc nhở rằng vẻ đẹp, niềm vui và sự thúc đẩy con người không thể cưỡng lại để tạo ra là thứ mà tan khủng bố khi tiếp xúc.
Khi đi bộ tự bắt đầu, sau khoảng 90 phút, mọi thứ khác - những cảnh trước đó, màn hình, điện ảnh - chỉ tan đi. Như Petit đầu tiên bước ra ngay sau khi 07:00, màn hình trở thành một canvas Magritte: một dòng duy nhất kéo dài ra thành những đám mây màu hồng. Nhưng sau đó bầu trời rõ ràng, đất giảm đi, và Petit là lên đó, và anh cũng vậy.
Nhưng, như Wallenda nói, cuộc sống là trên dây và The Walk cuối cùng chứng minh nó. Những chóng mặt 16 phút và số ít theo là các exhilarating nhất trong thời gian gần đây, trong đó có một cống sâu sắc đến các tháp và một thành phố vẫn còn đứng. Những hình ảnh cuối cùng là của riêng chiến thắng cao dây Zemeckis ', pha trộn công nghệ cao và trái tim vào một điều đẹp.
Các trình tự mà làm cho phần còn lại dẻo dai là đi bộ chính nó. Trình tự rất cao-wire được thực thở hổn hển thai. Nhìn thấy nó trong 3D trên màn hình lớn nhất có sẵn.
Dây, và người đàn ông trên nó Điều quan trọng là; khoảng trống bên dưới, và niềm vui lây tuyệt khi anh chinh phục xong. Bộ phim, và Gordon-Levitt, tỏa sáng trong hành động cuối cùng này, như chúng ta xem, với trái tim của chúng tôi trong miệng, hơi thở bị đình chỉ, chờ đợi cho anh ta để trở lại một cách an toàn để phía bên kia.
The Walk là tốt nhất và dễ dàng thích nhất cho mình nhân vật gây cười, có được-up-and-go tốc độ, tính thẩm mỹ và máy tính tạo ra thông minh (quan điểm buộc tiện lợi thông qua giấy tờ, liền mạch camera thủ đoạn gian trá - danh sách này đặc biệt có thể đi). Bộ phim là sự cổ vũ ba loại đi chơi; vintage, cái bệnh viện, và tại thời chân thành.
Ở đây, Zemeckis bao giờ bỏ lỡ. Camera swirls kiên nhẫn, trên cao, bên dưới, luôn luôn ở đúng nơi. Như thể miêu tả một sợi dây đi bộ đã không phải là một kinh nghiệm đủ cao, Zemeckis, các whiz, làm cho chắc chắn rằng bạn cảm thấy mọi cảm giác lịch sự cuối cùng của máy tính tạo ra thắc mắc
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: