Conflicting ConsciencesSasuke bundled in his blanket, eyes narrowed as dịch - Conflicting ConsciencesSasuke bundled in his blanket, eyes narrowed as Việt làm thế nào để nói

Conflicting ConsciencesSasuke bundl

Conflicting Consciences

Sasuke bundled in his blanket, eyes narrowed as he tried to contain his anger. Why the hell did Shikamaru keep him from being in the special op ANBU squad with Temari and the others? He would be of much better help in getting back Sakura than Tenten, Shino, or Kiba. Apparently Shikamaru had thought differently.

"Shikamaru, I want to go with the special op squad." Sasuke tried to sound as polite and agreeable as possible.

Shikamaru raised an eyebrow. "You're needed here."

"No, I'm not." Sasuke answered back readily. "I'll be of better assistance in the special op group."

"One doujutsu wielder is enough for that group, Sasuke. We need your Sharingan here." Shikamaru said stoically. The others tried not to listen as they bent to work, beginning the task of setting up camp.

"But Hinata and Kakashi-sensei are here. Surely two doujutsu users is enough here. Shouldn't we even it out?"

Shikamaru frowned. "Sasuke, I am the captain of this mission. With both Neji and Temari in the special op group, it means I have sole authority. You're staying and that's the end of it."

Sasuke gritted his teeth as his Sharingan flashed and his hands clenched, as he wished to punch the arrogant smirk off of Shikamaru's face.

Shikamaru watched him warily. "If you can't handle your temper, Sasuke, then we both know you're not ready for a special op team. This conversation is over."

Damn Shikamaru. Sasuke glared into the darkness. He knew the reason Shikamaru had kept him behind was because he didn't trust him with his dear Temari. That had to be it. Or perhaps he just didn't trust him at all.

"Hey Sasuke-teme!" Naruto greeted him cheerfully as he sat down beside him. "Why do you look so grumpy?" Sasuke just glared at him.

Naruto sighed. "I know, I wanted to go after Sakura-chan too, but we have to listen to the others. We can't just go running off, ne? Besides, they won't engage the Akatsuki until we arrive. If they find out where the base is, they're going to send the coordinates to us and wait for our arrival."

Sasuke didn't answer as he shifted in his blanket.

Naruto shivered. "It's freezing."

"Hn."

"…Sasuke…why didn't you tell me before about what Itachi did to Sakura-chan?"

"It wasn't any of your business." Sasuke snapped, regretting it a second later. It was as much Naruto's business as it was his. Sakura was like a sister to Naruto, and he deserved to know. "…sorry."

"It's alright." Naruto whispered wearily. "Don't worry Sasuke. We're going to get her back. After all, we have three ANBU teams looking for her—plus us and Kakashi-sensei and Gai-sensei! And the Sand ANBU…but we're missing some of them now that they're gone on the special mission…"

Sasuke shook his head with a small sigh.

Naruto grinned, "Oi. Don't you think it was smart of Sakura-chan to leave us that note in the snow?"

"Hn."

"I wouldn't have thought of it."

"Of course you wouldn't have, dobe." Sasuke snapped unconsciously, reverting back to his old self from the genin days, an arrogant little boy who always picked fights with Naruto. It struck him as odd, the way he had responded. Especially since he had never lowered himself to name-calling after he'd left Konoha.

"Sasuke-teme!" Naruto cut back. Sasuke expected him to be furious, but he noticed a small glint in Naruto's eyes. He was enjoying the bantering almost as much as Sasuke was.

I'm getting our teammate back, Sakura-chan. When you see him again, he'll be just like you remember him. He'll be Sasuke again. Naruto whispered fervently to himself as he thought of a comeback, while also waiting for Sasuke's response.

There was none.

Itachi's powerful and seemingly undaunted stride did not go unnoticed by Sakura. As they flashed through the trees she wondered fleetingly if he ever became tired. It seemed as if his reserves of strength and stamina were limitless. Sakura had guessed that after being so close to the Grass Country border they would enter, but so far they had remained in River, even if it was only the edges.
After becoming an ANBU, Sakura had been forced to memorize country borders and determine the difference in foliage and temperature depending on the country she was in. She could tell that she was still in River from the dampness that hung in the air that was only familiar to River and Rain. It was more humid than wet, like in Mist, and it was thick. It stuck in her lungs and made it hard to breathe as they went.

The snow didn't help either.

Sakura couldn't understand how the thickness and wetness of the air could stay, as well as the frigid dryness of winter. The mixture made breathing painful. How Itachi could continue to run at his resolute pace was a mystery to her.

The strangeness of being trapped in Itachi's arms was growing on her. Sakura knew she couldn't move, since that would cause Itachi to shift or maybe even drop her or fall himself. She couldn't afford to let that happen. The consequences would be…devastating.

But she didn't like the trapped feeling she felt in his arms. There was nothing she could do and the fear that Itachi could do anything he wished to her nagged in the back of her mind. She hated it. Every time he slowed down even for a second to regain his bearings on his packs as well as her, her mind began panicking.

What would he do to her? Was he going to rape her again? Dear god I can't fight him off! …I'm too weak! I can't do it, I can't, I can't! …No please don't let him touch me. Sasuke-kun! Neji-kun! Lee-kun! …Deidara!…and yet her fears were never realized. Nothing ever happened, and yet the disgusting dirty feeling remained, choking her in self-revulsion.

But that wasn't what made her stomach roil in disgust and loathing. No, it was something much more horrible than the memories of her rape.

It was the fact that his arms felt good, and that she didn't deny that a part of her mind loved the feeling, the warmth, the smell of him.

That scared her more than her own hopelessness. Mainly because she feared that if anything happened, not only could she not stop it…perhaps she wouldn't want to. Stop talking like that Sakura; it's only your body talking. Her ANBU voice sliced through the silence, trying to bring her back to reality. Your body might betray you to him, but you can't let your mind do the same. You hate him. He killed Sasuke's family in cold blood. He murdered his own parents. No one can love a man like that.

Sakura breathed in a shaky breath, trying to calm herself. Why couldn't she be more strong and stable like Tsunade-sensei or Temari of the Sand? Or Tenten or Ino? Even Hinata had an inner strength that shined in times like these. Why couldn't Sakura find her own strength? Surely true strength wasn't just about muscles and chakra? There had to be more than that.

"Stop fidgeting."

Itachi's voice was cold, like the air around them. It was a command, pure and simple. There was no room for argument. Sakura merely froze in place, obeying his orders without question. Before…before she would have said no and fought back. But she couldn't do anything now. She was cold, injured, fatigued, drained of chakra…and for once in her life, Sakura didn't have a plan.

The genius tactician of group seven was completely stumped.

It was in that moment that she realized Naruto had been wrong about something. No matter how much spirit she had at the moment, no matter how much she wished to fight Itachi, her body just wouldn't move. She couldn't find any strength inside of herself. Naruto had always said that if you believed you could still fight, then you could. He was wrong.

Sakura closed her eyes as they continued whipping through the trees. She merely listened to the sound of Itachi's breathing, and the soft sound his sandals made when they hit the snow-laden trees. It was almost soothing. If she had been in anyone else's arms, she wouldn't have felt so apprehensive; she might have found it romantic. Now…now she was horrified of what her body might do. She wouldn't allow it to betray her.

You're weak Sakura, live with it. There is nothing you can do. Don't you remember what the Hyugas say? You destiny and limits are already fixed. You can't become stronger. All that training you did was useless. It only made you complacent. You thought you were strong enough to fight off anyone you came across.

And if you couldn't you thought you could formulate a plan of escape.

What now Sakura?

Oh great one, I ask again: what now?

You're pathetic and useless, just a plaything for any man who can get his hands on you.

That's all you'll ever be.

Sakura was almost shocked at her own self-vehemence. But she wasn't. She only felt ashamed that it was true. If Itachi wanted to rape her again, he'd have no trouble doing so. She'd merely be like clay in his hands, soft and malleable, able to be manipulated and used, then put back on a shelf for later. She couldn't fight back because she was weak and helpless and drained of chakra and strength.

She should never have been allowed to become ANBU.

She would have continued cursing and beating herself up, when Itachi jumped down from a limb and landed on packed earth. Wait—packed? Sakura opened her eyes as she looked around. They were at the edge of a town, in a small alleyway.

It was small and rather broken down, but Sakura saw lights in a few windows. No one was outside, however, as the snow continued to fall effortlessly. Itachi continued to carry Sakura quickly across the ground as they came upon an inn.

Itachi walked inside without knocking, which didn't surprise Sakura. The damned Uchiha thought he owned everything. The man at the counter jumped when they entered, standing straight from where he had been slumped against the counter. An old woman sat in a chair next to the young man, watching Itachi and Sakura with a kind, warm smile.

"Hello there. May I help you?"

"One room."

Itachi didn't even try to sound kind. The old woman's eyes flashed, but she continued to
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Xung đột Consciences

Sasuke đóng gói trong chăn của mình, đôi mắt thu hẹp như ông đã cố gắng để chứa sự tức giận của mình. Tại sao các địa ngục đã làm Shikamaru giữ anh ta từ đang trong đội đặc biệt op ANBU với Temari và những người khác? Ông sẽ nhiều giúp đỡ tốt hơn trong việc trở lại Sakura hơn Tenten, Shino hoặc Kiba. Rõ ràng Shikamaru đã nghĩ một cách khác nhau.

"Shikamaru, tôi muốn đi với đội hình đặc biệt op."Sasuke đã cố gắng để âm thanh như lịch sự và dễ chịu như tốt.

Shikamaru nâng lên một lông mày."Bạn đang cần thiết ở đây."

"Không, tôi không phải." Sasuke trả lời trở lại dễ dàng. "I be hỗ trợ tốt hơn trong nhóm đặc biệt op."

"Một doujutsu wielder là đủ cho nhóm đó, Sasuke. Chúng ta cần Sharingan của bạn ở đây." Shikamaru cho biết stoically. Những người khác đã cố gắng không để lắng nghe họ uốn cong để làm việc, bắt đầu nhiệm vụ thiết lập trại.

"nhưng Hinata và Kakashi-sensei đang ở đây. Chắc chắn hai doujutsu người sử dụng là đủ ở đây. Không nên chúng tôi thậm chí nó ra? "

Shikamaru cau mày. "Sasuke, tôi là thuyền trưởng của sứ mệnh này. Với cả Neji và Temari trong nhóm đặc biệt op, nó có nghĩa là tôi có thẩm quyền duy nhất. Bạn đang ở và đó là kết thúc của nó."

Sasuke gritted răng của mình như ông Sharingan nhảy và bàn tay của mình clenched, như ông muốn để đấm smirk kiêu ngạo tắt của Shikamaru của khuôn mặt.

Shikamaru warily dõi anh ta. "Nếu bạn không thể xử lý của bạn bình tĩnh, Sasuke, sau đó cả hai chúng tôi biết bạn đã không sẵn sàng cho một nhóm đặc biệt op. Chuyện này là hơn."

Damn Shikamaru. Sasuke glared vào bóng tối. Ông biết lý do Shikamaru đã giữ anh ta đằng sau là bởi vì ông không tin tưởng anh ta với Temari thân yêu của mình. Đó phải là nó. Hoặc có lẽ ông không tin anh ta cả.

"Hey Sasuke-teme!" Naruto chào đón anh ta vui vẻ khi ông ngồi bên cạnh anh ta. "Tại sao bạn trông như vậy grumpy?" Sasuke chỉ glared vào anh ta.

Naruto thở dài. "Tôi biết, tôi muốn đi sau khi Sakura-chan quá, nhưng chúng ta phải lắng nghe những người khác. Chúng tôi không thể chỉ đi chạy ra, ne? Bên cạnh đó, họ sẽ không tham gia Akatsuki cho đến khi chúng tôi đến. Nếu họ tìm hiểu các cơ sở ở đâu, họ sẽ gửi các tọa độ cho chúng tôi và chờ đợi cho đến chúng tôi."

Sasuke không trả lời khi ông chuyển trong chăn của mình

Naruto shivered. "It's đóng băng."

"Hn."

"…Sasuke... tại sao anh không nói với tôi trước về Itachi những gì đã làm với Sakura-chan?"

"Nó không phải bất kỳ doanh nghiệp của bạn." Sasuke gãy, hối hận nó sau đó. Nó đã như là kinh doanh của Naruto nhiều như nó đã là ông. Sakura giống như chị em với Naruto, và ông xứng đáng để biết. "... xin lỗi."

"Đâu." Naruto thì thầm wearily. "Đừng lo lắng Sasuke. Chúng tôi đang đi để có được cô ấy trở lại. Sau khi tất cả, chúng tôi có ba đội ANBU tìm kiếm của mình-cộng với chúng tôi và Kakashi-sensei và Gai-sensei! Và ANBU cát... nhưng chúng tôi đang thiếu một số người trong số họ bây giờ mà họ đang đi vào nhiệm vụ đặc biệt... "

Sasuke bắt đầu với một sigh nhỏ.

Naruto grinned,"Oi. Không bạn nghĩ rằng nó đã được thông minh của Sakura-chan để lại cho chúng tôi lưu ý rằng trong tuyết?"

"Hn."

"Tôi sẽ không có suy nghĩ của nó."

"Tất nhiên bạn sẽ không có, dobe." Sasuke bị gãy vô thức, quay trở lại tự cũ của mình từ những ngày genin, một cậu bé kiêu ngạo người luôn chọn chiến đấu với Naruto. Nó đánh anh ta như là lẻ, cách ông đã trả lời. Đặc biệt là kể từ khi ông đã không bao giờ giảm mình để tên gọi sau khi ông đã rời Konoha.

"Sasuke-teme!" Naruto cắt giảm. Sasuke mong đợi anh ta phải tức giận, nhưng ông nhận thấy một glint nhỏ trong Naruto của mắt. Ông đã thưởng thức các bantering gần như Sasuke là.

tôi nhận được đồng đội của chúng tôi trở lại, Sakura-chan. Khi bạn nhìn thấy anh ta một lần nữa, ông sẽ giống như bạn nhớ anh. Ông sẽ là Sasuke một lần nữa. Naruto thì thầm fervently cho mình như ông nghĩ của một sự trở lại, trong khi cũng chờ đợi phản ứng của Sasuke.

có là không.

của Itachi mạnh mẽ và dường như đã stride đã không đi không hề do Sakura. Khi họ nhảy qua những cây cô tự hỏi fleetingly nếu ông bao giờ trở nên mệt mỏi. Nó có vẻ như nếu ông dự trữ của sức mạnh và sức chịu đựng được vô hạn. Sakura có đoán rằng sau khi là như vậy gần biên giới quốc gia cỏ họ sẽ nhập, nhưng cho đến nay họ đã ở lại trong sông, ngay cả khi nó đã là chỉ là các cạnh.
sau khi trở thành một ANBU, Sakura đã bị buộc phải ghi nhớ biên giới quốc gia và xác định sự khác biệt trong tán lá và nhiệt độ tùy thuộc vào quốc gia cô vào. Cô có thể nói rằng cô ấy đã vẫn còn trong sông từ dampness treo trong không khí chỉ là quen thuộc với sông và mưa. Đó là ẩm ướt hơn so với ẩm ướt, như trong sương mờ, và nó đã được dày. Nó bị mắc kẹt trong phổi của mình và làm cho nó khó thở như họ đã đi.

Tuyết không giúp một trong hai.

Sakura không thể hiểu làm thế nào dày và wetness của không khí có thể ở lại, cũng như khô lạnh của mùa đông. Hỗn hợp thực hiện thở đau đớn. Cách thức Itachi có thể tiếp tục chạy ở tốc độ kiên quyết của mình là một bí ẩn để cô

sự khác lạ của bị mắc kẹt trong cánh tay của Itachi ngày càng tăng về cô ấy. Sakura biết cô không thể di chuyển, kể từ khi đó sẽ gây ra Itachi để thay đổi hoặc thậm chí có thể thả cô ấy hay giảm mình. Cô không thể đủ khả năng để điều đó xảy ra. Những hậu quả sẽ là... tàn phá.

nhưng cô ấy không thích cảm giác bị mắc kẹt cô cảm thấy trong cánh tay của mình. Có là không có gì cô có thể làm và những lo sợ rằng Itachi có thể làm bất cứ điều gì ông muốn để cô ấy nagged ở mặt sau của tâm trí của mình. Bà ta ghét nó. Mỗi khi ông làm chậm lại xuống ngay cả đối với một thứ hai để lấy lại mình vòng bi trên gói của mình cũng như cô, tâm trí của cô bắt đầu panicking.

ông sẽ làm gì với cô? Ông ấy tìm cưỡng hiếp cô ấy một lần nữa? Thân yêu Thiên Chúa, tôi không thể chống lại! …Tôi là quá yếu! Tôi không thể làm điều đó, tôi có thể không, tôi không thể! …Không xin vui lòng không để cho anh ta chạm vào tôi. Sasuke-kun! Neji-kun! Lee-kun! …Deidara!... và chưa nỗi sợ hãi của cô đã không bao giờ nhận ra. Không có gì đã từng xảy ra, và được cảm giác bẩn kinh tởm vẫn, nghẹt thở của cô trong tự-revulsion.

nhưng đó không phải là những gì làm cho dạ dày của cô roil trong ghê tởm và sự không ưa. Không, nó là một cái gì đó khủng khiếp hơn nhiều hơn những kỷ niệm của cô hiếp dâm.

nó là một thực tế rằng cánh tay của mình cảm thấy tốt, và rằng cô không phủ nhận rằng một phần của tâm trí của mình yêu cảm giác ấm áp, mùi của anh ta.

Mà sợ cô ấy nhiều hơn tuyệt vọng của riêng mình. Chủ yếu là vì cô sợ rằng nếu bất cứ điều gì đã xảy ra, không chỉ bà không thể dừng nó... có lẽ cô ấy không muốn đến. Ngừng nói chuyện như thế Sakura; nó là chỉ có cơ thể của bạn, nói. Tiếng nói của mình ANBU thái lát qua sự im lặng, cố gắng để mang lại cho cô ấy trở lại với thực tế. Cơ thể của bạn có thể phản bội bạn với anh ta, nhưng anh không thể để tâm trí của bạn làm như vậy. Bạn ghét anh ta. Hắn đã giết gia đình của Sasuke trong máu lạnh. Hắn đã sát hại cha mẹ mình. Không ai có thể yêu một người đàn ông như thế.

Sakura hít trong một hơi thở run rẩy, cố gắng bình tĩnh mình. Tại sao cô không thể mạnh mẽ hơn và ổn định như Tsunade-sensei hoặc Temari cát? Hoặc Tenten hoặc Ino? Hinata thậm chí có một sức mạnh nội tâm shined trong lần như thế này. Tại sao Sakura không thể tìm thấy sức mạnh của chính mình? Sức mạnh thực sự chắc chắn không chỉ là về cơ bắp và chakra? Có phải là nhiều hơn thế.

"Stop fidgeting."

Itachi của giọng nói là lạnh, giống như không khí xung quanh họ. Nó là một chỉ huy, tinh khiết và đơn giản. Có là không có chỗ cho đối số. Sakura chỉ đóng băng ở vị trí, tuân theo lệnh của ông mà không có câu hỏi. Trước khi... trước khi cô đã nói rằng không có và đã chiến đấu trở lại. Nhưng cô không thể làm bất cứ điều gì bây giờ. Cô đã lạnh, bị thương, mệt mỏi, để ráo nước Chakra... và để có một lần trong cuộc sống của cô, Sakura không có một kế hoạch.

tactician thiên tài của nhóm 7 hoàn toàn stumped.

nó là trong thời điểm này rằng cô nhận ra rằng Naruto đã sai lầm về một cái gì đó. Không có vấn đề bao nhiêu tinh thần mà cô đã có tại thời điểm này, không có vấn đề bao nhiêu cô muốn chiến đấu Itachi, cơ thể của mình chỉ sẽ không di chuyển. Cô không thể tìm thấy bất kỳ sức mạnh bên trong của mình. Naruto đã luôn luôn nói rằng nếu bạn tin rằng bạn vẫn có thể chiến đấu, sau đó bạn có thể. Ông là sai.

Sakura đóng cửa đôi mắt của cô như họ tiếp tục whipping thông qua cây. Cô chỉ nghe âm thanh Itachi thở, và mềm âm thanh dép của ông được thực hiện khi họ nhấn những cây tuyết-laden. Nó là gần như nhẹ nhàng. Nếu cô đã có trong tay người khác, cô sẽ không có cảm thấy như vậy sợ hãi; cô có thể đã tìm thấy nó lãng mạn. Bây giờ... bây giờ cô đã sợ hãi của những gì cơ thể của mình có thể làm. Cô sẽ không cho phép nó để phản bội cô

bạn đang yếu Sakura, sống với nó. Không có gì bạn có thể làm. Bạn có nhớ những gì các Hyugas nói không? Bạn số phận và giới hạn đã được cố định. Bạn không thể trở nên mạnh mẽ hơn. Đào tạo của tất cả đó bạn đã làm là vô ích. Nó chỉ làm cho bạn tự mãn. Bạn nghĩ rằng bạn đã đủ mạnh để chống lại bất cứ ai bạn đã xem qua.

và nếu bạn không thể suy nghĩ của bạn, bạn có thể xây dựng một kế hoạch thoát.

những gì bây giờ Sakura?

Oh tuyệt vời nhất, tôi hỏi một lần nữa: những gì bây giờ?

bạn đang pathetic và vô dụng, chỉ là một đồ chơi cho bất kỳ người đàn ông đã có thể có được bàn tay của mình trên bạn.

đó là tất cả các bạn đã bao giờ có.

Sakura đã gần như bị sốc lúc mình tự-vehemence. Nhưng cô đã không. Cô chỉ cảm thấy xấu hổ rằng nó là đúng sự thật. Nếu Itachi muốn cưỡng hiếp cô ấy một lần nữa, ông sẽ không có sự cố làm như vậy. Cô ấy sẽ chỉ như đất sét trong tay của mình, mềm và dễ uốn, có thể được chế tác và được sử dụng, sau đó đưa trở lại trên một kệ cho sau này. Cô không thể chiến đấu trở lại bởi vì cô còn yếu kém và bất lực và để ráo nước của chakra và sức mạnh.

Cô nên không bao giờ có được cho phép để trở thành ANBU.

cô đã có thể tiếp tục nguyền rủa và đập mình lên, khi Itachi đã nhảy xuống từ một cánh và hạ cánh trên trái đất bữa. Chờ đợi — Bữa? Sakura mở mắt của cô khi cô nhìn xung quanh. Họ đã ở rìa của thị trấn, trong một ngõ hẻm nhỏ.

nó là nhỏ và thay vì phá vỡ xuống, nhưng Sakura thấy đèn trong một vài windows. Không có ai đã ở bên ngoài, Tuy nhiên, như tuyết tiếp tục giảm dễ dàng. Itachi tiếp tục thực hiện Sakura nhanh chóng trên mặt đất như họ đến khi một inn.

Itachi đi bên trong mà không có va chạm, mà đã không ngạc nhiên Sakura. Damned Uchiha nghĩ ông sở hữu tất cả mọi thứ. Người đàn ông tại quầy nhảy khi họ nhập vào, đứng thẳng từ nơi ông đã được giảm mạnh chống lại các truy cập. Một bà già ngồi trên ghế bên cạnh người đàn ông trẻ, xem Itachi và Sakura với một loại, ấm nụ cười.

"Xin chào. Tôi có thể giúp bạn?"

"Một phòng."

Itachi thậm chí không cố gắng để âm thanh loại. Đôi mắt của người phụ nữ cũ nhảy, nhưng cô vẫn tiếp tục
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Xung đột lương tâm Sasuke gói trong chăn của mình, đôi mắt nheo như ông đã cố gắng để có sự tức giận của mình. Thế quái nào mà Shikamaru giữ anh ta từ được trong op đặc biệt Anbu đội hình với Temari và những người khác? Ông sẽ được giúp đỡ tốt hơn nhiều trong việc trở lại Sakura hơn Tenten, Shino, Kiba hay. Rõ ràng Shikamaru đã nghĩ khác nhau. "Shikamaru, tôi muốn đi với đội hình op đặc biệt." Sasuke đã cố gắng để âm thanh như lịch sự và dễ chịu nhất có thể. Shikamaru nhướn mày. "Bạn đang cần thiết ở đây." "Không, tôi không." Sasuke trả lời lại dễ dàng. "Tôi sẽ được hỗ trợ tốt hơn trong nhóm op đặc biệt." "Một doujutsu chủ nhân là đủ cho nhóm, Sasuke. Chúng ta cần Sharingan của bạn ở đây." Shikamaru nói stoically. Những người khác cố gắng không nghe khi họ cúi xuống để làm việc, bắt đầu nhiệm vụ xây dựng trại. "Nhưng Hinata và Kakashi-sensei đang ở đây. Chắc chắn hai người dùng doujutsu là đủ ở đây. nên chúng tôi thậm chí không ra?" Shikamaru cau mày. "Sasuke, tôi là đội trưởng của sứ mệnh này. Với cả hai Neji và Temari trong nhóm op đặc biệt, nó có nghĩa là tôi có quyền duy nhất. Bạn đang ở và đó là kết thúc của nó." Sasuke nghiến răng như Sharingan của mình lóe lên và tay nắm chặt, như ông muốn đấm nụ cười kiêu ngạo khỏi mặt Shikamaru. Shikamaru nhìn anh một cách thận trọng. "Nếu bạn không thể xử lý bình tĩnh, Sasuke, sau đó cả hai chúng tôi biết bạn không sẵn sàng cho một đội bóng op đặc biệt. Cuộc trò chuyện này đã kết thúc." Chết tiệt Shikamaru. Sasuke nhìn trừng trừng vào bóng tối. Ông biết lý do Shikamaru đã giữ anh ta sau là vì ông không tin tưởng anh ta với Temari thân yêu của mình. Mà phải là nó. Hoặc có lẽ anh đã không tin tưởng anh ta cả. "Này Sasuke-teme!" Naruto vui vẻ chào đón anh khi anh ngồi xuống bên cạnh anh. "Tại sao bạn trông rất gắt gỏng?" Sasuke chỉ nhìn anh trừng trừng. Naruto thở dài. "Tôi biết, tôi muốn đi sau khi Sakura-chan quá, nhưng chúng ta phải lắng nghe những người khác. Chúng ta có thể không chỉ bỏ chạy, ne? Bên cạnh đó, họ sẽ không tham gia Akatsuki cho đến khi chúng tôi đến. Nếu họ tìm thấy ra nơi mà các cơ sở là, họ sẽ gửi các tọa độ cho chúng ta và chờ đợi cho đến của chúng tôi. " Sasuke không trả lời khi ông chuyển trong chăn của mình. Naruto rùng mình. "Nó đóng băng." "Hn." "... Sasuke ... tại sao anh không nói với tôi trước khi về những gì Itachi đã làm với Sakura-chan?" "Đó không phải là bất kỳ của doanh nghiệp." Sasuke ngắt lời, hối hận về nó một lần thứ hai sau đó. Đó là nhiều doanh nghiệp của Naruto như nó là của mình. Sakura như một người em gái Naruto, và ông xứng đáng để biết. "... Xin lỗi." "Không sao đâu." Naruto thì thầm mệt mỏi. "Đừng lo lắng Sasuke. Chúng ta sẽ có được cô ấy trở lại. Sau khi tất cả, chúng tôi đã ba đội Anbu tìm kiếm của mình cộng với chúng tôi và thầy Kakashi và Gai-sensei! Và Anbu Cát ... nhưng chúng ta đang thiếu một số trong số họ bây giờ mà họ đang đi vào nhiệm vụ đặc biệt ... " Sasuke lắc đầu với một tiếng thở dài nhỏ. Naruto cười toe toét, "Này. Em không nghĩ rằng đó là thông minh của Sakura-chan để lại cho chúng tôi lưu ý rằng trong tuyết? " "Hn." "Tôi sẽ không nghĩ về nó." "Tất nhiên bạn sẽ không có, ngốc." Sasuke ngắt lời một cách vô thức, trở lại là chính mình từ những ngày genin, một cậu bé kiêu ngạo, luôn luôn chọn chiến đấu với Naruto. Nó đánh anh ta như kỳ lạ, cách ông đã trả lời. Đặc biệt là kể từ khi ông đã không bao giờ hạ thấp mình để gọi tên sau khi anh rời Konoha. "Sasuke-teme!" Naruto cắt giảm. Sasuke mong đợi anh ta rất tức giận, nhưng ông nhận thấy một tia sáng lóe lên trong đôi mắt nhỏ của Naruto. Ông đã được thưởng thức những đùa cợt gần như là nhiều như Sasuke. tôi nhận được đồng đội của chúng tôi trở lại, Sakura-chan. Khi bạn nhìn thấy anh ta một lần nữa, anh ta sẽ được giống như bạn nhớ anh ấy. Anh ấy sẽ Sasuke một lần nữa. Naruto thì thầm nhiệt thành với chính mình khi nghĩ về một sự trở lại, trong khi cũng chờ đợi phản ứng của Sasuke. Có không. mạnh mẽ và dường như không hề nản chí sải chân của Itachi đã không đi không được chú ý bởi Sakura. Khi họ nhảy qua cây cô tự hỏi fleetingly nếu anh ta trở nên mệt mỏi. Dường như dự trữ của mình về sức mạnh và sức chịu đựng là vô hạn. Sakura đã đoán rằng sau khi được quá gần với biên giới cỏ Nước họ sẽ nhập, nhưng cho đến nay họ vẫn còn ở sông, thậm chí nếu nó chỉ có các cạnh. Sau khi trở thành một Anbu, Sakura đã bị buộc phải ghi nhớ và biên giới quốc gia xác định sự khác biệt trong tán lá và nhiệt độ tùy thuộc vào quốc gia cô đã được in Cô có thể nói rằng cô ấy vẫn còn ở sông từ ẩm ướt treo trong không khí mà chỉ quen thuộc với sông và mưa. Nó đã được nhiều ẩm ướt hơn, như trong sương mù, và nó đã được dày. Nó bị mắc kẹt trong phổi của cô và làm cho nó khó thở khi họ đi. Tuyết đã không giúp được gì. Sakura không thể hiểu làm thế nào độ dày và độ ẩm của không khí có thể ở lại, cũng như khô lạnh lẽo của mùa đông. Hỗn hợp này được thực hiện thở đau đớn. Làm thế nào Itachi có thể tiếp tục chạy với tốc độ kiên quyết của ông là một bí ẩn đối với cô. Các lạ bị mắc kẹt trong vòng tay của Itachi đã được phát triển trên của cô. Sakura biết cô không thể di chuyển, từ đó sẽ gây ra Itachi để thay đổi hoặc thậm chí có thể thả mình hoặc rơi mình. Cô không thể đủ khả năng để điều đó xảy ra. Hậu quả sẽ là ... tàn phá. Nhưng cô không thích cảm giác bị mắc kẹt cô cảm thấy trong vòng tay của mình. Không có gì cô có thể làm và nỗi sợ hãi rằng Itachi có thể làm bất cứ điều gì ông muốn cằn nhằn của cô trong tâm trí cô. Cô ghét nó. Mỗi lần ông bị chậm lại dù chỉ một giây để lấy lại vòng bi của mình vào gói của mình cũng như của mình, tâm trí cô bắt đầu hoảng loạn. Những gì ông sẽ làm gì với cô ấy? Được anh sẽ cưỡng hiếp cô? Thân thần tôi không thể chống lại anh ta ra! ... Tôi quá yếu! Tôi không thể làm điều đó, tôi không thể, tôi không thể! Không ... xin đừng để anh ấy chạm vào tôi. Sasuke-kun! Neji-kun! Lee-kun! Deidara ...! ... Nhưng nỗi sợ hãi của cô đã không bao giờ nhận ra. Không có gì từng xảy ra, nhưng cảm giác kinh tởm bẩn được giữ lại, nghèn nghẹn nơi tự sự lây bệnh. Nhưng đó không phải là những gì làm cho quậy nổi bùn dạ dày của cô trong sự ghê tởm và ghê tởm. Không, đó là một cái gì đó khủng khiếp hơn nhiều so với những ký ức hiếp dâm cô. Đó là một thực tế là cánh tay của mình cảm thấy tốt, và rằng cô không phủ nhận rằng một phần của tâm trí cô yêu cảm giác, sự ấm áp, mùi của anh ta. rằng cô sợ hơn tuyệt vọng của riêng mình. Chủ yếu là bởi vì cô ấy sợ rằng nếu bất cứ điều gì xảy ra, không chỉ có thể cô ấy không ngăn chặn nó ... có lẽ cô ấy sẽ không muốn. Ngừng nói chuyện như thế Sakura; nó chỉ cơ thể của bạn nói chuyện. Giọng nói Anbu cô cắt qua sự im lặng, cố gắng để đưa cô trở lại với thực tế. Cơ thể của bạn có thể phản bội bạn với anh ta, nhưng bạn không thể để cho tâm trí của bạn làm như vậy. Bạn ghét anh ta. Ông ta đã giết gia đình của Sasuke trong máu lạnh. Ông bị sát hại cha mẹ của mình. Không ai có thể yêu một người đàn ông như thế. Sakura hít vào một hơi thở run run, cố gắng bình tĩnh bản thân mình. Tại sao cô ấy không thể được mạnh mẽ và ổn định hơn như Tsunade-sensei hoặc Temari của cát? Hoặc Tenten hoặc Ino? Thậm chí Hinata đã có một sức mạnh nội tâm tỏa sáng trong thời gian như thế này. Tại sao không thể Sakura tìm thấy sức mạnh của mình? Sức mạnh chắc chắn đúng là không chỉ là về cơ bắp và chakra? Phải có nhiều hơn thế. "Stop sốt ruột." giọng nói của Itachi là lạnh, giống như không khí xung quanh. Đó là một lệnh, tinh khiết và đơn giản. Không có chỗ cho cuộc tranh luận. Sakura chỉ bị đóng băng tại chỗ, tuân theo mệnh lệnh của mình mà không có câu hỏi. Trước khi ... trước khi cô đã có thể nói không có và chiến đấu trở lại. Nhưng cô không thể làm bất cứ điều gì ngay bây giờ. Cô lạnh, bị thương, mệt mỏi, để ráo nước chakra ... và một lần trong cuộc sống của cô, Sakura đã không có một kế hoạch. Chiến lược gia thiên tài của nhóm bảy đã hoàn toàn bối rối. Đó là vào thời điểm đó rằng cô nhận ra Naruto đã sai về một cái gì đó. Không có vấn đề cô có bao nhiêu tinh thần vào lúc này, không có vấn đề cô muốn bao nhiêu để chống lại Itachi, cơ thể cô chỉ sẽ không di chuyển. Cô không thể tìm thấy bất kỳ sức mạnh bên trong của mình. Naruto đã luôn luôn nói rằng nếu bạn tin rằng bạn vẫn có thể chiến đấu, sau đó bạn có thể. Ông đã sai lầm. Sakura nhắm mắt lại khi họ tiếp tục whipping thông qua các cây. Cô chỉ nghe tiếng thở của Itachi, và âm thanh mềm mại dép của mình được thực hiện khi họ nhấn cây tuyết đầy. Nó đã gần như nhẹ nhàng. Nếu cô ấy đã ở trong vòng tay của người khác, cô ấy sẽ không cảm thấy sợ hãi; cô ấy có thể đã tìm thấy nó lãng mạn. Bây giờ ... bây giờ cô ấy đã sợ hãi về những gì cơ thể của mình có thể làm. Cô sẽ không cho phép nó phản bội cô ấy. Cậu yếu Sakura, sống với nó. Không có gì bạn có thể làm là. Bạn không nhớ những gì Hyugas nói? Bạn phận và giới hạn đã được cố định. Bạn không thể khỏe mạnh hơn. Tất cả những gì bạn đã làm đào tạo là vô ích. Nó chỉ làm cho bạn tự mãn. Bạn nghĩ rằng bạn đã đủ mạnh để chống lại bất cứ ai bạn đã xem qua. Và nếu bạn có thể không nghĩ rằng bạn có thể xây dựng một kế hoạch trốn thoát. tại Sakura gì? Oh một tuyệt vời, tôi hỏi lại: những gì bây giờ Bạn thảm hại và vô dụng, chỉ là một thứ đồ chơi cho bất kỳ người đàn ông có thể có được bàn tay của mình về bạn. Đó là tất cả những gì bạn sẽ có. Sakura đã gần như bị sốc tự mãnh liệt của mình. Nhưng cô ấy không. Cô chỉ cảm thấy xấu hổ đó là sự thật. Nếu Itachi muốn cưỡng hiếp cô, anh không có sự cố làm như vậy. Cô chỉ đơn thuần là như đất sét trong tay, mềm và dễ uốn, có thể được thao tác và sử dụng, sau đó đưa trở lại trên kệ cho sau này. Cô không thể chiến đấu trở lại vì cô ấy rất yếu và bất lực và để ráo nước chakra và sức mạnh. Cô sẽ không bao giờ được phép để trở thành Anbu. Cô sẽ tiếp tục chửi rủa và đánh đập mình lên, khi Itachi nhảy xuống từ một chi và hạ cánh trên đóng gói trái đất. Chờ đóng gói? Sakura mở mắt khi cô nhìn xung quanh. Họ đã ở rìa của một thị trấn, trong một con hẻm nhỏ. Đó là nhỏ và khá bị phá vỡ, nhưng Sakura nhìn thấy đèn trong một vài cửa sổ. Không có ai bên ngoài, tuy nhiên, như tuyết tiếp tục rơi dễ dàng. Itachi tiếp tục thực hiện một cách nhanh chóng Sakura trên mặt đất khi họ đi đến một quán trọ. Itachi bước vào trong mà không gõ cửa, mà không ngạc nhiên Sakura. Damned Uchiha nghĩ rằng ông sở hữu tất cả mọi thứ. Người đàn ông tại quầy nhảy khi họ bước vào, đứng thẳng từ nơi ông đã được giảm so với truy cập. Một bà già ngồi trong một chiếc ghế bên cạnh người đàn ông trẻ, xem Itachi và Sakura với một loại, nụ cười ấm áp. "Xin chào bạn. Tôi có thể giúp gì?" "Một phòng." Itachi thậm chí không cố gắng để âm thanh loại. Đôi mắt người phụ nữ già lóe lên, nhưng cô vẫn tiếp tục














































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: