They sat in uncomfortable silence waiting for their orders to come unt dịch - They sat in uncomfortable silence waiting for their orders to come unt Việt làm thế nào để nói

They sat in uncomfortable silence w

They sat in uncomfortable silence waiting for their orders to come until Kise said, “Midorimachi, hadn’t you better dry your hair? You’ll have a headache otherwise.”

Midorima glared at her, but unraveled her dripping pigtails, and squeezed water out of them with a towel retrieved from her bag, looking more and more like a bedraggled dog.

“It’s so long now,” said Kise. “You could do something really nice with that, Midorimachi.”

“It’s unnecessary,” said Midorima, black-faced. Behind her, Kuroko and Kise could both see her teammate craning his head unsubtly towards them. She pulled it all to the side, and loosely braided it, so that it draped over her shoulder. The difference was unsettling.

“You really have no sensibility as a woman,” said Kise.

“Just because I’m not vain like you-“ said Midorima.

“Kise-san has too much,” said Kuroko, quietly.

“Kurokochi, that’s mean! Kagamichi, don’t you think that these two could stand to make more of themselves?”

All three pairs of eyes focused onto him. “Leave me out of this,” he said. “It’s none of my business.”

“It must be boring being on a team with him,” said Kise to Kuroko, mournfully. “Not as boring as being on a team with you, though,” she said to Midorima. “Pass me the ball! Three-pointer. Pass me the ball! Three-pointer. But you seem to be doing well with them.”

“Die,” said Midorima. “Why shouldn’t we do well with our teams?”

“Sometimes you’re difficult to deal with,” said Kuroko calmly. “It’s just that.”

“You’re just thinking too much,” said Midorima, but Kagami thought in that moment about Alex, and being wolf-whistled down the street and talked down to on the court, and maybe he knew about why Kise and Kuroko would be worried about this weirdo getting along with her new team, no matter how good she was.


.0.

“Oh,” said Kasamatsu. “Worst thing about Kise hands down is that she’s more popular with the girls than we are.”

“She is?”

“Oh, yeah,” he said, with the dead resignation of a man pushed past his edge a long time ago. “Bentos, love letters, cheering squads, fanclubs… at least the girls throttle the flow of boys because the last I heard if you wanted to give her a love letter you had to go through our manager, the manager of the soccer club, the student council secretary and the kendo club vice-president.”

“Ah,” said Takao. “People just kind of think Midorima is weird. They’re right, mind you, but that’s pretty much all the attention she gets.”

“Isn’t that good, then?” said Hyuuga. “With Kuroko- well, mostly we forget she’s a girl. Or that she’s there. Sometimes.”

“Sometimes Kise will swap shirts right on the court,” said Kasamatsu mournfully. “She pulls someone aside and uses them as a screen while she does it. It drives opponents mad.”

“It’s good that that won’t work on us, then,” said Riko.

“…that would definitely work on us,” said Koganei. “Are you joking, coach? Look at her.”

“Oh, it drives us mad too,” said Kasamatsu, while Riko tried to and was restrained from stabbing Koganei with a spatula. “Mostly because she’s so careless about it, but there you go.”

“Midorima doesn’t even show her knees if she doesn’t have to,” said Takao. “What’s really intimidating is when she takes off her jacket and the guns come out.” He patted his bicep. “That scares them.”

There was a lull in conversation as everyone looked towards what they had mentally dubbed the ‘troublesome’ table and Midorima’s tall straight back was softened by the long loose braid falling over her shoulder, Kagami’s massive bulk next to her further shrinking the impression of overwhelming, enduring superiority. Kise, just across, was just about as big as Midorima- sleeker, maybe, where Midorima was self-contained.

“I’ve had this thought before,” said Hyuuga, “But they’re really different when they’re not playing basketball.”

Takao looked at Midorima and thought about seeing her at lunch or in between classes, clutching her lucky item, away from everyone else, and at practice, clutching her lucky item, practicing away from everyone else. But the Midorima he’d seen bits of just now, sharp and raw and dangerous, racing towards some pinnacle that no one else could see- “On and off the court, maybe,” he offered.

“That’s where you’re wrong,” said Riko. “This is only the start of the matches! We’re going to be playing basketball all year.”

“Well, if we don’t knock you out first,” said Kasamatsu, putting a portion in his mouth.

“Oh, taunt the losers, sure,” said Takao. “I’m flipping this over now, watch and learn.”

.0.

Riko pawed through her closet and passed Kuroko the swimsuit.

"Sorry for the imposition," said Kuroko, and took it.

"It's alright," said Riko. "But do you really not have any other swimsuits than your old school one or bikinis?"

"I outgrew them," said Kuroko, with a faint air of dissatisfaction. Riko did get the impression that Kuroko would run and do the exercises whether or not she was wearing a bikini while she trained, but just preferred not to go through the rigmarole. Riko didn't blame her.

"Does it fit?" she called.

"Yes," said Kuroko, and stretched her arms above her head as she came around the partition. Kuroko was muscle of an entirely different kind from Riko's, conditioned differently, trained differently. Kuroko could throw a basketball all the way across the court without blinking. It showed, in how Kuroko's shoulders bunched, and the muscles in her forearms moved under her skin. Riko looked again, blinked.

"It's just a little tight around the chest," said Kuroko, confirming her suspicions.

There was a moment of silence as Kuroko stared straight ahead and Riko tried to pretend she hadn't been staring at their number eleven's breasts. They're... there. That's all Riko is willing to cop to.

"Well, if the boys have any energy to care after the workouts are done," said Riko, just cheerful enough, "Then obviously I'm not working you guys hard enough!"

Kuroko nodded, and hid a gulp. It wasn't as though anyone else was going to care about what she trained in.


#enter Momoi #Kuroko-san Aida-san's swimsuit is waaaay too tight for you #everyone else: whelp we're dead

.0.



Meeting one Generation of Miracles member was like explicating the ends of another, the way they bleed into each other, on each other, like old paint-stains on a white wall graffitied beyond recognition, until the center part of them was a muddled mess, and that core was the Teikou middle school basketball team, the place where they’d tangled together so deeply there was almost nothing left to any of them but basketball.

But Aomine appeared to mostly consist of basketball, and there’s her mark on Kise, the flash-bang of her game, the cool dangerous sway; Kuroko, the wild-soft unyielding pressure of total control. There are the contrasts of each other, too, Aomine’s insolent swagger and Kuroko’s calm self-possession, her smirk and Kise’s bright smile. There's Midorima’s beaten-tight game and the way Aomine eels around him, without seeming to, without meaning to, like there’s nothing she’ll ever do better than this.

Kagami plays Aomine and understands for the first time how Teikou has written itself into its children, and how right they are to carry that birthright, how they’ve beaten dominion into a generation of middle schoolers; that defeat can be precipitated on an unbreakable wall of despair.

And here’s Kuroko, again, or the echoes of her, in how Aomine stares at him like a personal disappointment, in how he gasps for breath when she downs him, inescapable, inexorable, unbeatable.

Aomine is waiting for someone to try again, try harder, and Kuroko will never stop trying. Is this what Kagami’s been looking for? Have his senses been dead until now?

Kagami plays Aomine and it’s a revelation; loses and it’s like the first time he tastes air.


.0.

Something that Kaijou isn’t sure if they love or hate Kise for is that in the gap between middle and high school, with no one to shout at her until she thought better of it, she did a gravure shoot, and it always, always came up as part of their opponent’s research.

Fucking always.

Kasamatsu would be the first- the very first, followed in quick succession by the rest of Kaijou’s regulars, pissed off as hell- to point out that Kise in a bikini in all her airbrushed , made-up perfection was not the same, even remotely, as Kise in her basketball unform with her game face on, but Kise with her game face on tended to get there first, and devastate them without so much as a second glance, dazzling.

And there were the actual fans, who were actually much, much worse.

Kaijou sometimes amused themselves by coming up with random rules for opponents who wanted to talk to Kise, or get her autograph, or possibly send their manager to deliver a love letter. “Only if you’re over a hundred and eighty,” was one of the crueller ones, delivered to a point guard who just broke even a little shorter than Kasamatsu himself. “Score at least ten points personally, and we’ll talk.” “What’s your rank in school? Top thirty? Are you joking?” and the ever-popular “You get only three love letters a week? Seriously? Back of the line, punk.”

“Actually I used to get eight,” said the pink-haired punk, who did not break a hundred and eighty but was pretty enough to bypass that, according to the whispered debate currently ongoing in the background, as the club members warmed up for practice and tried to stare down the stranger. “Then I asked them to stop, because my heart is taken. And I’m top ten. Where’s Ki-chan?”

“MOMOCHI,” cried Kise, and threw herself onto his reasonably wide shoulders, where he lifted her up and spun her around, both laughing and so pretty the team’s collective eyes hurt.

“You naughty boy,” she said. “Coming all the way over here just to see little old us? Touou must be
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Họ ngồi trong im lặng khó chịu chờ đợi các đơn hàng của mình tới cho đến khi Kise nói, "Midorimachi, đã không bạn tốt hơn khô mái tóc của bạn? Bạn sẽ có một nhức đầu bằng cách khác."Midorima glared vào cô ấy, nhưng unraveled pigtails nhỏ giọt của cô, và vắt nước ngoài của họ với một khăn Lấy từ túi của mình, tìm kiếm nhiều hơn và nhiều hơn nữa như một con chó bedraggled."Đó là nên dài bây giờ," nói Kise. "Bạn có thể làm điều gì đó thật sự tốt đẹp với điều đó, Midorimachi.""Nó không cần thiết," ông Midorima, phải đối mặt với màu đen. Phía sau của cô, Kuroko và Kise có thể cả hai đều nhìn thấy đồng đội của mình craning đầu unsubtly đối với họ. Cô kéo nó tất cả sang một bên, và lỏng lẻo bện nó, do đó nó draped qua vai của mình. Sự khác biệt là đáng lo ngại."Bạn thực sự đã không có cảm như là một người phụ nữ," nói Kise."Chỉ vì tôi không phải là vô ích như bạn-" nói Midorima."Kise-san có quá nhiều," nói Kuroko, lặng lẽ."Kurokochi, mà là có ý nghĩa! Kagamichi, không bạn nghĩ rằng cả hai có thể đứng để thực hiện nhiều hơn nữa của mình?"Tất cả ba các cặp mắt tập trung vào anh ta. "Leave me trong số này," ông nói. "Nó là không có doanh nghiệp của tôi.""Nó phải được nhàm chán vào một đội ngũ với anh ta," nói Kise để Kuroko, mournfully. "Không phải là nhàm chán như là một nhóm với bạn," Tuy nhiên, cô ấy nói với Midorima. "Vượt qua tôi bóng! Ba-con trỏ. Đưa tôi quả bóng! Ba-con trỏ. "Nhưng bạn dường như đang làm tốt với họ.""Chết," ông Midorima. "Tại sao chúng ta không nên làm tốt với đội của chúng tôi?""Đôi khi bạn đang khó khăn để đối phó với," nói Kuroko bình tĩnh. "Đó là điều đó.""Bạn đang chỉ cần suy nghĩ quá nhiều," nói Midorima, nhưng Kagami nghĩ rằng trong thời điểm đó về Alex, và đang được sói whistled xuống đường phố và nói chuyện xuống trên tòa án, và có lẽ ông biết về tại sao Kise và Kuroko sẽ được lo lắng về này weirdo nhận được cùng với đội ngũ mới của mình, không có vấn đề như thế nào tốt nó..0."Oh," ông Kasamatsu. "Điều tồi tệ nhất về Kise tay xuống là rằng cô ấy là phổ biến hơn với các cô gái hơn chúng tôi.""Cô ấy?""Oh, có," ông nói, với sự từ chức chết của một người đàn ông đẩy qua cạnh của mình một thời gian dài trước đây. "Bentos, chữ cái tình yêu, cổ vũ đội, fanclubs... ít nhất là các cô gái throttle dòng chảy trai bởi vì cuối cùng tôi nghe nói nếu bạn muốn cung cấp cho mình một tình yêu chữ cái bạn đã phải đi thông qua quản lý của chúng tôi, người quản lý câu lạc bộ bóng đá, sinh viên hội đồng bộ trưởng và câu lạc bộ về kendo phó chủ tịch.""Ah," nói Takao. "Người chỉ loại nghĩ rằng Midorima là lạ. Họ nói đúng, tâm trí bạn, nhưng đó là khá nhiều tất cả sự chú ý cô được.""Mà không phải là tốt, sau đó?" nói Hyuuga. "Với Kuroko-tốt, chủ yếu là chúng ta quên mất cô là một cô gái. Hoặc rằng cô là có. Đôi khi.""Đôi khi Kise sẽ trao đổi shirts ngay trên sân," nói Kasamatsu mournfully. "Cô kéo một ai đó sang một bên và sử dụng chúng như là một màn hình trong khi cô ấy muốn nó. It ổ đối thủ điên."Sau đó, "Nó là tốt mà sẽ không hoạt động trên chúng tôi," nói Riko.".. .rằng chắc chắn sẽ làm việc trên chúng tôi," nói Koganei. "Bạn nói đùa, huấn luyện viên? Nhìn vào mình.""Oh, it ổ chúng tôi điên quá," ông Kasamatsu, trong khi Riko đã cố gắng và được hạn chế từ đâm Koganei với một spatula. "Chủ yếu là vì nó là như vậy bất cẩn về nó, nhưng có bạn đi.""Midorima không ngay cả Hiển thị đầu gối của cô nếu cô ấy không có," nói Takao. "Những gì là thực sự đáng sợ là khi cô cất cánh áo của mình và súng ra." Ông patted bicep của mình. "Mà scares chúng."Có là một ru ngu trong cuộc hội thoại như tất cả mọi người nhìn về phía những gì họ có tinh thần gọi là 'khó chịu' bảng và Midorima của cao thẳng trở lại được làm mềm bằng sợi lâu lỏng rơi trên vai của cô, số lượng lớn lớn của Kagami bên cạnh cô tiếp tục thu hẹp lại ấn tượng của ưu thế áp đảo, lâu dài. Kise, chỉ qua, chỉ là về là lớn như Midorima-sleeker, có lẽ, nơi Midorima được khép kín."Tôi đã có điều này suy nghĩ trước khi," nói Hyuuga, "nhưng họ đang thực sự khác nhau khi chúng không chơi bóng rổ."Takao nhìn Midorima và nghĩ về nhìn thấy cô ấy lúc ăn trưa hoặc ở giữa các lớp học, ôm cô may mắn mục, ra khỏi tất cả mọi người khác, và thực hành, ôm mặt hàng may mắn của mình, thực hành ra khỏi tất cả mọi người khác. Nhưng Midorima ông đã nhìn thấy bit chỉ bây giờ, sắc nét và nguyên và nguy hiểm, đua đối với một số đỉnh cao mà không ai khác có thể xem-"Ngày và ra tòa án," có lẽ, ông cung cấp."Đó là nơi bạn đang sai," nói Riko. "Đây là chỉ là sự bắt đầu của các trận đấu! Chúng tôi đang đi để chơi bóng rổ tất cả trong năm nay.""Vâng, nếu chúng tôi không đánh bật bạn ra đầu tiên," nói Kasamatsu, đưa một phần trong miệng của mình.Chắc chắn, "Oh, chế nhạo người thua cuộc," nói Takao. "Tôi đang flipping này bây giờ, xem và tìm hiểu.".0. Riko pawed thông qua các tủ quần áo của mình và thông qua Kuroko áo tắm."Xin lỗi cho việc áp dụng," nói Kuroko, và lấy nó."Nó là alright," nói Riko. "Nhưng bạn thực sự không có bất kỳ quần áo khác hơn của bạn trường học cũ một hoặc bikini?""Tôi outgrew chúng," nói Kuroko, với một không khí mờ nhạt của sự bất mãn. Riko đã nhận được ấn tượng rằng Kuroko sẽ chạy và làm các bài tập hay không nó đã mang một bikini trong khi cô được đào tạo, nhưng chỉ ưa thích không phải đi qua rigmarole. Riko không đổ lỗi cho cô ấy."Hiện nó phù hợp?", cô ấy gọi."Vâng," nói Kuroko, và kéo dài cánh tay của cô ở trên đầu của cô như cô đến xung quanh vùng. Kuroko là cơ bắp của một loại hoàn toàn khác nhau từ Riko, lạnh một cách khác nhau, đào tạo một cách khác nhau. Kuroko có thể ném bóng rổ một tất cả các cách trên tòa án mà không cần nhấp nháy. Nó cho thấy, làm thế nào của Kuroko vai tụ, và di chuyển các bắp thịt trong cánh tay của mình dưới làn da của mình. Riko nhìn một lần nữa, blinked."Nó chỉ là một ít chặt chẽ xung quanh thành phố ngực," nói Kuroko, xác nhận mối nghi ngờ của cô.Có là một khoảnh khắc của sự im lặng như Kuroko stared thẳng về phía trước và Riko đã cố gắng để giả vờ nó đã không nhìn chằm chằm vào số của họ của mười một vú. Họ đang... có. Đó là tất cả Riko là sẵn sàng để cảnh sát đến."Vâng, nếu các bé trai có bất kỳ năng lượng để chăm sóc sau khi các workouts được thực hiện," nói Riko, chỉ cần vui vẻ đủ, "sau đó rõ ràng là tôi không làm việc bạn guys cứng đủ!"Kuroko gật đầu, và giấu một gulp. Nó không phải là mặc dù bất cứ ai khác sẽ chăm sóc về những gì cô đào tạo trong.áo tắm #enter Momoi #Kuroko-san Aida-san là waaaay quá chặt chẽ đối với bạn #everyone khác: con sói chúng ta chết.0. Cuộc họp một thế hệ của Miracles thành viên là như explicating kết thúc của người khác, cách họ chảy máu vào mỗi khác, trên mỗi khác, như vết bẩn cũ sơn trên một bức tường trắng graffitied vượt ra ngoài sự công nhận, cho đến khi phần trung tâm của họ là một mess muddled, và cốt lõi đó là đội bóng rổ trường trung học Teikou, nơi mà họ có rối với nhau nên sâu sắc có là hầu như không có gì trái với bất kỳ người trong số họ nhưng bóng rổ.Nhưng Aomine xuất hiện chủ yếu bao gồm bóng rổ, và chỗ ở của mình đánh dấu ngày Kise, bang đèn flash trò chơi của cô, sự thống trị mát nguy hiểm; Kuroko, áp lực không chịu thua mềm mại tự nhiên của toàn quyền kiểm soát. Có những tương phản của nhau, quá, của Aomine vô lể đi vênh vang và Kuroko của bình tĩnh self-possession, nhếch mép của cô và nụ cười tươi sáng của Kise. Có là Midorima của trò chơi đánh đập-chặt chẽ và cách Aomine eels xung quanh anh ta, mà không seeming để, mà không có ý nghĩa, như không có gì cô ấy sẽ bao giờ làm tốt hơn so với điều này.Kagami chơi Aomine và hiểu được cho lần đầu tiên làm thế nào Teikou đã viết riêng của mình vào trẻ em của nó, và làm thế nào đúng họ phải thực hiện quyền thừa kế đó, làm thế nào họ đã đánh bại lãnh địa vào một thế hệ của Trung schoolers; thất bại đó có thể được kết tủa trên một bức tường không thể phá vỡ trong tuyệt vọng.Và đây là Kuroko, một lần nữa, hoặc vang của cô, trong cách Aomine nhìn vào anh ta như một sự thất vọng cá nhân, trong làm thế nào ông gasps cho hơi thở khi cô downs anh ta, không thể lờ đi, không cảm động, bất khả chiến bại.Aomine chờ đợi cho một người nào đó cố gắng một lần nữa, hãy thử khó hơn, và Kuroko sẽ không bao giờ ngừng cố gắng. Đây có phải là những gì Kagami của tìm kiếm? Cảm giác của mình đã chết cho đến bây giờ?Kagami chơi Aomine và nó là một sự mặc khải; mất và nó giống như lần đầu tiên ông thị hiếu máy. .0.Một cái gì đó Kaijou là không chắc chắn nếu họ yêu hoặc ghét Kise cho là trong khoảng cách giữa trung và trung học, với không có ai để kêu la lúc cô ấy cho đến khi cô nghĩ tốt hơn của nó, cô ấy đã làm một shoot ống đồng, và nó luôn luôn, luôn luôn trở lên như là một phần của nghiên cứu của đối thủ của họ.Chơi luôn.Kasamatsu sẽ là đầu tiên - theo sau đầu tiên, trong kế nhanh chóng bởi phần còn lại của Kaijou của regulars, bực như địa ngục-để chỉ ra rằng Kise trong một bikini trong tất cả các hoàn hảo của mình airbrushed, đã lên là không giống nhau, ngay cả từ xa, như Kise trong bóng rổ của mình unform với khuôn mặt của cô trò chơi trên, nhưng Kise với khuôn mặt của cô trò chơi trên có xu hướng để đạt được điều đó đầu tiên , và tàn phá chúng mà không có quá nhiều như là một thứ hai trong nháy mắt, chói.Và có những người hâm mộ thực tế, những người đã là thực sự nhiều, nhiều tệ hơn.Kaijou đôi khi amused mình bởi đến với quy tắc ngẫu nhiên cho đối thủ người muốn nói chuyện với Kise, hoặc nhận được chữ ký của mình, hoặc có thể gửi quản lý của họ để cung cấp một bức thư tình yêu. "Chỉ nếu bạn đang trên một trăm tám mươi," là một trong những crueller, gửi đến một người bảo vệ điểm những người chỉ cần nổ thậm chí một chút ngắn hơn Kasamatsu mình. "Điểm số ít nhất mười điểm cá nhân, và chúng tôi sẽ nói." "Thứ hạng của bạn trong trường học là gì? Top 30? Bạn nói đùa?"và từng-phổ biến" bạn nhận được chỉ có ba chữ cái tình yêu một tuần? Nghiêm túc? Mặt sau của dòng, punk.""Thực sự tôi đã sử dụng để có được tám," nói punk tóc màu hồng, những người đã không phá vỡ một trăm tám mươi nhưng khá đủ để vượt qua đó, theo các cuộc tranh luận thì thầm hiện liên tục trong nền, như các thành viên câu lạc bộ ấm lên cho thực hành và cố gắng để nhìn chằm chằm xuống những người lạ. "Sau đó tôi yêu cầu họ dừng lại, bởi vì trái tim của tôi thực hiện. Và tôi là top 10. Ở đâu là Ki-chan?""MOMOCHI," khóc Kise, và ném mình vào vai rộng hợp lý của mình, nơi ông nâng cô ấy lên và tách cô xung quanh, cả hai cười và rất đẹp mắt tập thể của đội ngũ làm tổn thương."Bạn nghịch ngợm cậu bé," cô nói. "Sắp tới tất cả các cách trên đây chỉ để xem ít tuổi chúng ta? Touou phải
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Họ ngồi im lặng khó chịu chờ đợi cho các đơn đặt hàng của họ để đi cho đến khi Kise nói, "Midorimachi, đã có không bạn tốt hơn khô tóc của bạn? Bạn sẽ phải đau đầu khác. "Midorima lườm cô, nhưng làm sáng tỏ bím tóc nhỏ giọt của cô, và vắt nước ra khỏi một chiếc khăn lấy ra từ túi của mình, tìm kiếm nhiều hơn và nhiều hơn như một con chó bedraggled." Thật lâu nay, " Kise nói. "Bạn có thể làm một cái gì đó thực sự tốt đẹp với đó, Midorimachi." "Đó là không cần thiết," Midorima, mặt đen nói. Đằng sau cô, Kuroko và Kise có thể nhìn thấy cả hai người đồng đội của mình craning đầu unsubtly về phía họ. Cô kéo nó tất cả sang một bên, và lỏng lẻo bện nó, để nó được treo trên vai cô. Sự khác biệt là đáng lo ngại. "Bạn thực sự không có cảm giác như một người phụ nữ," Kise nói. "Chỉ vì tôi không phải là vô ích như anh-" Midorima nói. "Kise-san đã quá nhiều," Kuroko, lặng lẽ. Nói "Kurokochi , đó là có ý nghĩa! Kagamichi, bạn không nghĩ rằng hai có thể đứng để làm nhiều hơn về bản thân? "Tất cả ba cặp mắt tập trung vào anh ta. "Hãy để tôi ra khỏi đây," ông nói. "Đó không phải việc của tôi." "Nó phải là nhàm chán được trên một nhóm với anh ta," Kise nói với Kuroko, buồn bã. "Không phải là nhàm chán như là một đội bóng với bạn, tuy nhiên," cô nói với Midorima. "Vượt qua bóng cho tôi! Ba-con trỏ. Vượt qua bóng cho tôi! Ba-con trỏ. Nhưng bạn dường như đang làm tốt với họ. "" Chết, "Midorima nói. "Tại sao không phải chúng tôi làm tốt với các đội của chúng ta?" "Đôi khi bạn khó khăn để đối phó với" Kuroko nói một cách bình tĩnh. "Nó chỉ là." "Bạn đang nghĩ quá nhiều," Midorima nói, nhưng Kagami nghĩ trong giây phút về Alex, và bị con sói-huýt sáo xuống các đường phố và nói chuyện xuống trên sân, và có lẽ anh đã biết về lý do tại sao Kise và Kuroko sẽ lo lắng về lập dị này nhận được cùng với đội bóng mới của mình, dù cô là như thế nào tốt. .0. "Oh," Kasamatsu nói. "Điều tồi tệ nhất về Kise tay xuống là cô ấy phổ biến hơn với các cô gái hơn chúng tôi." "Cô ấy là ai?" "Oh, yeah," ông nói, với sự từ chức chết của một người đàn ông đẩy qua cạnh mình một thời gian dài trước đây. "Bentos, bức thư tình, đội cổ vũ, fanclub ... ít nhất là các cô gái điều tiết dòng chảy của con trai vì cuối cùng tôi nghe nói nếu bạn muốn tặng cô ấy một bức thư tình bạn đã phải đi thông qua quản lý của chúng tôi, người quản lý của câu lạc bộ bóng đá, các sinh viên thư ký Hội đồng và các câu lạc bộ kendo phó chủ tịch. "" Ah, "Takao nói. "Mọi người chỉ cần loại nghĩ Midorima là lạ. Họ nói đúng, tâm trí bạn, nhưng đó là khá nhiều sự chú ý của tất cả các cô ấy. "" Đó không phải là tốt, sau đó? "Hyuuga nói. "Với Kuroko- tốt, hầu hết chúng ta quên cô ấy là một cô gái. Hoặc rằng cô ấy có. Đôi khi. "" Đôi khi Kise sẽ trao đổi áo ngay trên sân, "Kasamatsu nói buồn bã. "Cô kéo một người nào đó sang một bên và sử dụng chúng như là một màn hình trong khi cô ấy hiện nó. Nó làm đối thủ điên. "" Thật tốt khi đó sẽ không làm việc trên chúng tôi, sau đó, "Riko nói." ... Mà chắc chắn sẽ làm việc với chúng tôi, "Koganei nói. "Anh đang nói đùa, huấn luyện viên? Nhìn cô ấy. "" Oh, nó khiến chúng tôi phát điên quá, "Kasamatsu cho biết, trong khi Riko đã cố gắng và đã được hạn chế từ đâm Koganei bằng thìa. "Chủ yếu là vì cô ấy quá bất cẩn về nó, nhưng có bạn đi." "Midorima thậm chí không thấy đầu gối của cô nếu cô không phải," Takao nói. "Chuyện gì đang thực sự đáng sợ là khi cô cởi áo khoác của mình và các khẩu súng đi ra." Ông vỗ nhẹ vào bắp tay của mình. "Điều đó sợ hãi chúng." Có một thời gian tạm lắng trong cuộc trò chuyện như mọi người đều nhìn về phía những gì họ đã tinh thần mệnh danh là bảng 'rắc rối' và cao lưng thẳng Midorima đã được làm mềm bằng bím tóc lỏng dài rơi trên vai mình, số lượng lớn đồ sộ Kagami của cạnh cô thêm thu hẹp lại ấn tượng của áp đảo, bền bỉ vượt trội. Kise, chỉ cần qua, vừa về là lớn như Midorima- kiểu dáng đẹp, có thể, nơi Midorima đã được khép kín. "Tôi đã có ý nghĩ này trước đây" Hyuuga nói, "Nhưng chúng thực sự khác nhau khi họ đang không chơi bóng rổ. "Takao nhìn Midorima và nghĩ về việc nhìn thấy cô tại bữa ăn trưa hoặc ở giữa các lớp, ôm chặt lấy item may mắn của cô, tránh xa mọi người khác, và luyện tập, tay nắm chặt hàng may mắn của cô, thực hành ra khỏi tất cả mọi người khác. Nhưng Midorima anh đã nhìn thấy những mảnh chỉ bây giờ, sắc nét và liệu và nguy hiểm, đua hướng về một số đỉnh cao mà không ai khác có thể see- "On và ngoài sân, có thể," anh đề nghị. "Đó là nơi mà bạn sai, "nói Riko. "Đây chỉ là sự khởi đầu của trận đấu! Chúng tôi đang đi để được chơi bóng rổ cả năm. "" Vâng, nếu chúng ta không đánh bật bạn ra đầu tiên, "Kasamatsu cho biết, việc đưa một phần trong miệng." Oh, chế nhạo những kẻ thua cuộc, chắc chắn, "Takao nói. "Tôi lật này hơn bây giờ, xem và học hỏi." 0,0. Riko pawed qua buồng riêng của mình và thông qua Kuroko áo tắm. "Xin lỗi vì sự áp đặt," Kuroko nói, và lấy nó. "Không sao," Riko nói. "Nhưng bạn có thực sự không có bất kỳ đồ bơi khác hơn là trường cũ của bạn một hoặc bikini?" "Tôi outgrew họ," Kuroko nói, với một không khí mờ nhạt của sự không hài lòng. Riko đã có ấn tượng rằng Kuroko sẽ chạy và làm các bài tập hay không, cô đã mặc một bộ bikini khi cô được đào tạo, nhưng chỉ ưa thích không phải đi qua nói huyên thuyên. Riko không trách cô ấy. "Liệu nó có phù hợp?" cô gọi. "Vâng," Kuroko nói, và duỗi tay trên đầu của cô khi cô đi xung quanh các phân vùng. Kuroko là cơ bắp của một loại hoàn toàn khác nhau từ Riko của, lạnh khác nhau, được đào tạo một cách khác nhau. Kuroko có thể ném một quả bóng rổ tất cả các cách trên tòa không chớp mắt. Nó cho thấy, trong cách vai Kuroko của chụm, và các cơ ở cánh tay cô di chuyển dưới làn da của mình. Riko nhìn lại, chớp mắt. "Nó chỉ là một chặt chẽ ít xung quanh ngực," Kuroko nói, khẳng định nghi ngờ của mình. Có một khoảnh khắc của sự im lặng như Kuroko nhìn thẳng về phía trước và Riko cố giả vờ cô đã không được nhìn chằm chằm vào số mười một của họ ngực. Họ đang ... có. Đó là tất cả Riko là sẵn sàng để cảnh sát đến. "Vâng, nếu các chàng trai có năng lượng để chăm sóc sau khi tập luyện được thực hiện", Riko, chỉ cần vui vẻ đủ cho biết, "Sau đó, rõ ràng là tôi không làm việc bạn kẻ cứng đủ!" Kuroko gật đầu , và giấu một ngụm. Đó không phải là dù bất cứ ai khác đã đi để tâm đến những gì cô được đào tạo trong. #enter Áo tắm Momoi # Kuroko-san Aida-san là waaaay quá chặt chẽ cho bạn #everyone khác: con nhỏ của chó chúng tôi chết. .0 Hội một thế hệ các thành viên Miracles giống như giải thích những kết thúc của người khác, cách họ chảy máu vào nhau, trên mỗi khác, như cũ sơn-vết bẩn trên tường trắng graffitied còn nhận ra, cho đến khi một phần trung tâm của họ là một mớ hỗn độn lộn xộn, và cốt lõi là đội bóng rổ trường trung học Teikou, nơi mà họ đã xoắn lấy nhau rất sâu sắc đã có gần như không còn gì để bất kỳ của họ, nhưng bóng rổ. Nhưng Aomine xuất hiện chủ yếu bao gồm bóng rổ, và có dấu ấn trên Kise, đèn flash-bang các trò chơi của mình, các ảnh hưởng nguy hiểm mát mẻ; Kuroko, áp lực kiên cường hoang dã-soft tổng kiểm soát. Có sự tương phản của nhau, quá, vênh vang Aomine của xấc xược và bình tĩnh tự sở hữu của Kuroko, nụ cười và nụ cười tươi sáng của Kise. Có bị đánh đập, chặt chẽ trò chơi Midorima và đường Aomine lươn xung quanh anh ta, mà không dường như, không có nghĩa là, như không có gì bao giờ cô ấy sẽ làm tốt hơn thế này là. Kagami đóng Aomine và hiểu cho lần đầu tiên như thế nào Teikou đã viết riêng của mình vào nó trẻ em, và làm thế nào họ có quyền để thực hiện quyền thừa kế đó, làm thế nào họ đã bị đánh đập trị vào một thế hệ học sinh trung học trung; thất bại đó có thể được kết tủa trên một bức tường không thể phá vỡ sự tuyệt vọng. Và đây là Kuroko, một lần nữa, hay những tiếng vọng của mình, trong cách Aomine nhìn chằm chằm vào anh ta như một sự thất vọng cá nhân, làm thế nào anh thở hổn hển khi cô gục anh ta, không thể tránh được, không thể lay chuyển, cạnh tranh nhất. Aomine đang chờ đợi một người nào đó để thử lại lần nữa, cố gắng hơn nữa, và Kuroko sẽ không bao giờ ngừng cố gắng. Đây có phải là những gì Kagami đang được tìm kiếm? Có giác quan của ông đã chết cho đến bây giờ? Kagami đóng Aomine và đó là một sự mặc khải; mất và nó giống như lần đầu tiên anh có vị khí. .0. Cái gì mà Kaijou là không chắc chắn nếu họ yêu hay ghét Kise cho là trong khoảng cách giữa trung và trung học, không có ai hét lên với cô cho đến khi cô nghĩ tốt hơn của nó, cô đã làm một shoot ống đồng, và nó luôn luôn, luôn luôn đưa ra như là một phần của nghiên cứu của đối phương. Fucking luôn. Kasamatsu sẽ là thứ nhất là đầu tiên, tiếp theo trong kế nhanh chóng bởi phần còn lại của quy Kaijou của, bực mình như hell- chỉ ra rằng Kise trong bộ bikini trong tất cả airbrushed, thực hiện-up hoàn hảo của cô là không giống nhau, thậm chí từ xa, như Kise trong unform bóng rổ của mình với trò chơi đối mặt cô, nhưng Kise với trò chơi đối mặt của cô trên có xu hướng để đến đó đầu tiên, và tàn phá chúng mà không cần quá nhiều như một cái nhìn thứ hai, rực rỡ. Và đã có những người hâm mộ thực tế, những người thực sự nhiều, tồi tệ hơn nhiều. Kaijou đôi khi thích thú tự do đến với các quy tắc ngẫu nhiên cho đối thủ người muốn nói chuyện với Kise, hoặc xin chữ ký của cô, hoặc có thể gửi cho người quản lý của họ để cung cấp một bức thư tình. "Chỉ khi bạn đang trên một trăm tám mươi," là một trong những người crueller, giao cho một người bảo vệ quan điểm chỉ phá vỡ thậm chí ngắn hơn một chút so với Kasamatsu mình. "Điểm ít nhất mười điểm cá nhân, và chúng tôi sẽ nói chuyện." "Thứ hạng của bạn trong trường học là gì? Lên trên ba mươi? Bạn đang đùa à? "Và ngày càng phổ biến" Bạn nhận được chỉ có ba bức thư tình một tuần? Nghiêm túc? Trở lại của dòng, punk. "" Thật sự tôi sử dụng để có được tám, "nói punk tóc hồng, người đã không phá vỡ một trăm tám mươi nhưng đã khá đủ để bỏ qua đó, theo các cuộc tranh luận thì thầm hiện đang diễn ra trong nền , khi các thành viên câu lạc bộ ấm lên cho thực hành và cố gắng để nhìn chằm chằm xuống người lạ. "Sau đó, tôi yêu cầu họ dừng lại, bởi vì trái tim của tôi được lấy. Và tôi là top ten. Trường hợp của Ki-chan? "" Momochi, "khóc Kise, và ném mình vào vai khá rộng, nơi anh nâng cô lên và kéo cô xung quanh, cả hai cười và quá đẹp mắt tập của đội bị thương." Bạn cậu bé nghịch ngợm, "cô nói. "Sắp tới tất cả các cách trên đây chỉ để xem ít tuổi chúng tôi? Touou phải






















































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: