You can come in,” Dinah prompted her in understanding having been in L dịch - You can come in,” Dinah prompted her in understanding having been in L Việt làm thế nào để nói

You can come in,” Dinah prompted he

You can come in,” Dinah prompted her in understanding having been in Lauren’s shoes herself only a few short months ago.

Lauren entered further in to the room, coming to a stop alongside the left hand side of Camila’s bed, her eyes looking anywhere but at her girlfriends’ face, afraid of what she’d see if her gaze did happen to fall there. Lauren looked up at the monitors above Camila’s bed, watched the red line trace across the screen which recorded her girlfriend’s heart rate, the yellow line which kept a record of her oxygen saturations. Lauren looked at the syringe drivers set up by Camila’s head, pumping infusions of ‘Lorazepam’ and ‘Phenytoin’ into the lines protruding from Camila’s arms. She glanced down at Camila’s small hands, which seemed dwarfed more than normal against the white of the sheets.

“Lauren,” Dinah said sadly. “Look at her,” she encouraged and Lauren held her breath as she obeyed, dropping her eyes down to look at Camila who lay before her on the bed, a serene look on her face which seemed out of place considering the circumstances.

Lauren let a small sob escape her lips as she studied her girlfriend’s face closely, noting the familiar scar above her left eyebrow and the newly sutured laceration on her right temple where her head had collided with the desk. Her right eye was swollen profusely, the skin taut and a deep shade of purple, the bruise standing out in contrast to the pale tone of her skin.

“You can touch her,” Dinah said holding up the hand which she held in her own for emphasis. “Don’t worry, you won’t hurt her.”

“Are you sure?” Lauren asked doubtfully, feeling as though even the slightest touch would be enough to break the fragile form of her girlfriend.

“I’m sure,” Dinah reassured her.

Laure took a step so that her thighs were resting against the edge of the bed and stood for a minute, listening to the sound of Camila’s heart beat on the monitor above her bed, the exaggerated resonance of the artificial breath sounds from the ventilator. Slowly, Lauren leant over Camila’s unconscious form and kissed her lightly on the forehead, one hand brushing Camila’s hair just above her brow line. Lauren’s lips lingered there for a moment, tears forming in her eyes as she kissed her again gently through her sobs.

Lauren trailed a hand down the side of Camila’s face, cupping her cheek for an instant, her thumb caressing Camila’s cheek, her girlfriend’s skin feeling cold in comparison to its normal warmth. Lauren lowered her hand further to run it down the side of Camila’s left arm until it reached her hand, which she picked up cautiously as she lowered herself in to the seat that was already waiting beside her. She started to play with Camila’s fingers in her hand, old habits dying hard as she sat there watching the trace of Camila’s life dart across the monitor, uncertain what to do next other than sit in silence and wait.

“I used to talk to her,” Dinah shared sadly as if reading Lauren’s thoughts. “I wasn’t sure if she could hear me but, it’d make me feel better, to know that maybe she wouldn’t feel so alone if she could hear a familiar voice.”

She paused for a moment to look upon Camila’s face which remained unmoving, every muscle relaxed as a result of the sedation.

“I asked her afterwards if she could,” Dinah continued thoughtfully. “She told me that couldn’t, that she didn’t really remember much, just a few things towards the end when she was waking up, but, I remembered and sometimes I think that matters more because I took comfort from it and I needed that more than anything.”

Lauren glanced between Camila and Dinah, a sad expression on her face, realisation that the taller girl had lived through all this before, had thought she’d put this place behind her, that they’d finally moved on, only to be right back here again, holding her best friend’s hand whilst she remained oblivious to everything else around her, suffering, whilst she slept.

“She looks better this time around though,” Dinah mused, studying Camila closely. “Like, a hundred times better than she did before.”

“She still looks pretty bad,” Lauren commented, wiping at her eyes for a moment with her free hand and Dinah looked over at her, a smile on her lips.

“She does,” Dinah agreed, “but I’ll take pretty bad over dying any day.”

Lauren returned her smile, understanding that Dinah was trying to comfort her with her words and the knowledge that there was truth in them helped ease her fears greatly. She sighed for a moment, her eyes falling on Camila’s lips, the intubation tube partially obscuring them from view. Lauren wanted to kiss them more than anything, to be comforted by the feeling of Camila’s soft lips against her own, but, she couldn’t so instead, she leant forward, resting her elbows on the bed for support searching for solace in another familiar gesture. Lauren held Camila’s left hand in both her own, one of them playing with her girlfriends’ fingers, the other caressing the scar down Camila’s
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
You can come in,” Dinah prompted her in understanding having been in Lauren’s shoes herself only a few short months ago.Lauren entered further in to the room, coming to a stop alongside the left hand side of Camila’s bed, her eyes looking anywhere but at her girlfriends’ face, afraid of what she’d see if her gaze did happen to fall there. Lauren looked up at the monitors above Camila’s bed, watched the red line trace across the screen which recorded her girlfriend’s heart rate, the yellow line which kept a record of her oxygen saturations. Lauren looked at the syringe drivers set up by Camila’s head, pumping infusions of ‘Lorazepam’ and ‘Phenytoin’ into the lines protruding from Camila’s arms. She glanced down at Camila’s small hands, which seemed dwarfed more than normal against the white of the sheets.“Lauren,” Dinah said sadly. “Look at her,” she encouraged and Lauren held her breath as she obeyed, dropping her eyes down to look at Camila who lay before her on the bed, a serene look on her face which seemed out of place considering the circumstances.Lauren let a small sob escape her lips as she studied her girlfriend’s face closely, noting the familiar scar above her left eyebrow and the newly sutured laceration on her right temple where her head had collided with the desk. Her right eye was swollen profusely, the skin taut and a deep shade of purple, the bruise standing out in contrast to the pale tone of her skin.“You can touch her,” Dinah said holding up the hand which she held in her own for emphasis. “Don’t worry, you won’t hurt her.”“Are you sure?” Lauren asked doubtfully, feeling as though even the slightest touch would be enough to break the fragile form of her girlfriend.“I’m sure,” Dinah reassured her.Laure took a step so that her thighs were resting against the edge of the bed and stood for a minute, listening to the sound of Camila’s heart beat on the monitor above her bed, the exaggerated resonance of the artificial breath sounds from the ventilator. Slowly, Lauren leant over Camila’s unconscious form and kissed her lightly on the forehead, one hand brushing Camila’s hair just above her brow line. Lauren’s lips lingered there for a moment, tears forming in her eyes as she kissed her again gently through her sobs.Lauren trailed a hand down the side of Camila’s face, cupping her cheek for an instant, her thumb caressing Camila’s cheek, her girlfriend’s skin feeling cold in comparison to its normal warmth. Lauren lowered her hand further to run it down the side of Camila’s left arm until it reached her hand, which she picked up cautiously as she lowered herself in to the seat that was already waiting beside her. She started to play with Camila’s fingers in her hand, old habits dying hard as she sat there watching the trace of Camila’s life dart across the monitor, uncertain what to do next other than sit in silence and wait.“I used to talk to her,” Dinah shared sadly as if reading Lauren’s thoughts. “I wasn’t sure if she could hear me but, it’d make me feel better, to know that maybe she wouldn’t feel so alone if she could hear a familiar voice.”She paused for a moment to look upon Camila’s face which remained unmoving, every muscle relaxed as a result of the sedation.“I asked her afterwards if she could,” Dinah continued thoughtfully. “She told me that couldn’t, that she didn’t really remember much, just a few things towards the end when she was waking up, but, I remembered and sometimes I think that matters more because I took comfort from it and I needed that more than anything.”Lauren glanced between Camila and Dinah, a sad expression on her face, realisation that the taller girl had lived through all this before, had thought she’d put this place behind her, that they’d finally moved on, only to be right back here again, holding her best friend’s hand whilst she remained oblivious to everything else around her, suffering, whilst she slept.“She looks better this time around though,” Dinah mused, studying Camila closely. “Like, a hundred times better than she did before.”“She still looks pretty bad,” Lauren commented, wiping at her eyes for a moment with her free hand and Dinah looked over at her, a smile on her lips.“She does,” Dinah agreed, “but I’ll take pretty bad over dying any day.”Lauren returned her smile, understanding that Dinah was trying to comfort her with her words and the knowledge that there was truth in them helped ease her fears greatly. She sighed for a moment, her eyes falling on Camila’s lips, the intubation tube partially obscuring them from view. Lauren wanted to kiss them more than anything, to be comforted by the feeling of Camila’s soft lips against her own, but, she couldn’t so instead, she leant forward, resting her elbows on the bed for support searching for solace in another familiar gesture. Lauren held Camila’s left hand in both her own, one of them playing with her girlfriends’ fingers, the other caressing the scar down Camila’s
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Bạn có thể đi vào, "Dinah nhắc nhở cô trong sự hiểu biết có được trong giày Lauren của mình chỉ một vài tháng ngắn ngủi trước.

Lauren bước tiếp vào phòng, đến một điểm dừng bên cạnh phía bên tay trái của giường Camila, đôi mắt cô nhìn bất cứ nơi nào mà vào khuôn mặt của bạn gái của mình, sợ những gì cô muốn xem nếu ánh nhìn của cô đã xảy ra để rơi ở đó. Lauren nhìn lên màn hình ở trên giường Camila của, nhìn dòng dấu vết màu đỏ trên màn hình mà ghi lại nhịp tim của bạn gái, các đường màu vàng mà giữ một kỷ lục về độ bão hòa oxy cô. Lauren nhìn các trình điều khiển ống tiêm lập bởi đầu Camila của, bơm tiêm truyền 'Lorazepam' và 'Phenytoin' vào dòng nhô ra khỏi vòng tay của Camila. Cô liếc nhìn xuống đôi bàn tay nhỏ Camila, mà dường như lu mờ hơn bình thường so với màu trắng của tờ.

"Lauren," Dinah buồn bã nói. "Nhìn cô ấy," bà khuyến khích và Lauren nín thở khi cô vâng lời, thả mắt xuống nhìn Camila đã nằm trước mặt cô trên giường, một cái nhìn thanh thản trên khuôn mặt của cô mà dường như ra khỏi vị trí xem xét các trường hợp.

Lauren phép một tiếng nấc nhỏ thoát khỏi môi cô khi cô nghiên cứu khuôn mặt của bạn gái chặt chẽ, lưu ý các vết sẹo quen thuộc trên lông mày trái của cô và vết rách mới được khâu vào đền phải của cô nơi đầu cô đã va chạm với bàn làm việc. Mắt phải của cô bị sưng đầm đìa, da căng và bóng râm sâu của màu tím, vết bầm tím đứng ra trái ngược với những giai điệu nhạt của làn da của mình.

"Bạn có thể chạm vào cô," Dinah nói nắm tay mà cô tổ chức tại của mình lên để nhấn mạnh. "Đừng lo lắng, bạn sẽ không làm tổn thương cô ấy."

"Bạn có chắc chắn?" Lauren hỏi nghi ngại, cảm giác như mặc dù ngay cả những cái chạm nhẹ cũng đủ để phá vỡ các hình thức mỏng manh của bạn gái mình.

"Tôi chắc chắn rằng," Dinah trấn an cô.

Laure đã tiến một bước để đùi của cô đã tựa vào mép giường và đứng trong một phút, nghe những âm thanh của trái tim Camila đập trên màn hình ở trên giường của cô, sự cộng hưởng quá mức của hơi thở nhân tạo âm thanh từ máy thở. Dần dần, Lauren nghiêng qua bất tỉnh Camila và hôn cô nhẹ vào trán, một tay chải tóc Camila của chỉ trên đường chân mày của cô. Môi Lauren nấn ná ở đó một lúc, nước mắt hình thành trong mắt cô khi cô hôn cô lần nữa nhẹ nhàng thông qua những tiếng nức nở của cô.

Lauren kéo một tay xuống bên mặt Camila của, giác má cô một lúc, ngón tay cái vuốt ve má Camila của làn da của bạn gái cảm lạnh so với sự ấm áp bình thường của nó. Lauren hạ tay cô hơn nữa để chạy nó xuống bên cánh tay trái của Camila cho đến khi nó đạt đến bàn tay của cô, mà cô nhặt thận trọng khi cô hạ thấp bản thân mình vào chỗ đó đã được chờ đợi bên cạnh cô. Cô bắt đầu chơi với ngón tay Camila trong tay cô, thói quen cũ chết cứng khi cô ngồi đó theo dõi các dấu vết của cuộc sống phi tiêu Camila trên khắp màn hình, chắc chắn phải làm gì tiếp theo khác hơn là ngồi trong im lặng và chờ đợi.

"Tôi sử dụng để nói chuyện với cô ấy "Dinah chia sẻ buồn bã như thể đọc suy nghĩ của Lauren. "Tôi đã không chắc chắn nếu cô ấy có thể nghe thấy tôi, nhưng, nó muốn làm cho tôi cảm thấy tốt hơn, để biết rằng có lẽ cô sẽ không cảm thấy cô đơn nếu cô ấy có thể nghe thấy một giọng nói quen thuộc."

Cô dừng lại một chút thời gian để xem xét sau khi Camila của khuôn mặt mà vẫn bất động, mỗi cơ bắp thả lỏng như một kết quả của các thuốc an thần.

"tôi hỏi cô ấy sau đó nếu có thể," Dinah tiếp tục suy nghĩ. "Cô ấy nói với tôi rằng không thể, rằng cô không thực sự nhớ nhiều, chỉ cần một vài điều theo hướng kết thúc khi cô thức dậy, nhưng, tôi nhớ và đôi khi tôi nghĩ rằng quan trọng hơn bởi vì tôi đã thoải mái từ nó và tôi cần thiết mà hơn bất cứ điều gì. "

Lauren liếc giữa Camila và Dinah, một nét buồn trên khuôn mặt của cô, nhận thức rằng các cô gái cao hơn đã sống qua tất cả điều này trước đây, đã nghĩ rằng cô sẽ đưa nơi này phía sau cô, rằng họ cuối cùng đã chuyển trên, chỉ để quay lại ngay đây một lần nữa, nắm tay người bạn thân nhất của cô trong khi cô vẫn không biết gì về mọi thứ khác xung quanh cô, đau khổ, trong khi bà đang ngủ.

"cô ấy có vẻ tốt hơn trong thời gian này mặc dù," Dinah trầm ngâm, học Camila chặt chẽ. "Giống như, tốt hơn so với cô ấy đã làm trước đó. Một trăm lần"

"Cô ấy trông vẫn còn khá xấu," Lauren nhận xét, lau vào mắt cô một lúc với bàn tay miễn phí của mình và Dinah nhìn qua cô, một nụ cười trên môi cô.

"Cô không có gì, "Dinah đồng ý," nhưng tôi sẽ mất khá xấu so với chết bất cứ ngày nào. "

Lauren trở lại nụ cười của cô, sự hiểu biết rằng Dinah đã cố gắng an ủi cô ấy với lời nói của mình và biết rằng đã có sự thật trong đó giúp giảm bớt nỗi sợ hãi lớn . Cô thở dài một lúc, đôi mắt cô rơi trên môi Camila của, ống nội khí quản một phần che khuất chúng khỏi tầm nhìn. Lauren muốn hôn họ hơn bất cứ điều gì, để được an ủi bởi những cảm giác của đôi môi mềm mại Camila chống lại chính mình, nhưng, cô không thể để thay vào đó, cô nghiêng về phía trước, tựa khuỷu tay trên giường để hỗ trợ tìm kiếm sự an ủi trong quen thuộc khác cử chỉ. Lauren đưa tay trái Camila trong cả hai của riêng mình, một trong số họ chơi với ngón tay bạn gái của mình ", người kia vuốt ve những vết sẹo xuống Camila của
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: