Tôi vừa đọc xong cuốn tiểu thuyết Robinson Crusoe của nhà văn Daniel Defoe, kể về cuộc sống ngoài đảo hoang của chàng trai con Robinson hơn 28 năm. Sau vụ đắm tàu, Robinson bị dạt vào một đảo hoang cách nơi thuyền bè qua lại hàng trăm cây số. Để tránh thú dữ, anh phải làm nhà, dựng lũy, đào hang với người bạn duy nhất là chú chó cùng trên chuyến tàu. Để có lương thực, anh tìm cách bắn chim, săn thú, câu cá và trồng lúa chỉ mới mười hai hạt thóc, rồi dùng da thú tiếng làm quần áo, điền lịch bằng cách vạch lên khúc cây, rồi tự làm đồ gốm, đa lát rổ, thúng... Cứ như thế, cho đến khi trở về quê hương, Robinson đã trải qua hai mươi tám năm trên đảo. Cuốn truyện thật thú vị, qua đó đã khẳng định và cho mọi người một hai học: Dám sống và biết cách sống; sống một cách mạnh mẽ, dũng cảm và dự chức trong bất cứ hoàn cảnh nào.
đang được dịch, vui lòng đợi..