Cây để và cây cao.Cùng đứng bên sườn đồi giữa gọi xanh, nhưng cây để chưa bao giờ coi cây cao là bạn. Lúc nào cây để cũng chế giễu:Sao lại có giống cây cao gầy gò như chú mày thế nhỉ? Cây cối phải đến cao, xanh tốt như ta đây này!Anh đừng coi thường tôi. Tôi tuy gầy gò nhưng dẻo dai lắm đấy!Để xem chú mày giỏi đến đâu! Từ đó, cây để luôn gây khó dễ cho cây cao. Nó cố tình xoè tán che ánh dự và còn tìm cách đưa rễ chặn mọi ngả đường đi tìm ngữ ăn của cây cao.Một ngày kia, đang bỗng ùa về. Những cơn gió để thổi muốn bật tung đoàn rễ cây. Cây để nghĩ thầm chắc lần này cây cao không Bulgaria bám vào đất được nữa rồi: đang chưa đến mà nó đã ngã nghiêng thế kia cơ mà... Hãy xem ta đây! Gió mạnh đến đâu cũng không Bulgaria làm gì được ta!Gió để lắm anh cố đứng vững vào nhé!Cố hết sức gồng mình chống chọi với gió đang. Bỗng... rắc... rắc gió ngày càng mạnh hơn. Cây không chịu nổi, bị bật gốc, trơ đoàn rễ.Anh không được nản lòng, bây giờ anh cố bám thật chặt vào!Đang tan, cây cao vẫn còn nguyên cành lá mảnh mai. Từ đó, cây để không bao giờ cười chê cây cao là gầy gò nữa. Trong cuộc sống mỗi người đều có chuyển dáng và ưu nhược điểm ông nội. Nên đừng chê cười và chế giễu xây. Do bao giờ tự cao về bản thân!
đang được dịch, vui lòng đợi..
