disputes arising under a multilateral treaty, unless (1) al1parties to dịch - disputes arising under a multilateral treaty, unless (1) al1parties to Việt làm thế nào để nói

disputes arising under a multilater

disputes arising under a multilateral treaty, unless (1) al1parties to
the treaty affected by the decision are also parties to the case before the Court, or (2) the United States of America specially agrees to
jurisdiction". This reservation will be referred to for convenience as the "multilateral
treaty reservation". Of the two remaining provisos to the declaration, it has
not been suggested that proviso (a), referring to disputes the solution of
which is entrusted to other tribunals, has any relevance to the present case.
As for proviso (b), excluding jurisdiction over "disputes with regard to
matters which are essentially within the domesticjurisdiction of the United
States of America as determined by the United States of America", the
United States has informed the Court that it has determined not to invoke
this proviso, but "without prejudice to the rights of the United States under
that proviso in relation to any subsequent pleadings, proceedings, or cases
before this Court".
68. The United States points out that Nicaragua relies in its Application
on four multilateral treaties, namely the Charter of the United Nations, the
Charter of the Organization of American States, the Montevideo Conven
tion on Rights and Duties of States of 26 December 1933,and the Havana
Convention on the Rights and Duties of States in the Event of Civil Strife
of 20 February 1928. In so far as the dispute brought before the Court is
thus one "arising under" those multilateral treaties, since the United States
has not specially agreed to jurisdiction here, the Court may, it is claimed,
exercise jurisdiction only if al1 treaty parties affected by a prospective
decision of the Court are also parties to the case. The United States
explains the rationale of its multilateral treaty reservation as being that it
protects the United States and third States from the inherently prejudicial
effects of partial adjudication of complex multiparty disputes. Emphasiz
ing that the reservation speaks only of States "affected by" a decision, and
not of States having a legal right or interest in the proceedings, the United
States identifies, as States parties to the four multilateral treaties above
mentioned which would be "affected", in a legal and practical sense, by
adjudication of the claims submitted to the Court, Nicaragua's three
Central American neighbours, Honduras, Costa Rica and El Salvador.
69. The United States recognizes that the multilateral treaty reservation
applies in terms only to "disputes arising under a multilateral treaty", and
notes that Nicaragua in its Application asserts also that the United States
has "violated fundamental rules of general and customary international
law". However, it is nonetheless the submission of the United States that the Court, or (2) the United States of America specially agrees to
jurisdiction al1 the claims set forth in Nicaragua's Application are outside the juris
diction of the Court. According to the argument of the United States,
Nicaragua's claims styled as violations of general and customary interna
tional law merely restate or paraphrase its claims and allegations based
expressly on the multilateral treaties mentioned above, and Nicaragua in
its Memorial itself States that its "fundamental contention" is that the
conduct of the United States is a violation of the United Nations Charter
and the Charter of the Organization of American States. The evidence of
customary law offered by Nicaragua consists of General Assembly reso
lutions that merely reiterate or elucidate the United Nations Charter ;nor
can the Court determine the merits of Nicaragua's claims formulated
under customary and general international law without interpreting and
applying the United Nations Charter and the Organization of American
States Charter, and since the multilateral treaty reservation bars adjudi
cation of claims based on those treaties, it bars al1 Nicaragua's claims.
70. Nicaragua on the other hand contends that if the multilateral treaty
reservation is given its correct interpretation, taking into account in particular the travaux préparatoires leading to the insertion by the United
States Senate of the reservation into the draft text of the 1946 Declaration,
the reservation cannot preclude jurisdiction over any part of Nicaragua's
Application. According to Nicaragua, the record demonstrates that the
reservation is pure surplusage and does not impose any limitation on
acceptance of compulsory jurisdiction by the United States. The amendment whereby the reservation was introduced was conceived, intended and
enacted to deal with a specific situation : a multiparty suit against the
United States that included parties that had not accepted the Court's
compulsory jurisdiction. Nicaragua contends, not that the reservation is a
nullity, but that when its meaning is properly understood, it turns out to be
redundant. The United States interpretation of the reservation finds no
support, according to Nicaragua, in its legislative history, and would
establish a thoroughly unworkable standard inasmuch as it would be
necessary to ascertain in what circumstances a State not party to a case
should be deemed "affected" by the decision which is yet to be taken by the
Court. Nicaragua argues that the supposed interests of those States that the
United States alleges might be affected by a decision in this case are either
non-existent or plainly beyond the scope of any such decision, and that the
communications sent by those States to the Court fail to establish that they
would be so affected.
71. Furthermore, Nicaragua denies that its claims based on customary
law are no more than paraphrases of its allegations of violation of the
United Nations Charter, and emphasizes that the same facts may justify
invocation of distinct causes of action. Specifically, the provisions of the
United Nations Charter relating to the use of force by States, while they
may still rank as provisions of a treaty for certain purposes, are now within
the realm of general international law and their application is not a
question exclusively of interpreting a multilateral treaty. The law relating
to the use of force is not contained wholly in the Charter, and in the
practice of States claims of State responsibility involving violence may be
and frequently are formulated without relying on the Charter. Accordingly, Nicaragua submits that the multilateral treaty reservation, even if it
has any relevance or validity, has no application to the claims of Nicaragua
based upon customary international law.
72. The multilateral treaty reservation in the United States Declaration
has some obscure aspects, which have been the subject of comment sinceits
making in 1946.There are two interpretations of the need for the presence
of the parties to the multilateral treaties concerned in the proceedings
before the Court as a condition for the validity of the acceptance of the
compulsory jurisdiction by the United States. It is not clear whether what
are "affected", according to the terms of the proviso, are the treaties
themselves or the parties to them. Similar reservations to be found in
certain other declarations of acceptance, such as those of India, El Salvador and the Philippines, refer clearly to "al1 parties" to the treaties. The
phrase "al1 parties to the treaty affected by the decision" is at the centre of
the present doubts. The United States interprets the reservation in the
present case as referring to the States parties affected by the decision of the
Court, merely mentioning the alternative interpretation, whereby it is the
treaty which is "affected", so that al1parties to the treaty would have to be
before the Court, as "an afortiori case". This latter interpretation need not
therefore be considered. The argument of the United States relates specifically to El Salvador, Honduras and Costa Rica, the neighbour States of
Nicaragua, which allegedly would be affected by the decision of the
Court.
73. It may first be noted that the multilateral treaty reservation could
not bar adjudication by the Court of al1 Nicaragua's claims, because
Nicaragua, in its Application, does not confine those claims only to violations of the four multilateral conventions referred to above (paragraph
68). On the contrary, Nicaragua invokes a number of principles of customary and general international law that, according to the Application,
have been violated by the United States. The Court cannot dismiss the
claims of Nicaragua under principles of customary and general international law, simply because such principles have been enshrined in the texts
of the conventions relied upon by Nicaragua. The fact that the abovementioned principles, recognized as such, have been codified or embodied
in multilateral conventions does not mean that they cease to exist and to
apply as principles of customary law, even as regards countries that are
parties to such conventions. Principles such as those of the non-use of
force, non-intervention, respect for the independence and territorial integrity of States, and the freedom of navigation, continue to be binding as part
of customary international law, despite the operation of provisions of
conventional law in which they have been incorporated. Therefore, since
the claim before the Court in this case is not confined to violation of the
multilateral conventional provisions invoked, it would not in any event be
barred by the multilateral treaty reservation in the United States 1946
Declaration.
74. The Court would observe, further, that al1 three States have made
declarations of acceptance of the compulsoryjurisdiction of the Court, and
are free, at any time, to come before the Court, on the basis of Article 36,
paragraph 2, with an application instituting proceedings against Nicara
gua - a State which is also bound by the compulsory jurisdiction of the
Court by an unconditional declaration without limit of duration -, if they
should find that they m
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
tranh chấp phát sinh theo Hiệp ước đa phương, trừ khi al1parties (1) đểHiệp ước bị ảnh hưởng bởi quyết định cũng là bên để trường hợp trước khi tòa án, hoặc (2) Hoa Kỳ đặc biệt đồng ýthẩm quyền". Tại này sẽ được giới thiệu để cho tiện lợi như các "đa phươngHiệp ước tại". Provisos hai còn lại để tuyên bố, nó cókhông đề nghị rằng điều kiện (a), đề cập đến những tranh chấp giải pháp củađó ủy thác cho Toà án khác, có bất kỳ sự liên quan đến trường hợp hiện nay.Đối với điều kiện (b), không bao gồm thẩm quyền đối với "tranh chấp với quan đếnvấn đề là cơ bản trong vòng domesticjurisdiction Hoa KỳMỹ được xác định bởi Hoa Kỳ", cácHoa Kỳ đã thông báo tòa án rằng nó đã xác định không để gọiđiều kiện này, nhưng "mà không ảnh hưởng đến các quyền của Hoa Kỳ dướirằng điều kiện liên quan đến bất kỳ tiếp theo pleadings, thủ tục tố tụng, hoặc trường hợptrước khi tòa án này".68. Hoa Kỳ chỉ ra rằng Nicaragua dựa trong ứng dụng của nóNgày bốn hiệp ước đa phương, cụ thể là Hiến chương Liên Hiệp Quốc, cácHiến chương của tổ chức quốc gia châu Mỹ, Montevideo Convention về quyền và nhiệm vụ Kỳ 26 tháng 12 năm 1933, và tỉnh HavanaCông ước về quyền và nghĩa vụ quốc gia trong trường hợp cuộc nội chiến20 tháng 2 năm 1928. Trong cho đến nay là tranh chấp đưa ra trước tòa án làdo đó một "phát sinh dưới" những hiệp ước đa phương, kể từ khi Hoa Kỳđã không đặc biệt đồng ý để thẩm quyền ở đây, tòa án có thể, đó là yêu cầu,tập thể dục thẩm quyền chỉ nếu al1 Hiệp ước bên ảnh hưởng bởi một tiềm năngquyết định của tòa án là bên đến vụ án. Hoa Kỳgiải thích lý do của nó tại Hiệp ước đa phương là rằng nóbảo vệ Hoa Kỳ và thứ ba kỳ từ vốn đã gây phương hạiảnh hưởng của một phần hoạt động xét xử các tranh chấp phức tạp đa đảng. Emphasizing phòng nói chỉ của kỳ "ảnh hưởng bởi" một quyết định, vàkhông phải là có một quyền pháp lý hoặc quan tâm đến các thủ tục tố tụng, Hoa KỳKỳ xác định, như bên kỳ bốn hiệp ước đa phương trênđề cập đến mà sẽ được "ảnh hưởng", trong một ý nghĩa pháp lý và thiết thực, bởixét xử của các khiếu nại nộp cho tòa án, Nicaragua của baTrung Mỹ hàng xóm, Honduras, Costa Rica và El Salvador.69. Hoa Kỳ nhận ra rằng tại Hiệp ước đa phươngáp dụng trong điều kiện chỉ cho "tranh chấp phát sinh theo Hiệp ước đa phương", vàghi chú rằng Nicaragua trong ứng dụng của nó khẳng định cũng mà Hoa Kỳđã "vi phạm các quy tắc cơ bản của quốc tế nói chung và phong tụcpháp luật". Tuy nhiên, đó là dù sao trình Hoa Kỳ nói rằng tòa án, hoặc (2) Hoa Kỳ đặc biệt đồng ýthẩm quyền al1 tuyên bố đưa ra trong ứng dụng của Nicaragua là bên ngoài các jurisngôn pháp của tòa án. Theo các đối số của Hoa Kỳ,Tuyên bố của Nicaragua theo kiểu như hành vi vi phạm của interna nói chung và phong tụctế luật chỉ restate hoặc diễn giải của nó yêu cầu bồi thường và cáo buộc dựarõ ràng trên đa phương Hiệp ước đề cập ở trên, và Nicaragua trongĐài tưởng niệm chính nó nói rằng của nó ganh đua"cơ bản" là cáchành vi của Hoa Kỳ là một sự vi phạm của Hiến chương Liên Hiệp Quốcvà điều lệ của tổ chức quốc gia châu Mỹ. Bằng chứng vềluật phong tục được cung cấp bởi Nicaragua bao gồm của Đại hội đồng resolutions mà chỉ đơn thuần là nhắc lại hoặc làm sáng tỏ Hiến chương Liên Hiệp Quốc; cũng khôngTòa án có thể xác định những thành tích của tuyên bố của Nicaragua xây dựngtheo phong tục và chung luật quốc tế mà không cần giải thích vàáp dụng hiến chương Liên Hiệp Quốc và các tổ chức người MỹĐiều lệ tiểu bang, và kể từ khi Hiệp ước đa phương tại quán bar adjudication yêu cầu bồi thường dựa trên những hiệp ước, nó thanh al1 Nicaragua tuyên bố.70. Nicaragua mặt khác cho rằng nếu Hiệp ước đa phươngĐặt chỗ trước được của nó giải thích chính xác, có tính đến đặc biệt préparatoires travaux dẫn đến chèn của HoaThượng viện kỳ Đặt phòng vào văn bản dự thảo của tuyên bố năm 1946,Đặt phòng không thể ngăn cản thẩm quyền hơn bất kỳ phần nào của NicaraguaỨng dụng. Theo Nicaragua, Hồ sơ cho thấy rằng cáctại là tinh khiết surplusage và không áp đặt giới hạn bất kỳ ngàychấp nhận thẩm quyền bắt buộc bởi Hoa Kỳ. Việc sửa đổi theo đó việc Đặt phòng đã được giới thiệu đã được hình thành, dự định vàÐược để đối phó với một tình hình cụ thể: phù hợp với đa chống lại cácHoa Kỳ bao gồm bên đó đã không chấp nhận của tòa ánthẩm quyền bắt buộc. Nicaragua contends, không phải là Đặt phòng là mộtnullity, nhưng mà khi ý nghĩa của nó đúng cách hiểu, nó chỉ ra đượcdự phòng. Tìm thấy giải thích Hoa Kỳ đặt phòng khônghỗ trợ, theo Nicaragua, trong lịch sử lập pháp của nó, và sẽthiết lập một tiêu chuẩn kỹ lưỡng unworkable nhân vì nó sẽ làtrường hợp cần thiết để xác định những gì một nhà nước không bên để một trường hợpnên được coi là "ảnh hưởng" theo quyết định đó là chưa được thực hiện bởi cácTòa án. Nicaragua lập luận rằng lợi ích nghĩa của những người nói rằng cácHoa Kỳ buộc có thể bị ảnh hưởng bởi một quyết định trong trường hợp này là một trong haikhông tồn tại hoặc rõ ràng vượt ra ngoài phạm vi của bất kỳ quyết định như vậy, và rằng cácthông tin gửi qua những tiểu bang để tòa án không thiết lập mà họnào bị ảnh hưởng như vậy.71. ngoài ra, Nicaragua phủ nhận rằng tuyên bố của mình dựa trên phong tụcpháp luật là không có nhiều hơn paraphrases của các cáo buộc vi phạm cácVương Hiến chương Liên hiệp, và nhấn mạnh rằng các sự kiện tương tự có thể biện minh choinvocation của các nguyên nhân khác biệt trong hành động. Cụ thể, các quy định của cácHiến chương Liên Hiệp Quốc liên quan đến việc sử dụng các lực lượng của tiểu bang, trong khi họcó thể vẫn còn xếp hạng như quy định của một hiệp ước cho mục đích nhất định, đang ở trong vònglĩnh vực luật pháp quốc tế nói chung và ứng dụng của họ không phải là mộtcâu hỏi độc quyền của giải thích một hiệp ước đa phương. Pháp luật liên quanđể sử dụng vũ lực không nằm hoàn toàn trong Hiến chương, và trong cácCác thực hành của kỳ tuyên bố của nhà nước chịu trách nhiệm liên quan đến bạo lực có thểvà thường xuyên được xây dựng mà không dựa vào điều lệ. Theo đó, Nicaragua nộp mà Hiệp ước đa phương tại, ngay cả khi nócó bất kỳ mức độ liên quan hoặc tính hợp lệ, đã không có ứng dụng để những tuyên bố của NicaraguaDựa trên luật pháp quốc tế phong tục.72. Đặt phòng Hiệp ước đa phương trong tuyên bố Hoa Kỳcó một số khía cạnh tối nghĩa, mà đã trở thành chủ đề của bình luận sinceitsđịnh trong 1946.There là hai giải thích về sự cần thiết cho sự hiện diệncủa các bên để các hiệp ước đa phương có liên quan trong các thủ tục tố tụngtrước khi tòa án như là một điều kiện cho hiệu lực của sự chấp nhận của cácbắt buộc thẩm quyền của Hoa Kỳ. Nó không phải là rõ ràng cho dù những gìbị "ảnh hưởng", theo các điều khoản của điều kiện, là các hiệp ướcmình hoặc các bên với họ. Các Đặt phòng tương tự được tìm thấy trongmột số tờ khai khác của chấp nhận, chẳng hạn như những người của Ấn Độ, El Salvador và Philippines, rõ ràng là "al1 bên" để các hiệp ước. Cáccụm từ "al1 bên tham gia Hiệp ước bị ảnh hưởng bởi quyết định" là trung tâm củanhững nghi ngờ hiện nay. Hoa Kỳ diễn giải tại trong cáctrình bày trường hợp như đề cập đến các bên kỳ bị ảnh hưởng bởi quyết định của cácTòa án, chỉ nói đến việc giải thích thay thế, nhờ đó mà nó là cácHiệp ước đó "ảnh hưởng", do đó al1parties Hiệp ước sẽ cótrước khi tòa án, như là "một trường hợp afortiori". Điều này giải thích sau này cần khôngdo đó được xem xét. Các đối số của Hoa Kỳ liên quan cụ thể đến El Salvador, Honduras và Costa Rica, hàng xóm tiểu bangNicaragua, bị cáo buộc nào bị ảnh hưởng bởi quyết định của cácTòa án.73. nó có thể đầu tiên được ghi nhận tại Hiệp ước đa phương có thểkhông thanh xét xử bởi tòa án tuyên bố al1 Nicaragua, bởi vìNicaragua, trong ứng dụng của nó, không phải nhốt những tuyên bố chỉ cho hành vi vi phạm của công ước đa phương bốn nói trên (đoạn68). ngược lại, Nicaragua invokes một số nguyên tắc của phong tục và chung quốc tế luật đó, theo các ứng dụng,đã bị vi phạm bởi Hoa Kỳ. Tòa án không thể bỏ qua cáctuyên bố của Nicaragua theo các nguyên tắc của phong tục và chung quốc tế luật, chỉ đơn giản là bởi vì nguyên tắc như vậy có được tôn trọng trong các văn bảncủa quy tắc dựa theo của Nicaragua. Một thực tế rằng các nguyên tắc trên, được công nhận như vậy, đã được soạn thảo hoặc thể hiệntrong công ước đa phương có nghĩa là họ chấm dứt để tồn tại và đếnáp dụng các nguyên tắc của luật phong tục, ngay cả đối với các quốc gia màbên tham gia công ước như vậy. Nguyên tắc chẳng hạn như những người không sử dụng củalực lượng, không can thiệp, tôn trọng độc lập và toàn vẹn lãnh thổ quốc gia, và sự tự do của chuyển hướng, tiếp tục ràng buộc như là một phầncủa luật pháp quốc tế phong tục, mặc dù hoạt động của các quy định củapháp luật thông thường trong đó họ đã được hợp nhất. Vì vậy, kể từyêu cầu bồi thường trước khi tòa án trong trường hợp này không hạn chế để vi phạm cácđa phương thông thường quy định gọi, nó sẽ không trong mọi trường hợp làbị cấm bởi Hiệp ước đa phương tại tại Hoa Kỳ năm 1946Bản tuyên ngôn.74. tòa án nào quan sát, hơn nữa, al1 ba tiểu bang đã thực hiệnkhai báo về sự chấp nhận của compulsoryjurisdiction của tòa án, vàlà miễn phí, tại bất kỳ thời điểm nào, để đến trước khi tòa án, trên cơ sở bài viết 36,đoạn 2, với một ứng dụng về thủ tục tố tụng đối với NicaraGua – một nhà nước mà cũng bị ràng buộc bởi thẩm quyền bắt buộc của cácTòa án bởi một tuyên bố vô điều kiện mà không có giới hạn của thời gian-, nếu họnên thấy rằng họ m
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
các tranh chấp phát sinh theo một hiệp ước đa phương, trừ khi (1) al1parties để
hiệp ước bị ảnh hưởng bởi quyết định cũng là các bên của vụ án trước khi Tòa án, hoặc (2) Hoa Kỳ đặc biệt đồng ý để
tài phán ". đặt phòng này sẽ được giới thiệu đến để thuận tiện cho là "đa phương
đặt phòng hiệp ước". Trong hai provisos còn lại để khai báo, nó đã
không được cho rằng điều kiện (a), đề cập đến tranh chấp các giải pháp của
được trao phó cho các toà án khác, có liên quan gì tới các trường hợp hiện tại .
Đối với điều kiện (b), không bao gồm thẩm quyền "tranh chấp quan đối với
những vấn đề cơ bản trong domesticjurisdiction của Hoa
Kỳ được xác định bởi chủng quốc Hoa Kỳ", người
Hoa Kỳ đã thông báo cho Toà án đã xác định không để gọi
điều kiện này, nhưng "không ảnh hưởng đến quyền lợi của Hoa Kỳ theo
điều kiện là trong quan hệ với bất kỳ tiếp theo lời khẩn cầu, thủ tục tố tụng, hoặc các trường hợp
trước khi Tòa án này".
68. Hoa Kỳ chỉ ra rằng Nicaragua dựa vào ứng dụng của nó
trên bốn điều ước quốc tế đa phương, cụ thể là Hiến chương Liên Hợp Quốc, các
điều lệ của Tổ chức các nước châu Mỹ, Montevideo trí th
tion về quyền và nghĩa vụ của các quốc gia trong 26 Tháng Mười Hai năm 1933, và Havana
ước về các quyền và nghĩa vụ của các quốc gia trong tổ chức sự kiện Xây Strife
của 20 tháng 2 năm 1928. Trong quá xa khi tranh chấp được đưa ra trước Tòa án là
do một "phát sinh theo" những điều ước quốc tế đa phương, kể từ khi Hoa Kỳ
đã không đặc biệt đồng ý thẩm quyền ở đây, Toà án có thể, đó là tuyên bố,
tập thể dục thẩm quyền chỉ khi bên hiệp ước al1 bị ảnh hưởng bởi một tiềm năng
quyết định của Tòa án cũng là các bên của vụ án. Hoa Kỳ
giải thích lý do đặt phòng của hiệp ước đa phương của mình như là nó
bảo vệ Hoa Kỳ và các nước thứ ba từ vốn đã gây phương hại
ảnh hưởng của việc xét xử các tranh chấp đa phần phức tạp. Emphasiz
ing rằng đặt phòng nói duy nhất của Hoa "bị ảnh hưởng bởi" một quyết định, và
không phải của Hoa có quyền hợp pháp hay lợi ích trong quá trình tố tụng, Hoa
Kỳ xác định, như Hoa bên bốn điều ước quốc tế đa phương trên
đã đề cập trong đó sẽ được "bị ảnh hưởng ", trong một ý nghĩa pháp lý và thực tiễn, bởi
xét xử của các khiếu kiện nộp cho Tòa án, ba Nicaragua của
các nước láng giềng Trung Mỹ, Honduras, Costa Rica và El Salvador.
69. Hoa Kỳ thừa nhận rằng các đặt phòng hiệp ước đa phương
áp dụng trong điều kiện chỉ để "tranh chấp phát sinh theo một hiệp ước đa phương", và
nhấn mạnh rằng Nicaragua trong ứng dụng của nó cũng khẳng định rằng Hoa Kỳ
đã "vi phạm các quy tắc cơ bản nói chung và tập quán quốc tế
pháp luật". Tuy nhiên, đó là dù sao việc nộp của Hoa Kỳ mà Tòa án, hoặc (2) Hoa Kỳ đặc biệt đồng ý
thẩm quyền al1 những lời cáo buộc trong Application Nicaragua nằm bên ngoài khuôn juris
diction của Tòa án. Theo lập luận của Hoa Kỳ,
tuyên bố của Nicaragua theo kiểu như vi phạm nói chung và phong tục Tế
luật quốc chỉ đơn thuần là xác định lại hoặc diễn giải khiếu nại và những của nó dựa
rõ ràng về các điều ước quốc tế đa phương đã đề cập ở trên, và Nicaragua ở
Memorial của bản thân rằng "tranh cơ bản của nó "là các
hành vi của Hoa Kỳ là một sự vi phạm của Hiến Chương Liên Hiệp Quốc
và Hiến chương của Tổ chức các nước châu Mỹ. Bằng chứng của
luật tục được cung cấp bởi Nicaragua gồm Đại hội đồng reso
lutions mà chỉ đơn thuần nhắc lại hoặc làm sáng tỏ Hiến chương Liên Hợp Quốc, cũng không
thể Tòa án xác định những giá trị của tuyên bố của Nicaragua xây dựng
theo luật tục và chung quốc tế mà không cần giải thích và
áp dụng Hiến chương Liên Hợp Quốc và các Tổ chức các nước châu
Mỹ điều lệ, và kể từ khi thanh đặt phòng hiệp ước đa phương adjudi
cation của khiếu nại dựa trên những điều ước, nó thanh al1 tuyên bố của Nicaragua.
70. Nicaragua mặt khác cho rằng nếu các hiệp ước đa phương
đặt phòng được đưa ra giải thích chính xác của nó, có tính đến đặc biệt là préparatoires travaux dẫn đến sự chèn của Hoa
Kỳ Thượng viện của đặt phòng vào các dự thảo văn bản của Tuyên bố năm 1946,
các phòng có thể không ngăn cản thẩm quyền đối với bất kỳ một phần của Nicaragua của
ứng dụng. Theo Nicaragua, hồ sơ chứng minh rằng các
đặt phòng là sự dư thừa tinh khiết và không áp đặt bất kỳ giới hạn về
sự chấp nhận của thẩm quyền bắt buộc của Hoa Kỳ. Việc sửa đổi, theo đó các đặt phòng đã được giới thiệu đã được hình thành, dự định và
ban hành để đối phó với một tình huống cụ thể: một bộ đồ đa chống lại
Hoa Kỳ bao gồm các bên đã không được chấp nhận của Tòa
thẩm quyền bắt buộc. Nicaragua đoan, không phải là một phòng là
hủy hôn, nhưng khi ý nghĩa của nó được hiểu đúng, nó hóa ra là
dư thừa. Việc giải thích Hoa Kỳ của phòng thấy không có
hỗ trợ, theo Nicaragua, trong lịch sử lập pháp của nó, và sẽ
thiết lập một tiêu chuẩn kỹ không khả thi bởi vì nó sẽ là
cần thiết để xác định trong những trường hợp nào một nhà nước không tham gia một vụ án
nên được coi là "bị ảnh hưởng "bởi những quyết định mà vẫn chưa được thực hiện bởi các
Tòa án. Nicaragua cho rằng quyền lợi nghĩa vụ của những người Hoa rằng
Hoa Kỳ cáo buộc có thể bị ảnh hưởng bởi quyết định trong trường hợp này là một trong hai
không tồn tại hoặc rõ ràng vượt ra ngoài phạm vi của bất kỳ quyết định như vậy, và rằng các
thông tin liên lạc được gửi bởi những người Hoa đến Tòa án không để đảm bảo rằng họ
sẽ bị ảnh hưởng như vậy.
71. Hơn nữa, Nicaragua phủ nhận tuyên bố của mình dựa trên phong tục
luật định là không quá diễn giải của những cáo buộc của nó vi phạm
Hiến chương Liên Hợp Quốc, và nhấn mạnh rằng sự kiện tương tự có thể biện minh cho
lời khẩn cầu những nguyên nhân của hành động. Cụ thể, các quy định của
Hiến chương Liên Hợp Quốc liên quan đến việc sử dụng vũ lực của Hoa, trong khi họ
vẫn có thể xếp hạng như quy định của điều ước quốc tế cho các mục đích nào đó, hiện nay trong
lĩnh vực luật pháp quốc tế nói chung và ứng dụng của họ không phải là một
câu hỏi riêng của giải thích một hiệp ước đa phương. Các luật liên quan
đến việc sử dụng vũ lực không được chứa hoàn toàn trong Hiến chương, và trong
thực tế của các quốc gia yêu sách của Nhà nước có trách nhiệm liên quan đến bạo lực có thể
và thường xuyên được xây dựng mà không dựa vào Điều lệ. Theo đó, Nicaragua trình rằng các đặt phòng hiệp ước đa phương, thậm chí nếu nó
có bất kỳ sự liên quan hay tính hợp lệ, không có ứng dụng cho các yêu sách của Nicaragua
dựa trên luật pháp quốc tế.
72. Các phòng hiệp ước đa phương trong Tuyên bố Hoa Kỳ
có một số khía cạnh mơ hồ, mà đã là chủ đề của sinceits comment
làm trong 1946.There hai cách giải thích về sự cần thiết cho sự hiện diện
của các bên tham gia điều ước quốc tế đa phương có liên quan trong quá trình tố tụng
trước Tòa án như một điều kiện có hiệu lực của việc chấp nhận
thẩm quyền bắt buộc của Hoa Kỳ. Nó không rõ liệu những gì
đang "bị ảnh hưởng", theo các điều khoản của các điều kiện, là những điều ước
tự mình hoặc các bên đối với họ. Đặt phòng tương tự được tìm thấy trong
một số tờ khai khác chấp nhận, chẳng hạn như những người của Ấn Độ, El Salvador và Philippines, tham khảo rõ ràng để "bên al1" các điều ước. Các
cụm từ "al1 bên hiệp ước bị ảnh hưởng bởi quyết định" là trung tâm của
sự nghi ngờ hiện nay. Hoa Kỳ diễn giải các đặt phòng trong
trường hợp hiện tại là dùng để chỉ các bên Kỳ bị ảnh hưởng bởi quyết định của
Tòa án, chỉ đề cập đến các cách giải thích khác, nhờ đó mà nó là
điều ước quốc tế mà là "bị ảnh hưởng", vậy mà al1parties hiệp ước sẽ phải có
trước Tòa án, là "một trường hợp afortiori". Giải thích sau này không cần phải
do đó được xem xét. Các đối số của Hoa Kỳ có liên hệ đặc biệt với El Salvador, Honduras và Costa Rica, Hoa hàng xóm của
Nicaragua, mà bị cáo buộc sẽ bị ảnh hưởng bởi quyết định của
Tòa án.
73. Nó đầu tiên cần lưu ý là các phòng điều ước quốc tế đa phương có thể
không ngăn cản phân xử của Tòa án al1 tuyên bố của Nicaragua, vì
Nicaragua, trong ứng dụng của nó, không giới hạn những tuyên bố chỉ hành vi vi phạm của bốn công ước đa phương nêu trên (đoạn
68). Ngược lại, Nicaragua gọi một số nguyên tắc của luật tập quán và thông quốc tế rằng, theo các ứng dụng,
đã bị vi phạm bởi Hoa Kỳ. Tòa án không thể bỏ qua những
tuyên bố của Nicaragua theo các nguyên tắc của luật tập quán và thông quốc tế, đơn giản chỉ vì các nguyên tắc như đã được ghi nhận trong các văn bản
của các công ước cậy bởi Nicaragua. Thực tế là các nguyên tắc nêu trên, thừa nhận như vậy, đã được hệ thống hóa hoặc thể hiện
trong các công ước đa phương không có nghĩa là họ không còn tồn tại và để
áp dụng như các nguyên tắc của luật tập quán, thậm chí liên quan đến các quốc gia là
các bên tham gia công ước này. Nguyên tắc như những người của việc không sử dụng
vũ lực, không can thiệp, tôn trọng độc lập và toàn vẹn lãnh thổ của các quốc gia, và tự do hàng hải, tiếp tục được ràng buộc như là một phần
của luật tập quán quốc tế, mặc dù các hoạt động của các quy định của
thông thường pháp luật, trong đó họ đã được hợp nhất. Vì vậy, kể từ khi
tuyên bố trước tòa án trong trường hợp này là không giới hạn vi phạm các
quy định đa phương thường gọi, nó sẽ không có trong bất kỳ sự kiện được
cấm bởi các hiệp ước đa phương đặt phòng tại Hoa Kỳ năm 1946
Tuyên ngôn.
74. Tòa án sẽ quan sát, hơn nữa, rằng al1 ba Quốc đã thực hiện
khai báo về việc thụ lý compulsoryjurisdiction của Tòa án, và
là miễn phí, bất cứ lúc nào, đến trước tòa án, trên cơ sở Điều 36,
đoạn 2, với một ứng dụng khởi xướng tố tụng chống lại Nicara
gua - một nhà nước mà còn bị ràng buộc bởi các thẩm quyền bắt buộc của
Tòa án bằng một tuyên bố vô điều kiện mà không có giới hạn của thời gian - nếu họ
nên thấy rằng họ đang
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: