its relevance in the scenographic managementof the interior.A visual c dịch - its relevance in the scenographic managementof the interior.A visual c Việt làm thế nào để nói

its relevance in the scenographic m

its relevance in the scenographic management
of the interior.
A visual concept that loses abstraction and becomes
architecture. The use of the theater is
driven by blocks of space-time, as in the words
of Deleuze1, which are managed by color and
appear at times expansive, and at other times
limited. A syncopated space, indeed tragic and
baroque. The sequences described above already
start outside the theater where the folds,
rational as an origami, of the curtain walls
are emphasized by almost blinding white cement
pigmented of Calcia TX Millennium, and
by thin slivers of projected shadow. The red,
like a wound, opens the entry sequence and
in respect to the meaning of color, provokes
excitement and pushes toward activity. The red
turns into spaces that guide the visitor into the
entire body of the theater, including stairways
and corridors where wells of light alternate
themselves. Its heat is then also emphasized in the material chosen for the pavement that
follows the movement of the entire path, made
with warm and exotic Wengè wood.
The continuing movement sequences bring
the visitor to other space, where the “red line”
that guides the project contrasts from time to
time with white, with the perfectly neutral gray
of the cement, also present in the theater hall,
arriving at wells of light and a bar space, or
the room where the color melts and fades to
black. The color of total denial, necessary for
the emergence of the power of the architecture
of light. With the National Dramatic Arts Center
the architecture of Dominique Coulon seems to
have reached the limits of balance. The mass
of the building seems to be determined not so
much by the materials that compose it, but by
the color. But this assertion does not mean to
be reductive. It does not want to translate the
meaning of the architecture in pure image.
Quite the contrary. Architecture, to dematerialize itself and become impalpable, does not
always need, as modernism first, and high-tech
later taught us, light, transparent materials,
and at the same time does not require graphic
subterfuge under which to camouflage itself.
The history of architecture has already taught
us that stone can also fly2. In this case Coulon,
to dematerialize the mass in a continuous dramatic
game of contrasts uses only color.
With this the architect manages to conceal material
to make it immaterial. The visitor, then,
inside the theater does not seem to be guided
by compressed spaces defined by walls, but
rather by colored ribbons floating in space.
With this alchemy Dominique Coulon can, in
this small theater of 400 seats in the Parisian suburbs, change the perspective, change the
point of observation and make a place where
space, light, shadow, material and color become
something other. They become one with
the dramatic function that soon involves the
viewer, immersing him in a theatricality from
where he will wake up only when he exits the
theater and finds himself again in the real universe.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
its relevance in the scenographic managementof the interior.A visual concept that loses abstraction and becomesarchitecture. The use of the theater isdriven by blocks of space-time, as in the wordsof Deleuze1, which are managed by color andappear at times expansive, and at other timeslimited. A syncopated space, indeed tragic andbaroque. The sequences described above alreadystart outside the theater where the folds,rational as an origami, of the curtain wallsare emphasized by almost blinding white cementpigmented of Calcia TX Millennium, andby thin slivers of projected shadow. The red,like a wound, opens the entry sequence andin respect to the meaning of color, provokesexcitement and pushes toward activity. The redturns into spaces that guide the visitor into theentire body of the theater, including stairwaysand corridors where wells of light alternatethemselves. Its heat is then also emphasized in the material chosen for the pavement thatfollows the movement of the entire path, madewith warm and exotic Wengè wood.The continuing movement sequences bringthe visitor to other space, where the “red line”that guides the project contrasts from time totime with white, with the perfectly neutral grayof the cement, also present in the theater hall,arriving at wells of light and a bar space, orthe room where the color melts and fades toblack. The color of total denial, necessary forthe emergence of the power of the architectureof light. With the National Dramatic Arts Centerthe architecture of Dominique Coulon seems tohave reached the limits of balance. The massof the building seems to be determined not somuch by the materials that compose it, but bythe color. But this assertion does not mean tobe reductive. It does not want to translate themeaning of the architecture in pure image.Quite the contrary. Architecture, to dematerialize itself and become impalpable, does notalways need, as modernism first, and high-techlater taught us, light, transparent materials,and at the same time does not require graphicsubterfuge under which to camouflage itself.The history of architecture has already taughtus that stone can also fly2. In this case Coulon,to dematerialize the mass in a continuous dramaticgame of contrasts uses only color.With this the architect manages to conceal materialto make it immaterial. The visitor, then,inside the theater does not seem to be guidedby compressed spaces defined by walls, butrather by colored ribbons floating in space.With this alchemy Dominique Coulon can, inthis small theater of 400 seats in the Parisian suburbs, change the perspective, change thepoint of observation and make a place wherespace, light, shadow, material and color becomesomething other. They become one withthe dramatic function that soon involves theviewer, immersing him in a theatricality fromwhere he will wake up only when he exits the
theater and finds himself again in the real universe.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
liên quan của nó trong việc quản lý Phối cảnh
của nội thất.
Một khái niệm trực quan mà mất trừu tượng và trở thành
kiến trúc. Việc sử dụng của nhà hát được
thúc đẩy bởi các khối không gian-thời gian, như trong lời nói
của Deleuze1, được quản lý bởi màu sắc và
xuất hiện vào những thời điểm mở rộng, và vào những thời điểm khác
hạn chế. Một không gian đảo phách, thực sự bi thảm và
baroque. Các trình tự mô tả ở trên đã
bắt đầu bên ngoài nhà hát nơi những nếp gấp,
hợp lý như một origami, của các bức tường rèm
được nhấn mạnh bởi gần như mù xi măng trắng
sắc tố của Calcia TX Thiên niên kỷ, và
bởi miếng mỏng bóng dự. Các màu đỏ,
giống như một vết thương, mở ra chuỗi nhập cảnh và
trong sự tôn trọng đến ý nghĩa của màu sắc, kích động
phấn khích và đẩy về phía hoạt động. Các màu đỏ
biến thành không gian mà hướng dẫn người truy cập vào
toàn bộ cơ thể của nhà hát, bao gồm cả cầu thang
và hành lang nơi giếng của ánh sáng thay thế
mình. Nhiệt của nó sau đó cũng được nhấn mạnh trong các vật liệu được lựa chọn cho các vỉa hè mà
sau những chuyển động của toàn bộ con đường, làm
ấm áp và kỳ lạ gỗ Wenge.
Các trình tự chuyển động tiếp tục mang lại cho
người truy cập để không gian khác, nơi mà các "đường đỏ"
dẫn dắt sự dự án trái ngược từ thời gian để
thời gian với màu trắng, với màu xám trung tính hoàn hảo
của xi măng, cũng có mặt trong hội trường nhà hát,
đến tại giếng của ánh sáng và một không gian bar, hoặc
phòng nơi màu tan chảy và mất dần vào
màu đen. Các màu sắc của tổng chối, cần thiết cho
sự xuất hiện của sức mạnh của các kiến trúc
của ánh sáng. Với Trung tâm Nghệ thuật Sân khấu Quốc gia
kiến trúc của Dominique Coulon dường như
đã đạt đến giới hạn của sự cân bằng. Khối lượng
của tòa nhà dường như được xác định không quá
nhiều bởi các vật liệu mà soạn nó, nhưng bằng
các màu sắc. Nhưng khẳng định điều này không có nghĩa là để
được khử. Nó không muốn dịch những
ý nghĩa của kiến trúc trong hình ảnh tinh khiết.
Mà ngược lại. Kiến trúc, để dematerialize bản thân và trở nên rất mịn, không
luôn luôn cần, như chủ nghĩa hiện đại đầu tiên, và công nghệ cao
sau này dạy chúng ta, ánh sáng, chất liệu trong suốt,
và đồng thời không yêu cầu đồ họa
lẩn tránh theo đó để ngụy trang bản thân.
Lịch sử của kiến trúc đã dạy
chúng ta đá mà cũng có thể fly2. Trong trường hợp này Coulon,
để dematerialize khối lượng trong một kịch tính liên tục
trò chơi của sự tương phản chỉ sử dụng màu sắc.
Với các kiến trúc sư quản lý để che giấu tài liệu
để làm cho nó không quan trọng. Các khách truy cập, sau đó,
bên trong nhà hát không có vẻ để được hướng dẫn
bởi không gian nén được định nghĩa bởi các bức tường, nhưng
thay bằng dải ruy băng màu nổi trong không gian.
Với giả kim thuật này Dominique Coulon có thể, trong
nhà hát nhỏ này là 400 ghế tại các vùng ngoại ô Paris, thay đổi quan điểm, thay đổi
quan điểm của sự quan sát và làm một nơi mà
không gian, ánh sáng, bóng tối, vật liệu và màu sắc trở thành
một cái gì đó khác. Họ trở thành một với
những chức năng mạnh mẽ mà sớm liên quan đến
người xem, ngâm mình trong một sân khấu từ
nơi ông sẽ thức dậy chỉ khi anh ra
sân khấu và thấy mình một lần nữa trong vũ trụ thực sự.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: