"Takaba sama!" Toru said urgently,


"Takaba sama!" Toru said urgently, helping him up. He cursed when Akihito started to cry over his bruised knee.

Sensing Toru's worry, Kou said, "Don't worry about Akihito, Toru san. He tends to go bipolar when he's drunk."

Obviously hadn't seen this side of Akihito before, Toru was at a loss. Thankfully, Takato and Kou have been friends with Akihito long enough to know how to deal with him.

"Toru san, do you mind getting us some water for Akihito?" the guard nodded and disappeared into the kitchen.

"Kou, do you know how I got – hic– Setsuna's tickets for you during the New Year's Eve?" Akihito stopped his tears and grumbled, slapping a hand on his knee.

"We do, Aki-chan. You asked Asami san for the tickets right?" Kou soothed, patting Akihito's back.

Akihito placed both hands on Kou's shoulder. "I literally worked my ass off for that!"

Obviously had no clue what Akihito was referring to, Kou merely agreed, "Yes, Takato and I know that you worked hard for it."

"That's – hic– right. And that bastard actually tossed me aside for Fei Long!" Akihito wrapped his arms around Kou's neck, tightening his grip.

Already to the brink of suffocation, Kou signaled Takato to pull Akihito away. Takato pried Akihito's hands from Kou's shoulder, pulling him back so Akihito was resting on his chest. "Who's Fei Long? Takato asked.

"Acquaintance of Asami sama," Toru answered as he walked into the living room with a glass of water.

Takato and Kou sensed there were more to that but were smart enough not to ask further. Toru passed the glass to Takato, exchanging places with him. Toru had never doubted Takato's friendship with Akihito; still it would be disastrous if his boss were to walk in at that particular moment, seeing his lover resting his back on another man's chest.

Not that Asami sama would close an eye if he sees Akihito on my chest, Toru thought rather miserably.

"Akihito, drink some water. It'll help with the hangover," Takato murmured, gently lowering the glass on Akihito's lips.

"I'm NOT drunk!" Akihito flung his arms and the glass fell on the expensive carpet.

"Ah, shit," Kou cursed, watching the dark, wet stains spreading on Akihito's sweater. Bending down to pick the glass, Kou spoke, "Toru san, I think we better change his shirt and put him to bed."

Toru nodded and placed an arm around Akihito's back, supporting him up. "This way," he said, directing the duo out of the living room and into the master bedroom.

"Holy shit," Takato gasped as he opened the door.

The room was huge, bigger than an average Japanese's apartment. The king size bed stood at the center of the room on a slightly raised, carpeted platform. Across from it was a flat screen that hung neatly on the wall. The sitting area was located at the end of the room, next to the balcony, separated by panels of wide glass doors.

He looked at Kou who shared the same expression, only he wasn't vocal about it. As both of them continued to marvel at the size of the room and its luxurious décor, Toru placed Akihito on the bed.

"Do you mind getting Takaba sama's shirt from the closet?"

Embarrassed, Kou stopped gawking. He quickly walked to the closet, pulling the handle and made an audible gasp. The closet itself housed at least a few hundred pieces of clothing.

"Takaba sama's clothes are on the left," Toru spoke from behind.

Like a child being caught staring rudely, Kou blushed and immediately grabbed the nearest shirt he could lay his hands on, closing the closet quickly. He already felt that he had somehow intruded at Akihito's and Asami's space.

"Here," Kou whispered, passing the shirt to Toru. "We'll help him take off the sweater," he continued, signaling Takato to help him. Together, they tried pulling off Akihito's wet sweater but the boy was giggling so much that it made their task impossible.

"Stop it, Kou! It tickles," Akihito laughed, pushing Kou's hands away.

"Akihito, come on. You got to take this thing off or you'll catch a cold!" Takato reached for the sweater again.

I should call Kirishima, Toru thought, dropping the shirt on the floor to assist the duo.

"Nonsense, I haven't gotten a cold in – " Akihito halted his sentence, raising his fingers to count.

"—a month."

Toru recognized the voice anywhere. In slow, deliberate movements, he turned behind. Asami Ryuichi stood at the door, his golden eyes pierced at the group of men and his lover. Kirishima stood behind him with his coat draped neatly on his arms.

"A – Asami sama," Toru stood up and bowed.

"Asami san!" Kou and Takato said, relieved. They released Akihito, backing from the bed to make way for the yakuza.

"Hey, you're back!" Akihito stood up, wobbled to his lover and tripped over the carpet in the process, falling into his arms.

"Toru, what is going on here?" Asami asked as he gathered the boy in his arms.

"Ah – we can explain," Kou began, scratching his face absentmindedly. "Akihito got a little drunk and we were trying to change his sweater after he spilled the entire glass of water on it."

The lack of response from the crime lord was uncomfortable, even for Kou and Takato. After a moment of silence, the yakuza spoke, "I'll take it from here," he said, addressing Akihito's friends.

Kou nudged at Takato's arm. "Ah – we're about to leave anyway, right Takato?"

The light haired boy nodded, "Yes, we better go or we'll miss the last train."

"That won't be necessary," Asami interrupted, supporting a sleepy Akihito in his arms. Glancing backwards at his secretary, he ordered, "Kirishima, ask Suoh to take Akihito's friends home."

Kirishima bowed. Stepping aside, he offered the boys a polite smile. "This way, Takato san, Kou san,"

"Akihito, call us tomorrow okay?" Takato patted Akihito's back and walked out of the room with Kou.

"Toru, what did he take?" Asami spoke the minute the door to the master bedroom closed. He assisted the boy to the bed, made him removed his wet sweater before pulling the duvet to his chin.

"Beer, whiskey and brandy," the stoic guard replied.

Akihito isn't usually the type who drinks, let alone mixing alcohol. With his low alcohol tolerance, it was suicidal. Asami sat on the bed, removing his tie as he looked at his sleeping lover. Akihito's eyebrows furrowed as he slept. Clearly something was troubling the photographer.

"Did he go out today?"

"No, Kou san and Takato san came around 3 and they played mahjong until –"

"Continue," the crime lord ordered when the guard hesitated.

Toru bowed. "Until Takaba sama received a mail from an acquaintance. I wasn't sure of the details but there was a photo attachment."

"What was the content?" the yakuza's voice was icy now.

"A picture of you with Fei Long in Club Sion," Toru said clearly. "Takaba sama began to lose the rounds on purpose so he could drink. I wanted to inform Kirishima san but Takaba sama took my phone and kept it in his pockets."

True enough, the phone was in Akihito's pockets when Asami slid his hands into Akihito's khaki shorts. Passing the phone to Toru, Asami walked out of the room and moved to the living room. He found Akihito's phone under the table. He picked it up, bypassed Akihito's security on the lock screen and checked the mail he received.

Asami raised an eyebrow at the contents of the mail. The sender was a Sanada Hideki and from what he had read and understood, Sanada sounded as if he was helping Akihito.

So, blackmailing was clearly not the issue, the yakuza thought. His gaze flickered at a royal blue paper bag on the floor next to couch. Recognizing Marukoshi's paper bag, he took it, looking at the contents.

A neatly wrapped chocolate box was in it, complete with ribbons and a small fancy paper with gold lettering that read 'Happy Valentine's Day, Asami.'

The sound of someone clearing his throat had Asami's attention diverted to the lanky guard he hired to protect Akihito.

"Takaba sama requested Kou san to get it for him," Toru explained.

Amused, Asami flipped the box of chocolate around as he thought of Akihito's mortified look when he asked for his friend's help to get it. He had forgotten that it was Valentine's Day today. His thoughts went to his secretary, who must have collected the pile of chocolates on his behalf and dumped them in the trash bin.

Still, that doesn't explain why Akihito got drunk on purpose. Getting more frustrated with not knowing, Asami waved his hand at Toru, dismissing him. The guard bowed, bade him goodnight before excusing himself.

Asami let out a humorless laugh. It isn't like him to sit around and wait; Asami Ryuichi doesn't guess, he gets the answers when he wants it. Standing up, he decided that he'd confront Akihito about it. Knowing his stubborn pride, Akihito is unlikely to tell him what happened, Asami can attest to that.

He walked into the bedroom and his golden eyes immediately rested on the bundle, now buried in the warm duvet covers. Asami slid into the covers, pulling it away slightly to reveal Akihito.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
"Takaba sama!" Toru nói khẩn trương, giúp anh ta lên. Nguyền rủa khi Akihito bắt đầu khóc trên đầu gối của mình thâm tím.Cảm biến của Toru lo lắng, Kou đã nói, "Đừng lo lắng về Akihito, Toru san. Ông có xu hướng đi lưỡng cực khi ông say."Rõ ràng là đã không nhìn thấy điều này phụ của Akihito trước khi, Toru đã thua lỗ. Rất may, Takato và Kou đã là bạn bè với Akihito đủ lâu để biết làm thế nào để đối phó với anh ta."Toru san, bạn nhớ chúng tôi nhận được một số nước cho Akihito?" bảo vệ gật đầu và biến mất vào nhà bếp."Kou, bạn có biết làm thế nào tôi đã-hic-Setsuna vé cho bạn trong năm mới Eve?" Akihito dừng lại nước mắt của mình và grumbled, slapping một bàn tay trên đầu gối của mình."Chúng tôi làm, Aki-chan. Bạn hỏi Asami san vé phải không?" Kou mịn, vỗ nhẹ Akihito của trở lại.Akihito đặt cả hai tay trên của Kou vai. "Tôi nghĩa là làm việc my ass off cho rằng!"Rõ ràng là không có đầu mối những gì Akihito đã đề cập đến, Kou chỉ đồng ý, "Vâng, Takato và tôi biết rằng bạn làm việc chăm chỉ cho nó.""Đó là-hic-phải. Và thằng khốn đó thực sự ném tôi sang một bên cho Fei Long!" Akihito quấn cánh tay của mình xung quanh thành phố Kou của cổ, thắt chặt kẹp của mình.Đã đến bờ vực nghẹt thở, Kou báo hiệu Takato để kéo Akihito đi. Takato pried Akihito của bàn tay từ của Kou vai, kéo anh ta trở lại vì vậy Akihito đã nghỉ ngơi trên ngực của mình. "Fei Long là ai? Takato hỏi."Người quen của Asami sama," Toru trả lời khi ông bước vào phòng với một ly nước.Takato và Kou cảm nhận có đã thêm vào đó nhưng đã đủ thông minh không để yêu cầu hơn nữa. Toru thông qua kính để Takato, trao đổi địa điểm với anh ta. Toru có không bao giờ nghi ngờ Takato của tình hữu nghị với Akihito; Tuy nhiên nó sẽ là thảm họa nếu ông chủ của ông đã đi bộ trong lúc đó thời điểm cụ thể, nhìn thấy người yêu của ông nghỉ ngơi lưng trên ngực của người đàn ông khác.Không đó sama Asami sẽ đóng một mắt nếu ông thấy Akihito trên ngực của tôi, Toru nghĩ thay vì miserably."Akihito, uống một số nước. Nó sẽ giúp với nôn nao,"Takato murmured, nhẹ nhàng hạ thủy tinh trên Akihito của môi."Tôi không say rượu!" Akihito ném cánh tay của mình và kính rơi trên thảm đắt tiền."Ah, mẹ kiếp" Kou nguyền rủa, xem bóng tối, ẩm ướt vết bẩn lây lan trên Akihito của áo len. Bẻ cong xuống để chọn kính, Kou đã nói, "Toru san, tôi nghĩ rằng chúng tôi tốt hơn thay đổi áo của mình và đưa anh ta ngủ."Toru gật đầu và đặt một cánh tay của Akihito sau, hỗ trợ anh ta lên. "Bằng cách này," ông nói rằng, chỉ đạo bộ đôi ra khỏi phòng và vào các phòng ngủ."Thánh thần ơi," Takato gasped như ông đã mở cửa.Phòng là rất lớn, lớn hơn một Nhật bản trung bình của căn hộ. Giường cỡ vua đứng ở trung tâm của căn phòng trên một nền tảng lớn lên một chút, trải thảm. Nằm đối diện với nó là một màn hình phẳng treo gọn gàng trên tường. Khu vực tiếp đã được đặt ở phần cuối của Phòng, bên cạnh ban công, cách nhau bằng tấm kính rộng cửa ra vào.Ông nhìn Kou người đã chia sẻ những biểu hiện giống nhau, chỉ có ông không phải là giọng hát về nó. Như là cả hai tiếp tục ngạc nhiên trước những kích thước của phòng và trang trí sang trọng của nó, Toru đặt Akihito trên giường."Bạn có nhớ nhận được Takaba sama áo từ tủ quần áo không?"Xấu hổ, Kou đã ngừng gawking. Ông nhanh chóng đi đến buồng riêng, kéo tay cầm và thực hiện một gasp âm thanh. Tủ quần áo chính nó chứa ít nhất một vài trăm mảnh quần áo."Takaba sama quần áo là bên trái," Toru nói từ phía sau.Như một đứa trẻ bị bắt rudely, staring Kou trang và ngay lập tức vồ lấy áo gần nhất ông có thể đặt tay của mình vào, đóng cửa tủ quần áo nhanh chóng. Ông đã cảm thấy rằng ông bằng cách nào đó đã xâm nhập vào không gian của Akihito và của Asami."Ở đây," Kou thì thầm, đi qua áo sơ mi với Toru. "Chúng tôi sẽ giúp anh ta cởi áo len," ông tiếp tục, tín hiệu Takato để giúp anh ta. Cùng nhau, họ đã cố gắng kéo ra khỏi Áo len ẩm ướt của Akihito nhưng cậu bé đã cười rất nhiều rằng nó thực hiện nhiệm vụ của họ không thể."Con mẹ thôi, Kou! Nó gây,"Akihito cười, đẩy Kou của bàn tay đi."Akihito, come on. Cậu phải cởi điều này hoặc bạn sẽ bị cảm lạnh!" Takato đạt cho áo len một lần nữa.Tôi nên gọi Kirishima, Toru nghĩ, giảm áo sơ mi trên sàn nhà để hỗ trợ bộ đôi."Vô nghĩa, tôi đã không nhận được một lạnh-" Akihito dừng án, nâng cao ngón tay của mình để đếm."— một tháng."Toru công nhận tiếng nói bất cứ nơi nào. Trong chuyển động chậm, cố ý, ông đã chuyển phía sau. Asami Ryuichi đứng ở cửa, mắt vàng đâm vào nhóm của người đàn ông và người yêu của mình. Kirishima đứng phía sau anh ta với áo khoác draped gọn gàng trên cánh tay của mình."A-Asami sama," Toru đứng dậy và cúi."Asami san!" Kou và Takato cho biết, thuyên giảm. Họ phát hành Akihito, sao từ giường để mở đường cho các yakuza."Hey, bạn đang trở lại!" Akihito đứng dậy, wobbled để người yêu của mình và vấp trên thảm trong tiến trình, rơi vào cánh tay của mình."Toru, những gì đang xảy ra ở đây?" Asami hỏi như ông thu thập các cậu bé trong cánh tay của mình."Ah-chúng tôi có thể giải thích," Kou bắt đầu, hiệu ứng Scratch trong khuôn mặt của mình absentmindedly. "Akihito đã nhận một chút say rượu và chúng tôi đã cố gắng để thay đổi áo len của mình sau khi ông đổ ly nước trên nó, toàn bộ."Việc thiếu các phản ứng từ tội phạm Chúa là khó chịu, thậm chí cho Kou và Takato. Sau một thời điểm của sự im lặng, yakuza nói, "tôi sẽ mang nó từ đây," ông nói, địa chỉ bạn bè của Akihito.Kou nudged tại cánh tay của Takato. "Ah-chúng tôi là về để lại anyway, phải Takato?"Cậu bé tóc nhẹ gật đầu, "Vâng, chúng ta nên đi hoặc chúng tôi sẽ bỏ lỡ tàu cuối.""Mà không cần thiết," Asami bị gián đoạn, hỗ trợ một Akihito buồn ngủ trong cánh tay của mình. Glancing ngược trở lại tại thư ký của mình, ông đã ra lệnh, "Kirishima, hỏi Nanano phải Akihito của bạn nhà."Kirishima cúi. Ông bước sang một bên, cung cấp các chàng trai một nụ cười lịch sự. "Bằng cách này, Takato san, Kou san""Akihito, hãy gọi chúng tôi vào ngày mai sao?" Takato patted Akihito của trở lại và đi bộ ra khỏi phòng với Kou."Toru, những gì đã làm ông có?" Asami nói phút cánh cửa phòng ngủ master đóng cửa. Ông đã giúp cậu bé ngủ, làm cho anh ta loại bỏ áo len ẩm ướt của mình trước khi kéo duvet cằm của ông."Bia, rượu whiskey và brandy," bảo vệ stoic trả lời.Akihito không thường là kiểu người uống, hãy để một mình trộn rượu. Với lòng khoan dung thấp rượu của mình, đó là tự tử. Asami ngồi trên giường, loại bỏ cà vạt của ông khi ông nhìn lúc ngủ người yêu của mình. Akihito của lông mày nhăn khi ông ngủ. Rõ ràng một cái gì đó gây phiền hà các nhiếp ảnh gia."Đã làm ông đi ra ngoài vào ngày hôm nay?""Không, Kou san và Takato san đến khoảng 3 và họ chơi mahjong cho đến khi""Tiếp tục," Chúa tội phạm đã ra lệnh khi bảo vệ lưỡng lự.Toru cúi. "Cho đến khi Takaba sama đã nhận được một email từ một người quen. Tôi đã không chắc chắn của các chi tiết nhưng có là một tập tin đính kèm ảnh.""Nội dung là gì?" yakuza của giọng nói là băng giá bây giờ."Một hình ảnh của bạn với Fei Long trong câu lạc bộ Sion," Toru nói rõ ràng. "Takaba sama bắt đầu để mất các viên đạn vào mục đích để ông có thể uống. Tôi muốn thông báo cho Kirishima san nhưng Takaba sama đã điện thoại của tôi và giữ nó trong túi của mình."Đúng, đủ, điện thoại là Akihito của túi khi Asami trượt tay vào Akihito của quần short kaki. Đi qua điện thoại với Toru, Asami bước ra khỏi phòng và chuyển vào phòng. Ông tìm thấy Akihito của điện thoại dưới bảng. Ông nhặt nó, bỏ qua Akihito của an ninh trên màn hình khóa và kiểm tra thư ông nhận được.Asami nâng lên một lông mày vào các nội dung của thư. Người gửi là một Sanada Hideki và từ những gì ông đã đọc và hiểu, Sanada nghe như nếu ông đã giúp đỡ Akihito.Vì vậy, blackmailing đã rõ ràng không vấn đề, các yakuza nghĩ. Chiêm ngưỡng của mình flickered tại một túi giấy màu xanh hoàng gia trên tầng tiếp theo để đi văng. Công nhận của Marukoshi túi giấy, ông mất nó, nhìn vào các nội dung.Một hộp sô cô la gói gọn gàng vào nó, hoàn chỉnh với băng và một giấy nhỏ ưa thích với vàng lettering mà đọc 'Happy Valentine's Day, Asami.'Những âm thanh của một ai đó thanh toán bù trừ cổ họng của ông có sự chú ý của Asami chuyển hướng để bảo vệ lanky ông thuê để bảo vệ Akihito."Takaba sama yêu cầu Kou san để có được nó cho anh ta," Toru giải thích.Amused, Asami lộn hộp sô cô la xung quanh như ông nghĩ của Akihito của mortified nhìn khi ông yêu cầu giúp đỡ của bạn bè của mình để có được nó. Ông đã quên rằng đó là ngày Valentine. Suy nghĩ của mình đã đi đến thư ký của mình, những người phải có thu thập các cọc sôcôla trên danh nghĩa của ông và đổ chúng vào thùng rác.Tuy nhiên, điều đó không giải thích tại sao Akihito đã say rượu vào mục đích. Nhận được thêm thất vọng với không biết, Asami vẫy tay tại Toru, sa thải ông. Bảo vệ cúi, bade ông chúc nhau ngủ ngon trước khi excusing mình.Asami để cho ra một humorless cười. Nó không phải là giống như anh ta ngồi xung quanh và chờ đợi; Asami Ryuichi không đoán, ông đã được các câu trả lời khi anh ta muốn nó. Đứng lên, ông đã quyết định rằng ông sẽ đối đầu với Akihito về nó. Hiểu biết của mình niềm tự hào bướng bỉnh, Akihito là dường như không nói cho anh ta những gì đã xảy ra, Asami có thể chứng thực vào đó.Ông đi vào phòng ngủ và đôi mắt vàng của mình ngay lập tức được nghỉ ngơi trên các gói, bây giờ được chôn cất tại ấm duvet bao. Asami trượt vào bìa, kéo nó đi một chút để lộ Akihito.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

"Takaba sama!" Toru nói khẩn trương, giúp anh ta lên. Cậu nguyền rủa khi Akihito bắt đầu khóc trên đầu gối thâm tím mình. lo lắng Sensing Toru của, Kou nói, "Đừng lo lắng về Akihito, Toru san. Ông có xu hướng đi lưỡng cực khi anh ấy say rượu." Rõ ràng là đã không nhìn thấy bên này của Akihito trước , Toru đã thua lỗ. Rất may, Takato và Kou đã là bạn với Akihito đủ lâu để biết làm thế nào để đối phó với anh ta. "Toru san, làm phiền bạn nhận được chúng tôi một số nước cho Akihito?" bảo vệ gật đầu và biến mất vào trong bếp. "Kou, bạn có biết tôi như thế nào? - vé hic- Setsuna cho bạn trong đêm giao thừa năm mới" Akihito dừng lại nước mắt của mình và càu nhàu, vỗ tay lên đầu gối của mình. "Chúng tôi làm, Aki-chan. Bạn hỏi Asami san cho các vé phải không?" Kou xoa dịu, vỗ nhẹ lưng Akihito. Akihito đặt cả hai tay lên vai của Kou. "Tôi đã làm việc nghĩa đen ass của tôi ra cho rằng:" Rõ ràng là không có đầu mối những gì Akihito đã được đề cập đến, Kou chỉ đồng ý, "Có, Takato và tôi biết rằng bạn đã làm việc chăm chỉ cho nó." "Đó là - hic- đúng Và khốn đó. thực sự ném tôi qua một bên cho Fei Long! " Akihito vòng tay quanh cổ của Kou, nắm chặt của mình. Đã đến bờ vực của sự nghẹt thở, Kou hiệu Takato để kéo Akihito đi. Takato gỡ tay Akihito từ vai Kou, kéo anh trở lại như vậy Akihito đã được đặt trước ngực. "Ai Fei Long là? Takato hỏi. "Người quen của Asami sama", Toru trả lời khi anh bước vào phòng khách với một ly nước. Takato và Kou cảm nhận là có nhiều hơn để mà hắn đủ thông minh để không hỏi thêm. Toru qua . kính để Takato, trao đổi địa điểm với ông Toru đã bao giờ nghi ngờ tình bạn Takato với Akihito;. vẫn thật tai hại nếu ông chủ của mình là để đi bộ trong lúc đó đặc biệt, nhìn thấy người yêu của mình nghỉ ngơi lưng trên ngực của người đàn ông khác Không phải là Asami sama sẽ đóng một mắt nếu ông thấy Akihito lên ngực tôi, Toru nghĩ khá thảm hại. "Akihito, uống một số nước. Nó sẽ giúp với nôn nao, "Takato thì thầm, nhẹ nhàng hạ kính trên môi Akihito. "Tôi không say rượu!" Akihito ném tay và kính rơi trên tấm thảm đắt tiền. "Ah, shit," Kou bị nguyền rủa, xem bóng tối, vết bẩn ướt lan rộng trên áo len Akihito. Uốn xuống nhặt kính, Kou nói, "Toru san, tôi nghĩ chúng ta nên thay đổi áo sơ mi của anh và đưa anh ta lên giường." Toru gật đầu và đặt một cánh tay quanh lưng Akihito, hỗ trợ anh ấy. "Bằng cách này," ông nói, chỉ đạo các bộ đôi ra khỏi phòng khách và vào phòng ngủ. "Holy shit," Takato phải la ó khi anh mở cửa. Căn phòng rất lớn, lớn hơn cho căn hộ của Nhật Bản trung bình. Các giường cỡ vua đứng ở trung tâm của căn phòng trên hơi nâng lên, nền tảng trải thảm. Trên khắp từ đó là một màn hình phẳng treo ngay ngắn trên tường. Các khu vực ngồi được đặt ở cuối phòng, bên cạnh ban công, ngăn cách bởi tấm cửa kính rộng. Anh nhìn Kou người chia sẻ cùng một biểu thức, chỉ có ông là không lên tiếng về nó. Khi cả hai người trong số họ tiếp tục ngạc nhiên trước kích thước của căn phòng và phong cách trang trí sang trọng của nó, Toru đặt Akihito trên giường. "Bạn có phiền nhận được áo Takaba sama từ tủ quần áo?" Xấu hổ, Kou đã ngừng trố mắt ra. Anh nhanh chóng đi đến tủ quần áo, kéo tay cầm và thực hiện một hơi thở hổn hển âm thanh. Tủ quần áo riêng của mình đặt ít nhất một vài trăm mảnh quần áo. "quần áo Takaba sama đang ở bên trái," Toru nói từ phía sau. Giống như một đứa trẻ bị bắt gặp đang nhìn chằm chằm một cách thô lỗ, Kou đỏ mặt và ngay lập tức chộp lấy chiếc áo gần nhất ông có thể đặt tay trên , đóng cửa tủ quần áo một cách nhanh chóng. Ông đã cảm thấy rằng ông đã bằng cách nào đó xâm nhập vào không gian Akihito và Asami của. "Đây," Kou thì thầm, đi qua những chiếc áo sơ mi để Toru. "Chúng tôi sẽ giúp anh ta cởi áo len," ông tiếp tục, báo hiệu Takato để giúp anh ta. Cùng nhau, họ đã cố gắng kéo ra khỏi áo len ướt Akihito nhưng cậu bé đã cười khúc khích rất nhiều mà nó thực hiện nhiệm vụ của họ là không thể. "Dừng lại đi, Kou! Nó cù," Akihito cười, đẩy tay ​​Kou đi. "Akihito, đi vào. Bạn có để có điều này tắt hoặc bạn sẽ bị cảm lạnh! " . Takato với lấy chiếc áo len nữa . Tôi nên gọi Kirishima, Toru nghĩ, thả áo trên sàn nhà để giúp bộ đôi "Vớ vẩn, tôi đã không nhận một lạnh -" Akihito dừng lại câu nói của mình, nâng ngón tay để đếm. "Tháng -a." Toru nhận ra giọng nói bất cứ nơi nào. Trong chậm, động tác cố ý, anh quay lại phía sau. Asami Ryuichi đứng ở cửa, đôi mắt vàng của anh đâm vào nhóm đàn ông và người yêu của mình. Kirishima đứng phía sau với áo khoác treo ngay ngắn trên cánh tay của mình. "A - Asami sama", Toru đứng lên và cúi chào. "Asami san!" Kou và Takato nói, nhẹ nhõm. Họ phát hành Akihito, sao khỏi giường để nhường chỗ cho các yakuza. "Hey, bạn đã trở lại!" Akihito đứng dậy, lảo đảo người yêu của mình và bị trượt chân trên tấm thảm trong quá trình này, rơi vào vòng tay của mình. "Toru, những gì đang xảy ra ở đây?" Asami hỏi khi ông đã tập hợp các cậu bé trong vòng tay của mình. "Ah - chúng ta có thể giải thích," Kou đã bắt đầu, gãi mặt anh lơ đãng. "Akihito đã hơi say và chúng tôi đã cố gắng để thay đổi chiếc áo len của mình sau khi ông đổ toàn bộ ly nước vào nó." Các thiếu phản ứng từ các chúa tội phạm đã không thoải mái, thậm chí cho Kou và Takato. Sau một lúc im lặng, yakuza đã nói, "Tôi sẽ lấy nó từ đây," ông nói, giải quyết bạn bè Akihito. Kou huých nhẹ vào cánh tay của Takato. "Ah - chúng tôi sắp rời không, phải Takato" Cậu bé có mái tóc sáng gật đầu, ". Vâng, chúng ta đi tốt hơn hoặc chúng ta sẽ bỏ lỡ chuyến tàu cuối cùng" "Điều đó sẽ không cần thiết," Asami bị gián đoạn, hỗ trợ một Akihito buồn ngủ trong vòng tay của mình. Liếc nhìn về phía sau tại thư ký của mình, ông đã ra lệnh, "Kirishima, hỏi Suoh để có bạn bè Akihito nhà." Kirishima cúi đầu. Bước qua một bên, ông đề nghị các chàng trai một nụ cười lịch thiệp. "Bằng cách này, Takato san, Kou san", "Akihito, gọi cho chúng tôi vào ngày mai được không?" Takato vỗ nhẹ vào lưng Akihito và bước ra khỏi phòng với Kou. "Toru, những gì đã làm anh mất?" Asami nói phút cánh cửa phòng ngủ đóng cửa. Ông giúp các cậu bé vào giường, khiến anh bỏ áo ướt của mình trước khi kéo chăn đến cằm của ông. "Bia, rượu whisky và brandy," bảo vệ stoic trả lời. Akihito thường không phải là loại người uống, hãy để một mình trộn rượu. Với khả năng chịu độ cồn thấp của mình, nó đã tự tử. Asami ngồi trên giường, tháo cà vạt của anh khi anh nhìn người yêu ngủ của mình. Lông mày Akihito nhăn lại khi anh ngủ. Rõ ràng có điều gì đó gây phiền hà cho các nhiếp ảnh gia. "Ông ta đi ra ngoài ngày hôm nay?" "Không, Kou san và Takato san đến xung quanh 3 và họ chơi mạt chược đến -" "Tiếp tục", các chúa tội phạm đã ra lệnh khi bảo vệ do dự. Toru cúi đầu. "Cho đến khi Takaba sama nhận được một email từ một người quen. Tôi không chắc chắn về các chi tiết, nhưng đã có một tập tin đính kèm hình ảnh." "Cái gì nội dung?" giọng nói của yakuza là băng giá bây giờ. "Một bức ảnh của bạn với Fei Long trong Câu lạc bộ Sion", Toru nói rõ ràng. "Takaba sama đã bắt đầu mất các viên đạn vào mục đích để anh có thể uống. Tôi muốn thông báo Kirishima san nhưng Takaba sama lấy điện thoại của tôi và giữ nó trong túi của mình." Đúng, đủ, điện thoại đang ở trong túi Akihito khi Asami trượt tay vào kaki quần short Akihito. Đi qua điện thoại để Toru, Asami bước ra khỏi phòng và chuyển đến phòng khách. Ông đã tìm thấy điện thoại của Akihito dưới gầm bàn. Anh cầm nó lên, bỏ qua an ninh Akihito trên màn hình khóa và kiểm tra các email mà họ nhận được. Asami nhướn mày vào các nội dung của thư. Người gửi là Sanada Hideki và từ những gì ông đã đọc và hiểu rõ, Sanada nghe như thể ông đã giúp Akihito. Vì vậy, tống tiền đã rõ ràng không phải là vấn đề, ​​những suy nghĩ yakuza. Ánh mắt anh chập chờn tại một túi giấy màu xanh hoàng gia trên sàn bên cạnh chiếc ghế dài. Nhận túi giấy Marukoshi, ông lấy nó, nhìn vào nội dung. Một hộp chocolate gọn gàng bọc là ở trong đó, hoàn chỉnh với ruy băng và một giấy fancy nhỏ với chữ vàng mà đọc "Chúc mừng ngày lễ tình nhân, Asami." Những âm thanh của một người nào đó thanh toán bù trừ của mình cổ họng có ý Asami của chuyển hướng đến bảo vệ cao lêu nghêu ông thuê để bảo vệ Akihito. "Takaba sama yêu cầu Kou san để có được nó cho anh ta," Toru giải thích. Amused, Asami lộn hộp chocolate xung quanh như anh nghĩ về cái nhìn xấu hổ Akihito khi ông hỏi sự giúp đỡ của một người bạn để có được nó. Anh đã quên rằng đó là Ngày Valentine ngày nay. Suy nghĩ của ông đã đi đến thư ký của mình, những người phải đã thu thập các đống sôcôla trên danh nghĩa của mình và đổ chúng vào thùng rác. Tuy nhiên, điều đó không giải thích lý do tại sao Akihito đã say rượu vào mục đích. Bắt thất vọng hơn với không biết, Asami vẫy tay ​​của mình tại Toru, gạt bỏ anh ta. Người bảo vệ cúi đầu, nói lời chúc cha ngủ ngon trước khi excusing mình. Asami cười phá humorless. Nó không giống như ông ngồi xung quanh và chờ đợi; Asami Ryuichi không đoán, anh nhận được câu trả lời khi anh ta muốn nó. Đứng dậy, ông quyết định rằng ông muốn đối đầu với Akihito về nó. Biết tự hào bướng bỉnh của mình, Akihito là khó để nói cho anh ta những gì đã xảy ra, Asami có thể chứng thực điều đó. Anh bước vào phòng ngủ và đôi mắt vàng của anh ngay lập tức dừng lại trên các bó, bây giờ bị chôn vùi trong chăn bông ấm áp. Asami trượt vào bìa, kéo nó đi một chút để lộ Akihito.























































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: