Chiêm ngưỡng của Lauren lạc vào miệng của cô, sau đó nhanh chóng trở lại. "Một trong những... Hai... "Dây thần kinh bubbled qua Camila của tĩnh mạch, làm cho ngón tay của mình, sự gút gân với dự đoán. Dạ dày của cô gật đầu, nhúng và bổ nhào và cô thậm chí đã không lấy plunge nào được nêu ra."Ba!"Camila sao lưu vài bước, và để giải quyết giải quyết hơn. Cô bắt đầu với một bước tiến lớn, sau đó của Lauren Đà đẩy mình về phía trước. "OOOOHHHHH MYYYYYY AHHHHHHHH," Camila gào lên như cô giảm mạnh đối với các nước. Lauren vắt tay của mình chặt hơn. Dạ dày của cô đưa ra chính nó vào cổ họng của cô và Camila cảm thấy chắc chắn cô ấy sẽ bị bệnh bất cứ lúc nào. Bà vắt mắt đóng và cầu nguyện cho sự tha thứ cho mọi tội lỗi, cô có bao giờ cam kết hoặc tưởng tượng. Tôi sẽ chết, tôi sẽ chết, tôi sẽ chết. Kinh cầu nguyện chạy qua đầu cô mindlessly.Cho đến khi một cái gì đó tuyệt vời đã xảy ra. Camila nhận ra cô đã bay, dường như weightless. Nó nứt một mắt mở và thấy mình không còn sợ. Cảm giác phấn khích bọc xung quanh cô ấy cho đến khi Camila không muốn nhảy để kết thúc. Cảm hứng xung qua cô, tickled dây thần kinh của cô và làm cô ta cười với thỏa thích ham chơi. Cô liếc nhìn lúc Lauren người chia sẻ niềm vui cùng một trong những mắt Ngọc, mái tóc gió tossed khung khuôn mặt xinh đẹp của cô. Và ngay trước khi các cơ quan của họ cắt qua bề mặt của đại dương, Lauren tổ chức Camila của tay để đôi môi của mình và hét lên, "Tôi đang rơi vào tình yêu với bạn."Time slowed down instantly. She’s in love with me. Cold water enveloped Camila soon after. She opened her mouth and let out a squeal, bubbles poured out and sailed upward. She swam upwards, in a rush to validate that what she heard wasn’t a part of her imagination. Camila drifted toward the surface, turned her head in search of Lauren. Lauren treaded the water a few feet away. She waited in silence, her eyes sparked with a mixture of vulnerability and happiness and a well-loved flush tinged to her creamy skin.Camila swam towards her and wrapped her legs around Lauren’s lean waist. “Did you mean it? You’ve fallen in love with me?’ she questioned. The hot sun warmed their skin while the cool mist of the ocean simultaneously cooled them down. “I haven’t fallen,” Lauren corrected her. “ Falling. As in still falling, still in the air, trying to get used to the idea that you’ve revealed another layer of myself that I didn’t know existed. It’s terrifying,” she shuddered. “But it’s what I feel. What I have been feeling. I’ve always been afraid of feeling; afraid I would become used to feeling secure and deliriously happy, and that life would decide that I don’t get to experience such bliss.” Camila’s eyes had locked with hers and she wasn’t letting go. They were sincere and burning dark. “Are you sure? You’re really in love with me? How do you know?”Lauren smiled softly and lifted a hand to her face, tucking a strand of hair behind Camila’s ear and letting her thumb rest on her cheek. “You’ve helped me heal by loving me without an agenda. I’ve noticed the subtle ways you’ve shown me love and bit by bit they’ve nabbed away at my defenses.” She slowly stroked her cheek. “I don’t want another moment to go by without you knowing that you’re the most beautiful thing that has ever happened to me. Without you my world would be dimmer. My love for you has always been different, special to us. We’ve had this connection since the day we met that was so unique and rare, it couldn’t be duplicated even if we tried. I have a predisposition to loving you and nothing will ever change that. I love you.”Her words touched Camila deeply. “Always?” Camila asked, her voice broken.Lauren kissed her forehead, whispering, “Always,” against her skin.Camila’s gaze held the green. She’d once dreamed about seeing that look in her eyes. The tenderness, the strength, and the love.She put a hand up to Lauren’s face and stroked her fingers against the older one’s cheek, before sliding them into her thick hair and cupping the back of her head. Tears swam in her eyes before she fought them back. “I love you too,” Camila couldn’t keep the emotion out of her voice. “If you’re falling, I’m right there with you.” The words sounded fragile and far away, as if they could be extinguished if she said them too loudly. Lauren leaned in and she pressed her lips against the softness of Camila’s temple and felt her pulse hammer. She kissed her nose, the graceful line of her neck, the slope of her shoulder and she took Camila’s mouth in a sweetly lingering kiss, before pulling away, leaving her body reeling. Lauren kissed her so tenderly she could have sworn her soul melded with Camila’s. She peered deep into those dark eyes and experienced the most sublime sense of contentment. I belong in her arms.“Camz?” Lauren said her name softly, on a sigh.
đang được dịch, vui lòng đợi..