Apparently he first met Hapyneth on the day I was out with the rest of dịch - Apparently he first met Hapyneth on the day I was out with the rest of Việt làm thế nào để nói

Apparently he first met Hapyneth on

Apparently he first met Hapyneth on the day I was out with the rest of the Hero Party when we

caused that huge commotion in town.

Raven worked as the Captain of the Knights, but he couldn't communicate with words, so he

usually patrolled the imperial city by himself.

Since so many problems were occurring that day, he was patrolling around all the back alleys.

"...Hm. Nothing amiss here."

And as he was about to patrol elsewhere, he heard some hoodlums nearby.

He immediately headed for the voices, and saw Hapyneth cornered by a small gang of thugs.

He easily wiped the floor with them, and was about to leave when,

“...”

Hapyneth had grabbed onto his sleeve, causing him to stop.

"...Thank you."

She thanked him very quietly.

"...Just doing my job."

Usually, when Raven was thanked he would just nod his head in acknowledgement, but he

mistakenly replied instead.

Just when he thought his life was over, Hapyneth opened her eyes in surprise.

Raven thought he would be ridiculed, however,

"...Wonderful voice."

Is what she said.

Raven had been made fun of, but never complimented.

So, feeling a little funny, he spoke further and asked a question.

"...You're not gonna make fun of my voice? My voice is really..."

He suddenly asked.

I mean, I didn't make fun of his voice, but I didn't compliment it either.

"...Jealous."

"...Eh?"

Raven wasn't finished talking to her, but she took off in a flash.

Raven still had other places to patrol, so he couldn't afford to chase after her.

And so, unable to forget about maid uniform-clad Hapyneth, he began to investigate which

household she might work for based on her uniform and finally found it.

Then, he asked me for advice, and after giving him my support, he confessed, which brings us

to today.

“...Are we done now?”

After finishing his story, Raven looked really tired.

Raven was, no, Hapyneth was the first to show interest in the other party, I'm sure of it.

...Couldn't they at least be friends?

But for the time being, I've got to get Raven out of here before he starts sprouting mushrooms.

I'll go to Duke's place and tell him the information I got about Hapyneth.

"Raven, let's get you out of here. I know a guy who's acquainted with your maid girl, let's go see

him."

I'm 'acquainted' with her as well, but...

Raven didn't want to go at first, but after half-dragging him along, we went looking for Duke.

Duke was at Cecilia's home when our little meeting adjourned, so I thought he'd either head to

the inn or the guild. On a hunch, I took us to the guild, and there was Duke.

"Huh? Well if it isn't the Captain...is that the bloke that confessed to Hapyneth?"

Noticing Raven, Duke gave him a look over.

Duke views Hapyneth as a precious comrade after all, so he was just making sure Raven wasn't

a bad guy.

Duke had always had a strong sense of duty where his comrades were concerned.

"...Youki, is this the guy that knows her? ...And what was that 'Captain' thing all about?"

Raven asked me with a whisper.

"It's kind of a nickname. But that’s not important right now..."

The Guild noticed Raven and started in on the hysterics. I don't want all hell breaking loose on

me now.

"You two, let's get out of here."

I grab them both by the wrist, and head for my room at the inn as fast as my legs could carry

me.

"Captain, you're way too fast~"

"...I agree."

We finally arrived at the inn after jetting it out of the guild before a commotion could break out,

but running at full speed left the other two exhausted.

I accidently ran too fast, but these two should be trained for that kind of thing, they shouldn't be

running on empty already.

But more importantly...

"Raven, your voice..."

After Raven realized what he'd done, he clamped his mouth shut.

And with Duke nearby of all things.

Duke actually didn't seem to care about Raven's voice, but asked why we reacted that way.

And so we let him in on Raven's story.

"I don't really mind at all...So, is it you? The guy that likes Hapyneth?"

“...Yeah.”

Raven paused before he answered.

Wh-what's with the tense atmosphere?

These guys, there's no need for pretense here!

"Hapyneth was my former colleague. She has a certain trauma when it comes to dealing with

men. You, would you be able to cure Hapyneth of that?"

Making it just men in general instead of humans, I suppose that’s the way it’s gotta be.

It makes sense, since she isn't afraid of Cecilia or Sophia-san at all.

"...I don't know."

There was another pause after he answered.

I suppose it was understandable since they’d barely met.

But that's still not good enough.

"What?! That's where you're supposed say something cool like 'I will heal her fragile heart'! You

are a worthless piece of shit. That's why your confession was rejected by Hapyneth!"

"...What's that supposed to mean?"

Duke's words were like a slap in the face, and Raven immediately put his hand to his sheathed

sword, ready to draw it.

"Oh, you wanna go at it? I don't know much about that Hero Party nonsense, but I'm not gonna

lose."

Duke drew his sheathed sword, and stood at the ready.

...Are these guys idiots?

We're in my rented room at the Inn, a room that can barely squeeze six people into it!

It wouldn't be funny if they started a sword-fight here.

I'll get chased out of the inn if I don’t stop these two!

"Chill out guys! If you're gonna fight, do it somewhere else! This is not what we got together for."

I brought Duke along to help Raven, and now they're at each other's throats.

After begging them to stop, they finally put their swords away, but they were still glaring daggers

at each other.

"...Hmph, This is ridiculous. I'll comply with Captain, but next time we'll settle this."

“...Indeed.”

They both seemed satisfied with that.

Now I don't have to worry about getting kicked out of the inn.

"Now then, back to the subject of Hapyneth. You said you didn't know if you could cure

Hapyneth of her trauma. That's not good enough."

“...I know.”

Raven agreed with Duke.

After calming down, Raven himself realized he lacked the resolve he needed.

"Why don't you start as friends first? I think it'd be a good idea for you to get to know Hapyneth a

little more."

That's my Duke!

He gave Raven some solid advice.

Raven seemed satisfied with that too, and nodded his head in agreement.

However, I felt like I'd turned completely invisible to them.

They’d laugh together, they’d arguing together; all in an unending loop.

They were off in their own little world.

I was completely left out, relegated to being a mere spectator.

After a while, their conversation finally came to an end.

"Go show me you're a man! Good luck getting your feelings across to Hapyneth."

"...I will, I feel like I can do it now."

They gave each other a firm handshake.

Honestly, I have no idea how things turned out like this.

Were those two always like this?

I guess love can change both humans and demons.

...What am I even thinking about?

They left for the Aquarain mansion all jazzed up after their conversation.

I was also curious how this would all play out and tagged along.

When we got to the mansion, we were in luck as Hapyneth was cleaning out in front of the gate.

Heartened by Duke, Raven approached Hapyneth.

Noticing us, Hapyneth stopped cleaning for the moment.

"...Please be my friend."

His face was red from embarrassment, and his nerves were so bad he was shaking. Even

though his voice was weak, it took all he had just to get that much out.

And Hapyneth's answer,

"...Just friends."

After that, silence lingered between them.

And then, with their faces flushed, they both sprinted off at full speed, Hapyneth to the mansion,

and Raven to the main road.

All that remained was a satisfied Duke, and me completely dumbfounded.

Well, I'm sure Raven was also satisfied, now that Hapyneth could gradually become used to

human men.

Afterwards I head that Cecilia indirectly urged Hapyneth in that direction.

I had thought Hapyneth agreed a little too easily, but it made sense after hearing Cecilia was

giving her encouragement.

And so it seems Hapyneth herself wasn't completely against the idea, since she wasn't forced.

As I thought, I was right that Hapyneth was charmed by his voice.

I'm looking forward to seeing how things develop between them.

By the way, after this, Duke became quite attached to Raven.

TL Note: (o『o) heh heh heh -Solistia (The BL Addict)

After the whole incident, they really did duke it out.

Although Duke is a great swordsman, even he couldn't win against Raven, but it was quite a

good battle I heard. Because of that, Raven used his authority as Captain of the Knights to

recruit Duke.

However, this meant Sheik and I were the only ones left at the inn.

"Captain~ Let's play~"

Sheik was clinging to my body.

"'Eey, leggo! I've got a quest to do. Hapyneth, Duke, come back!"

This is the worst thing that could possibly happen. With them gone, I was the only one left to

babysit Sheik!
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Rõ ràng ông lần đầu tiên gặp Hapyneth ngày tôi đã ra với phần còn lại của Đảng Anh hùng khi chúng tôi gây ra rằng hôn rất lớn trong thị trấn.Raven làm đội trưởng của các hiệp sĩ, nhưng ông không thể giao tiếp với các từ, vì vậy ông thường tuần tra thành phố Đế quốc của mình.Kể từ khi rất nhiều vấn đề đã xảy ra ngày hôm đó, ông tuần tra xung quanh tất cả các con hẻm trở lại."...HM. Không có gì thiếu thiếu ở đây. "Và như ông đã là về để tuần tra ở nơi khác, ông nghe một số liệu gần đó.Ông ngay lập tức đứng đầu cho tiếng nói, và thấy Hapyneth cornered bởi một nhóm nhỏ của những tên côn đồ.Ông dễ dàng lau sàn nhà với họ, và đã là về để lại khi, “...”Hapyneth đã vồ lấy lên tay áo của mình, khiến anh phải dừng lại."...Cảm ơn bạn."Cô cảm ơn ông rất nhẹ nhàng."...Chỉ làm công việc của tôi."Thông thường, khi Raven cảm ơn ông sẽ chỉ gật đầu của mình trong ghi nhận, nhưng ông nhầm lẫn trả lời để thay thế.Chỉ khi ông nghĩ rằng cuộc sống của mình là hơn, Hapyneth mở mắt của cô trong bất ngờ.Quạ nghĩ rằng ông sẽ được nhạo báng, Tuy nhiên,"...Giọng nói tuyệt vời."Là những gì cô nói.Quạ đã được thực hiện niềm vui của, nhưng không bao giờ hấp.Vì vậy, ông cảm thấy một chút funny, nói thêm và hỏi một câu hỏi."...Bạn sẽ không làm cho niềm vui của giọng nói của tôi? Giọng nói của tôi là thực sự... "Ông đột nhiên yêu cầu.Tôi có nghĩa là, tôi đã không làm cho niềm vui của giọng nói của ông, nhưng tôi không khen nó hoặc."...Ghen tuông.""...Eh?"Quạ vẫn chưa xong nói chuyện với cô ấy, nhưng cô đã diễn ra trong một đèn flash.Quạ vẫn có những nơi khác để tuần tra, do đó, ông không thể đủ khả năng để đuổi cô ấy.Và như vậy, không thể quên về maid mạ đồng phục Hapyneth, ông bắt đầu để điều tra mà các hộ gia đình cô có thể làm việc cho dựa trên đồng phục của mình và cuối cùng tìm thấy nó.Sau đó, ông hỏi tôi để được tư vấn, và sau khi ông cho hỗ trợ của tôi, ông thú nhận, đó mang lại cho chúng tôi đến ngày hôm nay.“...Chúng tôi đã làm xong bây giờ?"Sau khi kết thúc câu chuyện của ông, Raven nhìn thực sự mệt mỏi.Quạ là, không, Hapyneth là người đầu tiên cho thấy quan tâm đến bên kia, tôi chắc chắn của nó....Họ không thể ít là bạn bè?Nhưng trong thời gian này, tôi đã có để có được Raven ra khỏi đây trước khi ông bắt đầu mọc nấm.Tôi sẽ đi đến nơi của công tước và nói cho anh ta những thông tin tôi có về Hapyneth."Raven, hãy đưa anh ra khỏi đây. Tôi biết một guy những người làm quen với cô gái maid của bạn, hãy xem Ngài."Tôi 'làm quen' với cô ấy là tốt, nhưng...Quạ đã không muốn đi lúc đầu tiên, nhưng sau khi một nửa-cách kéo anh ta cùng, chúng tôi đã đi tìm kiếm công tước.Công tước là lúc của Cecilia nhà khi cuộc gặp ít hoãn, vì vậy tôi nghĩ rằng ông đã có một trong hai đầu để Các quán trọ hoặc guild. Trên một linh cảm như vậy, tôi đã cho chúng tôi để guild, và đã có công tước."Huh? Vâng, nếu nó không phải là thuyền trưởng... là bloke thú nhận Hapyneth?"Nhận thấy Raven, công tước đã cho anh ta một cái nhìn hơn.Công tước xem Hapyneth như một đồng chí quý giá sau khi tất cả, do đó, ông đã chỉ làm cho chắc chắn Raven không một gã xấu.Công tước đã luôn luôn có một cảm giác mạnh về nhiệm vụ nơi đồng chí của ông đã được quan tâm."...Youki, đây có phải là người mà biết cô ấy? ..."Và những gì đã là nó 'Thuyền trưởng' tất cả về?"Quạ hỏi tôi với một tiếng thì thầm."Đó là loại một biệt hiệu. Nhưng đó không phải là quan trọng ngay bây giờ..."Guild nhận thấy Raven và bắt đầu trên các hysterics. Tôi không muốn tất cả các địa ngục phá vỡ lỏng trên tôi bây giờ."Bạn hai, hãy ra khỏi đây."Tôi lấy cả hai bởi cổ tay, và đầu cho phòng của tôi tại inn nhanh như chân của tôi có thể thực hiện tôi."Đội trưởng, Anh cách quá nhanh ~""...Tôi đồng ý."Chúng tôi cuối cùng đến quán trọ sau khi jetting nó ra khỏi guild trước khi một hôn có thể phá vỡ ra, nhưng chạy ở tốc độ cao để lại hai kiệt sức.Tôi vô tình chạy quá nhanh, nhưng cả hai nên được đào tạo cho rằng loại điều, họ không nên chạy trên sản phẩm nào đã.Nhưng quan trọng hơn..."Raven, giọng nói của bạn..."Sau khi Raven nhận ra những gì ông đã làm, ông kẹp đóng miệng của mình.Và với công tước gần đó của tất cả mọi thứ.Công tước trên thực tế dường như không quan tâm đến giọng nói của Raven, nhưng yêu cầu lý do tại sao chúng tôi đã phản ứng như vậy.Và do đó, chúng tôi cho anh ta ở trên Raven của câu chuyện."Tôi không thực sự quan tâm ở tất cả...Vì vậy, là nó bạn? Người thích Hapyneth?"“...có."Raven bị tạm dừng trước khi ông trả lời.WH-gì của với bầu không khí căng thẳng?Những kẻ không cần cho pretense ở đây!"Hapyneth là đồng nghiệp cũ của tôi. Cô ấy có một chấn thương nhất định khi nói đến đối phó với người đàn ông. Bạn, bạn sẽ có thể để chữa bệnh Hapyneth đó?"Làm cho nó người đàn ông chỉ nói chung thay vì con người, tôi cho rằng đó là cách nó là phải.Nó làm cho tinh thần, kể từ khi cô ấy là không sợ Cecilia hoặc Sophia-san ở tất cả."...Tôi không biết."Đã có một tạm dừng sau khi ông trả lời.Tôi cho rằng đó là dễ hiểu kể từ khi họ hiếm khi gặp.Nhưng đó vẫn không đủ tốt."Những gì?! Đó là nơi bạn nên nói một cái gì đó mát mẻ như 'Tôi sẽ chữa lành trái tim mỏng manh của cô'! Bạn là vô giá trị mảnh shit. Đó là lý do tại sao xưng tội của bạn đã bị từ chối bởi Hapyneth! ""...Những gì là có nghĩa vụ phải có nghĩa là?"Công tước của từ là giống như một slap khi đối mặt, và Raven ngay lập tức đưa bàn tay của mình vào vỏ của mình thanh kiếm, sẵn sàng để vẽ nó."Ồ, bạn muốn đi vào nó? Tôi không biết nhiều về vô nghĩa anh hùng bên đó, nhưng tôi sẽ không để mất."Công tước đã thu hút thanh kiếm vỏ của mình, và đứng sẵn sàng....Là những kẻ idiots?Chúng tôi đang trong phòng của tôi thuê tại các quán trọ, một căn phòng mà hiếm khi có thể bóp sáu người vào nó!Nó sẽ không vui nếu họ bắt đầu một thanh kiếm chiến ở đây.Tôi sẽ nhận được đuổi ra khỏi nhà trọ nếu tôi không ngăn chặn cả hai!"Thư giãn guys! Nếu bạn đang đi để chống lại, làm điều đó ở một nơi khác! Điều này là không những gì chúng tôi đã cùng nhau cho."Tôi đã mang công tước dọc theo để giúp đỡ Raven, và bây giờ họ đang ở cổ họng của nhau.Sau khi xin họ để ngăn chặn, họ cuối cùng đưa thanh kiếm của họ đi, nhưng họ vẫn rõ ràng dao găm chữ thập vào nhau."...Hmph, điều này là vô lý. Tôi sẽ thực hiện theo đại úy, nhưng thời gian tiếp theo chúng tôi sẽ giải quyết điều này."“...Thật vậy."Cả hai đều có vẻ hài lòng với điều đó.Bây giờ tôi không phải lo lắng về việc khởi động ra khỏi quán trọ."Bây giờ sau đó, quay lại chủ đề của Hapyneth. Bạn nói rằng bạn không biết nếu bạn có thể chữa bệnh Hapyneth chấn thương của mình. Đó là không đủ tốt."“...Tôi biết."Quạ đã đồng ý với công tước.Sau khi làm dịu, Raven mình nhận ra ông thiếu giải quyết ông cần."Tại sao không bạn bắt đầu như bạn bè trước? Tôi nghĩ rằng nó sẽ là một ý tưởng tốt cho bạn để tìm hiểu Hapyneth một ít hơn."Đó là công tước của tôi!Ông đã cho Raven một số lời khuyên rắn.Quạ có vẻ hài lòng với điều đó quá, và gật đầu đầu của mình trong thỏa thuận.Tuy nhiên, tôi cảm thấy như tôi đã chuyển hoàn toàn vô hình cho họ.Họ sẽ cười với nhau, họ đã tranh cãi với nhau; Tất cả trong một vòng lặp chóng bất kỳ yêu.Họ đã ra trong thế giới nhỏ của riêng của họ.Tôi hoàn toàn đã được trái ra, chuyển sang là một khán giả chỉ.Sau một thời gian, cuộc đàm thoại cuối cùng đã kết thúc."Đi cho tôi thấy bạn là một người đàn ông! Chúc may mắn nhận được cảm xúc của bạn trên để Hapyneth.""...Tôi sẽ, tôi cảm thấy như tôi có thể làm điều đó bây giờ."Họ đã cho nhau một bắt tay công ty.Trung thực, tôi không có ý tưởng làm thế nào những điều bật ra như thế này.Đã là hai trong số những người luôn luôn như thế này?Tôi đoán tình yêu có thể thay đổi cả con người và quỷ....Những gì tôi thậm chí suy nghĩ về?Họ rời cho biệt thự Aquarain tất cả jazzed lên sau khi cuộc đàm thoại.Tôi đã cũng tò mò như thế nào điều này tất cả sẽ diễn ra và được gắn thẻ dọc theo.Khi chúng tôi đã đến lâu đài, chúng tôi đã may mắn như Hapyneth làm sạch ở phía trước của các cửa khẩu.Heartened bởi công tước, Raven tiếp cận Hapyneth.Nhận thấy chúng tôi, Hapyneth ngừng làm sạch cho thời điểm này."...Xin vui lòng là người bạn của tôi."Khuôn mặt của mình là màu đỏ từ sự bối rối, và dây thần kinh của ông đã xấu như vậy ông đã bắt. Thậm chí mặc dù giọng nói của ông là yếu, phải mất tất cả các ông đã chỉ nhận được rằng nhiều ra.Và câu trả lời của Hapyneth, "...Chỉ bạn bè."Sau đó, im lặng lingered giữa chúng.Và sau đó, với khuôn mặt của họ đỏ ửng, cả hai đều sprinted ra ở tốc độ cao, Hapyneth để căn nhà, và Raven đến con đường chính.Tất cả những gì vẫn là một công tước hài lòng, và tôi hoàn toàn dumbfounded.Vâng, tôi chắc chắn Raven là cũng hài lòng, bây giờ mà Hapyneth có thể dần dần trở thành được sử dụng để con người đàn ông.Sau đó tôi đi Cecilia gián tiếp kêu gọi Hapyneth theo hướng đó.Tôi đã nghĩ Hapyneth đã đồng ý một chút quá dễ dàng, nhưng nó làm cho cảm giác sau khi nghe Cecilia là đưa ra khuyến khích của mình.Và do đó, có vẻ như Hapyneth mình đã không hoàn toàn chống lại ý tưởng, kể từ khi cô không buộc.Theo tôi nghĩ, tôi đã phải Hapyneth được quyến rũ bởi giọng nói của mình.Tôi mong nhìn thấy như thế nào những điều phát triển giữa chúng.Bằng cách này, sau đó, công tước đã trở thành khá gắn liền với Raven.TL lưu ý: (o『o) heh heh heh - Solistia (The BL Addict)Sau sự kiện toàn bộ, họ thực sự đã làm công tước nó ra.Mặc dù công tước là một kiếm khách lớn, ngay cả khi ông không thể giành chiến thắng chống lại Raven, nhưng nó đã khá một trận tốt tôi nghe. Do đó, Raven sử dụng quyền lực của mình như là đội trưởng của các hiệp sĩ để tuyển dụng công tước.Tuy nhiên, này có nghĩa là Sheik và tôi đã là những người duy nhất còn lại ở quán trọ."Thuyền trưởng ~ chúng ta hãy chơi ~"Sheik bám vào cơ thể của tôi."'Eey, leggo! Tôi đã có một nhiệm vụ để làm. Hapyneth, công tước, trở lại!"Đây là điều tồi tệ nhất mà có thể có thể xảy ra. Với họ đi, tôi là người duy nhất còn lại để babysit Sheik!
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Rõ ràng đầu tiên ông gặp Hapyneth ngày tôi đã được ra với phần còn lại của các Đảng anh hùng khi chúng tôi gây ra mà chấn động lớn trong thị trấn. Raven đã làm việc như là Captain của các Hiệp sĩ, nhưng ông không thể giao tiếp bằng lời nói, vì vậy ông thường tuần tra Kinh đô của mình. Vì có quá nhiều vấn đề đã xảy ra ngày hôm đó, ông đã đi tuần tra xung quanh tất cả các con hẻm trở lại. "... Hm. Không có gì không ổn ở đây." Và khi anh ta sắp đi tuần tra ở những nơi khác, ông nghe một số lưu manh gần đó. Ông ngay lập tức đi về phía tiếng nói, và nhìn thấy Hapyneth dồn ép bởi một băng nhóm nhỏ những tên côn đồ. Ông dễ dàng lau sàn nhà với họ, và đã được về để lại khi, "..." Hapyneth đã nắm lấy tay ​​áo của anh, khiến anh phải dừng lại. " ... Cảm ơn bạn. " Cô cảm ơn anh rất lặng lẽ. "... Chỉ cần làm công việc của tôi." Thông thường, khi Raven được cảm ơn anh chỉ gật đầu thừa nhận, nhưng anh nhầm trả lời thay. Chỉ khi ông nghĩ rằng cuộc sống của mình đã qua, Hapyneth mở mắt ra vì ngạc nhiên. Raven nghĩ rằng anh sẽ được chế nhạo, tuy nhiên, "Wonderful ... giọng nói." Là những gì cô nói. Raven đã được thực hiện niềm vui của, nhưng không bao giờ khen. Vì vậy, cảm thấy hơi buồn cười, ông nói thêm và hỏi một câu hỏi. "... Bạn không gonna làm cho niềm vui của giọng nói của tôi? Giọng nói của tôi thực sự là ... " Anh đột nhiên hỏi. Tôi đã không làm cho niềm vui của giọng nói của ông có nghĩa là tôi, nhưng tôi đã không khen nó cả. "... Ghen tuông." "... Hả?" Raven wasn 't xong nói chuyện với cô, nhưng cô đã tắt trong nháy mắt. Raven vẫn có những nơi khác để tuần tra, nên ông không thể đủ khả năng để theo đuổi cô ấy. Và như vậy, không thể quên về người giúp việc thống nhất mạ Hapyneth, ông bắt đầu điều tra mà gia đình cô ấy có thể làm việc cho dựa trên đồng phục của mình và cuối cùng đã tìm thấy nó. Sau đó, ông hỏi tôi để được tư vấn, và sau khi ông ủng hộ của tôi, anh thú nhận, mà chúng tôi mang đến ngày hôm nay. "... chúng tôi đang làm bây giờ?" Sau khi kết thúc câu chuyện của mình, Raven trông thực sự mệt mỏi. Raven là, không, Hapyneth là người đầu tiên cho thấy sự quan tâm ở bên kia, tôi chắc chắn của nó. ... Có thể không phải họ ít nhất là bạn bè? Nhưng đối với thời gian được, tôi đã có để có được Raven ra khỏi đây trước khi bắt đầu mọc nấm. Tôi sẽ đi đến nơi Duke nói cho ông nghe những thông tin mà tôi nhận được khoảng Hapyneth. "Raven, hãy đưa em ra khỏi đây. Tôi biết một người đang làm quen với cô gái giúp việc của bạn, chúng ta hãy đi xem anh ta. " Tôi đang 'làm quen' với cô ấy là tốt, nhưng ... Raven đã không muốn đi lúc đầu, nhưng sau nửa kéo anh ta đi theo, chúng tôi đã đi tìm Duke. Duke đã ở nhà của Cecilia khi cuộc họp nhỏ của chúng ta kết thúc, vì vậy tôi nghĩ rằng ông muốn một trong hai đầu vào quán trọ hoặc các guild. Trên một linh cảm, tôi đưa chúng tôi đến các guild, và đã có Duke. "Huh ? Vâng, nếu nó không phải là thuyền trưởng ... là những gã đó đã thú nhận với Hapyneth? " Nhận ra Raven, Duke đã cho anh một cái nhìn qua. Duke xem Hapyneth là đồng đội của quý sau khi tất cả, vì vậy ông đã được chỉ cần đảm bảo Raven wasn ' t một kẻ xấu. Duke đã luôn luôn có một ý thức mạnh mẽ về trách nhiệm mà các đồng chí của ông đã được quan tâm. "... Youki, đây là anh chàng mà cô biết? ... Và những gì là điều 'Captain' tất cả về? " Raven hỏi tôi với một lời thì thầm. "Đó là một loại biệt danh. Nhưng điều đó không quan trọng ngay bây giờ ... " The Guild nhận thấy Raven và bắt đầu ở trên trạng thái kích động. Tôi không muốn phá vỡ tất cả các địa ngục lỏng trên tôi bây giờ. "Hai người, chúng ta hãy ra khỏi đây." Tôi lấy cả hai bởi cổ tay, và đi đến phòng của tôi ở quán trọ nhanh như chân của tôi có thể thực hiện cho tôi. "Thuyền trưởng, bạn đang cách quá nhanh ~" "... Tôi đồng ý." Chúng tôi cuối cùng đã đến ở tại nhà trọ sau khi phun nó ra khỏi guild trước khi một chấn động có thể nổ ra, nhưng chạy ở tốc độ đầy đủ để lại hai người kia kiệt sức. Tôi vô tình chạy quá nhanh, nhưng cả hai cần được đào tạo cho rằng loại điều, họ không nên được chạy trên trống đã. Nhưng hơn Quan trọng ... "Raven, giọng nói của bạn ..." Sau khi Raven nhận ra những gì anh đã làm, anh kẹp miệng. Và với Duke lân cận của tất cả mọi thứ. Duke thực sự dường như không quan tâm đến giọng nói của Raven, nhưng hỏi lý do tại sao chúng tôi đã phản ứng theo cách đó. Và vì vậy chúng tôi cho anh ta ở trên câu chuyện của Raven. "Tôi không thực sự quan tâm ở tất cả ... Vì vậy, nó là bạn? Các chàng trai mà thích Hapyneth? " "... Ừ." Raven dừng lại trước khi trả lời. Wh-những gì với bầu không khí căng thẳng không? Những anh chàng này, không có nhu cầu cho sự giả ở đây! "Hapyneth là đồng nghiệp cũ của tôi. Cô có một chấn thương nào đó khi nói đến giao dịch với những người đàn ông. Bạn, bạn sẽ có thể để chữa Hapyneth về điều đó? " Làm cho nó chỉ là những người đàn ông nói chung thay vì con người, tôi cho rằng đó là cách nó phải là người ngồi. Nó có ý nghĩa, vì cô ấy là không sợ Cecilia hoặc Sophia-san ở tất cả . "... Tôi không biết." Có pause khác sau khi ông trả lời. Tôi cho rằng đó là dễ hiểu vì họ sẽ hầu như không đáp ứng. Nhưng đó vẫn chưa đủ tốt. "Cái gì ?! Đó là nơi mà bạn phải nói điều gì đó thú vị như 'Tôi sẽ chữa lành trái tim mong manh của cô'! Bạn là một mảnh vô giá trị của shit. Đó là lý do tại sao lời thú nhận của bạn đã bị từ chối bởi Hapyneth! " "... gì đó có nghĩa gì?" Nói cách Duke là giống như một cái tát vào mặt, và Raven ngay lập tức đưa tay lên vỏ bọc của mình thanh kiếm, sẵn sàng để rút ra nó. "Oh, bạn muốn đi vào nó? Tôi không biết nhiều về Hero Đảng vô nghĩa, nhưng tôi sẽ không mất đi. " Duke rút gươm vỏ bọc của mình, và đứng ở tư thế sẵn sàng. ... Là những kẻ ngốc? Chúng tôi đang ở trong phòng tôi thuê tại Inn, một căn phòng mà chỉ có thể bóp sáu người vào nó! Nó sẽ không phải là buồn cười nếu họ bắt đầu một thanh kiếm chiến đấu ở đây. Tôi sẽ bị đuổi ra khỏi nhà trọ nếu tôi không dừng lại hai! "Chill ra những kẻ ! Nếu bạn đang gonna chiến đấu, làm điều đó ở một nơi khác! Đây không phải là những gì chúng ta đã cùng nhau cho. " Tôi đưa Duke cùng để giúp Raven, và bây giờ họ đang ở cổ họng của nhau. Sau khi cầu xin họ dừng lại, cuối cùng họ cũng đưa thanh kiếm của họ đi, nhưng họ vẫn là dao găm rõ ràng vào nhau . "... Hừm, Điều này là vô lý. Tôi sẽ tuân thủ các thuyền trưởng, nhưng thời gian tới chúng tôi sẽ giải quyết chuyện này. " "... Thật vậy." Cả hai đều có vẻ hài lòng với điều đó. Bây giờ tôi không phải lo lắng về việc bị đuổi ra khỏi nhà trọ. "Bây giờ thì , quay lại chủ đề của Hapyneth. Bạn nói bạn không biết nếu bạn có thể chữa khỏi Hapyneth chấn thương của mình. Đó là không đủ tốt. " "... Tôi biết." Raven đã đồng ý với Duke. Sau khi dịu xuống, Raven mình nhận ra rằng ông thiếu quyết tâm anh cần. "Tại sao bạn không bắt đầu như những người bạn đầu tiên? Tôi nghĩ rằng nó sẽ là một ý tưởng tốt cho bạn để có được để biết Hapyneth một ít hơn. " Đó là Duke của tôi! Ông đã cho Raven một số lời khuyên rắn. Raven có vẻ hài lòng với điều đó, và gật đầu đồng ý. Tuy nhiên, tôi cảm thấy như tôi đã tắt hoàn toàn vô hình đối với họ. Họ cười với nhau, họ đã tranh cãi với nhau,. tất cả trong một vòng lặp vô tận . Họ lại đi trong thế giới nhỏ bé của mình tôi đã hoàn toàn bị bỏ rơi, xuống hạng là chỉ là một khán giả. Sau một thời gian, cuộc trò chuyện của họ cuối cùng đã kết thúc. "Đi cho tôi bạn là một người đàn ông! May mắn nhận được những cảm xúc của bạn trên cho Hapyneth. " "... Tôi sẽ, tôi cảm thấy như tôi có thể làm điều đó ngay bây giờ." Họ đã cho nhau một cái bắt tay chắc chắn. Thành thật mà nói, tôi không có ý tưởng như thế nào trước những việc xảy ra như thế này. Were những hai luôn luôn như thế này? Tôi đoán tình yêu có thể thay đổi cả con người và ma quỷ. ... Những gì tôi thậm chí nghĩ về? . Họ để lại cho các biệt thự Aquarain tất cả jazzed lên sau cuộc trò chuyện của họ , tôi cũng tò mò như thế nào tất cả điều này sẽ diễn ra và được gắn thẻ cùng. Khi chúng tôi đến ngôi biệt thự, chúng tôi đã may mắn khi được làm sạch Hapyneth ra ở trước cổng. phấn khởi bởi Duke, Raven tiếp cận Hapyneth. Nhận ra chúng tôi, Hapyneth ngừng làm sạch cho thời điểm này. "... Hãy là bạn của tôi . " Khuôn mặt anh đỏ từ bối rối, và dây thần kinh của mình là xấu như vậy, ông đã run rẩy. Thậm chí mặc dù giọng anh yếu, nó mất tất cả anh có chỉ để có được nhiều ra. Và câu trả lời của Hapyneth, "... Chỉ cần bạn bè." Sau đó, im lặng đọng lại giữa chúng. Và sau đó, với khuôn mặt đỏ ửng của mình, cả hai đều chạy hết tốc lực ra ở tốc độ cao, Hapyneth đến lâu đài, và Raven với con đường chính. Tất cả những gì còn lại là một hài lòng Duke, và tôi hoàn toàn chết lặng. Vâng , tôi chắc chắn rằng Raven cũng đã hài lòng, bây giờ mà Hapyneth dần dần có thể sử dụng để trở thành người đàn ông của con người. Sau đó, tôi đi mà Cecilia gián tiếp thúc giục Hapyneth theo hướng đó. Tôi đã nghĩ Hapyneth đồng ý một chút quá dễ dàng, nhưng nó có ý nghĩa sau khi nghe Cecilia đã được đưa ra khuyến khích cô ấy. Và như vậy có vẻ như Hapyneth mình đã không hoàn toàn phản đối ý tưởng, vì cô đã không ép buộc. Theo tôi nghĩ, tôi đã đúng mà Hapyneth bị quyến rũ bởi giọng nói của mình. Tôi mong được thấy điều phát triển giữa chúng. Bằng cách này, sau này, Duke trở nên khá gắn liền với Raven. TL Lưu ý: (o 「o) heh heh heh -Solistia (BL Addict) . Sau khi toàn bộ sự việc, họ thực sự đã tước nó ra Mặc dù Duke là một kiếm sĩ tuyệt vời, thậm chí ông không thể giành chiến thắng chống lại Raven, nhưng nó là một khá tốt trận chiến tôi nghe. Do đó, Raven sử dụng quyền của mình như là Captain của Knights để tuyển Duke. Tuy nhiên, điều này có nghĩa là Sheik và tôi là những người duy nhất còn lại tại nhà trọ. "Captain ~ Hãy chơi ~" Sheik đã bám vào cơ thể của tôi. "" Eey , leggo! Tôi đã có một nhiệm vụ phải làm. Hapyneth, Duke, trở lại! " Đây là điều tồi tệ nhất mà có thể có thể xảy ra. Với họ đi, tôi là người duy nhất còn lại để babysit Sheik!



























































































































































































































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: