[I]n the developed law the periodic tenancy is recognized as a form of dịch - [I]n the developed law the periodic tenancy is recognized as a form of Việt làm thế nào để nói

[I]n the developed law the periodic

[I]n the developed law the periodic tenancy is recognized as a form of lease; the typical
example is the yearly tenancy, which will continue until it is determined by six months’
notice on either side, and such tenancies are extremely common. Such periodic or
‘running’ leases obviously pose a problem in legal analysis which is glossed over in
modern textbooks, for in a sense they do not conform to the rule which requires a lease
to be for a fixed term – they are in effect leases for an uncertain duration, determinable
by notice. They are not leases for a fixed term with an option to renew; such an analysis
is quite unrealistic. In short they are anomalous, and when they first came before the
courts at the end of the fifteenth and the beginning of the sixteenth centuries they
provoked a great deal of controversy. In 1506, a lease for one year, and then from year to
year as the parties pleased, at a fixed rent, was held to be a lease at will only. A case in
1522 on the same type of lease provoked a long discussion in the Common Pleas, and
the judges were divided. Upon grounds of convenience, for such arrangements were
common, Brudenell CJ and Pollard J were prepared to hold that by such an arrangement
a lease for one year was created at once, followed by successive one-year terms for
each year in which the arrangement was continued; if the tenant, with the consent of the
landlord, continued in possession for one day of a new year, then a fixed term for the
Leases and bailment 619
Downloaded from Cambridge Books Online by IP 137.132.123.69 on Sat Aug 30 04:36:46 BST 2014.
http://dx.doi.org/10.1017/CBO9781139051941.018
Cambridge Books Online © Cambridge University Press, 2014
whole of that year was created. Fitzherbert and Brooke JJ were not so sympathetic. Such
an arrangement, in their view, created a lease for one year and no more; thereafter the
tenant who remained in possession became a tenant at will only. If the arrangement was
expressed as a lease for years ‘at the will of the parties’, or ‘for as long as the parties
pleased’, then they would treat it as a lease for a fixed term of two years (to give effect to
the plural ‘years’) followed by a tenancy at will. For two centuries thereafter the dispute
as to the nature of periodic tenancies continued its arid course. In 1601, [in Agard v.
King Cro Eliz 775] Gawdy and Fenner JJ adopted the view of Brudenell CJ and Pollard J.
Popham CJ introduced another quaint construction, for he held that a lease ‘from year
to year as the parties pleased’ created a term of two years (from year to year ¼ two years)
followed by a tenancy at will. Popham’s view was adopted in 1606 [in The Bishop of
Bath’s Case, 6 Co Rep 35b] where the court was confronted with a lease ‘for a period of
one year and so from year to year for as long as both parties should please’; three years
are mentioned, and these are added up to confer a term of three years followed by a
tenancy at will. This sort of absurd construction would lead one to say that a lease from
‘year to year to year to year’ would create a term of four years; neither common sense
nor logic recommends it. Eventually, the view of Brudenell and Pollard triumphed
when the great Holt CJ adopted it in 1702 [in Leighton v. Theed (1702) 1 Ld Raymond
707] and in the course of the eighteenth century the dispute died out
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
[I]n the developed law the periodic tenancy is recognized as a form of lease; the typicalexample is the yearly tenancy, which will continue until it is determined by six months’notice on either side, and such tenancies are extremely common. Such periodic or‘running’ leases obviously pose a problem in legal analysis which is glossed over inmodern textbooks, for in a sense they do not conform to the rule which requires a leaseto be for a fixed term – they are in effect leases for an uncertain duration, determinableby notice. They are not leases for a fixed term with an option to renew; such an analysisis quite unrealistic. In short they are anomalous, and when they first came before thecourts at the end of the fifteenth and the beginning of the sixteenth centuries theyprovoked a great deal of controversy. In 1506, a lease for one year, and then from year toyear as the parties pleased, at a fixed rent, was held to be a lease at will only. A case in1522 on the same type of lease provoked a long discussion in the Common Pleas, andthe judges were divided. Upon grounds of convenience, for such arrangements werecommon, Brudenell CJ and Pollard J were prepared to hold that by such an arrangementa lease for one year was created at once, followed by successive one-year terms foreach year in which the arrangement was continued; if the tenant, with the consent of thelandlord, continued in possession for one day of a new year, then a fixed term for theLeases and bailment 619Downloaded from Cambridge Books Online by IP 137.132.123.69 on Sat Aug 30 04:36:46 BST 2014.http://dx.doi.org/10.1017/CBO9781139051941.018Cambridge Books Online © Cambridge University Press, 2014whole of that year was created. Fitzherbert and Brooke JJ were not so sympathetic. Suchan arrangement, in their view, created a lease for one year and no more; thereafter thetenant who remained in possession became a tenant at will only. If the arrangement wasexpressed as a lease for years ‘at the will of the parties’, or ‘for as long as the partiespleased’, then they would treat it as a lease for a fixed term of two years (to give effect tothe plural ‘years’) followed by a tenancy at will. For two centuries thereafter the disputeas to the nature of periodic tenancies continued its arid course. In 1601, [in Agard v.King Cro Eliz 775] Gawdy and Fenner JJ adopted the view of Brudenell CJ and Pollard J.Popham CJ introduced another quaint construction, for he held that a lease ‘from yearto year as the parties pleased’ created a term of two years (from year to year ¼ two years)followed by a tenancy at will. Popham’s view was adopted in 1606 [in The Bishop ofBath’s Case, 6 Co Rep 35b] where the court was confronted with a lease ‘for a period ofone year and so from year to year for as long as both parties should please’; three yearsare mentioned, and these are added up to confer a term of three years followed by atenancy at will. This sort of absurd construction would lead one to say that a lease from‘year to year to year to year’ would create a term of four years; neither common sensenor logic recommends it. Eventually, the view of Brudenell and Pollard triumphedwhen the great Holt CJ adopted it in 1702 [in Leighton v. Theed (1702) 1 Ld Raymond707] and in the course of the eighteenth century the dispute died out
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
[I] n luật phát triển thuê nhà định kỳ được công nhận là một hình thức thuê; các điển hình
ví dụ là việc thuê nhà hàng năm, mà sẽ tiếp tục cho đến khi nó được xác định bởi sáu tháng
thông báo về một bên, và việc thuê nhà như vậy là cực kỳ phổ biến. Như định kỳ hoặc
'chạy' thuê rõ ràng là đặt ra một vấn đề trong phân tích pháp lý đó được che đậy trong
sách giáo khoa hiện đại, trong một cảm giác họ không phù hợp với các quy tắc mà đòi hỏi một hợp đồng thuê
để có thời hạn cố định - họ là những hợp đồng thuê có hiệu lực cho một thời gian không chắc chắn, xác định được
bằng cách thông báo. Họ không phải là hợp đồng thuê cho một thời hạn nhất định với một lựa chọn để làm mới; một phân tích như vậy
là khá thực tế. Trong ngắn họ là dị thường, và khi họ lần đầu tiên đến trước
tòa án vào cuối những mười lăm và đầu thế kỷ XVI họ
gây rất nhiều tranh cãi. Năm 1506, một hợp đồng thuê trong một năm, và sau đó từ năm này sang
năm khi các bên hài lòng, với tiền thuê cố định, đã được tổ chức để được một hợp đồng thuê tại sẽ chỉ. Một trường hợp trong
năm 1522 trên cùng một loại thuê gây ra một cuộc thảo luận dài trong Pleas chung, và
các thẩm phán được phân chia. Trên những nền tảng của sự tiện lợi, để được sắp xếp như vậy là
phổ biến, Brudenell CJ và Pollard J đã được chuẩn bị để tổ chức đó bằng cách sắp xếp như vậy
một hợp đồng thuê cho một năm đã được tạo ra cùng một lúc, sau đó về một năm liên tiếp cho
mỗi năm, trong đó sự sắp xếp là tiếp tục; nếu người thuê nhà, với sự đồng ý của
chủ nhà, tiếp tục sở hữu cho một ngày của một năm mới, sau đó một thời hạn cố định cho các
hợp đồng thuê và gửi giữ 619
Tải về từ Cambridge sách trực tuyến của IP 137.132.123.69 on Sat 30 tháng 8 04:36: 46 BST 2014.
http://dx.doi.org/10.1017/CBO9781139051941.018
Cambridge Books Online © Cambridge University Press, 2014
cả năm đã được tạo ra. Fitzherbert và Brooke JJ không quá thông cảm. Như
một sự sắp xếp, theo quan điểm của họ, tạo ra một hợp đồng thuê cho một năm và không nhiều; sau đó các
người thuê vẫn sở hữu đã trở thành một người thuê nhà ở sẽ chỉ. Nếu sắp xếp được
thể hiện như một hợp đồng thuê trong nhiều năm 'ở ý chí của các bên', hoặc 'càng lâu càng các bên
hài lòng, sau đó họ sẽ đối xử với nó như một hợp đồng thuê cho một thời hạn nhất định trong hai năm (để thi hành
của năm 'số nhiều) tiếp theo một hợp đồng thuê nhà theo ý thích. Trong hai thế kỷ sau đó các tranh chấp
về bản chất của việc thuê nhà định kỳ tiếp tục quá trình khô cằn của nó. Vào năm 1601, [trong Agard v.
Vua Cro Eliz 775] Gawdy và Fenner JJ thông qua quan điểm của Brudenell CJ và Pollard J.
Popham CJ giới thiệu một công trình kỳ lạ, vì ông cho rằng một hợp đồng thuê từ năm này
sang năm khác như các bên hài lòng ' tạo ra một kỳ hạn hai năm (từ năm này sang năm ¼ hai năm)
tiếp theo một hợp đồng thuê nhà theo ý thích. Xem Popham của đã được thông qua trong năm 1606 [ở Đức Giám Mục
Trường hợp Bath, 6 Co Rep 35b] hợp Toà án đã phải đối mặt với một hợp đồng thuê 'cho một khoảng thời gian
một năm và do đó, từ năm này sang năm khác cho đến khi cả hai bên nên hài lòng "; ba năm
được đề cập đến, và chúng được thêm lên để trao một nhiệm kỳ ba năm tiếp theo một
hợp đồng thuê nhà theo ý thích. Điều này loại xây dựng vô lý sẽ dẫn người ta nói rằng một hợp đồng thuê từ
'năm này sang năm để năm này sang năm khác' sẽ tạo ra một nhiệm kỳ bốn năm; không phải cảm giác thông thường
cũng không lý đề nghị nó. Cuối cùng, quan điểm của Brudenell và Pollard đã chiến thắng
khi lớn Holt CJ thông qua nó năm 1702 [ở Leighton v. Theed (1702) 1 Ld Raymond
707] và trong suốt thế kỷ thứ mười tám, tranh chấp đã chết ra
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: