“Here.” Asami was holding out a glass of water to him. He had already  dịch - “Here.” Asami was holding out a glass of water to him. He had already  Việt làm thế nào để nói

“Here.” Asami was holding out a gla

“Here.” Asami was holding out a glass of water to him. He had already put a second glass of water on the coffee table in front of him. Akihito drank down the water as Asami removed his jacket, shoulder holster with his gun, and his vest. He felt the couch shift when Asami sat down. He put the glass on the coffee table. Asami pulled out a Dunhill and lit it.
“You had questions,” said Asami, exhaling smoke.
“Who is this Ravi and what is he to you, other than a condescending royal bastard?” asked Akihito.
“Ravi works for another organization. He’s the boss’ oldest son, very important. We were having a business meeting along with several other representatives,” said Asami.
There was a silence as Akihito absorbed what Asami just told him. Again, that comfortable, ordinary silence. Akihito stared at Asami as he felt an important realization dawning though he didn’t know what it was yet. He wondered what it had to do with him.
“Are you in love with him?” Akihito asked finally. He was surprised to hear himself ask that question.
“No,” said Asami, tapping the cigarette on a silver ashtray on the coffee table.
“But you knew him before, right? You were both, you were…” said Akihito, unable to finish the sentence.
“Yes, Akihito, we were lovers. That was a long time ago. Now I see Ravi once or twice a year for business purposes only. It’s true he possesses a rare beauty but he’s also spoiled, cruel, and even dangerous. He enjoys using with people for his own amusement,” said Asami, standing up. He walked a few steps, turned, and then sat down, the cigarette smoke swirling around him.
“You let him kiss you,” said Akihito. He felt a surge of anger again. It did nothing to temper the longing.
“I’m sorry. It won’t happen again,” Asami said. He stood up again and then sat down. He laughed for a moment, a hard, unnatural sound.
“What?” asked Akihito.
A cold trace of a smile flitted across Asami’s face, “I don’t explain myself to people and I never….” He stopped.
“W-Well, I’m not people,” said Akihito, “I’m not just anyone.” He folded his arms.
“No, you’re not. Please…continue with your questions.” Asami’s voice was softer.
“Why didn’t you do anything?”
“Because you did it for me, Akihito.”
The sentence hung in the air between them and the two men watched each other, not moving. Once again, Akihito felt the realization pushing at him but its meaning remained out of reach.
“Am I…am I just one of many men you play with, Asami?” Akihito was trembling again, afraid of the answer.
“No,” Asami said his voice still soft. “You’ve tailed me a number of times, Akihito. Have you ever seen me with another man?”
“No,” said Akihito looking down. He didn’t know why but tears were starting to gather in his eyes again. He blinked them away. “I’m thirsty,” he said. Asami leaned forward and handed him the second glass of water on the table. Akihito drank it down.
“I’m sorry about your father’s letter opener. I didn’t know it belonged to him,” said Akihito.
“It doesn’t matter,” Asami said, taking another drag from his cigarette, “What did you want to speak to me about? You came to see me at the club.”
Akihito put the glass down, feeling stronger, “I can’t see you anymore. This is making me crazy and I know it’s not easy for you either. I need my things back.”
Asami’s expression didn’t change but Akihito felt the all too familiar shift in him anyway. Asami put out the cigarette in the ashtray and moved closer to him.
“Don’t,” Akihito said, shrinking away, “Don’t you…” But Asami was on him. His arms and warmth were overwhelming and Akihito felt the aching tear through him again, making him shake. “STOP!” he managed to yell before Asami kissed him.
“Mmmmm…Nnn…Nnn!!”
Their tongues wrapped around each other and the familiar smoky taste and heat of Asami poured through him as Akihito shoved his own tongue deep into Asami’s mouth. He needed to give into him, to be taken by him again, and now the desire made him grip Asami’s shirt, ripping it open so he could slide his hands over his smooth skin.
“Ah..! Ah! Asami!” Akihito cried out. Asami shifted, pushing him down onto the couch, but Akihito slid off the edge and the two men tumbled to the thick white carpeted floor.
“Ow!” Akihito’s leg banged into the coffee table. Asami shoved it, sending the two glasses and silver ashtray flying. Then Akihito gripped his shirt collar to pull him down again.
Another kiss, deeper this time. Akihito’s cock was rock hard and his hips were already pushing into Asami. He was losing himself, the longing and the aching were so painful that he thought he might cum right there. Asami pulled open Akihito’s jeans, and slipped his hand into his shorts.
“Ahhhh!” Akihito cried out from the searing pleasure of Asami’s hand curling around him.
A shadow fell over them and there was the cold sound of a metallic click. Akihito felt Asami freeze.
“Well, isn’t this cozy?” Akihito looked up at Ravi who was pointing a gun at them. Asami, looking up as well, let go of Akihito. He slowly slid off him and stood up, never taking his eyes off Ravi.
“What…are you doing here?” Asami asked. His voice sounded uncharacteristically breathless. It was a pointless question but Asami had asked it anyway. Akihito sat up, zipping up his jeans.
“I just had to come here after that debacle in the hallway, Asami. You didn’t think I could let such an insult like that pass so easily, did you?” said Ravi. Asami glanced around the penthouse.
“Yes, I had to come on my own. Those jackals, they work for my father not me. They would have stopped me from this little bit of theater. All in the name of my own ‘protection.’ Ha! What do they know about being entertained?” said Ravi. His glorious green eyes blazed with excitement.
“How did you get in here?” asked Akihito standing up slowly.
“I was once Asami’s lover too, Takaba-kun,” Ravi said. He smiled at Asami. “I know you said we were finished but I couldn’t help making a copy of the key to the front door. Just as a souvenir, you understand.”
Asami said nothing. He remained motionless, watching Ravi the entire time.
Ravi sighed. “Asami, you are so boring sometimes but that won’t last for long. Now, Takaba-kun, take the gun from Asami’s shoulder holster and give it to me. Slowly now.”
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
"Ở đây." Asami đã giữ trong một ly nước với anh ta. Ông đã có đặt một ly thứ hai của nước trên bàn uống cà phê ở phía trước của anh ta. Akihito uống xuống nước như Asami gỡ bỏ áo khoác của ông, vai holster với khẩu súng của mình, và áo của mình. Ông cảm thấy sự thay đổi ghế khi Asami ngồi xuống. Ông đặt kính trên bàn uống cà phê. Asami kéo ra một Dunhill và thắp sáng nó."Bạn có câu hỏi," nói Asami, sự hút thuốc lá."Ravi này là ai và những gì ông bạn, khác hơn là một tên khốn đó hoàng gia condescending?" hỏi Akihito."Ravi làm việc cho một tổ chức. Ông là con trai lâu đời nhất của ông chủ, rất quan trọng. Chúng tôi đã có một cuộc họp kinh doanh cùng với một số khác đại diện,"nói Asami.Có là một sự im lặng như Akihito hấp thụ những gì Asami chỉ nói với anh ta. Một lần nữa, mà thoải mái, bình thường im lặng. Akihito stared lúc Asami như ông cảm thấy một nhận thức quan trọng dawning mặc dù ông không biết những gì nó đã được thêm. Ông tự hỏi những gì nó đã làm với anh ta."Là bạn trong tình yêu với anh ta?" Akihito yêu cầu cuối cùng. Ông là ngạc nhiên khi nghe mình hỏi câu hỏi đó."Không," nói Asami, khai thác các điếu thuốc lá trên một gạt tàn bạc trên bàn uống cà phê."Nhưng bạn biết anh ta hết, phải không? Bạn đã là cả hai, bạn đã..."nói Akihito, không thể để hoàn thành câu.“Yes, Akihito, we were lovers. That was a long time ago. Now I see Ravi once or twice a year for business purposes only. It’s true he possesses a rare beauty but he’s also spoiled, cruel, and even dangerous. He enjoys using with people for his own amusement,” said Asami, standing up. He walked a few steps, turned, and then sat down, the cigarette smoke swirling around him.“You let him kiss you,” said Akihito. He felt a surge of anger again. It did nothing to temper the longing.“I’m sorry. It won’t happen again,” Asami said. He stood up again and then sat down. He laughed for a moment, a hard, unnatural sound.“What?” asked Akihito.A cold trace of a smile flitted across Asami’s face, “I don’t explain myself to people and I never….” He stopped.“W-Well, I’m not people,” said Akihito, “I’m not just anyone.” He folded his arms.“No, you’re not. Please…continue with your questions.” Asami’s voice was softer.“Why didn’t you do anything?”“Because you did it for me, Akihito.”The sentence hung in the air between them and the two men watched each other, not moving. Once again, Akihito felt the realization pushing at him but its meaning remained out of reach.“Am I…am I just one of many men you play with, Asami?” Akihito was trembling again, afraid of the answer.“No,” Asami said his voice still soft. “You’ve tailed me a number of times, Akihito. Have you ever seen me with another man?”“No,” said Akihito looking down. He didn’t know why but tears were starting to gather in his eyes again. He blinked them away. “I’m thirsty,” he said. Asami leaned forward and handed him the second glass of water on the table. Akihito drank it down.“I’m sorry about your father’s letter opener. I didn’t know it belonged to him,” said Akihito.“It doesn’t matter,” Asami said, taking another drag from his cigarette, “What did you want to speak to me about? You came to see me at the club.”Akihito put the glass down, feeling stronger, “I can’t see you anymore. This is making me crazy and I know it’s not easy for you either. I need my things back.”Asami’s expression didn’t change but Akihito felt the all too familiar shift in him anyway. Asami put out the cigarette in the ashtray and moved closer to him.“Don’t,” Akihito said, shrinking away, “Don’t you…” But Asami was on him. His arms and warmth were overwhelming and Akihito felt the aching tear through him again, making him shake. “STOP!” he managed to yell before Asami kissed him.“Mmmmm…Nnn…Nnn!!”Their tongues wrapped around each other and the familiar smoky taste and heat of Asami poured through him as Akihito shoved his own tongue deep into Asami’s mouth. He needed to give into him, to be taken by him again, and now the desire made him grip Asami’s shirt, ripping it open so he could slide his hands over his smooth skin."Ah...! Ah! Asami!" Akihito khóc ra. Asami chuyển, đẩy anh ta vào ghế, nhưng Akihito trượt khỏi rìa và hai người đàn ông giảm xuống sàn nhà trải thảm dày trắng."Ow!" Akihito của chân va đầu vào bàn uống cà phê. Asami Xô đẩy nó, gửi hai kính và bạc gạt tàn bay. Sau đó Akihito gripped cổ áo áo sơ mi của mình để kéo anh ta xuống một lần nữa.Một nụ hôn, sâu sắc hơn thời gian này. Con gà trống của Akihito là đá cứng và hông của ông đã đẩy vào Asami. Ông đã mất mình, Khao và sự đau đau đớn vì vậy mà ông nghĩ rằng ông có thể kiêm ngay tại đó. Asami kéo mở Akihito của quần Jean, và trượt tay vào quần short của mình."Ahhhh!" Akihito khóc ra từ niềm vui searing của bàn tay của Asami quăn xung quanh anh ta.Một bóng rơi trên chúng và đã có những âm thanh lạnh của một nhấp chuột bằng kim loại. Akihito cảm thấy Asami đóng băng."Vâng, không phải là ấm cúng này?" Akihito nhìn lên tại Ravi người chỉ một khẩu súng vào họ. Asami, nhìn lên là tốt, buông Akihito. Ông từ từ trượt khỏi anh ta và đứng dậy, không bao giờ diễn ra Ravi mắt của ông."... Bạn làm gì ở đây?" Asami yêu cầu. Tiếng nói của ông nghe uncharacteristically thở. Đó là một câu hỏi vô nghĩa nhưng Asami đã yêu cầu nó anyway. Akihito ngồi lên, nén lên quần jean của mình."Tôi chỉ cần có để đến đây sau đó thất bại trong hành lang, Asami. Bạn không nghĩ tôi có thể để một sự xúc phạm như vượt qua đó dễ dàng như vậy, đã làm bạn?", ông Ravi. Asami liếc nhìn xung quanh thành phố penthouse.“Yes, I had to come on my own. Those jackals, they work for my father not me. They would have stopped me from this little bit of theater. All in the name of my own ‘protection.’ Ha! What do they know about being entertained?” said Ravi. His glorious green eyes blazed with excitement.“How did you get in here?” asked Akihito standing up slowly.“I was once Asami’s lover too, Takaba-kun,” Ravi said. He smiled at Asami. “I know you said we were finished but I couldn’t help making a copy of the key to the front door. Just as a souvenir, you understand.”Asami said nothing. He remained motionless, watching Ravi the entire time.Ravi sighed. “Asami, you are so boring sometimes but that won’t last for long. Now, Takaba-kun, take the gun from Asami’s shoulder holster and give it to me. Slowly now.”
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
"Đây." Asami đang cầm một ly nước để anh ta. Ông đã đặt một ly thứ hai của nước trên bàn cà phê trước mặt anh. Akihito uống xuống nước như Asami cởi áo khoác của mình, vai holster với khẩu súng của mình, và áo vest của mình. Anh cảm thấy sự thay đổi chiếc ghế khi Asami ngồi xuống. Ông đặt ly trên bàn cà phê. Asami lôi ra một Dunhill và thắp sáng nó.
"Bạn có câu hỏi," Asami nói, thở ra khói.
"Ai là Ravi này và những gì anh ta cho bạn, khác với một đứa con hoang hoàng gia hạ mình?" Akihito hỏi.
"Ravi làm việc cho một tổ chức khác . Anh ấy là ông chủ 'con trai lớn, rất quan trọng. Chúng tôi đã có một cuộc họp kinh doanh cùng với một số đại diện khác, "Asami nói.
Có một sự im lặng như Akihito hấp thụ những gì Asami chỉ nói với anh ta. Một lần nữa, là thoải mái, sự im lặng bình thường. Akihito nhìn Asami như ông cảm thấy một thực tế không quan trọng sơ khai mặc dù anh không biết nó là cái gì chưa. Anh tự hỏi những gì nó đã làm với anh ta.
"Bạn đang ở trong tình yêu với anh ta?" Akihito cuối cùng cũng hỏi. Ông rất ngạc nhiên khi nghe thấy mình hỏi câu hỏi đó.
"Không," Asami nói, khai thác các điếu thuốc trên gạt tàn bạc trên bàn cà phê.
"Nhưng bạn biết anh ta trước, phải không? Bạn là cả hai, bạn là ... "nói Akihito, không thể nói hết câu.
"Vâng, Akihito, chúng tôi đã có người yêu. Đó là một thời gian dài trước đây. Bây giờ tôi thấy Ravi một lần hoặc hai lần một năm cho mục đích kinh doanh mà thôi. Đó là sự thật, ông sở hữu một vẻ đẹp hiếm có nhưng anh ấy cũng hư hỏng, tàn nhẫn, và thậm chí nguy hiểm. Ông rất thích sử dụng với những người cho vui chơi của riêng mình, "Asami nói, đứng lên. Anh bước một vài bước, quay lại, và sau đó ngồi xuống, xoáy khói thuốc lá xung quanh anh ta.
"Bạn hãy để anh hôn em," Akihito nói. Ông cảm thấy một sự đột biến của sự tức giận nữa. Nó đã không làm gì để làm dịu sự khao khát.
"Tôi xin lỗi. Nó sẽ không xảy ra một lần nữa, "Asami nói. Anh đứng lên một lần nữa và sau đó ngồi xuống. Anh cười cho một thời điểm, một âm thanh, không tự nhiên khó khăn.
"Cái gì?" hỏi Akihito.
Một dấu vết lạnh của một nụ cười thoáng qua khuôn mặt của Asami, "Tôi không giải thích bản thân mình để mọi người và tôi không bao giờ ...." Anh dừng lại.
"W -Well, tôi không phải là người, "Akihito nói," Tôi không phải là bất cứ ai. "Anh khoanh tay lại.
"Không, anh không. Hãy ... tiếp tục với câu hỏi của bạn. "Giọng Asami là nhẹ nhàng hơn.
"Tại sao anh không làm bất cứ điều gì?"
"Bởi vì bạn đã làm nó cho tôi, Akihito."
Câu treo trong không khí giữa họ và hai người đàn ông nhìn nhau, không di chuyển. Một lần nữa, Akihito cảm thấy việc thực hiện đẩy vào anh nhưng ý nghĩa của nó vẫn ngoài tầm với.
"Tôi ... tôi chỉ là một trong nhiều người đàn ông bạn chơi với, Asami?" Akihito đã run lên một lần nữa, sợ câu trả lời.
"Không," Asami nói giọng nói của anh vẫn còn mềm. "Bạn đã đuôi cho tôi một số lần, Akihito. Bạn đã bao giờ nhìn thấy tôi với người đàn ông khác? "
"Không," Akihito nhìn xuống. Anh không biết tại sao nhưng nước mắt đã bắt đầu thu thập trong đôi mắt của mình một lần nữa. Anh chớp mắt chúng đi. "Tôi khát nước," ông nói. Asami nghiêng người về phía trước và đưa cho anh ly thứ hai của nước trên bàn. Akihito uống nó xuống.
"Tôi xin lỗi về thư mở của cha mình. Tôi không biết nó thuộc về anh, "Akihito nói.
"Nó không quan trọng," Asami nói, lấy kéo khác từ thuốc lá, "anh ta muốn gì để nói chuyện với tôi về? Bạn đến gặp tôi tại câu lạc bộ. "
Akihito đặt ly xuống, cảm thấy mạnh mẽ hơn, "Tôi không thể nhìn thấy bạn nữa. Điều này làm cho tôi điên và tôi biết nó không phải dễ dàng cho bạn, hoặc. Tôi cần những điều tôi trở lại. "
Asami biểu hiện không thay đổi nhưng Akihito cảm thấy sự chuyển đổi tất cả các quá quen thuộc ở anh ta. Asami dập thuốc lá trong cái gạt tàn và di chuyển lại gần anh hơn.
"Đừng," Akihito cho biết, thu hẹp lại đi, "Đừng ..." Nhưng Asami là về anh ta. Cánh tay và hơi ấm của anh đã áp đảo và Akihito cảm thấy những giọt nước mắt đau qua anh một lần nữa, làm cho anh ta lắc. "STOP!" Anh hét lên trước khi Asami hôn anh.
"Mmmmm ... nnn nnn ... !!"
Lưỡi của họ quấn quanh nhau và quen thuộc hương vị khói và sức nóng của Asami đổ qua anh như Akihito đẩy lưỡi của mình sâu vào miệng của Asami . Anh cần phải cho vào anh ta, được thực hiện bởi anh một lần nữa, và bây giờ mong muốn làm cho anh ta nắm áo của Asami, tách nó mở để anh có thể trượt tay trên làn da mịn màng của mình.
"Ah ..! Ah! Asami! "Akihito kêu lên. Asami chuyển, đẩy anh xuống đi văng, nhưng Akihito trượt ra khỏi mép và hai người đàn ông giảm xuống sàn trải thảm dày màu trắng.
"Ow!" chân Akihito đập vào bàn cà phê. Asami đẩy nó, gửi hai cái ly và bạc gạt tàn bay. Sau đó Akihito nắm chặt cổ áo sơ mi của mình để kéo anh ta xuống một lần nữa.
Một nụ hôn, sâu sắc hơn thời gian này. Gà Akihito là hard rock và hông của mình đã được đẩy vào Asami. Ông đã đánh mất bản thân, sự khao khát và đau quá đau đớn mà anh nghĩ anh có thể kiêm ngay tại đó. Asami kéo quần jean mở Akihito, và trượt tay vào quần short của ông.
"Ahhhh!" Akihito kêu lên từ những niềm vui cháy da của bàn tay uốn Asami của xung quanh mình.
Một cái bóng đổ trên chúng và đã có những âm thanh lạnh của một nhấp chuột kim loại. Akihito cảm thấy Asami đóng băng.
"Vâng, không phải là ấm cúng này?" Akihito nhìn lên Ravi người đang chĩa súng vào họ. Asami, nhìn lên là tốt, buông Akihito. Ông từ từ trượt ra khỏi anh ta và đứng lên, không bao giờ rời mắt khỏi Ravi.
"Bạn đang làm gì ... ở đây?" Asami hỏi. Giọng anh nghe với thường lệ thở. Đó là một câu hỏi vô nghĩa nhưng Asami đã hỏi nó anyway. Akihito ngồi dậy, nén lên quần jean của mình.
"Tôi chỉ có đến đây sau đó thất bại trong hành lang, Asami. Bạn không nghĩ rằng tôi có thể để như một sự xúc phạm như vậy vượt qua dễ dàng như vậy, phải không? "Ravi nói. Asami liếc nhìn xung quanh căn hộ penthouse.
"Vâng, tôi đã phải đi một mình. Những chó rừng, họ làm việc cho cha của tôi không phải là tôi. Họ có thể đã ngăn tôi điều này ít nhà hát. Tất cả trong tên của riêng tôi "bảo vệ". Ha! Những gì họ biết về việc bị giải trí? "Ravi nói. Đôi mắt xanh vinh hiển của Ngài rực với sự phấn khích.
"Làm thế nào mà bạn nhận được ở đây?" hỏi Akihito đứng lên từ từ.
"Tôi đã từng là người yêu của Asami quá, Takaba-kun," Ravi nói. Anh mỉm cười với Asami. "Tôi biết bạn nói chúng tôi đã hoàn thành nhưng tôi không thể làm một bản sao của khóa cửa trước. Cũng giống như một món quà lưu niệm, bạn hiểu. "
Asami nói gì. Anh vẫn đứng im, xem Ravi toàn bộ thời gian.
Ravi thở dài. "Asami, bạn đang rất nhàm chán, nhưng đôi khi điều đó sẽ không kéo dài lâu. Bây giờ, Takaba-kun, lấy khẩu súng từ vai holster Asami và đưa nó cho tôi. Từ từ bây giờ. "
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: