1 Your kids are not your matesSomething I'm starting to hear with worr dịch - 1 Your kids are not your matesSomething I'm starting to hear with worr Việt làm thế nào để nói

1 Your kids are not your matesSomet

1 Your kids are not your mates

Something I'm starting to hear with worrying frequency within the primary school setting is "my daughter's my best friend". Often, this rings alarm bells. Your kids aren't your mates. You're their parent, and your responsibility is to provide them with guidance and boundaries, not to drag them into your own disputes. Your nine-year-old doesn't need to know about your bitter feud with his friend's mother, or which dad you've got the hots for at the school gate. In the years to come he or she may realise that some of their own problems (social alienation, in its various forms, being a prime example) might have something to do with exposure to that sort of talk at an early age. Continue at your own risk.

2 Data levels aren't everything

Here's one to think about for the start of next term. At the autumn parents' evening my agenda tends to look something like this: "How is settling in to her new class? Is she happy?" And so on. All being well, our conversation will move on to your child's preferences about this subject or that activity and the sorts of things we might work on together to ensure a successful academic year. Except you were told your child was a level 3a writer in her school report in summer and you're now demanding to know why she's not a level 4 yet. Naturally, it's a similar story for reading and maths. Before I respond, can I just ask if you settled down and were on an even keel in no time whatsoever after every major event in your life? Give everybody some time to settle in – new children and new teachers can be just as daunting for each other at the start of an academic year. It will take time to establish positive relationships, let alone pinpoint progress levels.

3 Let them go a little bit

It's always tricky to bring up, as it's the child who dictates when this needs to happen. And that could be at any moment, regardless of year group or academic ability. And I empathise, as both a teacher and a parent. Our children are, of course, the most precious things in our lives and we will naturally fight to protect and provide for them. Independence, and the desire for it, however, comes to us all sooner or later and you would do well to recognise the signs. Is your child suddenly starting to produce independent pieces of writing or artwork, and then look to you for acknowledgement/praise? Or maybe following recipe or model-making instructions to a tee? Try setting a few tasks. Left to his own devices, you'd be surprised how well your 10-year-old can remember to pack his homework or get his own breakfast. Even seemingly basic routine chores will help foster his sense of worth and help him cope with life at senior school. In the years to come, he'll probably be more grateful than if you were still spoon-feeding everything to him at this age.

4 Video games carry certificates for a reason

I'm sure that XBox keeps your nine-year-old nice and quiet at home. But his last piece of writing featured SAS operations against Colombian drug cartels and was slightly disturbing. So too was the report from the four six-year-olds who were worried about being the bait in a make-believe drive-by shooting in the playground. I appreciate I can't control what you let your kid see at home, but until they can tell the difference between CGI and reality, would you mind if I just forwarded the complaints from the parents of those six-year-olds on to you?

5 John Terry is no role model

Ticking off a child for low-level disruption occurs at least daily for most teachers; it's part of the job. Irritating as it is, it does actually help to establish or regularly reinforce boundaries and it rarely leads to escalation. That is, until your son goes into what I call "John Terry-mode" following said ticking-off: arguing back, gesticulating, rolling eyes, huffing and puffing, and so on. That's why he ended up getting the "hairdryer" treatment, and losing his lunchtime. The media might hold the likes of Terry up as heroes and let them get away with such histrionics every Saturday afternoon, but it's painful to watch eight-year-olds mimicking that sort of behaviour even in the playground. I'm not going to tolerate it in my classroom. Unfortunately, the odd lost playtime at school isn't going to go far in making this problem go away, so if there's any chance of you handing out a few red cards or match bans at home it'd probably enforce the point a lot more clearly.

6 Boyfriends can wait

"My daughter's really sad these days," isn't an uncommon thing to hear from a parent from time to time. I will then anticipate having to explain that, in my experience, girls' friendship issues do tend to drag on a bit whereas their male counterparts will just have a straightforward shouting match (or worse) and then get on with things. But when said mother then goes on to explain that her eight-year-old daughter's misery is due to the fact that she hasn't got a boyfriend, my klaxon goes off. Kiss-chase is all good fun, but it really is about as serious as playground romances tend to get at this age. Children are under enough pressure at primary school these days as it is, without having to worry about whether they're impressing Johnny SuperDry, or Billy Twelve-Mates. Let your child be a child.

7 Yes, I would like help in the classroom – but not from you

To a primary school teacher, the offer of an extra pair of hands in the classroom is a truly wonderful thing, and 90% of the time any teacher would pull your arm off, so to speak. Helping with art and craft afternoons, listening to readers, making classroom decorations, putting up displays and being a friendly face on school trips are all an essential part of classroom karma, and the children love it.

However, teachers do talk to each other, and if you've got a track record of snooping through children's writing folders, checking maths corrections or questioning styles of delivery to senior management behind closed doors, I'll be keeping you very much at arm's length. Could your motive be to do some undercover snooping? You're not welcome.

8 Sorry – your kid's just lazy

When it comes to progress, every teacher wants the best for every child in their class – and not just for the sake of their own performance review meeting. It is actually why most of us do what we do. But there sometimes comes a point where we start to think we are pushing an immovable object.

If your 10-year-old isn't making the progress that he could be, and it's not because he's tired – it might be because he's, well, lazy. It's not just the flopped-across-the-table body language that tells me this. Compared to others of a similarly high ability, he's moving backwards – making frequent, basic errors.

It's difficult to teach someone who doesn't want to learn, but it's near impossible to teach someone who thinks they know it all already. Conversations about effort and attitude aside, it would be worth reminding them that they'll soon have senior school expectations to cope with. If any of this sounds familiar, could you maybe think about what you might do to help deal with it?

9 Fine. Don't do the homework

Homework is – and always will be – a tug-of-war between parents and teachers in primary school. A lot of parents complain when there's too much of it. Or when there's not enough of it. Or when it's too easy. Or hard. You complain when parents are expected to help with it and you complain when it's designed to be completed independently and your child struggles with this. You complain when your kid has "mislaid" it and it hasn't miraculously reappeared in her book-bag, the night before it is due. I will be sure to forward all these complaints to the school governing body, which wrote the homework policy in the first place. In the meantime, I'll just get on with all of the piles of marking.

10 PE is a compulsory subject

There has been a big rise in children saying they can't do PE, or bringing a note from home, and some excuses are dubious to say the least (for example, an ankle problem that seems to go on for months, or a cold that only afflicts the child on one particular day of the week). Just like maths and literacy, PE (swimming included) is part of the national curriculum and I'm afraid your child doesn't have a choice about whether he or she takes part in it or not. Regularly "forgotten" kits aren't a problem. Once we give up sending "forgotten kit" letters home each week we can always dip into the lost property bin, where there are countless substitute items ready and waiting for a good airing. Please don't forget: PE is good for them, after all, and doing it is in their best interests. As is homework, and most of the above. Thank you for reading and see you in school.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
1 trẻ em của bạn không là bạn bè của bạnMột cái gì đó tôi bắt đầu nghe với lo lắng tần số trong các thiết lập trường tiểu học là "con gái của tôi của tôi tốt nhất". Thông thường, điều này vòng chuông báo động. Trẻ em của bạn không phải là bạn bè của bạn. Bạn là cha mẹ của họ, và trách nhiệm của bạn là để cung cấp cho họ với hướng dẫn và ranh giới, không để kéo họ vào tranh chấp của riêng bạn. Của bạn chín tuổi không cần phải biết về mối thù cay đắng của bạn với bạn bè của mình mẹ hoặc cha mà bạn đã có hots cho cổng trường. Trong những năm tới thì có thể nhận ra rằng một số vấn đề riêng của họ (xã hội chuyển nhượng, trong các hình thức khác nhau, là một ví dụ nguyên tố) có thể có cái gì để làm với tiếp xúc với loại thảo luận sớm. Tiếp tục tại rủi ro của riêng bạn.2 dữ liệu cấp độ không phải là tất cả mọi thứĐây là một suy nghĩ về để bắt đầu tới hạn. Tại buổi tối các bậc cha mẹ mùa thu chương trình nghị sự của tôi có xu hướng để tìm một cái gì đó như thế này: "làm thế nào là định cư tại với lớp mới? Cô ấy là hạnh phúc?" Và như vậy. Tất cả là tốt, cuộc trò chuyện của chúng tôi sẽ chuyển đến sở thích của con quý vị về chủ đề này hoặc hoạt động đó và các loại những thứ chúng ta có thể làm việc trên cùng nhau để đảm bảo một năm học thành công. Ngoại trừ bạn đã nói với con bạn là một nhà văn cấp 3a trong báo cáo trường học của cô vào mùa hè và bây giờ bạn đang yêu cầu để biết tại sao cô không phải là một mức độ 4 được. Tự nhiên, nó là một câu chuyện tương tự cho đọc và toán học. Trước khi tôi đáp ứng, có thể tôi chỉ cần hỏi nếu bạn định cư xuống và đã trên một keel thậm chí không có thời gian nào sau mỗi sự kiện lớn trong cuộc sống của bạn? Cung cấp cho tất cả mọi người một số thời gian để giải quyết trong-mới trẻ em và giáo viên mới có thể chỉ là khó khăn cho nhau lúc bắt đầu một năm học. Nó sẽ mất thời gian để thiết lập mối quan hệ tích cực, hãy để một mình xác định mức độ tiến bộ.3 để cho họ đi một chútNó luôn luôn là khó khăn để đưa lên, vì nó là con người ra khi điều này cần phải xảy ra. Và đó có thể là bất cứ lúc nào, bất kể năm nhóm hoặc khả năng học tập. Và tôi thấu, như là một giáo viên và phụ huynh. Trẻ em của chúng tôi là, tất nhiên, những điều quý giá nhất trong cuộc sống của chúng tôi và chúng tôi tự nhiên sẽ chiến đấu để bảo vệ và cung cấp cho họ. Độc lập, và mong muốn cho nó, Tuy nhiên, nói đến tất cả chúng ta chắc chắn không sớm thì sau này và bạn sẽ làm tốt để nhận ra các dấu hiệu. Trẻ em của bạn đột nhiên bắt đầu để sản xuất những mảnh bằng văn bản hoặc tác phẩm nghệ thuật, và sau đó tìm đến bạn cho xác nhận/khen? Hoặc có lẽ theo công thức hoặc hướng dẫn làm mô hình để một tee? Thử đặt một vài nhiệm vụ. Trái với các thiết bị của mình, bạn sẽ ngạc nhiên như thế nào của bạn 10 tuổi có thể nhớ để đóng gói các bài tập ở nhà của mình hoặc có được Bữa sáng của mình. Dường như ngay cả việc vặt thường lệ cơ bản sẽ giúp nuôi dưỡng của mình cảm giác giá trị và giúp anh ta đối phó với cuộc sống ở trường cao cấp. Trong những năm tới, ông có thể có sẽ biết ơn hơn nếu bạn đã vẫn còn spoon-feeding tất cả mọi thứ cho anh ta ở lứa tuổi này.4 Video trò chơi mang theo giấy chứng nhận cho một lý doI'm sure that XBox keeps your nine-year-old nice and quiet at home. But his last piece of writing featured SAS operations against Colombian drug cartels and was slightly disturbing. So too was the report from the four six-year-olds who were worried about being the bait in a make-believe drive-by shooting in the playground. I appreciate I can't control what you let your kid see at home, but until they can tell the difference between CGI and reality, would you mind if I just forwarded the complaints from the parents of those six-year-olds on to you?5 John Terry is no role modelTicking off a child for low-level disruption occurs at least daily for most teachers; it's part of the job. Irritating as it is, it does actually help to establish or regularly reinforce boundaries and it rarely leads to escalation. That is, until your son goes into what I call "John Terry-mode" following said ticking-off: arguing back, gesticulating, rolling eyes, huffing and puffing, and so on. That's why he ended up getting the "hairdryer" treatment, and losing his lunchtime. The media might hold the likes of Terry up as heroes and let them get away with such histrionics every Saturday afternoon, but it's painful to watch eight-year-olds mimicking that sort of behaviour even in the playground. I'm not going to tolerate it in my classroom. Unfortunately, the odd lost playtime at school isn't going to go far in making this problem go away, so if there's any chance of you handing out a few red cards or match bans at home it'd probably enforce the point a lot more clearly.6 Boyfriends can wait"My daughter's really sad these days," isn't an uncommon thing to hear from a parent from time to time. I will then anticipate having to explain that, in my experience, girls' friendship issues do tend to drag on a bit whereas their male counterparts will just have a straightforward shouting match (or worse) and then get on with things. But when said mother then goes on to explain that her eight-year-old daughter's misery is due to the fact that she hasn't got a boyfriend, my klaxon goes off. Kiss-chase is all good fun, but it really is about as serious as playground romances tend to get at this age. Children are under enough pressure at primary school these days as it is, without having to worry about whether they're impressing Johnny SuperDry, or Billy Twelve-Mates. Let your child be a child.7 Yes, I would like help in the classroom – but not from youTo a primary school teacher, the offer of an extra pair of hands in the classroom is a truly wonderful thing, and 90% of the time any teacher would pull your arm off, so to speak. Helping with art and craft afternoons, listening to readers, making classroom decorations, putting up displays and being a friendly face on school trips are all an essential part of classroom karma, and the children love it.However, teachers do talk to each other, and if you've got a track record of snooping through children's writing folders, checking maths corrections or questioning styles of delivery to senior management behind closed doors, I'll be keeping you very much at arm's length. Could your motive be to do some undercover snooping? You're not welcome.8 Sorry – your kid's just lazyWhen it comes to progress, every teacher wants the best for every child in their class – and not just for the sake of their own performance review meeting. It is actually why most of us do what we do. But there sometimes comes a point where we start to think we are pushing an immovable object.If your 10-year-old isn't making the progress that he could be, and it's not because he's tired – it might be because he's, well, lazy. It's not just the flopped-across-the-table body language that tells me this. Compared to others of a similarly high ability, he's moving backwards – making frequent, basic errors.It's difficult to teach someone who doesn't want to learn, but it's near impossible to teach someone who thinks they know it all already. Conversations about effort and attitude aside, it would be worth reminding them that they'll soon have senior school expectations to cope with. If any of this sounds familiar, could you maybe think about what you might do to help deal with it?9 Fine. Don't do the homeworkHomework is – and always will be – a tug-of-war between parents and teachers in primary school. A lot of parents complain when there's too much of it. Or when there's not enough of it. Or when it's too easy. Or hard. You complain when parents are expected to help with it and you complain when it's designed to be completed independently and your child struggles with this. You complain when your kid has "mislaid" it and it hasn't miraculously reappeared in her book-bag, the night before it is due. I will be sure to forward all these complaints to the school governing body, which wrote the homework policy in the first place. In the meantime, I'll just get on with all of the piles of marking.10 PE is a compulsory subjectThere has been a big rise in children saying they can't do PE, or bringing a note from home, and some excuses are dubious to say the least (for example, an ankle problem that seems to go on for months, or a cold that only afflicts the child on one particular day of the week). Just like maths and literacy, PE (swimming included) is part of the national curriculum and I'm afraid your child doesn't have a choice about whether he or she takes part in it or not. Regularly "forgotten" kits aren't a problem. Once we give up sending "forgotten kit" letters home each week we can always dip into the lost property bin, where there are countless substitute items ready and waiting for a good airing. Please don't forget: PE is good for them, after all, and doing it is in their best interests. As is homework, and most of the above. Thank you for reading and see you in school.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
1 trẻ em của bạn không được bạn tình của bạn cái gì đó tôi bắt đầu nghe với tần số đáng lo ngại trong bối cảnh nhà trường tiểu học là "bạn của con gái tôi tốt nhất của tôi". Thông thường, điều này nhẫn chuông báo động. Trẻ em của bạn không phải là bạn bè của bạn. Bạn đang phụ huynh của họ, và trách nhiệm của bạn là để cung cấp cho họ với sự hướng dẫn và ranh giới, không để kéo chúng vào các tranh chấp của riêng bạn. Bạn chín tuổi không cần phải biết về mối thù cay đắng của bạn với mẹ của bạn mình, hoặc có cha bạn đã có những hots cho ở cổng trường. Trong những năm tới họ có thể nhận ra rằng một số vấn đề riêng của họ (sự tha hóa xã hội, trong các hình thức khác nhau của nó, là một ví dụ điển hình) có thể có cái gì để làm với các tiếp xúc với loại nói chuyện ở tuổi trẻ. Tiếp tục có nguy cơ của riêng bạn. 2 cấp độ dữ liệu không phải là tất cả mọi thứ Đây là một suy nghĩ về thời điểm bắt đầu của kỳ tiếp theo. Vào buổi tối cha mẹ mùa thu 'chương trình nghị sự của tôi có xu hướng tìm một cái gì đó như thế này: "Làm thế nào là





giải quyết vào lớp học mới của cô? Cô ấy hạnh phúc? "Và như vậy. Tất cả đang được nhiều người, cuộc trò chuyện của chúng tôi sẽ chuyển sang sở thích của con bạn về chủ đề này hoặc hoạt động đó và các loại vật chúng ta có thể làm việc trên với nhau để đảm bảo một năm học thành công. Ngoại trừ bạn đã nói với bạn đứa trẻ là một nhà văn 3a cấp trong báo cáo trường học của cô trong mùa hè và bây giờ bạn đang yêu cầu cho biết lý do tại sao cô ấy không phải là một cấp độ 4 nêu ra. Đương nhiên, đó là một câu chuyện tương tự để đọc và toán học. Trước khi tôi trả lời, tôi chỉ có thể yêu cầu nếu bạn định cư xuống và đang trên một thậm chí keel trong thời gian không gì sau mỗi sự kiện lớn trong cuộc sống của bạn cho tất cả mọi người một thời gian để giải quyết trong -?. em mới và giáo viên mới có thể được chỉ là khó khăn đối với nhau khi bắt đầu một năm học Nó sẽ mất thời gian để thiết lập các mối quan hệ tích cực, chúng ta hãy mức độ tiến pinpoint một mình. 3 Hãy để họ đi một chút Nó luôn luôn khó khăn để đưa lên, vì nó là con người ra lệnh khi điều này cần phải xảy ra. Và đó có thể là bất cứ lúc nào, bất kể năm nhóm hoặc khả năng học tập. Và tôi cảm thông, vừa là một giáo viên và cha mẹ. Trẻ em của chúng tôi, tất nhiên, những điều quý giá nhất trong cuộc sống của chúng tôi và chúng tôi sẽ chiến đấu để bảo vệ tự nhiên và cung cấp cho họ. Độc lập, và mong muốn cho nó, tuy nhiên, đến với chúng ta tất cả sớm hay muộn và bạn sẽ làm tốt để nhận ra các dấu hiệu. Con em của bạn đột nhiên bắt đầu sản xuất miếng độc lập của văn bản hoặc tác phẩm nghệ thuật, và sau đó tìm đến bạn để nhận / khen ngợi? Hoặc có lẽ sau công thức, hay hướng dẫn mô hình làm cho một tee? Hãy thử thiết lập một vài nhiệm vụ. Trái với các thiết bị của riêng mình, bạn sẽ ngạc nhiên như thế nào 10 tuổi bạn có thể nhớ để đóng gói bài tập về nhà của mình hoặc có được bữa sáng cho mình. Ngay cả các công việc thường xuyên dường như cơ bản sẽ giúp nuôi dưỡng ý thức của ông có giá trị và giúp anh ta đối phó với cuộc sống ở trường cao cấp. Trong những năm tới, ông có thể sẽ có nhiều biết ơn hơn nếu bạn vẫn muỗng-ăn tất cả mọi thứ với anh ta ở tuổi này. 4 trò chơi video mang theo giấy chứng nhận cho một lý do tôi chắc chắn rằng Xbox giữ đẹp chín tuổi của bạn và yên tĩnh ở nhà. Nhưng mảnh cuối cùng của văn bản đặc trưng hoạt động SAS chống lại băng đảng ma túy Colombia và hơi lo ngại. Vì vậy, quá là báo cáo từ bốn sáu tuổi đang lo lắng về việc bị mắc bẫy trong một make-tin drive-by chụp trong sân chơi. Tôi đánh giá cao tôi không thể kiểm soát những gì bạn cho con bạn nhìn thấy ở nhà, nhưng cho đến khi họ có thể biết sự khác biệt giữa CGI và thực tế, bạn sẽ nhớ nếu tôi chỉ chuyển tiếp các khiếu nại từ các bậc cha mẹ của những sáu tuổi về cho bạn ? 5 John Terry không có mô hình vai trò Ticking khỏi em bé cho sự gián đoạn cấp thấp xảy ra ít nhất mỗi ngày cho hầu hết giáo viên; nó là một phần của công việc. Dị ứng như nó có, nó thực sự giúp đỡ để thành lập hoặc củng cố thường xuyên ranh giới và nó hiếm khi dẫn đến sự leo thang. Đó là, cho đến khi con trai của bạn đi vào những gì tôi gọi là "John Terry-mode" sau đây cho biết ticking-off: tranh cãi lại, gesticulating, tròn mắt, kéo lê puffing, và như vậy. Đó là lý do tại sao ông đã kết thúc nhận các "máy sấy tóc" điều trị, và mất giờ ăn trưa của mình. Các phương tiện truyền thông có thể giữ những cầu thủ như Terry lên như những người hùng và để cho họ được đi với sự giả dối như vậy mỗi chiều thứ bảy, nhưng nó đau đớn để xem tám tuổi bắt chước mà loại hành vi ngay cả trong sân chơi. Tôi sẽ không tha thứ cho nó trong lớp học của tôi. Thật không may, thời gian chơi lẻ bị mất tại trường là sẽ không đi xa trong việc đưa vấn đề này ra đi, vì vậy nếu có bất kỳ cơ hội của bạn đưa ra một vài thẻ đỏ hay cấm trận đấu ở nhà có lẽ nó muốn thực thi các điểm nhiều hơn rõ ràng. 6 bạn trai có thể chờ đợi "của con gái tôi thực sự buồn trong những ngày này," không phải là một điều lạ khi nghe từ cha mẹ theo thời gian. Sau đó tôi sẽ dự đoán phải giải thích rằng, trong kinh nghiệm của tôi, các vấn đề tình bạn gái 'có xu hướng kéo vào một chút trong khi đối tác nam giới của họ sẽ chỉ có một trận đấu la hét giản (hoặc tệ hơn) và sau đó nhận được về với mọi thứ. Nhưng khi biết mẹ sau đó tiếp tục giải thích rằng sự đau khổ của con gái tám tuổi của cô là do thực tế rằng cô ấy đã không có một người bạn trai, kèn reo. Kiss-đuổi là tất cả vui vẻ tốt, nhưng đó thực sự là nghiêm trọng như lãng mạn sân chơi có xu hướng để có được ở lứa tuổi này. Trẻ em là dưới áp lực đủ tại trường tiểu học trong những ngày này, vì nó, mà không cần phải lo lắng về việc liệu họ đang gây ấn tượng Johnny SuperDry, hay Billy Twelve-Mates. Hãy để con bạn là một đứa trẻ. 7 Có, tôi muốn giúp đỡ trong lớp học - nhưng không phải từ bạn Để một giáo viên trường tiểu học, với đề nghị thêm một cặp tay trong lớp học là một điều thật sự tuyệt vời, và 90% của bất cứ lúc nào giáo viên sẽ kéo cánh tay của bạn ra, do đó, để nói chuyện. Giúp với nghệ thuật và thủ buổi chiều, nghe đọc, làm đồ trang trí lớp học, đưa lên màn hình và là một khuôn mặt thân thiện trên các chuyến đi học đều là một phần thiết yếu của nghiệp lớp học, và các trẻ em thích nó. Tuy nhiên, giáo viên nói chuyện với nhau, và nếu bạn đã có một hồ sơ theo dõi rình mò qua các thư mục bằng văn bản của trẻ em, kiểm tra sửa chữa toán hoặc đặt câu hỏi phong cách giao cho quản lý cấp cao đằng sau cánh cửa đóng kín, tôi sẽ giữ bạn rất nhiều trong tầm tay. Động cơ của bạn có thể làm một số việc rình mò bí mật? Bạn không được chào đón. Xin lỗi 8 - bé của bạn chỉ là lười biếng Khi nói đến tiến bộ, mỗi giáo viên muốn điều tốt nhất cho mọi đứa trẻ trong lớp học của họ - và không chỉ vì lợi ích của các cuộc họp đánh giá hiệu suất của riêng mình. Nó thực sự là lý do tại sao hầu hết chúng ta làm những gì chúng tôi làm. Nhưng có đôi khi đến một điểm mà chúng ta bắt đầu nghĩ rằng chúng tôi đang đẩy mạnh một đối tượng bất động sản. Nếu bạn 10 tuổi không phải là làm những tiến bộ mà ông có thể được, và nó không phải vì anh ấy mệt mỏi - nó có thể là bởi vì anh ấy, cũng , lười biếng. Nó không chỉ là thất bại-qua-the-bảng ngôn ngữ cơ thể mà nói với tôi điều này. So với những người khác về một khả năng cao tương tự, ông đang di chuyển về phía sau - làm thường xuyên, các lỗi cơ bản. Thật khó để dạy cho những người không muốn học, nhưng nó gần như không thể dạy ai đó nghĩ rằng họ biết tất cả rồi. Cuộc trò chuyện về nỗ lực và thái độ sang một bên, nó sẽ có giá trị nhắc nhở họ rằng họ sẽ sớm có những kỳ vọng học cao cấp để đối phó với. Nếu bất cứ điều này nghe có vẻ quen thuộc, bạn có thể có thể suy nghĩ về những gì bạn có thể làm để giúp đối phó với nó? 9 Fine. Đừng làm các bài tập về nhà Bài tập về nhà - và luôn luôn sẽ là - một tug-of-war giữa cha mẹ và giáo viên trong trường tiểu học. Rất nhiều phụ huynh phàn nàn khi có quá nhiều của nó. Hoặc khi không có đủ của nó. Hoặc khi nó quá dễ dàng. Hoặc cứng. Bạn phàn nàn khi cha mẹ được kỳ vọng sẽ giúp với nó và bạn phàn nàn khi nó được thiết kế để được hoàn thành một cách độc lập và con bạn phải đấu tranh với điều này. Bạn phàn nàn khi bé của bạn đã "thất lạc" nó và nó đã không xuất hiện trở lại một cách kỳ diệu trong cuốn sách-túi xách của cô, đêm trước khi đáo hạn. Tôi sẽ chắc chắn để chuyển tiếp tất cả các khiếu nại tới các cơ quan chủ quản trường, mà đã viết các sách bài tập về nhà ở nơi đầu tiên. Trong khi chờ đợi, tôi sẽ chỉ nhận được trên với tất cả các cọc đánh dấu. 10 PE là một môn học bắt buộc Hiện đã có một sự gia tăng lớn ở trẻ em nói rằng họ không thể làm PE, hoặc mang một lưu ý từ nhà, và một số lý do là không rõ ràng để nói rằng ít nhất (ví dụ, một vấn đề mắt cá chân mà dường như đi vào trong nhiều tháng, hay bị cảm lạnh mà chỉ căn bệnh làm đứa trẻ vào một ngày cụ thể trong tuần). Cũng giống như toán học và xóa mù chữ, PE (bơi bao gồm) là một phần của chương trình giảng dạy quốc gia và tôi sợ con của bạn không có một sự lựa chọn về việc liệu anh ta hoặc cô ấy có một phần ở trong đó hay không. Thường xuyên "quên" bộ dụng cụ là không phải là một vấn đề. Một khi chúng ta từ bỏ việc gửi "kit quên" thư về nhà mỗi tuần, chúng tôi luôn luôn có thể nhúng vào thùng tài sản bị mất, nơi có vô số các mặt hàng thay thế sẵn sàng và chờ đợi một phát sóng tốt. Xin đừng quên: PE là tốt cho họ, sau khi tất cả, và làm việc đó là vì lợi ích tốt nhất của họ. Như là bài ​​tập về nhà, và hầu hết các bên trên. Cảm ơn các bạn đã đọc và nhìn thấy bạn trong trường.






































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: