FanFictionJust InCommunityForumMoreA Loyal Friend by Setsuna24 Anime » dịch - FanFictionJust InCommunityForumMoreA Loyal Friend by Setsuna24 Anime » Việt làm thế nào để nói

FanFictionJust InCommunityForumMore

FanFiction
Just In
Community
Forum

More
A Loyal Friend by Setsuna24
Anime » Finder Series Rated: T, English, Friendship & Hurt/Comfort, T. Akihito, Kirishima, Takato, Kō, Words: 3k+, Favs: 10, Follows: 10, Published: Mar 1 Updated: Apr 10
8 Chapter 1
AN: Hello! This is just a short one to get into the swing of things again. Video-calls is going rather slow because I keep getting interrupted by the little one and she takes up most of m time, also there is life which takes some time as well. I am thinking but am not married to de idea of making a part 2 for this oneshot from Aki's POV but I am not sure if I want to just yet. Let me know your opinion on that.

Betaed by the great fifteenfeb

I own nothing.

********VF********

Akihito relaxed with his friends as he took a swig of his beer and let out a content sigh. He was so glad to be here. It has been a long time since he had the time to hang out with Kou and Takato. Between his job and Asami, his plate was just too full and he had been feeling pretty guilty about not being able to see his friends for over two months.

As if attuned to his innermost thoughts, Kou felt the need to express his feelings on the matter.

"You know Aki, I'm really happy you were able to come tonight. I really missed you." Akihito, being somehow oblivious to any other meanings behind those words, just smiled at him and answered, "I missed you guys too!" Then proceeded to throw his arms around both Kou and Takato in a friendly hug.

Kou smiled at him and let out a quiet sigh when he was sure Akihito was not watching. From the other side of the happy photographer, Takato watched his dark-haired friend with sad concern that was quickly hidden behind a smile.

"What do you guys say to a game of Beyond War? I've been wanting to play this video game since it came out and I was so excited to find out Kou had bought it! I want to lead the battalion though cause you guys suck at strategy."

"Look who's talking. You suck almost as much as we do." Said Takato with false indignation while Kou was just content to smile and say "Sure thing, Aki."

Two hours later, the small living room was filled with shouts of commands, laughs, 'take that's, and a large amount of empty bags of chips, cans of cheap beer and pocky boxes. Even to the neighbours, it sounded like a really good time. They ended up losing the game but it had been fun so the three were perfectly content to just have played together. Hopefully they could meet again some time soon and develop a better strategy for winning.

The pizza Takato had ordered some time during their game had just arrived and with fresh beers, they sat on the floor before a low table and ate while talking about the new events in their lives. Akihito smiled and laughed as he recounted his latest escapades and Kou watched him with concealed suspicion.

He leaned his dark head against Akihito's shoulder and patted him on the back when he made a particularly funny comment. Akihito in turn seemed unaware of the constant physical contact from his friend. He was too used to such things from Kou to think more about it. There was something wrong with Akihito today, despite how much he tried to hide it behind jokes and smiles. All Kou could do for his friend was to offer him comfort the same way he had done for years, with small touches and subtle caresses that would never be mistaken as anything but friendly.

It was two hours later when their animated conversation was interrupted by a knock on the door. Akihito was much too drunk to get up from his position on the couch and open the door so Takato made the move to answer the door and left his two friends to continue their discussion.

From his position at the door, Takato gazed between his friends and the bespectacled man standing at the other side of the wooden frame.

Silently, he walked out of the apartment and closed the door behind him. Kirishima watched him in curiosity and lifted an eyebrow in inquiry.

"He seems to be upset about something. Akihito is trying too hard to appear happy and that nothing weighs on him. Did something happen between them?"

'Between them' those words made Kirishima curious. Why not say 'her'? It made him wonder if Akihito's friends were already aware about the boy's relationship with Asami. Maybe Takaba's friends were not as oblivious as he thought.

"Nothing of much importance, it should be resolved soon." Kirishima answered.

With a nod, Takato turned to open the door and walked to the living room calling out to his friend.

"Aki, the glasses guy that works for your girlfriend is here to collect you."

"Oh, come on! Can't I have a freaking night with my friends without being fetched like a little kid?" He stomped to the door and glared daggers at the secretary. "What do you want Kirishima? I'm busy."

"Your presence is required."

"No."

"You have no choice. Either you come willingly or I will throw you over my shoulder and take you forcefully, kicking and screaming like the child you swear you're not."

"That fucking bastard! He told you to do that, didn't he?" Kirishima remained quiet, a statement of agreement in itself. "Guys, I'm sorry to do this to you but I'm going to have to leave. I promise I'll stay over some other time."

"It's okay Aki, we understand." Said Takato as he accompanied his blond friend to the door.

The wooden door closed behind Akihito and Takato turned to walk into the living room once more. Kou sat on the couch, his knees pressed to his chest, his arms around his legs and his face lowered as his forehead presses to his knees, hidden from view.

At the sound of a sob, Takato hastened his steps and kneeled on the floor beside his friend. Slowly and tenderly, he removed Kou's arms from around his legs and lifted his face to see it tear-stained and broken in sorrow.

He pulled Kou to himself and sat him on his lap. Kou circled Takato's neck with his arms and hid his face in the crook of his friend's neck. He sobbed and let his sorrow flow from his heart and soul.

"Kou, it's okay. I'm here for you. Please don't cry anymore." Takato lifted Kou's chin to make his friend look him in the eye and leaned forward to kiss his lips tenderly. Between each kiss he repeated the words "It's okay, I'm here for you." and slowly the sobs began to lessen.

They sat in silence holding each other, Kou on Takato's lap with his ear to his friend's larger chest listening to his heartbeat. Takato's voice broke the silence with a softly spoken question.

"Kou, are you ever going to tell him? If it hurts you so much every time he goes back to that man, at least tell him of your feelings. Wounds of the heart can't heal if they are not addressed."

"I can't tell him, you know that. If I could, I would have done so years ago when I still had a chance. Now, he is with that dangerous man and there is nothing I can do about it. Nothing but give him my affection and support whenever he needs it. Nothing but being his friend and always supporting him, always to be there when his lover makes him cry or angry. I'm destined to pick up the pieces forever."

"Don't say such things Kou, you'll only make yourself miserable. First and foremost, remember that we are his friends and as such it is what we should do. Don't think about it as if you have been condemned to it, it is our duty as his closest friends. I do understand how you feel but you have to move past it. I know it is hard to fall out of love but he is happy and you will never be happy unless you choose to move on."

"I am trying, I swear I'm trying Takato. But it is so hard to not love him."

"I know."

"Please, even if for one night, help me forget this pain."

"Of course, I will always be here for you." Takato laid more kisses on Kou's lips and leaned forward to lay him on the floor before him. Gently, he took Kou's clothes off as he kissed him and prepared him with care before taking him on the cold surface.

Sweaty and exhausted, they laid in each other's arms. Kou's head rested on Takato's chest and once again listened to his heartbeat, using it to drown his sorrow. The silence between them was broken this time by Kou's question.

"Takato, what do you think your wife would say if she found out about this?"

"She knows."

Kou shot up from his position on Takato's arms in a panic to look into his friend's eyes.

"Since when?!"

"She knew even before she married me. She has always known, has known for years. I don't know how she figured it out while we were still dating but she told me to be there for you. To be whatever you needed, I am your friend Kou, know that I will always be here for you. To be what you need when you need it."

Silent tears fell from Kou's eyes as he looked into Takato's and leaned to capture his lips in a kiss of pure gratitude.

"Thank you." He said and rested his head on Takato's chest once more.

"You have nothing to thank me for, this is what friends are for."

Ch 1 of 2 Next »

Review
Share: Email . Facebook . Twitter
Story: Follow Favorite
Author: Follow Favorite

Contrast: Dark . Light
Font: Small . Medium . Large . XL
Desktop/Tablet Mode . Blog . Twitter . Help . Sign Up
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
FanFictionChỉ trongCộng đồngDiễn đànHơnMột người bạn trung thành bởi Setsuna24 Anime» Finder loạt đánh giá cao: T, tiếng Anh, hữu nghị & đau/Comfort, T. Akihito, Kirishima, Takato, Kō, từ: 3 k +, yêu thích: 10, sau: 10, xuất bản: Cập Nhật ngày 1: 10 tháng tư8 chương 1MỘT: Xin chào! Đây là chỉ có một ngắn để có được vào swing của những điều một lần nữa. Cuộc gọi video sẽ khá chậm vì tôi tiếp tục nhận được bị gián đoạn bởi một chút và cô chiếm phần lớn thời gian m, cũng có là cuộc sống mà mất một thời gian là tốt. Tôi đang suy nghĩ, nhưng không phải kết hôn với de ý tưởng về làm cho một phần 2 cho oneshot này từ Aki của POV nhưng tôi không chắc nếu tôi muốn để chỉ được nêu ra. Hãy cho tôi biết ý kiến của bạn về điều đó.Betaed bởi fifteenfeb tuyệt vờiTôi sở hữu không có gì.********VF********Akihito thoải mái với bạn bè của mình như ông đã một swig bia của mình và để cho ra một sigh nội dung. Ông như vậy vui mừng ở đây. Nó đã là một thời gian dài kể từ khi ông đã có thời gian để hang out với Kou và Takato. Giữa công việc của mình và Asami, mảng của ông đã được chỉ là quá đầy đủ và ông đã có cảm giác khá tội lỗi về không được có thể nhìn thấy bạn bè của mình trong hơn hai tháng.Như thể hài hòa với suy nghĩ của mình trong cùng, Kou cảm thấy sự cần thiết để thể hiện cảm xúc của mình về vấn đề."Bạn biết Aki, tôi thực sự vui mừng bạn đã có thể đi tối nay. Tôi thực sự mất bạn." Akihito, bằng cách nào đó bị quên để bất kỳ ý nghĩa khác đằng sau những từ đó, chỉ cười lúc anh ta và trả lời, "Tôi nhớ anh quá!" Sau đó tiến hành để ném cánh tay của mình xung quanh thành phố Kou và Takato trong một cái ôm thân thiện.Kou cười anh ta và để cho ra một sigh yên tĩnh khi ông đã chắc chắn Akihito đã không xem. Từ phía bên kia của các nhiếp ảnh gia hạnh phúc, Takato theo dõi bạn bè lông bóng tối của mình với mối quan tâm buồn mà một cách nhanh chóng ẩn đằng sau một nụ cười."Anh nói gì với một trò chơi ngoài chiến tranh? Tôi đã muốn chơi trò chơi video này kể từ khi nó ra đến và tôi đã rất vui mừng để tìm hiểu Kou đã mua nó! Tôi muốn dẫn tiểu đoàn mặc dù nguyên nhân bạn guys suck lúc chiến lược.""Tìm ai nói chuyện. Bạn suck hầu như nhiều như chúng tôi làm." Takato nói với indignation sai trong khi Kou là chỉ cần nội dung để nụ cười và nói "Chắc rồi, Aki."Hai giờ sau đó, Phòng nhỏ đã được lấp đầy với shouts của lệnh, cười, ' đó là, và một lớn số tiền của trống rỗng túi của chip, lon bia giá rẻ và pocky hộp. Ngay cả với những người hàng xóm, nó nghe như một thời gian thực sự tốt. Họ đã kết thúc mất đi trò chơi nhưng nó đã là vui vẻ để ba đã hoàn toàn nội dung để chỉ có chơi với nhau. Hy vọng rằng họ có thể đáp ứng một số thời gian một lần nữa sớm và phát triển một chiến lược tốt hơn cho chiến thắng.Bánh pizza Takato đã ra lệnh cho một số thời gian trong trò chơi của họ đã chỉ đến và với bia tươi, họ ngồi trên sàn trước khi một bàn thấp và ăn trong khi nói chuyện về các sự kiện mới trong cuộc sống của họ. Akihito cười và cười như ông kể lại của ông mới nhất phiêu lưu và Kou đã xem anh ta với che dấu nghi ngờ.Ông cúi đầu tối chống lại Akihito của vai và patted nó trên mặt sau khi ông thực hiện một nhận xét funny đặc biệt. Akihito lại dường như không biết gì về tiếp xúc thân thể liên tục từ người bạn của ông. Ông cũng dùng làm những điều đó từ Kou suy nghĩ thêm về nó. Có là một cái gì đó sai với Akihito hôm nay, mặc dù có bao nhiêu ông đã cố gắng để ẩn đằng sau câu chuyện cười và nụ cười. Kou tất cả có thể làm cho người bạn của ông đã là cung cấp cho anh ta thoải mái theo cùng một cách ông đã làm trong nhiều năm qua, với chạm nhỏ và caresses tinh tế mà không bao giờ được bị nhầm lẫn là gì cả, nhưng thân thiện.Nó đã hai giờ sau khi cuộc đàm thoại hoạt hình bị gián đoạn bởi một knock trên cửa. Akihito đã nhiều quá say rượu để thức dậy từ vị trí của mình trên chiếc ghế dài và mở cửa, do đó, Takato đã được trả lời cửa và để lại hai người bạn của mình để tiếp tục thảo luận của họ.Từ vị trí của mình tại cửa, Takato nhìn đi giữa bạn bè của mình và người đàn ông gái đứng ở phía bên kia của khung gỗ.Âm thầm, ông bước ra khỏi nhà và đóng cửa phía sau anh ta. Kirishima dõi anh ta trong sự tò mò và nâng lên một lông mày trong yêu cầu thông tin."Ông có vẻ để được buồn bã về một cái gì đó. Akihito cố gắng quá khó để xuất hiện hạnh phúc và rằng không có gì nặng về anh ta. Đã làm một cái gì đó xảy ra giữa họ?"'Giữa họ' những từ đó làm cho Kirishima tò mò. Tại sao không nói 'cô'? Nó làm cho anh ta tự hỏi, nếu bạn bè của Akihito đã được nhận thức về mối quan hệ của cậu bé với Asami. Có lẽ Takaba của bạn đã không quên như ông nghĩ."Không có gì của nhiều tầm quan trọng, nó nên được giải quyết sớm." Kirishima trả lời.Với một gật đầu, Takato bật để mở cửa và đi bộ đến phòng gọi ra cho bạn bè của mình."Aki, người kính làm việc cho bạn gái của bạn là ở đây để thu thập bạn.""Oh, thôi nào! Không tôi có một freaking đêm với bạn bè của tôi mà không được lấy như một bé nhỏ?" Ông giò đến cửa và glared daggers tại bộ trưởng. "Điều gì làm bạn muốn Kirishima? Tôi đang bận rộn.""Sự hiện diện của bạn là cần thiết.""Số""Bạn không có lựa chọn. Cậu sẵn sàng hoặc tôi sẽ ném anh qua vai của tôi và đưa cho bạn mạnh mẽ, đá và la hét như con bạn thề không.""Tên khốn chết tiệt! Ông nói với bạn để làm điều đó, phải không?" Kirishima vẫn yên tĩnh, một tuyên bố của các thỏa thuận trong chính nó. "Guys, tôi xin lỗi để làm điều này với bạn nhưng tôi sẽ phải đi. Tôi hứa tôi sẽ ở lại trong một thời gian khác.""Đó là okay Aki, chúng tôi hiểu." Nói Takato khi ông đi kèm với người bạn của ông vàng cửa.Cửa bằng gỗ đóng cửa phía sau Akihito và Takato đã chuyển sang bước vào phòng một lần nữa. Kou ngồi trên chiếc ghế dài, đầu gối ép để ngực của mình, cánh tay của mình xung quanh chân của mình và hạ xuống khuôn mặt của mình khi trán của mình ép để đầu gối của mình, ẩn từ xem.Những âm thanh của một sob, Takato chính bước của mình và quỳ trên sàn nhà bên cạnh bạn bè của mình. Từ từ và tenderly, ông loại bỏ của Kou vũ khí từ xung quanh chân của mình và nâng lên khuôn mặt của mình để xem nó rách nhuộm màu và bị hỏng trong phiền muộn.Ông kéo Kou cho mình và anh ta ngồi trên đùi của ông. Kou vòng cổ của Takato với cánh tay của mình và giấu khuôn mặt của mình ở crook của bạn mình cổ. Ông sobbed và để cho phiền muộn của mình dòng chảy từ trái tim và linh hồn của mình."Kou, it's okay. Tôi đang ở đây cho bạn. Đừng khóc nữa." Takato dỡ bỏ Kou của cằm để làm cho bạn bè của mình nhìn anh trong mắt và cúi về phía trước để hôn đôi môi của mình tenderly. Giữa mỗi nụ hôn ông lặp đi lặp lại các từ "được rồi, tôi đang ở đây cho bạn." và từ từ các sobs bắt đầu giảm bớt.Họ ngồi trong im lặng đang nắm giữ lẫn nhau, Kou của Takato lòng với tai của mình để ngực lớn hơn của bạn mình nghe nhịp tim của ông. Giọng nói của Takato đã phá vỡ sự im lặng với một câu hỏi nhẹ nhàng nói."Kou, bạn đã bao giờ sẽ nói cho anh ta? Nếu nó làm tổn thương bạn rất nhiều mỗi khi ông đi lại cho người đàn ông, ít nói cho anh ta cảm xúc của bạn. Vết thương của Trung tâm không thể chữa lành nếu họ không được giải quyết.""Tôi không thể nói cho anh ta, bạn biết điều đó. Nếu tôi có thể, tôi cũng sẽ làm như vậy năm trước, khi tôi vẫn còn có một cơ hội. Bây giờ, ông là với người đàn ông nguy hiểm và không có gì tôi có thể làm gì về nó. Không có gì nhưng cung cấp cho anh ta tình cảm và hỗ trợ của tôi bất cứ khi nào ông cần nó. Không có gì nhưng là người bạn của mình và luôn luôn hỗ trợ anh ta, luôn luôn phải có khi người yêu của mình làm cho anh ta khóc hoặc giận dữ. Tôi đang mệnh để chọn lên các mảnh mãi mãi.""Đừng nói những điều đó Kou, bạn chỉ sẽ làm cho mình đau khổ. Đầu tiên và trước hết, hãy nhớ rằng chúng tôi là bạn bè của mình và như vậy nó là chúng ta nên làm gì. Không nghĩ về nó như thể bạn đã bị lên án cho nó, đó là nhiệm vụ của chúng tôi là bạn bè gần gũi nhất của mình. Tôi hiểu cảm giác của bạn nhưng bạn phải di chuyển qua nó. Tôi biết thật khó để rơi ra khỏi tình yêu nhưng ông là hạnh phúc và bạn sẽ không bao giờ được hạnh phúc trừ khi bạn chọn để di chuyển trên.""Tôi đang cố gắng, tôi thề tôi đang cố gắng Takato. "Nhưng nó là khó khăn như vậy để không thích anh ta.""Tôi biết.""Xin vui lòng, thậm chí nếu cho một đêm, giúp tôi quên đau này.""Tất nhiên, tôi sẽ luôn luôn ở đây cho bạn." Takato đặt thêm những nụ hôn trên đôi môi của Kou và cúi về phía trước để đặt nó trên sàn trước khi anh ta. Nhẹ nhàng, ông đã diễn của Kou quần áo ra như ông hôn ông và chuẩn bị anh ta cẩn thận trước khi anh ta trên bề mặt lạnh.Sweaty và kiệt sức, họ đã đặt trong cánh tay của nhau. Kou của đầu nghỉ trên của Takato ngực và một lần nữa nghe nhịp tim của mình, bằng cách sử dụng nó bị chết đuối phiền muộn của mình. Sự im lặng giữa chúng đã bị phá vỡ thời gian này bởi Kou của câu hỏi."Takato, điều gì làm bạn nghĩ rằng vợ của bạn sẽ nói nếu cô ấy phát hiện ra về điều này?""Cô ấy biết."Kou bắn từ vị trí của mình trên cánh tay của Takato trong một hoảng sợ để nhìn vào đôi mắt của bạn mình."Kể từ khi?!""Cô ấy biết ngay cả trước khi bà kết hôn với tôi. Cô đã luôn luôn biết đến, đã biết đến trong nhiều năm. Tôi không biết làm thế nào cô đã tìm nó ra trong khi chúng tôi đã vẫn còn hẹn hò, nhưng cô ấy nói với tôi để có cho bạn. Là bất cứ điều gì bạn cần, tôi là bạn anh Kou, biết rằng tôi sẽ luôn luôn ở đây cho bạn. Là những gì bạn cần khi bạn cần nó. "Silent tears fell from Kou's eyes as he looked into Takato's and leaned to capture his lips in a kiss of pure gratitude."Thank you." He said and rested his head on Takato's chest once more."You have nothing to thank me for, this is what friends are for." Ch 1 of 2 Next » ReviewShare: Email . Facebook . TwitterStory: Follow FavoriteAuthor: Follow FavoriteContrast: Dark . Light Font: Small . Medium . Large . XLDesktop/Tablet Mode . Blog . Twitter . Help . Sign Up
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: