11 Chapter 1Disclaimer: I don't usually do this, but what the hey. I d dịch - 11 Chapter 1Disclaimer: I don't usually do this, but what the hey. I d Việt làm thế nào để nói

11 Chapter 1Disclaimer: I don't usu


11 Chapter 1
Disclaimer: I don't usually do this, but what the hey. I don't own Sinbad or any of its characters. But this show been cancelled for a long time anyway.

BTW, this is totally AU, except for the personalities.

Maeve rushed to get to the orders to her tables as quickly and as efficiently as possible. With her apron on, t-shirt and thick red hair wrapped in a messy bun, no one would ever guess that she owned the place. Maevelyn McNeil, Maeve for short, was the owner of McNeil's, the nicest Irish Restaurant this side of Brooklyn. As happy as she and her family were with the restaurant, the fact was that at they were in serious debt. Her father saved and sacrificed to make his dream of reality. Not only did he want a restaurant, he wanted his children to be self-sufficient so that they wouldn't have to depend on others to make their deals nor their money for them. Unfortunately, her father had suddenly died, leaving funeral expenses and loans that needed to be paid off. The debt put McNeil's in serious danger of going under, but Maeve wasn't going to let that happen. To keep her father's dream a reality, Maeve did something that she hated to do, she asked for help. After much convincing by her brother, Dermott, Maeve was preparing to take on a new investor to keep the restaurant afloat.

Stedman Enterprises, Maeve's chosen investor, was supposed to come to McNeil's today to check the place out and make their finally decision on whether or not to go into business with her. Stedman Enterprises was a shipping company that made its money on importing and exporting goods as well as building and selling their planes and boats. With all of its success, the CEO of Stedman Enterprises had announced that it was time for them to give back to the community and the City of New York. No one knew what brought about this sudden action, but Maeve made sure that McNeil's would be their first stop and, if all went well, she might be able to get a deal with the food and beer that she had imported. Unfortunately, today, three of her wait staff took a day off. On top of being short staffed, the rest of the waiters and waitresses at McNeil were over worked due to a convention in town.

Maeve had to convince her brother, and her best friend, Bryn, to help pick up the slack. Although they both had said that they were happy to help, Maeve just didn't like asking. After place the person's order on the table, Maeve went to the next table where a new couple was seated by Andrea, the hostess. The man, dressed in a gray business suit, whispered in Andrea's ear and she suddenly widened her eyes in alarm and practically ran into the kitchen. As Maeve walked over to them, she wondered what had happened. If that man said anything wrong or raunchy to Andrea, Maeve would kick him out herself.

"Hi. My name is May," Maeve started, for she never used her full name when she was waitressing, "I'll be your server for this evening."

The man nodded while looking at his menu. The woman, in a dark blue business outfit and an obvious look of displeasure, finally looked at Maeve and placed a fake smile on her face.

"You do have apple martinis, don't you?" she asked condescendingly, flipping her dark hair in the process.

Maeve, with an equally fake smile, nodded, "Yes."

"Ok, I'll have that then," she replied, suddenly fascinated by her acrylic nails.

Maeve quickly wrote that down, "And you, sir?"

He turned and they locked eyes. Maeve saw his face for the first time and needed to remember how to breathe for a moment. The man had the looks that make a girl say, "Damn! I want that!" He was clean shaven, although he looked quite young, something about him told her, he was an old soul. His features were soft, yet refined. He seemed pleasant, but at the same time mischievous. With sea-blue eyes that make her wish she could drown in them, she wanted to hold his gaze for as long as possible. Apparently, they stared at each other too long for his female companion.

"Dearest, she asked you if you wanted anything," she stated, sounding slightly irritated.

"Yes, Rumina, I know," he replied.

"It's just that everything here looks so…" he turned to Maeve, "appetizing."

"Maybe you should stop gazing at the 'menu' and make a decision," Rumina pressed.

The man laughed Rumina's obvious annoyance off and still looked at Maeve.

"What would you recommend, May?" he asked with smile on his face.

Maeve stood back and studied him for a moment, "You look like a…Jack Daniels kinda guy."

"One of my favorites. You're good."

Maeve smiled, genuinely this time, "Thanks. Do you want that straight or on the rocks."

The man smirked, "Straight."

Gotta love a man who can hold his liquor, she thought as she wrote is order down.

"I'll put those in," she replied and left for the kitchen. Once inside she leaned on the wall and fanned herself. She didn't know how she was going concentrate for the rest of the night with that man looking at her like she was his next meal. Although Maeve hated having customers flirt with her, especially ones who seemed attached, she couldn't help, but be flattered by this man attention. She had no clue why, but she was beginning to feel like it was going to be a long night. Suddenly, Andrea came running to her.

"Maeve, good, I finally found you," she said in a rush.

Maeve looked at Andrea, concerned, "Are you okay, Andrea? What's wrong?"

"Nothing's wrong, but they're here," Andrea replied.

"Who's here?"

"The representatives of Stedman Enterprises," she said in one breath.

Maeve stood shocked, "They're here! Already!"

Andrea just nodded quickly. Maeve had to quickly take action, the blue-eyed guy and his prissy companion, were just going to have to wait. She had business to take care of and chances were that she wouldn't have seen him beyond this night anyway. She ripped off the paper where took her orders and gave it to Andrea.

"Take this to Bryn. Tell her to take all of my tables and that the tips are hers. Got it?"

"Yeah," she said and left quickly.

Maeve raced upstairs, where her dark pants suit was waiting. She applied a little makeup and let her hair out, brushing it into a suitable hair style. Finally ready to come down in that fasted fifteen minutes of her life, Maeve found Andrea again and asked where the Stedman people were sitting. Maeve looked at where Andrea was pointing and nearly fainted. It was the same table that she had just waited on. She walked over in her uncomfortable business heels and prayed that they didn't recognize her. Unfortunately, when the man, who she now assumed was Mr. Stedman, looked up and smiled, she knew differently. When she reached table, Mr. Stedman was the first person to speak.

"Well this is a pleasant surprise. I thought you didn't like us, May, but I guess that isn't the case. I'm surprised at your new outfit, though," stated he.

Maeve took at deep breath, "Actually, Mr. Stedman, my name is Maevelyn McNeil. I'm the person you are meeting with tonight."

"The owner isn't here so he sends the hired help? Stedman, let's go. If Darius McNeil doesn't have time for us, then we don't have time for him," Rumina declared and grabbed her purse.

"I am the owner. My father, Darius McNeil, died a month in a half ago," Maeve affirmed in a controlled voice, trying to suppress her temper.

"Oh," Rumina replied.

"Please, have a seat," Stedman said, motioning to the seat across from him. As Maeve sat down, she again wondered how she was going to make it through the night. She thought she would have problems waiting on them, but now she had to look at this man in the eye for the entire night while convincing him that she wanted a business partnership and not a date. She also had to still deal with Rumina, who she instantly disliked. She closed her eyes and thought to herself for a moment, I know this going to be a long night. She opened her eyes, ready to do business and negotiate. Little did she know that this dinner would be the first of many conversions, arguments and discussions that she would have with Mr. Sean Stedman, better known in certain circles as Sinbad.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
11 chương 1Disclaimer: tôi không thường làm điều này, nhưng những gì các này. Tôi không sở hữu Sinbad hoặc bất kỳ ký tự của nó. Nhưng điều này cho thấy được hủy bỏ trong một thời gian dài anyway.BTW, điều này là hoàn toàn, ngoại trừ các nhân vật.Maeve vội vàng để có được các đơn đặt hàng để bàn của mình một cách nhanh chóng và hiệu quả nhất có thể. Với sân đỗ trên, t-shirt và dày tóc đỏ, gói trong một bun lộn xộn, không ai sẽ bao giờ đoán rằng cô sở hữu nơi. Maevelyn McNeil, Maeve cho ngắn, là chủ sở hữu của McNeil của, các nhà hàng Ailen đẹp nhất này bên Brooklyn. Hạnh phúc khi cô và gia đình cô sống với nhà hàng, một thực tế là rằng lúc họ đã nợ nghiêm trọng. Cha cô lưu và hy sinh để thực hiện ước mơ của mình của thực tế. Không chỉ đã làm ông muốn một nhà hàng, ông muốn con phải tự túc do đó họ sẽ không phải phụ thuộc vào những người khác để làm cho các giao dịch của họ cũng không phải tiền của họ cho họ. Thật không may, cha cô đã đột nhiên chết, để lại chi phí tang lễ và cần phải được trả hết các khoản vay. Các khoản nợ đặt của McNeil nguy cơ nghiêm trọng sẽ, nhưng Maeve sẽ không để điều đó xảy ra. Để giữ ước mơ của cha mình một thực tế, Maeve đã làm một cái gì đó mà cô ghét để làm, cô ấy yêu cầu để được giúp đỡ. Sau khi nhiều thuyết phục bởi anh trai của cô, Dermott, Maeve đã chuẩn bị để đưa vào một nhà đầu tư mới để giữ cho nhà hàng nổi.Stedman các doanh nghiệp, nhà đầu tư lựa chọn của Maeve, đã được yêu cầu đến McNeil của hôm nay để kiểm tra đặt ra và thực hiện của họ cuối cùng quyết định về hay không để đi vào kinh doanh với cô ấy. Các doanh nghiệp Stedman là một công ty vận chuyển mà làm cho tiền bạc của mình vào nhập khẩu và xuất khẩu hàng hoá cũng như xây dựng và bán máy bay và tàu thuyền của họ. Với tất cả thành công, giám đốc điều hành doanh nghiệp Stedman đã thông báo rằng nó đã là thời gian cho họ để cung cấp cho trở lại cộng đồng và thành phố New York. Không ai biết những gì đã mang về hành động bất ngờ này, nhưng Maeve đã chắc chắn rằng của McNeil sẽ là dừng chân đầu tiên của họ, và nếu mọi việc đều ổn, cô có thể nhận được một thỏa thuận với thực phẩm và bia mà cô đã nhập khẩu. Thật không may, hôm nay, ba trong số của cô nhân viên chờ đợi đã diễn một ngày ra. Trên đầu trang của đang ngắn nhân viên, phần còn lại của các bồi bàn và waitresses tại McNeil được trong làm việc do một hội nghị ở thị xã.Maeve đã thuyết phục anh trai của cô, và người bạn tốt nhất của cô, Bryn, để giúp chọn lên slack. Mặc dù cả hai đều đã nói rằng họ đã được hạnh phúc để giúp đỡ, Maeve cũng không giống như yêu cầu. Sau khi vị trí của người để trên bàn, Maeve đã đi đến bảng tiếp theo nơi một cặp vợ chồng mới được ngồi bởi Andrea, các hostess. Người đàn ông mặc quần áo trong một phù hợp với màu xám kinh doanh, thì thầm vào tai của Andrea và cô đột nhiên mở rộng đôi mắt của cô trong báo động và thực tế chạy vào nhà bếp. Như Maeve đi qua với họ, cô tự hỏi những gì đã xảy ra. Nếu người đàn ông nói bất cứ điều gì sai hoặc tục tỉu Andrea, Maeve sẽ kick anh ta ra mình."Hi. Tên tôi là ngày,"Maeve bắt đầu, cho cô ấy không bao giờ sử dụng tên đầy đủ của cô khi cô là waitressing,"Tôi sẽ có máy chủ của bạn cho buổi tối này."Người đàn ông gật đầu trong khi nhìn vào thực đơn của mình. Người phụ nữ, trong một trang phục tối kinh doanh màu xanh và một cái nhìn rõ ràng của không vừa lòng, cuối cùng đã xem xét Maeve và đặt một nụ cười giả trên khuôn mặt của cô."Bạn có apple martinis, không bạn?", cô đã hỏi condescendingly, flipping mái tóc đen tối của mình trong quá trình.Maeve, với một nụ cười giả như nhau, gật đầu, "Có.""Ok, tôi sẽ có mà sau đó," cô ấy trả lời, đột nhiên bị cuốn hút bởi móng tay acrylic của cô.Maeve nhanh chóng đã viết rằng, "và bạn, sir?"Ông quay lại và họ khóa mắt. Maeve thấy khuôn mặt của mình cho lần đầu tiên và cần thiết để nhớ làm thế nào để thở cho một thời điểm. Người đàn ông có vẻ làm cho một cô gái nói, "Damn! Tôi muốn đó!" Ông đã là sạch shaven, mặc dù ông trông khá trẻ, một cái gì đó về anh ta nói với cô ấy, ông là một tâm hồn cũ. Tính năng của ông đã được mềm mại, được tinh chế. Ông có vẻ tốt, nhưng đồng thời tinh nghịch. Với đôi mắt màu xanh biển làm cho cô ấy muốn cô ấy có thể chết đuối trong đó, cô muốn giữ chiêm ngưỡng của ông cho càng lâu càng tốt. Rõ ràng, họ stared vào nhau quá dài đồng hành nữ của mình."Dearest, cô hỏi bạn nếu bạn muốn bất cứ điều gì," cô nói, âm thanh một chút bị kích thích."Vâng, Rumina, tôi biết," ông trả lời."It's chỉ rằng tất cả mọi thứ ở đây trông như vậy..." ông đã chuyển sang Maeve, "appetizing.""Có lẽ bạn nên dừng lại nhìn tại 'menu' và đưa ra quyết định," Rumina ép.Người đàn ông cười ít phiền toái của Rumina rõ ràng và vẫn nhìn Maeve.Ông "Những gì bạn muốn giới thiệu, ngày?" hỏi với nụ cười trên khuôn mặt của mình.Maeve đứng lại và nghiên cứu anh ta cho một thời điểm, "bạn trông giống như một...Jack Daniels kinda guy.""Một trong những yêu thích của tôi. Bạn đang tốt."Maeve cười, thực sự là thời gian này, "cảm ơn. Bạn có muốn đó thẳng hoặc trên các hòn đá."Người đàn ông cười, "Thẳng."Phải yêu một người có thể giữ rượu của mình, cô nghĩ như cô đã viết là để xuống."Tôi sẽ đưa những người trong", cô trả lời và để lại cho nhà bếp. Một lần bên trong cô cúi trên tường và bắt mình. Cô ấy không biết làm thế nào cô ấy đã là đi tập trung cho phần còn lại của đêm với người đàn ông nhìn vào cô ấy như cô ấy là bữa ăn tiếp theo của mình. Mặc dù Maeve ghét có khách tán tỉnh với cô ấy, đặc biệt là những người có vẻ gắn liền, cô không thể giúp đỡ, nhưng được tâng bốc bởi sự chú ý người đàn ông này. Cô đã không có đầu mối tại sao, nhưng cô đã bắt đầu cảm thấy như nó đã có là một đêm dài. Đột nhiên, Andrea đã chạy với cô."Maeve, tốt, tôi cuối cùng đã tìm thấy bạn,", cô nói trong một cơn sốt.Maeve nhìn Andrea, có liên quan, "bạn có chấp nhận được, Andrea? Những gì là sai?""Không có gì là sai, nhưng họ đang ở đây," Andrea trả lời."Ai là ở đây?""Đại diện của các doanh nghiệp Stedman,", cô nói trong một hơi thở.Maeve đứng bị sốc, "họ đang ở đây! Đã!"Andrea chỉ gật đầu một cách nhanh chóng. Maeve đã phải mất một cách nhanh chóng hành động, người mắt xanh và đồng hành prissy của mình, đã là chỉ sẽ phải chờ đợi. Cô đã có các doanh nghiệp để chăm sóc và cơ hội là rằng cô sẽ không có nhìn thấy anh ta vượt ra ngoài đêm nay anyway. Cô ấy gạt giấy nơi đã đơn đặt hàng của mình và đã đưa nó cho Andrea."Có điều này để Bryn. Nói với cô ấy để có tất cả các bảng của tôi và những lời khuyên được hers. Hiểu chứ?""Vâng," cô nói và để lại một cách nhanh chóng.Maeve đua tầng trên, nơi quần tối của mình phù hợp với đã chờ đợi. Nó được áp dụng một ít trang điểm và để cho mái tóc của mình ra, đánh răng nó vào một kiểu tóc phù hợp. Cuối cùng đã sẵn sàng để đi xuống trong đó fasted mười lăm phút của cuộc sống của cô, Maeve tìm thấy Andrea một lần nữa và yêu cầu nơi người Stedman đang ngồi. Maeve nhìn nơi Andrea được trỏ và gần như ngất đi. Đó là cùng một bảng mà cô đã chỉ chờ ngày. Cô đi qua trong gót khó chịu kinh doanh của mình và cầu nguyện rằng họ đã không nhận ra cô ấy. Thật không may, khi người đàn ông, người cô bây giờ cho rằng là ông Stedman, nhìn lên và mỉm cười, cô biết một cách khác nhau. Khi nó đi đến bảng, Stedman ông là người đầu tiên để nói chuyện."Vâng đây là một bất ngờ thú vị. Tôi nghĩ rằng bạn không thích chúng tôi, có thể, nhưng tôi đoán đó không phải là trường hợp. Tôi ngạc nhiên khi thấy trang phục mới của bạn,"Tuy nhiên, tuyên bố ông.Maeve diễn tại hơi thở sâu, "trên thực tế, ông Stedman, tên tôi là Maevelyn McNeil. Tôi là người bạn đang họp với đêm nay.""Chủ sở hữu không ở đây vì vậy ông sẽ gửi trợ giúp thuê? Stedman, đi thôi. Nếu Darius McNeil không có thời gian cho chúng tôi, sau đó chúng tôi không có thời gian cho anh ta,"Rumina tuyên bố và nắm lấy ví của mình."Tôi là chủ sở hữu. Cha tôi, Darius McNeil, chết một tháng trong một nửa trước đây,"Maeve khẳng định trong một giọng nói kiểm soát, cố gắng để ngăn chặn cô bình tĩnh."Oh," Rumina trả lời."Xin vui lòng, có một chỗ ngồi," Stedman nói, motioning chỗ ngồi đối diện với anh ta. Như Maeve ngồi xuống, cô một lần nữa tự hỏi làm thế nào bà sẽ làm cho nó qua đêm. Cô nghĩ rằng cô ấy sẽ có vấn đề chờ đợi vào chúng, nhưng bây giờ cô đã có để nhìn vào người đàn ông này trong mắt cho toàn bộ ban đêm trong khi thuyết phục anh ta rằng cô muốn có một quan hệ đối tác kinh doanh và không phải là một ngày. Cô cũng đã phải vẫn đối phó với Rumina, người cô ngay lập tức không thích. Cô nhắm mắt của mình và nghĩ đến mình cho một thời điểm, tôi biết điều này sẽ là một đêm dài. Cô mở mắt của mình, sẵn sàng để làm kinh doanh và thương lượng. Little đã làm cô ấy biết rằng bữa ăn tối này sẽ là người đầu tiên của nhiều chuyển đổi, các đối số và các cuộc thảo luận rằng cô muốn có với ông Sean Stedman, tốt hơn được biết đến trong một số vòng tròn như Sinbad.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

11 Chapter 1
Disclaimer: I don't usually do this, but what the hey. I don't own Sinbad or any of its characters. But this show been cancelled for a long time anyway.

BTW, this is totally AU, except for the personalities.

Maeve rushed to get to the orders to her tables as quickly and as efficiently as possible. With her apron on, t-shirt and thick red hair wrapped in a messy bun, no one would ever guess that she owned the place. Maevelyn McNeil, Maeve for short, was the owner of McNeil's, the nicest Irish Restaurant this side of Brooklyn. As happy as she and her family were with the restaurant, the fact was that at they were in serious debt. Her father saved and sacrificed to make his dream of reality. Not only did he want a restaurant, he wanted his children to be self-sufficient so that they wouldn't have to depend on others to make their deals nor their money for them. Unfortunately, her father had suddenly died, leaving funeral expenses and loans that needed to be paid off. The debt put McNeil's in serious danger of going under, but Maeve wasn't going to let that happen. To keep her father's dream a reality, Maeve did something that she hated to do, she asked for help. After much convincing by her brother, Dermott, Maeve was preparing to take on a new investor to keep the restaurant afloat.

Stedman Enterprises, Maeve's chosen investor, was supposed to come to McNeil's today to check the place out and make their finally decision on whether or not to go into business with her. Stedman Enterprises was a shipping company that made its money on importing and exporting goods as well as building and selling their planes and boats. With all of its success, the CEO of Stedman Enterprises had announced that it was time for them to give back to the community and the City of New York. No one knew what brought about this sudden action, but Maeve made sure that McNeil's would be their first stop and, if all went well, she might be able to get a deal with the food and beer that she had imported. Unfortunately, today, three of her wait staff took a day off. On top of being short staffed, the rest of the waiters and waitresses at McNeil were over worked due to a convention in town.

Maeve had to convince her brother, and her best friend, Bryn, to help pick up the slack. Although they both had said that they were happy to help, Maeve just didn't like asking. After place the person's order on the table, Maeve went to the next table where a new couple was seated by Andrea, the hostess. The man, dressed in a gray business suit, whispered in Andrea's ear and she suddenly widened her eyes in alarm and practically ran into the kitchen. As Maeve walked over to them, she wondered what had happened. If that man said anything wrong or raunchy to Andrea, Maeve would kick him out herself.

"Hi. My name is May," Maeve started, for she never used her full name when she was waitressing, "I'll be your server for this evening."

The man nodded while looking at his menu. The woman, in a dark blue business outfit and an obvious look of displeasure, finally looked at Maeve and placed a fake smile on her face.

"You do have apple martinis, don't you?" she asked condescendingly, flipping her dark hair in the process.

Maeve, with an equally fake smile, nodded, "Yes."

"Ok, I'll have that then," she replied, suddenly fascinated by her acrylic nails.

Maeve quickly wrote that down, "And you, sir?"

He turned and they locked eyes. Maeve saw his face for the first time and needed to remember how to breathe for a moment. The man had the looks that make a girl say, "Damn! I want that!" He was clean shaven, although he looked quite young, something about him told her, he was an old soul. His features were soft, yet refined. He seemed pleasant, but at the same time mischievous. With sea-blue eyes that make her wish she could drown in them, she wanted to hold his gaze for as long as possible. Apparently, they stared at each other too long for his female companion.

"Dearest, she asked you if you wanted anything," she stated, sounding slightly irritated.

"Yes, Rumina, I know," he replied.

"It's just that everything here looks so…" he turned to Maeve, "appetizing."

"Maybe you should stop gazing at the 'menu' and make a decision," Rumina pressed.

The man laughed Rumina's obvious annoyance off and still looked at Maeve.

"What would you recommend, May?" he asked with smile on his face.

Maeve stood back and studied him for a moment, "You look like a…Jack Daniels kinda guy."

"One of my favorites. You're good."

Maeve smiled, genuinely this time, "Thanks. Do you want that straight or on the rocks."

The man smirked, "Straight."

Gotta love a man who can hold his liquor, she thought as she wrote is order down.

"I'll put those in," she replied and left for the kitchen. Once inside she leaned on the wall and fanned herself. She didn't know how she was going concentrate for the rest of the night with that man looking at her like she was his next meal. Although Maeve hated having customers flirt with her, especially ones who seemed attached, she couldn't help, but be flattered by this man attention. She had no clue why, but she was beginning to feel like it was going to be a long night. Suddenly, Andrea came running to her.

"Maeve, good, I finally found you," she said in a rush.

Maeve looked at Andrea, concerned, "Are you okay, Andrea? What's wrong?"

"Nothing's wrong, but they're here," Andrea replied.

"Who's here?"

"The representatives of Stedman Enterprises," she said in one breath.

Maeve stood shocked, "They're here! Already!"

Andrea just nodded quickly. Maeve had to quickly take action, the blue-eyed guy and his prissy companion, were just going to have to wait. She had business to take care of and chances were that she wouldn't have seen him beyond this night anyway. She ripped off the paper where took her orders and gave it to Andrea.

"Take this to Bryn. Tell her to take all of my tables and that the tips are hers. Got it?"

"Yeah," she said and left quickly.

Maeve raced upstairs, where her dark pants suit was waiting. She applied a little makeup and let her hair out, brushing it into a suitable hair style. Finally ready to come down in that fasted fifteen minutes of her life, Maeve found Andrea again and asked where the Stedman people were sitting. Maeve looked at where Andrea was pointing and nearly fainted. It was the same table that she had just waited on. She walked over in her uncomfortable business heels and prayed that they didn't recognize her. Unfortunately, when the man, who she now assumed was Mr. Stedman, looked up and smiled, she knew differently. When she reached table, Mr. Stedman was the first person to speak.

"Well this is a pleasant surprise. I thought you didn't like us, May, but I guess that isn't the case. I'm surprised at your new outfit, though," stated he.

Maeve took at deep breath, "Actually, Mr. Stedman, my name is Maevelyn McNeil. I'm the person you are meeting with tonight."

"The owner isn't here so he sends the hired help? Stedman, let's go. If Darius McNeil doesn't have time for us, then we don't have time for him," Rumina declared and grabbed her purse.

"I am the owner. My father, Darius McNeil, died a month in a half ago," Maeve affirmed in a controlled voice, trying to suppress her temper.

"Oh," Rumina replied.

"Please, have a seat," Stedman said, motioning to the seat across from him. As Maeve sat down, she again wondered how she was going to make it through the night. She thought she would have problems waiting on them, but now she had to look at this man in the eye for the entire night while convincing him that she wanted a business partnership and not a date. She also had to still deal with Rumina, who she instantly disliked. She closed her eyes and thought to herself for a moment, I know this going to be a long night. She opened her eyes, ready to do business and negotiate. Little did she know that this dinner would be the first of many conversions, arguments and discussions that she would have with Mr. Sean Stedman, better known in certain circles as Sinbad.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: