Phương thân mến ! Bạn có khỏe không? Đêm nay, biết bao nhiêu ánh sáng  dịch - Phương thân mến ! Bạn có khỏe không? Đêm nay, biết bao nhiêu ánh sáng  Việt làm thế nào để nói

Phương thân mến ! Bạn có khỏe không

Phương thân mến !
Bạn có khỏe không? Đêm nay, biết bao nhiêu ánh sáng lấp lánh đủ màu trên bầu trời cao lung linh, huyền ảo. Đèn điện giăng khắp phố, mọi người vui chơi tấp nập, đường phố đông vui và thật ồn ào. Không khí Giáng Sinh thật rộn ràng, nhộn nhịp và ấm áp. Lại một năm nữa sắp trôi qua, mình lại được thêm một tuổi mới, với bao nhiêu ước mơ và hoài bão đang đón chờ trong tương lai sau này.
Không biết điều gì sẽ đến trong ba mươi hai năm nữa nhỉ? Thế giới, nhân loại, đất nước và xã hội sẽ như thế nào? Chiến tranh, đói nghèo, thiên tai và bệnh tật có còn ám ảnh con người nữa không? Học sinh có còn đến trường học như thế này hay chuyển sang một cách học khác? … Nhưng dù có như thế nào đi chăng nữa thì mình cũng mong là mọi người đều được đi học, được biết chữ, biết kiến thức để lập nghiệp nuôi sống bản thân và gia đình. Riêng mình, mong muốn rằng sau ba mươi hai năm nữa mình sẽ là một bác sĩ giỏi chữa bệnh và giúp đỡ những người nghèo khổ.
Khi ấy, chắc ba mẹ mình đã thành hai ông bà lão rồi nhỉ? Mình sẽ cố gắng làm việc, kiếm thật nhiều tiền để phụng dưỡng cho ba mẹ thật tốt. Ba mẹ đã vì mình mà chịu biết bao nhiêu cực nhọc, “một nắng hai sương”, “thức khuya, dậy sớm”. Ba mẹ đã nuôi nấng con khôn lớn, dạy dỗ con nên người. Ba mẹ ơi! con sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ công lao nuôi nấng, dưỡng dục của ba mẹ. Còn anh hai lúc ấy thì sao nhỉ? Chắc lúc ấy anh đã lấy vợ và sinh con rồi, có lẽ khi ấy mình được lên chức cô rồi và con của anh hai cũng đã trưởng thành rồi nhỉ? Lúc ấy anh hai đã trở thành một công an giỏi và dày dặn kinh nghệm rồi phải không?
Bạn bè mình lúc đó chắc hẳn cũng có nghề nghiệp, chồng con đầy đủ rồi chứ nhỉ? Các bạn ấy chắc sẽ có nghề nghiệp tốt vì ai cũng học giỏi mà. Nhưng còn một số bạn học kém hơn so với lớp sẽ thế nào? Nếu các bạn ấy biết cố gắng thì cũng sẽ cố ngành nghề không thua kém ai đâu.
Không biết lúc đó thế giới này sẽ ra sao? Với sự nỗ lực không mệt mỏi của tất cả mọi cá nhân, mọi quốc gia, thì thế giới lúc ấy sẽ thanh bình, hạnh phúc, xanh, đẹp hơn bây giờ rất nhiều. Hệ sinh thái trên cạn và dưới nước được bảo tồn và phát triển. Động thực vật phong phú đa dạng, cây cối xanh tươi, không khí trong lành, mát mẻ. Tuổi thọ của con người được nâng lên đáng kể. Hệ thống y tế, giáo dục được hoàn thiện hơn nữa. Con người được học tập và chữa bệnh trong môi trường trong sạch, lành mạnh.
Thế giới cũng không còn chiến tranh nữa, các quốc gia tìm được nhiều giải pháp hòa bình hơn để giải quyết mâu thuẫn với nhau. Tất nhiên lúc ấy, nếu cậu là bác sĩ nổi tiếng chẳng hạn. Mọi việc sẽ tốt đẹp lên rất nhiều cậu nhỉ, tớ tự dưng nôn nao đến ngày này ba mươi hai năm sau quá. Những con người tốt đẹp lên chắc chắn sẽ mang đến những gia đình hạnh phúc hơn, xã hội tử tế hơn và trái đất an lành hơn. Tớ nghĩ rằng với nỗ lực giảm thiểu tác hại của biến đổi khí hậu, giảm hiệu ứng nhà kính, tăng số cây xanh trồng trên trái đất của Việt Nam và các quốc gia khác, 30 năm nữa trái đất của chúng ta sẽ xanh hơn nhiều. Nhiều cánh rừng nguyên sinh sẽ được mở rộng. Nhiều chủng cây có thể được lai tạo. Băng ở Bắc Cực, Nam Cực có thể sẽ dày lên, trái đất dừng việc bị ấm lên.
Mình nhận ra rằng làm một người dân bình thường, sống một cuộc sống bình thường, hẳn là rất hạnh phúc và viên mãn. Mình cũng không ao ước gì hơn ngoài điều đó. Mong rằng đến khi ấy lịch sử sẽ sang một trang mới, trái đất sẽ yên bình, nhân loại sẽ được bình yên. Mọi người ai cũng có cơm no áo ấm, sống trọn vẹn một cuộc đời vui tươi và an lạc. Thôi dừng ước mơ ở đây vậy, sáng mai mình còn phải tranh thủ dậy sớm xem lại bài nữa. Phải học hành thật chăm chỉ để mai sau có thể đạt được ước mơ.
Mong cho đất nước của mình nói riêng và thế giới nói chung, ba mươi hai năm tới vẫn được bình yên. Mong sao chiến tranh và thiên tai sẽ không còn đe dọa mạng sống của con người nữa để mình có thể phấn đấu đạt đến mục tiêu đã định. Liệu tớ có viển vông quá không khi cho rằng lá thư này sẽ đến được tay cậu nhờ vào sự tiến bộ không ngờ của ngành bưu chính? Họ sẽ đưa được những bức thư xuyên thời gian, sẽ kết nối được suy nghĩ xuyên thời gian như kiểu thần giao cách cảm? Hy vọng cậu có thể nhận được lá thư này ở tương lai. Chúc cậu 45 tuổi hạnh phúc với mọi thứ trong cuộc sống của mình!
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Phương thân mến ! Bạn có khỏe không? Đêm nay, biết bao nhiêu ánh sáng lấp lánh đủ màu trên bầu trời cao lung linh, huyền ảo. Đèn điện giăng khắp phố, mọi người vui chơi tấp nập, đường phố đông vui và thật ồn ào. Không khí Giáng Sinh thật rộn ràng, nhộn nhịp và ấm áp. Lại một năm nữa sắp trôi qua, mình lại được thêm một tuổi mới, với bao nhiêu ước mơ và hoài bão đang đón chờ trong tương lai sau này. Không biết điều gì sẽ đến trong ba mươi hai năm nữa nhỉ? Thế giới, nhân loại, đất nước và xã hội sẽ như thế nào? Chiến tranh, đói nghèo, thiên tai và bệnh tật có còn ám ảnh con người nữa không? Học sinh có còn đến trường học như thế này hay chuyển sang một cách học khác? … Nhưng dù có như thế nào đi chăng nữa thì mình cũng mong là mọi người đều được đi học, được biết chữ, biết kiến thức để lập nghiệp nuôi sống bản thân và gia đình. Riêng mình, mong muốn rằng sau ba mươi hai năm nữa mình sẽ là một bác sĩ giỏi chữa bệnh và giúp đỡ những người nghèo khổ. Khi ấy, chắc bà mẹ mình đã thành Hải còn bà lão rồi nhỉ? Mình sẽ cố gắng làm việc, kiếm thật nhiều tiền tiếng phụng dưỡng cho bà mẹ thật tốt. Bà mẹ đã vì mình mà chịu biết bao nhiêu cực nhọc, "một nắng hai sương", "ngữ khuya, dậy sớm". Bà mẹ đã nuôi nấng con truyện lớn, dạy dỗ con nên người. Ba mẹ ơi! con sẽ cố gắng học thật giỏi tiếng không phụ công lao nuôi nấng, dưỡng dục của bà mẹ. Còn anh hai lúc ấy thì sao nhỉ? Chắc lúc ấy anh đã lấy vợ và sinh con rồi, có lẽ khi ấy mình được lên chức cô rồi và con của anh hai cũng đã trưởng thành rồi nhỉ? Lúc ấy anh hai đã trở thành một công một giỏi và dày dặn kinh nghệm rồi phải không? Bạn bè mình lúc đó chắc hẳn cũng có nghề nghiệp, các chồng con đầy đủ rồi chứ nhỉ? Các bạn ấy chắc sẽ có nghề nghiệp tốt vì ai cũng học giỏi mà. Nhưng còn một số bạn học kém hơn so với lớp sẽ thế nào? Nếu các bạn ấy biết cố gắng thì cũng sẽ cố ngành nghề không thừa kém ai đâu. Không biết lúc đó thế giới này sẽ ra sao? Với sự nỗ lực không mệt mỏi của tất cả mọi cá nhân, mọi quốc gia, thì thế giới lúc ấy sẽ thanh bình, hạnh phúc, xanh, đẹp hơn bây giờ rất nhiều. Hệ sinh thái trên cạn và dưới nước được bảo tồn và phát triển. Động thực vật phong phú đa dạng, cây cối xanh tươi, không khí trong lành, mát mẻ. Tuổi thọ của con người được nâng lên đáng kể. Hệ thống y tế, giáo dục được hoàn thiện hơn nữa. Con người được học tập và chữa bệnh trong môi trường trong sạch, lành mạnh. Thế giới cũng không còn chiến tranh nữa, các quốc gia tìm được nhiều giải pháp hòa bình hơn để giải quyết mâu thuẫn với nhau. Tất nhiên lúc ấy, nếu cậu là bác sĩ nổi tiếng chẳng hạn. Mọi việc sẽ tốt đẹp lên rất nhiều cậu nhỉ, tớ tự dưng nôn nao đến ngày này ba mươi hai năm sau quá. Những con người tốt đẹp lên chắc chắn sẽ mang đến những gia đình hạnh phúc hơn, xã hội tử tế hơn và trái đất an lành hơn. Tớ nghĩ rằng với nỗ lực giảm thiểu tác hại của biến đổi khí hậu, giảm hiệu ứng nhà kính, tăng số cây xanh trồng trên trái đất của Việt Nam và các quốc gia khác, 30 năm nữa trái đất của chúng ta sẽ xanh hơn nhiều. Nhiều cánh rừng nguyên sinh sẽ được mở rộng. Nhiều chủng cây có thể được lai tạo. Băng ở Bắc Cực, Nam Cực có thể sẽ dày lên, trái đất dừng việc bị ấm lên. Mình nhận ra rằng làm một người dân bình thường, sống một cuộc sống bình thường, hẳn là rất hạnh phúc và viên mãn. Mình cũng không ao ước gì hơn ngoài điều đó. Mong rằng đến khi ấy lịch sử sẽ sang một trang mới, trái đất sẽ yên bình, nhân loại sẽ được bình yên. Mọi người ai cũng có cơm no áo ấm, sống trọn vẹn một cuộc đời vui tươi và an lạc. Thôi dừng ước mơ ở đây vậy, sáng mai mình còn phải tranh thủ dậy sớm xem lại bài nữa. Phải học hành thật chăm chỉ để mai sau có thể đạt được ước mơ. Mong cho đất nước của mình nói riêng và thế giới nói chung, ba mươi hai năm tới vẫn được bình yên. Mong sao chiến tranh và thiên tai sẽ không còn đe dọa mạng sống của con người nữa để mình có thể phấn đấu đạt đến mục tiêu đã định. Liệu tớ có viển vông quá không khi cho rằng lá thư này sẽ đến được tay cậu nhờ vào sự tiến bộ không ngờ của ngành bưu chính? Họ sẽ đưa được những bức thư xuyên thời gian, sẽ kết nối được suy nghĩ xuyên thời gian như kiểu thần giao cách cảm? Hy vọng cậu có thể nhận được lá thư này ở tương lai. Chúc cậu 45 tuổi hạnh phúc với mọi thứ trong cuộc sống của mình!
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Phương thân mến!
You khỏe không? Đêm nay, biết bao nhiêu ánh sáng lấp lanh đủ màu trên bầu trời cao lung linh, huyền ảo. Đèn điện GIANG khắp phố, mọi người vui chơi Tập Nap, đường phố đông vui and thật về da cam. Can khí Giáng Sinh thật RON ràng, nhộn nhịp and ấm áp. Lại one năm nữa sắp trôi qua, mình lại added a tuổi mới, với bao nhiêu ước mơ hoài bão and đang đón chờ trong tương lai sau this.
Không biết điều gì would to in ba mươi hai năm nữa nhỉ? Thế giới, nhân loại, đất nước and xã hội would like thế nào? Chiến tranh, đói nghèo, thiên tai bệnh tật and has còn ám ảnh con người nữa no? Học sinh còn has to trường học such as thế này hay switch to one cách học khác? ... But even you like thế nào đi chăng nữa thì mình cũng mong mọi người is will be đi học, be biết chữ, biết kiến thức to lập nghiệp nuôi sống bản thân and gia đình. Riêng mình, expected that sau ba mươi hai năm nữa mình sẽ is one bác sĩ giỏi chữa bệnh and giúp đỡ người nghèo khổ those.
Khi ấy, ba mẹ chắc mình have thành hai ông bà lão rồi nhỉ? Mình sẽ cố gắng làm việc, kiếm thật nhiều tiền for phụng dưỡng cho ba mẹ thật tốt. Ba mẹ was vì mình mà chịu biết bao nhiêu cực nhọc lòng, "một nắng hai sương", "thức khuya, dậy sớm". Ba mẹ was nuôi con khôn lớn Nẵng, dạy dỗ con be người. Ba mẹ ơi! con would cố gắng học thật giỏi for no phụ công lao nuôi Nẵng, dưỡng dục of ba mẹ. Còn anh hai lúc ấy thì sao nhỉ? Chắc lúc ấy anh was lấy vợ sinh con and rồi, might be on ấy mình lên chức cô rồi and con của anh hai are also has trưởng thành rồi nhỉ? Lúc ấy anh hai has become one công một giỏi and dày dan kinh nghệm rồi must be no?
Bạn bè mình lúc then chắc hẳn also nghề nghiệp, chồng con đầy đủ rồi chứ nhỉ? Các bạn ấy chắc will nghề nghiệp tốt vì ai are also học giỏi mà. But còn a number bạn học kém than vs lớp would thế nào? If các bạn ấy biết cố gắng thì cũng would cố ngành nghề do not thua kém ai đâu.
Không biết lúc which thế giới This sẽ ra sao? With sự Nô lực can mệt mỏi of all mọi cá nhân, mọi quốc gia, thì thế giới lúc ấy would thanh bình, hạnh phúc, xanh, đẹp hơn bây giờ many. Hệ sinh thái trên cạn dưới nước and be preserve and phát triển. Động thực vật phong phú đa dạng, cây cối xanh tươi, can khí in lành, mát mẻ. Tuổi thọ con người of be nâng lên đáng kế. Hệ thống y tế, giáo dục be hoàn thiện than nữa. Con người been học tập and chữa bệnh in môi trường in sạch, lành mạnh.
Thế giới are no longer chiến tranh nữa, the quốc gia tìm been nhiều giải pháp hòa bình than to resolve inconsistency for nhau. Tất nhiên lúc ấy, cậu if is bác sĩ nổi tiếng chẳng hạn. Mọi việc would tốt đẹp lên many cậu nhỉ, tớ tự dưng nôn nao to this ngày ba mươi hai năm sau quá. Những con người tốt đẹp lên chắc chắn would mang to those gia đình hạnh phúc than, xã hội tử tế than and trái đất một than lành. Tớ nghĩ that with the NO lực Diminished thiểu tác hại of biến đổi khí hậu, reduce hiệu ứng nhà kính, increase số cây xanh trồng trên trái đất của Việt Nam and other quốc gia khác, 30 năm nữa trái đất of we would xanh than nhiều. Nhiều cánh rừng nguyên sinh would be expanded. Nhiều chủng cây be lai tạo. Băng out Bắc Cực, Nam Cực be will be dày lên, trái đất dừng việc bị ấm lên.
Mình recognize that one làm người dân bình thường, sống an cuộc sống bình thường, hẳn is much hạnh phúc and viên mãn. Mình cũng no ao ước gì than ngoài điều then. Mong that until ấy lịch sử would hát one trang mới, trái đất would yên bình, nhân loại would be bình yên. Mọi người ai also cơm không có áo ấm, sống trọn vẹn cuộc đời an vui tươi and một lạc. Thôi dừng ước mơ out đây vậy, sáng mai mình còn phải tranh thủ dậy sớm xem lại bài nữa. Phải học hành thật chăm chỉ to mai sau you can be đạt ước mơ.
Mong cho đất nước mình nói riêng of and thế giới nói chung, ba mươi hai năm to still be bình yên. Mong sao chiến tranh thiên tai and will còn đe dọa mạng sống con người nữa of for mình có thể phấn đấu đạt mục tiêu to have định. Liệu tớ has viễn vọng quá no on for that lá thư this will to be tay cậu nhờ vào sự tiến bộ is not of ngờ vực bưu chính? Họ would give been những bức thư xuyên thời gian will connect to suy nghĩ xuyên thời gian such as type 'thần giao cách cảm? Hy vọng cậu you can receive lá thư this out of the future. Chúc Cầu 45 tuổi hạnh phúc với mọi thứ in cuộc sống of mình!
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: