“It’s been a long time” Woo Bin said, grinning at Jong Suk, whether it dịch - “It’s been a long time” Woo Bin said, grinning at Jong Suk, whether it Việt làm thế nào để nói

“It’s been a long time” Woo Bin sai

“It’s been a long time” Woo Bin said, grinning at Jong Suk, whether it was a sincere greeting or a sarcastic one, Jong Suk couldn’t differentiate. “Oh…you got a girlfriend without even telling me?” he was now looking at Park Su Jin.
“Let’s have a double date” Ji Ahn suggested, snapping both Jong Suk’s and Woo Bin’s attention on to her at once.
“What?” they both said at the same time, then glanced at each other.
“I mean you guys haven’t met in a while and it would be fun” she smiled. Then she called a waiter and fitted two more chairs on to the table.
“Please bring our order to this table” she said to the waiter before he left.
Ji Ahn kept asking a mountain of question from Su Jin and Jong Suk was glad she had decided to prey of his date instead of him. Woo Bin was sitting on Jong Suk’s left; their longs legs brushing slightly against each other under the small table that was obviously not big enough to occupy four people, specially tall ones like them. Jong Suk felt a chain of heat bold through his leg all the way into his chest as Woo Bin’s knee pressed against his own for a second time.
“Why didn’t you answer my calls?” Woo Bin broke the silence between them. “Did you block me?”
Jong Suk’s eyes widened and automatically reached for Woo Bin’s face. His eyes had a pale red glitter to them. Jong Suk had seen those eyes before, during the time they were filming ‘School 2013’; they were the eyes that belonged to a hurting Woo Bin. Woo Bin is in pain…the thought crossed his mind inevitably. A chill ran through him. The knot of air stuck in his throat burnt down his chest and clenched at his heart. He is hurting…because of me…
Jong Suk swallowed hard; don’t let him shake you Jong Suk, he reminded himself once again, he is only talking to his friend, he is sad only because his friend had ignored him for a while, he is only talking to Lee Jong Suk who is his best friend.
Luckily for Jong Suk, the food arrived before Woo Bin could say anything else. He tried focusing on Su Jin, sitting in front of him, smiling like a little angel. She shared a lot of similarities with him personality wise; apparently she liked to stay home rather than hanging with friends in noisy places, she preferred to sleep at home rather than clubbing at night. And when Jong Suk looked at her, he felt like he was looking at a girl version of himself. Did he feel attracted to her? No he didn’t, not even a thousandths of a fraction of the attraction he felt toward the man sitting next to him.
“Ah…Sweety” Ji Ahn muttered, pulling at her last word as if she was singing a song, “Do you want me to that away?” she asked, reaching for Woo Bin’s lip. She rubbed her thumb over his red lips and brushed away the bit of sauce that was stuck at the corner. Then she her thumb.
Jong Suk suddenly felt sick; his stomach lurched as if someone had thrust their hand in and pulled his guts out. He wanted to throw up.
“Excuse me” he managed to utter before jerking to his feet and running to the bathroom. He shoved one of the toilet doors open; it slammed against the adjacent wall. He clutched on to the toilet seat with both his hands as he bent down, but nothing came out; probably because there was nothing to come out other than the few tasteless bites of the steak he had just eaten. His insides felt much calmer now and the urge to hurl had subsided somewhat. His body still felt weak as if his life had vaporised from his body. Why did we have to meet like this…when my heart is still on an edge? He felt a tear break down as he stared into the plain wall. He didn’t have the will nor the strength to pull himself up; so he just let his tears roll along with the stabbing pain at his heart. He had to let it all out, otherwise he might not be able to stay firm before that boy. Fortunate for him, the bathroom was empty.
The door to the bathroom creaked open all of a sudden and Jong Suk held in his sobs. The squeal of the steps got closer to him and a broad hand rubbed against his back, very familiar warmth drifting into his skin. He jolted. He hadn’t expected Woo Bin to follow him there.
“Why did you eat when you had no appetite?” Woo Bin asked, helping him on to his feet.
Jong Suk faced away from him in an attempt to hide his messy face as he staggered passed Woo Bin toward the sink. He hit the cold water on, bent down, and splashed some water on his face; the coldness felt refreshing against his burning eyes. The taste of steak still lingered in his mouth and every second that taste tingled on his tongue, it only brought back that sickening image of Ji Ahn’s thumb on Woo Bin’s lip. He washed his mouth clean, hoping those images will wash away with the taste. He straightened up and met the sharp eyes on the mirror staring at him.
“Woo…Woo Bin-ah....” it was all he could say before Woo Bin clutched his wrist shoved him against the bathroom entrance-door.
“Why have you been avoiding me?” his voice sharp with a tint of pain
“W—What?”
“Why have you blocked me away?”
“I…I haven’t” Jong Suk said, darting his gaze to the floor.
“Then let me see” Woo Bin grabbed both Jong Suk’s hands in one hand and pressed them up against the door. Jong Suk didn’t have the strength to push him away. He reached his own phone and dialled Jong Suk’s number, gasped it against his lips and searched for Jong Suk’s phone. He dug it out and saw his name appear on the screen with ‘blocked number’ next to it. A smirk tugged at Woo Bin’s lip, his eyes twirling in a sharp pain. He pulled the phone off his lips and slid it back to his trouser and held Jong Suk’s phone in front of his face.
“Then, how do you explain this?” his words pierced into Jong Suk’s heart as he tried to find a way out; but Woo Bin left none.
“I won’t let you go until you explain all this crap” Woo Bin’s words trembled with all kinds of emotions.
Jong Suk felt the tears surf once again; not now he uttered in his mind, but his body was not listening to him. Since it has come to this…even though you may never look at me again, I might as well tell you the truth, he thought as the tears rolled down his face.
Woo Bin felt his heart ache at the sight of Jong Suk’s tears. He released his grip on Jong Suk’s hands held against the door; but he left no escape as he placed both his hands on the door, trapping Jong Suk between himself and the door.
Why is he crying? Did I press his hands too tight? Did I push him too hard? Is he hurt somewhere? He gazed carefully at Jong Suk’s fallen hands, but they seemed fine other than a little redness around the wrists where he had held onto.
“It hurts…” a sob broke out after Jong Suk’s words. Woo Bin darted his eyes back to his face.
Did I really push him too hard? He worried.
“When I see you with her” he was saying now, “It hurts me so much damn it!!” he almost screamed now.
What is he saying…..oh…then it hit Woo Bin’s mind. He is hurting because of her? A smiled tugged at his lips.
“Neh babo….” (my idiot) Jong Suk heard Woo Bin’s whisper as a soft finger rubbed across his cheeks, wiping away the tears. “Why are you so stupid?”
“What?!” Here I am confessing to him with all the energy I have left and all he thinks is that I’m an idiot? Jong Suk felt his anger boil up. His tears had stopped now. He shoved off Woo Bin with all his strength, but he didn’t even nudge. “Let me—g” his words were swallowed into a pair of soft lips pressing against his own.
Jong Suk blinked. The world seemed to have frozen in an eternal moment in time. He felt Woo Bin’s long fingers slide behind his neck as he pulled Jong Suk closer. Their lips glided over each other smoothly. Woo Bin sucked gently on Jong Suk’s top lip captured between his own. Jong Suk twitched to the smooth warmth that ran down his lips and struck at his chest. He grasped the edges of Woo Bin's shirtfront for support as his knees gave away. Jong Suk felt his lips grow wet and warm under Woo Bin’s nibbling; the taste of Woo Bin’s lips, the taste of red wine sauce lingering into his own mouth.
Red wine sauce…that slightly bitter taste hauled the image of Ji Ahn’s thumb on these lips that were sucking on his own now, the same taste she had savoured just a moment ago. His eyes shot open; he felt the sickness take over his body once again. He shoved Woo Bin away and dashed out of the bathroom.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
"Nó đã là một thời gian dài" Woo Bin cho biết, grinning tại Jong Suk, cho dù đó là một lời chào chân thành hoặc một châm biếm một, Jong Suk không thể phân biệt. "Oh... bạn có bạn gái không có thậm chí nói với tôi?" ông bây giờ nhìn Park Su Jin."Chúng ta hãy có một đôi ngày" Ji Ahn gợi ý, chụp cả Jong Suk và Woo Bin của sự chú ý đến cô ấy cùng một lúc."Những gì?" cả hai đều nói cùng một lúc, sau đó liếc nhìn vào nhau."Tôi có nghĩa là anh đã không gặp nhau trong một thời gian và nó sẽ là vui vẻ" cô cười. Sau đó, cô được gọi là một bồi bàn và trang bị hai ghế thêm vào bảng."Xin vui lòng mang lại trật tự của chúng tôi để bàn này" cô ấy nói với những người phục vụ trước khi ông rời.Ji Ahn giữ yêu cầu một ngọn núi của các câu hỏi từ Su Jin và Jong Suk đã được vui mừng cô đã quyết định con mồi của ngày của mình thay vì anh ta. Woo Bin đã ngồi trên Jong Suk trái; chân chờ đợi của họ đánh răng một chút với nhau dưới bảng nhỏ mà rõ ràng là không đủ lớn để chiếm bốn người, những người đặc biệt cao như họ. Jong Suk cảm thấy một chuỗi nhiệt đậm thông qua chân của mình tất cả các con đường vào ngực của mình như là đầu gối Woo Bin ép chống lại mình trong một thời gian thứ hai."Tại sao bạn không trả lời cuộc gọi của tôi?" Woo Bin đã phá vỡ sự im lặng giữa chúng. "Đã làm bạn chặn tôi?"Jong Suk mắt mở rộng và tự động đạt cho Woo Bin của khuôn mặt. Đôi mắt của mình có một lấp lánh màu đỏ nhạt với họ. Jong Suk đã nhìn thấy những con mắt đó trước khi, trong thời gian họ đã quay phim 'Trường 2013'; họ đã là đôi mắt đã thuộc Woo Bin gây tổn thương. Woo Bin là đau đớn... những suy nghĩ vượt qua tâm trí của mình không thể tránh khỏi. Một lạnh chạy thông qua anh ta. Các nút không khí bị mắc kẹt trong cổ họng của mình bị cháy rụi ngực và clenched lúc trái tim của mình. Ông là gây tổn thương... vì tôi...Jong Suk nuốt khó khăn; không để cho anh ta lắc bạn Jong Suk, ông nhắc nhở mình một lần nữa, ông chỉ nói chuyện với bạn bè của mình, ông là buồn chỉ vì người bạn của ông đã bỏ qua anh ta trong một thời gian, ông chỉ nói chuyện với Lee Jong Suk ai là người bạn tốt nhất của mình.May mắn thay cho Jong Suk, thực phẩm đến trước khi Woo Bin có thể nói bất cứ điều gì khác. Ông đã cố gắng tập trung vào Su Jin, ngồi ở phía trước của anh ta, mỉm cười như một thiên thần nhỏ. Cô chia sẻ nhiều điểm tương đồng với anh ta tính cách khôn ngoan; rõ ràng cô thích ở nhà thay vì treo với bạn bè ở những nơi ồn ào, cô ấy thích ngủ ở nhà thay vì clubbing vào ban đêm. Và khi Jong Suk nhìn vào cô ấy, ông cảm thấy như ông đã xem xét một phiên bản nữ của mình. Đã làm ông cảm thấy hấp dẫn với cô ta? Không không, thậm chí không có một thousandths một phần của sự hấp dẫn, ông cảm thấy đối với người đàn ông ngồi bên cạnh anh ta."Ah...Sweety"Ji Ahn muttered, kéo từ cuối của cô như thể cô đã hát một bài hát,"Làm bạn muốn tôi mà đi?", cô đã hỏi, đạt cho Woo Bin môi. Cô cọ xát ngón tay cái của mình trên đôi môi đỏ của mình và chải đi chút nước sốt đã bị mắc kẹt tại góc. Sau đó cô ngón tay cái của mình.Jong Suk đột nhiên cảm thấy bị bệnh; Dạ dày của mình lurched như thể ai đó có lực đẩy bàn tay của họ trong và kéo guts của ông ra. Ông muốn ném lên."Xin lỗi", ông đã nói trước khi jerking cho đôi chân của mình và chạy vào nhà vệ sinh. Ông xô đẩy một trong nhà vệ sinh cửa mở; nó nhảy vào tường liền kề. Ông cắp vào chỗ nhà vệ sinh với cả hai bàn tay của mình như là ông cong xuống, nhưng không có gì đến ra; có lẽ bởi vì có là không có gì để đi ra ngoài vài vết cắn tasteless của ông đã chỉ ăn bít tết. Bên trong của mình cảm thấy nhiều calmer bây giờ và Đôn đốc để quăn đã giảm xuống một chút. Cơ thể của mình vẫn còn cảm thấy yếu như thể cuộc sống của mình có vaporised từ cơ thể của mình. Tại sao chúng tôi phải đáp ứng như thế này... khi trái tim của tôi là vẫn còn trên một cạnh? Ông cảm thấy một tear phá vỡ như ông stared vào bức tường đồng bằng. Ông không có sẽ cũng không phải sức mạnh kéo mình lên; do đó, ông chỉ cho nước mắt của ông cuộn cùng với cơn đau đâm lúc trái tim của mình. Ông đã để cho nó tất cả ra ngoài, nếu không ông có thể không thể ở lại công ty trước khi cậu ta. May mắn cho anh ta, Phòng tắm được sản phẩm nào.Cửa vào nhà vệ sinh phục mở tất cả của một bất ngờ và Jong Suk tổ chức tại sobs của ông. Squeal các bước có gần gũi hơn với anh ta và một bàn tay rộng cọ xát với lưng, rất quen thuộc ấm áp trôi vào làn da của mình. Ông jolted. Ông đã không mong đợi Woo Bin để làm theo anh ta có."Tại sao đã làm bạn ăn khi bạn có cảm giác ngon miệng không?" Woo Bin hỏi, giúp anh ta trên đôi chân của mình.Jong Suk phải đối mặt ra khỏi anh ta trong một nỗ lực để che giấu khuôn mặt lộn xộn của mình như ông Le thông qua Woo Bin đối với bồn rửa chén. Ông tấn công nước lạnh ngày, cong xuống, và bắn rơi một số nước trên khuôn mặt của mình; coldness cảm thấy làm mới chống lại mắt đốt. Hương vị của bít tết vẫn lingered trong miệng của mình và mọi thứ hai hương vị tingled trên lưỡi của mình, nó chỉ đã mang lại hình ảnh đó sự đau ốm của ngón tay cái Ji Ahn trên Woo Bin môi. Ông rửa miệng của mình sạch sẽ, Hy vọng những hình ảnh sẽ rửa sạch với hương vị. Ông thẳng và đáp ứng mắt sắc nét trên gương nhìn chằm chằm vào anh ta."Woo...Woo Bin-ah..."đó là tất cả các ông có thể nói trước khi Woo Bin cắp cổ tay của ông Xô đẩy anh ta chống lại cửa phòng tắm."Tại sao có bạn tránh tôi?" giọng sắc nét với một sắc thái của đau"W-những gì?""Tại sao có bạn chặn tôi đi?""Tôi...Tôi đã không"Jong Suk nói, xuôi chiêm ngưỡng của mình xuống sàn nhà."Vậy hãy để tôi xem" Woo Bin nắm lấy cả hai Jong Suk tay trong một tay và ép họ lên chống lại cửa. Jong Suk không có sức mạnh để đẩy anh ta đi. Ông đạt đến điện thoại của mình và ñeå goïi ñeán choïn Jong Suk số, gasped nó chống lại đôi môi của mình và tìm kiếm điện thoại Jong Suk. Ông đào nó ra và thấy tên của ông xuất hiện trên màn hình với 'chặn số' bên cạnh nó. Nhếch mép tugged tại Woo Bin môi, mắt twirling trong một cơn đau sắc nét. Ông rút điện thoại ra đôi môi của mình và trượt nó quay lại quần của mình và tổ chức Jong Suk điện thoại ở phía trước của khuôn mặt của mình."Sau đó, làm thế nào để bạn giải thích điều này?" nói cách của mình đâm vào trái tim Jong Suk như ông đã cố gắng để tìm thấy một cách ra; nhưng Woo Bin để lại không có."Tôi sẽ không cho phép bạn đi cho đến khi bạn giải thích tất cả các crap này" Woo Bin của từ trembled với tất cả các loại cảm xúc.Jong Suk cảm thấy những giọt nước mắt lướt một lần nữa; không phải bây giờ ông thốt lên trong tâm trí của mình, nhưng cơ thể của mình không nghe anh ta. Kể từ khi nó đã đi đến đây... ngay cả khi bạn không bao giờ có thể nhìn vào tôi một lần nữa, tôi cũng có thể cho bạn biết sự thật, ông nghĩ như những giọt nước mắt lăn xuống khuôn mặt của mình.Woo Bin cảm thấy đau tim của ông tại thị giác của nước mắt Jong Suk. Ông phát hành kẹp của mình trên bàn tay Jong Suk tổ chức chống lại cửa; nhưng hắn có lối thoát như ông đặt cả hai tay trên cửa, bẫy Jong Suk giữa mình và cửa. Tại sao ông khóc? Tôi bấm tay quá chặt chẽ? Đã làm tôi đẩy anh ta quá khó? Ông làm tổn thương một nơi nào đó? Ông nhìn một cách cẩn thận Jong Suk giảm tay, nhưng họ có vẻ tốt đẹp khác hơn so với một chút đỏ xung quanh cổ tay, nơi ông đã tổ chức vào."Nó đau..." một sob nổ ra sau khi Jong Suk từ. Woo Bin darted đôi mắt của mình trở lại khuôn mặt của mình.Đã làm tôi thực sự đẩy anh ta quá khó? Ông lo lắng."Khi tôi nhìn thấy bạn với cô ấy", ông đã nói bây giờ, "Nó đau tôi vì vậy nhiều kiếp!!" ông gần như gào lên bây giờ.Ông nói gì... oh... sau đó nó nhấn Woo Bin của tâm trí. Ông là gây tổn thương bởi vì cô ấy? Một cười tugged lúc đôi môi của mình."Neh babo..." (tôi idiot) Jong Suk nghe thì thầm Woo Bin là một ngón tay mềm cọ xát trên má của mình, lau đi những giọt nước mắt. "Tại sao bạn có như vậy stupid?""Những gì?!" Ở đây tôi thú nhận với anh ta với tất cả năng lượng mà tôi có trái và tất cả anh ta nghĩ là tôi là một idiot? Jong Suk cảm thấy tức giận của ông đun sôi. Nước mắt của ông đã ngừng bây giờ. Ông xô đẩy ra Woo Bin với tất cả sức mạnh của mình, nhưng ông đã không thậm chí di chuyển. "Hãy để tôi-g" lời nói của ông đã nuốt vào một cặp mềm môi cách nhấn chống lại mình.Jong Suk blinked. Thế giới dường như đã đông lạnh trong một thời điểm đời đời trong thời gian. Ông cảm thấy Woo Bin ngón tay dài trượt phía sau cổ của mình như ông kéo Jong Suk gần gũi hơn. Đôi môi của họ lướt qua nhau suốt. Woo Bin hút nhẹ nhàng trên Jong Suk của đầu môi bắt giữa mình. Jong Suk twitched ấm áp mịn chạy xuống đôi môi của mình và tấn công lúc ngực của mình. Ông nắm các cạnh của Woo Bin shirtfront để được hỗ trợ khi đầu gối của mình đã đi. Jong Suk cảm thấy đôi môi của mình phát triển ẩm ướt và ấm áp dưới Woo Bin nibbling; hương vị của Woo Bin môi, hương vị của nước chấm màu đỏ rượu vang nán lại vào miệng của mình.Rượu vang đỏ sốt... rằng hơi đắng hương vị kéo hình ảnh của ngón tay cái Ji Ahn trên những đôi môi mà đã sucking bây giờ, riêng mình cùng một hương vị cô có savoured chỉ là một thời điểm trước đây. Bắn đôi mắt của mình mở; ông cảm thấy ốm đau đi qua cơ thể của mình một lần nữa. Ông xô đẩy Woo Bin đi và tiêu tan ra khỏi phòng tắm.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
"Đó là một thời gian dài" Woo Bin nói, cười toe toét với Jong Suk, cho dù đó là một lời chào chân thành hay một châm biếm, Jong Suk không thể phân biệt. "Oh ... bạn có một người bạn gái mà không hề nói với tôi?" Bây giờ anh ta đang nhìn Park Su Jin.
"Hãy có một ngày đôi" Ji Ahn đề nghị, chụp cả Jong Suk và sự chú ý Woo Bin về với cô một lần.
"Cái gì? "Họ đều nói cùng một lúc, sau đó liếc nhìn nhau.
"Tôi có nghĩa là các bạn đã không gặp nhau trong một thời và nó sẽ được vui vẻ", cô mỉm cười. Sau đó, cô được gọi là một người phục vụ và trang bị hai chiếc ghế thêm về bảng.
"Hãy mang lại trật tự của chúng tôi để bảng này", cô nói với người phục vụ trước khi anh ta đi.
Ji Ahn tục hỏi một núi câu hỏi từ Su Jin và Jong Suk đã vui mừng cô đã quyết định con mồi của ngày thay vì chính anh mình. Woo Bin đang ngồi bên trái Jong Suk; chờ đợi đôi chân của họ đánh hơi với nhau dưới bàn nhỏ mà rõ ràng là không đủ lớn để chiếm bốn người, đặc biệt những người cao lớn như họ. Jong Suk cảm thấy một chuỗi của nhiệt đậm qua chân của mình tất cả các con đường vào ngực của mình như là ép đối với chính mình trong một thời gian thứ hai Woo Bin của đầu gối.
"Tại sao anh không trả lời điện thoại của tôi?" Woo Bin đã phá vỡ sự im lặng giữa họ. "Bạn đã chặn tôi?"
mắt Jong Suk mở to và tự động đạt cho khuôn mặt Woo Bin. Đôi mắt của ông đã có một long lanh màu đỏ nhạt với họ. Jong Suk đã nhìn thấy những đôi mắt trước, trong thời gian họ quay phim "School 2013"; họ là những đôi mắt đó thuộc về một Woo Bin làm tổn thương. Woo Bin là đau đớn ... ý nghĩ thoáng qua trong đầu của ông không tránh khỏi. Một cơn ớn lạnh chạy qua ông. Các nút của không khí bị mắc kẹt trong cổ họng của mình bị cháy xuống ngực mình và nắm chặt trái tim mình. Ông đang bị tổn thương ... vì tôi ...
Jong Suk nuốt khó; không để cho anh ta lắc bạn Jong Suk, ông nhắc nhở bản thân mình một lần nữa, ông chỉ nói chuyện với bạn bè của mình, ông là chỉ buồn vì người bạn của mình đã bỏ qua cho anh ấy một thời gian, ông chỉ nói chuyện với Lee Jong Suk là người tốt nhất của mình người bạn.
May mắn cho Jong Suk, thức ăn đến trước khi Woo Bin có thể nói bất cứ điều gì khác. Ông đã cố gắng tập trung vào Su Jin, ngồi trước mặt anh, mỉm cười như một thiên thần nhỏ. Cô chia sẻ rất nhiều điểm tương đồng với tính cách ông khôn ngoan; dường như cô ấy thích ở nhà hơn là treo với bạn bè ở những nơi ồn ào, cô thích ngủ ở nhà hơn là club vào ban đêm. Và khi Jong Suk nhìn cô, anh cảm thấy như anh đang nhìn vào một phiên bản nữ của mình. Anh ấy cảm thấy thu hút với cô ấy? Không, anh ấy không, thậm chí không một phần nghìn của một phần nhỏ của sự hấp dẫn anh cảm thấy về phía người đàn ông ngồi bên cạnh anh ta.
"Ah ... Sweety" Ji Ahn lẩm bẩm, kéo tại từ cuối cùng cô như thể cô đang hát một bài hát, "Làm bạn muốn tôi đi mà? "cô hỏi, với tay môi Woo Bin. Cô cọ xát ngón tay cái của mình lên đôi môi đỏ của mình và gạt đi những chút nước sốt mà đã bị mắc kẹt ở góc. . Sau đó, cô ngón tay cái của cô
Jong Suk đột nhiên cảm thấy đau ốm; dạ dày của ông lảo đảo như thể ai đó đã đẩy tay ​​của họ vào và kéo ruột của mình ra. Ông muốn ném lên.
"Xin lỗi", ông quản lý để nói ra trước khi giật dậy và chạy vào phòng tắm. Anh đẩy một cánh cửa nhà vệ sinh mở; nó đập mạnh vào tường liền kề. Cậu ôm chặt vào ghế nhà vệ sinh với cả hai tay của mình khi anh cúi xuống, nhưng không đưa đến đâu; có lẽ vì không có gì để đi ra ngoài vài vết cắn không vị của miếng thịt anh vừa mới ăn. Bên trong của mình cảm thấy bình tĩnh hơn nhiều bây giờ và các yêu cầu để ném đã bớt phần nào. Cơ thể của ông vẫn còn thấy yếu như thể cuộc sống của mình đã bốc hơi khỏi cơ thể của mình. Tại sao chúng ta phải đáp ứng như thế này ... khi trái tim tôi vẫn còn nằm trên một cạnh? Ông cảm thấy một giọt nước mắt phá vỡ xuống khi nhìn vào bức tường đồng bằng. Ông không có ý chí và cũng không đủ sức để kéo mình lên; do đó, ông chỉ cần cho nước mắt mình lăn cùng với nỗi đau đâm vào tim mình. Ông đã để cho nó tất cả ra ngoài, nếu không anh ta sẽ không thể ở lại công ty trước khi cậu bé đó. May mắn cho anh ta, các phòng tắm đã trống rỗng.
Cánh cửa vào phòng tắm cọt kẹt mở tất cả của một đột ngột và Suk Jong tổ chức tại những tiếng nức nở của mình. Rít lên trong những bước lại gần anh ta và một bàn tay rộng cọ xát vào lưng anh, rất ấm áp quen thuộc trôi dạt vào làn da của mình. Ông giật mình. Ông không ngờ Woo Bin đi theo anh ta ở đó.
"Tại sao bạn ăn khi bạn không có cảm giác ngon miệng?" Woo Bin hỏi, giúp đỡ anh ấy trên đôi chân của mình.
Jong Suk gặp phải xa anh trong một nỗ lực để che giấu khuôn mặt của mình như là lộn xộn ông loạng choạng qua Woo Bin về phía bồn rửa. Ông nhấn nước lạnh vào, cúi xuống, và bắn một số nước trên khuôn mặt của mình; cái lạnh cảm thấy làm mới chống cay mắt mình. Các hương vị của miếng thịt vẫn còn đọng lại trong miệng của mình và mỗi giây mà hương vị râm ran trên lưỡi của mình, nó chỉ mang lại mà tởm hình ảnh của ngón tay cái của Ji Ahn của môi Woo Bin. Ngài đã rửa miệng sạch sẽ, hy vọng những hình ảnh sẽ rửa sạch với các hương vị. Ông đứng thẳng lên và gặp đôi mắt sắc nét trên gương nhìn chằm chằm vào anh.
"Woo ... Woo Bin-ah ...." đó là tất cả những gì có thể nói trước khi Woo Bin ôm chặt lấy cổ tay của mình đẩy anh vào phòng tắm lối vào cửa.
"Tại sao Bạn đã tránh tôi? "giọng nói của anh sắc nét với màu của nỗi đau
"W-gì?"
"Tại sao có bạn bị chặn tôi đi?"
"Tôi ... tôi không có" Jong Suk cho biết, như tên bắn tia nhìn xuống
sàn. " Sau đó, hãy để tôi nhìn thấy "Woo Bin nắm lấy tay ​​cả Jong Suk trong một tay và ép chúng vào cánh cửa. Jong Suk không có sức mạnh để đẩy anh ra. Ông bước đến điện thoại của riêng mình và bấm số của Jong Suk, thở hổn hển nó vào môi của mình và tìm kiếm cho điện thoại Jong Suk. Ông đào nó ra và nhìn thấy tên mình xuất hiện trên màn hình với 'số bị chặn' bên cạnh nó. Một nụ cười kéo mạnh môi Woo Bin, đôi mắt của ông xoay xoay trong một cơn đau nhói. Ông rút điện thoại ra khỏi đôi môi của mình và trượt nó trở lại quần của mình và đưa điện thoại Jong Suk trước mặt mình.
"Sau đó, làm thế nào để giải thích điều này?" Lời nói của anh đâm vào tim Jong Suk khi anh đã cố gắng để tìm một lối thoát ; nhưng Woo Bin lại không có.
"Tôi sẽ không cho phép bạn đi cho đến khi bạn giải thích tất cả các điều này crap" lời Woo Bin run lên với tất cả các loại cảm xúc.
Jong Suk cảm thấy những giọt nước mắt lướt một lần nữa; không phải bây giờ ông thốt lên trong tâm trí của mình, nhưng cơ thể anh ấy không nghe lời anh. Kể từ khi nó đã đến mức này ... mặc dù bạn có thể không bao giờ nhìn tôi một lần nữa, tôi cũng có thể nói cho bạn biết sự thật, anh nghĩ khi những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt của mình.
Woo Bin cảm thấy đau lòng của mình khi nhìn thấy những giọt nước mắt Jong Suk. Ông phát hành kiểu cầm vợt trên tay Jong Suk đã tổ chức dựa vào cánh cửa; nhưng ông lại không có lối thoát khi ông đặt cả hai tay lên cánh cửa, bẫy Jong Suk giữa ông và cánh cửa.
Tại sao anh lại khóc? Tôi đã nhấn tay quá chặt chẽ? Tôi đã đẩy anh quá khó? Có phải anh ấy bị tổn thương ở đâu đó? Anh nhìn kỹ vào tay sĩ Jong Suk, nhưng họ có vẻ tốt hơn so với khác một chút đỏ quanh cổ tay, nơi ông đã được tổ chức vào.
"Nó đau ..." tiếng nấc nổ ra sau khi những lời Jong Suk. Woo Bin phóng đôi mắt của mình trở lại khuôn mặt của mình.
Tôi đã thực sự đẩy anh quá khó? Ông lo lắng.
"Khi tôi nhìn thấy bạn với cô ấy", ông nói bây giờ, "Nó làm tôi đau khổ quá nhiều chết tiệt !!", anh gần như hét lên bây giờ.
anh đang nói gì vậy ... ..oh ... sau đó nó trúng tâm Woo Bin. Ông đang bị tổn thương vì cô ấy? A mỉm cười kéo mạnh đôi môi của mình.
"Neh babo ...." (thằng ngốc của tôi) Jong Suk nghe tiếng thì thầm Woo Bin như một ngón tay mềm mại xoa trên má anh, lau đi những giọt nước mắt. "Tại sao anh lại ngu ngốc như vậy?"
"Cái gì ?!" Ở đây tôi thú nhận với anh với tất cả sức ta để ở và tất cả các anh nghĩ là tôi là một thằng ngốc? Jong Suk cảm thấy tức giận của mình sôi lên. Nước mắt của anh đã dừng lại bây giờ. Anh đẩy ra Woo Bin với tất cả sức mạnh của mình, nhưng anh thậm chí không di chuyển. "Hãy để tôi-g" lời nói của ông bị nuốt vào một đôi môi mềm mại ép của chính mình.
Jong Suk chớp mắt. Thế giới dường như đã đóng băng trong một phút giây vĩnh cửu trong thời gian. Anh cảm thấy những ngón tay dài Woo Bin của trượt sau cổ anh khi anh kéo Jong Suk gần hơn. Đôi môi của họ lướt qua nhau suốt. Woo Bin hút nhẹ nhàng trên môi trên Jong Suk bắt giữa của riêng mình. Jong Suk giật đến sự ấm áp mượt mà chạy xuống đôi môi của mình và đánh vào ngực anh. Ông nắm các cạnh của shirtfront Woo Bin của cần hỗ trợ như đầu gối của mình đã cho đi. Jong Suk cảm thấy đôi môi của mình phát triển ướt và ấm áp dưới tỉa Woo Bin; hương vị của đôi môi Woo Bin, mùi vị của nước sốt rượu vang đỏ kéo dài vào miệng mình.
sốt rượu vang đỏ ... mà hương vị hơi đắng kéo hình ảnh của ngón tay cái của Ji Ahn của các môi đã được hút về mình bây giờ, hương vị cùng cô thưởng thức chỉ là một thời điểm trước đây. Mắt anh mở bắn; ông cảm thấy ốm đau đi qua cơ thể của mình một lần nữa. Anh đẩy Woo Bin đi và lao ra khỏi phòng tắm.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: