Mainichi Shinbun's editor-in-chief Takeda squinted his eyes at the pho dịch - Mainichi Shinbun's editor-in-chief Takeda squinted his eyes at the pho Việt làm thế nào để nói

Mainichi Shinbun's editor-in-chief

Mainichi Shinbun's editor-in-chief Takeda squinted his eyes at the photograph he was holding, trying to make sense of the photo while photographer Takaba Akihito sat across him. Like a student having been caught by the disciplinary teacher, Akihito fidgeted in his seat worriedly as he waited for Takeda's verdict.

"It's no good; we can't run this," Takeda said finally, sliding the photograph across his desk.

"But, that's clearly Sakaki and Kuroda!" Akihito said desperately. He leaned his body forward, pushing the photo back to Takeda, pointing his fore finger to the two blurred individuals in the photograph.

"They do resemble Sakaki and Kuroda but the photos are not very clear," Takeda replied as he leaned back against his leather chair. "We can't run this; no one would believe that they're the top guns of the Sakaki and Kuroda clans."

"But –" Akihito protested.

"Takaba, you're a photographer. You should know this better than anyone else. Printing an unclear image like this will bring us nothing but trouble. My desk will be piled with lawyer letters from the two clans before I can even send the paper for mass printing," the fifty-three year old editor replied. "Not to mention you'll put your life in danger."

Akihito nodded glumly. Truthfully, he had expected that from Takeda. His initial plans were to hide behind a huge trash bin for a clearer shot; if he were lucky, he could even record the conversation between the two yakuza bosses but Toru had other ideas especially when it concerned his safety. The guard had pulled him away, under Asami's orders he presumed; and made him stand a mile away.

Okay, maybe not a mile but still it was far enough, Akihito scowled. The meeting took place past midnight near a harbor and there's only one stingy lamp post nearby to illuminate the entire area. Using his flash was out of question, so Akihito snapped what he could. Even before developing the photographs, he knew that they would never turn out well.

He had to admit that he was somehow relieved that Toru had forcibly removed him despite his protests. Akihito hadn't seen in firsthand but the Sakaki-gumi and Kuroda-gumi were well-known for their notoriety; and Akihito was told by his reporter friends that even the police were cautious about them. To be dragged away by Toru was simply a blessing in disguise.

Akihito mumbled his thanks before making his way out of the building. He heaved his heavy camera bag on his shoulders while his guard followed behind in silence.

"Toru, I would have been able to sell those photos if you didn't pull me away from my hiding place," Akihito said the minute they stepped out of the building.

Toru bowed. "I apologize Takaba sama. Even if Asami sama didn't give the orders, I would have done the same."

Akihito sighed, hating the fact that he was using Toru as an excuse of his own failures. "I supposed it's not really your fault. I should have ditched you and went on my own."

The lanky guard looked at his master, "Takaba sama, it's very dangerous to be near those men. They're armed."

"Your boss isn't exactly tamed either," Akihito spoke before he could think and immediately his gaze went to his guard. Toru stood still but Akihito didn't miss the flicker in Toru's stoic expression. To be able to elicit such expression from the usually unresponsive guard could only mean one thing: Asami Ryuichi is a man they cannot afford to mess with.

"Takaba sama, please do not joke about this. You safety is our top priority," Toru said, taking Akihito's heavy camera bag from him. Akihito immediately jammed his fingers into his jeans pocket.

"Where is your coat, Takaba sama?"

The photographer groaned. "I must have left it on the visitor's chair."

Toru removed his coat, draping it around the photographer. "I'll get it for you. Please wait here, Ando is bringing the car around from the basement parking."

When Toru disappeared into the building, Akihito pulled Toru's coat tighter around him, rubbing his fingers repeatedly for some warmth before slipping them into the pockets. As he rocked his body forth and back, he wondered how Asami's coat would have felt around him. Probably warmer than Toru's coat, Akihito thought and suppressed an urge to steal Asami's coat to try it on later in the evening.

"Takaba!"

The unfamiliar voice had Akihito whirled around. He almost froze when he saw Ishida Atsuki sauntering towards him. A month ago, Akihito robbed Ishida of his money and camera when the journalist showed Akihito photographs of Asami in a very compromising situation. He had never gotten past his guilt, knowing how awful it is for a cameraman to lose his most precious tool. It felt like someone had just torn a limb away.

Akihito noticed that Ishida had gotten himself a replacement for his stolen camera. The camera was slightly newer but the functions were almost similar to its predecessor. As Ishida walked confidently towards him, Akihito forced himself to remain calm, trying to look genuinely surprised with Ishida's presence.

"Ishida, what are you doing here?" he asked nervously.

Almost standing at Akihito's height, the tabloid photographer had his shoulder length hair tied half, leaving a few messy locks tuck behind his ears. His dark brown eyes stared at Akihito, mocking. Thin lips curved into a smile, he walked confidently to Akihito like a man who had just struck a million dollar lottery.

"I have to see Takeda," Ishida replied, sliding his hands into his jeans and smiled.

Akihito hated that smile; it was devious and it screamed hidden motives. It was obvious that Ishida was holding on to a great piece of information and from the looks of it, he was ready to let it slip. Akihito knew that he shouldn't have asked but he was curious about Ishida's trump card.

"Why do you need to see Takeda?"

Ishida's lips spread wide, showing his nicotine stained teeth. "I have some very important information for him."

You liar, how could you have information for Takeda when you're working for a rival tabloid? Their encounter in front of Mainichi Shinbun was clearly not accidental; Ishida obviously had something to share and he had been waiting for a rare opportunity to speak with Akihito, alone.

"What sort of information?"

"Oh, the news is pretty exciting, perhaps the biggest I've gotten so far," Ishida said, leaning forward. "Asami Ryuichi, Japan's top crime lord has a lover –"

Akihito froze on his spot. Shock must have written all over his face because Ishida looked damn smug about it.

"Wh – what are you saying?" Akihito stammered.

Ishida grinned. "You know perfectly what I am saying, Takaba." He slid his hands into his pockets and pulled out a few photographs. "Look, Asami Ryuichi in Ginza and guess who was beside him?"

Suddenly, Toru's coat lost all its warmth. The contents of the photographs sent shivers down Akihito's spine. Asami had his hands on Akihito's waist as they entered the – no, his apparel store in Ginza.

"Interesting, isn't it?" Ishida kept the photographs. "And here I thought you were skilled enough to get scoops on the Sion story on your own. Turns out you were spreading your legs for the big boss."

"You – "

Ishida grinned again. "I'm not wrong, am I?" Ishida finished the sentence for Akihito. "There's this other interesting thing. I was robbed a month ago. Coincidentally enough, I got robbed after I showed you some pictures of Asami Ryuichi in a warehouse, pointing his gun at a Chinese man."

"You – got robbed?" Akihito asked, hating where the conversation was leading to.

Ishida's eyes narrowed. "Drop the act, Akihito. I know it was you who robbed me. When that guard of yours struck me from behind, I managed to catch a glimpse of my attacker."

Akihito averted his eyes to the side.

"To confirm my suspicions, the man who fed me information about the warehouse disappeared," Ishida said, moving nearer to whisper near Akihito's ear.

Tongue tied, the photographer could only stare at Ishida. Finally, after several uncomfortable seconds, he croaked, "What do you want from me?"

Ishida threw his head back, laughed. "I thought you'd never asked," he said, smiling widely. "Simple. All you have to do is feed me information about Asami Ryuichi's underworld activities and I'll forget – "

"NO!" Akihito blurted out. He might not approve of Asami's illegal activities but that didn't mean that he'd betray him. And didn't Asami say that he'd track Akihito down to the end of the abyss if he did that?
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Tổng biên tập Mainichi Shinbun Takeda squinted đôi mắt của mình tại bức ảnh ông đã giữ, cố gắng để làm cho tinh thần của hình ảnh trong khi nhiếp ảnh gia Takaba Akihito ngồi qua anh ta. Như một sinh viên có được đánh bắt bởi các giáo viên kỷ luật, Akihito fidgeted ở chỗ ngồi của ông worriedly khi ông chờ cho bản án của Takeda."Đó là không tốt;" chúng tôi không thể chạy này,"Takeda nói cuối cùng, Trượt bức ảnh trên bàn làm việc của mình."Nhưng, đó là rõ ràng Sakaki và Kuroda!" Akihito nói tuyệt vọng. Ông cúi cơ thể của mình về phía trước, đẩy lùi các bức ảnh để Takeda, trỏ ngón tay fore của mình cho các cá nhân bị mờ hai trong bức ảnh."Họ trông giống như Sakaki và Kuroda nhưng các bức ảnh không phải rất rõ ràng," Takeda trả lời như ông cúi quay lại chống lại ghế da của mình. "Chúng tôi không thể chạy này;" không ai sẽ tin rằng họ đang trên súng của Sakaki và Kuroda.""Nhưng -" Akihito phản đối."Takaba, bạn là một nhiếp ảnh gia. Bạn nên biết điều này tốt hơn so với bất cứ ai khác. In một hình ảnh không rõ ràng như thế này sẽ mang lại cho chúng tôi không có gì ngoài rắc rối. Bàn của tôi sẽ được xếp chồng với luật sư thư từ các gia tộc hai trước khi tôi thậm chí có thể gửi giấy in offset hàng loạt,"các biên tập viên năm mươi - ba tuổi trả lời. "Không phải đề cập đến bạn sẽ đưa cuộc sống của bạn trong nguy hiểm."Akihito gật đầu glumly. Trung thực, ông đã dự kiến rằng từ Takeda. Kế hoạch ban đầu của ông đã là ẩn đằng sau một thùng rác rất lớn cho một shot rõ ràng hơn; Nếu ông đã may mắn, ông thậm chí có thể ghi lại cuộc nói chuyện giữa trùm yakuza hai nhưng Toru có ý tưởng khác đặc biệt là khi nó liên quan đến an toàn của mình. Bảo vệ đã kéo anh ta đi, theo đơn đặt hàng của Asami ông coi là; và làm cho anh ta đứng cách đó.Chấp nhận được, có lẽ không một dặm, nhưng vẫn còn nó là đủ xa, Akihito scowled. Cuộc họp diễn ra nửa đêm qua gần một bến cảng và có chỉ có một bài đăng đèn keo kiệt gần đó để chiếu sáng toàn bộ diện tích. Sử dụng đèn flash của mình đã là ra câu hỏi, vì vậy Akihito gãy những gì ông có thể. Ngay cả trước khi phát triển các bức ảnh chụp, ông biết rằng họ sẽ không bao giờ bật ra cũng.Ông đã phải thừa nhận rằng ông đã bằng cách nào đó nhẹ nhõm rằng Toru đã buộc phải gỡ bỏ anh ta mặc dù cuộc biểu tình của ông. Akihito đã không nhìn thấy trong firsthand nhưng Sakaki-gumi và Kuroda-gumi đã nổi tiếng về tai tiếng của họ; và Akihito đã nói bởi bạn bè của mình phóng viên rằng ngay cả cảnh sát đã được thận trọng về họ. Để được kéo đi bởi Toru là chỉ đơn giản là một phước lành trong ngụy trang.Akihito mumbled cảm ơn của mình trước khi thực hiện theo cách của mình ra khỏi tòa nhà. Ông heaved túi nặng máy ảnh của mình trên vai của mình trong khi bảo vệ của ông sau đó là phía sau trong im lặng."Toru, tôi đã có thể bán những hình ảnh nếu bạn đã không kéo tôi ra khỏi nơi trú ẩn của tôi," Akihito nói phút họ bước ra khỏi tòa nhà.Toru cúi. "Tôi xin lỗi Takaba sama. Ngay cả khi Asami sama đã không cung cấp cho các đơn đặt hàng, tôi cũng sẽ làm như vậy."Akihito thở dài, hating một thực tế rằng ông đã sử dụng Toru như một cái cớ của thất bại của mình. "Tôi yêu cầu nó là không thực sự là lỗi của bạn. Tôi nên đã ditched bạn và đi trên của riêng tôi. "Bảo vệ lanky nhìn tổng thể của mình, "Takaba sama, nó là rất nguy hiểm để gần những người đàn ông. Họ đang vũ trang.""Ông chủ của bạn không phải là chính xác thuần hóa hoặc," Akihito đã nói chuyện trước khi ông có thể suy nghĩ và ngay lập tức chiêm ngưỡng của mình đến guard của mình. Toru đứng vẫn còn nhưng Akihito đã không bỏ lỡ nhấp nháy ở của Toru stoic biểu hiện. Để có thể để elicit biểu hiện như vậy từ bảo vệ thường không đáp ứng chỉ có nghĩa là một điều: Asami Ryuichi là một người đàn ông, họ không thể đủ khả năng để gây rối với."Takaba sama, xin vui lòng không đùa về việc này. An toàn của bạn là ưu tiên hàng đầu của chúng tôi,"Toru nói, lấy Akihito của túi máy ảnh nặng từ anh ta. Akihito ngay lập tức kẹt ngón tay của mình vào túi quần jean của mình."Ở đâu là huy hiệu của bạn, Takaba sama?"Các nhiếp ảnh gia groaned. "Tôi phải có trái nó trên chiếc ghế của khách truy cập."Toru gỡ bỏ áo của mình, đứng xung quanh các nhiếp ảnh gia. "Tôi sẽ nhận được nó cho bạn. Xin vui lòng chờ đợi ở đây, ông đưa xe xung quanh thành phố từ các bãi đậu xe tầng hầm."Khi Toru biến mất vào trong tòa nhà, Akihito kéo của Toru áo chặt chẽ hơn xung quanh anh ta, cọ xát ngón tay của mình nhiều lần cho một số sự ấm áp trước khi trượt vào túi. Như ông đã làm rung chuyển cơ thể của mình ra và trở lại, ông tự hỏi làm thế nào của Asami áo nào có cảm thấy xung quanh anh ta. Có thể ấm hơn của Toru áo, Akihito nghĩ và bị đàn áp một Đôn đốc để ăn cắp của Asami áo để thử nó sau đó vào buổi tối."Takaba!"Tiếng nói không quen thuộc có Akihito whirled xung quanh. Ông gần như đóng băng khi ông thấy Ishida Atsuki sauntering đối với anh ta. Một tháng trước, Akihito cướp Ishida của tiền bạc và máy ảnh của mình khi các nhà báo cho thấy Akihito bức ảnh của Asami trong một tình huống rất đảm. Ông đã không bao giờ nhận được qua tội lỗi của mình, biết làm thế nào khủng khiếp đó là cho một quay phim để mất công cụ quý giá nhất của mình. Nó cảm thấy như ai đó đã chỉ cần xé cánh một đi.Akihito nhận thấy rằng Ishida đã nhận mình một thay thế cho máy ảnh bị đánh cắp của mình. Chiếc máy ảnh là hơi mới hơn nhưng các chức năng gần như tương tự với người tiền nhiệm của nó. Khi Ishida đi tự tin đối với anh ta, Akihito buộc mình để giữ bình tĩnh, cố gắng để nhìn thật ngạc nhiên với sự hiện diện của Ishida."Ishida, làm gì ở đây?" ông hỏi nervously.Gần như đứng tại chiều cao của Akihito, các nhiếp ảnh gia tờ báo đã có mái tóc dài vai của ông gắn một nửa, rời khỏi một số lộn xộn khóa tuck đằng sau đôi tai của mình. Mắt màu nâu tối stared lúc Akihito, mocking. Mỏng môi cong thành một nụ cười, ông đi tự tin để Akihito như một người đàn ông người đã chỉ tấn công một xổ số kiến thiết triệu đô la."Tôi phải xem Takeda," Ishida trả lời, trượt tay vào quần jean của mình và mỉm cười.Akihito ghét rằng nụ cười; đó là quanh co và nó gào lên ẩn động cơ. Nó đã được rõ ràng rằng Ishida tổ chức vào một mảnh lớn của thông tin và từ vẻ của nó, ông đã sẵn sàng để cho nó trượt. Akihito biết rằng ông không nên đã yêu cầu nhưng ông được tò mò về Ishida của trump thẻ."Tại sao bạn cần xem Takeda?"Đôi môi của Ishida lây lan rộng, Đang hiển thị nicotin màu răng của mình. "Tôi có một số thông tin rất quan trọng cho anh ta."Bạn là kẻ nói dối, làm thế nào có thể bạn có thông tin cho Takeda khi bạn đang làm việc cho một tờ báo đối thủ? Của họ gặp phải ở phía trước của Mainichi Shinbun đã rõ ràng không do tai nạn; Ishida rõ ràng là có một cái gì đó để chia sẻ và ông đã chờ đợi một cơ hội hiếm có để nói chuyện với Akihito, một mình."Những gì sắp xếp của thông tin?""Oh, các tin tức là khá thú vị, có lẽ lớn nhất tôi đã nhận cho đến nay," Ishida nói, nghiêng về phía trước. "Của Asami Ryuichi, Nhật đầu tội phạm Chúa có một người yêu"Akihito đã đóng băng vào vị trí của mình. Sốc phải đã viết trên khuôn mặt của mình vì Ishida nhìn damn smug về nó."Wh-những gì là bạn nói?" Akihito stammered.Ishida grinned. "Bạn biết hoàn toàn những gì tôi nói, Takaba." Ông trượt tay vào túi của mình và rút ra một vài bức ảnh. "Nhìn, Asami Ryuichi ở Ginza và đoán những người đã bên cạnh anh ta?"Đột nhiên, Áo khoác của Toru mất tất cả các ấm áp của nó. Nội dung của các bức ảnh gửi shivers xuống xương sống của Akihito. Asami đã có bàn tay của mình trên Akihito của eo khi họ bước vào các-không, của ông cửa hàng may mặc ở Ginza."Thú vị, không phải là nó?" Ishida giữ các bức ảnh chụp. "Và ở đây tôi nghĩ rằng bạn đã có đủ kỹ năng để có được muỗng sữa bột về những câu chuyện Sion trên của riêng bạn. Biến ra bạn đã lây lan chân của bạn cho các ông chủ lớn. ""Bạn"Ishida grinned một lần nữa. "Tôi không sai, tôi?" Ishida đã hoàn thành câu Akihito. "Đó là điều thú vị khác. Tôi đã bị cướp một tháng trước. Thật trùng hợp đủ, tôi đã bị cướp sau khi tôi cho thấy bạn có một số hình ảnh của Asami Ryuichi trong một nhà kho, chĩa súng vào một người đàn ông Trung Quốc.""Bạn-đã bị cướp?" Akihito hỏi, hating nơi cuộc đàm thoại dẫn đến.Đôi mắt của Ishida thu hẹp. "Thả các hành động, Akihito. Tôi biết đó là bạn của những người cướp tôi. Khi mà bảo vệ của bạn đánh tôi từ phía sau, tôi quản lý để nắm bắt một cái nhìn thoáng qua của kẻ tấn công của tôi."Akihito ngăn chặn đôi mắt của mình sang một bên."Để xác nhận những nghi ngờ của tôi, những người cho ăn cho tôi thông tin về các nhà kho biến mất," Ishida nói, di chuyển gần đến thì thầm gần Akihito của tai.Lưỡi gắn liền, các nhiếp ảnh gia có thể chỉ nhìn chằm chằm vào Ishida. Cuối cùng, sau một số khó chịu giây, ông croaked, "những gì bạn muốn từ tôi?"Ishida ném đầu trở lại, cười. "Tôi nghĩ rằng bạn đã không bao giờ yêu cầu," ông nói, mỉm cười rộng rãi. "Đơn giản. Tất cả bạn phải làm là nguồn cấp dữ liệu tôi thông tin về Asami Ryuichi của thế giới ngầm hoạt động và tôi sẽ quên ""KHÔNG!" Akihito blurted ra. Ông có thể không chấp thuận của các hoạt động bất hợp pháp của Asami nhưng đó không có nghĩa là anh sẽ phản bội anh ta. Và không Asami nói rằng ông sẽ theo dõi Akihito xuống cuối abyss nếu ông đã làm điều đó?
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Mainichi Shinbun của editor-in-chief Takeda nheo mắt nhìn bức ảnh anh đang cầm, cố gắng để làm cho ý nghĩa của bức ảnh trong khi nhiếp ảnh gia Takaba Akihito ngồi đối diện anh. Giống như một học sinh đã bị bắt bởi các giáo viên kỷ luật, Akihito cựa quậy trên ghế của mình lo lắng khi anh chờ đợi phán quyết của Takeda. "Đó là không tốt, chúng ta không thể chạy này," Takeda nói cuối cùng, trượt các bức ảnh trên bàn của mình. "Nhưng , đó rõ ràng Sakaki và Kuroda! " Akihito nói một cách tuyệt vọng. Ông nghiêng người về phía trước cơ thể của mình, đẩy bức ảnh trở lại Takeda, chỉ ngón tay mũi của mình để hai cá nhân mờ trong bức ảnh. "Họ làm giống Sakaki và Kuroda nhưng các bức ảnh không phải là rất rõ ràng," Takeda trả lời khi anh ngả lưng của mình ghế da. "Chúng tôi không thể chạy này, không có ai có thể tin rằng họ là những khẩu súng trên cùng của gia tộc Sakaki và Kuroda." "Nhưng -" Akihito phản đối. "Takaba, bạn là một nhiếp ảnh gia Bạn nên biết điều này tốt hơn so với bất cứ ai. khác. In một hình ảnh không rõ ràng như thế này sẽ mang lại cho chúng ta không có gì, nhưng rắc rối. bàn của tôi sẽ được chất đống với chữ luật sư từ hai gia tộc trước khi tôi thậm chí có thể gửi giấy cho in ấn hàng loạt ", các biên tập viên cũ năm mươi ba năm trả lời. "Chưa kể bạn sẽ đặt cuộc sống của bạn gặp nguy hiểm." Akihito gật đầu ủ rũ. Trung thực, ông đã dự đoán từ Takeda. Kế hoạch ban đầu của ông là để che giấu đằng sau một thùng rác khổng lồ cho một shot rõ ràng hơn; nếu anh ta thật may mắn, anh ta thậm chí có thể ghi lại các cuộc đối thoại giữa hai ông chủ yakuza nhưng Toru đã có những ý tưởng khác đặc biệt là khi nó liên quan đến sự an toàn của mình. Người lính đã kéo anh đi, theo lệnh của ông cho Asami; và làm cho anh ta đứng cách xa cả dặm. Được rồi, có lẽ không một dặm nhưng vẫn còn đó là đủ xa, Akihito cau có. Cuộc họp diễn ra quá nửa đêm ở gần một bến cảng và chỉ có một cột đèn keo kiệt gần đó để thắp sáng toàn bộ khu vực. Sử dụng đèn flash của ông là ra câu hỏi, vì vậy Akihito chụp những gì anh có thể. Ngay cả trước khi phát triển các hình ảnh, ông biết rằng họ sẽ không bao giờ quay ra tốt. Ông đã phải thừa nhận rằng ông là bằng cách nào đó nhẹ nhõm rằng Toru đã buộc phải loại bỏ ông ta bất chấp phản đối của mình. Akihito đã không nhìn thấy trong mắt thấy tai nghe nhưng Sakaki-gumi và Kuroda-gumi đã nổi tiếng với những tai tiếng của họ; và Akihito đã nói với những người bạn phóng viên của mình rằng ngay cả những cảnh sát tỏ ra thận trọng về họ. Để được kéo đi bởi Toru chỉ đơn giản là một phước lành trong ngụy trang. Akihito lầm bầm cảm ơn của mình trước khi thực hiện theo cách của mình ra khỏi tòa nhà. Ông nhấc túi máy ảnh nặng lên vai của mình trong khi bảo vệ của ông theo sau trong im lặng. "Toru, tôi đã có thể bán những bức ảnh nếu bạn không kéo tôi ra khỏi nơi ẩn náu của tôi," Akihito nói phút họ bước ra ngoài của tòa nhà. Toru cúi đầu. "Tôi xin lỗi Takaba sama. Thậm chí nếu Asami sama đã không cung cấp cho các đơn đặt hàng, tôi cũng sẽ làm điều tương tự." Akihito thở dài, ghét thực tế là ông đã sử dụng Toru như một cái cớ của thất bại của mình. "Tôi cho là nó không thực sự là lỗi của bạn. Tôi nên đã bỏ rơi bạn và đi một mình." Người bảo vệ cao lêu nghêu nhìn ông chủ của mình, "Takaba sama, nó rất nguy hiểm là ở gần những người đàn ông. Họ có vũ trang." "của bạn ông chủ là không chính xác hoặc là thuần hóa ", Akihito nói trước khi ông có thể nghĩ và ngay lập tức ánh mắt của anh đã đi để bảo vệ mình. Toru đứng yên mà Akihito đã không bỏ lỡ các nhấp nháy trong biểu hiện của stoic Toru. Để có thể gợi ra những biểu hiện như vậy từ bảo vệ thường không đáp ứng chỉ có thể có nghĩa là một điều:. Asami Ryuichi là một người đàn ông họ không thể đủ khả năng để gây rối với ". Takaba sama, xin đừng đùa này Bạn an toàn là ưu tiên hàng đầu của chúng tôi", Toru cho biết, lấy túi đựng máy ảnh nặng Akihito từ anh ấy. Akihito ngay lập tức bị kẹt ngón tay vào túi quần jean của mình. "Trường hợp là áo của bạn, Takaba sama?" Các nhiếp ảnh gia rên rỉ. "Tôi phải để nó trên ghế của người truy cập." Toru bỏ chiếc áo khoác của mình, che chắn nó xung quanh các nhiếp ảnh gia. "Tôi sẽ nhận được điều đó cho bạn. Hãy đợi ở đây, Ando được mang xe xung quanh từ bãi đậu xe tầng hầm." Khi Toru biến mất vào trong tòa nhà, Akihito kéo áo Toru của thắt chặt xung quanh anh, xoa xoa ngón tay của ông nhiều lần cho một số sự ấm áp trước khi trượt chúng vào túi. Như ông đã làm rung chuyển ra cơ thể của mình và trở lại, anh tự hỏi áo của Asami sẽ cảm thấy như thế nào xung quanh anh ta. Có lẽ ấm hơn so với chiếc áo khoác của Toru, Akihito nghĩ và bị đàn áp một sự thôi thúc để ăn cắp áo Asami để thử nó trên vào buổi chiều tối. "Takaba!" Giọng nói quen thuộc đã Akihito quay cuồng xung quanh. Ông gần như đóng băng khi nhìn thấy Ishida Atsuki sauntering về phía anh. Một tháng trước, Akihito cướp Ishida tiền và máy ảnh của mình khi các nhà báo cho thấy Akihito hình ảnh của Asami trong một tình huống rất thoả hiệp. Ông đã bao giờ nhận được quá khứ tội lỗi của mình, biết làm thế nào khủng khiếp đó là cho một người quay phim để mất công cụ quý giá nhất của mình. Nó cảm thấy như có ai đó vừa bị rách một chân tay đi. Akihito nhận thấy rằng Ishida đã nhận mình là một thay thế cho máy ảnh mình bị đánh cắp. Chiếc máy ảnh này là hơi mới hơn nhưng các chức năng gần như tương tự như người tiền nhiệm của nó. Như Ishida bước tự tin về phía anh, Akihito buộc mình phải giữ bình tĩnh, cố gắng nhìn thật sự ngạc nhiên với sự hiện diện của Ishida. "Ishida, anh đang làm gì ở đây?" ông lo lắng hỏi. Hầu như đứng ở độ cao Akihito, các nhiếp ảnh gia báo lá cải có vai chiều dài mái tóc được buộc một nửa, để lại một vài ổ khóa gài lộn xộn phía sau tai của mình. Đôi mắt nâu đen của anh nhìn chằm chằm vào Akihito, chế giễu. . Đôi môi mỏng cong lên thành một nụ cười, anh bước tự tin để Akihito giống như một người đàn ông vừa mới trúng xổ số một triệu đô la "Tôi phải gặp Takeda," Ishida trả lời, trượt bàn tay của mình vào quần jean của mình và mỉm cười. Akihito ghét nụ cười đó; đó là ranh ma và nó hét lên những động cơ ẩn. Rõ ràng Ishida đã được tổ chức vào một mảnh lớn của thông tin và từ vẻ của nó, ông đã sẵn sàng để cho nó trượt. Akihito biết rằng anh không nên hỏi nhưng ông đã tò mò về con át chủ bài của Ishida. "Tại sao bạn cần để xem Takeda?" môi Ishida của lan rộng, cho thấy nicotine nhuộm răng của mình. "Tôi có một số thông tin rất quan trọng đối với anh ta." Bạn nói dối, làm thế nào bạn có thể có thông tin cho Takeda khi bạn đang làm việc cho một tờ báo đối thủ? Gặp gỡ của họ ở phía trước của Mainichi Shinbun rõ ràng là không phải ngẫu nhiên; Ishida rõ ràng đã có một cái gì đó để chia sẻ và anh đã chờ đợi một cơ hội hiếm có để nói chuyện với Akihito, một mình. "Những loại thông tin?" "Oh, tin tức là khá thú vị, có lẽ là lớn nhất tôi đã nhận được rất xa," Ishida nói, nghiêng người về phía trước. "Asami Ryuichi, chúa tội phạm lớn nhất Nhật Bản có một người yêu -" Akihito bị đóng băng tại chỗ của mình. Sốc phải có văn bản trên khuôn mặt của mình bởi vì Ishida nhìn chết tiệt tự mãn về nó. "Wh - anh đang nói gì?" Akihito lắp bắp. Ishida cười toe toét. "Bạn hoàn toàn biết những gì tôi nói, Takaba." Anh trượt tay vào túi và lấy ra một vài hình ảnh. "Hãy nhìn xem, Asami Ryuichi ở Ginza và đoán những người đang ở bên cạnh anh ta?" Đột nhiên, chiếc áo khoác của Toru mất tất cả sự ấm áp của nó. Nội dung của những bức ảnh gửi lạnh xương sống Akihito. Asami đã có bàn tay của mình trên eo Akihito khi họ bước vào -. Không có, cửa hàng thời trang của mình trong Ginza "? Thú vị, không phải là nó" Ishida giữ các bức ảnh chụp. "Và ở đây tôi nghĩ bạn có đủ kỹ năng để có được tin sốt dẻo về những câu chuyện Sion trên của riêng bạn Hóa ra bạn đã được lan rộng chân của bạn cho các ông chủ lớn.." "Cậu -" Ishida cười một lần nữa. "Tôi không sai, tôi là ai?" Ishida đã hoàn thành câu cho Akihito. ". Có điều này thú vị khác mà tôi đã bị cướp cách đây một tháng Thật trùng hợp đủ, tôi đã bị cướp sau khi tôi đã cho các bạn một số hình ảnh của Asami Ryuichi trong một nhà kho, chỉ súng vào một người đàn ông Trung Quốc.". "Bạn - đã bị cướp"? Akihito hỏi, ghét nơi trò chuyện được dẫn đến. Ishida mắt nheo lại. "Thả hành, Akihito. Tôi biết đó là bạn của những người bị cướp tôi. Khi đó bảo vệ của cậu đánh tôi từ phía sau, tôi quản lý để nắm bắt một cái nhìn thoáng qua của kẻ tấn công tôi." Akihito ngoảnh mắt sang một bên. "Để xác nhận nghi ngờ của tôi , người đàn ông ăn tôi thông tin về kho biến mất, "Ishida cho biết, di chuyển gần như thì thầm gần Akihito tai. Tongue gắn, các nhiếp ảnh gia chỉ có thể nhìn chằm chằm vào Ishida. Cuối cùng, sau vài giây thoải mái, anh cất giọng khàn khàn, "Anh muốn gì ở tôi?" Ishida ngoảnh đầu lại, cười. "Tôi nghĩ rằng bạn sẽ không bao giờ hỏi," anh nói, mỉm cười rộng rãi. ". Đơn giản Tất cả bạn phải làm là ăn cho tôi thông tin về các hoạt động ngầm Asami Ryuichi và tôi sẽ quên -" ! "NO" Akihito buột miệng nói ra. Ông có thể không phê duyệt các hoạt động bất hợp pháp của Asami nhưng điều đó không có nghĩa là anh ấy sẽ phản bội anh. Và không Asami nói rằng ông muốn theo dõi Akihito xuống cuối vực thẳm nếu anh ta đã làm điều đó?

























































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: