There was once a man who had seven sons, and still he hadno daughter,  dịch - There was once a man who had seven sons, and still he hadno daughter,  Việt làm thế nào để nói

There was once a man who had seven

There was once a man who had seven sons, and still he had
no daughter, however much he wished for one. At length his
wife again gave him hope of a child, and when it came into
the world it was a girl. The joy was great, but the child was
sickly and small, and had to be privately baptized on account of
its weakness. The father sent one of the boys in haste to the
spring to fetch water for the baptism. The other six went with
him, and as each of them wanted to be first to fill it, the jug
fell into the well. There they stood and did not know what to do,
and none of them dared to go home. As they still did not return,
the father grew impatient, and said, they have certainly forgotten
it while playing some game, the wicked boys. He became afraid that
the girl would have to die without being baptized, and in his
anger cried, I wish the boys were all turned into ravens. Hardly
was the word spoken before he heard a whirring of wings over his
head, looked up and saw seven coal-black ravens flying away.

The parents could not withdraw the curse, and however sad they
were at the loss of their seven sons, they still to some extent
comforted themselves with their dear little daughter, who soon
grew strong and every day became more beautiful. For a long time
she did not know that she had had brothers, for her parents were
careful not to mention them before her, but one day she
accidentally heard some people saying of herself, that the girl was
certainly beautiful, but that in reality she was to blame for the
misfortune which had befallen her seven brothers. Then she was much
troubled, and went to her father and mother and asked if it was
true that she had had brothers, and what had become of them. The
parents now dared keep the secret no longer, but said that what
had befallen her brothers was the will of heaven, and that her
birth had only been the innocent cause. But the maiden took it to
heart daily, and thought she must save her brothers. She had no
rest or peace until she set out secretly, and went forth into the
wide world to search for her brothers and set them free, let it
cost what it might. She took nothing with her but a little ring
belonging to her parents as a keepsake, a loaf of bread against
hunger, a little pitcher of water against thirst, and a little
chair as a provision against weariness.

And now she went continually onwards, far, far to the very end of
the world. Then she came to the sun, but it was too hot and
terrible, and devoured little children. Hastily she ran away, and
ran to the moon, but it was far too cold, and also awful and
malicious, and when it saw the child, it said, I smell, I smell
the flesh of men. At this she ran swiftly away, and came to the
stars, which were kind and good to her, and each of them sat on its
own particular little chair. But the morning star arose, and gave
her the drumstick of a chicken, and said, if you have not that
drumstick you can not open the glass mountain, and in the glass
mountain are your brothers.

The maiden took the drumstick, wrapped it carefully in a cloth,
and went onwards again until she came to the glass mountain. The
door was shut, and she thought she would take out the drumstick.
But when she undid the cloth, it was empty, and she had lost the
good star's present. What was she now to do. She wished to rescue
her brothers, and had no key to the glass mountain. The good
sister took a knife, cut off one of her little fingers, put it in
the door, and succeeded in opening it. When she had gone inside, a
little dwarf came to meet her, who said, my child, what are you
looking for. I am looking for my brothers, the seven ravens, she
replied. The dwarf said, the lord ravens are not at home, but if
you will wait here until they come, step in. Thereupon the little
dwarf carried the ravens' dinner in, on seven little plates, and
in seven little glasses, and the little sister ate a morsel from
each plate, and from each little glass she took a sip, but in the
last little glass she dropped the ring which she had brought away
with her.

Suddenly she heard a whirring of wings and a rushing through
the air, and then the little dwarf said, now the lord ravens are
flying home. Then they came, and wanted to eat and drink, and
looked for their little plates and glasses. Then said one after
the other, who has eaten something from my plate. Who has drunk
out of my little glass. It was a human mouth. And when the
seventh came to the bottom of the glass, the ring rolled against
his mouth. Then he looked at it, and saw that it was a ring
belonging to his father and mother, and said, God grant that our
sister may be here, and then we shall be free. When the maiden,
who was standing behind the door watching, heard that wish,
she came forth, and on this all the ravens were restored to their
human form again. And they embraced and kissed each other,
and went joyfully home.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
There was once a man who had seven sons, and still he hadno daughter, however much he wished for one. At length hiswife again gave him hope of a child, and when it came intothe world it was a girl. The joy was great, but the child wassickly and small, and had to be privately baptized on account ofits weakness. The father sent one of the boys in haste to thespring to fetch water for the baptism. The other six went withhim, and as each of them wanted to be first to fill it, the jugfell into the well. There they stood and did not know what to do,and none of them dared to go home. As they still did not return,the father grew impatient, and said, they have certainly forgottenit while playing some game, the wicked boys. He became afraid thatthe girl would have to die without being baptized, and in hisanger cried, I wish the boys were all turned into ravens. Hardlywas the word spoken before he heard a whirring of wings over hishead, looked up and saw seven coal-black ravens flying away.The parents could not withdraw the curse, and however sad theywere at the loss of their seven sons, they still to some extentcomforted themselves with their dear little daughter, who soongrew strong and every day became more beautiful. For a long timeshe did not know that she had had brothers, for her parents werecareful not to mention them before her, but one day sheaccidentally heard some people saying of herself, that the girl wascertainly beautiful, but that in reality she was to blame for themisfortune which had befallen her seven brothers. Then she was muchtroubled, and went to her father and mother and asked if it wastrue that she had had brothers, and what had become of them. Theparents now dared keep the secret no longer, but said that whathad befallen her brothers was the will of heaven, and that herbirth had only been the innocent cause. But the maiden took it toheart daily, and thought she must save her brothers. She had norest or peace until she set out secretly, and went forth into thewide world to search for her brothers and set them free, let itcost what it might. She took nothing with her but a little ringbelonging to her parents as a keepsake, a loaf of bread againsthunger, a little pitcher of water against thirst, and a littlechair as a provision against weariness.And now she went continually onwards, far, far to the very end ofthe world. Then she came to the sun, but it was too hot andterrible, and devoured little children. Hastily she ran away, andran to the moon, but it was far too cold, and also awful andmalicious, and when it saw the child, it said, I smell, I smellthe flesh of men. At this she ran swiftly away, and came to thestars, which were kind and good to her, and each of them sat on itsown particular little chair. But the morning star arose, and gaveher the drumstick of a chicken, and said, if you have not thatdrumstick you can not open the glass mountain, and in the glassmountain are your brothers.The maiden took the drumstick, wrapped it carefully in a cloth,and went onwards again until she came to the glass mountain. Thedoor was shut, and she thought she would take out the drumstick.But when she undid the cloth, it was empty, and she had lost thegood star's present. What was she now to do. She wished to rescueher brothers, and had no key to the glass mountain. The goodsister took a knife, cut off one of her little fingers, put it inthe door, and succeeded in opening it. When she had gone inside, alittle dwarf came to meet her, who said, my child, what are youlooking for. I am looking for my brothers, the seven ravens, shereplied. The dwarf said, the lord ravens are not at home, but ifyou will wait here until they come, step in. Thereupon the littledwarf carried the ravens' dinner in, on seven little plates, andin seven little glasses, and the little sister ate a morsel fromeach plate, and from each little glass she took a sip, but in thelast little glass she dropped the ring which she had brought awaywith her.Suddenly she heard a whirring of wings and a rushing throughthe air, and then the little dwarf said, now the lord ravens areflying home. Then they came, and wanted to eat and drink, andlooked for their little plates and glasses. Then said one afterthe other, who has eaten something from my plate. Who has drunkout of my little glass. It was a human mouth. And when theseventh came to the bottom of the glass, the ring rolled againsthis mouth. Then he looked at it, and saw that it was a ringbelonging to his father and mother, and said, God grant that oursister may be here, and then we shall be free. When the maiden,who was standing behind the door watching, heard that wish,she came forth, and on this all the ravens were restored to theirhuman form again. And they embraced and kissed each other,and went joyfully home.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Có một lần, một người đàn ông có bảy người con trai, và ông vẫn
không có con gái, tuy nhiên nhiều ông muốn một. Vào thời của ông
vợ lại đưa anh ta hy vọng của một đứa trẻ, và khi nó đi vào
thế giới đó là một cô gái. Niềm vui là tuyệt vời, nhưng đứa trẻ
ốm yếu và nhỏ, và phải được rửa tội nhân trên tài khoản của
điểm yếu của nó. Người cha gửi một trong những chàng trai vội vã đến
mùa xuân để lấy nước rửa tội. Sáu khác đi với
anh ta, và khi mỗi người trong số họ muốn là người đầu tiên để điền vào nó, bình
rơi xuống giếng. Ở đó, họ đứng lên và không biết phải làm gì,
và không ai trong số họ dám về nhà. Khi họ vẫn không trở về,
người cha phát sốt ruột, và cho biết, họ đã chắc chắn bị lãng quên
nó trong khi chơi một số trò chơi, các chàng trai xấu xa. Ông trở thành sợ rằng
các cô gái sẽ phải chết mà không được rửa tội, và trong đầu họ
giận dữ kêu lên, tôi muốn các chàng trai đều biến thành con quạ. Hầu như
là lời nói trước khi ông nghe thấy một whirring cánh trên của
đầu, nhìn lên và thấy bảy con quạ than đen bay đi. Các bậc cha mẹ không thể rút lại lời nguyền, và tuy nhiên đáng buồn họ là sự mất mát của bảy con trai của họ, họ vẫn còn một số phạm vi an ủi mình với con gái thân yêu của họ, những người sớm phát triển mạnh mẽ và mỗi ngày trở nên đẹp hơn. Trong một thời gian dài cô ấy không biết rằng cô đã có anh em, cho cha mẹ cô đã cẩn thận không đề cập đến chúng trước khi cô ấy, nhưng một ngày cô tình cờ nghe một số người nói về chính mình, rằng cô gái đã chắc chắn đẹp, nhưng trên thực tế cô là để đổ lỗi cho những bất hạnh đó đã xảy bảy anh em của mình. Sau đó, cô đã được nhiều khó khăn, và đã đi đến cha mẹ cô ấy và hỏi nếu nó là sự thật rằng cô đã có anh em, và những gì đã trở thành của họ. Các bậc phụ huynh bây giờ dám giữ bí mật không còn, nhưng nói rằng những gì đã xảy anh em của mình là ý muốn của thiên đàng, và rằng cô đã sinh chỉ là nguyên nhân vô tội. Tuy nhiên, đầu tiên lấy nó để trái tim hàng ngày, và nghĩ rằng cô phải lưu anh em của mình. Cô không có nghỉ ngơi hoặc hòa bình cho đến khi cô đặt ra bí mật, và ra đi trong thế giới rộng lớn để tìm kiếm người anh em của mình và để họ ra đi, để cho nó chi phí những gì nó có thể. Cô không có gì với cô ấy nhưng một chiếc nhẫn nhỏ thuộc về cha mẹ của mình như một vật kỷ niệm, một ổ bánh mì chống đói, một bình nước nhỏ chống lại cơn khát, và một ít ghế như một điều khoản chống lại sự mệt mỏi. Và bây giờ cô đã liên tục trở đi, cho đến nay , đến nay cho đến cuối cùng của thế giới. Sau đó, cô đến mặt trời, nhưng đã quá nóng và khủng khiếp, và nuốt chửng con nhỏ. Cô vội vàng bỏ chạy, và chạy đến mặt trăng, nhưng nó là quá lạnh, và cũng khủng khiếp và nguy hiểm, và khi nó thấy con, nó nói, tôi ngửi thấy mùi, tôi ngửi thấy mùi xác thịt của con người. Tại đây cô nhanh chóng chạy đi, và đã đến các ngôi sao, mà là tử tế và tốt với cô ấy, và mỗi người trong số họ ngồi trên mình chiếc ghế nhỏ đặc biệt của riêng. Nhưng ngôi sao sáng xuất hiện, và đưa cô dùi trống của một con gà, và nói rằng, nếu bạn có không phải là dùi trống bạn không thể mở núi thủy tinh, và trong thủy tinh núi là anh em của bạn. Các con gái lấy dùi trống, bọc nó cẩn thận trong một miếng vải, và đi trở lại cho đến khi cô đến núi thủy tinh. Các cửa đóng lại, và cô nghĩ mình sẽ đưa ra các dùi trống. Nhưng khi cô tháo khăn, đó là trống rỗng, và cô đã bị mất mặt sao ngon giấc. Cô là gì bây giờ để làm. Cô muốn giải cứu anh em của mình, và không có chìa khóa để núi thủy tinh. Các tốt chị em lấy một con dao, cắt đứt một ngón tay nhỏ của mình, đặt nó trong cánh cửa, và đã thành công trong việc mở nó. Khi cô ấy đã đi vào trong, một ít lùn đến gặp cô ấy, người đã nói, con tôi, những gì bạn đang tìm kiếm. Tôi đang tìm kiếm anh em của tôi, bảy con quạ, cô trả lời. Các sao lùn cho biết, con quạ chúa không ở nhà, nhưng nếu bạn sẽ chờ ở đây cho đến khi họ đến, bước đi. Khi nghe ít lùn thực hiện bữa ăn tối của con quạ trong, trên bảy tấm nhỏ, và trong bảy kính nhỏ, và ít chị em ăn một miếng từ mỗi tấm, và từ mỗi kính ít cô nhấp một ngụm, nhưng trong thủy tinh nhỏ bé cuối cùng cô bỏ chiếc nhẫn mà cô đã mang đi với cô ấy. Đột nhiên cô nghe thấy một whirring cánh và vội vã thông qua không khí, và sau đó là sao lùn ít nói, bây giờ các con quạ chúa đang bay về nhà. Sau đó, họ đến, và muốn ăn và uống, và tìm kiếm những tấm nhỏ và kính của họ. Sau đó, cho biết sau khi một trong những khác, những người đã ăn một cái gì đó từ đĩa của tôi. Ai đã uống ra khỏi kính nhỏ của tôi. Đó là một cái miệng của con người. Và khi thứ bảy đến dưới cùng của kính, vòng cuộn chống lại miệng. Sau đó, anh nhìn nó, và thấy rằng nó là một chiếc nhẫn thuộc về cha mẹ của mình, và nói, Thiên Chúa của chúng tôi tài trợ mà chị em có thể có mặt ở đây, và sau đó chúng ta sẽ được tự do. Khi thời con gái, người đang đứng phía sau ngắm cửa, nghe mong muốn rằng, cô đã tiến lên, và điều này tất cả các con quạ đã được khôi phục để họ hình dạng con người một lần nữa. Và họ ôm và hôn nhau, vui vẻ và đi về nhà.


































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: