Systemic antibioticsTreating patients with aggressive periodontitis is dịch - Systemic antibioticsTreating patients with aggressive periodontitis is Việt làm thế nào để nói

Systemic antibioticsTreating patien

Systemic antibiotics
Treating patients with aggressive periodontitis is challenging. The disease responds less predictably to conventional mechanical periodontal therapy than chronic periodontitis (11, 90), the disease progression is rapid and severe and patients are generally of a younger age. Hence, scientists and clinicians have been exploring adjunctive treatments to enhance the outcome, stability and predictability of conventional mechanical therapy. In
view of the specifi c microbiological nature of both types of aggressive periodontitis, the use of chemotherapeutics and, more specifi cally, of systemic antibiotics, could play an important role in the treatment of these diseases.
Although it is currently well established that antibiotics should not be administered without prior disruption of the bacterial biofi lm (64), at least two studies have evaluated the effect of systemic antibiotics as the sole form of therapy in patients with localized aggressive periodontitis (17, 69, 70).
These studies show that tetracycline, systemically administered over a period of at least 6 weeks, in combination with supragingival plaque control, decreased the probing pocket depths and resulted in gains in clinical attachment for up to at least 24 months. In addition, this regimen may lead to some repair of the alveolar bone defects. These data were largely
confi rmed by Slots & Rosling (92) who administered 1 g of tetracycline for 2 weeks after completion of an initial phase of scaling and root planing.
The scaling and root planing reduced the total subgingival bacterial counts and the proportions of certain gram-negative bacteria, but no periodontal pocket became free
of A. actinomycetemcomitans, and the study reported small clinical changes after debridement.
However, the administration of tetracycline, 6 weeks following scaling and root planing, and in the absence of a new phase of instrumentation, resulted in a gain in clinical
attachment level of 0.27 0.45 mm and suppression of A. actinomycetemcomitans, Capnocytophaga and spirochetes to low or undetectable levels in all test periodontal pockets.
Although these were important observations in relation to our understanding of
aggressive periodontitis, and although they were recently confirmed in patients with chronic periodontitis using metronidazole and amoxicillin (50), newer data do not validate the treatment approach that was used in the latter study. There is currently a clear consensus that mechanical instrumentation must always precede antimicrobial therapy. One should first mechanically reduce the subgingival bacterial load, which might otherwise inhibit or degrade the antimicrobial agent. Furthermore, one should mechanically disrupt the structured bacterial aggregates that can protect the bacteria from the agent (64). Insufficient concentrations of the active agent may favor the emergence of resistant bacterial strains.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Systemic antibioticsTreating patients with aggressive periodontitis is challenging. The disease responds less predictably to conventional mechanical periodontal therapy than chronic periodontitis (11, 90), the disease progression is rapid and severe and patients are generally of a younger age. Hence, scientists and clinicians have been exploring adjunctive treatments to enhance the outcome, stability and predictability of conventional mechanical therapy. Inview of the specifi c microbiological nature of both types of aggressive periodontitis, the use of chemotherapeutics and, more specifi cally, of systemic antibiotics, could play an important role in the treatment of these diseases.Although it is currently well established that antibiotics should not be administered without prior disruption of the bacterial biofi lm (64), at least two studies have evaluated the effect of systemic antibiotics as the sole form of therapy in patients with localized aggressive periodontitis (17, 69, 70). These studies show that tetracycline, systemically administered over a period of at least 6 weeks, in combination with supragingival plaque control, decreased the probing pocket depths and resulted in gains in clinical attachment for up to at least 24 months. In addition, this regimen may lead to some repair of the alveolar bone defects. These data were largelyconfi rmed by Slots & Rosling (92) who administered 1 g of tetracycline for 2 weeks after completion of an initial phase of scaling and root planing. The scaling and root planing reduced the total subgingival bacterial counts and the proportions of certain gram-negative bacteria, but no periodontal pocket became freeof A. actinomycetemcomitans, and the study reported small clinical changes after debridement. However, the administration of tetracycline, 6 weeks following scaling and root planing, and in the absence of a new phase of instrumentation, resulted in a gain in clinicalattachment level of 0.27 0.45 mm and suppression of A. actinomycetemcomitans, Capnocytophaga and spirochetes to low or undetectable levels in all test periodontal pockets. Although these were important observations in relation to our understanding ofaggressive periodontitis, and although they were recently confirmed in patients with chronic periodontitis using metronidazole and amoxicillin (50), newer data do not validate the treatment approach that was used in the latter study. There is currently a clear consensus that mechanical instrumentation must always precede antimicrobial therapy. One should first mechanically reduce the subgingival bacterial load, which might otherwise inhibit or degrade the antimicrobial agent. Furthermore, one should mechanically disrupt the structured bacterial aggregates that can protect the bacteria from the agent (64). Insufficient concentrations of the active agent may favor the emergence of resistant bacterial strains.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Kháng sinh toàn thân
Điều trị bệnh nhân với chu hung hăng đang thách thức. Các bệnh đáp ứng kém với điều trị dự đoán chu cơ khí thông thường hơn là viêm nha chu mãn tính (11, 90), tiến triển bệnh nhanh và nặng và bệnh nhân thường có độ tuổi trẻ hơn. Do đó, các nhà khoa học và các bác sĩ đã khám phá phương pháp điều trị bổ trợ để nâng cao kết quả, ổn định và dự báo của các liệu pháp cơ học thông thường. Trong
quan điểm về bản chất c vi sinh specifi của cả hai loại chu hung hăng, việc sử dụng và chemotherapeutics, Cally specifi hơn, kháng sinh toàn thân, có thể đóng một vai trò quan trọng trong điều trị các bệnh này.
Mặc dù hiện đang thiết lập tốt là thuốc kháng sinh nên Không được tiêm mà không có sự gián đoạn trước của lm biofi vi khuẩn (64), ít nhất hai nghiên cứu đã đánh giá tác dụng của thuốc kháng sinh toàn thân như là hình thức duy nhất của điều trị ở những bệnh nhân với địa hóa chu hung hăng (17, 69, 70).
Những nghiên cứu cho thấy rằng tetracycline, có hệ thống quản lý trong khoảng thời gian ít nhất là 6 tuần, kết hợp với kiểm soát mảng bám supragingival, giảm độ sâu túi thăm dò và kết quả là lợi nhuận trong tập tin đính kèm lâm sàng cho đến ít nhất là 24 tháng. Ngoài ra, chế độ này có thể dẫn đến một số sửa chữa các khuyết tật xương ổ răng. Những dữ liệu này phần lớn đều
confi rmed bởi Slots & Rosling (92), người quản lý 1 g của tetracycline trong 2 tuần sau khi hoàn thành giai đoạn đầu mở rộng quy mô và bào gốc.
Các nhân rộng và gốc bào giảm tổng số lượng vi khuẩn dưới lợi và tỷ lệ nhất định vi khuẩn gram âm, nhưng không có túi nha chu trở nên tự do
của A. actinomycetemcomitans, và nghiên cứu các báo cáo thay đổi lâm sàng nhỏ sau khi mở ổ.
Tuy nhiên, chính quyền của tetracycline, 6 tuần sau rộng và gốc bào, và trong sự vắng mặt của một giai đoạn mới của thiết bị đo đạc, dẫn đến một đạt được trong lâm sàng
mức độ gắn bó của 0,27 0,45 mm và đàn áp của A. actinomycetemcomitans, Capnocytophaga và xoắn khuẩn tới mức thấp hoặc không phát hiện được trong tất cả các bài kiểm tra túi nha chu.
Mặc dù đây là quan sát quan trọng liên quan đến sự hiểu biết của chúng ta về
nha chu hung hăng, và mặc dù mới đây họ đã được khẳng định ở những bệnh nhân với viêm nha chu mãn tính bằng cách sử dụng metronidazole và amoxicillin (50), dữ liệu mới hơn không xác nhận các phương pháp điều trị đã được sử dụng trong các nghiên cứu sau này. Hiện tại đang có một sự đồng thuận rõ ràng là thiết bị đo đạc cơ khí phải luôn luôn đi trước điều trị kháng sinh. Người ta phải đầu cơ giảm lượng vi khuẩn dưới lợi, mà nếu không có thể ức chế hoặc làm suy giảm tác nhân kháng khuẩn. Hơn nữa, một cách máy móc nên phá vỡ các uẩn vi khuẩn có cấu trúc có thể bảo vệ các vi khuẩn từ các đại lý (64). Nồng độ đủ của các đại lý hoạt động có thể ủng hộ sự xuất hiện của các chủng vi khuẩn kháng thuốc.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: