The Present State of Foreign Direct InvestmentUnder the socialist econ dịch - The Present State of Foreign Direct InvestmentUnder the socialist econ Việt làm thế nào để nói

The Present State of Foreign Direct

The Present State of Foreign Direct Investment

Under the socialist economy, the investment law has become obsolete for nearly three decades. In December 1988, the SLORC reestablished the new investment law. It was adapted from the old one and thus maintained a British quality, which created a firm legal infrastructure attractive to many foreign investors who find other legal statutes in the region inadequate and complicated. The entire legal structure of Burma has essentially remained as the one developed under a hundred years of British colonial rule. Commercial laws such as law and contract sales of goods, company law, partnership acts, and civil and criminal codes are deriva-tives of the British legal system. This made it much easier for Western companies to work in Burma.

As of February 1997, Myanmar Investment Commission reported the approval of 244 foreign direct investment projects worth $6,030 billion, representing nearly $1 billion increase from the previous year. In terms of source of FDI flows, UK emerged as the top investor ($1,305 billion), followed by Singapore ($1,215 billion), Thailand ($1,027 billion), France ($470.4 million), US ($ 582 million), Malaysia ($447.4 million), Indonesia ($208.95 million) and Japan ($192 million).

Despite the liberal legal settings, the actual FDI flows into Burma have been sluggish in the last five years, compared with other liberalizing countries. A contrasting picture can be compared with the success of Vietnam's foreign invest-ment liberalization, which has started around the same time when Burma introduced its foreign investment law. The average annual flow of FDI between 1985 to 1990

INTERNATIONAL TRADE AND INVESTMENT 111































was US$ 28 and 30 millions to Burma and Vietnam respectively. From 1991 onwards, Vietnam has gained substantial flows of FDI reaching an average US$1 billion, about ten times higher than what Burma received during the same period. In fact, many investors have acknowledged the relatively favorable tax incentives together with easily comprehensible legal codes of Burmese foreign investment regime over the Vietnamese one. This indicates that the pre-entry promotional policy regime alone is not sufficient to attract the inflow of foreign capital par-ticularly when these incentives are not accompanied by the improvement in operating conditions.

In addition, it must also be noted that the total amount of investment of 6 billion dollars as announced by the government was half of the story. This figure is only an approved amount and the actual inflow during this period was only 25.2 per cent of the amount mentioned as shown in Figure 6.2. One of the serious drawbacks for foreign investors, particularly those who operated on-shore is the necessity to work with the bureaucratic government structures and the multitudes of controls and counter-controls. Rules are often changed without prior notice, particularly in the case of currency controls, import restrictions and other restric-tions on movement of goods and services or trade practices. Dealing with the different ministries, which are not coordinating with each other, causes further delays and adds costs to the operation. All this creates much higher transaction costs and heightens possibilities of corruption.






112 ECONOMIC DEVELOPMENT OF BURMA



























Moreover, another important obstacle to the growth of foreign investment is the existence of parallel rate of exchange and difficulty of working with two system of exchange rate. Foreign investment in the form of machinery and equipment will be valued at dollar cost but the official record will be still taken under the official rate of 6 kyat per dollar against 300 kyat per dollar at the free market. But whether this capital investment could be repatriated when investors wishes to withdraw from the operation is still a moot question. Operating cost or running capital needed for the investment could be brought through foreign exchange account. Since the investors have to operate through the open market system, the earnings in kyat still has to be converted back to F.E.C. required for the payments abroad. Giving reasons for permission to send back the money, controlling the limit that can be sent back, all add to the difficulty in operating within the system.

In fact, though the F.E.C. exchange market is supposed to be free, additional controls imposed on the market made it unworkable for enterprises within the legal boundaries. Direct sending of greenbacks earned through various illegal means could be done but it is very risky for foreign investors to operate that way. Likewise, foreign manufacturers setting up shop in Burma will also be bound by the rules of adhering to the import quotas. The government strictly specifies an allowable import for schedule A of priority items and schedule B of preferred ones with a fixed quota of 80 per cent and 20 per cent of the total goods importable by the importers. This cumbersome procedure means that manufacturers have to import unrelated goods just to get permits to import their own raw materials or intermediate goods. The continuing decline of local currency makes importers unable to recover the cost of import in dollar terms. Because of these difficulties,


_1

INTERNATIONAL TRADE AND INVESTMENT 113




























regional enterprises and investors, who were willing to and used to working under similar adverse circumstance, had given up their operations in Burma. This fact is far from the contention that foreign investments do not come to Burma because of the sanctions.

Besides all these operational difficulties, the highly unstable macroeconomic environment has also discouraged the sustained flow of FDI into Burma. In fact, many potential foreign investors were deterred by the persistence of high inflation rate together with the volatile market exchange rate, both aggravating the cost of several other distortions in the economy. The investors are also concerned about the credibility of policy announcements, as the government cannot demonstrate its commitment to important economic reforms. This led to the steady decline of actual disbursement of foreign capital in the last few years, prompting the gov-ernments of top investing countries such as Singapore and Malaysia to raise the question of further reforms with the Burmese authorities.

In general, the present pattern of foreign investment indicates that the sectoral flows are concentrated in oil and gas, mining, hotel and tourism, and construction sectors. Investments on manufacturing products, especially in labor intensive industries, was insignificant, indicating that investors have yet to be interested in building a manufacturing plant whose investment is recoverable only over a long haul, say a 10-15 year period. An atmosphere in which political stability and macroeconomic conditions are uncertain, to say the least, and where numerous controls abound, is not a good proposition for a foreign investor. Under such circumstances, foreign investors prefer short term projects as well as sectors where they can control their operations more effectively, such as tourism and hotels. Due






114 ECONOMIC DEVELOPMENT OF BURMA

to the use of unconvertible local currency, investments tended to flow into sectors that can generate revenue in dollars. Therefore, investment in the oil and gas sector remained constantly as the top sector as the firms are not limited either by small local markets nor by exchange rate risks since they tend to sell almost exclusively on the international market at hard currency prices. The hotel and tourism sector became the second largest recipient of FDI for the same reason, as hotel operations receive revenues in foreign exchange. Many of these FDI projects in extractive industries are located either in offshore or in remote areas, and their effects on the welfare of the average person is negligible except in that they may contribute to the coffers of the government in foreign exchange.

In terms of augmenting capital formation or other spillover effects, the local economy does not seem to benefit much from the positive impact of FDI, indicated by the gross capital formation as a percentage of GDP, which has remained persistently low at an average of 13 per cent for the last decade, compared to the two to three times higher rates of other Southeast Asians. The obvious reason for the lack of impact of FDI inflow on capital formation is that FDI has been used by the government as the main source of external financing of its huge accumu-lation of foreign debt and balance-of-payments crises.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
The Present State of Foreign Direct InvestmentUnder the socialist economy, the investment law has become obsolete for nearly three decades. In December 1988, the SLORC reestablished the new investment law. It was adapted from the old one and thus maintained a British quality, which created a firm legal infrastructure attractive to many foreign investors who find other legal statutes in the region inadequate and complicated. The entire legal structure of Burma has essentially remained as the one developed under a hundred years of British colonial rule. Commercial laws such as law and contract sales of goods, company law, partnership acts, and civil and criminal codes are deriva-tives of the British legal system. This made it much easier for Western companies to work in Burma.As of February 1997, Myanmar Investment Commission reported the approval of 244 foreign direct investment projects worth $6,030 billion, representing nearly $1 billion increase from the previous year. In terms of source of FDI flows, UK emerged as the top investor ($1,305 billion), followed by Singapore ($1,215 billion), Thailand ($1,027 billion), France ($470.4 million), US ($ 582 million), Malaysia ($447.4 million), Indonesia ($208.95 million) and Japan ($192 million).Despite the liberal legal settings, the actual FDI flows into Burma have been sluggish in the last five years, compared with other liberalizing countries. A contrasting picture can be compared with the success of Vietnam's foreign invest-ment liberalization, which has started around the same time when Burma introduced its foreign investment law. The average annual flow of FDI between 1985 to 1990 INTERNATIONAL TRADE AND INVESTMENT 111was US$ 28 and 30 millions to Burma and Vietnam respectively. From 1991 onwards, Vietnam has gained substantial flows of FDI reaching an average US$1 billion, about ten times higher than what Burma received during the same period. In fact, many investors have acknowledged the relatively favorable tax incentives together with easily comprehensible legal codes of Burmese foreign investment regime over the Vietnamese one. This indicates that the pre-entry promotional policy regime alone is not sufficient to attract the inflow of foreign capital par-ticularly when these incentives are not accompanied by the improvement in operating conditions.In addition, it must also be noted that the total amount of investment of 6 billion dollars as announced by the government was half of the story. This figure is only an approved amount and the actual inflow during this period was only 25.2 per cent of the amount mentioned as shown in Figure 6.2. One of the serious drawbacks for foreign investors, particularly those who operated on-shore is the necessity to work with the bureaucratic government structures and the multitudes of controls and counter-controls. Rules are often changed without prior notice, particularly in the case of currency controls, import restrictions and other restric-tions on movement of goods and services or trade practices. Dealing with the different ministries, which are not coordinating with each other, causes further delays and adds costs to the operation. All this creates much higher transaction costs and heightens possibilities of corruption.





112 ECONOMIC DEVELOPMENT OF BURMA



























Moreover, another important obstacle to the growth of foreign investment is the existence of parallel rate of exchange and difficulty of working with two system of exchange rate. Foreign investment in the form of machinery and equipment will be valued at dollar cost but the official record will be still taken under the official rate of 6 kyat per dollar against 300 kyat per dollar at the free market. But whether this capital investment could be repatriated when investors wishes to withdraw from the operation is still a moot question. Operating cost or running capital needed for the investment could be brought through foreign exchange account. Since the investors have to operate through the open market system, the earnings in kyat still has to be converted back to F.E.C. required for the payments abroad. Giving reasons for permission to send back the money, controlling the limit that can be sent back, all add to the difficulty in operating within the system.

In fact, though the F.E.C. exchange market is supposed to be free, additional controls imposed on the market made it unworkable for enterprises within the legal boundaries. Direct sending of greenbacks earned through various illegal means could be done but it is very risky for foreign investors to operate that way. Likewise, foreign manufacturers setting up shop in Burma will also be bound by the rules of adhering to the import quotas. The government strictly specifies an allowable import for schedule A of priority items and schedule B of preferred ones with a fixed quota of 80 per cent and 20 per cent of the total goods importable by the importers. This cumbersome procedure means that manufacturers have to import unrelated goods just to get permits to import their own raw materials or intermediate goods. The continuing decline of local currency makes importers unable to recover the cost of import in dollar terms. Because of these difficulties,


_1

INTERNATIONAL TRADE AND INVESTMENT 113




























regional enterprises and investors, who were willing to and used to working under similar adverse circumstance, had given up their operations in Burma. This fact is far from the contention that foreign investments do not come to Burma because of the sanctions.

Besides all these operational difficulties, the highly unstable macroeconomic environment has also discouraged the sustained flow of FDI into Burma. In fact, many potential foreign investors were deterred by the persistence of high inflation rate together with the volatile market exchange rate, both aggravating the cost of several other distortions in the economy. The investors are also concerned about the credibility of policy announcements, as the government cannot demonstrate its commitment to important economic reforms. This led to the steady decline of actual disbursement of foreign capital in the last few years, prompting the gov-ernments of top investing countries such as Singapore and Malaysia to raise the question of further reforms with the Burmese authorities.

In general, the present pattern of foreign investment indicates that the sectoral flows are concentrated in oil and gas, mining, hotel and tourism, and construction sectors. Investments on manufacturing products, especially in labor intensive industries, was insignificant, indicating that investors have yet to be interested in building a manufacturing plant whose investment is recoverable only over a long haul, say a 10-15 year period. An atmosphere in which political stability and macroeconomic conditions are uncertain, to say the least, and where numerous controls abound, is not a good proposition for a foreign investor. Under such circumstances, foreign investors prefer short term projects as well as sectors where they can control their operations more effectively, such as tourism and hotels. Due






114 ECONOMIC DEVELOPMENT OF BURMA

to the use of unconvertible local currency, investments tended to flow into sectors that can generate revenue in dollars. Therefore, investment in the oil and gas sector remained constantly as the top sector as the firms are not limited either by small local markets nor by exchange rate risks since they tend to sell almost exclusively on the international market at hard currency prices. The hotel and tourism sector became the second largest recipient of FDI for the same reason, as hotel operations receive revenues in foreign exchange. Many of these FDI projects in extractive industries are located either in offshore or in remote areas, and their effects on the welfare of the average person is negligible except in that they may contribute to the coffers of the government in foreign exchange.

In terms of augmenting capital formation or other spillover effects, the local economy does not seem to benefit much from the positive impact of FDI, indicated by the gross capital formation as a percentage of GDP, which has remained persistently low at an average of 13 per cent for the last decade, compared to the two to three times higher rates of other Southeast Asians. The obvious reason for the lack of impact of FDI inflow on capital formation is that FDI has been used by the government as the main source of external financing of its huge accumu-lation of foreign debt and balance-of-payments crises.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Nhà nước hiện tại của đầu tư trực tiếp nước ngoài Trong nền kinh tế xã hội chủ nghĩa, luật đầu tư đã trở nên lỗi thời trong gần ba thập kỷ. Trong tháng mười hai năm 1988, SLORC tái lập luật đầu tư mới. Nó được chuyển thể từ một tuổi và do đó duy trì chất lượng của Anh, trong đó tạo ra một cơ sở hạ tầng pháp lý vững chắc hấp dẫn với nhiều nhà đầu tư nước ngoài tìm quy chế pháp lý khác trong khu vực không đầy đủ và phức tạp. Toàn bộ cấu trúc pháp lý của Miến Điện về bản chất vẫn là một trong những phát triển dưới một trăm năm cai trị của thực dân Anh. Luật thương mại như pháp luật và hợp đồng mua bán hàng hóa, luật công ty, hành vi quan hệ đối tác, và mã dân sự và hình sự là deriva-tives của hệ thống pháp luật của Anh. Điều này làm cho nó dễ dàng hơn nhiều cho các công ty phương Tây để làm việc ở Miến Điện. Tính đến tháng 2 năm 1997, Ủy ban Đầu tư Myanmar đã báo cáo sự chấp thuận của 244 dự án đầu tư trực tiếp nước ngoài trị giá $ 6.030 tỷ đồng, chiếm gần 1 tỷ $ tăng so với năm trước. Xét về nguồn gốc của dòng chảy FDI, Vương quốc Anh nổi lên như là nhà đầu tư hàng đầu ($ 1,305 tỷ USD), tiếp theo là Singapore ($ 1,215 tỷ USD), Thái Lan ($ 1,027 tỷ USD), Pháp (470.400.000 $), Mỹ ($ 582,000,000), Malaysia ($ 447.400.000 ), Indonesia (208.950.000 $) và Nhật Bản ($ 192,000,000). Mặc dù các thiết lập luật pháp tự do, FDI thực tế chảy vào Miến Điện đã chậm chạp trong năm năm qua, so với các nước tự do hóa khác. Một bức tranh tương phản có thể được so sánh với sự thành công của đầu tư-ment tự do hóa đối ngoại của Việt Nam, mà đã bắt đầu vào khoảng thời gian tương tự khi Miến Điện đưa ra luật đầu tư nước ngoài của mình. Các dòng chảy trung bình hàng năm của FDI giữa 1985-1990 THƯƠNG MẠI QUỐC TẾ VÀ ĐẦU TƯ 111 là US $ 28 và 30 triệu đến Miến Điện và Việt Nam tương ứng. Từ năm 1991 trở đi, Việt Nam đã đạt được dòng chảy lớn của FDI đạt một Mỹ trung bình $ 1 tỷ USD, cao hơn so với những gì Miến Điện nhận được trong cùng thời kỳ khoảng mười lần. Trong thực tế, nhiều nhà đầu tư đã thừa nhận các ưu đãi về thuế tương đối thuận lợi cùng với mã pháp dễ dàng hiểu được các cơ chế đầu tư nước ngoài Miến Điện trong một Việt. Điều này chỉ ra rằng các pre-entry chế độ chính sách khuyến mại không thôi là không đủ để thu hút các dòng vốn nước ngoài mệnh là đặc khi những ưu đãi không kèm theo sự cải thiện trong điều kiện hoạt động. Ngoài ra, nó cũng phải được lưu ý rằng tổng số tiền đầu tư 6 tỷ USD như của Chính phủ công bố là một nửa của câu chuyện. Con số này chỉ là một số tiền được duyệt và các luồng vốn thực tế trong thời gian này chỉ có 25,2 phần trăm của số tiền đã đề cập là như thể hiện trong hình 6.2. Một trong những hạn chế nghiêm trọng đối với các nhà đầu tư nước ngoài, đặc biệt là những người hoạt động trên bờ là sự cần thiết để làm việc với các cơ cấu chính phủ quan liêu và các đám đông của các điều khiển và phản chứng. Quy tắc thường được thay đổi mà không cần thông báo trước, đặc biệt là trong các trường hợp kiểm soát tiền tệ, hạn chế nhập khẩu và restric-tions khác về vận chuyển hàng hóa và dịch vụ hoặc hoạt động thương mại. Đối phó với các Bộ khác nhau, mà không được phối hợp với nhau, gây trì hoãn thêm nữa và thêm chi phí cho các hoạt động. Tất cả điều này tạo ra chi phí giao dịch cao hơn nhiều và làm tăng khả năng tham nhũng. 112 PHÁT TRIỂN KINH TẾ CỦA BURMA Hơn nữa, một trở ngại quan trọng đối với sự tăng trưởng của đầu tư nước ngoài là sự tồn tại song song của tỷ giá ngoại tệ và khó khăn trong việc làm việc với hai hệ thống tỷ giá hối đoái. Đầu tư nước ngoài trong các hình thức của máy móc và thiết bị sẽ được đánh giá theo giá USD nhưng các hồ sơ chính thức sẽ được vẫn được thực hiện theo tỷ giá chính thức của 6 kyat mỗi đôla so với 300 kyat mỗi đồng đô la ở thị trường tự do. Nhưng cho dù vốn đầu tư này có thể được hồi hương, khi các nhà đầu tư muốn rút khỏi hoạt động vẫn còn là một câu hỏi tranh luận. Chi phí hoạt động hoặc chạy vốn cần thiết cho việc đầu tư có thể được đưa qua tài khoản ngoại hối. Kể từ khi các nhà đầu tư có hoạt động thông qua hệ thống thị trường mở, các khoản thu nhập trong kyat vẫn phải được chuyển đổi trở lại FEC cần thiết cho việc thanh toán ra nước ngoài. Đưa ra lý do cho phép gửi lại tiền, kiểm soát các giới hạn đó có thể được gửi trở lại, tất cả thêm vào những khó khăn trong hoạt động trong hệ thống. Trong thực tế, mặc dù thị trường ngoại FEC là vụ phải là miễn phí, kiểm soát bổ sung đối với thị trường làm cho nó không khả thi cho các doanh nghiệp trong phạm vi ranh giới pháp lý. Trực tiếp gửi những đồng bạc xanh kiếm được thông qua các phương tiện bất hợp pháp khác nhau có thể được thực hiện nhưng nó là rất rủi ro cho các nhà đầu tư nước ngoài hoạt động theo cách đó. Tương tự như vậy, các nhà sản xuất nước ngoài thiết lập cửa hàng ở Miến Điện cũng sẽ bị ràng buộc bởi các quy tắc của tôn trọng những hạn ngạch nhập khẩu. Chính phủ quy định cụ thể đúng một nhập khẩu cho phép đối với lịch trình A của các ưu tiên và kế hoạch B của những người ưa thích với một hạn ngạch cố định là 80 phần trăm và 20 phần trăm của tổng số hàng nhập cảng của các nhà nhập khẩu. Thủ tục rườm rà này có nghĩa là các nhà sản xuất phải nhập khẩu hàng hóa không liên quan chỉ để có được giấy phép nhập khẩu của riêng họ nguyên liệu, hàng hóa trung gian. Sự sụt giảm liên tục của đồng nội tệ khiến các nhà nhập khẩu không thể phục hồi các chi phí nhập khẩu tính theo USD. Do những khó khăn, _1 THƯƠNG MẠI QUỐC TẾ VÀ ĐẦU TƯ 113 doanh nghiệp trong khu vực và các nhà đầu tư, những người đã sẵn sàng và được sử dụng để làm việc dưới hoàn cảnh bất lợi tương tự, đã từ bỏ các hoạt động của họ tại Miến Điện. Thực tế này là xa quan điểm cho rằng các khoản đầu tư nước ngoài không đến Miến Điện vì các biện pháp trừng phạt. Ngoài ra tất cả những khó khăn hoạt động, kinh tế vĩ mô bất ổn cũng đã khuyến khích dòng chảy liên tục của FDI vào Miến Điện. Trong thực tế, nhiều nhà đầu tư nước ngoài tiềm năng bị ngăn cản bởi sự tồn tại của tỷ lệ lạm phát cao cùng với tỷ giá thị trường biến động, cả hai tình tiết tăng nặng chi phí của một số biến dạng khác trong nền kinh tế. Các nhà đầu tư cũng lo ngại về độ tin cậy của thông báo chính sách, như chính phủ không thể chứng minh cam kết về cải cách kinh tế quan trọng. Điều này dẫn đến sự suy giảm ổn định của giải ngân thực tế của vốn nước ngoài trong vài năm qua, khiến các gov-Các chính của các nước đầu tư hàng đầu như Singapore và Malaysia để đưa ra câu hỏi về cải cách hơn nữa với chính quyền Miến Điện. Nói chung, các mô hình hiện tại đầu tư nước ngoài chỉ ra rằng dòng chảy ngành được tập trung trong lĩnh vực dầu khí, khai thác khoáng sản, khách sạn và du lịch, và các lĩnh vực xây dựng. Đầu tư vào các sản phẩm sản xuất, đặc biệt là trong ngành công nghiệp thâm dụng lao động, là không đáng kể, chỉ ra rằng các nhà đầu tư vẫn chưa được quan tâm xây dựng một nhà máy sản xuất có vốn đầu tư được thu hồi chỉ trên một đoạn đường dài, nói một khoảng thời gian 10-15 năm. Một bầu không khí trong đó ổn định chính trị và điều kiện kinh tế vĩ mô là không chắc chắn, để nói rằng ít nhất, và nhiều công cụ quản nơi có rất nhiều, không phải là một đề xuất tốt cho một nhà đầu tư nước ngoài. Trong những trường hợp như vậy, các nhà đầu tư nước ngoài thích các dự án ngắn hạn cũng như các lĩnh vực mà họ có thể kiểm soát hoạt động của họ có hiệu quả hơn, chẳng hạn như du lịch và khách sạn. Do 114 PHÁT TRIỂN KINH TẾ CỦA Miến Điện đến việc sử dụng đồng nội tệ không chuyển đổi, đầu tư có xu hướng chảy vào các lĩnh vực mà có thể tạo ra doanh thu bằng đô la. Do đó, đầu tư trong lĩnh vực dầu mỏ và khí vẫn liên tục là ngành hàng đầu như công ty không giới hạn, hoặc bằng các thị trường nhỏ tại địa phương cũng không phải bởi rủi ro tỷ giá kể từ khi họ có xu hướng bán gần như độc quyền trên thị trường quốc tế với giá ngoại tệ mạnh. Ngành khách sạn và du lịch đã trở thành bạn hàng lớn thứ hai của FDI đối với cùng một lý do, như hoạt động khách sạn nhận doanh thu bằng ngoại tệ. Nhiều người trong số các dự án FDI trong các ngành công nghiệp khai khoáng đều tọa lạc hoặc ở nước ngoài hoặc ở vùng sâu vùng xa, và tác động của chúng tới lợi ích của những người bình thường là không đáng kể, ngoại trừ trong đó họ có thể đóng góp vào kho bạc của chính phủ bằng ngoại tệ. Trong điều kiện làm tăng hình thành vốn hoặc hiệu ứng lan tỏa khác, nền kinh tế địa phương dường như không được hưởng lợi nhiều từ những tác động tích cực của FDI, chỉ ra bởi sự hình thành vốn gộp là một tỷ lệ phần trăm của GDP, mà vẫn kiên trì thấp ở mức trung bình 13 phần trăm cho người cuối cùng thập kỷ, so với mức 2-3 lần cao hơn người châu Á khu vực Đông Nam khác. Lý do rõ ràng cho việc thiếu các tác động của dòng vốn FDI vào sự hình thành vốn là FDI đã được sử dụng bởi các chính phủ như là nguồn tài trợ chính của bên ngoài rất lớn accumu-lation của nợ nước ngoài và cán cân thanh toán khủng hoảng.
































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: