“The taste is not much!”Tori and the vampires fought the shade with hi dịch - “The taste is not much!”Tori and the vampires fought the shade with hi Việt làm thế nào để nói

“The taste is not much!”Tori and th

“The taste is not much!”
Tori and the vampires fought the shade with high defenses. With support of
the magic fire items, Seoyoon pulled out her sword and began to hunt the
monsters. Monster with strong blood when drunk tasted like snake fish pie!
Tori, Seoyoon, and the vampire clan were at their max potential for growth.
So with all of them there, hunting a Bollard came off without a hitch! Seoyoon
with her high level damage, was able to beat it down with Tori.
“This is dangerous.”
Without the help of the clan to help heal, Seoyoon wouldn’t go after anything
that came up. But Seoyoon wanted to immediately search for Weed. A fragile
existence like Weed definitely would be troubled to reach his goal in Las
Phalanx.
Chapter 10 : Limits of a Necromancer
Lee-Hyun thought as he prepared breakfast and cleaned the house,
‘What’s the value of a university graduation certificate? People wanted a
graduation certificate as if it was absolutely necessary in order to get a job.’
The life of getting a job at a huge company, getting paid every month, getting
bonus every holiday, and getting an end-of-year bonus! Is this not the life of a
businessman Lee-Hyun cries for?!
‘Dating, buying a car under monthly installment payments, going on a trip
over summer vacation through the crowded highway too.’
The value of a university graduation certificate was limitless. However, not
everyone who gets a good job at a good company has it because they have
the certificate.
‘I have to have a high grade and be good at foreign languages. I also have to
have a few licenses in order to be in a more advantageous position than
others. I’ll have to run some internship too!’ He could only sigh more as he
continued to think.
He was older than others, and to add on, he dropped high school and took
Gum-Jung-Go-Si, so he can’t expect to live in normal ways like others.
“To think attending a university would be this painful.”
The certificate was more likely to become useless then helpful, besides being
a nice wall decoration.
It was when Lee-Hyun picked up a camcorder, a few necessary notes and
headed out.
He saw Seo-Yoon standing in front of the door.
Because summer vacation just ended, the weather was still hot.
She who wore casually with jeans and white T-shirts, felt strange. Compared
to her blinding beauty, the clothes she wore were absolutely normal, and she
looked even more innocent and beautiful.
When wearing a party dress she as pretty as a goddess, and even when
wearing casual clothes, she still attracts attention.
Her beauty was on the level of shining even when wearing any type of
clothes! Lee-Hyun brusquely talked to her.
“Going to walk to university with me?”
Seo-Yoon lightly nodded.
She put in a bit of effort by going to Lee-Hyun’s house solely for the reason
that she wanted to go to the university with him.
Lee-Hyun replied bitterly.
“Fine, do whatever you want.”
He bloomed his imagination of having a snail bride.
(TN: There's a Korean folk story where a snail transforms into a human at
nights and do all house chores for the farmer who treated it/her nicely.)
A innocent and kind girl who cooks for Lee-Hyun in secret out of love! But,
when he looks at Seo-Yoon, he couldn’t help but have his dream be
shattered.
‘She must’ve cooked for me without much meaning.
I cooked for her at times, so she must be doing this to pay back for what she
received.’
Lee-Hyun could’ve waited for the bus at the bus station with Seo-Yoon and
walked to the university, but after he started to hunt at Las Phalanx, he
decided to ride on the bus to save time. The undead who have their mana
supply cut from their necromancers weaken and turn back into a corpse or
crumble away.
To hunt longer and save at least one more undead, riding the bus was
necessary.
“L-Loo-Look at that girl!”
“So beautiful. I’ve never seen a girl as beautiful as her.”
When he was with Seo-Yoon, people who came to watch, crowded so much
to the point that the road gets blocked.
Lee-Hyun got used to such attention, so he only felt uncomfortable.
“There’re too many shortcomings going to university with you. Too many
people come to watch you.”
Upon hearing that, Seo-Yoon wore a cap and a mask. After that, people let
out disappointing sighs and went about their ways.
Soon, the bus they were waiting for arrived.
Lee-Hyun used his bus card and moved to go to an empty seat, but Seo-
Yoon only stood still.
“What? Don’t you have a transportation card?” Seo-Yoon nodded.
When would she ever get another chance to ride a bus? Since it was her first
time riding a bus, she didn’t have a transportation card. She only now learned
that she needed to use the card to ride the bus.
Seo-Yoon wrote on a paper and showed it to him.
It’s my first time riding a bus, you see...
Lee-Hyun paid for hers as well and they sat together at empty seats.
“Erm……”
“Next time, you have to carry around a transportation card, ok? If you have it,
you can ride on a bus and you can ride on subways too.”
Lee-Hyun sincerely advised her.
Upon hearing that, Seo-Yoon opened up her wallet thinking, maybe.
An unbelievable amount of cash and three credit cards. Black premium,
diamond, and platinum cards! Annual fee alone is over 1000000 won for the
cards, so of course they had a transportation card option amongst their many
benefits that they had.
When Seo-yoon showed him those cards, Lee Hyun shook out of rage.
‘I got done in.’ Her cruelty of making him pay for the bus and showing him her
transportation cards afterward! No one but Seo-Yoon could do such a
dreadful thing.
It was about when they arrived at the university and Lee Hyun was headed to
the lecture room to take his first class. Seo-Yoon followed him.
“What? Did you sign up for capsule engineering?” Seo-Yoon only nodded
twice. They took a 3 hours long lecture together, and shared a lunch box
together in a grassy quad under warm sunlight.
Seo-Yoon followed him when he headed to listen to his next lecture.
“By any chance, did you also sign up for social structure theory in virtual
reality?” She nodded again. Seo-Yoon picked out the lectures Lee Hyun took
and signed up for them only.
“Hyung, it’s been long.”
“Hello Oppa!” Back Soon-Jo, Lee Yoo-Jung, Min So-Ra, and Choi Sang-Joon
also signed up for social class theory in virtual reality, so they could meet in
the lecture room.
After the lecture was over, all students gathered in the great lecture room.
“As I have promised, we will check your assignments today.”
Lee-Hyun sat at the front line in the lecture room with over 300 students.
‘It’s hard to give an F to a student who always sits at a front seat.’ The seat to
get the professor’s favor! Lee-Hyun, Seo-Yoon and 12 other students sat at
the very front.
“Then, please come up one by one starting from the left.”
Professor Joo Jong-Hoon played the students’ camcorders in order.
The camcorder played a scene with a sunny sky and blue sea with parents
and nieces laughing.
“Family trip at a resort…… Must’ve been fun.”
The professor gave short comments as he checked the videos.
“You worked hard at voluntary works. Must’ve felt proud.”
“Watching a play at a theatre…… Good for cultural experience.”
It seems like the students spent their vacation very fulfillingly. Well, at least for
recording. And, it was Seo-Yoon’s turn.
When it showed Seo-Yoon’s vacation life, the students’ ability to focus
boosted up more than ever.
Bright sunlight came through the window.
Seo-Yoon was sleeping on a bed with a quilt on, but soon raised, rubbing her
eyes.
She did not have her make-up on, but with her perfect beauty, not even a hint
of sleep layed on her face.
“Woof woff!” a dog that barked with enthusiasm, ran to her arms. The scene
of Seo-Yoon patting the dog while holding it in her arms played on the screen.
Perked ears, quick legs, and a frivolously shaking tail. The dog seemed
familiar.
It was Momn Boshin, the one Lee Hyun gave her.
Seo-Yoon held a towel on one hand and went into the bathroom. She just
took a moment to wash her face, but her face shone as if a halo was behind
her! Since nothing special happened over the vacation, she decided to just
record her daily life and asked her nurse to film for her.
Seo-Yoon got up in the morning to cook. She took out ingredients to make
omelet rice and chicken salad. She brushed her soft hair that came down
onto her beautiful shoulders aside and started to cut ingredients.
All scenes were like CF.
The food displaced on the dishes were decorated beautifully like the ones
from a very high-class restaurants.
Omelet rice, salad, and an orange juice that were placed very neatly on the
white table! She ate with the nurse who was filming for her.
Lee Hyun thought,
‘Why do you cook so tiresomely so early in the morning? Just how much
more delicious did you want to eat?’ If it wasn’t for his sister, he just ate
simply.
Seo-Yoon’s cooking got better as she made lunches for Lee Hyun, but no one
noticed it.
Boshin also ate below the table, and she started to wash dishes after finishing
her meal.
Someone amongst the students let out an exclamation of “Wow!” as he
watched her wipe a drop of water that splashed onto her forehead as she
washed dishes.
It wouldn’t be a waste to make a movie from Seo-Yoon waking up, washing
her face, cooking, and eating meals. But, Lee Hyun thought differently.
‘She only needed half of the detergent that she used…… She splashes too
much water as she washes her dishes.’ After finishing washing the dishes,
she sat on a rocking chair and opened a book.
The title of the book she was reading was “Art Museum Envoy Diary”.
It’s a book that lets you study about art pieces and artists as you take a
glimpse at art museums all over the world.
While the other students thought ‘as expected from Seo-Yoon’, Lee Hyun,
again thought differently.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
"Hương vị là không nhiều!"Tori và các ma cà rồng đã chiến đấu trong bóng râm với cao phòng thủ. Với sự hỗ trợ củacác mục lửa ma thuật, Seoyoon rút ra thanh kiếm của cô và bắt đầu để săn cácquái vật. Con quái vật với máu mạnh mẽ khi say rượu nếm giống như con rắn cá bánh!Tori, Seoyoon, và gia tộc ma cà rồng ra tiềm năng tối đa của họ cho sự tăng trưởng.Vì vậy, với tất cả chúng có, săn bắn một cọc đến mà không có một hitch! Seoyoonvới thiệt hại cao cấp của mình, đã có thể hạ gục nó với Tori."Điều này là nguy hiểm."Nếu không có sự giúp đỡ của gia tộc để giúp chữa lành, Seoyoon sẽ không đi sau khi bất cứ điều gìmà đến. Nhưng Seoyoon muốn để ngay lập tức tìm kiếm cỏ dại. Một dễ vỡsự tồn tại như cỏ dại chắc chắn sẽ được khó khăn để đạt được mục tiêu của mình ở LasĐội hình phalanx.Chương 10: Giới hạn của một thầyLee Hyun nghĩ như ông chuẩn bị bữa sáng và làm sạch nhà,' Giá trị của một giấy chứng nhận tốt nghiệp đại học là gì? Những người muốn mộtchứng chỉ tốt nghiệp như thể nó là hoàn toàn cần thiết để có được một công việc.'Cuộc đời của nhận được một công việc tại một công ty lớn, nhận được thanh toán hàng tháng, nhận đượctiền thưởng mỗi kỳ nghỉ, và nhận được một tiền thưởng cuối cùng của năm! Điều này không phải là cuộc sống của mộtdoanh nhân Lee-Hyun khóc cho?!' Hẹn hò, mua một chiếc xe theo khoản trả góp hàng tháng, đi trên một chuyến đitrong mùa hè kỳ nghỉ thông qua đường cao tốc đông đúc quá.'Giá trị của một giấy chứng nhận tốt nghiệp đại học là vô hạn. Tuy nhiên, khôngTất cả những người được một công việc tốt tại một công ty tốt có nó bởi vì họ cógiấy chứng nhận.' Tôi cần phải có một cao cấp và được tốt tại ngoại ngữ. Tôi cũng có thểcó một vài giấy phép để ở một vị trí thuận lợi hơn so vớinhững người khác. Tôi sẽ cần phải chạy một số tập quá!' Ông chỉ có thể thở dài hơn là ôngtiếp tục để suy nghĩ.Ông đã lớn tuổi hơn những người khác, và để thêm vào, ông bỏ học và đãKẹo cao su-Jung-Go-Si, vì vậy ông không thể mong đợi để sống theo những cách bình thường như những người khác."Suy nghĩ tham dự một trường đại học sẽ đau đớn này."Giấy chứng nhận nhiều khả năng để trở thành vô ích hữu ích sau đó, bên cạnh đó làmột trang trí đẹp tường.Đó là khi Lee-Hyun nhặt một máy quay phim, một vài ghi chú cần thiết vàđầu ra.Ông đã thấy Seo-Yoon đứng ở phía trước của cửa.Bởi vì kỳ nghỉ hè vừa kết thúc, thời tiết đã được vẫn còn nóng.Cô đã mặc tình cờ với quần jean và áo thun màu trắng, cảm thấy lạ. So sánhvẻ đẹp blinding của cô, cô mặc quần áo là hoàn toàn bình thường, và cô ấynhìn vô tội và đẹp hơn.Khi mặc một bữa tiệc ăn cô là khá là một nữ thần, và ngay cả khimặc quần áo giản dị, cô vẫn còn thu hút sự chú ý.Vẻ đẹp của mình vào mức độ sáng thậm chí khi mặc bất kỳ loạiQuần áo! Lee Hyun brusquely đã nói chuyện với cô ấy."Sẽ đi bộ đến trường đại học với tôi?"SEO-Yoon gật đầu nhẹ.Cô đặt trong một chút nỗ lực bằng cách đi tới Lee Hyun nhà chỉ vì lý dorằng cô muốn đi đến các trường đại học với anh ta.Lee Hyun trả lời cay đắng."Tốt, làm bất cứ điều gì bạn muốn."Ông nở rộ tưởng tượng của mình có một cô dâu ốc.(TN: đó là một câu chuyện dân gian Hàn Quốc, nơi một ốc biến thành một con người tạiđêm và làm tất cả công việc nhà cho người nông dân người điều trị CNTT/cô độc đáo.)Một vô tội và loại cô gái người đầu bếp cho Lee-Hyun bí mật ra khỏi tình yêu! NhưngKhi ông nhìn vào Seo-Yoon, ông không thể giúp đỡ, nhưng có ước mơ của mìnhtan vỡ.' Cô phải đã nấu chín cho tôi mà không có nhiều ý nghĩa.Tôi nấu chín cho cô ấy đôi khi, vì vậy cô phải thực hiện điều này để trả lại cho những gì cônhận.'Lee Hyun có thể đã chờ xe buýt ở trạm xe buýt với Seo-Yoon vàđi bộ đến trường đại học, nhưng sau khi ông bắt đầu để săn tại Las Phalanx, ôngquyết định đi xe trên xe buýt để tiết kiệm thời gian. Undead đã mana của họcung cấp cắt từ necromancers của họ làm suy yếu và quay trở lại vào một xác chết hoặccrumble đi.Để săn còn và tiết kiệm ít nhất một trong nhiều undead, Cưỡi xe buýtcần thiết."L-Loo-nhìn cô gái đó!""Rất đẹp. Tôi đã không bao giờ nhìn thấy một cô gái đẹp như cô ấy."Khi ông với Seo-Yoon, những người đến để xem, đông đúc như vậy nhiềuđến khi đường bị chặn.Lee Hyun nhận sử dụng để chú ý như vậy, do đó, ông chỉ cảm thấy khó chịu."Đang có quá nhiều thiếu sót đi học với bạn. Quá nhiềumọi người đến để xem bạn."Khi nghe rằng, Seo-Yoon mặc một cap và mặt nạ. Sau đó, mọi người hãy đểra đáng thất vọng than thở và đưa vào khoảng cách của họ.Ngay sau đó, họ đã chờ đợi xe buýt đến.Lee Hyun sử dụng thẻ xe buýt của mình và di chuyển đến một chỗ trống rỗng, nhưng Seo-Yoon chỉ đứng vẫn còn."Những gì? Bạn không có một thẻ giao thông vận tải?" SEO-Yoon gật đầu.Khi cô ấy sẽ bao giờ nhận được một cơ hội để đi xe một xe buýt? Kể từ khi nó là đầu tiên của côthời gian ngựa một xe buýt, cô ấy không có một thẻ giao thông vận tải. Cô chỉ bây giờ họcrằng cô ấy cần phải sử dụng thẻ để đi xe buýt.SEO-Yoon đã viết trên giấy và đã cho thấy nó để anh ta.Nó là lần đầu tiên tôi cưỡi một chiếc xe buýt, bạn nhìn thấy...Lee Hyun trả tiền cho cô ấy là tốt và họ ngồi lại với nhau ở chỗ trống."Erm...""Thời gian tiếp theo, bạn cần phải mang theo một thẻ giao thông vận tải, ok? Nếu bạn có nó,bạn có thể đi xe trên một xe buýt và bạn có thể đi xe trên tàu điện ngầm quá."Lee Hyun chân thành khuyên cô ấy.Khi nghe rằng, Seo-Yoon mở lên suy nghĩ ví của cô, có lẽ.Một số tiền không thể tin được tiền mặt và ba thẻ tín dụng. Đen phí bảo hiểm nhất,kim cương, và bạch kim thẻ! Khoản phí hàng năm một mình là hơn 1000000 won cho cácthẻ, vì vậy tất nhiên họ có một lựa chọn thẻ giao thông vận tải giữa của nhiềulợi ích mà họ có.Khi Seo-yoon trình bày cho ông những thẻ, Lee Hyun bắt ra khỏi cơn thịnh nộ.'Tôi có thực hiện in' của cô đối xử tàn ác của làm cho anh ta trả tiền cho xe buýt và cho thấy anh ta côgiao thông vận tải thẻ sau đó! Không có ai nhưng Seo Yoon có thể làm như vậy mộtđiều đáng sợ.Nó đã về khi họ đi đến các trường đại học và Lee Hyun đếnPhòng bài giảng để tham gia lớp học đầu tiên của mình. SEO-Yoon theo sau ông."Những gì? Đã làm bạn đăng ký cho kỹ thuật viên nang?" SEO-Yoon chỉ gật đầuhai lần. Họ mất một giờ 3 bài giảng với nhau, và chia sẻ một hộp cơm trưacùng nhau trong một quad cỏ dưới ánh sáng mặt trời ấm áp.SEO-Yoon theo sau ông khi ông đứng đầu để lắng nghe bài giảng tiếp theo của ông."Bởi cơ hội nào, đã làm bạn cũng đăng ký cho lý thuyết cơ cấu xã hội ảothực tế?" Cô gật đầu một lần nữa. SEO-Yoon đã chọn ra các bài giảng Lee Hyun đãvà đã ký cho họ chỉ."Hyung, nó đã được dài.""Xin chào Oppa!" Quay lại sớm-Jo, Lee Yoo-Jung, phút để Ra, và Choi hát-Jooncũng đã đăng ký cho tầng lớp xã hội lý thuyết vào thực tế ảo, vì vậy họ có thể đáp ứng trongPhòng bài giảng.Sau khi các bài giảng đã qua, tất cả học sinh tập hợp trong phòng lớn bài giảng."Như tôi đã hứa, chúng tôi sẽ kiểm tra bài tập của bạn hôm nay."Lee Hyun ngồi ở tiền tuyến tại Phòng bài giảng với hơn 300 sinh viên.'Thật khó để cung cấp cho một F để một sinh viên luôn luôn ngồi ở một chỗ ngồi trước.' Thủ phủ đểnhận được ân huệ của giáo sư! Lee-Hyun, Seo-Yoon và 12 sinh viên khác ngồi ởphía trước rất."Sau đó, xin vui lòng đi lên một bắt đầu từ bên trái"Giáo sư Joo Jong-Hoon chơi máy quay phim sinh viên theo thứ tự.Máy quay phim chơi một cảnh với một bầu trời nắng và biển xanh với cha mẹvà cháu gái cười."Gia đình chuyến đi tại một khu nghỉ mát... Chắc là thú vị."Các giáo sư đã cho ý kiến ngắn khi ông kiểm tra các video."Bạn làm việc chăm chỉ làm việc trên tự nguyện. Phải đã cảm thấy tự hào.""Xem một vở kịch tại nhà hát một... Tốt cho kinh nghiệm văn hóa."Nó có vẻ như các sinh viên đã dành kỳ nghỉ của họ rất fulfillingly. Vâng, ít nhấtghi âm. Và, nó đã là lần lượt của Seo-Yoon.Khi nó cho thấy cuộc sống kỳ nghỉ Seo-Yoon, sinh viên có thể tập trungthúc đẩy mạnh mẽ hơn bao giờ hết.Ánh sáng mặt trời đến thông qua cửa sổ.SEO-Yoon đã ngủ trên giường với một quilt trên, nhưng sớm lớn lên, cọ xát của cômắt.Cô không có trang điểm trên, nhưng với vẻ đẹp hoàn hảo của mình, không thậm chí là một gợi ýngủ đặt trên khuôn mặt của cô."Woof woff!" một con chó barked với sự nhiệt tình, chạy vào cánh tay của cô. Trong bối cảnhcủa Seo-Yoon patting chó trong khi đang nắm giữ nó trong cánh tay của cô chơi trên màn hình.Perked tai, nhanh chân, và một đuôi frivolously lắc. Con chó có vẻquen thuộc.Nó đã là Momn Boshin, một Lee Hyun đã cho cô ấy.SEO-Yoon tổ chức một khăn trên một bàn tay và đã đi vào phòng tắm. Cô chỉLấy một chút thời gian để rửa khuôn mặt của cô, nhưng khuôn mặt của cô chiếu như thể một vầng hào quang đã phía saucủa mình! Kể từ khi không có gì đặc biệt xảy ra trong các kỳ nghỉ, cô quyết định chỉghi lại cuộc sống hàng ngày của cô và yêu cầu của cô y tá để phim của cô.SEO-Yoon đứng dậy vào buổi sáng để nấu ăn. Cô đã diễn ra thành phần để làm chotrứng chiên gạo và thịt gà salad. Cô chải tóc của cô mềm đã xuốngvào cô ấy đẹp vai sang một bên và bắt đầu cắt thành phần.Tất cả cảnh như CF.Thực phẩm thay thế trên các món ăn được trang trí đẹp mắt như những người thântừ một nhà hàng rất cao cấp.Trứng chiên gạo, salad, và một nước cam được đặt rất gọn gàng trên cácbảng trắng! Cô ăn với y tá người đã quay phim cho cô ấy.Lee Hyun nghĩ,' Tại sao làm bạn nấu ăn vì vậy tiresomely vì vậy sớm vào buổi sáng? Chỉ cần bao nhiêungon hơn đã làm bạn muốn ăn?' Nếu nó không cho chị em của mình, ông vừa ănchỉ đơn giản là.SEO-Yoon nấu ăn có tốt hơn khi cô thực hiện trưa cho Lee Hyun, nhưng không có ainhận thấy nó.Boshin cũng ăn bên dưới bảng, và cô bắt đầu để rửa chén đĩa sau khi kết thúcBữa ăn của mình.Một người nào đó giữa các sinh viên để cho ra một dấu chấm than của "Wow!" như ôngtheo dõi cô ấy lau giọt nước mà splashed lên trán của cô như côrửa món ăn.Nó sẽ không là một sự lãng phí để thực hiện một bộ phim từ Seo-Yoon dậy, rửakhuôn mặt của cô, nấu ăn, và ăn bữa ăn. Tuy nhiên, Lee Hyun nghĩ một cách khác nhau.' Cô ấy chỉ cần một nửa chất tẩy rửa mà cô sử dụng... Cô splashes quánhiều nước như cô rửa món ăn của mình.' Sau khi kết thúc rửa chén,cô ngồi trên ghế rocking và mở ra một cuốn sách.Tiêu đề của cuốn sách cô đã đọc là "Nhật ký phái viên bảo tàng nghệ thuật".Nó là một cuốn sách cho phép bạn nghiên cứu về tác phẩm nghệ thuật và các nghệ sĩ như bạn có mộtnhoáng thấy tại bảo tàng nghệ thuật khắp nơi trên thế giới.Trong khi các sinh viên khác nghĩ rằng 'như mong đợi từ Seo-Yoon', Lee Hyun,một lần nữa nghĩ một cách khác nhau.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
"Hương vị là không nhiều!"
Tori và ma cà rồng chiến đấu bóng râm với phòng thủ cao. Với sự hỗ trợ của
các mục lửa ma thuật, Seoyoon kéo ra thanh kiếm của mình và bắt đầu đi săn
quái vật. Con quái vật với máu mạnh mẽ khi uống có vị như con rắn cá pie!
Tori, Seoyoon, và gia tộc ma cà rồng là lúc tiềm năng tối đa của mình cho sự phát triển.
Vì vậy, với tất cả chúng ở đó, săn lùng một Bollard ra sân mà không có một xô! Seoyoon
với mức độ thiệt hại cao của mình, đã có thể đánh bại nó xuống với Tori.
"Điều này là rất nguy hiểm."
Nếu không có sự giúp đỡ của gia tộc để giúp chữa lành, Seoyoon sẽ không đi sau khi bất cứ điều gì
mà đến. Nhưng Seoyoon muốn ngay lập tức tìm kiếm Weed. Một mong manh
tồn tại như Weed chắc chắn sẽ gặp khó khăn để đạt được mục tiêu của mình ở Las
Phalanx.
Chương 10: Giới hạn của một Necromancer
Lee-Hyun nghĩ khi chuẩn bị bữa ăn sáng và làm sạch nhà,
'giá trị của giấy chứng nhận tốt nghiệp đại học là gì? Những người muốn có một
giấy chứng nhận tốt nghiệp như thể nó là hoàn toàn cần thiết để có được một công việc. "
Cuộc sống của nhận được một công việc tại một công ty lớn, nhận được trả tiền mỗi tháng, nhận được
tiền thưởng mỗi kỳ nghỉ, và nhận được một phần thưởng cuối cùng của năm! Đây không phải cuộc sống của một
doanh nhân Lee-Hyun khóc cho ?!
'hò, mua xe trả góp hàng tháng dưới, đi trên một chuyến đi
qua kỳ nghỉ hè đi đường cao tốc đông đúc quá. "
Giá trị của giấy chứng nhận tốt nghiệp đại học là vô hạn. Tuy nhiên, không phải
tất cả những người có một công việc tốt ở một công ty tốt có nó bởi vì họ có
giấy chứng nhận.
"Tôi phải có một lớp cao và giỏi ngoại ngữ. Tôi cũng phải
có một vài giấy phép để được ở một vị trí thuận lợi hơn so với
những người khác. Tôi sẽ phải chạy một số tập quá! ' Ông chỉ có thể thở dài thêm nữa khi ông
tiếp tục suy nghĩ.
Ông ta lớn tuổi hơn những người khác, và để thêm vào, ông ta đã bỏ học cao và mất
Gum-Jung-Go-Si, nên anh không thể mong đợi để sống theo những cách bình thường như những người khác.
"Để nghĩ học đại học sẽ là đau đớn này."
Giấy chứng nhận đã được nhiều khả năng trở thành vô dụng sau đó hữu ích, ngoài việc là
một bức tường trang trí đẹp.
Đó là khi Lee-Hyun đã dùng camera, một vài lưu ý cần thiết và
đầu ra.
Ông thấy Seo-Yoon đứng trước cửa.
Bởi vì kỳ nghỉ hè vừa kết thúc, thời tiết vẫn còn nóng.
Cô đã mặc tình cờ với quần jeans và áo thun trắng, cảm thấy kỳ lạ. So
với vẻ đẹp chói mắt cô, những bộ quần áo cô mặc là hoàn toàn bình thường, và cô ấy
trông thậm chí còn nhiều hơn ngây thơ và xinh đẹp.
Khi mặc một chiếc váy bên cô xinh đẹp như một nữ thần, và thậm chí khi
mặc quần áo giản dị, cô vẫn thu hút sự chú ý.
Vẻ đẹp của cô là vào mức độ sáng ngay cả khi mặc bất kỳ loại
quần áo! Lee-Hyun cộc cằn nói chuyện với cô ấy.
"Đi đi bộ đến trường đại học với tôi?"
Seo-Yoon nhẹ gật đầu.
Cô đặt trong một chút nỗ lực bằng cách đi đến nhà Lee-Hyun của chỉ duy nhất cho các lý do
mà cô ấy muốn đi đến trường đại học . với anh ta
. Lee-Hyun trả lời cay đắng
". Fine, làm bất cứ điều gì bạn muốn"
Ông nở tưởng tượng của mình về việc có một cô dâu ốc.
(TN: Có một câu chuyện dân gian Hàn Quốc, nơi một ốc biến thành một con người ở
đêm và làm tất cả việc nhà cho người nông dân điều trị cho nó / độc đáo của mình.)
Một cô gái ngây thơ và tốt bụng đã nấu ăn cho Lee-Hyun trong bí mật của tình yêu! Nhưng,
khi nhìn anh Seo-Yoon, anh không thể giúp đỡ, nhưng có thể được ước mơ của mình
tan vỡ.
"Cô ấy chắc chắn nấu cho tôi mà không có nhiều ý nghĩa.
Tôi nấu ăn cho mình ở lần, vì vậy cô phải làm điều này để trả lại cho những gì cô
nhận được. '
Lee-Hyun có thể đã chờ xe buýt tại trạm xe buýt với Seo Yoon-và
đi đến trường đại học, nhưng sau khi ông bắt đầu để săn ở Las Phalanx, ông
quyết định đi xe trên xe buýt để tiết kiệm thời gian . Undead người có mana của họ
cung cấp cắt từ Necromancer của họ yếu đi và quay trở lại vào một xác chết hoặc
sụp đổ đi.
Để săn lâu hơn và tiết kiệm Undead ít nhất một nhiều hơn, đi xe buýt là
cần thiết.
"L-Loo-Nhìn vào cô gái đó!"
"Vì vậy, xinh đẹp. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như cô ấy. "
Khi ông với Seo-Yoon, người đến xem, đông đúc quá nhiều
đến mức mà con đường bị chặn.
Lee-Hyun đã quen với sự chú ý như vậy, vì vậy anh chỉ cảm thấy không thoải mái.
"Có quá nhiều thiếu sót sẽ trường đại học với các bạn. Quá nhiều
người đến để xem bạn. "
Khi nghe rằng, Seo Yoon-đội một chiếc mũ và mặt nạ. Sau đó, người ta để cho
ra những tiếng thở dài thất vọng và đi về cách sống của họ.
Ngay sau đó, xe buýt mà họ đã chờ đợi đã đến.
Lee-Hyun đã sử dụng thẻ xe buýt của mình và di chuyển để đi đến một chỗ trống, nhưng SEO-
Yoon chỉ đứng yên.
"gì ? Bạn không có một thẻ giao thông? "Seo Yoon-gật đầu.
Khi cô ấy sẽ không bao giờ có được một cơ hội khác để đi xe bus? Kể từ khi nó lần đầu tiên cô
thời gian đi xe buýt, cô không có một thẻ giao thông. Cô bây giờ chỉ biết
rằng cô cần phải sử dụng thẻ đi xe buýt.
Seo-Yoon đã viết trên một tờ giấy và đưa cho anh ta.
Đó là lần đầu tiên tôi đi xe buýt, bạn sẽ thấy ...
Lee-Hyun đã trả cho cô cũng và họ ngồi với nhau tại một chỗ trống nào.
"Erm ......"
"Lần sau, bạn phải mang theo một thẻ giao thông, ok? Nếu bạn có nó,
bạn có thể đi xe trên một chiếc xe buýt và bạn có thể đi xe trên tàu điện ngầm quá. "
Lee-Hyun chân thành khuyên cô.
Sau khi nghe điều đó, Seo Yoon-mở ra suy nghĩ ví của mình, có thể.
Một số lượng không thể tin được của tiền mặt và ba tín dụng thẻ. Cao cấp màu đen,
kim cương, bạch kim và thẻ! Phí thường niên một mình là hơn 1000000 won cho các
thẻ, như vậy tất nhiên họ đã có một lựa chọn thẻ giao thông giữa nhiều của họ
những lợi ích mà họ có.
Khi Seo-yoon bày cho ông những thẻ, Lee Hyun lắc ra khỏi cơn thịnh nộ.
"Tôi đã thực hiện trong. ' Sự tàn ác của cô làm cho anh ta trả tiền cho xe buýt và thấy ông bà
thẻ giao thông vận tải sau đó! Không chỉ một mà Seo Yoon-có thể làm như vậy một
điều đáng sợ.
Đó là khi họ đến các trường đại học và Lee Hyun đang trên đường đến
phòng giảng để có lớp đầu tiên của mình. Seo Yoon-đi theo anh.
"Cái gì? Bạn đã đăng ký cho kỹ thuật viên nang? "Seo-Yoon chỉ gật đầu
hai lần. Họ mất 3 giờ giảng lâu dài với nhau, và chia sẻ một hộp ăn trưa
với nhau trong một quad cỏ dưới ánh nắng mặt trời ấm áp.
Seo Yoon-theo anh khi anh tiến đến nghe bài giảng tiếp theo của mình.
"Bởi cơ hội nào, bạn cũng đăng ký cho xã hội lý thuyết cấu trúc trong ảo
thực tế? "Cô gật đầu một lần nữa. Seo-Yoon chọn ra các bài giảng Lee Hyun mất
và đăng ký chỉ có họ.
"Hyung, nó được lâu."
"Xin chào Oppa!" Back Soon-Jo, Lee Yoo-Jung, Min So-Ra và Choi Sang-Joon
cũng đã đăng ký cho lý thuyết lớp xã hội trong thực tế ảo, vì vậy họ có thể gặp trong
phòng giảng.
Sau bài giảng kết thúc, tất cả các sinh viên tụ tập trong phòng giảng tuyệt vời.
"Như tôi đã hứa, chúng tôi sẽ kiểm tra bài tập của bạn ngày hôm nay."
Lee -Hyun ngồi ở tiền tuyến trong phòng giảng với hơn 300 học sinh.
"Thật khó để đưa ra một F để một học sinh luôn luôn ngồi ở ghế trước. ' Các chỗ ngồi để
có được ủng hộ của giáo sư! Lee-Hyun, Seo-Yoon và 12 học sinh khác ngồi ở
rất phía trước.
"Sau đó, hãy đi lên từng người một bắt đầu từ bên trái."
Giáo sư Joo Jong-Hoon đóng máy quay của học sinh theo thứ tự.
Các máy quay đã đóng một cảnh với một bầu trời đầy nắng và biển xanh với cha mẹ
và cháu gái cười.
"chuyến đi gia đình tại một khu nghỉ mát ...... hẳn phải là vui vẻ."
Vị giáo sư đưa ra nhận xét ​​ngắn như anh kiểm tra lại các đoạn video.
"Bạn làm việc chăm chỉ tại các công trình tự nguyện. Chắc cảm thấy tự hào. "
"Xem một vở kịch tại nhà hát ...... lợi về trải nghiệm văn hóa."
Nó có vẻ như các học sinh trải qua kỳ nghỉ của họ rất fulfillingly. Vâng, ít nhất là cho
ghi âm. Và, đến lượt Seo-Yoon của.
Khi nó đã cho thấy cuộc sống kỳ nghỉ Seo-Yoon, khả năng của học sinh tập trung
đẩy mạnh lên hơn bao giờ hết.
ánh sáng mặt trời Bright đã qua cửa sổ.
Seo-Yoon đã ngủ trên một chiếc giường với một quilt trên, nhưng ngay sau đó nâng lên, cọ xát cô
đôi mắt.
Cô ấy không có cô make-up, nhưng với vẻ đẹp hoàn hảo của cô, thậm chí không phải là một gợi ý
của giấc ngủ layed trên khuôn mặt của cô.
"Woof WOFF!" một con chó sủa với sự nhiệt tình, chạy đến cô cánh tay. Các cảnh
của Seo Yoon-vỗ con chó trong khi giữ nó trong vòng tay mình đóng trên màn hình.
tai vểnh lên, đôi chân nhanh chóng, và một cái đuôi frivolously lắc. Các con chó có vẻ
quen thuộc.
Đó là Momn Boshin, là Lee Hyun đưa cho cô.
Seo-Yoon đã tổ chức một chiếc khăn trên một tay và đi vào phòng tắm. Cô chỉ
mất một chút thời gian để rửa mặt, nhưng khuôn mặt cô ánh lên như một vầng hào quang đứng đằng sau
cô ấy! Vì không có gì đặc biệt xảy ra trong các kỳ nghỉ, cô quyết định chỉ cần
ghi lại cuộc sống hàng ngày của cô và hỏi cô y tá để quay phim cho cô.
Seo-Yoon dậy vào buổi sáng để nấu ăn. Cô lấy ra thành phần để làm
món trứng tráng gạo và salad gà. Cô chải tóc mềm mại của cô mà xuống
lên vai xinh đẹp của cô sang một bên và bắt đầu cắt giảm thành phần.
Tất cả những cảnh giống như CF.
Các thực phẩm di dời vào các món ăn được trang trí đẹp mắt như những người
từ một nhà hàng rất cao cấp.
gạo Omelet, salad, và một ly nước cam đã được đặt rất ngay ngắn trên
bảng trắng! Cô ấy ăn với cô y tá được quay phim cho cô.
Lee Hyun nghĩ,
"Tại sao bạn nên nấu tiresomely quá sớm vào buổi sáng? Chỉ cần bao nhiêu
càng ngon bạn không muốn ăn gì? Nếu nó không được cho em gái của mình, anh chỉ ăn
đơn giản.
nấu Seo-Yoon đã tốt hơn khi cô làm bữa trưa cho Lee Hyun, nhưng không ai
chú ý đến nó.
Boshin cũng ăn dưới bàn, và cô bắt đầu để rửa các món ăn sau khi hoàn thành
của mình bữa ăn.
Một người nào đó trong số các sinh viên để cho ra một dấu chấm than của "Wow!" như ông
nhìn nàng lau một giọt nước bắn tung tóe lên trán cô khi cô
rửa bát.
Nó sẽ không phải là một sự lãng phí để làm một bộ phim từ Seo Yoon-thức lên, rửa
mặt cô, nấu ăn, và ăn uống. Nhưng, Lee Hyun nghĩ khác.
"Cô ấy chỉ cần một nửa trong số các chất tẩy rửa mà cô đã sử dụng ...... Cô hất quá
nhiều nước như nàng rửa các món ăn của mình. ' Sau khi hoàn thành việc rửa bát đĩa,
cô ngồi trên một chiếc ghế xích đu và mở một cuốn sách.
Tiêu đề của cuốn sách đang đọc là "Art Museum Envoy Diary".
Đó là một cuốn sách cho phép bạn nghiên cứu về tác phẩm nghệ thuật và các nghệ sĩ như bạn có một
cái nhìn thoáng qua tại bảo tàng nghệ thuật trên khắp thế giới.
Trong khi các sinh viên khác nghĩ "như mong đợi từ Seo-Yoon, Lee Hyun,
lại nghĩ khác.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: