. This enabled WorldCom each year to charge a smaller amount against e dịch - . This enabled WorldCom each year to charge a smaller amount against e Việt làm thế nào để nói

. This enabled WorldCom each year t

. This enabled WorldCom each year to charge a smaller amount against earnings by spreading these large expenses over decades rather than years. The net result was WorldCom's ability to cut annual expenses, acknowledge all MCI revenue and boost profits from the acquisition.
WorldCom managers also tweaked their assumptions about accounts receivables, the amount of money customers owe the company. For a considerable time period, management chose to ignore credit department lists of customers who had not paid their bills and were unlikely to do so. In this area, managerial assumptions play two important roles in receivables accounting. In the first place, they contribute to the amount of funds reserved to cover bad debts. The lower the assumption of non-collectable bills, the smaller the reserve fund required. The result is higher earnings. Secondly, if a company sells receivables to a third party, which WorldCom did, then the assumptions contribute to the amount or receivables available for sale.
So long as there were acquisition targets available, the merry-go-round kept turning, and WorldCom could continue these practices. The stock price was high, and accounting practices allowed the company to maximize the financial advantages of the acquisitions while minimizing the negative aspects. WorldCom and Wall Street could ignore the consolidation issues because the new acquisitions allowed management to focus on the behavior so welcome by everyone, the continued rise in the share price. All this was put in jeopardy when, in 2000, the government refused to allow WorldCom's acquisition of Sprint. The denial stopped the carousel, put an end to WorldCom's acquisition-without-consolidation strategy and left management a stark choice between focusing on creating value from the previous acquisitions with the possible loss of share value or trying to find other creative ways to sustain and increase the share price.
In July 2002, WorldCom filed for bankruptcy protection after several disclosures regarding accounting irregularities. Among them was the admission of improperly accounting for operating expenses as capital expenses in violation of generally accepted accounting practices (GAAP). WorldCom has admitted to a $9 billion adjustment for the period from 1999 thorough the first quarter of 2002.

Sweetheart Loans to Senior Executives
Bernie Ebbers' passion for his corporate creation loaded him up on common stock. Through generous stock options and purchases, Ebbers' WorldCom holdings grew and grew, and he typically financed these purchases with his existing holdings as collateral. This was not a problem until the value of WorldCom stock declined, and Bernie faced margin calls (a demand to put up more collateral for outstanding loans) on some of his purchases. At that point he faced a difficult dilemma. Because his personal assets were insufficient to meet the call, he could either sell some of his common shares to finance the margin calls or request a loan from the company to cover the calls. Yet, when the board learned of his problem, it refused to let him sell his shares on the grounds that it would depress the stock price and signal a lack of confidence about WorldCom's future.
Had he pressed the matter and sold his stock, he would have escaped the bankruptcy financially whole, but Ebbers honestly thought WorldCom would recover. Thus, it was enthusiasm and not greed that trapped Mr. Ebbers. The executives associated with other corporate scandals sold at the top. In fact, other WorldCom executives did much, much better than Ebbers did. Bernie borrowed against his stock. That course of action makes sense if you believe the stock will go up, but it's the road to ruin if the stock goes down. Unlike the others, he intended to make himself rich taking the rest of the shareholders with him. In his entire career, Mr. Ebbers sold company shares only half a dozen times. Detractors may find him irascible and arrogant, but defenders describe him as a principled man.
The policy of boards of directors authorizing loans for senior executives raises eyebrows. The sheer magnitude of the loans to Ebbers was breathtaking. The $341 million loan the board granted Mr. Ebbers is the largest amount any publicly traded company has lent to one of its officers in recent memory. Beyond that, some question whether such loans are ethical. "A large loan to a senior executive epitomizes concerns about conflict of interest and breach of fiduciary duty," said former SEC enforcement official Seth Taube. Nevertheless, 27percent of major publicly traded companies had loans outstanding for executive officers in 2000 up from 17percent in 1998 (most commonly for stock purchase but also home buying and relocation). Moreover, there is the claim that executive loans are commonly sweetheart deals involving interest rates that constitute a poor return on company assets. WorldCom charged Ebbers slightly more than 2percent interest, a rate considerably below that available to "average" borrowers and also below the company's marginal rate of return. Considering such factors, one compensation analyst claims that such lending "should not be part of the general pay scheme of perks for executives…I just think it's the wrong thing to do."

What's a Nod or Wink Among Friends?
In the autumn of 1998, Securities and Exchange Commission Chairman Arthur Levitt Jr. uttered the prescient criticism, "Auditors and analysts are participants in a game of nods and winks." It should come as no surprise that it was Arthur Andersen that endorsed many of the accounting irregularities that contributed to WorldCom's demise. Beyond that, however, were a host of incredibly chummy relationships between WorldCom's management and Wall Street analysts.
Since the Glass-Steagall Act was repealed in 1999, financial institutions have been free to offer an almost limitless range of financial services to their commercial and investment clients. Citigroup, the result of the merger of Citibank and Travelers Insurance Company, which owned the investment bank and brokerage firm Solomon Smith Barney, was an early beneficiary of investment deregulation. Citibank regularly dispensed cheap loans and lines of credit as a means of attracting and rewarding corporate clients for highly lucrative work in mergers and acquisitions. Since WorldCom was so active in that mode, their senior managers were the targets of a great deal of influence peddling by their banker, Citibank. For example, Travelers Insurance, a Citigroup unit, lent $134 million to a timber company Bernie Ebbers was heavily invested in. Eight months later, WorldCom chose Salomon Smith Barney, Citigroup's brokerage unit, to be the lead underwriter of $5 billion of its bond issue.
But the entanglements went both ways. Since the loan to Ebbers was collateralized by his equity holdings, Citigroup had reason to prop up WorldCom stock. And no one was better at that than Jack Grubman, Salomon Smith Barney's telecommunication analyst. Grubman first met Bernie Ebbers in the early 1990s when he was heading up the precursor to WorldCom, LDDS Communications. The two hit it off socially, and Grubman started hyping the company. Investors were handsomely rewarded for following Grubman's buy recommendations until stock reached its high, and Grubman rose financially and by reputation. In fact, Institutional Investing magazine gave Jack a Number 1 ranking in 1999, and Business Week labeled him "one of the most powerful players on Wall Street.
The investor community has always been ambivalent about the relationship between analysts and the companies they analyze. As long as analyst recommendations are correct, close relations have a positive insider quality, but when their recommendations turn sour, corruption is suspected. Certainly Grubman did everything he could to tout his personal relationship with Bernie Ebbers. He bragged about attending Bernie's wedding in 1999. He attended board meeting at WorldCom's headquarters. Analysts at competing firms were annoyed with this chumminess. While the other analysts strained to glimpse any tidbit of information from the company's conference call, Grubman would monopolize the conversation with comments about "dinner last night."
It is not known who picked up the tab for such dinners, but Grubman certainly rewarded executives for their close relationship with him. Both Ebbers and WorldCom CFO Scott Sullivan were granted privileged allocations in IPO (Initial Public Offering) auctions. While the Securities and Exchange Commission allows underwriters like Salomon Smith Barney to distribute their allotment of new securities as they see fit among their customers, this sort of favoritism has angered many small investors. Banks defend this practice by contending that providing high-net-worth individuals with favored access to hot IPOs is just good business. Alternatively, they allege that greasing the palms of distinguished investors creates a marketing "buzz" around an IPO, helping deserving small companies trying to go public get the market attention they deserve. For the record, Mr. Ebbers personally made $11 million in trading profits over a four-year period on shares from initial public offerings he received from Salomon Smith Barney. In contrast, Mr. Sullivan lost $13,000 from IPOs, indicating that they were apparently not "sure things."
There is little question but that friendly relations between Grubman and WorldCom helped investors from 1995 to 1999. Many trusted Grubman's insider status and followed his rosy recommendations to financial success. In a 2000 profile in Business Week, he seemed to mock the ethical norm against conflict of interest: "What used to be a conflict is now a synergy," he said at the time. "Someone like me…would have been looked at disdainfully by the buy side 15 years ago. Now they know that I'm in the flow of what's going on." Yet, when the stock started cratering later that year, Grubman's
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
. Điều này cho phép WorldCom mỗi năm để tính phí một số lượng nhỏ hơn so với thu nhập bằng cách trải các chi phí lớn hơn thập kỷ chứ không phải là năm. Kết quả là WorldCom của khả năng để cắt giảm chi phí hàng năm, xác nhận tất cả MCI doanh thu và tăng lợi nhuận từ việc mua lại.WorldCom quản lý cũng chỉnh của giả định về khoản phải thu tài khoản, số tiền của khách hàng tiền nợ công ty. Đối với một khoảng thời gian đáng kể, quản lý đã chọn để bỏ qua danh sách vùng tín dụng của khách hàng đã không trả hóa đơn của họ và đã dường như không làm như vậy. Trong lĩnh vực này, quản lý giả định chơi hai vai trò quan trọng trong các khoản phải thu kế toán. Tại địa điểm đầu tiên, họ đóng góp cho số tiền dành riêng để trang trải các khoản nợ xấu. Thấp giả định không tập hợp các hóa đơn, nhỏ hơn các quỹ dự trữ bắt buộc. Kết quả là các khoản thu nhập cao hơn. Thứ hai, nếu một công ty bán khoản phải thu để cho bên thứ ba, mà WorldCom đã làm, sau đó các giả định đóng góp số tiền hoặc khoản phải thu có sẵn để bán. Do đó, miễn là có là mua lại mục tiêu có sẵn, merry-go-round giữ chuyển, và WorldCom có thể tiếp tục các thực hành này. Giá cổ phiếu đã cao, và thực hành kế toán cho phép công ty để tối đa hóa lợi ích tài chính của mua lại trong khi giảm thiểu những khía cạnh tiêu cực. WorldCom và Wall Street có thể bỏ qua vấn đề củng cố bởi vì mua lại mới cho phép quản lý để tập trung vào các hành vi như vậy chào đón tất cả mọi người, sự gia tăng trong giá cổ phiếu. Tất cả điều này đã được đặt trong nguy cơ khi, vào năm 2000, chính phủ từ chối cho phép WorldCom của việc mua lại của Sprint. Từ chối ngừng carousel, kết thúc của WorldCom mua lại mà không cần củng cố chiến lược và trái quản lý một sự lựa chọn ngay đơ giữa tập trung vào việc tạo ra giá trị từ mua lại trước đó với sự mất mát có thể chia sẻ giá trị hoặc cố gắng tìm cách khác sáng tạo để duy trì và tăng giá cổ phiếu.Vào tháng 7 năm 2002, WorldCom nộp cho phá sản bảo vệ sau khi một số tiết lộ về kế toán bất thường. Trong số đó là nhập học của không đúng kế toán cho chi phí điều hành như là các chi phí vốn vi phạm kế toán thực tiễn chung được chấp nhận (GAAP). WorldCom đã nhận vào một điều chỉnh 9 tỷ USD cho giai đoạn từ năm 1999 kỹ lưỡng trong quý đầu tiên năm 2002.Em yêu các khoản vay để điều hành cấp caoBernie Ebbers' niềm đam mê của mình thành lập công ty tải nó lên trên cổ phiếu phổ thông. Thông qua lựa chọn cổ phiếu hào phóng và mua hàng, Ebbers' WorldCom cổ phiếu đã tăng trưởng và phát triển, và ông thường tài trợ các mua hàng với cổ phiếu hiện có của mình như là tài sản thế chấp. Đây không phải là một vấn đề cho đến khi giá trị của cổ phiếu WorldCom từ chối, và Bernie phải đối mặt với cuộc gọi margin (một nhu cầu để đưa lên thêm tài sản thế chấp cho nợ) trên một số mua hàng của mình. Vào thời điểm đó, ông phải đối mặt một tiến thoái lưỡng nan khó khăn. Bởi vì tài sản cá nhân của ông đã không đủ để đáp ứng các cuộc gọi, hoặc là ông có thể bán một số cổ phiếu phổ thông của mình để tài trợ cho các cuộc gọi margin hoặc yêu cầu một khoản vay từ công ty để trang trải các cuộc gọi. Tuy nhiên, khi hội đồng quản trị đã học được của vấn đề của mình, nó đã từ chối để cho anh ta bán cổ phần của mình trên các căn cứ mà nó sẽ làm suy giảm giá cổ phiếu và tín hiệu một thiếu tự tin về tương lai của WorldCom. Ông đã ép các vấn đề và bán cổ phiếu của mình, ông nào đã thoát khỏi phá sản toàn bộ về tài chính, nhưng Ebbers thành thật nghĩ rằng WorldCom sẽ phục hồi. Vì vậy, nó là sự nhiệt tình và tham lam không mắc kẹt ông Ebbers. Các nhà quản trị liên quan đến các vụ bê bối công ty bán ở đầu. Trong thực tế, các giám đốc điều hành WorldCom đã làm tốt hơn nhiều, nhiều hơn Ebbers đã làm. Bernie mượn chống lại cổ phiếu của mình. Rằng khóa học của hành động có ý nghĩa nếu bạn tin rằng các cổ phiếu sẽ đi lên, nhưng nó là con đường để hủy hoại nếu các cổ phiếu đi. Không giống như những người khác, ông dự định để làm cho mình giàu lấy phần còn lại của các cổ đông với anh ta. Trong toàn bộ sự nghiệp của mình, ông Ebbers bán cổ phần công ty chỉ có một nửa tá lần. Detractors có thể tìm thấy anh ta vị và kiêu ngạo, nhưng hậu vệ mô tả ông như một người đàn ông nguyên tắc. Chính sách của ban giám đốc cho phép cung cấp khoản vay cho điều hành cấp cao tăng lông mày. Cấp sao biểu kiến tuyệt đối của các khoản vay cho Ebbers là ngoạn mục. Các khoản vay $341 triệu bảng cấp ông Ebbers là số tiền lớn nhất mà bất kỳ công ty công khai được giao dịch đã vay để một trong những sĩ quan của trong bộ nhớ gần đây. Ngoài ra, một số câu hỏi cho dù đó là đạo Đức. "Một khoản vay lớn để một nhà quản lý cấp cao hình ảnh thu nhỏ mối quan tâm về xung đột lợi ích và vi phạm về nhiệm vụ ủy thác," nói cũ SEC thực thi chính thức của Seth Taube. Tuy nhiên, 27percent của thiếu giao dịch công khai công ty đã cho vay xuất sắc cho sĩ quan điều hành vào năm 2000 lên từ 17percent năm 1998 (phổ biến nhất để mua cổ phiếu nhưng cũng nhà mua và tái định cư). Hơn nữa, đó là yêu cầu bồi thường chấp hành các khoản vay thường là yêu giao dịch liên quan đến lãi suất mà tạo thành một lợi tức nghèo tài sản công ty. WorldCom trả Ebbers hơi nhiều hơn quan tâm 2percent, một tỷ lệ đáng kể dưới đây mà có sẵn cho người đi vay "trung bình" và cũng có thể dưới đây của công ty tỷ lệ biên lợi nhuận. Xem xét các yếu tố, một bồi thường nhà phân tích tuyên bố rằng cho vay như vậy "không nên một phần của chương trình trả tiền chung của các đặc quyền cho Giám đốc điều hành... Tôi chỉ nghĩ rằng đó là những điều sai trái để làm." Một gật hoặc Wink giữa những người bạn là gì?Vào mùa thu năm 1998, chủ tịch Ủy ban chứng khoán và hối đoái Arthur Levitt Jr. thốt ra những lời chỉ trích prescient, "kiểm toán viên và các nhà phân tích là những người tham gia trong một trò chơi của gật đầu và winks." Nó sẽ đến như là không có gì ngạc nhiên khi nó là Arthur Andersen xác nhận nhiều người trong số những gian lận kế toán đã đóng góp cho sự sụp đổ của WorldCom. Ngoài ra, Tuy nhiên, đã là một loạt các vô cùng chummy mối quan hệ giữa của WorldCom quản lý và nhà phân tích Wall Street.Kể từ khi các đạo luật Glass-Steagall đã được bãi bỏ vào năm 1999, tổ chức tài chính đã được tự do để cung cấp một phạm vi gần như vô hạn của dịch vụ tài chính cho khách hàng thương mại và đầu tư của họ. Citigroup, kết quả của việc sáp nhập của Citibank và công ty bảo hiểm lẻ, thuộc sở hữu các ngân hàng đầu tư và môi giới công ty Solomon Smith Barney, là một thụ hưởng đầu của bãi bỏ quy định đầu tư. Citibank thường xuyên dispensed giá rẻ cho vay và dòng tín dụng như một phương tiện của việc thu hút và khen thưởng các khách hàng doanh nghiệp cho các công việc rất hấp dẫn trong vụ sáp nhập và mua lại. Kể từ khi WorldCom do đó hoạt động trong chế độ đó, quản lý cao cấp của họ đã là các mục tiêu của rất nhiều ảnh hưởng peddling bởi ngân hàng, ngân hàng Citibank. Ví dụ, khách du lịch bảo hiểm, một đơn vị Citigroup, cho vay các 134 triệu đô la Mỹ để một gỗ công ty Bernie Ebbers được đầu tư rất nhiều vào. Tám tháng sau đó, các WorldCom chọn Salomon Smith Barney, các đơn vị môi giới của Citigroup, được dẫn underwriter 5 tỷ USD của vấn đề trái phiếu.Tuy nhiên, các ngang đã đi cả hai cách. Kể từ khi các khoản cho vay để Ebbers collateralized bởi cổ phiếu vốn chủ sở hữu của mình, Citigroup có lý do để chống đỡ lên WorldCom cổ. Và không có ai đã tốt hơn ở đó hơn Jack Grubman, nhà phân tích viễn thông Salomon Smith Barney. Grubman lần đầu tiên gặp Bernie Ebbers trong những năm 1990 khi ông đã nhóm lên tiền thân của WorldCom, LDDS truyền thông. Hai nhấn nó đi xã hội, và Grubman bắt đầu hyping công ty. Nhà đầu tư đã được ban thưởng hậu hĩnh cho sau của Grubman mua khuyến nghị cho đến khi cổ phiếu đạt cao của nó, và Grubman tăng về tài chính và danh tiếng. Trong thực tế, tổ chức đầu tư tạp chí đã cho Jack một vị trí # 1 Xếp hạng vào năm 1999, và tuần lễ doanh nghiệp có nhãn ông là "một trong những cầu thủ mạnh nhất trên Wall Street. Cộng đồng nhà đầu tư đã luôn luôn được ambivalent về mối quan hệ giữa các nhà phân tích và các công ty họ phân tích. Chừng nào khuyến nghị nhà phân tích là chính xác, quan hệ gần gũi có một chất lượng tích cực nội bộ, nhưng khi khuyến nghị của họ bật chua, tham nhũng nghi ngờ. Chắc chắn Grubman đã làm tất cả mọi thứ có thể để tout mối quan hệ cá nhân với Bernie Ebbers. Ông bragged về tham dự đám cưới của Bernie vào năm 1999. Ông đã tham dự cuộc họp hội đồng tại trụ sở của WorldCom. Nhà phân tích tại công ty cạnh tranh là khó chịu với chumminess này. Trong khi các nhà phân tích khác căng thẳng để nhoáng thấy bất kỳ đồ ngon của vật thông tin từ các cuộc gọi hội nghị của công ty, Grubman nào độc cuộc trò chuyện với các ý kiến về "bữa ăn tối đêm." Nó không biết ai chọn lên tab cho bữa ăn tối như vậy, nhưng Grubman chắc chắn thưởng giám đốc điều hành cho của mối quan hệ gần gũi với anh ta. Ebbers và WorldCom giám đốc tài chính Scott Sullivan được cấp đặc quyền phân bổ trong phiên đấu giá IPO (cung cấp khu vực ban đầu). Trong khi Ủy ban chứng khoán và hối đoái cho phép nguyên như Salomon Smith Barney để phân phối của allotment mới chứng khoán như họ thấy phù hợp giữa các khách hàng của họ, điều này loại thiên đã giận dữ nhiều nhà đầu tư nhỏ. Ngân hàng bảo vệ thực hành này bằng cách cho rằng cung cấp cao mạng giá trị cá nhân ủng hộ quyền truy cập vào bể IPO là kinh doanh chỉ tốt. Ngoài ra, họ cáo buộc rằng sự bỏ mơ lòng bàn tay của nhà đầu tư phân biệt tạo ra một tiếp thị "buzz" xung quanh một IPO, giúp xứng đáng công ty nhỏ đang cố gắng đi công cộng nhận được sự chú ý thị trường họ xứng đáng. Đối với hồ sơ, ông Ebbers cá nhân thực hiện 11 triệu trong lợi nhuận kinh doanh trong một khoảng thời gian bốn năm ngày chia sẻ từ Ban đầu khu vực dịch vụ, ông nhận được từ Salomon Smith Barney. Ngược lại, ông Sullivan mất $13,000 từ IPO, chỉ ra rằng họ đã rõ ràng không "những điều chắc chắn." There is little question but that friendly relations between Grubman and WorldCom helped investors from 1995 to 1999. Many trusted Grubman's insider status and followed his rosy recommendations to financial success. In a 2000 profile in Business Week, he seemed to mock the ethical norm against conflict of interest: "What used to be a conflict is now a synergy," he said at the time. "Someone like me…would have been looked at disdainfully by the buy side 15 years ago. Now they know that I'm in the flow of what's going on." Yet, when the stock started cratering later that year, Grubman's
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
. Điều này cho phép WorldCom mỗi năm để tính phí một số lượng nhỏ hơn so với thu nhập bằng cách trải các khoản chi phí lớn hơn thập kỷ chứ không phải năm. Kết quả thực là khả năng của WorldCom để cắt giảm chi phí hàng năm, thừa nhận tất cả các doanh MCI và tăng lợi nhuận từ việc mua lại.
quản lý WorldCom cũng tinh chỉnh các giả định của họ về các khoản phải thu, lượng tiền khách hàng còn nợ của công ty. Đối với một khoảng thời gian đáng kể, quản lý đã chọn để bỏ qua danh sách bộ phận tín dụng của khách hàng không được thanh toán các hóa đơn của họ và không thể làm như vậy. Trong khu vực này, các giả định quản lý đóng hai vai trò quan trọng trong kế toán các khoản phải thu. Ở nơi đầu tiên, họ đóng góp với số kinh phí dành để trang trải các khoản nợ xấu. Thấp hơn giả định về hóa đơn không thu hồi được, nhỏ hơn các quỹ dự trữ bắt buộc. Kết quả là thu nhập cao hơn. Thứ hai, nếu một công ty bán các khoản phải thu cho bên thứ ba, mà WorldCom đã làm, sau đó các giả định đóng góp vào số tiền hoặc các khoản phải thu có sẵn để bán.
Vì vậy, miễn là có mua lại các mục tiêu có sẵn, merry-go-round giữ vàng, và WorldCom thể tiếp tục thực hành này. Giá cổ phiếu đã cao, và thực hành kế toán cho phép các công ty để phát huy tối đa lợi thế tài chính của các vụ mua lại trong khi giảm thiểu những khía cạnh tiêu cực. WorldCom và Wall Street có thể bỏ qua các vấn đề củng cố bởi các vụ sát mới cho phép quản lý tập trung vào các hành vi để chào đón bởi tất cả mọi người, sự gia tăng liên tục của giá cổ phiếu. Tất cả điều này đã được đặt trong tình trạng nguy hiểm khi, vào năm 2000, chính phủ không cho phép mua lại của WorldCom của Sprint. Sự từ chối ngừng các băng chuyền, đặt dấu chấm hết cho chiến lược của WorldCom mua lại-không-hợp nhất và quản lý đã để lại một sự lựa chọn hoàn toàn giữa tập trung vào việc tạo ra giá trị từ các vụ mua lại trước đây với sự mất mát có thể của giá trị cổ phiếu hoặc cố gắng tìm cách sáng tạo khác để duy trì và gia tăng giá cổ phiếu.
Trong tháng Bảy năm 2002, WorldCom nộp đơn bảo hộ phá sản sau khi một số tiết lộ về những vi phạm kế toán. Trong số đó có việc tiếp nhận không đúng cách chiếm chi phí như chi phí vốn hoạt động vi phạm thông lệ kế toán được chấp nhận chung (GAAP). WorldCom đã thừa nhận một điều chỉnh $ 9000000000 trong khoảng thời gian từ năm 1999 triệt để các quý đầu tiên của năm 2002. Các khoản vay để điều hành Senior Sweetheart niềm đam mê Bernie Ebbers 'cho sáng tạo của công ty mình nạp anh ta lên trên cổ phiếu phổ thông. Thông qua lựa chọn cổ phiếu và hào phóng mua hàng, Ebbers 'WorldCom nắm giữ tăng trưởng và lớn, và ông thường tài trợ những vụ mua bán với lượng nắm giữ hiện tại của mình như là tài sản thế chấp. Đây không phải là một vấn đề cho đến khi giá trị của cổ phiếu WorldCom từ chối, và phải đối mặt với các cuộc gọi Bernie lề (một nhu cầu để đưa lên tài sản thế chấp cho các khoản vay nợ) trên một số mua hàng của mình. Vào thời điểm đó, ông phải đối mặt với một tình thế khó xử khó khăn. Bởi vì các tài sản cá nhân của mình không đủ để đáp ứng các cuộc gọi, anh ta có thể hoặc là bán một số cổ phần phổ thông của mình để tài trợ cho các cuộc gọi margin hoặc yêu cầu một khoản vay từ công ty để trang trải các cuộc gọi. Tuy nhiên, khi hội đồng quản trị học của vấn đề của mình, nó không cho anh bán cổ phần của mình với lý do nó sẽ làm suy giảm giá cổ phiếu và báo hiệu sự thiếu tự tin về tương lai của WorldCom. Nếu ông ép vấn đề này và đã bán cổ phiếu của mình, ông sẽ đã thoát khỏi sự phá sản cả về tài chính, nhưng Ebbers thật sự nghĩ WorldCom sẽ hồi phục. Vì vậy, đó là sự nhiệt tình và không tham lam mà bị mắc kẹt ông Ebbers. Các giám đốc điều hành liên quan đến vụ bê bối của công ty khác được bán ở đầu trang. Trong thực tế, giám đốc điều hành WorldCom khác đã làm nhiều hơn, tốt hơn nhiều so với Ebbers đã làm. Bernie vay đối với cổ phiếu của mình. Tất nhiên rằng các hành động có ý nghĩa nếu bạn tin rằng chứng khoán sẽ đi lên, nhưng đó là con đường để làm hỏng nếu cổ phiếu đi xuống. Không giống như những người khác, anh có ý định làm cho mình giàu dành phần còn lại của các cổ đông với anh ta. Trong toàn bộ sự nghiệp của mình, ông Ebbers đã bán cổ phiếu của công ty chỉ có một nửa chục lần. Những người phản có thể tìm thấy anh ta có tánh nóng nảy và kiêu ngạo, nhưng hậu vệ mô tả ông như một người đàn ông có nguyên tắc. Các chính sách của Hội đồng quản trị ủy quyền cho vay đối với giám đốc điều hành cấp cao tăng lông mày. Các cường độ tuyệt đối của các khoản cho vay để Ebbers thật ngoạn mục. Khoản vay $ 341,000,000 bảng cấp ông Ebbers là số tiền lớn nhất bất kỳ công ty giao dịch công khai đã cho vay với một trong những quan chức của mình trong thời gian gần đây. Ngoài ra, một số câu hỏi liệu các khoản vay như vậy là đạo đức. "Một khoản vay lớn với một giám đốc cấp cao hình ảnh thu nhỏ lo ngại về xung đột lợi ích và vi phạm trách nhiệm ủy thác", cựu quan chức thi hành SEC Seth Taube nói. Tuy nhiên, 27percent các công ty giao dịch công khai lớn có dư nợ cho vay đối với cán bộ điều hành trong năm 2000 tăng từ 17percent năm 1998 (phổ biến nhất để mua chứng khoán mà còn mua nhà và tái định cư). Hơn nữa, có sự khẳng định rằng các khoản vay điều hành thường là những giao dịch liên quan đến người yêu lãi suất mà tạo thành một trở lại nghèo về tài sản công ty. WorldCom tính Ebbers nhẹ hơn lãi 2percent, một tỷ lệ đáng kể dưới đây là có sẵn cho khách hàng vay "trung bình" và cũng dưới mức cận biên của công ty trở lại. Xem xét các yếu tố như vậy, một nhà phân tích bồi thường cho rằng cho vay như vậy "không phải là một phần của chương trình lương chung của đặc quyền cho giám đốc điều hành ... Tôi chỉ nghĩ đó là những điều sai trái để làm." một Nod hay Wink Trong số bạn bè là gì? Vào mùa thu năm 1998 , Ủy ban Chứng khoán và Hối đoái Chủ tịch Arthur Levitt Jr. thốt ra những lời chỉ trích lời tiên tri, "Kiểm toán viên và các nhà phân tích tham gia vào một trò chơi của những cái gật đầu và nháy mắt." Nó sẽ đến như là không có gì ngạc nhiên khi đó là Arthur Andersen học xác nhận nhiều sai phạm kế toán đã góp phần vào sự sụp đổ của WorldCom. Ngoài ra, tuy nhiên, là một loạt các mối quan hệ vô cùng thân mật giữa quản lý của WorldCom và nhà phân tích Wall Street. Kể từ khi Đạo luật Glass-Steagall đã được bãi bỏ vào năm 1999, các tổ chức tài chính đã được miễn phí để cung cấp một phạm vi gần như vô hạn của các dịch vụ tài chính cho thương mại và đầu tư của họ khách hàng. Citigroup, kết quả của sự hợp nhất của Citibank và Công ty Bảo hiểm Travelers, vốn sở hữu của ngân hàng đầu tư và môi giới công ty Solomon Smith Barney, là một người thụ hưởng sớm bãi bỏ quy định đầu tư. Citibank thường xuyên phân phát các khoản vay giá rẻ và dòng tín dụng như một phương tiện thu hút khách hàng doanh nghiệp và bổ ích cho công việc sinh lợi cao trong vụ sáp nhập và mua lại. Kể từ WorldCom đã rất tích cực trong chế độ đó, các nhà quản lý cấp cao của họ là mục tiêu của một ảnh hưởng lớn bởi ngân hàng bán rong của họ, Citibank. Ví dụ, bảo hiểm Travelers, một đơn vị Citigroup, cho vay 134.000.000 $ cho một công ty gỗ Bernie Ebbers đã đầu tư mạnh vào. Tám tháng sau, WorldCom đã chọn Salomon Smith Barney, đơn vị môi giới của Citigroup, để được bảo lãnh phát hành chính 5 tỷ USD phát hành trái phiếu . Nhưng các vướng mắc đã đi cả hai cách. Kể từ khi cho vay để Ebbers đã được thế chấp bằng cổ phiếu, cổ phần của mình, Citigroup có lý do để chống đỡ cổ WorldCom. Và không ai giỏi hơn Jack Grubman, nhà phân tích viễn thông Salomon Smith Barney. Grubman lần đầu tiên gặp Bernie Ebbers vào đầu những năm 1990 khi ông đang đi lên tiền thân của WorldCom, LDDS Truyền thông. Hai đánh nó đi về xã hội, và Grubman bắt đầu thổi phồng công ty. Các nhà đầu tư đã hào phóng thưởng cho sau khuyến nghị mua Grubman cho đến khi cổ phiếu đạt cao của nó, và Grubman tăng về tài chính và uy tín. Trong thực tế, tạp chí Đầu tư tổ chức đã cho Jack một thứ hạng số 1 trong năm 1999, và Business Week gọi ông là "một trong những cầu thủ mạnh mẽ nhất trên Wall Street. Các cộng đồng nhà đầu tư luôn luôn mâu thuẫn về mối quan hệ giữa các nhà phân tích và các công ty mà họ phân tích. Như miễn là các khuyến nghị nhà phân tích là chính xác, quan hệ chặt chẽ có chất lượng nội bộ tích cực, nhưng khi khuyến nghị của họ trở nên chua chát, tham nhũng đang bị nghi ngờ. Chắc chắn Grubman đã làm tất cả mọi thứ ông có thể để tout mối quan hệ cá nhân của mình với Bernie Ebbers. Ông khoác lác về tham dự đám cưới của Bernie trong năm 1999. Ông đã tham dự cuộc họp tại trụ sở chính của WorldCom. Các nhà phân tích tại công ty cạnh tranh là khó chịu với chumminess này. Trong khi các nhà phân tích khác căng thẳng để ngắm nhìn bất cứ miếng ngon của thông tin từ các cuộc gọi hội nghị của công ty, Grubman sẽ độc chiếm các cuộc trò chuyện với ý kiến về "bữa ăn tối qua." Nó Người ta không biết người nhặt tab cho bữa ăn tối như vậy, nhưng chắc chắn Grubman thưởng giám đốc điều hành cho mối quan hệ thân thiết của họ với anh ta. Cả hai Ebbers và WorldCom CFO Scott Sullivan đã được cấp đặc quyền trong việc phân bổ IPO (Initial Public Offering) đấu giá. Trong khi Ủy ban Chứng khoán và Hối đoái cho phép bảo lãnh như Salomon Smith Barney để phân phối giao của họ về chứng khoán mới khi họ thấy phù hợp với các khách hàng của họ, loại này thiên vị đã khiến nhiều nhà đầu tư nhỏ. Các ngân hàng thực hành vệ này bằng cách tranh rằng việc cung cấp-net-giá trị cao, cá nhân có quyền truy cập được ưa chuộng để IPO nóng chỉ là kinh doanh tốt. Ngoài ra, họ cho rằng bôi trơn lòng bàn tay của nhà đầu tư xuất sắc tạo ra một thị "buzz" xung quanh một IPO, giúp các công ty nhỏ đáng cố gắng để đi công cộng có được sự chú ý của thị trường mà họ xứng đáng được hưởng. Đối với hồ sơ, ông Ebbers cá nhân thực hiện 11 triệu USD lợi nhuận kinh doanh trong giai đoạn bốn năm về cổ phiếu từ đầu ra công chúng, ông nhận được từ Salomon Smith Barney. Ngược lại, ông Sullivan mất $ 13,000 từ đợt IPO, cho thấy rằng họ là rõ ràng không phải là "bảo vật." Có rất ít câu hỏi, nhưng mà quan hệ hữu nghị giữa Grubman và WorldCom đã giúp các nhà đầu tư từ năm 1995 đến năm 1999. Nhiều người tin cậy tình trạng gián Grubman và tiếp hồng của mình kiến nghị với thành công tài chính. Trong một hồ sơ cá nhân năm 2000 tại Business Week, ông dường như để chế nhạo các chuẩn mực đạo đức đối với xung đột lợi ích: "Những gì đã từng là một cuộc xung đột hiện nay là một sức mạnh tổng hợp," ông cho biết vào thời điểm đó. "Một người như tôi ... sẽ bị nhìn khinh khỉnh của bên mua 15 năm trước đây. Bây giờ họ biết rằng tôi đang ở trong dòng chảy của những gì đang xảy ra." Tuy nhiên, khi cổ phiếu bắt đầu cratering một năm sau đó, Grubman của












đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: