Hi,” Lauren said, trailing off as she stepped forward to throw her arm dịch - Hi,” Lauren said, trailing off as she stepped forward to throw her arm Việt làm thế nào để nói

Hi,” Lauren said, trailing off as s

Hi,” Lauren said, trailing off as she stepped forward to throw her arms around her mom in a quick hug, “What are you doing here? I thought you were out for dinner tonight?”

“I am,” Clara informed her stepping back as Lauren released her hold on her mom. “I’d just forgotten the book I promised to lend Jennifer just so I thought I’d come and get it on the way through.”

“Oh right,” Lauren responded, fighting the sudden urge she felt to look behind her at the bedroom door.

“I saw Jasper downstairs and assumed that you were here with Camila,” Clara said, shifting the small paperback book in her hand to get a better grip of it. “She came by the house to pick him up earlier,” she explained, her eyes on Lauren, making her feel as though she were being interrogated despite their soft appearance and the unassuming tone of her mom’s voice. “She was rambling on about wanting to surprise you down at the school or something…” she went on, laughing to herself at the memory of her conversation with Camila earlier. “You know, for someone who’s had problems with her speech in the past she can sure talk a lot.” Clara noted amused.

“You’re telling me,” Lauren agreed, remembering how Camila had done the exact same thing earlier and it had taken her kissing the smaller girl to finally get her girlfriend to stop speaking. “I think that’s part of the reason why she does it though,” Lauren shared thoughtfully. “She’s so used to not being able to express herself that when she’s given the opportunity now that she can Camila just kind of runs with it.”

“So where is she?” Clara asked interestedly, smiling at Lauren’s musings.

“She’s lying on my bed naked,” Lauren said as she pointed over her shoulder with her thumb, plastering a large grin on her face in the hopes that her mom would think she was joking and dismiss the claim.

“Where is she really?” Clara asked assuming Lauren was being sarcastic, trusting her daughter implicitly.

“No seriously,” Lauren said, placing a hand on the door handle behind her as though to open it up, her heart pounding violently in her chest, anxious, “she’s sleeping in my bed as we speak,” she pressed on with the charade, silently hoping that she wasn’t being overly satirical. “Do you want me to prove it?” she asked, praying that her mom wouldn’t call her bluff.

“That won’t be necessary,” Clara laughed, waving the book in her hand indifferently, Lauren releasing the breath she’d been holding and her vision slowly returning to normal, the edges coming back in to focus with the restored oxygen flow to her brain. “I trust you,” she declared and Lauren felt guilty instantly at her mom’s absolute faith in her.

Clara paused for a minute and turned to gesture back down the stairs at Jasper who was bounding up the flight towards them both.

“I take it from his presence here that you’ve seen Camila though?” She asked and Lauren nodded.

“Yeah, she met me at school,” Lauren answered honestly bending down to pick up Jasper as he pawed at her legs enthusiastically. “We all arranged to meet at Jimmy’s for something to eat at seven so I dropped her back home to get ready.”

“So what’s Jasper doing here?” Clara asked puzzled. “Why didn’t she taken him home with her?”

“Um…” Lauren said struggling to come up with a plausible lie.

“Lauren,” Clara started her voice more serious. “I know that it’s going to be hard but Jasper is Camila’s dog and now that she’s back he needs to go and live with her properly. It’s not fair to keep carting him back and forth,” she stated, leaning forward to stroke the small puppy gently on the top of the head, “no matter how adorable he is.”

“I know,” Lauren responded, a sudden thought coming to her, “but Camz still has all her stuff to unpack and she didn’t want him getting under her feet so…I said I’d drop him off when I pick her up.”

“Ok,” Clara accepted, obviously pacified by Lauren’s reply. “Just make sure that you do alright?” she asked. “As much as I’ve loved having him around the house it’s time for him to get settled at Camila’s. This was only ever meant to be a temporary arrangement, remember?”

“Yeah I know,” Lauren answered as Jasper wriggled around in her arms energetically.

Jasper was moving around so much that she had to put him back down on the floor where the young canine almost immediately ran for her bedroom door and began to scratch at it, emitting small feeble barks at the obstruction, eager to get inside.

“Jasper,” Lauren scolded loudly, trying to pick the puppy up but failing, the dog squirming free to continue his unconvincing attack of the door.

“Have you got some of his treats in there?” Clara asked her interestedly, entertained by Jaspers zealous desire to get inside.

“No,” Lauren told her honestly, casting a look back down at the small Spaniel.

“Well he definitely wants to get to something in there,” Clara commented amused.

“Yeah Camz,” Lauren thought to herself as she silently weighed up her options. She could either let Jasper keep barking at the do
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Hi,” Lauren said, trailing off as she stepped forward to throw her arms around her mom in a quick hug, “What are you doing here? I thought you were out for dinner tonight?”“I am,” Clara informed her stepping back as Lauren released her hold on her mom. “I’d just forgotten the book I promised to lend Jennifer just so I thought I’d come and get it on the way through.”“Oh right,” Lauren responded, fighting the sudden urge she felt to look behind her at the bedroom door.“I saw Jasper downstairs and assumed that you were here with Camila,” Clara said, shifting the small paperback book in her hand to get a better grip of it. “She came by the house to pick him up earlier,” she explained, her eyes on Lauren, making her feel as though she were being interrogated despite their soft appearance and the unassuming tone of her mom’s voice. “She was rambling on about wanting to surprise you down at the school or something…” she went on, laughing to herself at the memory of her conversation with Camila earlier. “You know, for someone who’s had problems with her speech in the past she can sure talk a lot.” Clara noted amused.“You’re telling me,” Lauren agreed, remembering how Camila had done the exact same thing earlier and it had taken her kissing the smaller girl to finally get her girlfriend to stop speaking. “I think that’s part of the reason why she does it though,” Lauren shared thoughtfully. “She’s so used to not being able to express herself that when she’s given the opportunity now that she can Camila just kind of runs with it.”“So where is she?” Clara asked interestedly, smiling at Lauren’s musings.“She’s lying on my bed naked,” Lauren said as she pointed over her shoulder with her thumb, plastering a large grin on her face in the hopes that her mom would think she was joking and dismiss the claim.“Where is she really?” Clara asked assuming Lauren was being sarcastic, trusting her daughter implicitly.“No seriously,” Lauren said, placing a hand on the door handle behind her as though to open it up, her heart pounding violently in her chest, anxious, “she’s sleeping in my bed as we speak,” she pressed on with the charade, silently hoping that she wasn’t being overly satirical. “Do you want me to prove it?” she asked, praying that her mom wouldn’t call her bluff.“That won’t be necessary,” Clara laughed, waving the book in her hand indifferently, Lauren releasing the breath she’d been holding and her vision slowly returning to normal, the edges coming back in to focus with the restored oxygen flow to her brain. “I trust you,” she declared and Lauren felt guilty instantly at her mom’s absolute faith in her.Clara paused for a minute and turned to gesture back down the stairs at Jasper who was bounding up the flight towards them both.“I take it from his presence here that you’ve seen Camila though?” She asked and Lauren nodded.“Yeah, she met me at school,” Lauren answered honestly bending down to pick up Jasper as he pawed at her legs enthusiastically. “We all arranged to meet at Jimmy’s for something to eat at seven so I dropped her back home to get ready.”“So what’s Jasper doing here?” Clara asked puzzled. “Why didn’t she taken him home with her?”“Um…” Lauren said struggling to come up with a plausible lie.“Lauren,” Clara started her voice more serious. “I know that it’s going to be hard but Jasper is Camila’s dog and now that she’s back he needs to go and live with her properly. It’s not fair to keep carting him back and forth,” she stated, leaning forward to stroke the small puppy gently on the top of the head, “no matter how adorable he is.”“I know,” Lauren responded, a sudden thought coming to her, “but Camz still has all her stuff to unpack and she didn’t want him getting under her feet so…I said I’d drop him off when I pick her up.”“Ok,” Clara accepted, obviously pacified by Lauren’s reply. “Just make sure that you do alright?” she asked. “As much as I’ve loved having him around the house it’s time for him to get settled at Camila’s. This was only ever meant to be a temporary arrangement, remember?”“Yeah I know,” Lauren answered as Jasper wriggled around in her arms energetically.Jasper was moving around so much that she had to put him back down on the floor where the young canine almost immediately ran for her bedroom door and began to scratch at it, emitting small feeble barks at the obstruction, eager to get inside.“Jasper,” Lauren scolded loudly, trying to pick the puppy up but failing, the dog squirming free to continue his unconvincing attack of the door.“Have you got some of his treats in there?” Clara asked her interestedly, entertained by Jaspers zealous desire to get inside.“No,” Lauren told her honestly, casting a look back down at the small Spaniel.“Well he definitely wants to get to something in there,” Clara commented amused.“Yeah Camz,” Lauren thought to herself as she silently weighed up her options. She could either let Jasper keep barking at the do
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Hi, "Lauren nói, kéo ra khi cô bước về phía trước để ném tay quanh mẹ cô trong một cái ôm nhanh chóng," Anh đang làm gì ở đây? Tôi nghĩ bạn đã ra ngoài ăn tối đêm nay? "

" Tôi, "Clara thông báo cho cô lùi lại như Lauren phát hành giữ cô về mẹ cô. "Tôi chỉ muốn quên cuốn sách tôi hứa sẽ cho mượn Jennifer chỉ vì vậy tôi nghĩ rằng tôi muốn đến và nhận được nó trên đường đi qua."

"Ồ phải," Lauren trả lời, chống lại sự thôi thúc đột ngột cô cảm thấy nhìn đằng sau cô tại phòng ngủ cửa.

"tôi thấy Jasper ở tầng dưới và giả định rằng bạn đã ở đây với Camila," Clara cho biết, việc chuyển đổi các cuốn sách bìa mềm nhỏ trong tay mình để có được một va li tốt hơn của nó. "Cô đến bởi nhà để đón ông trước đó," cô giải thích, đôi mắt của cô trên Lauren, khiến cô cảm thấy như thể cô đang bị thẩm vấn dù xuất hiện mềm mại và giọng điệu khiêm tốn của giọng nói của mẹ cô. "Cô ấy nói huyên thuyên về về việc muốn làm bạn ngạc nhiên xuống tại trường hoặc một cái gì đó ..." bà nói tiếp, cười một mình khi nhớ lại cuộc trò chuyện của mình với Camila trước đó. "Bạn biết đấy, cho những ai đã có vấn đề với bài phát biểu của mình trong quá khứ, cô chắc chắn có thể nói chuyện rất nhiều." Clara lưu ý thích thú.

"Bạn đang nói với tôi," Lauren đồng ý, nhớ lại Camila đã làm chính xác những điều tương tự trước đó và nó đã lấy cô hôn cô gái nhỏ hơn để cuối cùng có được bạn gái của mình để ngừng nói. "Tôi nghĩ rằng đó là một phần lý do tại sao cô ấy làm nó mặc dù," Lauren chia sẻ suy nghĩ. "Cô ấy quá quen với việc không thể để thể hiện mình khi cô ấy có cơ hội bây giờ mà cô ấy có thể Camila chỉ là loại chạy với nó."

"Vì vậy, cô ấy đâu rồi?" Clara hỏi interestedly, mỉm cười với suy tưởng của Lauren.

"Cô ấy đang nằm trên giường tôi trần trụi ", Lauren nói khi cô chỉ qua vai cô với ngón tay cái của mình, trát một nụ cười lớn trên khuôn mặt của cô với hy vọng rằng mẹ cô ấy sẽ nghĩ rằng cô ấy đã nói đùa và bỏ yêu cầu bồi thường.

" cô ấy đâu thực sự? "Clara hỏi giả định Lauren đã được châm biếm, tin tưởng con gái mình mặc nhiên.

"Không nghiêm túc," Lauren nói, đặt một bàn tay lên tay nắm cửa phía sau cô như thể để mở nó lên, trái tim cô đập dữ dội trong lồng ngực, lo lắng, "cô ấy ngủ trên giường của tôi như chúng ta nói ", cô kiên trì với các trò chơi đố chữ, âm thầm hy vọng rằng cô ấy không bị quá trào phúng. "Bạn muốn tôi chứng minh điều đó?" Cô hỏi, cầu nguyện rằng mẹ cô sẽ không gọi vô tội vạ của mình.

"Điều đó sẽ không cần thiết", Clara cười, vẫy tay ​​chào những cuốn sách trong tay cô thờ ơ, Lauren phát hành hơi thở cô ' d được nắm giữ và tầm nhìn của cô dần dần trở lại bình thường, các cạnh sẽ trở lại trong tập trung với lưu lượng oxy phục hồi não. "Tôi tin tưởng bạn," cô tuyên bố và Lauren cảm thấy có lỗi ngay lập tức tại đức tin tuyệt đối của mẹ cô trong cô.

Clara dừng lại một phút và quay sang cử chỉ trở lại xuống cầu thang ở Jasper người đã bounding lên chuyến bay về phía họ cả.

"Tôi mang nó từ sự hiện diện của mình ở đây mà bạn đã nhìn thấy Camila không? "cô hỏi và Lauren gật đầu.

" Vâng, cô đã gặp tôi ở trường học, "Lauren trả lời thành thật cúi xuống nhặt lên Jasper khi pawed tại chân của mình nhiệt tình. "Tất cả chúng ta sắp xếp để gặp nhau tại của Jimmy cho một cái gì đó để ăn tại bảy vì vậy tôi bỏ cô trở về nhà để chuẩn bị sẵn sàng."

"Vì vậy, những gì là Jasper làm gì ở đây?" Clara hỏi bối rối. "Tại sao cô ấy lại không đưa anh ta về nhà với cô ấy?"

"Um ..." Lauren nói đấu tranh để đến với một lời nói dối chính đáng.

"Lauren," Clara bắt đầu giọng cô trầm trọng hơn. "Tôi biết rằng nó sẽ là khó, nhưng Jasper là chó Camila và bây giờ cô ấy lại ông cần phải đi và sống với cô ấy đúng. Thật không công bằng để giữ carting anh trở lại và ra, "cô nói, cúi xuống vuốt ve con chó nhỏ nhẹ nhàng trên đỉnh đầu," không có vấn đề như thế nào đáng yêu anh. "

" Tôi biết, "Lauren trả lời, một ý nghĩ bất ngờ đến với nàng, "nhưng Camz vẫn có tất cả công cụ của mình để giải nén và cô không muốn anh nhận được dưới chân cô như vậy ... tôi nói tôi muốn thả anh ta ra khi tôi đón cô ấy."

"Ok", Clara được chấp nhận, rõ ràng bình bằng trả lời của Lauren. "Chỉ cần chắc chắn rằng bạn làm được chứ?" Cô hỏi. "Như nhiều như tôi đã yêu anh ấy có xung quanh nhà đó là thời gian cho anh ta để có được giải quyết tại Camila của. Điều này đã được chỉ bao giờ có nghĩa là một sự sắp xếp tạm thời, nhớ không? "

" Vâng, tôi biết, "Lauren trả lời như Jasper luồn lách xung quanh trong vòng tay cô hăng hái.

Jasper đã được di chuyển xung quanh quá nhiều mà cô đã phải đưa anh ta trở lại xuống trên sàn nhà nơi nanh trẻ gần như ngay lập tức chạy cho cửa phòng ngủ của cô và bắt đầu đầu vào nó, phát ra tiếng sủa yếu ớt nhỏ tại sự tắc nghẽn, mong muốn nhận được bên trong.

"Jasper," Lauren mắng to, cố gắng để đón con chó con lên nhưng thất bại, con chó loay hoay miễn phí để tiếp tục tấn công không mấy thuyết phục của ông về cửa.

"các bạn có một số xử lý của mình trong đó?" Clara hỏi cô interestedly, giải trí Jaspers mong muốn nhiệt thành để vào bên trong.

"Không," Lauren nói với cô ấy một cách trung thực, đúc một cái nhìn trở lại xuống ở các Spaniel nhỏ.

"Vâng, ông chắc chắn muốn để có được một cái gì đó ở đây", Clara nhận xét ​​thích thú.

"Ừ Camz", Lauren nghĩ đến bản thân mình khi cô âm thầm nặng lên các lựa chọn của mình. Cô hoặc là có thể để cho Jasper giữ sủa tại làm
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: