Goodnight, Lo,” Camila whispered, rubbing her eyes and curling up in t dịch - Goodnight, Lo,” Camila whispered, rubbing her eyes and curling up in t Việt làm thế nào để nói

Goodnight, Lo,” Camila whispered, r

Goodnight, Lo,” Camila whispered, rubbing her eyes and curling up in the older girl’s side. As always, she snaked her hands up Lauren’s sleeves. It was just a natural part of their sleeping position now.

“Night, Camz,” Lauren yawned and gazed at Camila as she melted into her. The smaller girl was always the first to fall asleep. Not that Lauren minded. She always slept easier with Camila by her side.

But for some reason, tonight was different. Just as she would start to fall asleep, her body would jerk itself awake again. When this happened multiple times, Lauren groaned and rolled onto her back.

She gazed up at the ceiling, trying to will herself to fall asleep. Unfortunately, she was wide awake, and nothing she seemed to tell herself could help her fix this.

Sighing, Lauren carefully peeled herself from Camila’s sleeping figure and adjusted the blankets back over the smaller girl. She made sure to be quiet as she slipped out of the room and down to the guest bedroom.

Flipping on the lights in the art studio, Lauren plugged in her phone and turned on her painting playlist. Camila had helped her put it together one afternoon when the smaller girl decided they needed music for when Lauren painted.

‘Team’ by Lorde came on first, and Lauren hummed along softly as she gathered her paintbrushes together. She kept the lights dim, enjoying the blue moonlight that came in through the windows.

Just as she started thinking of things to paint, a small meow distracted her. She groaned, hurrying over to the door to make sure Wolf didn’t get in. But when she turned around, she realized the white cat had made himself at home atop the stool where Camila had previously sat. Rolling her eyes, she raised a finger in warning at him before returning to her easel.

In her nighttime delirium, Lauren absentmindedly dipped her brush into purple and swirled it around on the canvas. She wasn’t quite sure what she was doing, but it kept her occupied for quite a while. She got so lost in her painting that she didn’t even notice when the playlist ended.

What she did notice, though, was the clap of thunder that sent Wolf flying down the hallway. Furrowing her eyebrows, Lauren lifted her head and glanced out the window, where rain was pouring down relentlessly. A flash of lightning lit up the room for a split second.

Biting her lip, Lauren set her paintbrush down and made her way back down the hallway. She was surprised when she opened the door to the bedroom slightly and found Camila still fast asleep, with Wolf now curled up in her side.

Maybe she just hadn’t heard the thunder. Lauren knew how badly Camila hated storms. She remembered the days back at the apartment when Camila would practically hide at the sign of a storm.

Another large boom of thunder disproved her theory, though. Both Lauren and Wolf jumped when the house practically shook, but the smaller girl just shifted slightly in her sleep, hair sprawled across her pillow.

Lauren raised an eyebrow, unsure of how to feel about this. Glancing at Wolf one last time, she closed the door quietly and headed back down the hallway, flinching when another clap of thunder echoed throughout the house unexpectedly.

The green eyed girl put on music once more, turning it up louder to try and drown out the storm raging on outside. She turned back to her painting, trying to concentrate as best as she could, but failing. She was too bothered by the thoughts circling through her head.

What if Camila didn’t need her anymore?

Lauren thought it was crazy, at first. But as she pondered the subject even more, she found herself setting down her brush and leaning against the table for a moment, deep in thought.

What if Camila only was with her because she needed her? What happened when Camila was perfectly fine on her own? Would she realize that she didn’t need Lauren anymore?

Another clap of thunder sent Lauren stumbling backwards, nearly falling over. Being snapped out of her thoughts, she grabbed her paintbrush, turned her music up even louder, and forced herself to continue painting.

A few minutes later, Lauren found herself gripping the paintbrush so tightly that her knuckles were turning white. Just as she leaned into work on the smaller details, a loud crash behind her sent her reeling backwards.

“Oh my g-,” she breathed, cutting herself off when she saw the small girl standing in the doorway. Camila shook her head, quickly kneeling down to try and pick up the jar of paintbrushes she had knocked over.

“No, no, it’s fine,” Lauren shook her head, sliding down on her knees beside the girl and helping her gather up the brushes. “What are you doing up?” she asked, glancing up at the smaller girl.

“I-I woke up and it was storming, and you were gone, and then I came to try and find you and you were painting, and… and… I just like to watch you paint,” Camila let her words spill out of her mouth in one giant breath, causing her to gasp for air when she was done. Another clap of thunde
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Goodnight, Lo,” Camila whispered, rubbing her eyes and curling up in the older girl’s side. As always, she snaked her hands up Lauren’s sleeves. It was just a natural part of their sleeping position now.“Night, Camz,” Lauren yawned and gazed at Camila as she melted into her. The smaller girl was always the first to fall asleep. Not that Lauren minded. She always slept easier with Camila by her side.But for some reason, tonight was different. Just as she would start to fall asleep, her body would jerk itself awake again. When this happened multiple times, Lauren groaned and rolled onto her back.She gazed up at the ceiling, trying to will herself to fall asleep. Unfortunately, she was wide awake, and nothing she seemed to tell herself could help her fix this.Sighing, Lauren carefully peeled herself from Camila’s sleeping figure and adjusted the blankets back over the smaller girl. She made sure to be quiet as she slipped out of the room and down to the guest bedroom.Flipping on the lights in the art studio, Lauren plugged in her phone and turned on her painting playlist. Camila had helped her put it together one afternoon when the smaller girl decided they needed music for when Lauren painted.‘Team’ by Lorde came on first, and Lauren hummed along softly as she gathered her paintbrushes together. She kept the lights dim, enjoying the blue moonlight that came in through the windows.Just as she started thinking of things to paint, a small meow distracted her. She groaned, hurrying over to the door to make sure Wolf didn’t get in. But when she turned around, she realized the white cat had made himself at home atop the stool where Camila had previously sat. Rolling her eyes, she raised a finger in warning at him before returning to her easel.In her nighttime delirium, Lauren absentmindedly dipped her brush into purple and swirled it around on the canvas. She wasn’t quite sure what she was doing, but it kept her occupied for quite a while. She got so lost in her painting that she didn’t even notice when the playlist ended.What she did notice, though, was the clap of thunder that sent Wolf flying down the hallway. Furrowing her eyebrows, Lauren lifted her head and glanced out the window, where rain was pouring down relentlessly. A flash of lightning lit up the room for a split second.Biting her lip, Lauren set her paintbrush down and made her way back down the hallway. She was surprised when she opened the door to the bedroom slightly and found Camila still fast asleep, with Wolf now curled up in her side.Maybe she just hadn’t heard the thunder. Lauren knew how badly Camila hated storms. She remembered the days back at the apartment when Camila would practically hide at the sign of a storm.Another large boom of thunder disproved her theory, though. Both Lauren and Wolf jumped when the house practically shook, but the smaller girl just shifted slightly in her sleep, hair sprawled across her pillow.Lauren raised an eyebrow, unsure of how to feel about this. Glancing at Wolf one last time, she closed the door quietly and headed back down the hallway, flinching when another clap of thunder echoed throughout the house unexpectedly.The green eyed girl put on music once more, turning it up louder to try and drown out the storm raging on outside. She turned back to her painting, trying to concentrate as best as she could, but failing. She was too bothered by the thoughts circling through her head.What if Camila didn’t need her anymore?Lauren thought it was crazy, at first. But as she pondered the subject even more, she found herself setting down her brush and leaning against the table for a moment, deep in thought.What if Camila only was with her because she needed her? What happened when Camila was perfectly fine on her own? Would she realize that she didn’t need Lauren anymore?Another clap of thunder sent Lauren stumbling backwards, nearly falling over. Being snapped out of her thoughts, she grabbed her paintbrush, turned her music up even louder, and forced herself to continue painting.A few minutes later, Lauren found herself gripping the paintbrush so tightly that her knuckles were turning white. Just as she leaned into work on the smaller details, a loud crash behind her sent her reeling backwards.“Oh my g-,” she breathed, cutting herself off when she saw the small girl standing in the doorway. Camila shook her head, quickly kneeling down to try and pick up the jar of paintbrushes she had knocked over.“No, no, it’s fine,” Lauren shook her head, sliding down on her knees beside the girl and helping her gather up the brushes. “What are you doing up?” she asked, glancing up at the smaller girl.“I-I woke up and it was storming, and you were gone, and then I came to try and find you and you were painting, and… and… I just like to watch you paint,” Camila let her words spill out of her mouth in one giant breath, causing her to gasp for air when she was done. Another clap of thunde
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Goodnight, Lo ", Camila thì thầm, dụi mắt và cong lên ở bên cô gái lớn tuổi. Như mọi khi, cô trườn tay lên tay áo của Lauren. Đó chỉ là một phần tự nhiên của vị trí ngủ của họ bây giờ.

"Đêm, Camz," Lauren ngáp và nhìn chằm chằm vào Camila khi cô tan chảy vào cô. Cô gái nhỏ luôn là người đầu tiên rơi vào giấc ngủ. Không phải là Lauren phiền. Cô luôn luôn ngủ dễ dàng hơn với Camila bên cạnh cô ấy.

Nhưng đối với một số lý do, tối nay thì khác. Cũng như cô sẽ bắt đầu đi vào giấc ngủ, cơ thể cô sẽ giật mình tỉnh lại nữa. Khi điều này xảy ra nhiều lần, Lauren rên rỉ và lăn lên lưng cô.

Cô nhìn chằm chằm lên trần nhà, cố gắng sẽ tự rơi vào giấc ngủ. Thật không may, cô đã hoàn toàn tỉnh táo, và không có gì dường như cô nói với bản thân mình có thể giúp cô khắc phục điều này.

Thở dài, Lauren cẩn thận bóc vỏ mình từ con ngủ Camila và điều chỉnh chăn lại trong cô gái nhỏ. Cô chắc chắn phải giữ yên lặng khi cô trượt ra khỏi phòng và xuống đến khách phòng ngủ.

Flipping đèn trong studio nghệ thuật, Lauren cắm vào điện thoại và bật playlist bức tranh của mình. Camila đã giúp cô đặt nó cùng một buổi chiều khi cô gái nhỏ quyết định họ cần âm nhạc để khi Lauren sơn.

'Team' bởi Lorde đã vào đầu tiên, và Lauren ngân nga cùng nhẹ nhàng như cô thu thập được cọ vào nhau. Cô giữ ánh sáng mờ tối, thưởng thức ánh trăng màu xanh đi vào qua cửa sổ.

Ngay khi cô bắt đầu nghĩ về những thứ để vẽ, meo meo nhỏ bị phân tâm của cô. Cô rên rỉ, vội vã về phía cửa để đảm bảo Wolf đã không nhận được. Nhưng khi cô quay lại, cô nhận ra con mèo trắng đã làm cho mình ở nhà trên chiếc ghế đẩu nơi Camila đã ngồi trước đó. Đảo mắt, cô giơ một ngón tay trong cảnh báo với anh trước khi trở lại giá vẽ của mình.

Trong cơn mê sảng đêm cô, Lauren lơ đãng nhúng bàn chải của mình thành màu tím và xoáy xung quanh nó trên vải. Cô không khá chắc chắn những gì cô đã làm, nhưng nó vẫn giữ được mình bị chiếm đóng cho khá trong một. Cô đã để mất đi trong bức tranh của mình rằng cô thậm chí không nhận thấy khi các danh sách nhạc kết thúc.

Những gì cô ấy đã thông báo, mặc dù, là tiếng sấm rền đã gửi Wolf bay xuống hành lang. Nhíu mày, Lauren ngẩng đầu lên, nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi mưa đã đổ xuống không ngừng. Một tia chớp sáng lên phòng cho một phân chia thứ hai.

Cắn môi, Lauren thiết cọ của mình xuống và làm theo cách của mình xuống hành lang. Cô ngạc nhiên khi cô mở cửa vào phòng ngủ một chút và tìm thấy Camila vẫn ngủ say, với Wolf tại cuộn tròn ở bên cô ấy.

Có lẽ cô ấy chỉ không nghe thấy tiếng sấm. Lauren biết làm thế nào xấu Camila ghét bão. Cô nhớ lại những ngày trở lại tại căn hộ khi Camila sẽ thực tế ẩn khi có dấu hiệu của một cơn bão.

Một sự bùng nổ lớn của sấm sét bác bỏ lý thuyết của mình, mặc dù. Cả hai Lauren và Wolf nhảy khi ngôi nhà thực tế lắc, nhưng cô gái nhỏ hơn chỉ cần chuyển nhẹ trong giấc ngủ, tóc nằm dài trên gối.

Lauren nhướn mày, không chắc chắn làm thế nào để cảm thấy về việc này. Liếc nhìn Wolf một lần cuối cùng, cô đóng cửa nhẹ nhàng và đi xuống hành lang, flinching khi một tiếng sấm rền vang vọng khắp căn nhà bất ngờ.

Cô gái có đôi mắt màu xanh lá cây đặt vào âm nhạc một lần nữa, biến nó lên to hơn để thử và đánh chìm cơn bão hoành hành ở bên ngoài. Cô quay trở lại bức tranh của mình, cố gắng tập trung một cách tốt nhất có thể, nhưng thất bại. Cô đã quá bận tâm bởi những suy nghĩ quanh qua đầu cô.

Nếu Camila không cần cô nữa?

Lauren nghĩ đó là điên, lúc đầu tiên. Nhưng khi cô suy nghĩ về vấn đề này nhiều hơn, cô tìm thấy chính mình thiết lập xuống bàn chải của mình và dựa vào bảng cho một thời điểm, sâu trong suy nghĩ.

Nếu Camila chỉ là với cô ấy vì cô ấy cần cô ấy? Những gì đã xảy ra khi Camila là hoàn toàn tốt đẹp cho riêng mình? Cô ấy sẽ nhận ra rằng cô ấy không cần Lauren nữa?

Một tiếng sấm rền gửi Lauren vấp ngược, gần ngã. Đã thoát khỏi sự suy nghĩ của mình, cô nắm lấy cây cọ của mình, biến âm nhạc của cô lên lớn hơn nữa, và buộc mình phải tiếp tục vẽ.

Một vài phút sau, Lauren thấy mình nắm cọ chặt đến nỗi những đốt ngón tay của cô đã chuyển màu trắng. Ngay khi cô nghiêng người vào làm việc trên các chi tiết nhỏ hơn, một vụ tai nạn lớn phía sau cô gửi cho cô ấy quay cuồng ngược.

"Ôi g-," cô thở ra, cắt tự tắt khi cô nhìn thấy cô gái nhỏ đứng ở cửa. Camila lắc đầu, nhanh chóng quỳ xuống để thử và lấy lọ cọ vẽ cô đã bị lật đổ.

"Không, không, không sao đâu," Lauren lắc đầu, trượt xuống trên đầu gối của cô bên cạnh cô gái và giúp cô ấy nhặt những bút vẽ. "Anh đang làm gì vậy?" Cô hỏi, liếc nhìn cô gái nhỏ.

"II tỉnh dậy và nó đã làm mưa làm gió, và bạn đã mất đi, và sau đó tôi đã cố gắng và tìm thấy bạn và bạn đã vẽ, và ... và ... tôi chỉ thích xem bạn vẽ, "Camila để cho lời nói của cô tràn ra khỏi miệng cô trong một hơi thở khổng lồ, khiến cô thở hổn hển cho không khí khi cô đã được thực hiện. Một tiếng vỗ tay của thunde
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: