Lauren’s face dropped and she nodded slowly, feeling drained. Dinah si dịch - Lauren’s face dropped and she nodded slowly, feeling drained. Dinah si Việt làm thế nào để nói

Lauren’s face dropped and she nodde

Lauren’s face dropped and she nodded slowly, feeling drained. Dinah sighed.

“It’s getting late,” Normani said softly, checking her phone. “Let’s just… go to bed. If she calms down she’ll come back to your room.”

“What if she doesn’t?” Lauren looked up innocently.

“Then we’ll figure this out in the morning,” Normani glanced at her door. “I really don’t know what else to tell you.”

Lauren wasn’t sure what to feel. She just had to snap at Camila and screw everything up once more. She simply nodded and disappeared back into her bedroom before her roommates could see the tears fall.

Sleep didn’t come easy for Lauren. She tossed and turned practically all night, painfully aware of the empty space in the bed beside her.

After countless hours of staring at the ceiling, Lauren gave up on getting any sleep that night. With a heavy sigh, she pushed herself out of bed and trudged out into the hallway. She listened quietly as she passed Normani’s door, but she figured both girls had already fallen asleep.

Once she made it downstairs, Lauren grabbed a drink from the kitchen and fell back on the couch. The older girl furrowed her eyebrows when she attempted to turn the TV on, but was met with the same black screen instead of Netflix.

Her frustration was evident, now, and she frustratingly made her way over to the piece of furniture across the room to check if the television was plugged in. She squinted, moving the entertainment center slightly to see behind it. Something shifted and caught her attention.

Growing confused, Lauren reached forwards and grabbed the odd material. When she pulled it out from the crack in the furniture, she took a step back to observe her findings. She casually removed the tissue paper from around the rectangle and nearly gasped when she realized what she was holding.

Lauren quickly moved back over to the couch, not peeling her eyes off of the painting she held in her hands. Right away she had known it was by Camila. Camila had painted her.

Camila had painted her.

Lauren took a deep breath and studied the canvas. It was better than what she would have expected from Camila, but she could still tell it wasn’t the work of a professional artist. She didn’t realize how much attention to detail the smaller girl had. It was endearing. It was perfect.

Lauren had to set the canvas down to wipe the tears from her eyes. This is what she had been doing with Maia. God, Lauren had been such an idiot for suspecting anything.

She wasn’t sure how long she stared at the painting for. All she knew was that she only moved from her spot on the couch when she heard two pairs of footsteps behind her.

The second Lauren turned around, Camila stopped in her tracks. She hadn’t seen the older girl on the couch. As soon as their eyes locked, Lauren grabbed the painting and jumped to her feet.

“Camz…” Lauren hurried over to the smaller girl and held up the painting. Normani watched in confusion. “I’m sorry. I didn’t mean to snap at you. I should’ve asked… I-,” She was cut off when Camila quickly moved away and hid behind Normani.

“Camila,” Lauren held up the painting and shook her head. “I said I was sorry,” she met the smaller girl’s eyes pleadingly. Camila just moved further behind Normani. Lauren felt her heart breaking.

She met Normani’s eyes pleadingly, even though she was aware there was nothing her friend could do. With a sigh, Lauren let her shoulders drop.

“I’ll be upstairs if you need me,” she mumbled, leaving the painting on the couch and disappearing up the spiral staircase. Camila followed her with her eyes, waiting until she heard the bedroom door shut to move out from behind Normani and walk over to inspect the canvas on the couch.

Three days passed of complete silence between the two girls. No matter how many times Lauren would try to apologize to Camila, or even simply sit next to her, Camila would run to Normani or Ally. For some reason, she would avoid Dinah as well.

Part of Lauren was concerned that Camila’s avoidance wasn’t just because of her outburst. Camila seemed genuinely terrified whenever she was around Lauren. The thought made Lauren feel sick to her stomach.

It was now Tuesday morning, and Lauren had made a point to leave the house before anyone else woke up. She didn’t want to have to deal with the pain that came with seeing Camila go out of her way to stay away from her. She’d rather just disappear before they could notice she was gone.

She knew Camila wouldn’t want to come to class with her. Instead, she drove to school alone, blasting the radio to try and keep her mind off of things. The thing that scared her the most was the thought that maybe this was it for them. Maybe Camila had just decided that she was done.

She smiled sadly at Maia as she made her way over to the desk, knowing the other girl was wondering where Camila was. Lauren just avoiding talking to any of her classmates and pulled out her sketchbook. She didn’t feel like starting another painting. She had
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Khuôn mặt của Lauren đã bỏ và cô gật đầu từ từ, cảm giác thoát nước tốt. Dinah thở dài."Nó là nhận được trễ," Normani nói nhẹ nhàng, kiểm tra điện thoại của mình. "Hãy... đi ngủ. Nếu cô bình tĩnh cô sẽ trở lại phòng của mình.""Nếu cô ấy không?" Lauren nhìn lên innocently."Sau đó chúng tôi sẽ ra đây vào buổi sáng," Normani glanced tại cửa của cô. "Tôi thực sự không biết điều gì khác để nói với bạn."Lauren không chắc chắn những gì để cảm nhận. Cô ấy chỉ cần có để snap lúc Camila và vít tất cả mọi thứ lên một lần nữa. Cô đơn giản chỉ cần gật đầu và biến mất vào phòng ngủ của mình trước khi bạn cùng phòng của cô có thể nhìn thấy những giọt nước mắt rơi.Giấc ngủ không đến dễ dàng cho Lauren. Cô ném và biến thực tế tất cả các đêm, đau đớn nhận thức của không gian trống trong giường bên cạnh cô ấy.Sau vô số giờ nhìn trần nhà, Lauren đã lên trên nhận được bất cứ giấc ngủ đêm đó. Với một tiếng thở dài nặng nề, nó đẩy mình ra khỏi giường và trudged ra vào hành lang. Cô lặng lẽ nghe như cô qua cánh cửa của Normani, nhưng cô đã tìm cả hai cô gái đã đã giảm ngủ.Một khi cô ấy đã làm cho nó ở tầng dưới, Lauren vồ lấy một thức uống từ nhà bếp và rơi trở lại trên ghế. Các cô gái cũ nhăn lông mày của cô khi cô đã cố gắng để bật TV, nhưng đã gặp cùng một màn hình màu đen thay vì Netflix.Sự thất vọng của mình là điều hiển nhiên, bây giờ, và cô frustratingly thực hiện theo cách của mình trên mảnh đồ nội thất khắp phòng để kiểm tra nếu chương trình truyền hình được cắm vào. Cô squinted, di chuyển trung tâm giải trí một chút để xem đằng sau nó. Một cái gì đó chuyển và sự chú ý của mình.Growing confused, Lauren reached forwards and grabbed the odd material. When she pulled it out from the crack in the furniture, she took a step back to observe her findings. She casually removed the tissue paper from around the rectangle and nearly gasped when she realized what she was holding.Lauren quickly moved back over to the couch, not peeling her eyes off of the painting she held in her hands. Right away she had known it was by Camila. Camila had painted her.Camila had painted her.Lauren took a deep breath and studied the canvas. It was better than what she would have expected from Camila, but she could still tell it wasn’t the work of a professional artist. She didn’t realize how much attention to detail the smaller girl had. It was endearing. It was perfect.Lauren had to set the canvas down to wipe the tears from her eyes. This is what she had been doing with Maia. God, Lauren had been such an idiot for suspecting anything.She wasn’t sure how long she stared at the painting for. All she knew was that she only moved from her spot on the couch when she heard two pairs of footsteps behind her.The second Lauren turned around, Camila stopped in her tracks. She hadn’t seen the older girl on the couch. As soon as their eyes locked, Lauren grabbed the painting and jumped to her feet.“Camz…” Lauren hurried over to the smaller girl and held up the painting. Normani watched in confusion. “I’m sorry. I didn’t mean to snap at you. I should’ve asked… I-,” She was cut off when Camila quickly moved away and hid behind Normani.“Camila,” Lauren held up the painting and shook her head. “I said I was sorry,” she met the smaller girl’s eyes pleadingly. Camila just moved further behind Normani. Lauren felt her heart breaking.She met Normani’s eyes pleadingly, even though she was aware there was nothing her friend could do. With a sigh, Lauren let her shoulders drop.“I’ll be upstairs if you need me,” she mumbled, leaving the painting on the couch and disappearing up the spiral staircase. Camila followed her with her eyes, waiting until she heard the bedroom door shut to move out from behind Normani and walk over to inspect the canvas on the couch.Three days passed of complete silence between the two girls. No matter how many times Lauren would try to apologize to Camila, or even simply sit next to her, Camila would run to Normani or Ally. For some reason, she would avoid Dinah as well.Part of Lauren was concerned that Camila’s avoidance wasn’t just because of her outburst. Camila seemed genuinely terrified whenever she was around Lauren. The thought made Lauren feel sick to her stomach.It was now Tuesday morning, and Lauren had made a point to leave the house before anyone else woke up. She didn’t want to have to deal with the pain that came with seeing Camila go out of her way to stay away from her. She’d rather just disappear before they could notice she was gone.She knew Camila wouldn’t want to come to class with her. Instead, she drove to school alone, blasting the radio to try and keep her mind off of things. The thing that scared her the most was the thought that maybe this was it for them. Maybe Camila had just decided that she was done.She smiled sadly at Maia as she made her way over to the desk, knowing the other girl was wondering where Camila was. Lauren just avoiding talking to any of her classmates and pulled out her sketchbook. She didn’t feel like starting another painting. She had
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Mặt Lauren đã giảm và cô chậm rãi gật đầu, cảm giác thoát nước. Dinah thở dài.

"Muộn rồi," Normani nói nhẹ nhàng, kiểm tra điện thoại của cô. "Chúng ta hãy ... đi ngủ. Nếu cô ấy bình tĩnh lại, cô sẽ quay trở lại phòng của mình. "

" Cái gì? Nếu cô ấy không "Lauren nhìn lên ngây thơ.

" Sau đó chúng tôi sẽ con số này ra vào buổi sáng, "Normani liếc nhìn cửa nhà cô. "Tôi thực sự không biết những gì khác để nói với em."

Lauren đã không chắc chắn những gì để cảm thấy. Cô chỉ có chụp tại Camila và vít tất cả mọi thứ lên một lần nữa. Cô chỉ gật đầu và biến mất vào phòng ngủ của cô ấy trước khi bạn cùng phòng của cô có thể nhìn thấy những giọt nước mắt rơi.

Giấc ngủ không đến dễ dàng cho Lauren. Cô ném và quay thực tế tất cả ban đêm, đau đớn nhận thức của không gian trống trên giường bên cạnh cô.

Sau khi vô số giờ nhìn chằm chằm lên trần nhà, Lauren đã lên trên nhận được bất kỳ giấc ngủ đêm đó. Với một tiếng thở dài nặng nề, cô đẩy mình ra khỏi giường và lê bước ra hành lang. Cô lặng lẽ lắng nghe khi đi ngang cửa Normani, nhưng cô đã tìm cả hai cô gái đã chìm vào giấc ngủ.

Một khi cô đã làm cho nó ở tầng dưới, Lauren nắm lấy một thức uống từ nhà bếp và giảm trở lại trên chiếc ghế dài. Các cô gái lớn tuổi nhíu lông mày của cô khi cô đã cố gắng để bật TV, nhưng đã được đáp ứng với màn hình màu đen cùng thay vì Netflix.

Thất vọng của cô là điều hiển nhiên, bây giờ, và cô phiền nhường của cô sang mảnh đồ nội thất trên khắp các phòng để kiểm tra xem truyền hình đã được cắm vào. Cô nheo mắt, di chuyển các trung tâm vui chơi giải trí để xem đằng sau nó. Một cái gì đó chuyển và gây sự chú ý của cô.

Trồng nhầm lẫn, Lauren đạt phía trước và nắm lấy các vật liệu kỳ lạ. Khi cô kéo nó ra từ các vết nứt trong nội thất, cô lùi lại một bước để quan sát những phát hiện của mình. Cô tình cờ lấy khăn giấy từ xung quanh hình chữ nhật và gần như há hốc miệng khi cô nhận ra những gì cô đang cầm.

Lauren nhanh chóng di chuyển trở lại trên chiếc ghế dài, không bong tróc mắt khỏi những bức tranh cô nắm trong tay. Ngay lập tức cô đã biết đó là bởi Camila. Camila đã vẽ cô.

Camila đã vẽ cô.

Lauren hít một hơi thật sâu và nghiên cứu những tấm bạt. Nó là tốt hơn so với những gì cô đã có dự kiến từ Camila, nhưng cô vẫn có thể nói nó không phải là công việc của một nghệ sĩ chuyên nghiệp. Cô không nhận ra bao nhiêu sự chú ý đến chi tiết cô gái nhỏ đã có. Đó là đáng yêu. Đó là hoàn hảo.

Lauren đã phải đặt vải xuống để lau những giọt nước mắt từ đôi mắt cô. Đây là những gì cô đã làm với Maia. Thiên Chúa, Lauren đã như một thằng ngốc để nghi ngờ bất cứ điều gì.

Cô không chắc cô ấy nhìn chằm chằm vào bức tranh trong bao lâu. Tất cả các cô biết là cô chỉ di chuyển từ vị trí của mình trên chiếc ghế dài khi cô nghe thấy hai cặp dấu chân phía sau cô.

Các Lauren thứ hai quay lại, Camila khựng lại cô. Cô đã không nhìn thấy các cô gái lớn tuổi trên chiếc ghế dài. Ngay khi mắt của họ bị khóa, Lauren nắm lấy bức tranh và nhảy dựng lên.

"Camz ..." Lauren vội đến cô gái nhỏ hơn và tổ chức lên bức tranh. Normani nhìn bối rối. "Tôi xin lôi. Tôi không có ý chụp vào bạn. Tôi nên đã hỏi ... I-, "Cô ấy đã bị cắt đứt khi Camila nhanh chóng chuyển đi và trốn đằng sau Normani.

" Camila, "Lauren tổ chức lên bức tranh và lắc đầu. "Tôi nói tôi xin lỗi", cô bắt gặp ánh mắt cô gái nhỏ của tha. Camila chỉ cần di chuyển xa hơn đằng sau Normani. Lauren cảm thấy vỡ trái tim cô.

Cô bắt gặp ánh mắt của Normani tha, mặc dù cô đã nhận thức không có gì bạn bè của cô có thể làm. Với một tiếng thở dài, Lauren để cho vai thả.

"Sẽ tầng, nếu bạn cần tôi," cô thì thầm, để lại các bức tranh trên chiếc ghế dài và biến mất lên chiếc cầu thang xoắn ốc. Camila theo cô với đôi mắt của mình, chờ đợi cho đến khi cô nghe tiếng cửa phòng ngủ đóng cửa để di chuyển ra từ phía sau Normani và đi bộ qua để kiểm tra vải trên chiếc ghế dài.

Ba ngày trôi qua trong im lặng hoàn toàn giữa hai cô gái. Không có vấn đề bao nhiêu lần Lauren sẽ cố gắng xin lỗi Camila, hoặc thậm chí chỉ đơn giản là ngồi bên cạnh cô, Camila sẽ chạy đến Normani hoặc Ally. Đối với một số lý do, cô sẽ tránh Dinah là tốt.

Một phần của Lauren đã lo ngại rằng việc tránh Camila là không chỉ vì cơn giận của mình. Camila dường như thật sự sợ hãi bất cứ khi nào cô ấy là khoảng Lauren. Ý nghĩ đó làm Lauren cảm thấy khó chịu ở bụng cô.

Bây giờ đã sáng thứ Ba, và Lauren đã làm một điểm để rời khỏi nhà trước khi bất cứ ai khác tỉnh dậy. Cô không muốn phải đối phó với nỗi đau mà đến với nhìn thấy Camila đi ra khỏi con đường của mình để tránh xa cô. Cô chỉ muốn biến mất trước khi họ có thể nhận thấy cô đã biến mất.

Cô biết Camila sẽ không muốn đến lớp với cô ấy. Thay vào đó, cô lái xe đến trường một mình, nổ mìn các đài phát thanh để thử và giữ cho tâm trí của mình ra khỏi mọi thứ. Điều mà cô sợ nhất là sự suy nghĩ rằng có lẽ đây chính là nó cho họ. Có lẽ Camila vừa quyết định rằng cô đã được thực hiện.

Cô mỉm cười buồn bã tại Maia như cô đã tự mình đến bàn, biết các cô gái khác đã tự hỏi nơi Camila là. Lauren chỉ tránh nói chuyện với bất kỳ người bạn học của cô và lấy ra quyển phác thảo của mình. Cô không cảm thấy như bắt đầu một bức tranh khác. cô đã có
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: