Lee Hyun visited the dojo early today to train.But without knowing wha dịch - Lee Hyun visited the dojo early today to train.But without knowing wha Việt làm thế nào để nói

Lee Hyun visited the dojo early tod

Lee Hyun visited the dojo early today to train.
But without knowing what his brothers were planning, they brought him somewhere else.
“Let’s go!”
Dojo Instructor! In addition they were joined by a massive number of 70 practitioners with hardened faces, eyes, and overflowing courage.
“Brothers where are we going?”
Lee Hyun asked in a low voice.
Roi Lee replied in a grim voice.
“Going to the amusement park.”
“What are we going for? Are you going to fight?”
“We’re going to go on rides and play games. Even we have rest day sometimes, don’t you think? Go along with it.”
“Yes.”
Lee Hyun shook his head.
Even if they were going to the amusement park, the facial expressions of the people going did not fit with it. A heavy atmosphere was made as they passed by.
‘Do not fail.’
‘Happy birthday, birthday.’
It was too heavy of a responsibility to remain calm. They were carefully dressed in black suits, feeling vaguely uncomfortable and awkward.
The group rode on the subway. The dojo owned a vehicle for transportation, but they deliberately decided to use the subway.
‘People going to amusement parks use public transportation.’
None of the practitioners or instructors have been to an amusement park since they were kids. Consulting the internet, there was going to be a lot of traffic and other transportation would be recommended. With that in mind, they decided to board the subway.
“Hey, today are we going to your house to play some games?”
“Last night I was dancing at the club with a guy...and I held hands with him!”
There was a deep silence in the subway as the cars were filled with broad sturdy shouldered men in black suits.
“...”
The students from before and the all the men stopped talking. When there were many passengers on the subway there was bound to be a fierce battle over the seats. The struggle for more comfortable seats!
But some people stood quietly in place. Everyone didn’t know what was happening.
“Keuheum, it feels more comfortable to stand.”
“Yea, it’s better to exercise...”
40 to 50 men stood in place. Even the elderly seated nearby were getting worried.
“Huh? Why are they standing?”
“Yeah.”
Roi Lee and Ma Sang Bom did not sit down in any of the seats. Being accustomed to comfort made the body increasingly weak. It was necessary to work the body out everywhere. Therefore, it was normal for them to stand around in public transportation. The instructors and the practitioners stood alongside the ordinary people.
‘Are these guys mafia? The look in their eyes...’
‘It looks like their muscles are going to tear through their suits.’
‘I think they’re going to do something illegal.’
‘The police. I think it would be a good idea to call the police...’
When they arrived at a station, the subway doors opened.
“Huh, there’s empty seats?”
“That’s not very common. Maybe we’re lucky this time.”
The new passengers were delighted to see the empty seats, but then they saw the practitioners.
“....”
The passengers stood around quietly. They would not dare to sit down looking at the hard faces of the instructors and practitioners.
‘Why does it feel so bad to take a seat?’
‘I would rather sit down. Then I can be comfortable.’
More passengers were forced to be worried. However, the practitioners could not afford to care.
They needed to entertain Lee Hyun somehow!
They did wonder about the people standing for a bit, but they didn’t care so that was overlooked.
‘It must be some kind of fad to stand around in subways huh?’
‘Come to think of it, it’s good for their health.’
Nobody sat down in the subway until the group had reached their destination.
“Lee Hyun, over here!”
“This way!”
In front of the main entrance of the amusement park.
Hayan, Oh Dongman, Shin Hye Min, Lynn, and Choi Ji Hoon were waiting together.
“Hayan, what are you doing here?”
Lee Hyun asked weirdly. He noticed that there was something strange that he wasn't informed of.
Other than the abnormal behavior of the practitioners, Oh Dongman, and Jae Lynn, he did not expect to see Choi Ji Hoon.
Hayan opened her mouth and smiled.
“Oppa, It’s your birthday today!”
“Birthday?”
Lee Hyun began to calculate the date. It was indeed his birthday. Since he never celebrated his birthday, he had forgotten.
“Isn’t that why we’re here for your birthday?”
“Oppa has never gone to an amusement park before so...”
“I mean, amusement parks are exclusive to the wealthy...”
Jae Lynn, Oh Dongman, and Shin Hye Min were puzzled at Lee Hyun’s words.
‘When did amusement parks become reserved for the upper class?’
The instructors and the practitioners took it quite literally.
“In fact, you don't go to an amusement park unless you make a modest amount of money. It’s a big decision about whether or not to go.”
“A lone martial artist in an amusement park...”
“Isn’t it more than 5000 won a ride?”
The instructors spend a considerable amount of their money. For room and board in the dojo, they don’t make much money to spend. Therefore it was difficult for them to spend more than 10,000 to 20,000 won for something.
Lee Hyun sat down, since whenever he spent money on something, even going on rides, his heart broke a little.
“Keuheum! I prefer just relaxing at home.”
Hayan grabbed Lee Hyun’s arm and led him inside.
“I already have a free pass. This way you can play games and go on rides for free.”
Hayan already knew what to do with Lee Hyun. Since he disliked wasting time and money, with this he would not have an excuse not to go. The others followed after Lee Hyun in an instant.
Shin Hye Min asked them.
“What do you want to ride first?”
Jae Lynn didn’t waste any time.
“The Viking? Or the roller coasters?”
Roller coasters were high speed mechanisms that move along the rails in the air. It was the most popular rides.
Shin Hye Min was mentally tired from constantly being busy with the daily broadcast and secretly wanted to taste the thrill of the ride.
“Let’s go on the roller coaster first right?”
Ride the roller coaster first!
A considerable number of people visited the park in the earlier hours so thanks to this they can get their turn sooner.
Lee Hyun sat in the front with Jae Lynn, followed by Oh Dongman and Shin Hye Min, and Hayan and Choi Ji Hoon was paired together.
This was unavoidable because of the guy to girl ratio.
‘That’s great.’
Today was the first time that Ji Hoon had met Lee Hyun’s younger sister.
Not just hunting and exploring in Royal Road. It was different meeting her in reality.
In other words, he was attracted to her.
He had met with numerous women, but he had never felt emotions like this before.
‘Doing this and spending the rest of the day with her. Yeah, not bad.’
Ji Hoon had a bright smile.
Then he receive a light tap on his shoulder from Ma Sang Bom.
“Watch your back.”
“What?”
“Recognize who that is first...”
The horror hit Ji Hoon in the face.
“Hooo hoo hoo.”
At this Roi Lee smiled.
The practitioners did not try to get close to Hayan, since it risked their lives.
To them, Ji Hoon seemed pretty cool.
Then the roller coaster went up to the top and when it came down Oh Dongman, Shin Hye Min, Jae Lynn, Hayan, and Ji Hoon all began screaming.
“Kyaaaah!”
“Wheee!”
Lee Hyun and the practitioners were more blase about it.
‘It was really scary when I was sculpting Bingryong's head.’
Sculpting chunks of ice hundred of meters high and hanging on a single wire. The body hangs there, with the wind constantly interfering. Compared to that experience, sitting here could be thought of as medicine.
The instructors were also calm.
“The angle needs to be steeper...”
“If we fell from here, even in the worst situation we could be okay if you give up the legs.”
“We can reduce the falling speed by rotating the body a few times to diminish the force.”
“Can we jump off from here?”
Talking about such things was scary in its own way.
Thanks to that, a few people were screaming because of the bizarre roller coaster ride!
‘What on earth are you?’
The people in charge of the rides wondered.
On the Viking, the same thing happened.
Lee Hyun and the practitioners sat still doing nothing. Same as the first ride without any change.
‘Oh this isn’t worth my money! Since I’m not using money, I need to enjoy this.’
But Lee Hyun still looked angry.
Eventually they gave up on the longer rides.
“If he’s not scared of the rides then we have to go on something else.”
Jae Lynn said unfortunately.
It was a long way from Lee Hyun and the practitioners to enjoy the thrill and suspense of the amusement park.
Then Oh Dongman had an idea.
“Instead of going on the rides...what if we go to the zoo?”
Hayan’s eyes twinkled in expectation.
“The zoo?”
“Yes, this place is very big but so is the zoo. Wouldn’t it be more fun than sitting in a wheel as it spins?”
“Undoubtedly.”
So, changing their goals, the group decided to go to the zoo this time
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Lee Hyun visited the dojo early today to train.But without knowing what his brothers were planning, they brought him somewhere else.“Let’s go!”Dojo Instructor! In addition they were joined by a massive number of 70 practitioners with hardened faces, eyes, and overflowing courage.“Brothers where are we going?”Lee Hyun asked in a low voice.Roi Lee replied in a grim voice.“Going to the amusement park.”“What are we going for? Are you going to fight?”“We’re going to go on rides and play games. Even we have rest day sometimes, don’t you think? Go along with it.”“Yes.”Lee Hyun shook his head.Even if they were going to the amusement park, the facial expressions of the people going did not fit with it. A heavy atmosphere was made as they passed by.‘Do not fail.’‘Happy birthday, birthday.’It was too heavy of a responsibility to remain calm. They were carefully dressed in black suits, feeling vaguely uncomfortable and awkward.The group rode on the subway. The dojo owned a vehicle for transportation, but they deliberately decided to use the subway.‘People going to amusement parks use public transportation.’None of the practitioners or instructors have been to an amusement park since they were kids. Consulting the internet, there was going to be a lot of traffic and other transportation would be recommended. With that in mind, they decided to board the subway.“Hey, today are we going to your house to play some games?”“Last night I was dancing at the club with a guy...and I held hands with him!”There was a deep silence in the subway as the cars were filled with broad sturdy shouldered men in black suits.“...”The students from before and the all the men stopped talking. When there were many passengers on the subway there was bound to be a fierce battle over the seats. The struggle for more comfortable seats!But some people stood quietly in place. Everyone didn’t know what was happening.“Keuheum, it feels more comfortable to stand.”“Yea, it’s better to exercise...”40 to 50 men stood in place. Even the elderly seated nearby were getting worried.“Huh? Why are they standing?”“Yeah.”Roi Lee and Ma Sang Bom did not sit down in any of the seats. Being accustomed to comfort made the body increasingly weak. It was necessary to work the body out everywhere. Therefore, it was normal for them to stand around in public transportation. The instructors and the practitioners stood alongside the ordinary people.‘Are these guys mafia? The look in their eyes...’‘It looks like their muscles are going to tear through their suits.’‘I think they’re going to do something illegal.’‘The police. I think it would be a good idea to call the police...’When they arrived at a station, the subway doors opened.“Huh, there’s empty seats?”“That’s not very common. Maybe we’re lucky this time.”The new passengers were delighted to see the empty seats, but then they saw the practitioners.“....”The passengers stood around quietly. They would not dare to sit down looking at the hard faces of the instructors and practitioners.‘Why does it feel so bad to take a seat?’‘I would rather sit down. Then I can be comfortable.’More passengers were forced to be worried. However, the practitioners could not afford to care.They needed to entertain Lee Hyun somehow!They did wonder about the people standing for a bit, but they didn’t care so that was overlooked.‘It must be some kind of fad to stand around in subways huh?’‘Come to think of it, it’s good for their health.’Nobody sat down in the subway until the group had reached their destination.“Lee Hyun, over here!”“This way!”In front of the main entrance of the amusement park.Hayan, Oh Dongman, Shin Hye Min, Lynn, and Choi Ji Hoon were waiting together.“Hayan, what are you doing here?”Lee Hyun asked weirdly. He noticed that there was something strange that he wasn't informed of.Other than the abnormal behavior of the practitioners, Oh Dongman, and Jae Lynn, he did not expect to see Choi Ji Hoon.Hayan opened her mouth and smiled.“Oppa, It’s your birthday today!”“Birthday?”Lee Hyun began to calculate the date. It was indeed his birthday. Since he never celebrated his birthday, he had forgotten.“Isn’t that why we’re here for your birthday?”“Oppa has never gone to an amusement park before so...”“I mean, amusement parks are exclusive to the wealthy...”Jae Lynn, Oh Dongman, and Shin Hye Min were puzzled at Lee Hyun’s words.‘When did amusement parks become reserved for the upper class?’The instructors and the practitioners took it quite literally.“In fact, you don't go to an amusement park unless you make a modest amount of money. It’s a big decision about whether or not to go.”“A lone martial artist in an amusement park...”“Isn’t it more than 5000 won a ride?”The instructors spend a considerable amount of their money. For room and board in the dojo, they don’t make much money to spend. Therefore it was difficult for them to spend more than 10,000 to 20,000 won for something.Lee Hyun sat down, since whenever he spent money on something, even going on rides, his heart broke a little.“Keuheum! I prefer just relaxing at home.”Hayan grabbed Lee Hyun’s arm and led him inside.“I already have a free pass. This way you can play games and go on rides for free.”Hayan already knew what to do with Lee Hyun. Since he disliked wasting time and money, with this he would not have an excuse not to go. The others followed after Lee Hyun in an instant.Shin Hye Min asked them.“What do you want to ride first?”Jae Lynn didn’t waste any time.“The Viking? Or the roller coasters?”Roller coasters were high speed mechanisms that move along the rails in the air. It was the most popular rides.Shin Hye Min was mentally tired from constantly being busy with the daily broadcast and secretly wanted to taste the thrill of the ride.“Let’s go on the roller coaster first right?”Ride the roller coaster first!A considerable number of people visited the park in the earlier hours so thanks to this they can get their turn sooner.Lee Hyun sat in the front with Jae Lynn, followed by Oh Dongman and Shin Hye Min, and Hayan and Choi Ji Hoon was paired together.This was unavoidable because of the guy to girl ratio.‘That’s great.’Today was the first time that Ji Hoon had met Lee Hyun’s younger sister.Not just hunting and exploring in Royal Road. It was different meeting her in reality.In other words, he was attracted to her.He had met with numerous women, but he had never felt emotions like this before.‘Doing this and spending the rest of the day with her. Yeah, not bad.’Ji Hoon had a bright smile.Then he receive a light tap on his shoulder from Ma Sang Bom.“Watch your back.”“What?”“Recognize who that is first...”The horror hit Ji Hoon in the face.“Hooo hoo hoo.”At this Roi Lee smiled.The practitioners did not try to get close to Hayan, since it risked their lives.To them, Ji Hoon seemed pretty cool.Then the roller coaster went up to the top and when it came down Oh Dongman, Shin Hye Min, Jae Lynn, Hayan, and Ji Hoon all began screaming.“Kyaaaah!”
“Wheee!”
Lee Hyun and the practitioners were more blase about it.
‘It was really scary when I was sculpting Bingryong's head.’
Sculpting chunks of ice hundred of meters high and hanging on a single wire. The body hangs there, with the wind constantly interfering. Compared to that experience, sitting here could be thought of as medicine.
The instructors were also calm.
“The angle needs to be steeper...”
“If we fell from here, even in the worst situation we could be okay if you give up the legs.”
“We can reduce the falling speed by rotating the body a few times to diminish the force.”
“Can we jump off from here?”
Talking about such things was scary in its own way.
Thanks to that, a few people were screaming because of the bizarre roller coaster ride!
‘What on earth are you?’
The people in charge of the rides wondered.
On the Viking, the same thing happened.
Lee Hyun and the practitioners sat still doing nothing. Same as the first ride without any change.
‘Oh this isn’t worth my money! Since I’m not using money, I need to enjoy this.’
But Lee Hyun still looked angry.
Eventually they gave up on the longer rides.
“If he’s not scared of the rides then we have to go on something else.”
Jae Lynn said unfortunately.
It was a long way from Lee Hyun and the practitioners to enjoy the thrill and suspense of the amusement park.
Then Oh Dongman had an idea.
“Instead of going on the rides...what if we go to the zoo?”
Hayan’s eyes twinkled in expectation.
“The zoo?”
“Yes, this place is very big but so is the zoo. Wouldn’t it be more fun than sitting in a wheel as it spins?”
“Undoubtedly.”
So, changing their goals, the group decided to go to the zoo this time
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Lee Hyun đã đến thăm võ đường sớm hôm nay để đào tạo.
Nhưng mà không biết những gì anh em mình đã được lên kế hoạch, họ đã đưa ông ở một nơi khác.
"Chúng ta đi!"
Dojo Instructor! Ngoài ra chúng được nối bởi một số lượng lớn 70 học viên với khuôn mặt cứng, mắt và lòng dũng cảm tràn.
"Brothers chúng ta đi đâu?"
Lee Hyun hỏi bằng một giọng thấp.
Roi Lee trả lời bằng một giọng ảm đạm.
"Đi xem công viên giải trí. "
"Chúng ta đang đi để làm gì? Bạn sẽ chiến đấu? "
"Chúng ta sẽ đi về cưỡi ngựa và chơi trò chơi. Thậm chí chúng ta có ngày còn lại đôi khi, không bạn nghĩ? Đi cùng với nó. "
"Vâng."
Lee Hyun lắc đầu.
Ngay cả nếu họ đã đi đến công viên vui chơi giải trí, các biểu hiện trên khuôn mặt của người dân sẽ không phù hợp với nó. Một bầu không khí nặng đã được thực hiện khi họ đi ngang qua.
"Đừng thất bại. '
'Chúc mừng sinh nhật, sinh nhật. "
Đó là quá nặng của trách nhiệm phải giữ bình tĩnh. Họ mặc cẩn thận trong bộ quần áo màu đen, cảm giác mơ hồ khó chịu và bất tiện.
Nhóm này cưỡi trên tàu điện ngầm. Các võ đường thuộc sở hữu một chiếc xe vận chuyển, nhưng họ cố tình quyết định sử dụng tàu điện ngầm.
"Mọi người đi công viên giải trí sử dụng giao thông công cộng."
Không ai trong số các học viên hoặc giáo viên hướng dẫn đã đến công viên giải trí kể từ khi họ là những đứa trẻ. Tư vấn Internet, có đã có được rất nhiều lưu lượng truy cập và giao thông vận tải khác sẽ được đề nghị. Với ý nghĩ đó, họ quyết định để lên tàu điện ngầm.
"Hey, hôm nay chúng ta sẽ đi đến nhà bạn để chơi một số trò chơi?"
"Đêm qua tôi đã khiêu vũ tại câu lạc bộ với một chàng trai ... và tôi nắm tay với anh ta! "
Có một sự im lặng sâu trong tàu điện ngầm như những chiếc xe đã được lấp đầy với những người đàn ông mạnh mẽ vai rộng trong bộ quần áo màu đen.
"..."
Các sinh viên từ trước và tất cả những người đàn ông dừng lại nói chuyện. Khi có nhiều hành khách trên tàu điện ngầm có bị bắt buộc phải là một trận chiến khốc liệt trên ghế. Cuộc đấu tranh cho chỗ ngồi thoải mái hơn!
Nhưng một số người đứng lặng lẽ tại chỗ. Mọi người không biết những gì đang xảy ra.
"Keuheum, nó cảm thấy thoải mái hơn để đứng."
"Yea, nó tốt hơn để tập thể dục ..."
40-50 người đàn ông đứng tại chỗ. Ngay cả những người già ngồi gần đó đã nhận được lo lắng.
"Huh? Tại sao họ lại đứng? "
"Ừ."
Roi Lee và Ma Sang Bom đã không ngồi xuống ở bất kỳ chỗ ngồi. Được quen với việc thoải mái làm cơ thể ngày càng yếu. Nó là cần thiết để làm việc cơ thể ra ở khắp mọi nơi. Vì vậy, nó là bình thường đối với họ đứng xung quanh trong giao thông công cộng. Các giảng viên và các học viên đứng bên cạnh những người bình thường.
"Là những kẻ mafia? Cái nhìn trong mắt họ ... '
'Có vẻ như cơ bắp của họ sẽ xé qua bộ quần áo của họ.'
'Tôi nghĩ rằng chúng tôi sẽ làm một cái gì đó bất hợp pháp.'
'Cảnh sát. Tôi nghĩ rằng nó sẽ là một ý tưởng tốt để gọi cảnh sát ... "
Khi họ đến một nhà ga, các cánh cửa tàu điện ngầm mở ra.
"Huh, có chỗ trống?"
"Đó không phải là rất phổ biến. Có lẽ chúng tôi may mắn lần này. "
Các hành khách mới là vui mừng khi thấy các ghế trống, nhưng sau đó họ nhìn thấy các học viên.
"...."
Các hành khách đứng xung quanh lặng lẽ. Họ sẽ không dám ngồi xuống nhìn vào khuôn mặt cứng của các giảng viên và học viên.
"Tại sao nó lại cảm thấy xấu như vậy để ngồi được không? '
'Tôi thà ngồi xuống. Sau đó, tôi có thể cảm thấy thoải mái. "
Nhiều hành khách đã bị buộc phải lo lắng. Tuy nhiên, các học viên không thể đủ khả năng để chăm sóc.
Họ cần để giải trí Lee Hyun bằng cách nào đó!
Họ đã làm ngạc nhiên về những người đứng cho một chút, nhưng họ không quan tâm gì đó mà đã bị bỏ qua.
"Nó phải là một số loại mốt đứng xung quanh trong tàu điện ngầm huh? '
'Hãy đến với suy nghĩ của nó, rất tốt cho sức khỏe của họ. "
Không ai ngồi trong tàu điện ngầm cho đến khi nhóm đã đạt đến đích của họ.
"Lee Hyun, lại đây!"
"Bằng cách này!"
Phía trước lối vào chính của công viên giải trí.
Hayan, Oh dongman, Shin Hye Min, Lynn, và Choi Ji Hoon đã được chờ đợi nhau.
"Hayan, bạn đang làm gì ở đây?"
Lee Hyun hỏi thật là thú vị. Ông nhận thấy rằng có điều gì đó kỳ lạ mà ông đã không được thông báo.
Khác với các hành vi bất thường của các học viên, Oh dongman, và Jae Lynn, ông đã không mong đợi để xem Choi Ji Hoon.
Hayan mở miệng ra và mỉm cười.
"Oppa , Đó là ngày sinh nhật của bạn ngày hôm nay! "
"Sinh nhật?"
Lee Hyun bắt đầu tính toán ngày tháng. Quả thật là sinh nhật của mình. Kể từ khi ông không bao giờ tổ chức sinh nhật của mình, anh quên mất.
"Đó không phải là lý do tại sao chúng ta ở đây cho ngày sinh nhật của bạn?"
"Oppa đã bao giờ đi đến một công viên vui chơi giải trí trước khi như vậy ..."
"Ý tôi là, công viên giải trí được độc quyền những người giàu có ... "
Jae Lynn, Oh dongman, và Shin Hye Min đã bối rối trước những lời của Lee Hyun.
"Khi đã trở thành khu vui chơi dành cho tầng lớp thượng lưu?"
Các giảng viên và các học viên mất nó theo đúng nghĩa đen.
"Trong thực tế, bạn không đi đến một công viên vui chơi giải trí, trừ khi bạn thực hiện một số tiền khiêm tốn tiền. Đó là một quyết định lớn về việc có hay không đi. ​​"
"Một võ sĩ duy nhất trong một công viên vui chơi giải trí ..."
"Không phải là nó nhiều hơn 5000 giành được một chuyến đi?"
Những hướng dẫn chi tiêu một khoản tiền đáng kể của họ. Để phòng và hội đồng quản trị trong các võ đường, họ không kiếm được nhiều tiền để chi tiêu. Vì vậy nó là khó khăn cho họ chi hơn 10.000 đến 20.000 won cho một cái gì đó.
Lee Hyun ngồi xuống, vì bất cứ khi nào anh dành tiền vào một cái gì đó, thậm chí đi vào rides, trái tim anh đã phá vỡ một chút.
"Keuheum! Tôi thích chỉ thư giãn ở nhà. "
Hayan nắm lấy cánh tay của Lee Hyun và dẫn anh ta vào bên trong.
"Tôi đã có một pha chuyền bóng miễn phí. Bằng cách này bạn có thể chơi trò chơi và đi cưỡi miễn phí ".
Hayan đã biết phải làm gì với Lee Hyun. Vì anh không thích lãng phí thời gian và tiền bạc, với điều này anh sẽ không phải là một cái cớ để không đi. Những người khác đi theo sau Lee Hyun ngay lập tức.
Shin Hye Min hỏi họ.
"Điều gì làm bạn muốn đi xe đầu tiên?"
Jae Lynn đã không lãng phí bất cứ lúc nào.
"The Viking? Hoặc các tàu lượn? "
đế lót ly lăn là cơ chế tốc độ cao mà di chuyển dọc theo đường ray trong không khí. Đó là cưỡi phổ biến nhất.
Shin Hye Min bị tinh thần mệt mỏi liên tục bận rộn với các chương trình phát sóng hàng ngày và bí mật muốn nếm cảm giác hồi hộp của chuyến đi.
"Chúng ta hãy đi trên tàu lượn đầu tiên phải không?"
Đi xe tàu lượn đầu tiên!
A số lượng đáng kể người dân đã đến thăm công viên trong những giờ đầu để nhờ đó họ có thể nhận được lần lượt của họ sớm hơn.
Lee Hyun ngồi ở phía trước với Jae Lynn, tiếp theo Oh dongman và Shin Hye Min, và Hayan và Choi Ji Hoon đã được ghép nối với nhau .
Điều này là không thể tránh khỏi vì các chàng trai cô gái đến tỷ lệ.
"Đó là tuyệt vời."
Hôm nay là lần đầu tiên mà Ji Hoon đã gặp em gái của Lee Hyun.
Không chỉ săn bắn và khám phá tại Royal Road. Đó là cuộc họp khác nhau của mình trong thực tế.
Nói cách khác, ông đã thu hút cô.
Anh đã gặp nhiều phụ nữ, nhưng anh chưa bao giờ cảm thấy những cảm xúc như thế này trước đây.
'Làm điều này và dành phần còn lại của ngày với cô ấy. Vâng, không xấu. "
Ji Hoon đã có một nụ cười tươi sáng.
Sau đó, ông nhận được một vòi nước nhẹ trên vai anh từ Ma Sang Bom.
"Xem lại bạn."
"Cái gì?"
"Nhận ra người đó là lần đầu tiên ..."
Các hit kinh dị Ji Hoon vào mặt.
"Hooo hoo hoo."
Lúc này Roi Lee mỉm cười.
Các học viên đã không cố gắng để có được gần Hayan, vì nó đã liều mạng của họ.
Đối với họ, Ji Hoon có vẻ khá mát mẻ.
Sau đó, các tàu lượn đi lên lên hàng đầu và khi nó đi xuống Oh dongman, Shin Hye Min, Jae Lynn, Hayan, và Ji Hoon tất cả bắt đầu la hét.
"Kyaaaah!"
"Wheee!"
Lee Hyun và các học viên là hơn chán về nó.
"Đó là thực sự đáng sợ khi tôi đã được điêu khắc đầu Bingryong của. '
điêu khắc khối đá hàng trăm mét, cao và treo trên một sợi dây duy nhất. Cơ thể bị treo ở đó, với gió không ngừng can thiệp. So với kinh nghiệm đó, ngồi ở đây có thể được coi như một loại thuốc.
Các giảng viên cũng đã bình tĩnh.
"Các góc cần phải dốc hơn ..."
"Nếu chúng ta giảm từ đây, ngay cả trong tình huống xấu nhất, chúng tôi có thể được okay nếu bạn cung cấp cho lên hai chân. "
"Chúng ta có thể làm giảm tốc độ rơi xuống bằng cách xoay cơ thể một vài lần để giảm bớt lực lượng."
"Chúng ta có thể nhảy ra từ đây?"
Nói về những điều như vậy đã đáng sợ trong cách riêng của mình.
Nhờ đó, một ít người đã la hét vì trong những kỳ lạ đi xe roller coaster!
'gì trên trái đất là bạn? "
Người phụ trách của rides tự hỏi.
Trên Viking, điều tương tự đã xảy ra.
Lee Hyun và các học viên ngồi yên không làm gì. Tương tự như các chuyến đi đầu tiên mà không có bất kỳ sự thay đổi.
'Oh này là không đáng tiền của tôi! Kể từ khi tôi không sử dụng tiền, tôi cần để thưởng thức này. "
Nhưng Lee Hyun vẫn nhìn giận dữ.
Cuối cùng họ đã lên trên rides lâu hơn.
"Nếu ông ấy không sợ của rides sau đó chúng tôi phải đi vào cái gì khác."
Jae Lynn nói không may.
Đó là một chặng đường dài từ Lee Hyun và các học viên để tận hưởng cảm giác hồi hộp và hồi hộp của các công viên vui chơi giải trí.
Sau đó, Oh dongman đã có một ý tưởng.
"Thay vì đi trên rides ... những gì nếu chúng tôi đi đến sở thú ? "
đôi mắt lấp lánh của Hayan trong sự mong đợi.
"Các vườn thú?"
"Vâng, nơi này là rất lớn, nhưng như vậy là sở thú. Nó sẽ không thể vui hơn ngồi trong một bánh xe khi nó quay? "
"Chắc chắn."
Vì vậy, việc thay đổi mục tiêu của mình, cả nhóm quyết định đi đến sở thú lần này
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: