Một buổi sáng như bao buổi sáng khác, cậu nhóc lại ngồi ra phía vách n dịch - Một buổi sáng như bao buổi sáng khác, cậu nhóc lại ngồi ra phía vách n Việt làm thế nào để nói

Một buổi sáng như bao buổi sáng khá

Một buổi sáng như bao buổi sáng khác, cậu nhóc lại ngồi ra phía vách núi, ngắm nhìn mặt trời mọc đằng đông đang chiếu rọi lên đám rừng thông Na Uy bát ngát rào rạt trong gió và tiếng chim chóc. Cậu vẫn nghĩ về bố mẹ mình người mà cậu quá yêu dấu nhưng không bao giờ còn trở về nữa, họ đã mất trong một vụ rơi máy bay khi trên đường trở về thăm cậu con trai mình năm năm trước. Dường như mọi đêm cậu luôn mơ về họ, song chỉ làm thêm thương nhớ. Chỉ có điều đêm nay lại rất khác như thể cậu vừa mới được gặp lại bố mình trở về .
“ Con trai à, bố biết con rất nhớ gia đình, nhưng chúng ta không thể làm được gì ngoài việc dõi theo con từng bước. Hãy luôn sống tốt, con chính là tương lai của chúng ta, mai sau này sẽ còn nhiều đớn đau thử thách gian nan mà con sẽ phải gặp vượt qua đôi khi sẽ làm con rất đau đớn, khổ cực nhưng cũng không thiếu đi dược tình yêu, con sẽ có thêm bạn bè, người thân luôn sẵn sàng bảo vệ, che chở con. Luôn nhớ nhé, dù thực tại có thế nào, hãy luôn chấp nhận nó, và từ đó nhiều cánh cổng mới sẽ mở ra hơn. Hãy coi như đây là một nhiệm vụ cao cả, dù những ai con yêu thương nhất có phải chết thì vẫn không được từ bỏ. Đây không phải vì chúng ta mà vì thế giới, hảy bảo vệ nó bằng bất cứ giá nào khỏi sự tận diệt. hãy hứa với ta đi.
-Dạ. Con xin hứa
-Tốt lắm. Không chỉ vậy, sắp tới có một cô gái đến tìm con, giúp con biết mình là ai và khiến mình trở nên quan trọng hơn trong cuộc sống, hãy chăm sóc cô ấy. Việc này sẽ mớ đầu cho cả cuộc sống trược mắt con, chỉ là nó đang nấp sau những bức màn, cách duy nhất để biết được là vạch nó ra, con ạ
-Hãy luôn có niềm tin. Chúng ta biết là sẽ không thất vọng mà … chiến binh ánh sáng nhỏ của bố mẹ ! “
-Eric ! Lại dậy sớm nữa à? Hôm nào cũng vậy !
Ông bác của cậu cũng vừa dậy, khoác chiếc áo mỏng bên ngoài trên tay cầm cốc cà phê. Ông nhâm nhi một hồi rồi bảo :
-Lại giấc mơ về bố mẹ nữa à
-Vâng ạ! Chỉ là lần này thì như thật. Cháu cảm giác như được gặp lại vậy!
-Thôi thì dù sao, cháu cũng phải chuẩn bị sách vở đi, sắp đi học rồi đấy.
Eric vốn là một thiên tài từ nhỏ, không những vậy cậu còn giỏi võ, đối kháng, chiến thuật, sức khỏe tốt và điều đặc biệt hơn cả, cậu có siêu năng lực, không một ai biết kể cả ông bác, chỉ có mình Eric giữ kín chuyện này. Cứ vài tháng, nó lại xảy ra một lần, lần đầu tiên khi cậu tám tuổi, việc này đã bắt đầu. Trong lúc Eric đang ngủ say, trời rét, mặt hồ đóng băng nhưng mồ hôi cậu vã ra như tắm, bật dậy, Eric thấy tay mình như thiêu sống. Lòng bàn tay cậu phát sáng, cậu cố cắn răng, phi ra cửa sổ thật nhanh, Eric phải cho hẳn tay vào mặt băng khiến chúng tan chảy nhanh chóng dù dày tới chục cm, cậu nhóc cừ nghĩ tay mình bỏng thủng một lỗ rồi nhưng chúng vẩn lành lặn chỉ khác một điều: Tay cậu bị khắc lên một bí ẩn nào đó .Đôi khi Eric nghĩ bố mẹ gọi mình là chiến binh ánh sáng cũng có lí do.
Eric đã gặp bố rất nhiều lần nhưng thực chất cậu cũng không hiểu nhiều về bố mình. Bố cậu vốn là một quân nhân có chức vụ trong quân đội và là một đặc vụ liên bang chính phủ . Mẹ cậu làm giảng viên cho một trường đại học ở Mỹ, Hai người cưới nhau và sinh ra cậu. Nhưng vì công việc bận rộn nên cũng chẳng hay gặp nhau lắm. Tuy vậy nhưng vẫn thường xuyên gọi điện thăm hỏi nhau, biết cảm thông và luôn giữ tình cảm trong sáng. Eric từ trước đến nay đã rất nhiều lần hỏi ông bác về bố cậu nhưng chưa có khi nào được câu trả lời sắc đáng. Nhưng chắc rằng ông đang giữ một bí mật nào đó. Cậu và ông bác vốn rất thân thiết coi nhau như bạn tuy đôi khi cũng hay cãi cọ. Bác Eric là người chuyên chăm sóc và dạy học cậu, đúng hơn là giáo viên. ông là hiệu trưởng của một trường học nhỏ ngay gần nhà, kiêm phụ trách và giảng dạy .
Bác cậu nghĩ chính vì thế mà cậu học trội, thông minh nhất lớp. Mọi bài tập nâng cao đến tầm quốc tế cũng vượt qua được hết nên cậu luôn có cơ hội được đi du học . Nhưng cậu chưa bao giờ muốn đi xa đâu cả, bác cậu là người thân duy nhất mà cậu có, rồi một ngày nào đó ông sẽ cần cậu chăm sóc, nhưng cậu vẫn không thể quên được lời nói ấy trong giấc mơ, “ Dù những ai con yêu thương nhất có phải chết thì vẫn không được từ bỏ “. Khi trường học đã vang lên tiếng chuông bắt đầu giờ học , tất cả các học sinh ngồi vào chỗ, bác Eric bắt đầu điểm danh, mới có đầu giờ mà Eric chỉ muốn nằm oải ra bàn, lăn đi lăn lại chiếc bút , ông bác bắt đậu gọi to “Eric Enddawson”. Cậu kêu :Cóóó…,một cách rất trống trải. Điểm danh xong, giáo viên bắt đầu giới thiệu:”Hôm nay chúng ta có một học sinh mới. Nào! Em vào đi.” Đó là một cô gái tóc vàng dài, mắt xanh lá, sự xinh đẹp ngất hồn đã làm Eric bừng tỉnh, cậu cứ sáng mắt mà nhìn chằm vào cô ấy mà không thôi được.
-Chào các bạn! Tên tớ là Anna Christina,tớ đến từ Mỹ, rất vui được gặp mọi người.
Các học sinh xì xào: “Một du học sinh ư, ở Na Uy có gì hay ho mà cậu ấy đến chứ? Ở Mỹ thú vị hơn nhiều !”. Ông bác phân công cho cô bé ngồi ngay cạnh Eric khi thấy cậu có ánh mắt như thế. Eric hơi há mồm vì thấy quá ngạc nh
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Một buổi dự như bao buổi dự Micae, cậu nhóc lại ngồi ra phía vách núi, ngắm nhìn mặt gọi mọc đằng đông đang chiếu rọi lên đám rừng thông Na Uy bát ngát rào rạt trọng gió và tiếng chim chóc. Cậu vẫn nghĩ về cách mẹ mình người mà cậu quá yêu dấu nhưng không bao giờ còn trở về nữa, họ đã mất trong một vụ rơi máy bay khi trên đường trở về thăm cậu con trai mình năm năm trước. Entrances như mọi đêm cậu luôn mơ về họ, bài hát chỉ làm thêm thương nhớ. Chỉ có ban đêm nay lại rất Micae như Bulgaria cậu vừa mới được gặp lại cách mình trở về. "Con trai à, cách biết con rất nhớ gia đình, nhưng chúng ta không mùa làm được gì ngoài việc dõi theo con phần bước. Hãy luôn sống tốt, con chính là tương lai của chúng ta, mai sau này sẽ còn nhiều đớn đau thử thách gian nan mà con sẽ phải gặp vượt qua đôi khi sẽ làm con rất đau đớn, khổ cực nhưng cũng không thiếu đi dược tình yêu, con sẽ có thêm bạn bè, người thân luôn sẵn sàng bảo vệ , che chở con. Luôn nhớ nhé, dù thực tại có thế nào, hãy luôn chấp nhận nó, và từ đó nhiều cánh cổng mới sẽ mở ra hơn. Hãy coi như đây là một nhiệm vụ cao đoàn, các dù những ai con yêu thương nhất có phải chết thì vẫn không được từ bỏ. Đây không phải vì chúng ta mà vì thế giới, hảy bảo vệ nó bằng bất cứ giá nào khỏi sự tận diệt. Hãy hứa với ta đi. -DẠ. Con xin hứa -Tốt lắm. Không chỉ vậy, sắp tới có một cô gái đến tìm con, giúp con biết mình là ai và khiến mình trở nên quan trọng hơn trong cuộc sống, hãy chăm sóc cô ấy. Việc này sẽ mớ đầu cho đoàn cuộc sống trược mắt con, chỉ là nó đang nấp sau những bức màn, cách duy nhất tiếng biết được là vạch nó ra, con ạ -Hãy luôn có niềm tin. Chúng ta biết là sẽ không thất vọng mà... chiến binh ánh dự nhỏ của cách mẹ! “ -Eric! Lại dậy sớm nữa à? Hôm nào cũng vậy! Còn bác của cậu cũng vừa dậy, khoác chiếc áo mỏng bên ngoài trên tay cầm cốc cà phê. Còn nhâm nhi một hồi rồi bảo: -Lại mình mơ về cách mẹ nữa à -Vâng ạ! Chỉ là lần này thì như thật. Cháu cảm tháp như được gặp lại vậy! -Thôi thì dù sao, cháu cũng phải chuẩn bị sách vở đi, sắp đi học rồi đấy.Eric vốn là một thiên tài từ nhỏ, không những vậy cậu còn giỏi võ, đối kháng, chiến thuật, sức khỏe tốt và ban đặc biệt hơn đoàn, cậu có siêu năng lực, không một ai biết kể đoàn còn bác, chỉ có mình Eric giữ kín chuyện này. Cứ vài tháng, nó lại xảy ra một lần, lần đầu tiên khi cậu tám tuổi, việc này đã bắt đầu. Trong lúc Eric đang ngủ nói, gọi rét, mặt hồ Third băng nhưng mồ hôi cậu và ra như mẹ, bật dậy, Eric thấy tay mình như thiêu sống. Lòng bàn tay cậu phát dự, cậu cố cắn răng, phi ra cửa sổ thật nhanh, Eric phải cho hẳn tay vào mặt băng khiến chúng tan chảy nhanh chóng dù dày tới chục cm, cậu nhóc cừ nghĩ tay mình bỏng thủng một lỗ rồi nhưng chúng vẩn lành lặn chỉ Micae một ban: Tay cậu bị khắc lên một bí ẩn nào đó .đôi khi Eric nghĩ cách mẹ gọi mình là chiến binh ánh dự cũng có lí do.Eric đã gặp cách rất nhiều lần nhưng thực chất cậu cũng không hiểu nhiều về cách mình. Cách cậu vốn là một quân nhân có chức vụ trong quân huấn và là một đặc vụ liên bang chính phủ. Mẹ cậu làm giảng viên cho một trường đại học ở Mỹ, Hai người cưới nội và sinh ra cậu. Nhưng vì công việc bận rộn nên cũng chẳng hay gặp nội lắm. Tuy vậy nhưng vẫn thường xuyên gọi điện thăm hỏi nội, biết cảm thông và luôn giữ tình cảm trọng dự. Eric từ trước đến nay đã rất nhiều lần hỏi còn bác về cách cậu nhưng chưa có khi nào được câu trả hào sắc đáng. Nhưng chắc rằng còn đang giữ một bí mật nào đó. Cậu và còn bác vốn rất thân thiết coi nội như bạn tuy đôi khi cũng hay cãi cọ. Bác Eric là người chuyên chăm sóc và dạy học cậu, đúng hơn là giáo viên. còn là hiệu trưởng của một trường học nhỏ ngay gần nhà, kiêm phụ trách và giảng dạy.Bác cậu nghĩ chính vì thế mà cậu học trội, thông minh nhất lớp. Mọi hai tổ nâng cao đến tầm quốc tế cũng vượt qua được hết nên cậu luôn có cơ hội được đi du học. Nhưng cậu chưa bao giờ muốn đi xa đâu đoàn, bác cậu là người thân duy nhất mà cậu có, rồi một ngày nào đó còn sẽ cần cậu chăm sóc, nhưng cậu vẫn không mùa quên được hào đảm ấy trong mình mơ, "Dù những ai con yêu thương nhất có phải chết thì vẫn không được từ bỏ". Khi trường học đã vang lên tiếng chuông bắt đầu giờ học, tất đoàn các học sinh ngồi vào chỗ, bác Eric bắt đầu điểm danh, mới có đầu giờ mà Eric chỉ muốn nằm oải ra bàn, lăn đi lăn lại chiếc bút, còn bác bắt đậu gọi để "Eric Enddawson". Cậu kêu: Cóóó..., một cách rất nón trải. Điểm danh xong, giáo viên bắt đầu giới thiệu: "Hôm nay chúng ta có một học sinh mới. Nào! Em vào đi."Đó là một cô gái tóc vàng 戴思杰, mắt xanh lá, sự xinh đẹp ngất hồn đã làm Eric bừng tỉnh, cậu cứ dự mắt mà nhìn chằm vào cô ấy mà không thôi được.-Chào các bạn! Tên tớ là Anna Christina, tớ đến từ Mỹ, rất vui được gặp mọi người. Các học sinh xì xào: "Một du học sinh ư, ở Na Uy có gì hay ho mà cậu ấy đến chứ? Ở Mỹ thú vị hơn nhiều! ". Còn bác phân công cho cô bé ngồi ngay cạnh Eric khi thấy cậu có ánh mắt như thế. Eric tươi hả mồm vì thấy quá ngạc nh
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Một buổi sáng like bao buổi sáng khác, cậu nhóc lại ngồi ra Phía vách núi, ngắm nhìn mặt trời mọc đằng đông đang chiếu Roi lên đám rừng thông Na Uy bát ngát rào rát trong gió và tiếng chim chóc. Cậu retained nghĩ về bố mẹ mình người which cậu quá yêu dấu but never còn trở về nữa, they have mất in one vụ rơi máy bay on trên đường trở về thăm cậu con trai mình năm năm trước. Dương like mọi đêm cậu luôn mơ về them, bài hát chỉ làm thêm thương nhớ. Chỉ có điều đêm nay lại much khác like can cậu just been gặp lại bố mình trở về.
"Con trai à, bố biết con much nhớ gia đình, but we can not be làm been gì ngoài việc monitor theo con each bước. Hãy luôn sống tốt, con chính is the future of us, mai sau this will còn nhiều đôn đau thử thách gian nan but con would not seen beyond qua đôi on would làm con much đau đơn, khổ cực but are no thiếu đi dược tình yêu, con will add you bè, người thân luôn sẵn sàng bảo vệ, che cho con. Luôn nhớ nhé, though thực tại have thế nào, hãy luôn takes it, and from multiple cánh cổng mới would mở ra than. Hãy consider here is one nhiệm vụ cao cả, though those ai con yêu thương nhất có phải chết thì activities are not from bỏ. This is not because of us but vì thế giới, hay bảo vệ it bằng bất cứ giá nào from your sự tận diệt. hãy hứa with the ta đi.
-Dạ. Con xin hứa
-Tốt lắm. Can chỉ vậy, sắp to have a cô gái to tìm con, giúp con biết mình là ai and make mình trở be important than trong cuộc sống, hãy chăm sóc cô ấy. Việc this will mớ đầu cho cả cuộc sống trước mắt con, chỉ is it Loading sau những bức màn, cách duy nhất for not is it vạch ra, con ạ
-Hãy luôn may niềm tin. They ta biết is will thất vọng mà ... chiến binh ánh sáng nhỏ of bố mẹ! "
-Eric! Lại dậy sớm nữa à? Hôm nào cũng vậy!
Ông bác of cậu are vừa dậy, khoác chiếc áo mỏng bên ngoài trên tay cầm cốc cà phê. Ông nhâm nhi one hồi rồi bảo:
-Lại giấc mơ về bố mẹ nữa à
-Vâng ạ! Chỉ là lần này thì like thật. Cháu cảm giác as gặp lại vậy!
-Thôi Thì though sao, cháu are not chuẩn bị sách vở đi, sắp đi học rồi đấy.
Eric Cap is one thiên tài từ nhỏ, do not those vậy cậu còn giỏi võ, đối Khang, chiến thuật, sức khỏe tốt and the đặc biệt hơn cả, cậu may siêu năng lực, do not one ai biết Kể cả ông bác, only mình Eric stored kín chuyện this. Cứ few tháng, it lại xảy ra once, lần đầu tiên cậu on tám tuổi, việc have bắt đầu. Trọng Lực Eric đang ngủ nói, trời rét, mặt hồ đóng băng but mồ hôi cậu vã ra like tắm, bật dậy, Eric thấy tay ​​mình like thiêu sống. Lòng bàn tay cậu phát sáng, cậu cố cắn răng, phi ra cửa sổ thật nhanh, Eric non cho hẳn tay vào mặt băng make our tan chảy nhanh chóng though dày to chục cm, cậu nhóc cừ nghĩ tay mình bỏng thủng one lỗ rồi but they vẩn lành Lan Chi khác one:. Tay cậu bị khắc up one bí ẩn nào which .Đôi on Eric nghĩ bố mẹ gọi mình là chiến binh ánh sáng also lí làm
Eric have seen bố many times but thực chất cậu are không hiểu nhiều về bố mình. Bố cậu Cap is one quân nhân have chức vụ trong quân đội and is a đặc vụ liên nổ chính phủ. Mẹ cậu làm giảng viên cho one trường đại học ở Mỹ, Hải người cưới nhau and sinh ra cậu. But vì công việc bận ron be are chẳng hay gặp nhau lắm. Tuy vậy but anyway thường xuyên gọi điện thăm hỏi nhau, biết cảm thông and always keep the tình cảm trong sáng. Eric từ trước to nay have many lần hỏi ông bác về bố cậu but not have been khi nào câu trả lời sắc đáng. But chắc that ông đang keep the one bí mật nào which. Cậu and ông bác Cap much thân thiết coi nhau like you tuy đôi on cũng hay cãi cọ. Bác Eric is người chuyên chăm sóc and dạy học cậu, đúng hơn is giáo viên. ông is hiệu trưởng of an trường học nhỏ ngay Recent nhà, kiêm phụ trách and giảng dạy.
Bác cậu nghĩ chính vì thế mà cậu học trội, thông minh nhất lớp. Mọi bài tập nâng cao to tầm quốc tế are beyond qua been hết be cậu luôn may cơ hội been đi du học. But cậu chưa bao giờ you want đi xa đâu cả, bác cậu is người thân duy nhất which cậu có, rồi a date any which ông will need cậu chăm sóc, but cậu retained unable quên been lời nói ấy trong giấc mơ, "Dù those ai con yêu thương nhất có phải chết thì activities are not from bỏ ". When the field học was vang lên tiếng chuông bắt đầu giờ học, all học sinh ngồi vào chỗ, bác Eric bắt đầu điểm danh, mới may đầu giờ which Eric chỉ wants to be Oải ra bàn, lăn đi lăn lại chiếc bút, ông bác bắt đậu gọi để "Eric Enddawson". Cậu kêu: Cóóó ..., one way much trống trải. Điểm danh xong, giáo viên bắt đầu giới thiệu: "Hôm nay we have a học sinh mới. Nào! Em vào đi. "Đỗ is one cô gái tóc vàng dài, mắt xanh lá, sự xinh đẹp ngất hồn have làm Eric bừng tỉnh, cậu cứ sáng mắt which nhìn cham vào cô ấy but no thôi been.
-Chào Các bạn! Tên tớ is Anna Christina, tớ to từ Mỹ, rất vui been gặp mọi người.
Các học sinh xì xào: "Một du học sinh U, O Na Uy có gì hay ho which cậu ấy to chứ? Ở Mỹ thú vị than nhiều! ". Ông bác phân công cho cô bé ngồi ngay cạnh Eric on thấy cậu be ánh mắt like thế. Eric hơi há mồm vì thấy quá ngạc nh
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: