This article is about the holiday celebrated in China and Vietnam. Mid dịch - This article is about the holiday celebrated in China and Vietnam. Mid Việt làm thế nào để nói

This article is about the holiday c

This article is about the holiday celebrated in China and Vietnam. Mid-Autumn Festival is a term also used to describe Chuseok, a Korean holiday held on the same day.
The Mid-Autumn Festival is an official harvest festival celebrated by Chinese and Vietnamese peoples.[1][2] The festival is held on the 15th day of the eighth month in the Chinese calendar and Vietnamese calendar, during a full moon, which is in late September or early October in the Gregorian calendar, close to the autumnal equinox.[1]

The Government of the People's Republic of China listed the festival as an "intangible cultural heritage" in 2006 and a public holiday in 2008.[1] It is also a public holiday on Taiwan. Among the Vietnamese, it is considered the second-most important holiday tradition.

Contents [hide]
1 Alternative names
2 Meanings of the festival
3 Origins and development
3.1 Moon worship
4 Modern celebration
4.1 Lanterns
4.2 Mooncakes
4.3 Other foods and food displays
4.4 Courtship and matchmaking
4.5 Games and activities
5 Practices by region and cultures
5.1 Taiwan
5.2 Hong Kong and Macau
5.3 Ethnic minorities in China
5.4 Vietnam
5.5 Philippines
6 Dates
7 See also
8 References
9 External links
Alternative names[edit]
The Mid-Autumn Festival is also known by other names, such as:

Moon Festival, because of the celebration's association with the full moon on this night, as well as the traditions of moon worship and moon gazing.
Mooncake Festival, because of the popular tradition of eating mooncakes on this occasion.
Zhongqiu Festival, the official name in pinyin.
Lantern Festival, a term sometimes used in Singapore and Malaysia, which is not to be confused with the Lantern Festival in China that occurs on the 15th day of the first month of the Chinese calendar.
Reunion Festival, because in olden times, a woman in China would take the occasion to visit her parents before returning to celebrate with her husband and his parents.[3]
Children's Festival, in Vietnam, because of the emphasis on the celebration of children.[4]
Harvest Moon and Chinese Thanksgiving, terms used in the Chinese diasporic community to describe this as a harvest festival.[citation needed]
Meanings of the festival[edit]
The festival celebrates three fundamental concepts which are closely tied to one another:

Gathering, such as family and friends coming together, or harvesting crops
Thanksgiving, to give thanks for the harvest, or for harmonious unions
Praying (asking for conceptual or material satisfaction), such as for babies, a spouse, beauty, longevity, or for a good future
Traditions and myths surrounding the festival are formed around these three concepts,[5] although traditions have changed over time due to changes in technology, science, economy, culture, and religion.[5]

Origins and development[edit]
The Chinese have celebrated the harvest during the autumn full moon since the Shang Dynasty (c. 16th to 10th century BCE).[5] Morris Berkowitz, who studied the Hakka people during the 1960s, theorizes that the harvest celebration originally began with worshiping Mountain Gods after the harvest was completed.[6] The celebration as a festival only started to gain popularity during the early Tang Dynasty (618–907 CE).[1] One legend explains that Emperor Xuanzong of Tang started to hold formal celebrations in his palace after having explored the Moon-Palace.[5] The term mid-autumn (中秋) first appeared in Rites of Zhou, a written collection of rituals of the Western Zhou Dynasty (1046–771 BCE).[1]

Empress Dowager Cixi (late 19th century) enjoyed celebrating Mid-Autumn Festival so much that she would spend the period between the thirteenth and seventeenth day of the eighth month staging elaborate rituals.[7]

For the Vietnamese, in its most ancient form, the evening commemorated the dragon who brought rain for the crops.[2] Celebrants would observe the moon to divine the future of the people and harvests. Eventually the celebration came to symbolize a reverence for fertility, with prayers given for bountiful harvests, increase in livestock, and human babies. Over time, the prayers for children evolved into a celebration of children.[2] Confucian scholars continued the tradition of gazing at the moon, but to sip wine and improvise poetry and song.[2] By the early twentieth century in Hanoi, the festival had begun to assume its identity as a children's festival.[2]

Moon worship[edit]


Chang'e, the Moon Goddess of Immortality
An important part of the festival celebration is moon worship. The ancient Chinese believed in rejuvenation being associated with the moon and water, and connected this concept to the menses of women, calling it "monthly water".[3] The Zhuang people, for example, have an ancient fable saying the sun and moon are a couple and the stars are their children, and when the moon is pregnant, it becomes round, and then becomes crescent after giving birth to a child. These beliefs made it popular among women to worship and give offerings to the moon on this evening.[3] In some areas of China, there are still customs in which "men don't worship the moon and the women don't offer sacrifices to the kitchen gods."[3]

Offerings are also made to a more well-known lunar deity, Chang'e, known as the Moon Goddess of Immortality. The myths associated with Chang'e explain the origin of moon worship during this day. One version of the story is as follows, as described in Lihui Yang's Handbook of Chinese Mythology:[8]

In the ancient past, there was a hero named [Hou] Yi who was excellent at shooting. His wife was Chang'e. One year, the ten suns rose in the sky together, causing great disaster to people. Yi shot down nine of the suns and left only one to provide light. An immortal admired Yi and sent him the elixir of immortality. Yi did not want to leave Chang'e and be immortal without her, so he let Chang'e keep the elixir. But Feng Meng, one of his apprentices, knew this secret. So, on the fifteenth of August in the lunar calendar, when Yi went hunting, Feng Meng broke into Yi's house and forced Chang'e to give the elixir to him. Chang'e refused to do so. Instead, she swallowed it and flew into the sky. Since she loved her husband very much and hoped to live nearby, she chose the moon for her residence. When Yi came back and learned what had happened, he felt so sad that he displayed the fruits and cakes Chang'e liked in the yard and gave sacrifices to his wife. People soon learned about these activities, and since they also were sympathetic to Chang'e they participated in these sacrifices with Yi.

Yang describes another version of the tale which provides a different reason for Chang'e ascending to the moon:

After the hero Houyi shot down nine of the ten suns, he was pronounced king by the thankful people. However, he soon became a conceited and tyrannical ruler. In order to live long without death, he asked for the elixir from Xiwangmu. But his wife, Chang'e, stole it on the fifteenth of August because she did not want the cruel king to live long and hurt more people. She took the magic potion to prevent her husband from becoming immortal. Houyi was so angry when discovered that Chang'e took the elixir, he shot at his wife as she flew toward the moon, though he missed. Chang'e fled to the moon and became the spirit of the moon. Houyi died soon because he was overcome with great anger. Thereafter, people offer a sacrifice to Chang'e on every lunar fifteenth of August to commemorate Chang'e's action.

Modern celebration[edit]
The festival was a time to enjoy the successful reaping of rice and wheat with food offerings made in honor of the moon. Today, it is still an occasion for outdoor reunions among friends and relatives to eat mooncakes and watch the moon, a symbol of harmony and unity.[9] The festival is celebrated with many cultural or regional customs, among them:

Burning incense in reverence to deities including Chang'e.
Performance of dragon and lion dances, which is mainly practiced in southern China[1] and Vietnam.
Lanterns[edit]
For information on a different festival that also involve lanterns, see Lantern Festival

Mid-Autumn Festival lanterns in Chinatown, Singapore

Mid-Autumn Festival lanterns at a shop in Hong Kong
A notable part of celebrating the holiday is the carrying of brightly lit lanterns, lighting lanterns on towers, or floating sky lanterns.[1] One tradition involving lanterns, dēng mí (simplified Chinese: 灯谜; traditional Chinese: 燈謎), is to write riddles on lanterns and have other people try to guess the answers.[10]

It is difficult to discern the original purpose of lanterns in connection to the festival, but it is certain that lanterns were not used in conjunction with moon-worship prior to the Tang Dynasty.[5] Traditionally, the lantern has been used to symbolize fertility, and functioned mainly as a toy and decoration. But today the lantern has come to symbolize the festival itself.[5] In the old days, lanterns were made in the image of natural things, myths, and local cultures.[5] Over time, a greater variety of lanterns could be found as local cultures became influenced by their neighbors.[5]

As China gradually evolved from an agrarian society to a mixed agrarian-commercial one, traditions from other festivals began to be transmitted into the Mid-Autumn Festival, such as the putting of lanterns on rivers to guide the spirits of the drowned as practiced during the Ghost Festival, which is observed a month before.[5] Hong Kong fishermen during the Qing Dynasty, for example, would put up lanterns on their boats for the Ghost Festival and keep the lanterns up until Mid-Autumn Festival.[5]

In Vietnam, children participate in parades with lanterns of various forms and colors. Traditionally, lanterns signified the wish for the sun's light and warmth to return after winter.[11] In addition to carrying lanterns, the children also don masks. Elaborate masks were made of papier-mâché, though it is more common to f
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
This article is about the holiday celebrated in China and Vietnam. Mid-Autumn Festival is a term also used to describe Chuseok, a Korean holiday held on the same day.The Mid-Autumn Festival is an official harvest festival celebrated by Chinese and Vietnamese peoples.[1][2] The festival is held on the 15th day of the eighth month in the Chinese calendar and Vietnamese calendar, during a full moon, which is in late September or early October in the Gregorian calendar, close to the autumnal equinox.[1]The Government of the People's Republic of China listed the festival as an "intangible cultural heritage" in 2006 and a public holiday in 2008.[1] It is also a public holiday on Taiwan. Among the Vietnamese, it is considered the second-most important holiday tradition.Contents [hide] 1 Alternative names2 Meanings of the festival3 Origins and development3.1 Moon worship4 Modern celebration4.1 Lanterns4.2 Mooncakes4.3 Other foods and food displays4.4 Courtship and matchmaking4.5 Games and activities5 Practices by region and cultures5.1 Taiwan5.2 Hong Kong and Macau5.3 Ethnic minorities in China5.4 Vietnam5.5 Philippines6 Dates7 See also8 References9 External linksAlternative names[edit]The Mid-Autumn Festival is also known by other names, such as:Moon Festival, because of the celebration's association with the full moon on this night, as well as the traditions of moon worship and moon gazing.Mooncake Festival, because of the popular tradition of eating mooncakes on this occasion.Zhongqiu Festival, the official name in pinyin.Lantern Festival, a term sometimes used in Singapore and Malaysia, which is not to be confused with the Lantern Festival in China that occurs on the 15th day of the first month of the Chinese calendar.Reunion Festival, because in olden times, a woman in China would take the occasion to visit her parents before returning to celebrate with her husband and his parents.[3]Children's Festival, in Vietnam, because of the emphasis on the celebration of children.[4]Harvest Moon and Chinese Thanksgiving, terms used in the Chinese diasporic community to describe this as a harvest festival.[citation needed]Meanings of the festival[edit]The festival celebrates three fundamental concepts which are closely tied to one another:Gathering, such as family and friends coming together, or harvesting cropsThanksgiving, to give thanks for the harvest, or for harmonious unionsPraying (asking for conceptual or material satisfaction), such as for babies, a spouse, beauty, longevity, or for a good futureTraditions and myths surrounding the festival are formed around these three concepts,[5] although traditions have changed over time due to changes in technology, science, economy, culture, and religion.[5]Origins and development[edit]The Chinese have celebrated the harvest during the autumn full moon since the Shang Dynasty (c. 16th to 10th century BCE).[5] Morris Berkowitz, who studied the Hakka people during the 1960s, theorizes that the harvest celebration originally began with worshiping Mountain Gods after the harvest was completed.[6] The celebration as a festival only started to gain popularity during the early Tang Dynasty (618–907 CE).[1] One legend explains that Emperor Xuanzong of Tang started to hold formal celebrations in his palace after having explored the Moon-Palace.[5] The term mid-autumn (中秋) first appeared in Rites of Zhou, a written collection of rituals of the Western Zhou Dynasty (1046–771 BCE).[1]Empress Dowager Cixi (late 19th century) enjoyed celebrating Mid-Autumn Festival so much that she would spend the period between the thirteenth and seventeenth day of the eighth month staging elaborate rituals.[7]For the Vietnamese, in its most ancient form, the evening commemorated the dragon who brought rain for the crops.[2] Celebrants would observe the moon to divine the future of the people and harvests. Eventually the celebration came to symbolize a reverence for fertility, with prayers given for bountiful harvests, increase in livestock, and human babies. Over time, the prayers for children evolved into a celebration of children.[2] Confucian scholars continued the tradition of gazing at the moon, but to sip wine and improvise poetry and song.[2] By the early twentieth century in Hanoi, the festival had begun to assume its identity as a children's festival.[2]Moon worship[edit]Chang'e, the Moon Goddess of ImmortalityAn important part of the festival celebration is moon worship. The ancient Chinese believed in rejuvenation being associated with the moon and water, and connected this concept to the menses of women, calling it "monthly water".[3] The Zhuang people, for example, have an ancient fable saying the sun and moon are a couple and the stars are their children, and when the moon is pregnant, it becomes round, and then becomes crescent after giving birth to a child. These beliefs made it popular among women to worship and give offerings to the moon on this evening.[3] In some areas of China, there are still customs in which "men don't worship the moon and the women don't offer sacrifices to the kitchen gods."[3]Offerings are also made to a more well-known lunar deity, Chang'e, known as the Moon Goddess of Immortality. The myths associated with Chang'e explain the origin of moon worship during this day. One version of the story is as follows, as described in Lihui Yang's Handbook of Chinese Mythology:[8]In the ancient past, there was a hero named [Hou] Yi who was excellent at shooting. His wife was Chang'e. One year, the ten suns rose in the sky together, causing great disaster to people. Yi shot down nine of the suns and left only one to provide light. An immortal admired Yi and sent him the elixir of immortality. Yi did not want to leave Chang'e and be immortal without her, so he let Chang'e keep the elixir. But Feng Meng, one of his apprentices, knew this secret. So, on the fifteenth of August in the lunar calendar, when Yi went hunting, Feng Meng broke into Yi's house and forced Chang'e to give the elixir to him. Chang'e refused to do so. Instead, she swallowed it and flew into the sky. Since she loved her husband very much and hoped to live nearby, she chose the moon for her residence. When Yi came back and learned what had happened, he felt so sad that he displayed the fruits and cakes Chang'e liked in the yard and gave sacrifices to his wife. People soon learned about these activities, and since they also were sympathetic to Chang'e they participated in these sacrifices with Yi.Yang describes another version of the tale which provides a different reason for Chang'e ascending to the moon:After the hero Houyi shot down nine of the ten suns, he was pronounced king by the thankful people. However, he soon became a conceited and tyrannical ruler. In order to live long without death, he asked for the elixir from Xiwangmu. But his wife, Chang'e, stole it on the fifteenth of August because she did not want the cruel king to live long and hurt more people. She took the magic potion to prevent her husband from becoming immortal. Houyi was so angry when discovered that Chang'e took the elixir, he shot at his wife as she flew toward the moon, though he missed. Chang'e fled to the moon and became the spirit of the moon. Houyi died soon because he was overcome with great anger. Thereafter, people offer a sacrifice to Chang'e on every lunar fifteenth of August to commemorate Chang'e's action.
Modern celebration[edit]
The festival was a time to enjoy the successful reaping of rice and wheat with food offerings made in honor of the moon. Today, it is still an occasion for outdoor reunions among friends and relatives to eat mooncakes and watch the moon, a symbol of harmony and unity.[9] The festival is celebrated with many cultural or regional customs, among them:

Burning incense in reverence to deities including Chang'e.
Performance of dragon and lion dances, which is mainly practiced in southern China[1] and Vietnam.
Lanterns[edit]
For information on a different festival that also involve lanterns, see Lantern Festival

Mid-Autumn Festival lanterns in Chinatown, Singapore

Mid-Autumn Festival lanterns at a shop in Hong Kong
A notable part of celebrating the holiday is the carrying of brightly lit lanterns, lighting lanterns on towers, or floating sky lanterns.[1] One tradition involving lanterns, dēng mí (simplified Chinese: 灯谜; traditional Chinese: 燈謎), is to write riddles on lanterns and have other people try to guess the answers.[10]

It is difficult to discern the original purpose of lanterns in connection to the festival, but it is certain that lanterns were not used in conjunction with moon-worship prior to the Tang Dynasty.[5] Traditionally, the lantern has been used to symbolize fertility, and functioned mainly as a toy and decoration. But today the lantern has come to symbolize the festival itself.[5] In the old days, lanterns were made in the image of natural things, myths, and local cultures.[5] Over time, a greater variety of lanterns could be found as local cultures became influenced by their neighbors.[5]

As China gradually evolved from an agrarian society to a mixed agrarian-commercial one, traditions from other festivals began to be transmitted into the Mid-Autumn Festival, such as the putting of lanterns on rivers to guide the spirits of the drowned as practiced during the Ghost Festival, which is observed a month before.[5] Hong Kong fishermen during the Qing Dynasty, for example, would put up lanterns on their boats for the Ghost Festival and keep the lanterns up until Mid-Autumn Festival.[5]

In Vietnam, children participate in parades with lanterns of various forms and colors. Traditionally, lanterns signified the wish for the sun's light and warmth to return after winter.[11] In addition to carrying lanterns, the children also don masks. Elaborate masks were made of papier-mâché, though it is more common to f
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Bài này viết về các kỳ nghỉ tổ chức tại Trung Quốc và Việt Nam. Lễ hội Trung thu là một thuật ngữ cũng được sử dụng để mô tả Chuseok, một ngày lễ của Hàn Quốc được tổ chức trong cùng một ngày.
Lễ hội Trung thu là một lễ hội thu hoạch chính thức được cử hành bởi người dân Trung Quốc và Việt Nam. [1] [2] Lễ hội được tổ chức vào ngày 15 của tháng thứ tám trong lịch Trung Quốc và lịch Việt Nam, trong một đêm trăng tròn, đó là vào cuối tháng Chín hoặc đầu tháng Mười trong lịch Gregorian, gần với Thu phân. [1] Chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa liệt kê các lễ hội như là một "di sản phi vật thể văn hóa" năm 2006 và ngày nghỉ lễ trong năm 2008. [1] Nó cũng là một ngày nghỉ lễ vào Đài Loan. Trong số những người Việt Nam, nó được coi là truyền thống lễ thứ hai quan trọng nhất. Mục lục [ẩn] 1 tên Alternative 2 Ý nghĩa của lễ hội 3 Nguồn gốc và phát triển 3.1 trăng thờ 4 Modern lễ 4.1 Đèn lồng 4,2 bánh trung thu 4.3 các loại thực phẩm khác và hiển thị thực phẩm 4.4 án Thiết kế và mai mối 4.5 Trò chơi và các hoạt động 5 Thực hành theo vùng và nền văn hóa 5.1 Đài Loan 5.2 Hồng Kông và Macau 5.3 tộc thiểu số ở Trung Quốc 5.4 Việt Nam 5.5 Philippines 6 Ngày 7 Xem thêm 8 Tham khảo 9 Liên kết ngoài tên thay thế [sửa] Lễ hội Trung thu cũng là biết bằng tên khác, chẳng hạn như: Tết, vì hiệp hội của lễ kỷ niệm với trăng tròn vào đêm này, cũng như những truyền thống thờ cúng trăng và mặt trăng nhìn. Mooncake Festival, vì truyền thống phổ biến của việc ăn bánh trung thu vào dịp này. Zhongqiu Festival, tên chính thức trong bính âm. Lantern Festival, một thuật ngữ đôi khi được sử dụng ở Singapore và Malaysia, đó là không nên nhầm lẫn với các lễ hội đèn lồng ở Trung Quốc xảy ra vào ngày 15 của tháng đầu tiên của lịch Trung Quốc. Reunion hoan , bởi vì trong thời xa xưa, một người phụ nữ ở Trung Quốc sẽ có dịp đến thăm bố mẹ trước khi trở về ăn mừng với chồng và cha mẹ của mình. [3] Lễ hội trẻ em, ở Việt Nam, vì sự nhấn mạnh vào việc cử hành trẻ em. [4 ] Harvest Moon và Trung Quốc Tạ Ơn, thuật ngữ sử dụng trong cộng đồng tha hương Trung Quốc để mô tả điều này như là một lễ hội thu hoạch [cần dẫn nguồn]. Ý nghĩa của lễ hội [sửa] Lễ hội kỷ niệm ba khái niệm cơ bản được gắn kết chặt chẽ với nhau: Thu thập, chẳng hạn như gia đình và bạn bè đến với nhau, hoặc thu hoạch cây trồng Tạ ơn, tạ ơn cho thu hoạch, hoặc cho các công đoàn hài hòa Cầu nguyện (hỏi cho sự hài lòng của khái niệm hoặc vật liệu), chẳng hạn như đối với trẻ sơ sinh, vợ, chồng, vẻ đẹp, tuổi thọ, hoặc cho một tương lai tốt đẹp truyền thống và huyền thoại xung quanh các lễ hội được hình thành xung quanh ba khái niệm, [5] mặc dù truyền thống đã thay đổi theo thời gian do sự thay đổi trong công nghệ, khoa học, kinh tế, văn hóa và tôn giáo. [5] Nguồn gốc và phát triển [sửa] Người Trung Quốc đã tổ chức thu hoạch trong mùa thu trăng tròn kể từ triều đại nhà Thương (c. 16 đến BCE thế kỷ 10). [5] Morris Berkowitz, người đã nghiên cứu những người Hakka trong những năm 1960, đưa ra giả thuyết rằng việc cử hành thu hoạch ban đầu được bắt đầu với thờ Mountain Gods sau khi thu hoạch được hoàn thành. [6] Các nghi lễ là một lễ hội mới chỉ bắt đầu được phổ biến trong triều đại Tang sớm (618-907 CE). [1] Một truyền thuyết giải thích rằng Đường Huyền Tông bắt đầu tổ chức lễ kỷ niệm chính thức trong cung điện của mình sau khi đã khám phá Mặt trăng-Palace. [5] Thuật ngữ trung thu (中秋) đầu tiên xuất hiện trong Nghi thức của Zhou, một bộ sưu tập bằng văn bản của nghi lễ của triều Tây Chu (1046-771 TCN) [1]. Từ Hi Thái Hậu (cuối thế kỷ thứ 19) thích ăn mừng Lễ hội Trung thu rất nhiều mà cô sẽ dành khoảng thời gian giữa ngày thứ mười ba và mười bảy tháng tám dàn nghi lễ phức tạp. [7] Đối với người Việt, trong hình thức cổ xưa nhất của nó, buổi tối kỷ rồng đã gây mưa cho các loại cây trồng. [2] cử hành sẽ quan sát mặt trăng để thần thánh tương lai của người dân và thu hoạch. Cuối cùng việc cử đến để tượng trưng cho một sự tôn kính đối với khả năng sinh sản, với những lời cầu nguyện đưa ra cho vụ mùa bội thu, tăng chăn nuôi, và trẻ sơ sinh của con người. Qua thời gian, những lời cầu nguyện cho trẻ em phát triển thành một kỷ niệm của trẻ em. [2] Nho tiếp tục truyền thống của nhìn chằm chằm vào mặt trăng, nhưng để nhâm nhi rượu vang và ứng biến thơ và bài ​​hát. [2] Vào những năm đầu thế kỷ XX tại Hà Nội, lễ hội đã bắt đầu để giả danh tính của nó như là lễ hội dành cho trẻ em. [2] Mặt trăng thờ [sửa] Hằng Nga, Moon Goddess of Immortality Một phần quan trọng của việc cử hành lễ hội là việc thờ cúng trăng. Người Trung Quốc xưa tin trong trẻ hóa đang được liên kết với các mặt trăng và nước, và kết nối khái niệm này để chu kì kinh nguyệt của phụ nữ, gọi đó là "nước hàng tháng". [3] Những người Zhuang, ví dụ, có một truyền thuyết cổ xưa nói rằng mặt trời và mặt trăng là một cặp vợ chồng và các ngôi sao là con cái của họ, và khi mặt trăng là có thai, nó sẽ trở thành vòng, và sau đó trở thành hình lưỡi liềm sau khi sinh một đứa trẻ. Những niềm tin đã làm cho nó phổ biến ở phụ nữ để tôn thờ và cúng dường lên mặt trăng vào buổi tối này. [3] Trong một số khu vực của Trung Quốc, vẫn còn hải quan trong đó "người đàn ông không tôn thờ mặt trăng và những người phụ nữ không dâng với các vị thần bếp. "[3] Offerings cũng được thực hiện cho một vị thần âm lịch nổi tiếng hơn, Hằng Nga, được gọi là mặt trăng Goddess of Immortality. Các huyền thoại gắn liền với Hằng Nga giải thích nguồn gốc của tôn thờ mặt trăng vào ngày này. Một phiên bản của câu chuyện là như sau, như được mô tả trong Sổ tay Lihui Yang của Trung Quốc Mythology: [8] Trong quá khứ xa xưa, có một anh hùng có tên là [Hou] Yi người là tuyệt vời tại chụp. Vợ ông là Hằng Nga. Một năm, mười mặt trời đã tăng trên bầu trời với nhau, gây ra thảm họa lớn cho người ta. Yi bắn hạ chín mặt trời và chỉ có một trái để cung cấp ánh sáng. Một bất tử ngưỡng mộ Yi và gửi cho ông ta thuốc trường sinh bất tử. Yi không muốn để lại Hằng Nga và là bất tử mà không có cô, vì vậy ông đã để cho Hằng Nga giữ elixir. Nhưng Feng Meng, một trong những học trò của ông, biết bí mật này. Vì vậy, vào rằm tháng tám âm lịch, khi Yi đi săn, Feng Meng đã đột nhập vào nhà Yi và buộc Hằng Nga để cung cấp cho các elixir với anh. Hằng Nga từ chối làm như vậy. Thay vào đó, cô nuốt nó và bay vào bầu trời. Kể từ khi cô yêu chồng rất nhiều và hy vọng để sống gần đó, cô đã chọn mặt trăng cho cư trú. Khi Yi đã trở lại và học được những gì đã xảy ra, anh cảm thấy rất buồn mà ông đã thể hiện các loại trái cây và bánh Hằng Nga thích trong sân và đã hy sinh cho vợ. Mọi người nhanh chóng biết được về các hoạt động này, và vì họ cũng có cảm tình với Hằng Nga họ tham gia vào những hy sinh với Yi. Yang mô tả một phiên bản khác của câu chuyện đó cung cấp một lý do khác nhau cho Hằng Nga tăng dần đến mặt trăng: Sau khi người anh hùng Hậu Nghệ bắn hạ chín trong mười mặt trời, ông đã được phát âm là vua của những người biết ơn. Tuy nhiên, ông đã sớm trở thành một vị vua kiêu ngạo và độc tài. Để có thể sống lâu mà không chết, anh xin thuốc trường từ Xiwangmu. Nhưng vợ anh, Hằng Nga, đã đánh cắp nó vào rằm tháng Tám vì cô không muốn vua tàn nhẫn để sống lâu và làm tổn thương nhiều người. Cô đã lấy lọ thuốc kỳ diệu để ngăn chặn chồng cô trở nên bất tử. Hậu Nghệ đã rất tức giận khi phát hiện ra rằng Hằng Nga đã lấy elixir, ông bắn vào vợ mình khi cô bay về phía mặt trăng, mặc dù ông đã bỏ lỡ. Hằng Nga trốn đến mặt trăng và trở thành tinh thần của mặt trăng. Hậu Nghệ đã chết sớm vì ông đã được khắc phục với sự giận dữ tuyệt vời. Sau đó, người dâng của lễ cho Hằng Nga trên mỗi rằm tháng tám âm lịch để tưởng nhớ hành động của Hằng Nga. Lễ kỷ niệm hiện đại [sửa] Lễ hội là một thời gian để tận hưởng những thành công hái gạo và lúa mì với các dịch vụ thực phẩm làm vinh danh mặt trăng. Hôm nay, nó vẫn còn là một dịp để đoàn tụ ngoài trời với bạn bè và người thân để ăn bánh trung thu và ngắm trăng, một biểu tượng của sự hòa hợp và thống nhất [9] Các lễ hội được tổ chức với nhiều phong tục văn hóa trong khu vực, trong đó:. Đốt trầm hương trong sự tôn kính các vị thần trong đó có Hằng Nga. Hiệu suất của rồng và sư tử múa, mà chủ yếu là thực hành ở miền Nam [1] Trung Quốc và Việt Nam. Đèn lồng [sửa] Đối với thông tin về một lễ hội khác nhau mà cũng liên quan đến những chiếc đèn lồng, xem Lễ hội đèn lồng Trung Thu Lễ hội đèn lồng ở Chinatown, Singapore Trung Thu Lễ hội đèn lồng tại một cửa hàng ở Hồng Kông Một phần đáng chú ý của cử hành lễ là việc mang những chiếc đèn lồng rực rỡ thắp sáng, những chiếc đèn lồng chiếu sáng trên tháp, hoặc nổi lồng đèn trời. [1] Một truyền thống liên quan đến những chiếc đèn lồng, Đặng mí (tiếng Hoa giản thể:灯谜; truyền thống Trung Quốc:燈謎), là viết câu đố trên đèn lồng và có những người khác cố gắng đoán các câu trả lời [10]. Thật khó để phân biệt mục đích ban đầu của những chiếc đèn lồng trong kết nối với các lễ hội, nhưng nó là chắc chắn rằng đèn lồng không được sử dụng kết hợp với mặt trăng thờ trước khi triều đại nhà Đường. [5] Theo truyền thống, đèn lồng đã được sử dụng để tượng trưng cho khả năng sinh sản, và có chức năng chủ yếu như một món đồ chơi và trang trí. Nhưng ngày nay, đèn lồng đã trở thành biểu tượng của lễ hội riêng của mình. [5] Trong những ngày cũ, những chiếc đèn lồng đã được thực hiện trong những hình ảnh của sự vật thiên nhiên, huyền thoại, và các nền văn hóa địa phương. [5] Theo thời gian, một đa dạng của những chiếc đèn lồng có thể được tìm thấy như nền văn hóa địa phương chịu ảnh hưởng của các nước láng giềng của họ. [5] Khi Trung Quốc dần dần phát triển từ một xã hội nông nghiệp sang một nông nghiệp-thương mại hỗn hợp, truyền thống từ các lễ hội khác bắt đầu được truyền vào Tết Trung Thu, chẳng hạn như việc đưa những chiếc đèn lồng trên sông để hướng dẫn các linh hồn của người chết đuối như thực hành trong Lễ hội ma, mà là quan sát một tháng trước đây. [5] Hồng Kông ngư dân dưới thời nhà Thanh, ví dụ, sẽ đưa lên lồng đèn trên thuyền của họ cho Lễ hội ma và giữ lồng đèn lên cho đến khi lễ hội Trung thu. [5] Ở Việt Nam, trẻ em tham gia vào các cuộc diễu hành với những chiếc đèn lồng của các hình thức khác nhau và màu sắc. Theo truyền thống, đèn lồng biểu mong muốn đối với ánh sáng và sự ấm áp cho mùa đông trở lại sau khi mặt trời. [11] Ngoài lồng đèn mang theo, các em cũng đeo khẩu trang. Mặt nạ phức tạp đã được làm bằng bột giấy, mặc dù nó là phổ biến hơn để f
















































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: