DecisionsPART IIIAkihito paced back and forth over the wooden floorboa dịch - DecisionsPART IIIAkihito paced back and forth over the wooden floorboa Việt làm thế nào để nói

DecisionsPART IIIAkihito paced back


Decisions

PART III

Akihito paced back and forth over the wooden floorboards of the villa's bedroom, stopping now and again to hear whether or not the shower was still running in the adjoining bath area.

From his calculations, Asami would be stepping out of the shower any minute now, giving the young man more or less five minutes to finish structuring inside his head everything he needed to disclose to his lover.

Not the longest stretch of time, considering Akihito had to find an ingenious way to break the news to children-hater Asami that he was to be gifted in a few months' time with an annoying, cumbersome specimen of the kind.

Because that much at least Akihito had already decided. He was going to come clean with Asami regarding his pregnancy and then the two of them would figure out what the hell to do.

The pregnancy wasn't all Akihito's fault, after all. The other man needed to be held accountable for his share on the case... The photographer just had to somehow gather the necessary courage to tell him. A feat which was clearly easier said than done!

Stopping in front of the large mirror next to the bed and staring intently at his own reflection in it, Akihito tried to voice the words out loud for the first time.

"I'm pregnant." He said more boldly than he'd expected, only to see his reflection's complexion turn instantly greenish and its hand coming up to hold its stomach fiercely, thus preventing lunch from coming out the wrong end and re-decorating the nearby furniture.

Asami seemed to have heard Akihito nearly heave all the way from the bathroom though, because his voice soon reached the younger man.

"Takaba? Are you ok?" He asked, turning off the showerhead, seemingly for good this time.

"Y-Yeah. I'm fine. Everything's fine." Akihito quickly assured him out loud. "Everything's fucking peachy!" He added sarcastically to himself, as he leaned against the mirror's frame, taking long, deep breaths to calm himself down. The last thing he needed was to throw up all over Asami in the middle of his confession.

"Damnit! Get a grip on yourself, Takaba!" He ended up voicing out loud...not expecting to hear any other voice in return.

"Takaba-san?" Someone said behind him.

The young man cursed silently as he turned round to face jis speaker. Of all times Kirishima Kyo could step into the scene, this had to be the absolute worse.

"Ah, there you are, Takaba-san! I thought I had heard your voice." The man said, stopping short of acknowledging Akihito's sickly look. "...Is everything ok with you? You look quite pale." And then as if he'd suddenly remembered something important: "Did you get a chance to attend the medical appointment I scheduled for you today?"

"Yes. I went this afternoon." Akihito answered, making his way towards the nearby couch; still holding on to his upset stomach.

"...I trust there is nothing terribly wrong with you."

"Nothing 7 to 8 months won't cure." Akihito thought bitterly, letting himself fall nonchalantly on the couch. "I'm great. Nothing's wrong with me." He replied instead.

"Ah, glad to hear it...Say, Takaba-san, is Asami-sama around?" The assistant asked, lowering his voice in a conspiring tone which the other man didn't register at first.

"He's in the bathroom taking a shower. Probably already getting dressed by now actually."

Akihito felt a chill run down his spine as he said the words. Any second now the older man would show up in the bedroom.

Kirishima's eyes turned briefly towards the door separating the room they were in from the bath area, before getting closer to Akihito.

"Say, Takaba-san...Do you think Asami-sama suspects anything?"

The young man startled, not understanding the meaning of the question at first.

"Ab-About what?"

"…About the preparations for his birthday getaway trip. What else?"

Akihito let out a breath he didn't know he was holding. "No." He said, throwing one of the couch's pillows over his eyes. "He doesn't suspect a thing." He added, knowing Kirishima would not understand the double meaning of his answer.

"That's great! I feared he might've caught on something by now."

"Well, he does suspect that you are up to something." Akihito stated from under the pillow, hearing Kirishima huff in reply.

"I'm just looking after Asami-sama's best interests. It is not every day that one turns thirty-seven after all."

Akihito suppressed the urge to laugh, remembering that that had been the exact same excuse Kirishima had come up with the year before when he'd rented the entire top floor of Tokyo Tower for his boss' thirty-six surprise birthday party.

It was a miracle Asami had not killed him then!

"So Takaba-san, I have the plane tickets here with me." The assistant said, handing over to the young man a mid-sized envelope. "I've already worked out everything at the airport. The private jet will be ready in the morning to take you directly to Thailand for the weekend. You just need to find an excuse to get Asami-sama inside his limo. The driver will do the rest."

Akihito stared at Kirishima's proud and happy face; a complete contrast to his own at the moment, he figured.

An unwanted love child, plus a surprise getaway birthday trip? Asami was in for one hell of an unexpected birthday, that was for sure.

He let Kirishima blabber away about the many beauties of Thailand and about the activities he had planned out for him and his boss there, only nodding his head from time to time to pretend he was listening to the older man. His nausea hadn't fully subsided yet, so Akihito's attention was fully directed to trying to control his breathing.

His attention only reverted back to Asami's assistant, when he thought he'd heard the man say the words 'doctor' and 'meds' in the same sentence.

When he finally turned to look at Kirishima, who had in the meantime moved towards the nearby desk, where Akihito had left his jacket, all color was drained from the young man's face.

Kirishima was holding up the prescription medication that Akihito had carelessly left on top of his jacket.

"What funny looking vitamins! How many a day did the doctor prescribe to you?" The man asked, turning the meds' bottle in his hands, only to turn paler than Akihito as soon as his eyes caught a glimpse of the name of the meds in the bottle's label.

"Pre-Pre-Prenatal vi-vi-vitamins? !" He stammered, clearly alarmed.

Akihito was up on his feet the very next second. "Kirishima-san, please keep your voice down." He pleaded, fearing the other man would start screaming any moment now.

"OH..."

"Kirishima-san..."

"MY..."

"Kirishima-san, please!"

"GOD! You-You are preg-preg-preg-" He stammered some more, unable to finish the sentence as he looked from Akihito's face, to his stomach and back up again.

By this time even Akihito was panicking. "Will you please keep your voice down?" He requested, looking frightened towards the bathroom door; a reaction which Kirishima himself picked up on, but that ended up having the opposite effect on his nerves that Akihito had hoped for.

"Oh my god! ! ! Asami-sama doesn't know!" He said, deducting the obvious from Akihito's own aggravated look. "Oh this is bad. This is very bad!" He added, starting to pace back and forth along the room and seeming to ignore Akihito for a change.

Kirishima looked as if he'd just learned that the world was about to come to an end and there was nothing he could do about it.

"Wait!" He suddenly said, narrowing his eyes at the other man. "How far along are you?"

"…D-Don't know for sure... Two months maybe."

"WHAT? !" Now Kirishima looked as if someone had told him the entire galaxy was about to implode. "Do you mean to tell me you are two months in and Asami-sama is completely clueless about the whole thing? !"

"Will you put a sock in it already?" Akihito hissed, his eyes momentarily darting towards the bathroom door again. "He'll hear you if you continue speaking so loud."

The warning seemed to have a positive effect on Kirishima Kyo this time, who slowly leaned his back against the desk's chair, loosening the tie around his neck. His calmer demeanor was albeit only apparent, for he soon took hold of Akihito's shoulders, staring at him with a sense of fatal urgency.

'Akihito-kun, you have to tell him. You must. As soon as possible. Today even! He'll go mad when he finds out you've been keeping it a secret."

Akihito shook himself free from his grasp. "Do you think I don't know that?... Besides, I've only really found out about it today when I went to see the doctor. It's not like I've been keeping it a secret for the whole of the two months."

"But-but-"

"Geez, stop fretting already, will you? I've already decided I'm gonna tell Asami everything."

"Tell me what?" A familiar voice reached them from behind, causing both men to freeze on the spot.

They both turned around at the same time, to find Asami already inside the bedroom, fully dressed, the only remnant of his shower being the damp towel around his shoulders with which he was still drying out his hair.

"What is it that you wish to tell me, Akihito?" Asami asked again, albeit casually.

"Well,...I-I...That is..." The young man stuttered nervously, making his lover narrow his eyes at him.

Asami's stare went from the youngster to his assistant, who seemed to be in an equally altered state and he puffed, suddenly suspecting what was going on.

"Were the two of you discussing the plans for my birthday party? The one I clearly instructed not to be held? Is that it?"

"Yes." "No."

Kirishima and Akihito replied so fast and in unison that none of them realized which one of them had replied what exactly.

Asami sighed quietly at the scene. "Well, whatever it is you're planning Kirishima, call it off. I'm not interested in spending another birthday in a noisy room filled with people I can't stand. I'd like a quiet birthday for a change."

"But sir..."

The stern look Asami gave his assistant then, silenced the latter. Not that the older man had an
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Quyết địnhPHẦN IIIAkihito tốc độ trở lại và ra trên sàn gỗ trong phòng ngủ của biệt thự, dừng lại bây giờ và một lần nữa để nghe hoặc không tắm vẫn hoạt động trong khu vực tắm liền kề.Từ tính toán của mình, Asami sẽ bước ra khỏi vòi sen bất cứ lúc nào bây giờ, đem lại cho người đàn ông trẻ hơn năm phút để hoàn thành cơ cấu bên trong của mình đầu tất cả mọi thứ ông cần phải tiết lộ cho người yêu của mình.Không căng dài nhất của thời gian, xem xét Akihito đã tìm thấy một cách khéo léo để phá vỡ những tin tức cho trẻ em-hater Asami rằng ông là để có năng khiếu trong thời gian một vài tháng với một mẫu vật gây phiền nhiễu, nặng nề của các loại.Bởi vì có nhiều lúc ít nhất Akihito đã có quyết định. Ông đã đi đến sạch với Asami liên quan đến mang thai của mình và sau đó hai người trong số họ sẽ tìm ra những gì các địa ngục để làm.Mang thai không phải là tất cả Akihito lỗi, sau khi tất cả. Người khác cần thiết để được tổ chức trách nhiệm chia sẻ của ông về vụ án... Các nhiếp ảnh gia chỉ cần có để thu thập bằng cách nào đó can đảm cần thiết để nói cho anh ta. Một feat được rõ ràng dễ dàng hơn nói hơn làm!Dừng lại ở phía trước của gương lớn bên cạnh giường và chăm chú nhìn chằm chằm vào sự phản ánh của mình trong nó, Akihito đã cố gắng để nói những từ thành tiếng lần đầu tiên."Tôi đang mang thai." Ông nói mạnh dạn hơn ông đã dự kiến, chỉ để xem da của mình phản ánh ngay lập tức biến màu xanh và bàn tay của mình tới để giữ Dạ dày của nó quyết liệt, do đó ngăn ngừa ăn trưa từ sắp ra vào cuối sai và tái trang trí nội thất ở gần đó.Asami dường như đã nghe Akihito gần dơ lên tất cả các cách từ phòng tắm mặc dù, bởi vì tiếng nói của mình sớm đạt đến người đàn ông trẻ hơn."Takaba? Are you ok?" Ông yêu cầu, tắt sen, dường như cho tốt thời gian này."Y-Vâng. Tôi khoẻ. Mọi thứ đều tốt." Akihito nhanh chóng đảm bảo với ông thành tiếng. "Tất cả mọi thứ là fucking peachy!" Ông nói thêm sarcastically cho mình, như ông cúi chống lại khung của gương, nhiều thời gian, thở sâu tĩnh mình. Điều cuối cùng ông cần là ném lên khắp nơi trên Asami ở giữa xưng tội của mình."Damnit! Có được một va li về bản thân bạn, Takaba!" Ông đã kết thúc lồng tiếng to... không hy vọng để nghe bất kỳ giọng nói khác trong trở lại."Takaba-san?" Ai đó nói rằng đằng sau ông.Người đàn ông trẻ nguyền rủa âm thầm như ông quay vòng để mặt jis loa. Của tất cả các lần Kirishima Kyo có thể bước vào cảnh, điều này phải là tồi tệ hơn tuyệt đối."Ah, có bạn là, Takaba-san! Tôi nghĩ tôi đã nghe giọng nói của bạn." Người đàn ông cho biết, dừng ngắn thừa nhận Akihito của cái nhìn hay đau. "... Tất cả mọi thứ là ok với bạn? Bạn nhìn khá nhạt." Và sau đó như nếu anh ta đột nhiên nhớ đến một cái gì đó quan trọng: "Bạn đã nhận được một cơ hội để tham dự cuộc hẹn y tế tôi lên kế hoạch cho bạn hôm nay?""Có. Tôi đã buổi chiều này." Akihito trả lời, làm theo cách của mình đối với ghế gần đó; vẫn đang nắm giữ cho upset Dạ dày của ông."... Tôi tin tưởng không có gì khủng khiếp sai với bạn.""Không có gì 7-8 tháng sẽ không chữa bệnh." Akihito cay đắng, nghĩ cho mình rơi thản trên chiếc ghế dài. "Tôi là tuyệt vời. Không có gì là sai trái với tôi." Ông trả lời để thay thế."Ah, vui mừng khi nghe nó... Nói, Takaba-san, là Asami-sama xung quanh?" Trợ lý yêu cầu, hạ giọng trong một giai điệu conspiring mà người khác đã không đăng ký ban đầu."Ông là trong phòng tắm uống một vòi sen. Có thể đã nhận được mặc quần áo của bây giờ thực sự."Akihito cảm thấy lạnh chạy xuống cột sống của mình như ông nói những từ. Bất kỳ thứ hai bây giờ người đàn ông lớn nào có mặt trong phòng ngủ.Kirishima của mắt bật một thời gian ngắn về phía cửa tách phòng họ trong từ khu vực tắm, trước khi nhận được gần gũi hơn với Akihito."Nói, Takaba-san... Bạn có nghĩ rằng Asami-sama nghi ngờ bất cứ điều gì?"Người đàn ông trẻ giật mình, không hiểu biết ý nghĩa của câu hỏi ban đầu."Ab về những gì?""… Về những chuẩn bị cho chuyến đi nơi nghỉ ngơi sinh nhật của ông. Những gì khác?"Akihito để cho ra một hơi thở ông không biết ông đã giữ. "Số" Ông nói, ném một chiếc ghế dài gối trên đôi mắt của mình. "Ông không nghi ngờ một điều". Ông nói thêm, biết Kirishima sẽ không hiểu ý nghĩa đôi của câu trả lời của mình."Đó là tuyệt vời! Tôi sợ ông có thể đã bắt gặp trên một cái gì đó bây giờ.""Vâng, ông nghi ngờ rằng bạn đang lên đến một cái gì đó." Akihito tuyên bố từ dưới gối, nghe Kirishima hút trong trả lời."Tôi chỉ đang chăm sóc Asami-sama lợi ích tốt nhất. Đâu phải mỗi ngày là một trong chỉ ba mươi bảy sau khi tất cả."Akihito đàn áp các yêu cầu để cười, ghi nhớ rằng đó đã là đệ trình lên cùng một lý do chính xác Kirishima đã tìm ra với một năm trước khi ông đã thuê toàn bộ tầng trên cùng của Tokyo Tower cho bữa tiệc sinh nhật bất ngờ ba mươi sáu ông chủ của mình.Nó là một phép lạ Asami đã không giết chết anh ta sau đó!"Vì vậy, Takaba-san, tôi có vé máy bay ở đây với tôi." Trợ lý cho biết, bàn giao để người đàn ông trẻ một phong bì vừa. "Tôi đã đã từng làm việc trong tất cả mọi thứ tại sân bay. Máy bay phản lực tư nhân sẽ được sẵn sàng vào buổi sáng để đưa bạn trực tiếp đến Thái Lan cho ngày cuối tuần. Bạn chỉ cần phải tìm một cái cớ để có được Asami-sama bên trong xe của ông. Trình điều khiển sẽ làm phần còn lại."Akihito stared lúc khuôn mặt tự hào và hạnh phúc của Kirishima; một trái ngược hoàn toàn với mình lúc này, ông đã tìm.Một đứa trẻ không mong muốn tình yêu, cộng với một chuyến đi sinh nhật bất ngờ nơi nghỉ ngơi? Asami đã ở cho một địa ngục của một sinh nhật bất ngờ, đó là chắc chắn.Anh ta để Kirishima blabber đi về nhiều đẹp của Thái Lan và về các hoạt động ông đã có kế hoạch ra cho anh ta và ông chủ của mình, chỉ nodding đầu của mình theo thời gian để giả vờ ông đã nghe người đàn ông lớn. Buồn nôn của ông đã không hoàn toàn giảm xuống được, do đó, sự chú ý của Akihito đạo diễn hoàn toàn để cố gắng để kiểm soát hơi thở của mình.Sự chú ý của ông chỉ trở lại là trở lại trợ lý của Asami, khi ông nghĩ ông có nghe người đàn ông nói từ 'bác sĩ' và 'meds' trong cùng một câu.Khi ông cuối cùng đã chuyển sang nhìn Kirishima, người lúc ấy đã chuyển hướng tới bàn gần đó, nơi Akihito đã rời áo của mình, tất cả màu sắc để ráo nước từ khuôn mặt của người đàn ông trẻ.Kirishima đang nắm giữ lên toa Akihito carelessly để lại trên đầu trang của áo của mình."Những gì vitamin đang tìm kiếm funny! Bao nhiêu một ngày đã làm bác sĩ kê toa cho bạn?" Người đàn ông yêu cầu, chuyển meds' chai trong tay của mình, chỉ bật nhạt màu hơn Akihito ngay sau khi mắt đánh bắt nhoáng thấy của tên meds trong chai của nhãn."Pre-Pre-trước khi sinh vi vi-vitamin-?!" Rõ ràng ông stammered, báo động.Akihito đã lên trên đôi chân của mình rất tiếp theo thứ hai. "Kirishima-san, xin vui lòng giữ giọng nói của bạn." Ông kêu gọi, vì sợ người khác sẽ bắt đầu la hét bất cứ lúc nào bây giờ."OH...""Kirishima-san...""CỦA TÔI...""Kirishima-san, xin vui lòng!""THIÊN CHÚA! Bạn-bạn đang preg-preg - preg-"ông stammered một số chi tiết, không thể để kết thúc câu khi ông nhìn từ Akihito của khuôn mặt, để Dạ dày của mình và trở lại lên một lần nữa.Bởi thời gian này thậm chí Akihito panicking. "Sẽ bạn hãy giọng nói của bạn?" Ông yêu cầu nhìn sợ hãi về phía cửa phòng tắm; một phản ứng có Kirishima mình chọn lên trên, nhưng mà cuối cùng có hiệu lực đối diện trên dây thần kinh của mình Akihito đã hy vọng cho."Oh thần của tôi!! Asami-sama không biết!" Ông nói, trừ rõ ràng từ cái nhìn của Akihito trầm trọng hơn. "Oh đây là xấu. Điều này là rất xấu!" Ông nói thêm, bắt đầu để tốc độ trở lại và ra dọc theo phòng và seeming để bỏ qua Akihito cho một sự thay đổi.Kirishima trông như thể ông chỉ học được rằng thế giới đã là về để kết thúc và đã có không có gì ông có thể làm gì về nó."Chờ đợi!" Ông đột nhiên nói rằng, thu hẹp mắt của mình tại người đàn ông khác. "Làm thế nào đến nay cùng là bạn?""… D-không biết chắc chắn... Có lẽ hai tháng.""NHỮNG GÌ?!" Bây giờ Kirishima nhìn như thể ai đó đã nói với anh ta toàn bộ thiên hà đã là về để implode. "Bạn có muốn nói với tôi bạn là hai tháng trong và Asami-sama là hoàn toàn clueless về toàn bộ điều?!""Sẽ bạn đặt một sock trong đó đã?" Akihito hissed, đôi mắt của mình trong giây lát xuôi về phía cửa phòng tắm một lần nữa. "Ông sẽ nghe thấy bạn nếu bạn tiếp tục nói như vậy lớn."Các cảnh báo dường như có một tác động tích cực trên Kirishima Kyo thời gian này, những người từ từ cúi lưng chống lại của bàn ghế, nới lỏng các tie quanh cổ của ông. Calmer phong thái của ông đã mặc dù chỉ rõ ràng, cho ông sớm đã giữ của Akihito của vai, nhìn chằm chằm vào anh ta với một ý thức cấp bách gây tử vong.' Akihito-kun, bạn phải nói với anh ta. Bạn phải. Càng sớm càng tốt. Thậm chí ngày hôm nay! Ông sẽ đi điên khi ông phát hiện ra bạn đã giữ nó một bí mật."Akihito bắt mình miễn phí từ của mình nắm bắt. "Bạn có nghĩ rằng tôi không biết rằng?... Bên cạnh đó, tôi đã chỉ thực sự phát hiện ra về nó vào ngày hôm nay khi tôi đến gặp bác sĩ. Nó là không giống như tôi đã giữ nó một bí mật cho toàn bộ trong hai tháng.""Nhưng - nhưng-""Geez, dừng fretting đã có, sẽ bạn? Tôi đã đã quyết định tôi sẽ nói với Asami tất cả mọi thứ.""Nói cho tôi những gì?" Một giọng nói quen thuộc đạt đến chúng từ phía sau, gây ra cả hai người đàn ông để đóng băng vào vị trí.Cả hai đều quay lại cùng một lúc, để tìm Asami đã bên trong phòng ngủ, hoàn toàn mặc quần áo, dấu tích duy nhất của ông vòi hoa sen là khăn ẩm ướt xung quanh vai của mình mà ông vẫn phơi ra mái tóc của mình."Những gì là nó mà bạn muốn nói với tôi, Akihito?" Asami yêu cầu một lần nữa, mặc dù tình cờ."Vâng... Tôi-tôi... Đó là... " Người đàn ông trẻ stuttered nervously, làm cho người yêu của mình, thu hẹp mắt của mình vào anh ta.Nhìn chằm chằm của Asami đã đi từ thủ trẻ để trợ lý của ông, những người dường như trong một nhà nước thay đổi bằng nhau và ông Phùng ra, đột nhiên nghi ngờ những gì đã xảy ra."Đã là hai trong số các số bạn thảo luận về các kế hoạch cho bữa tiệc sinh nhật của tôi? Một trong những tôi rõ ràng hướng dẫn không sẽ được tổ chức? Là nó?""Có." "Số"Kirishima và Akihito trả lời rất nhanh và trong unison đó không ai trong số họ nhận ra mà một trong số họ có trả lời những gì chính xác.Asami thở dài nhẹ nhàng tại hiện trường. "Vâng, bất cứ điều gì nó là bạn đang lập kế hoạch Kirishima, hoãn nó. Tôi không quan tâm đến chi tiêu một sinh nhật trong một căn phòng ồn ào đầy với những người tôi không thể đứng. Tôi muốn một sinh nhật yên tĩnh cho một sự thay đổi.""Nhưng thưa ngài..."Việc xem xét nghiêm khắc Asami đã cho trợ lý của ông, thì im lặng sau này. Không phải là người đàn ông lớn tuổi có một
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

Quyết định PART III Akihito đi tới đi lui trên sàn gỗ phòng ngủ của biệt thự, dừng lại ngay bây giờ và một lần nữa để nghe hay không tắm vẫn chạy trong khu vực phòng tắm liền kề. Từ tính toán của ông, Asami sẽ đạp ra khỏi phòng tắm nào phút bây giờ, đem lại cho người đàn ông trẻ tuổi hơn hoặc ít hơn năm phút để hoàn thành cấu trúc bên trong đầu tất cả mọi thứ ông cần thiết để tiết lộ cho người yêu của mình. Không phải là dài nhất của thời gian, xem xét Akihito đã phải tìm một cách khéo léo để phá vỡ những tin tức cho trẻ em-ghét Asami rằng ông đã được tặng trong thời gian một vài tháng với một khó chịu, mẫu vật cồng kềnh của các loại. Bởi vì đó nhiều ít nhất Akihito đã quyết định. Ông đã đi đến sạch với Asami liên quan đến thai kỳ của mình và sau đó hai người họ sẽ tìm ra cái quái gì để làm. Việc mang thai không phải là lỗi của tất cả Akihito, sau khi tất cả. Những người đàn ông khác cần phải chịu trách nhiệm cho phần của mình vào trường hợp ... Các nhiếp ảnh gia chỉ phải bằng cách nào đó thu thập đủ can đảm cần thiết để nói cho anh ta. Một kỳ tích mà rõ ràng là nói dễ hơn làm! Dừng ở trước gương lớn bên cạnh giường và chăm chú nhìn vào phản xạ của riêng mình ở trong đó, Akihito đã cố gắng để nói lên những lời thành tiếng cho lần đầu tiên. "Tôi đang mang thai. " Ông nói mạnh dạn hơn anh mong đợi, chỉ để xem da mình phản ánh của biến ngay lập tức màu xanh lục và bàn tay của mình sắp lên để giữ bụng dữ dội, do đó ngăn ngừa ăn trưa từ sắp ra kết thúc sai và tái trang trí nội thất gần đó. Asami vẻ đã nghe Akihito gần dơ lên tất cả các cách từ phòng tắm mặc dù, bởi vì giọng nói của ông sẽ sớm đạt đến người đàn ông trẻ tuổi. "Takaba? Bạn ổn chứ?" Ông hỏi, tắt vòi, dường như chỉ vì tốt thời gian này. "Y-Yeah. Tôi ổn. Tất cả mọi thứ tốt đẹp của." Akihito nhanh chóng đảm bảo với ông lớn tiếng. "Chết tiệt peachy Mọi thứ!" Ông nói thêm một cách mỉa mai với chính mình, khi cậu dựa khung của gương, lấy, hít thở thật sâu và dài để bình tĩnh lại. Điều cuối cùng anh cần là để ném lên trên tất cả Asami ở giữa lời thú nhận của ông. "Damnit! Có được một va li về chính mình, Takaba!" Ông kết thúc bài nói lên thành tiếng ... không mong đợi để nghe bất kỳ tiếng nói khác trong trở lại. "Takaba-san?" Có người nói sau lưng anh. Người đàn ông trẻ bị nguyền rủa thầm khi anh quay lại để đối mặt với jis loa. Trong tất cả các lần Kirishima Kyo có thể bước vào cảnh, điều này phải được tuyệt đối tồi tệ hơn. "Ah, có bạn đang có, Takaba-san! Tôi nghĩ rằng tôi đã nghe giọng nói của bạn." Người đàn ông nói, dừng ngắn thừa nhận cái nhìn ốm yếu Akihito. "... Có phải là tất cả mọi thứ ok với bạn? Bạn trông khá nhợt nhạt." Và sau đó, nếu như anh ta đột nhiên nhớ ra điều gì quan trọng: "Bạn đã nhận được một cơ hội để tham dự các cuộc hẹn y tế tôi lên kế hoạch cho bạn ngày hôm nay?" "Có, tôi đã đi chiều nay".. Akihito trả lời, làm theo cách của mình về phía chiếc ghế dài gần đó; vẫn nắm giữ trên để dạ dày khó chịu của mình. "... Tôi tin tưởng không có gì khủng khiếp xảy ra với cậu được." "Không có gì 7-8 tháng sẽ không chữa khỏi." Akihito cay đắng nghĩ, để cho mình rơi tự do thờ ơ trên chiếc ghế dài. "Tôi lớn. Không có gì sai với tôi." Anh ta trả lời thay. "Ah, vui mừng khi nghe nó ... Say, Takaba-san, là Asami-sama xung quanh?" Người trợ lý hỏi, hạ thấp giọng của mình trong một giai điệu âm mưu mà người khác không đăng ký lần đầu tiên. "Anh ấy là trong phòng tắm đi tắm. Có lẽ đã nhận được mặc quần áo bây giờ thực sự." Akihito cảm thấy ớn lạnh chạy dọc sống lưng anh khi anh nói những lời đó. Bất kỳ thứ hai bây giờ người đàn ông lớn tuổi hơn sẽ xuất hiện trong phòng ngủ. mắt Kirishima của biến ngắn gọn về phía cánh cửa ngăn cách với phòng họ từ khu vực phòng tắm, trước khi nhận được gần gũi hơn với Akihito. "Say, Takaba-san ... Bạn có nghĩ rằng Asami -sama nghi ngờ bất cứ điều gì? " Người thanh niên giật mình, không hiểu ý nghĩa của những câu hỏi ở đầu tiên. "Ab-Về chuyện gì?" "... Về công tác chuẩn bị cho chuyến đi của nơi nghỉ ngơi sinh nhật của mình. Những gì người khác?" Akihito thở dài vì không 't biết anh đang cầm. "Không" Ông nói, ném một chiếc gối của ghế dài trên đôi mắt của mình. "Anh ấy không nghi ngờ gì cả." Ông nói thêm, biết Kirishima sẽ không hiểu được ý nghĩa của hai câu trả lời của mình. "Đó là tuyệt vời! Tôi sợ ông có thể đã bị bắt vào cái gì bây giờ." "Vâng, anh ta nghi ngờ rằng bạn đang có vào một cái gì đó." Akihito nói từ dưới gối, nghe Kirishima hết sức giận dữ trong bài trả lời. "Tôi chỉ tìm kiếm sau khi lợi ích tốt nhất Asami-sama. Nó không phải là mỗi ngày một lượt ba mươi bảy sau khi tất cả." Akihito nén sự thôi thúc để cười, nhớ rằng mà đã là cùng cái cớ chính xác Kirishima đã đi lên với một năm trước khi anh thuê toàn bộ tầng trên cùng của tháp Tokyo cho ông chủ của mình 'bữa tiệc sinh nhật ba mươi sáu ngạc nhiên. Đó là một phép lạ Asami đã không giết ông ta rồi! " Vì vậy, Takaba-san, tôi có vé máy bay ở đây với tôi. " Các trợ lý cho biết, bàn giao cho người đàn ông trẻ một phong bì cỡ vừa. "Tôi đã làm ra tất cả mọi thứ tại sân bay. Các máy bay phản lực tư nhân sẽ sẵn sàng vào buổi sáng để đưa bạn trực tiếp đến Thái Lan vào cuối tuần. Bạn chỉ cần tìm một cái cớ để có được Asami-sama bên limo của mình. Người lái xe sẽ làm phần còn lại ". Akihito nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tự hào và hạnh phúc của Kirishima; một sự tương phản hoàn toàn với chính mình vào lúc này, anh nghĩ. Một đứa con yêu không mong muốn, cộng với một chuyến đi sinh nhật bất ngờ nơi nghỉ ngơi? Asami là trong một địa ngục của một sinh nhật bất ngờ, đó là chắc chắn. Anh buông Kirishima lộ bí mật đi về nhiều nét đẹp của Thái Lan và về các hoạt động, ông đã lên kế hoạch ra cho ông và ông chủ của mình ở đó, chỉ gật đầu từ thời gian để thời gian giả vờ anh nghe người đàn ông lớn tuổi. Buồn nôn của mình đã không hoàn toàn lắng xuống chưa, vì vậy sự chú ý Akihito được đạo diễn đầy đủ để cố gắng kiểm soát hơi thở của mình. sự chú ý của anh ta chỉ trở về với trợ lý của Asami, khi ông nghĩ rằng ông đã nghe người đàn ông nói những lời 'bác sĩ' và 'meds' trong cùng một câu. Khi anh quay lại nhìn Kirishima, người đã có trong khi đó di chuyển về phía bàn gần đó, nơi Akihito đã để lại chiếc áo khoác của mình, tất cả các màu sắc được rút ra khỏi khuôn mặt của chàng trai trẻ. Kirishima đang cầm lên các toa thuốc đó Akihito đã vô tình để lại trên đầu trang của áo khoác của mình. "Có gì buồn cười nhìn vitamin nhiều như thế nào một ngày nào các bác sĩ kê toa cho bạn?" Người đàn ông hỏi, quay chai của meds trong tay của mình, chỉ để biến nhạt màu hơn Akihito ngay khi mắt anh bắt gặp một cái nhìn thoáng qua về tên của các meds trong nhãn của chai. "Pre-Pre-Prenatal vi-vi-vitamin? ! " Ông lắp bắp, báo động rõ ràng. Akihito đã lên trên đôi chân của mình thứ hai tiếp theo. "Kirishima-san, xin vui lòng giữ cho giọng nói của bạn xuống." Ông cầu xin, vì sợ người khác sẽ bắt đầu la hét bất cứ lúc nào bây giờ. "OH ..." "Kirishima-san ..." "MY ..." "Kirishima-san, xin vui lòng!" "GOD! You-Bạn đang preg -preg-preg- "Anh lắp bắp một số chi tiết, không thể kết thúc câu nói khi nhìn từ mặt Akihito, để dạ dày của mình và trở lại một lần nữa. Bởi thời gian này thậm chí Akihito đã hoảng loạn. "Bạn sẽ vui lòng giữ cho giọng nói của bạn xuống?" Ông yêu cầu, nhìn sợ hãi về phía cửa phòng tắm; một phản ứng mà Kirishima mình nhặt về, nhưng cuối cùng lại có tác dụng ngược lại vào các dây thần kinh mà Akihito đã hy vọng. "Oh my god!!! Asami-sama không biết!" Ông cho biết, trừ những điều hiển nhiên từ cái nhìn trầm trọng của Akihito. "Oh này là xấu. Điều này là rất xấu!" Ông nói thêm, bắt đầu được tốc độ trở lại và ra dọc phòng và dường như bỏ qua Akihito cho một sự thay đổi. Kirishima trông như thể anh ta vừa học được rằng thế giới là về để đi đến một kết thúc và không có gì anh có thể làm gì về nó. "Đợi đã!" Anh đột nhiên nói, nheo mắt nhìn người đàn ông khác. "Làm thế nào đến nay cùng là ai?" "... Đ-đừng biết chắc chắn ... Hai tháng có thể." "CÁI GÌ?!" Bây giờ Kirishima trông như ai đó đã nói với ông toàn bộ thiên hà sắp nổ tung. "Bạn có nghĩa là để cho tôi biết bạn là hai tháng và Asami-sama là hoàn toàn không biết gì về toàn bộ điều?!" "Anh sẽ đưa một chiếc vớ trong nó chưa?" Akihito rít lên, đôi mắt trong giây lát như tên bắn về phía cửa phòng tắm lại. "Anh ấy sẽ nghe bạn nếu bạn tiếp tục nói quá lớn." Các cảnh báo dường như có một tác động tích cực trên Kirishima Kyo thời gian này, người từ từ dựa lưng vào ghế của bàn tay, nới lỏng cà vạt quanh cổ. Thái độ bình tĩnh hơn của ông là mặc dù chỉ rõ ràng, cho anh sớm nắm lấy vai Akihito, nhìn chằm chằm vào anh ta với một cảm giác khẩn cấp gây tử vong. "Akihito-kun, bạn phải nói với anh ta. Bạn phải. Sớm nhất có thể. Hôm nay ngay cả! Ông sẽ đi điên khi ông phát hiện ra bạn đã được giữ bí mật. " Akihito lắc mình thoát khỏi tay anh. "Bạn có nghĩ rằng tôi không biết điều đó? ... Bên cạnh đó, tôi chỉ thực sự phát hiện ra về nó ngày hôm nay khi tôi đến gặp bác sĩ. Nó không giống như tôi đã được giữ bí mật cho toàn bộ hai tháng. " "Nhưng-nhưng-" "Hừ, đừng phiền muộn đã có, bạn sẽ? Tôi đã quyết định tôi sẽ nói với Asami mọi thứ. " "Hãy nói cho tôi những gì?" Một giọng nói quen thuộc đến từ phía sau, khiến cả hai người đàn ông đóng băng ngay tại chỗ. Cả hai đều quay lại cùng một lúc, để tìm Asami đã bên trong phòng ngủ, mặc quần áo đầy đủ, còn sót lại duy nhất của tắm của mình là chiếc khăn ẩm xung quanh vai của mình với hắn được mà vẫn bị khô tóc của mình. "Đó là những gì mà bạn muốn nói với tôi, Akihito?" Asami hỏi lại lần nữa, mặc dù tình cờ . "Vâng, ... II ... Đó là ..." Người thanh niên lắp bắp căng thẳng, làm cho người yêu của mình thu hẹp mắt nhìn anh. stare Asami đến lại là từ các cầu thủ trẻ để trợ lý của ông, những người dường như có một thay đổi như nhau nhà nước và nó thổi, đột nhiên nghi ngờ những gì đang xảy ra. "Đã hai bạn thảo luận về kế hoạch cho bữa tiệc sinh nhật của tôi? Một trong tôi rõ ràng chỉ thị không được tổ chức? Phải vậy không? " "Có." "Không." Kirishima và Akihito trả lời rất nhanh và đồng loạt mà không ai trong số họ nhận ra một trong số chúng đã trả lời chính xác những gì. Asami thở dài lặng lẽ tại hiện trường. "Vâng, bất cứ điều gì nó là bạn đang có kế hoạch Kirishima, gọi nó đi. Tôi không quan tâm đến việc chi tiêu ngày sinh nhật nào trong một căn phòng ồn ào đầy với những người tôi không thể đứng. Tôi muốn một sinh nhật yên tĩnh cho một sự thay đổi. " "Nhưng thưa ngài ..." Những cái nhìn nghiêm khắc Asami đã cho trợ lý của ông sau đó, im lặng sau này. Không phải là những người đàn ông lớn tuổi đã có một











































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: