Forests protect the underlying soil from the direct effects of rainfal dịch - Forests protect the underlying soil from the direct effects of rainfal Việt làm thế nào để nói

Forests protect the underlying soil

Forests protect the underlying soil from the direct effects of rainfall, generating what is generally an environment in which erosion rates tend to be low. The canopy plays an important role by shortening the fall of raindrops, decreasing their velocity and thus reducing kinetic energy. There are some examples of certain types (e.g., beech) in certain environments (e.g., maritime temperate) creating large raindrops, but
in general most canopies reduce the erosion effects of rainfalls. Possibly more important than the canopy in reducing erosion rates in forest is the presence of
humus in forest soils (Trimble, 1988). This both absorbs the impact of raindrops and has an extremely high permeability. Thus forest soils have high infiltration capacities. Another reason that forest soils have an ability to transmit large quantities of water through their fabrics is that they have many macropores produced by roots and their rich soil fauna. Forest soils are also well aggregated, making them resistant to both
wetting and water drop impact. This superior degree of aggradation is a result of the presence of considerable organic material, which is an important cementing agent in the formation of large water-stable aggregates. Furthermore, earthworms also help to produce large aggregates. Finally, deep-rooted trees help to stabilize steep slopes by increasing the total shear strength of the soils. It is therefore to be expected that with the removal of forest, for agriculture or for other reasons, rates of soil loss will rise (Figure 4.11) and mass movements will increase in magnitude and frequency. The rates of erosion that result will be particularly high if the ground is left bare; under crops the increase will be less marked. Furthermore, the method of plowing, the
time of planting, the nature of the crop, and size of the fields, will all have an influence on the severity of erosion. It is seldom that we have reliable records of rates of erosion over a sufficiently long time-span to show just how much human activities have accelerated these effects, and it is important to try and isolate the role of human impacts from climatic changes (Wilby et al., 1997). Recently, however, techniques have been developed which enable rates of erosion on slopes to be gauged over a lengthy time-span by means of dendrochronological techniques that date the time of root exposure for suitable species of tree. In Colorado, USA, Carrara and Carroll (1979) found that rates over the past 100 years have been about 1.8 mm per year,
whereas in the previous 300 years rates were between 0.2 and 0.5 mm per year, indicating an acceleration of about sixfold. This great jump has been attributed to
the introduction of large numbers of cattle to the area about a century ago. Another way of obtaining long-term rates of soil erosion is to look at rates of sedimentation on continental shelves and on lake floors. The former method was employed by Milliman et al. (1987) to evaluate sediment removal down the Yellow River in China during the Holocene. They found that, because of accelerated erosion, rates of sediment accumulation on the shelf over the past 2300 years have been ten times higher than those for the rest of the Holocene (i.e., since around 10,000 years BP). Another good example of using long-term sedimentation rates to infer long-term rates of erosion is provided by Hughes et al.’s (1991) study of the Kuk Swamp in Papua New Guinea (Figure 4.12). They identify low rates of erosion until 9000 years BP, when, with the onset of the first phase of forest clearance, erosion rates increased from 0.15 cm per 1000 years to about 1.2 cm per 1000 years. Rates remained relatively stable until the past few decades when, following European contact, the extension of anthropogenic grass lands, subsistence gardens, and coffee plantations has produced a rate that is very markedly higher: 34 cm per 1000 years.
A further good long-term study of the response rates of erosion to land use changes is provided by a study undertaken on the North Island of New Zealand by Page and Trustrum (1997). During the past 2000 years of human settlement their catchment has undergone
a change from indigenous forest to fern/scrub following Polynesian settlement (c. 560 years BP) and then a change to pasture following European settlement(ad 1878). Sedimentation rates under European pastoral land use are between five and six times the rates that occurred under fern/scrub and between eight and seventeen times the rate under indigenous forest. In a broadly comparable study, Sheffield et al. (1995) looked at rates of infilling of an estuary fed by a sheepland catchment in another part of New Zealand. In pre-Polynesian times rates of sedimentation were 0.1 mm per year, during Polynesian times the rate climbed to 0.3 mm per year, and since European land clearance in the 1880s the rate has shot up to 11 mm per year (see also Nichol et al., 2000). A good case study of the effect of European settlement on soil erosion rates in neighboring Australia is given by Olley and Wasson (2003). Rates of sediment accumulation on floodplains also give an indication of historical rates of soil erosion.
This is a topic that has been well reviewed by Knox (2002) and which is discussed further in Chapter 6. In a more general sense there are plainly huge difficulties in estimating erosion rates in pre-human times, but in a recent analysis McLennan (1993) has estimated that the pre-human suspended sediment discharge from the continents was about 12.6 × 1015 grams per year, which is about 60% of the present figure. Table 4.9, which is based on data from tropical Africa, shows the comparative rates of erosion for three main types of land use: trees, crops, and barren soil. It is very evident from these data that under crops, but more especially when ground is left bare or under
fallow, soil erosion rates are greatly magnified. At the same time, and causally related, the percentage of rain fall that becomes runoff is increased.In some cases the erosion produced by forest removal will be in the form of widespread surface strip-
ping. In other cases the erosion will occur as more spectacular forms of mass movement, such as mud-flows, landslides, and debris avalanches. Some detailed data on debris avalanche production in North American catchments as a result of deforestation and forest road construction are presented in Table 4.10. They illustrate the substantial effects created by clear-cutting and by the construction of logging roads. It is indeed probable that a large proportion of the erosion associated with forestry operations is caused by road construction, and care needs to be exercised to minimize these effects. The digging of drainage ditches in up-land pastures and peat moors to permit tree-planting in central Wales has also been found to cause accelerated erosion (Clarke and McCulloch, 1979), while the elevated sediment loads can cause reservoir pollution
(Burt et al., 1983). In general, the greater the deforested proportion of a river basin the higher the sediment yield per unit area will be. In the USA the rate of sediment yield appears to double for every 20% loss in forest cover. Soil erosion resulting from deforestation and agricultural practice is often thought to be especially serious in tropical areas or semi-arid areas (see Moore, 1979, for a good case study), but it is also a problem in the UK (Figure 4.13), in mainland Europe (Fuller, 2003), and in Russia (Sidorchuk and Golosov, 2003). Measurements by Morgan (1977) on sandy soils in the English East Midlands near Bedford indicate that rates of soil loss under bare soil on steep slopes can reach 17.69 tonnes per hectare per year, compared with 2.39
under grass and nothing under woodland (Table 4.11), and subsequent studies have demonstrated that water induced soil erosion is a substantial problem, in spite
of the relatively low erosivity of British rainfall. Walling and Quine (1991: 123) have identified the following farming practices as contributing to this developing
problem.
Plowing up of steep slopes that were formerly under grass, in order to increase the area of arable cultivation.
Use of larger and heavier agricultural machinery, which has a tendency to increase soil compaction.
Removal of hedgerows and the associated increase in field size. Larger fields cause an increase in slope length with a concomitant increase in erosion risk.
Declining levels of organic matter resulting from intensive cultivation and reliance on chemical fertilizers,which in turn lead to reduced aggregate stability.
Availability of more powerful machinery, which permits cultivation in the direction of maximum
slope rather than along the contour. Rills often de-
velop along tractor and implement wheel tracks and
along drill lines.
Use of powered harrows in seedbed preparation and
the rolling of fields after drilling.
Widespread introduction of autumn-sown cereals
to replace spring-sown cereals. Because of their
longer growing season, winter cereals produce greater
yields and are therefore more profitable. The change
means that seedbeds are exposed with little vegeta-
tion cover throughout the period of winter rainfall.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Rừng bảo vệ đất nằm bên dưới ảnh hưởng trực tiếp của lượng mưa, tạo ra những gì thường là một môi trường trong đó xói mòn tỷ giá có xu hướng được thấp. Những tán cây đóng một vai trò quan trọng của rút ngắn sự sụp đổ của giọt mưa, giảm tốc độ của họ và do đó làm giảm năng lượng động học. Có một số ví dụ về một số loại (ví dụ như, beech) trong môi trường nhất định (ví dụ như, biển ôn đới) tạo giọt mưa lớn, nhưngnói chung hầu hết nhựa giảm hiệu ứng xói mòn của mưa. Có lẽ quan trọng hơn những tán cây trong việc giảm tỷ lệ xói mòn trong rừng là sự hiện diện củamùn trong rừng đất (Trimble, 1988). Điều này cả hấp thụ tác động của giọt mưa, và có một thấm rất cao. Vì vậy, rừng đất có năng lực cao infiltration. Một lý do rằng rừng đất có một khả năng để truyền một lượng lớn nước qua vải của họ là họ có nhiều macropores được sản xuất bởi nguồn gốc và phong phú của đất động vật. Rừng đất cũng được tổng hợp, làm cho chúng đề kháng với cả haiướt và nước thả tác động. Văn bằng này vượt trội của aggradation là kết quả của sự hiện diện của vật liệu hữu cơ đáng kể, đó là một đại lý cementing quan trọng trong sự hình thành các lớn nước-ổn định máy. Hơn nữa, earthworms cũng giúp để sản xuất cốt liệu lớn. Cuối cùng, chốc cây giúp để ổn định dốc bằng cách tăng sức mạnh tất cả cắt của các loại đất. Nó là do đó để được mong đợi rằng với việc loại bỏ của rừng, cho nông nghiệp hoặc vì lý do khác, tỷ lệ thiệt hại đất sẽ tăng lên (hình 4.11) và phong trào quần chúng sẽ tăng cường độ và tần số. Tỷ giá xói mòn mà kết quả sẽ đặc biệt cao nếu mặt đất còn lại trống; dưới cây trồng tăng sẽ được ít đánh dấu. Hơn nữa, phương pháp cày, cácthời gian trồng, bản chất của các cây trồng, và kích thước của fields, tất cả sẽ có một influence trên mức độ nghiêm trọng của xói mòn. Nó là hiếm khi chúng tôi có các hồ sơ đáng tin cậy của các tỷ lệ của xói mòn qua một sufficiently dài thời gian-khoảng để hiển thị như thế nào nhiều hoạt động của con người có tăng tốc những hiệu ứng này, và nó là quan trọng để thử và cô lập vai trò của các tác động của con người từ thay đổi khí hậu (Nuthall và ctv., 1997). Gần đây, Tuy nhiên, kỹ thuật đã được phát triển mà sử tỷ lệ xói mòn trên các sườn núi để được đo trong một khoảng thời gian dài bằng phương tiện kỹ thuật dendrochronological ngày đó thời gian gốc tiếp xúc cho phù hợp với loài cây. Ở Colorado, Hoa Kỳ, Carrara và Carroll (1979) tìm thấy rằng tỷ lệ trong 100 năm qua đã khoảng cách 1.8 mm mỗi năm,trong khi trong 300 năm trước tỷ giá đã được từ 0.2 đến 0,5 mm mỗi năm, chỉ ra một gia tốc khoảng sixfold. Nhảy tuyệt vời này đã được quy chogiới thiệu một số lượng gia súc lớn đến khu vực về một thế kỷ trước. Một cách khác để có được tỷ lệ dài hạn của xói mòn đất là để nhìn vào tỷ lệ bồi lắng trên thềm lục địa và hồ floors. Các phương pháp cũ được sử dụng bởi Milliman et al. (1987) để đánh giá các trầm tích bỏ xuống sông Hoàng Hà tại Trung Quốc trong thế Holocen. Họ thấy rằng, vì tăng tốc xói mòn, tỷ lệ tích lũy trầm tích trên kệ trong quá khứ 2300 năm đã mười lần cao hơn so với phần còn lại của thế Holocen (tức là, từ khoảng 10.000 năm BP). Một ví dụ tốt của việc sử dụng dài hạn bồi lắng tỷ giá để suy ra các tỷ lệ dài hạn của xói mòn được cung cấp bởi Hughes et al. (1991) nghiên cứu của các đầm lầy Kuk tại Papua New Guinea (hình 4,12). Họ xác định các mức giá thấp của xói mòn cho đến 9000 năm BP, khi nào, với sự khởi đầu của giai đoạn chính của giải phóng mặt bằng rừng, xói mòn tỷ giá tăng từ 0,15 cm mỗi 1000 năm đến khoảng cách 1.2 cm mỗi 1000 năm. Tỷ giá vẫn tương đối ổn định cho đến vài thập kỷ qua khi, theo châu Âu liên hệ, phần mở rộng của vùng đất anthropogenic cỏ, khu vườn tự cung tự cấp và đồn điền cà phê đã sản xuất một tỷ lệ rất rõ rệt cao: 34 cm mỗi 1.000 năm.A further good long-term study of the response rates of erosion to land use changes is provided by a study undertaken on the North Island of New Zealand by Page and Trustrum (1997). During the past 2000 years of human settlement their catchment has undergonea change from indigenous forest to fern/scrub following Polynesian settlement (c. 560 years BP) and then a change to pasture following European settlement(ad 1878). Sedimentation rates under European pastoral land use are between five and six times the rates that occurred under fern/scrub and between eight and seventeen times the rate under indigenous forest. In a broadly comparable study, Sheffield et al. (1995) looked at rates of infilling of an estuary fed by a sheepland catchment in another part of New Zealand. In pre-Polynesian times rates of sedimentation were 0.1 mm per year, during Polynesian times the rate climbed to 0.3 mm per year, and since European land clearance in the 1880s the rate has shot up to 11 mm per year (see also Nichol et al., 2000). A good case study of the effect of European settlement on soil erosion rates in neighboring Australia is given by Olley and Wasson (2003). Rates of sediment accumulation on floodplains also give an indication of historical rates of soil erosion.This is a topic that has been well reviewed by Knox (2002) and which is discussed further in Chapter 6. In a more general sense there are plainly huge difficulties in estimating erosion rates in pre-human times, but in a recent analysis McLennan (1993) has estimated that the pre-human suspended sediment discharge from the continents was about 12.6 × 1015 grams per year, which is about 60% of the present figure. Table 4.9, which is based on data from tropical Africa, shows the comparative rates of erosion for three main types of land use: trees, crops, and barren soil. It is very evident from these data that under crops, but more especially when ground is left bare or underfallow, soil erosion rates are greatly magnified. At the same time, and causally related, the percentage of rain fall that becomes runoff is increased.In some cases the erosion produced by forest removal will be in the form of widespread surface strip-Ping. Trong trường hợp khác sự xói mòn sẽ xảy ra là các hình thức hơn ngoạn mục của phong trào quần chúng, chẳng hạn như bùn-flows, lở đất và mảnh vỡ tuyết lở. Một số dữ liệu chi tiết về mảnh vỡ avalanche sản xuất ở Bắc Mỹ catchments là kết quả của nạn phá rừng và xây dựng đường rừng được trình bày trong bảng 4.10. Họ minh họa cho những tác động đáng kể, tạo ra bởi rõ ràng-cắt và xây dựng đăng nhập đường. Đó là thực sự có thể xảy ra rằng một tỷ lệ lớn các xói mòn liên quan đến hoạt động lâm nghiệp là do xây dựng đường, và chăm sóc cần được thực hiện để giảm thiểu những hiệu ứng này. Đào thoát nước mương trong up-đất đồng cỏ và than bùn moors cho phép cây trồng ở trung tâm thành phố Wales đã được tìm thấy gây ra xói mòn nhanh (Clarke và McCulloch, 1979), trong khi tải cao trầm tích có thể gây ra hồ chứa ô nhiễm(Burt et al., 1983). In general, the greater the deforested proportion of a river basin the higher the sediment yield per unit area will be. In the USA the rate of sediment yield appears to double for every 20% loss in forest cover. Soil erosion resulting from deforestation and agricultural practice is often thought to be especially serious in tropical areas or semi-arid areas (see Moore, 1979, for a good case study), but it is also a problem in the UK (Figure 4.13), in mainland Europe (Fuller, 2003), and in Russia (Sidorchuk and Golosov, 2003). Measurements by Morgan (1977) on sandy soils in the English East Midlands near Bedford indicate that rates of soil loss under bare soil on steep slopes can reach 17.69 tonnes per hectare per year, compared with 2.39under grass and nothing under woodland (Table 4.11), and subsequent studies have demonstrated that water induced soil erosion is a substantial problem, in spiteof the relatively low erosivity of British rainfall. Walling and Quine (1991: 123) have identified the following farming practices as contributing to this developingproblem.Plowing up of steep slopes that were formerly under grass, in order to increase the area of arable cultivation.Use of larger and heavier agricultural machinery, which has a tendency to increase soil compaction.Removal of hedgerows and the associated increase in field size. Larger fields cause an increase in slope length with a concomitant increase in erosion risk.Declining levels of organic matter resulting from intensive cultivation and reliance on chemical fertilizers,which in turn lead to reduced aggregate stability.Availability of more powerful machinery, which permits cultivation in the direction of maximumslope rather than along the contour. Rills often de-velop along tractor and implement wheel tracks andalong drill lines.Use of powered harrows in seedbed preparation andthe rolling of fields after drilling. Widespread introduction of autumn-sown cerealsto replace spring-sown cereals. Because of theirlonger growing season, winter cereals produce greateryields and are therefore more profitable. The changemeans that seedbeds are exposed with little vegeta-tion cover throughout the period of winter rainfall.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Rừng bảo vệ đất cơ bản từ những tác động trực tiếp của mưa, tạo ra những gì thường là một môi trường mà trong đó tỷ lệ xói mòn có xu hướng thấp. Tán đóng một vai trò quan trọng bằng cách rút ngắn sự sụp đổ của các giọt nước mưa, giảm tốc độ của họ và do đó làm giảm động năng. Có một số ví dụ về loại nhất định (ví dụ, sồi) trong môi trường nhất định (ví dụ, hàng hải ôn đới) tạo ra các giọt nước mưa lớn, nhưng
nói chung hầu hết tán làm giảm tác dụng xói mòn của mưa. Có lẽ quan trọng hơn là tán trong việc giảm tỷ lệ xói mòn trong rừng là sự hiện diện của các
chất mùn trong đất rừng (Trimble, 1988). Điều này vừa hấp thụ các tác động của các hạt mưa và có tính thấm rất cao. Do đó đất rừng có năng lực cao trong fi ltration. Một lý do khác là đất rừng có khả năng truyền tải một lượng lớn nước thông qua các loại vải của họ là họ có nhiều macropores sản xuất bởi rễ cây và động vật đất phong phú của mình. Đất rừng cũng là cũng tổng hợp, làm cho chúng kháng được cả hai
làm ướt và giọt nước tác động. Điều này mức độ cao của rải chúng khắp là một kết quả của sự hiện diện của vật liệu hữu cơ đáng kể, đó là một đại lý xi măng quan trọng trong sự hình thành của các uẩn nước ổn định lớn. Hơn nữa, giun đất cũng giúp để sản xuất cốt liệu lớn. Cuối cùng, cây ăn sâu giúp ổn định sườn dốc qua việc tăng tổng sức kháng cắt của đất. Vì vậy, chúng ta hy vọng rằng với việc loại bỏ rừng, cho nông nghiệp hoặc vì lý do khác, tỷ lệ mất đất sẽ tăng lên (Hình 4.11) và phong trào quần chúng sẽ tăng cường độ và tần số. Tỷ lệ xói mòn mà kết quả sẽ đặc biệt cao nếu mặt đất là trái núi trọc; trồng cây tăng sẽ ít được đánh dấu. Hơn nữa, phương pháp cày, các
thời điểm trồng, bản chất của vụ mùa, và kích thước của ruộng, tất cả sẽ có trong fl ảnh hướng về mức độ nghiêm trọng của sự xói mòn. Nó là hiếm khi chúng tôi có hồ sơ đáng tin cậy của tỷ lệ xói mòn trên một fi rừng đặc dụng ciently dài trên chiều dài để cho thấy chỉ có bao nhiêu hoạt động của con người đã đẩy nhanh các hiệu ứng, và điều quan trọng là phải cố gắng và cô lập các vai trò tác động của con người từ những thay đổi khí hậu (Wilby et al., 1997). Tuy nhiên gần đây, kỹ thuật đã được phát triển cho phép tỷ lệ xói mòn trên đất dốc để thể đo lường được qua một thời gian dài nhịp bằng các phương tiện kỹ thuật dendrochronological ngày đó thời gian tiếp xúc gốc cho loài thích hợp của cây. Tại Colorado, USA, Carrara và Carroll (1979) thấy rằng tỷ lệ trong vòng 100 năm qua đã có khoảng 1,8 mm mỗi năm,
trong khi đó ở 300 năm trước tỷ lệ này là giữa 0,2 và 0,5 mm mỗi năm, cho thấy một tốc khoảng gấp sáu lần. Nhảy tuyệt vời này đã được quy cho
sự ra đời của một số lượng lớn gia súc với diện tích khoảng một thế kỷ trước. Một cách khác để có được lãi suất dài hạn của xói mòn đất là nhìn vào tỷ lệ bồi lắng trên thềm lục địa và trên hồ fl oors. Các phương pháp cũ đã được sử dụng bởi Milliman et al. (1987) để đánh giá loại bỏ cặn lắng xuống sông Hoàng Hà ở Trung Quốc trong thời Holocene. Họ phát hiện ra rằng, vì xói mòn gia tốc, tỷ lệ tích tụ trên kệ hơn 2300 năm qua đã cao hơn gấp mười lần hơn so với phần còn lại của Holocen (tức là, kể từ khoảng 10.000 năm BP). Một ví dụ khác của việc sử dụng tỷ lệ lắng đọng trầm tích lâu dài để suy ra lãi suất dài hạn của sự xói mòn được cung cấp bởi Hughes et al. (1991) nghiên cứu các Kuk Swamp ở Papua New Guinea (Hình 4.12). Họ xác định mức lãi suất thấp của sự xói mòn cho đến 9000 năm BP, khi nào, với sự khởi đầu của giai đoạn đầu tiên kinh phá rừng, tỷ lệ xói mòn tăng từ 0,15 cm trên 1000 năm để khoảng 1,2 cm mỗi 1000 năm. Giá vẫn tương đối ổn định cho đến vài thập kỷ qua khi, sau người châu Âu, các phần mở rộng của các vùng đất do con người gây cỏ, vườn sinh hoạt, và các đồn điền cà phê đã sản xuất một tỷ lệ đó là rất rõ rệt hơn:. 34 cm trên 1000 năm
A tiếp tục giảm trong dài hạn nghiên cứu về tỷ lệ đáp ứng của sự xói mòn đất thay đổi sử dụng được cung cấp bởi một nghiên cứu thực hiện trên đảo Bắc của New Zealand của Page và Trustrum (1997). Trong suốt 2000 năm qua, các khu dân cư lưu vực của họ đã trải qua
một sự thay đổi từ rừng bản địa để dương xỉ / chà sau giải quyết Polynesian (c. 560 năm BP) và sau đó là một sự thay đổi để đồng cỏ sau giải quyết châu Âu (quảng cáo năm 1878). Giá bồi lắng theo sử dụng đất đồng cỏ châu Âu giữa fi ve và sáu lần so với mức giá mà xảy ra dưới cây dương xỉ / chà và giữa tám và mười bảy lần mức dưới rừng bản địa. Trong một nghiên cứu so sánh một cách rộng rãi, Shef fi lĩnh et al. (1995) đã xem xét tỷ lệ trong fi lling của một cửa sông được nuôi bằng một lưu vực sheepland trong một phần khác của New Zealand. Trong pre-Polynesian lần tỷ lệ bồi lắng là 0,1 mm mỗi năm, trong thời gian Polynesian tỷ lệ tăng đến 0,3 mm mỗi năm, và kể từ khi giải phóng mặt bằng châu Âu trong những năm 1880 tỷ lệ đã tăng lên tới 11 mm mỗi năm (xem thêm Nichol et al ., 2000). Một nghiên cứu trường hợp tốt về hiệu quả của người châu Âu về tỷ lệ xói mòn đất ở nước láng giềng Australia được đưa ra bởi Olley và Wasson (2003). Tỷ lệ tích tụ trầm tích trên oodplains fl cũng đưa ra một dấu hiệu cho thấy giá lịch sử của sự xói mòn đất.
Đây là một chủ đề mà đã được đón xem xét bởi Knox (2002) và được thảo luận thêm trong Chương 6. Trong một ý nghĩa tổng quát hơn có những khó khăn rõ ràng rất lớn trong việc ước tính tỷ lệ xói mòn trong thời kỳ tiền-nhân, nhưng trong một phân tích gần đây McLennan (1993) đã ước tính rằng việc xả cặn trước con người lơ lửng từ các châu lục là khoảng 12,6 × 1015 gram mỗi năm, đó là khoảng 60% của các fi Hình vẽ mặt . Bảng 4.9, mà là dựa trên dữ liệu từ vùng nhiệt đới châu Phi, cho thấy tỷ lệ so sánh về xói mòn cho ba loại chính của sử dụng đất: cây cối, hoa màu, và đất cằn cỗi. Nó là rất rõ ràng từ những dữ liệu mà trồng cây, nhưng đặc biệt hơn là khi mặt đất còn lại để trần hoặc dưới
đất hoang hóa, tỷ lệ xói mòn đất là rất Magni fi ed. Đồng thời, và quan duyên hệ, tỷ lệ phần trăm của lượng mưa đó sẽ trở thành dòng chảy được increased.In một số trường hợp sự xói mòn được sản xuất bằng cách loại bỏ rừng sẽ theo hình thức phổ biến strip- bề mặt
ping. Trong trường hợp khác, xói mòn sẽ xảy ra như hình thức ngoạn mục hơn của phong trào quần chúng, chẳng hạn như bùn fl OWS, sạt lở đất, lở tuyết và các mảnh vụn. Một số liệu chi tiết về sản xuất mảnh vỡ lở ở các lưu vực Bắc Mỹ như là một kết quả của việc phá rừng và xây dựng đường rừng được thể hiện trong Bảng 4.10. Họ minh họa cho tác dụng đáng kể được tạo ra bởi rõ ràng-cắt và bởi việc xây dựng đường khai thác gỗ. Nó thực sự có thể xảy ra rằng một phần lớn của sự xói mòn kết hợp với các hoạt động lâm nghiệp là do xây dựng đường, và chăm sóc cần được thực hiện để giảm thiểu những tác động này. Việc đào mương thoát nước ở đồng cỏ lên đất và hoang than bùn cho phép trồng cây tại trung tâm Wales cũng đã được tìm thấy để gây xói mòn gia tốc (Clarke và McCulloch, 1979), trong khi tải trầm tích cao có thể gây ô nhiễm hồ chứa
(Burt et al ., 1983). Nói chung, lớn hơn tỷ lệ phá rừng của một lưu vực sông cao hơn năng suất trầm tích trên một đơn vị diện tích sẽ được. Tại Hoa Kỳ, tỷ lệ sản lượng trầm tích xuất hiện để tăng gấp đôi cho mỗi lỗ 20% độ che phủ rừng. Xói mòn đất do phá rừng và thực hành nông nghiệp thường được cho là đặc biệt nghiêm trọng ở các khu vực nhiệt đới hoặc các khu vực bán khô hạn (xem Moore, năm 1979, trong một nghiên cứu trường hợp tốt), nhưng nó cũng là một vấn đề trong Vương quốc Anh (Hình 4.13), trong lục địa châu Âu (Fuller, 2003), và ở Nga (Sidorchuk và Golosov, 2003). Đo bởi Morgan (1977) trên đất cát trong tiếng Anh East Midlands gần Bedford chỉ ra rằng tỷ lệ mất đất dưới đất trống trên sườn dốc có thể đạt 17,69 tấn mỗi ha mỗi năm, so với 2.39
dưới cỏ và không có gì dưới rừng (Bảng 4.11) , và nghiên cứu sau đó đã chứng minh rằng sự xói mòn đất nước gây ra là một vấn đề đáng kể, mặc dù
các erosivity tương đối thấp của lượng mưa Anh. Ốp tường và Quine (1991: 123) có fi identi ed tập quán canh tác sau như góp phần phát triển
này. Vấn
đề. Cày lên các sườn dốc mà trước đây dưới cỏ, để tăng diện tích canh tác trồng trọt
Sử dụng các lớn hơn và máy móc nông nghiệp nặng, trong đó có chiều hướng gia tăng sự nén chặt đất.
Loại bỏ các hàng rào và sự gia tăng liên quan đến kích thước fi lĩnh. Ruộng lớn hơn gây ra sự gia tăng chiều dài dốc với một sự gia tăng đồng thời trong nguy cơ xói mòn.
Từ chối cấp độ của vật chất hữu cơ do thâm canh và sự phụ thuộc vào phân bón hóa học, do đó dẫn đến giảm sự ổn định tổng hợp.
Sẵn có của máy móc mạnh hơn, cho phép canh tác trong hướng tối đa
độ dốc hơn là dọc theo đường viền. Rills thường de-
velop cùng máy kéo và thực hiện các bài hát bánh xe và
dọc theo các đường khoan.
Sử dụng các Bừa trợ trong việc chuẩn bị luống và
các cán ruộng sau khi khoan.
Giới thiệu rộng rãi các loại ngũ cốc mùa thu gieo
để thay thế ngũ cốc mùa xuân gieo. Bởi vì họ
mùa sinh trưởng dài hơn, ngũ cốc mùa đông sản xuất lớn hơn
sản lượng và do đó bảng fi pro hơn. Sự thay đổi
có nghĩa là nền gieo trồng được tiếp xúc với rất ít các vùng cây
che tion trong suốt thời gian của lượng mưa mùa đông.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: