The people had done it so many times that they only half listened to t dịch - The people had done it so many times that they only half listened to t Việt làm thế nào để nói

The people had done it so many time

The people had done it so many times that they only half listened to the directions: most of them were quiet. wetting their lips. not looking around. Then Mr. Summers raised one hand high and said, "Adams." A man disengaged himself from the crowd and came forward. "Hi. Steve." Mr. Summers said. and Mr. Adams said. "Hi. Joe." They grinned at one another humorlessly and nervously. Then Mr. Adams reached into the black box and took out a folded paper. He held it firmly by one corner as he turned and went hastily back to his place in the crowd. where he
stood a little apart from his family. not looking down at his hand. "Allen." Mr. Summers said. "Anderson.... Bentham."
"Seems like there's no time at all between lotteries any more." Mrs. Delacroix said to Mrs. Graves in the back row.


"Seems like we got through with the last one only last week." "Time sure goes fast.-- Mrs. Graves said.
"Clark.... Delacroix"

"There goes my old man." Mrs. Delacroix said. She held her breath while her husband went forward.

"Dunbar," Mr. Summers said, and Mrs. Dunbar went steadily to the box while one of the women said. "Go on. Janey," and another said, "There she goes."

"We're next." Mrs. Graves said. She watched while Mr. Graves came around from the side of the box, greeted Mr. Summers gravely and selected a slip of paper from the box. By now, all through the crowd there were men holding the small folded papers in their large hand. turning them over and over nervously Mrs. Dunbar and her two sons stood together, Mrs. Dunbar holding the slip of paper.

"Harburt.... Hutchinson."

"Get up there, Bill," Mrs. Hutchinson said. and the people near her laughed. "Jones."
"They do say," Mr. Adams said to Old Man Warner, who stood next to him, "that over in the north village they're talking of giving up the lottery."

Old Man Warner snorted. "Pack of crazy fools," he said. "Listening to the young folks, nothing's good enough for them. Next thing you know, they'll be wanting to go back to living in caves, nobody work any more, live hat way for a while. Used to be a saying about 'Lottery in June, corn be heavy soon.' First thing you know, we'd all be eating stewed chickweed and acorns. There's always been a lottery," he added petulantly. "Bad enough to see young Joe Summers up there joking with everybody."

"Some places have already quit lotteries." Mrs. Adams said.

"Nothing but trouble in that," Old Man Warner said stoutly. "Pack of young fools." "Martin." And Bobby Martin watched his father go forward. "Overdyke.... Percy."
"I wish they'd hurry," Mrs. Dunbar said to her older son. "I wish they'd hurry." "They're almost through," her son said.
"You get ready to run tell Dad," Mrs. Dunbar said.

Mr. Summers called his own name and then stepped forward precisely and selected a slip from the box. Then he called, "Warner."


"Seventy-seventh year I been in the lottery," Old Man Warner said as he went through the crowd. "Seventy-seventh time."

"Watson" The tall boy came awkwardly through the crowd. Someone said, "Don't be nervous, Jack," and Mr. Summers said, "Take your time, son."

"Zanini."

After that, there was a long pause, a breathless pause, until Mr. Summers. holding his slip of paper in the air, said, "All right, fellows." For a minute, no one moved, and then all the slips of paper were opened. Suddenly, all the women began to speak at once, saving. "Who is it?," "Who's got it?," "Is it the Dunbars?," "Is it the Watsons?" Then the voices began to say, "It's Hutchinson. It's Bill," "Bill Hutchinson's got it."

"Go tell your father," Mrs. Dunbar said to her older son.

People began to look around to see the Hutchinsons. Bill Hutchinson was standing quiet, staring down at the paper in his hand. Suddenly. Tessie Hutchinson shouted to Mr. Summers. "You
didn't give him time enough to take any paper he wanted. I saw you. It wasn't fair!"

"Be a good sport, Tessie." Mrs. Delacroix called, and Mrs. Graves said, "All of us took the same chance."

"Shut up, Tessie," Bill Hutchinson said.

"Well, everyone," Mr. Summers said, "that was done pretty fast, and now we've got to be hurrying a little more to get done in time." He consulted his next list. "Bill," he said, "you draw for the Hutchinson family. You got any other households in the Hutchinsons?"

"There's Don and Eva," Mrs. Hutchinson yelled. "Make them take their chance!"

"Daughters draw with their husbands' families, Tessie," Mr. Summers said gently. "You know that as well as anyone else."

"It wasn't fair," Tessie said.

"I guess not, Joe." Bill Hutchinson said regretfully. "My daughter draws with her husband's family; that's only fair. And I've got no other family except the kids."

"Then, as far as drawing for families is concerned, it's you," Mr. Summers said in explanation, "and as far as drawing for households is concerned, that's you, too. Right?"

"Right," Bill Hutchinson said.

"How many kids, Bill?" Mr. Summers asked formally. "Three," Bill Hutchinson said.
"There's Bill, Jr., and Nancy, and little Dave. And Tessie and me."



"All right, then," Mr. Summers said. "Harry, you got their tickets back?"

Mr. Graves nodded and held up the slips of paper. "Put them in the box, then," Mr. Summers directed. "Take Bill's and put it in."

"I think we ought to start over," Mrs. Hutchinson said, as quietly as she could. "I tell you it wasn't fair. You didn't give him time enough to choose. Everybody saw that."

Mr. Graves had selected the five slips and put them in the box. and he dropped all the papers but those onto the ground. where the breeze caught them and lifted them off.

"Listen, everybody," Mrs. Hutchinson was saying to the people around her.

"Ready, Bill?" Mr. Summers asked. and Bill Hutchinson, with one quick glance around at his wife and children. nodded.

"Remember," Mr. Summers said. "take the slips and keep them folded until each person has taken one. Harry, you help little Dave." Mr. Graves took the hand of the little boy, who came willingly with him up to the box. "Take a paper out of the box, Davy." Mr. Summers said. Davy put his hand into the box and laughed. "Take just one paper." Mr. Summers said. "Harry, you
hold it for him." Mr. Graves took the child's hand and removed the folded paper from the tight fist and held it while little Dave stood next to
him and looked up at him wonderingly.

"Nancy next," Mr. Summers said. Nancy was twelve, and her school friends breathed heavily as she went forward switching her skirt, and took a slip daintily from the box "Bill, Jr.," Mr. Summers said, and Billy, his face red and his feet overlarge, near knocked the box over as he got a paper out. "Tessie," Mr. Summers said. She hesitated for a minute, looking around defiantly. and then set her lips and went up to the box. She snatched a paper out and held it behind her.

"Bill," Mr. Summers said, and Bill Hutchinson reached into the box and felt around, bringing his hand out at last with the slip of paper in it.

The crowd was quiet. A girl whispered, "I hope it's not Nancy," and the sound of the whisper reached the edges of the crowd.

"It's not the way it used to be." Old Man Warner said clearly. "People ain't the way they used to be."

"All right," Mr. Summers said. "Open the papers. Harry, you open little Dave's."

Mr. Graves opened the slip of paper and there was a general sigh through the crowd as he held it up and everyone could see that it was blank. Nancy and Bill. Jr.. opened theirs at the same time. and both beamed and laughed. turning around to the crowd and holding their slips of
paper above their heads.

"Tessie," Mr. Summers said. There was a pause, and then Mr. Summers looked at Bill
Hutchinson, and Bill unfolded his paper and showed it. It was blank.



"It's Tessie," Mr. Summers said, and his voice was hushed. "Show us her paper. Bill."

Bill Hutchinson went over to his wife and forced the slip of paper out of her hand. It had a black spot on it, the black spot Mr. Summers had made the night before with the heavy pencil in the coal company office. Bill Hutchinson held it up, and there was a stir in the crowd.

"All right, folks." Mr. Summers said. "Let's finish quickly."

Although the villagers had forgotten the ritual and lost the original black box, they still remembered to use stones. The pile of stones the boys had made earlier was ready; there were stones on the ground with the blowing scraps of paper that had come out of the box Delacroix selected a stone so large she had to pick it up with both hands and turned to Mrs. Dunbar.

"Come on," she said. "Hurry up."

Mr. Dunbar had small stones in both hands, and she said. gasping for breath. "I can't run at all. You'll have to go ahead and I'll catch up with you."
The children had stones already. And someone gave little Davy Hutchinson few pebbles. Tessie Hutchinson was in the center of a cleared space by now, and she held her hands out
desperately as the villagers moved in on her. "It isn't fair," she said. A stone hit her on the side of
the head. Old Man Warner was saying, "Come on, come on, everyone." Steve Adams was in the front of the crowd of villagers, with Mrs. Graves beside him.

"It isn't fair, it isn't right," Mrs. Hutchinson screamed, and then they were upon her.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Những người đã làm nó vì vậy nhiều lần mà họ chỉ có một nửa đã nghe các hướng dẫn: hầu hết trong số họ đã được yên tĩnh. làm ướt đôi môi của họ. không tìm kiếm xung quanh. Sau đó ông Summers lên một bàn tay cao và nói, "Adams." Một người đàn ông nhàn hạ mình từ đám đông và đi về phía trước. "Hi. Steve." Ông Summers nói. và ông Adams nói. "Hi. Joe." Họ grinned ở nhau humorlessly và nervously. Sau đó ông Adams đạt đến vào hộp đen và đã diễn ra một giấy gấp. Ông đã tổ chức nó vững chắc của một góc khi ông quay lại và đi vội vàng lại cho vị trí của mình trong đám đông. nơi ôngđứng một chút ngoài gia đình của mình. không nhìn xuống ở bàn tay của mình. "Allen." Ông Summers nói. "Anderson... Bentham.""Có vẻ như không có thời gian ở tất cả giữa xổ số nữa." Bà Delacroix nói với bà Graves trong hàng trở lại. "Có vẻ như chúng tôi đã thông qua với chỉ cuối tuần cuối một." "Thời gian chắc chắn đi nhanh.--bà Graves nói."Clark... Delacroix""Có đi con người cũ của tôi." Bà Delacroix nói. Cô giữ hơi thở của mình trong khi chồng bà đã đi về phía trước."Dunbar," ông Summers đã nói, và bà Dunbar đã đi đều đặn đến hộp trong khi một trong những người phụ nữ cho biết. "Đi. Janey", và khác nói,"Có cô đi.""Chúng tôi tiếp theo." Bà Graves nói. Cô theo dõi trong khi ông Graves đến xung quanh thành phố từ phía bên của hộp, chào đón ông Summers nặng và chọn một phiếu giấy từ hộp. Bởi bây giờ, tất cả thông qua đám đông có người đàn ông đang nắm giữ các giấy tờ gấp nhỏ trong tay lớn của họ. biến chúng hơn và hơn nervously bà Dunbar và hai con trai của cô đứng chung với nhau, bà Dunbar giữ phiếu giấy."Harburt... Hutchinson.""Get kia, Bill," bà Hutchinson nói. và những người gần cô ấy cười. "Jones.""Họ nói," ông Adams nói với ông già Warner, người đã đứng bên cạnh anh ta, "rằng hơn trong làng Bắc họ đang nói của bỏ xổ số."Ông già Warner snorted. "Gói của kẻ ngu dại điên," ông nói. "Lắng nghe các folks trẻ, không có gì là tốt, đủ cho họ. Điều tiếp theo bạn biết, họ sẽ mong muốn quay trở lại để sống trong hang động, không ai làm việc bất kỳ cách mũ nhiều hơn, sống trong một thời gian. Được sử dụng để là một nói về 'Xổ số vào tháng sáu, ngô được nặng sớm.' Điều đầu tiên bạn biết, chúng tôi sẽ tất cả ăn tiềm chickweed và acorns. Có luôn luôn là một xổ số kiến thiết,"ông nói thêm petulantly. "Xấu đủ để xem trẻ Joe mùa hè lên có đùa với tất cả mọi người.""Một số nơi có đã bỏ xổ số kiến thiết." Bà Adams nói."Không có gì ngoài rắc rối trong đó," ông già Warner nói tế. "Gói của kẻ ngu dại nhỏ." "Martin." Và Bobby Martin đã xem cha ông đi về phía trước. "Overdyke... Percy.""Tôi muốn họ sẽ vội vàng," bà Dunbar nói với con trai lớn của mình. "Tôi muốn họ sẽ vội vàng." "Họ đang gần như qua," con trai của cô cho biết."Bạn chuẩn bị sẵn sàng để chạy cho biết cha," bà Dunbar nói.Mùa hè ông được gọi là tên của mình và sau đó bước về phía trước chính xác và chọn một phiếu từ hộp. Sau đó ông gọi là, "Warner." "Thứ bảy bảy mươi năm tôi trong xổ số," ông già Warner nói như ông đã đi qua đám đông. "Thời gian thứ bảy bảy mươi.""Watson" cậu bé cao đến awkwardly thông qua đám đông. Ai đó nói, "Đừng lo lắng, Jack," và mùa hè ông nói, "mất thời gian của bạn, con trai.""Zanini."Sau đó, đã có một tạm dừng dài, một tạm dừng thở, cho đến khi ông Summers. đang nắm giữ của mình mảnh giấy trong máy, cho biết: "rồi, nghiên cứu sinh." Trong một phút, không ai di chuyển, và sau đó tất cả các phiếu giấy đã được mở. Đột nhiên, tất cả những người phụ nữ bắt đầu nói chuyện cùng một lúc, tiết kiệm. "Ai là nó?," "ai có nó?," "Là nó the Dunbars?," "Là nó các Watsons?" Sau đó tiếng nói bắt đầu nói, "nó là Hutchinson. It's Bill,""Bill Hutchinson của got it.""Đi nói với cha của bạn," bà Dunbar nói với con trai lớn của mình.Người ta bắt đầu nhìn xung quanh để xem các Hutchinsons. Bill Hutchinson đứng yên tĩnh, nhìn chằm chằm tại giấy vào bàn tay của mình. Đột nhiên. Tessie Hutchinson hét lên để ông Summers. "Bạnkhông cung cấp cho ông đủ thời gian để có bất kỳ giấy ông muốn. Tôi thấy bạn. Thật không công bằng!""Là một môn thể thao tốt, Tessie." Gọi là bà Delacroix, và bà Graves nói, "Tất cả chúng ta đã cùng một cơ hội.""Shut up, Tessie," Bill Hutchinson nói."Vâng, tất cả mọi người," ông Summers đã nói, "mà đã được thực hiện khá nhanh, và bây giờ chúng ta phải hurrying nhiều hơn một chút để có được thực hiện trong thời gian." Ông tham khảo ý kiến các danh sách tiếp theo của mình. "Bill," ông nói, "bạn vẽ cho gia đình Hutchinson. Bạn có bất kỳ hộ gia đình khác trong các Hutchinsons?""Không có Don và Eva," bà Hutchinson hét. "Làm cho họ mất cơ hội của họ!""Con gái vẽ với gia đình của chồng, Tessie," ông Summers nói nhẹ nhàng. "Bạn biết rằng cũng như bất cứ ai khác.""Thật không công bằng," Tessie nói."Tôi đoán không, Joe." Bill Hutchinson nói tiếc. "Con gái tôi rút ra với gia đình của chồng; đó chỉ là công bằng. "Và tôi đã không có gia đình khác ngoại trừ các trẻ em.""Sau đó, như xa như bản vẽ cho các gia đình là có liên quan, it's you," ông Summers đã nói trong lời giải thích, "và như xa như bản vẽ cho các hộ gia đình là có liên quan, đó là bạn, quá. Phải không?""Đúng," Bill Hutchinson nói."Làm thế nào nhiều trẻ em, Bill?" Ông Summers yêu cầu chính thức. "Ba," Bill Hutchinson nói."Không có hóa đơn, Jr., và Nancy, và ít Dave. Và Tessie và tôi." "Tất cả phải, sau đó," ông Summers nói. "Harry, bạn nhận vé của họ trở lại?"Ông Graves gật đầu và tổ chức lập phiếu giấy. "Đặt chúng trong hộp," sau đó, ông Summers hướng. "Mất của Bill và đặt nó trong.""Tôi nghĩ rằng chúng ta phải bắt đầu lại," bà Hutchinson nói, lặng lẽ như cô có thể. "Tôi nói với bạn nó không công bằng. Bạn đã không cho anh ta đủ thời gian để lựa chọn. Tất cả mọi người thấy rằng."Ông Graves đã chọn phiếu năm và đặt chúng trong hộp. và ông ta đã bỏ tất cả các giấy tờ nhưng những lên mặt đất. nơi gió bắt chúng và dỡ bỏ chúng."Nghe, tất cả mọi người," bà Hutchinson đã nói với những người xung quanh cô."Sẵn sàng, Bill?" Ông Summers hỏi. và Bill Hutchinson, với một nháy mắt nhanh xung quanh thành phố lúc vợ và trẻ em. gật đầu."Hãy nhớ rằng," ông Summers nói. "đi các phiếu và giữ cho họ gấp lại cho đến khi mỗi người đã thực hiện một. Harry, bạn giúp ít Dave." Ông Graves nắm tay của cậu bé, những người đã sẵn sàng với anh ta đến hộp. "Có một giấy ra khỏi hộp, Davy." Ông Summers nói. Davy đặt bàn tay của mình vào hộp và cười. "Chăm chỉ là một giấy." Ông Summers nói. "Harry, bạnGiữ nó cho anh ta." Ông Graves nắm tay của trẻ em và gấp giấy khỏi nắm tay chặt chẽ và giữ nó trong khi ít Dave đứng bên cạnhAnh ta và nhìn lên lúc ông wonderingly."Nancy tiếp theo," ông Summers nói. Nancy là mười hai, và người bạn học của cô thở nặng nề như cô đã đi về phía trước chuyển đổi váy của cô, và lấy một phiếu daintily từ hộp "Bill, Jr.," ông mùa hè nói, và Billy, màu đỏ khuôn mặt của mình và giữ chân của mình, gần lật đổ hộp như ông có một giấy ra. "Tessie," ông Summers nói. Cô do dự trong một phút, nhìn xung quanh defiantly. và sau đó thiết lập môi và đã đi đến hộp. Cô snatched một giấy ra và giữ nó phía sau của cô."Bill," ông Summers đã nói, và Bill Hutchinson đạt đến vào hộp và cảm thấy xung quanh, đưa tay ra cuối cùng với phiếu giấy trong nó.Đám đông đã được yên tĩnh. Một cô gái thì thầm, "Tôi hy vọng nó không phải là Nancy," và những âm thanh của thì thầm đạt đến các cạnh của đám đông."Nó là không cách nó sử dụng để." Ông già Warner nói rõ ràng. "Những người không phải là cách họ sử dụng để.""Được rồi," ông Summers nói. "Mở các giấy tờ. Harry, bạn mở ít Dave."Ông Graves mở phiếu giấy và có là một sigh chung thông qua đám đông như ông đã tổ chức nó và tất cả mọi người có thể thấy rằng nó là trống. Nancy và Bill. Jr... mở cửa của họ cùng một lúc. và cả hai dầm và cười. quay xung quanh với đám đông và giữ của phiếugiấy trên đầu họ."Tessie," ông Summers nói. Đã có một tạm dừng, và sau đó ông Summers nhìn BillHutchinson, và Bill unfolded giấy của mình và đã cho thấy nó. Nó là trống. "Đó là Tessie," ông Summers nói, và giọng nói của ông được hushed. "Hiển thị cho chúng tôi giấy của cô. Bill."Bill Hutchinson đã đi qua vợ và buộc phiếu giấy ra khỏi bàn tay của cô. Nó có một đốm đen trên nó, đốm đen ông Summers đã thực hiện đêm trước với bút chì nặng trong văn phòng công ty than. Bill Hutchinson giữ nó, và có là một khuấy trong đám đông."Tất cả quyền, folks." Ông Summers nói. "Chúng ta hãy kết thúc nhanh chóng."Mặc dù người dân có quên các nghi lễ và bị mất hộp đen ban đầu, họ vẫn còn nhớ để sử dụng đá. Đống đá các bé trai đã thực hiện trước đó đã sẵn sàng; có là đá trên mặt đất với các mẩu tin lưu niệm thổi giấy đó đã ra khỏi hộp Delacroix chọn một hòn đá lớn vì vậy cô phải nhấc nó với cả hai tay và quay sang bà Dunbar."Come on," cô nói. "Nhanh lên."Ông Dunbar có đá nhỏ ở cả hai tay, và, cô nói. gasping cho hơi thở. "Tôi không thể chạy ở tất cả. Bạn sẽ cần phải đi trước và tôi sẽ bắt kịp với bạn."Trẻ em có đá đã. Và ai đó đã cho ít Davy Hutchinson vài viên sỏi. Tessie Hutchinson là ở giữa của một không gian xóa bởi bây giờ, và cô đã tổ chức bàn tay của côtuyệt vọng như dân làng di chuyển ngày của cô. "Nó là không công bằng," cô nói. Một hòn đá đánh nó trên mặt củangười đứng đầu. Ông già Warner đã nói, "Thôi nào, thôi nào, tất cả mọi người." Steve Adams ở mặt trước đám đông của người dân, với các ngôi mộ bà bên cạnh anh ta."Nó là không công bằng, nó không phải là đúng," bà Hutchinson gào lên, và sau đó họ đã sau khi cô ấy.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Các người đã làm nó rất nhiều lần rằng họ chỉ có một nửa nghe hướng: hầu hết trong số họ đã yên tĩnh. làm ướt đôi môi của mình. không nhìn xung quanh. Sau đó, ông Summers giơ một tay, và nói rằng, "Adams." Một người đàn ông thảnh thơi mình khỏi đám đông và đi về phía trước. "Hi. Steve." Ông Summers nói. và ông Adams nói. "Hi. Joe." Họ mỉm cười với nhau humorlessly và lo lắng. Sau đó, ông Adams cho tay vào hộp đen và lấy ra một tờ giấy gấp lại. Anh giữ chặt bằng một góc khi ông quay lại và đi vội vã trở lại vị trí của mình trong đám đông. nơi ông
đứng hơi tách khỏi gia đình. không nhìn xuống bàn tay của mình. "Allen." Ông Summers nói. "Anderson .... Bentham."
"Có vẻ như không có thời gian ở tất cả các từ xổ số kiến thiết nữa." Bà Delacroix nói với bà Graves ở hàng sau. "Có vẻ như chúng tôi đã thông qua với người cuối cùng chỉ tuần trước." "Thời gian bảo đi nhanh .-- bà Graves nói." Clark .... Delacroix "" Có đi người đàn ông cũ của tôi. "Bà Delacroix nói. Cô nín thở trong khi chồng cô đi về phía trước." Dunbar, "Mr. Summers nói, và bà Dunbar đã đi dần vào hộp trong khi một trong những người phụ nữ nói. "Đi đi. Janey, "và một người khác nói," Có cô ấy đi. "" Chúng tôi đang tới. "Bà Graves nói. Cô quan sát trong khi ông Graves đến xung quanh từ phía bên của hộp, chào đón ông Summers nặng và chọn một mảnh giấy từ hộp. Bởi bây giờ, tất cả qua đám đông có những người đàn ông đang nắm giữ các giấy tờ gấp nhỏ ở bàn tay lớn của họ. biến chúng hơn và hơn lo lắng bà Dunbar và hai con trai đứng bên nhau, bà Dunbar cầm tờ ​​giấy. "Harburt .... Hutchinson." "Đứng dậy, Bill," bà Hutchinson nói. và những người gần cô ấy cười. "Jones." "Họ nói," ông Adams nói với Old Man Warner, người đứng bên cạnh anh ta, "rằng hơn trong các làng ở phía bắc chúng ta đang nói đến chuyện bỏ cuộc xổ số." Old Man Warner khịt mũi. "Pack of fools điên," ông nói. "Khi nghe các folks trẻ, không có gì là đủ tốt cho họ. Điều tiếp theo bạn biết, họ sẽ muốn quay trở lại sống trong các hang động, không ai làm việc nhiều hơn bất kỳ, cách hat live trong một thời gian. Từng là một câu nói về 'xổ số trong tháng Sáu, ngô nặng nề sớm.' Điều đầu tiên bạn biết, chúng tôi muốn tất cả được ăn cây anh thảo hầm và acorns. Có luôn luôn là một xổ số kiến thiết, "ông nói thêm nóng nảy." Đủ Bad để xem trẻ Joe Summers lên đó nói đùa với mọi người. "" Một số nơi đã thoái xổ số. "Bà Adams nói." Không có gì, nhưng rắc rối ở chỗ, "Old Man Warner nói stoutly. "Pack of fools trẻ." "Martin." Và Bobby Martin thấy cha của mình đi về phía trước. "Overdyke .... Percy." "Tôi muốn họ muốn vội vàng," bà Dunbar nói với con trai của mình . "Tôi muốn họ muốn vội vàng." "Chúng ta gần như đã qua," con trai bà nói. "Bạn có sẵn sàng để chạy cho bố," bà Dunbar cho biết. Ông Summers gọi tên riêng của mình và sau đó bước về phía trước một cách chính xác và chọn một chiếc quần từ hộp. Sau đó, ông được gọi là "Warner." "Năm Bảy mươi bảy tôi được trong xổ số," Old Man Warner cho biết là ông đã đi qua đám đông. "Lần Bảy mươi bảy." "Watson" Các cao cậu bé đã lúng túng qua đám đông. Có người nói, "Đừng lo lắng, Jack," và ông Summers nói, "Hãy dành thời gian của bạn, con trai." "Zanini." Sau đó, có một lúc ngập ngừng, tạm dừng thở , cho đến khi ông Summers. giữ trượt của mình giấy trong không khí, nói: "Được rồi, nghiên cứu sinh." Trong một phút, không ai di chuyển, và sau đó tất cả các mẩu giấy nhỏ được mở ra. Đột nhiên, tất cả những người phụ nữ bắt đầu nói chuyện một lúc, tiết kiệm. "Nó là ai ?," "Ai có nó ?," "Đó có phải là Dunbars ?," "Đó có phải là Watsons?" Sau đó, những tiếng nói bắt đầu nói, "Đó là Hutchinson. Đó là Bill", "Bill Hutchinson nhận nó." "Hãy đi nói với cha của mình," bà Dunbar nói với con trai của mình. Mọi người bắt đầu nhìn xung quanh để xem Hutchinsons. Bill Hutchinson đang đứng yên tĩnh, nhìn xuống tờ giấy trong tay. Bỗng nhiên. Tessie Hutchinson hét lên với ông Summers. "Bạn đã không cho anh thời gian, đủ để đưa bất kỳ giấy ông muốn. Tôi thấy bạn. Đó là không công bằng!" "Hãy là một môn thể thao tốt, Tessie." Bà Delacroix gọi, và bà Graves nói, "Tất cả chúng ta đã có cơ hội như nhau." "Im đi, Tessie," Bill Hutchinson nói. "Vâng, tất cả mọi người," ông Summers nói, "đã được thực hiện khá nhanh, và bây giờ chúng tôi đã có được vội vã nhiều hơn một chút để có được thực hiện trong thời gian. " Ông tư vấn danh sách tiếp theo của mình. "Bill," ông nói, "bạn vẽ cho các gia đình Hutchinson. Bạn có bất kỳ hộ gia đình khác trong Hutchinsons?" "Có Don và Eva," bà Hutchinson hét lên. "Làm cho họ mất cơ hội của họ!" "Con gái vẽ với gia đình chồng, Tessie," ông Summers nói nhẹ nhàng. "Bạn biết rằng cũng như bất cứ ai khác." "Đó là không công bằng," Tessie nói. "Tôi đoán là Joe." Bill Hutchinson nói tiếc rẻ. "Con gái tôi rút ra với gia đình nhà chồng;.. Đó chỉ là công bằng Và tôi đã không có gia đình khác, ngoại trừ những đứa trẻ" "Sau đó, theo như bản vẽ cho các gia đình có liên quan, đó là bạn", ông Summers nói trong lời giải thích, " và theo như bản vẽ cho các hộ gia đình có liên quan, đó là bạn, quá. Đúng không? "" Phải, "Bill Hutchinson nói." Có bao nhiêu trẻ em, Bill? " Ông Summers hỏi chính thức. "Ba," Bill Hutchinson nói. "Có Bill, Jr., và Nancy, và ít Dave. Và Tessie và tôi." "Được rồi, sau đó," ông Summers nói. "Harry, bạn có vé của họ trở lại?" Ông Graves gật đầu và giơ mẩu giấy. "Đặt chúng trong hộp, sau đó," ông Summers chỉ dẫn. "Hãy Bill và đặt nó vào." "Tôi nghĩ rằng chúng ta phải bắt đầu lại," bà Hutchinson nói, như lặng lẽ như cô có thể. "Tôi nói với bạn nó là không công bằng. Bạn đã không cung cấp cho anh ấy thời gian đủ để lựa chọn. Mọi người đều thấy." Ông Graves đã chọn năm phiếu và đặt chúng vào hộp. và ông ta đã bỏ tất cả các giấy tờ nhưng những người lên mặt đất. nơi gió bắt gặp họ và nhấc chúng ra. "Nghe này, tất cả mọi người," bà Hutchinson đã nói với những người xung quanh mình. "Ready, Bill?" Ông Summers hỏi. và Bill Hutchinson, với một cái nhìn nhanh chóng xung quanh nhìn vợ và các con. gật đầu. "Hãy nhớ rằng," ông Summers nói. "lấy phiếu và giữ chúng cho đến khi gấp lại mỗi người đã có một. Harry, bạn sẽ giúp bé Dave." Ông Graves nắm lấy bàn tay của cậu bé, người đã sẵn sàng với anh ta lên để hộp. "Lấy một tờ giấy ra khỏi hộp, Davy." Ông Summers nói. Davy đưa tay vào trong hộp và cười. "Hãy chỉ là một tờ giấy." Ông Summers nói. "Harry, bạn giữ nó cho anh ta." Ông Graves nắm lấy tay ​​của trẻ em và loại bỏ các giấy gấp lại từ nắm tay chặt và giữ nó trong khi ít Dave đứng bên cạnh anh và nhìn anh wonderingly. "Nancy tới", ông Summers nói. Nancy mười hai tuổi, và người bạn học của cô thở dốc khi cô đi về phía trước chuyển đổi váy của cô, và lấy một phiếu daintily từ hộp "Bill, Jr.," ông Summers nói, và Billy, gương mặt anh đỏ và chân overlarge, gần gõ vào hộp như ông đã nhận được một giấy ra. "Tessie," ông Summers nói. Cô do dự một chút, nhìn xung quanh ngang ngược. và sau đó đặt đôi môi của mình và đi đến hộp. Cô giật lấy một tờ giấy ra và giữ nó phía sau cô. "Bill", ông Summers nói, và Bill Hutchinson tay vào trong hộp và cảm thấy xung quanh, đưa tay ra cuối cùng với các tờ giấy trong đó. Các đám đông đã được yên tĩnh. Một cô gái thì thầm, "Tôi hy vọng nó không Nancy," và âm thanh của những tiếng thì thầm đến các cạnh của đám đông. "Đó không phải là cách nó được sử dụng để được." Old Man Warner nói rõ. "Mọi người không phải là cách họ sử dụng để được." "Được rồi," ông Summers nói. "Mở giấy tờ. Harry, bạn mở ít Dave." Ông Graves mở tờ giấy và có một tiếng thở dài nói chung thông qua các đám đông khi anh ôm nó lên và tất cả mọi người có thể thấy rằng nó là trống. Nancy và Bill. Jr .. mở của họ cùng một lúc. và cả hai tươi cười và cười. quay lại với đám đông và giữ các phiếu giấy trên đầu họ. "Tessie," ông Summers nói. Một khoảng lặng, và sau đó ông Summers nhìn Bill Hutchinson, và Bill mở ra giấy của mình và cho thấy nó. Nó trống rỗng. "Đó là Tessie," ông Summers nói, và giọng anh trầm lắng. "Hiện chúng tôi giấy cô. Bill." Bill Hutchinson đã đi qua với vợ mình và buộc các tờ giấy ra khỏi tay cô. Nó có một điểm đen trên đó, các điểm đen ông Summers đã làm đêm hôm trước với bút chì nặng trong các văn phòng công ty than. Bill Hutchinson giơ nó lên, và đã có một sự khuấy động trong đám đông. "Được rồi, em ạ". Ông Summers nói. "Chúng ta hãy kết thúc nhanh chóng." Mặc dù dân làng đã quên nghi thức và mất hộp đen ban đầu, họ vẫn còn nhớ để sử dụng đá. Các đống đá các chàng trai đã thực hiện trước đó đã sẵn sàng; có đá trên mặt đất với các phế liệu thổi giấy mà đã đi ra khỏi hộp Delacroix chọn một hòn đá lớn như vậy cô đã phải nhặt nó lên bằng cả hai tay và quay sang bà Dunbar. "Thôi nào," cô nói. "Nhanh lên." Ông Dunbar đã có những viên đá nhỏ ở cả hai tay, và cô ấy nói. thở hổn hển. "Tôi không thể chạy cả. Bạn sẽ phải đi trước và tôi sẽ bắt kịp với bạn." Các em có đá rồi. Và ai đó đã cho ít Davy Hutchinson vài viên sỏi. Tessie Hutchinson là ở trung tâm của một không gian xóa bởi bây giờ, và cô nắm tay cô ấy ra khỏi tuyệt vọng như dân làng chuyển đến ở với cô. "Thật không công bằng," cô nói. Một hòn đá đánh cô về phía đầu. Old Man Warner đã nói, "Thôi nào, thôi nào, tất cả mọi người." Steve Adams đã ở phía trước của đám đông dân làng, với bà Graves bên cạnh anh. "Thật không công bằng, nó không phải là đúng," bà Hutchinson hét lên, và sau đó họ đã cùng nàng.

















































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: