When Kagami failed to class, Kuroko felt unsettled. Lunch hour passed  dịch - When Kagami failed to class, Kuroko felt unsettled. Lunch hour passed  Việt làm thế nào để nói

When Kagami failed to class, Kuroko

When Kagami failed to class, Kuroko felt unsettled. Lunch hour passed without notice of the red haired, and Kuroko's anxiety turned into worry. Classes ended and Kuroko walked to the gym, searching with his blue eyes the shape of Kagami. He wasn't there. The blue haired boy even asked to their teammates if they knew anything about the red haired. No one did.

At that point, Kuroko's worry grew so much he could not stay still. He left the gym without a word, ignoring Riko's threats, his right hand occupied texting his former teammates and now love rivals. "Kagami did not went to school today. He also skipped practice. Right now I am going to his place", he wrote. And that message got to all of them, making them forget about their own things in order to follow Kuroko's initiative and search around for the angel they all worshipped.

"I found him. He is at his place. It seems like he is sick, he has fever" Kuroko texted again, and all of them sighed in relive, forgetting about all the sick and twisted scenarios they had imagined in the despair of the moment.

"I'm close to a drugstore, I'll bring some medicine" Midorima texted a little bit after.

"We should make him some soup ( ´ ▽ ` )ノ" Kise suggested

"I'll bring the food." Aomine texted right afterwards, and a lot of complains about his capacity to actually buy food filled the group chat for a moment, before he could finally explain that he was usually on charge of buying ingredients when he ate at Kagami's place. That last statement dissipated the doubts on him but also raised a lot of discomfort as the rest of them did not had as much luck as him…

They also discussed who was going to cook, since they were all rookies in that matter. Kise said that he could try and imitate Kagami's movements as he did with basketball but no one trusted him enough. Akashi seemed like the best option but since he lived in Kyoto, it would take some time before he could get to Kagami's apartment. The same with Murasakibara, but in his case, everyone thought he could do anything but pester around.

Kagami was sleeping, unaware of the train wreck that will soon reunite at his place, not even noticing the pale blue gaze that was already over him, checking his unusual breathing. And he stayed like that, completely oblivious to everything, believing that if he rested for the rest of the day and the night that was yet to come, he would be healed for morning. Or so it was until some obnoxious calling made him aware.
- Tetsu! I brought the food! - The second member of the rainbow arrived, getting in without even asking, walking around the living room with the bag of ingredients he had bought.

- A-Aomine? - Kagami opened his red eyes and sat on his bed, his eyes turning around and his head hurting badly.

- Kagami-kun, is no good for you to sit, go back to sleep- said Kuroko in a plain tone, laying his hand on Kagami's shoulder.

He haven't noticed… therefore his reaction was the same as if Kuroko was a ghost, screaming and jumping to a side, which was no good for his condition, making him fall on like a rock on the bed.

- That's why I told you to rest- Kuroko shook his head from side to side, accommodating him once more.

- Oh, he really IS sick. I though, STUPID people could not get sick- Aomine joked walking in, the bag of groceries still on his hand.

- I'm not stupid! You moron! - Kagami shouted back, trying to sit again even though Kuroko held him down to bed.

- Aomine-kun, please be considerate of his state- Kuroko asked, frowning a bit and the tanned boy gave him a grin as sole reply.

Kagami tried to say something, but his head started to spin again and he had to close his eyes. Behind the darkness of his eyelids, Kagami evaluated that he was too tired and sick to kick both Kuroko and Aomine out of his house, deciding to sleep instead. He had made his mind on that point when another obnoxiously whiny loud voice called his name from the front door.

- Kagamicchi!- The blond model ran all the way in, as careless of manners as the boy that came before him, and entered the bedroom- He looks bad! We have to do something!

- Shhh, you are too loud, stupid- Aomine complained, walking to the kitchen with the bag of groceries

- That's right, be quiet, Kise-kun. Kagami-kun needs some rest- Kuroko explained, hitting the blond on the side with his fingers, getting a cute whine from him.

- B-but… what can we do?- Kise replied in a whisper.

Kagami looked at him, debating with himself between the danger his house was in with the three boys that had come, and the tiredness that told him to sleep again. Finally the later won, and he closed his red eyes once more, still worried about his place. He only wished for a little mess… getting out of his sickness to clean everything was not a pleasant idea in his head.

The next in coming actually knocked the door and asked if he could go in, before taking off his shoes and walking shyly toward Kagami's room.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Khi Kagami không đến lớp, Kuroko cảm thấy bất ổn. Giờ ăn trưa được thông qua mà không cần thông báo màu đỏ mái tóc dài, và lo lắng của Kuroko biến thành lo lắng. Các lớp học đã kết thúc và Kuroko đi đến phòng tập thể dục, tìm kiếm với đôi mắt màu xanh hình dạng của Kagami. Ông không có. Cậu bé tóc xanh thậm chí còn yêu cầu đồng đội của họ nếu họ biết gì về tóc đỏ. Không ai không.Tại thời điểm đó, lo lắng của Kuroko lớn rất nhiều ông có thể không đứng yên. Ông rời phòng tập thể dục mà không có một từ, bỏ qua mối đe dọa của Riko, tay phải của ông chiếm nhắn tin đồng đội cũ của mình và bây giờ tình yêu đối thủ. "Kagami đã không đi đến trường vào ngày hôm nay. Ông cũng bỏ qua thực hành. Ngay bây giờ tôi sẽ đến nơi của mình", ông viết. Rồi thông báo rằng tất cả chúng, làm cho họ quên đi những điều riêng của họ để thực hiện theo sáng kiến của Kuroko và tìm kiếm xung quanh cho thiên thần tất cả họ đều thờ."Tôi thấy anh ta. Ông là vị trí của mình. Nó có vẻ như ông là bị bệnh, ông đã sốt"Kuroko texted một lần nữa, và tất cả đều thở dài trong relive, quên về tất cả các bệnh và xoắn kịch bản họ tưởng tượng trong tuyệt vọng của thời điểm này."Tôi gần gũi với một nhà thuốc, tôi sẽ mang lại một số loại thuốc" Midorima texted một chút sau."Chúng ta nên làm cho anh ta một số súp (´ ▽ ') ノ" Kise đề nghị"I'll bring the food." Aomine texted right afterwards, and a lot of complains about his capacity to actually buy food filled the group chat for a moment, before he could finally explain that he was usually on charge of buying ingredients when he ate at Kagami's place. That last statement dissipated the doubts on him but also raised a lot of discomfort as the rest of them did not had as much luck as him…They also discussed who was going to cook, since they were all rookies in that matter. Kise said that he could try and imitate Kagami's movements as he did with basketball but no one trusted him enough. Akashi seemed like the best option but since he lived in Kyoto, it would take some time before he could get to Kagami's apartment. The same with Murasakibara, but in his case, everyone thought he could do anything but pester around.Kagami was sleeping, unaware of the train wreck that will soon reunite at his place, not even noticing the pale blue gaze that was already over him, checking his unusual breathing. And he stayed like that, completely oblivious to everything, believing that if he rested for the rest of the day and the night that was yet to come, he would be healed for morning. Or so it was until some obnoxious calling made him aware.- Tetsu! I brought the food! - The second member of the rainbow arrived, getting in without even asking, walking around the living room with the bag of ingredients he had bought.- A-Aomine? - Kagami opened his red eyes and sat on his bed, his eyes turning around and his head hurting badly.- Kagami-kun, is no good for you to sit, go back to sleep- said Kuroko in a plain tone, laying his hand on Kagami's shoulder.He haven't noticed… therefore his reaction was the same as if Kuroko was a ghost, screaming and jumping to a side, which was no good for his condition, making him fall on like a rock on the bed.- That's why I told you to rest- Kuroko shook his head from side to side, accommodating him once more.- Oh, he really IS sick. I though, STUPID people could not get sick- Aomine joked walking in, the bag of groceries still on his hand.- I'm not stupid! You moron! - Kagami shouted back, trying to sit again even though Kuroko held him down to bed.- Aomine-kun, please be considerate of his state- Kuroko asked, frowning a bit and the tanned boy gave him a grin as sole reply.Kagami tried to say something, but his head started to spin again and he had to close his eyes. Behind the darkness of his eyelids, Kagami evaluated that he was too tired and sick to kick both Kuroko and Aomine out of his house, deciding to sleep instead. He had made his mind on that point when another obnoxiously whiny loud voice called his name from the front door.- Kagamicchi!- The blond model ran all the way in, as careless of manners as the boy that came before him, and entered the bedroom- He looks bad! We have to do something!
- Shhh, you are too loud, stupid- Aomine complained, walking to the kitchen with the bag of groceries

- That's right, be quiet, Kise-kun. Kagami-kun needs some rest- Kuroko explained, hitting the blond on the side with his fingers, getting a cute whine from him.

- B-but… what can we do?- Kise replied in a whisper.

Kagami looked at him, debating with himself between the danger his house was in with the three boys that had come, and the tiredness that told him to sleep again. Finally the later won, and he closed his red eyes once more, still worried about his place. He only wished for a little mess… getting out of his sickness to clean everything was not a pleasant idea in his head.

The next in coming actually knocked the door and asked if he could go in, before taking off his shoes and walking shyly toward Kagami's room.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Khi Kagami không đến lớp, Kuroko cảm thấy bất ổn. Giờ bữa trưa trôi qua mà không có thông báo về việc có mái tóc màu đỏ, và lo lắng Kuroko của biến thành lo lắng. Lớp học kết thúc và Kuroko đi đến phòng tập, tìm kiếm với đôi mắt xanh của anh hình dạng của Kagami. Ông không có ở đó. Cậu bé có mái tóc màu xanh thậm chí còn yêu cầu các đồng đội của họ nếu họ biết bất cứ điều gì về mái tóc đỏ. Không ai đã làm. Vào thời điểm đó, nỗi lo lắng Kuroko đã tăng rất nhiều ông không thể ngồi yên. Anh rời khỏi phòng tập thể dục mà không có một lời, bỏ qua mối đe dọa Riko, tay phải của ông chiếm nhắn tin cho đồng đội cũ của mình và bây giờ yêu đối thủ. "Kagami không đi học ngày hôm nay. Ông cũng bỏ qua thực tế. Ngay bây giờ tôi đang đi đến nơi của mình", ông viết. Và thông điệp đó đã cho tất cả trong số họ, làm cho họ quên đi những thứ của riêng mình để làm theo sáng kiến Kuroko và tìm kiếm xung quanh cho các thiên thần tất cả đều tôn thờ. "Tôi tìm thấy anh ta. Anh ta đang ở vị trí của mình. Nó có vẻ như anh ta bị bệnh, anh có sốt "Kuroko đã nhắn tin một lần nữa, và tất cả chúng thở sống lại, quên đi tất cả các kịch bản bị bệnh và xoắn họ đã tưởng tượng trong sự tuyệt vọng của thời điểm này. " tôi gần một nhà thuốc, tôi sẽ mang lại một số thuốc " Midorima nhắn tin cho một chút sau. "Chúng ta nên làm cho anh ta một ít súp ( '▽`)ノ"Kise đề nghị :" tôi sẽ đưa thức ăn. " Aomine đã nhắn tin ngay sau đó, và rất nhiều phàn nàn về khả năng của mình để thực sự mua thực phẩm đầy chat nhóm trong một khoảnh khắc, trước khi cuối cùng anh có thể giải thích rằng ông thường trên phí mua nguyên liệu khi ông ăn tại chỗ Kagami của. Đó là tuyên bố cuối cùng tiêu tan những nghi ngờ về anh ta, nhưng cũng nêu ra rất nhiều khó chịu như phần còn lại của họ không có nhiều may mắn như anh ấy ... Họ cũng thảo luận ai sẽ nấu ăn, vì tất cả họ đều là tân binh trong vấn đề này. Kise nói rằng ông có thể thử và bắt chước động tác của Kagami như ông đã làm với bóng rổ nhưng không ai tin tưởng anh đủ. Akashi dường như là lựa chọn tốt nhất, nhưng kể từ khi ông sống ở Kyoto, nó sẽ mất một thời gian trước khi ông có thể nhận được đến căn hộ của Kagami. Cùng với Murasakibara, nhưng trong trường hợp của ông, mọi người đều nghĩ rằng anh có thể làm bất cứ điều gì nhưng phiền xung quanh. Kagami đang ngủ, không biết gì về tai nạn xe lửa sẽ sớm đoàn tụ tại vị trí của mình, thậm chí không nhận thấy ánh mắt màu xanh nhạt đó đã hơn anh ta, kiểm tra hơi thở khác thường của ông. Và ông đã ở lại như thế, hoàn toàn không biết gì về tất cả mọi thứ, tin rằng nếu anh nghỉ ngơi cho phần còn lại của ngày và đêm đó là chưa đến, anh sẽ được chữa lành cho buổi sáng. Hoặc vì vậy nó đã đến khi một số gọi điện thoại đáng ghét làm cho anh biết. - Tetsu! Tôi mang thức ăn! - Các thành viên thứ hai của cầu vồng đến, nhận được trong mà không cần hỏi, đi bộ quanh phòng khách với túi của các thành phần mà anh ta mua. - A-Aomine? - Kagami mở đôi mắt đỏ và ngồi trên giường, đôi mắt của mình chuyển xung quanh và đầu làm tổn thương nặng. - Kagami-kun, là không tốt cho bạn ngồi, đi lại sleep- nói Kuroko trong một giai điệu đơn giản, đặt bàn tay của mình trên vai Kagami của. Ông đã không nhận thấy ... do đó phản ứng của ông là giống như nếu Kuroko là một con ma, la hét và nhảy vào một bên, đó là không tốt cho tình trạng của anh, làm cho anh ta rơi vào như một tảng đá trên giường. - Đó là lý do tại sao tôi nói với bạn rest- Kuroko lắc đầu từ bên này sang bên kia, sức chứa anh một lần nữa. - Ồ, anh ấy thực sự lÀ bệnh. Tôi mặc dù, người STUPID không thể có được sick- Aomine nói đùa đi bộ trong, túi của cửa hàng tạp hóa vẫn còn trên tay anh. - Tôi không ngu ngốc! Bạn Moron! - Kagami hét lại, cố gắng ngồi lại ngay cả khi Kuroko giữ ông xuống giường. - Aomine-kun, xin được ân cần của Kuroko cấp Nhà nước của ông hỏi, cau mày một chút và cậu bé rám nắng trao cho anh một nụ cười trong khi trả lời duy nhất. Kagami thử nói gì đó, nhưng đầu của ông bắt đầu quay lại và anh buộc phải nhắm mắt lại. Đằng sau bóng tối của mí mắt, Kagami đánh giá rằng ông đã quá mệt mỏi và ốm yếu để kick cả Kuroko và Aomine ra khỏi nhà mình, quyết định ngủ thay. Ông đã làm cho tâm trí của mình vào thời điểm đó khi một giọng nói lớn obnoxiously nhõng nhẽo gọi tên anh từ cửa trước. - Kagamicchi - Mô hình tóc vàng chạy tất cả các cách, như bất cẩn của cách cư xử như những cậu bé mà đến trước mặt anh, và bước vào bedroom- Ông trông xấu! Chúng ta phải làm một cái gì đó! - Shhh, bạn quá lớn, stupid- Aomine phàn nàn, bước vào nhà bếp với túi của cửa hàng tạp hóa - Đúng vậy, yên lặng, Kise-kun. Kagami-kun cần một số rest- Kuroko giải thích, nhấn vàng bên với ngón tay của mình, nhận được một tiếng rên rỉ dễ thương từ anh ấy. - B-nhưng ... những gì chúng ta có thể làm - Kise trả lời bằng một lời thì thầm. Kagami nhìn anh, tranh luận với chính mình giữa những nguy hiểm ngôi nhà mình đang có ba chàng trai đó đã đến, và mệt mỏi mà nói với anh ta để ngủ lại. Cuối cùng won sau đó, và anh nhắm mắt đỏ của mình một lần nữa, vẫn còn lo lắng về vị trí của mình. Anh chỉ muốn cho một mớ hỗn độn chút ... khi ra khỏi bệnh tật của mình để làm sạch tất cả mọi thứ không phải là một ý tưởng thú vị trong đầu của mình. Người tiếp theo sắp tới thực sự gõ cửa và hỏi ông có thể đi vào, trước khi cởi giày của mình và đi bộ bẽn lẽn hướng phòng Kagami của.











































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: