mind.“What, where did you see me?”“Don’t you remember the event long a dịch - mind.“What, where did you see me?”“Don’t you remember the event long a Việt làm thế nào để nói

mind.“What, where did you see me?”“

mind.
“What, where did you see me?”
“Don’t you remember the event long ago?”
Everyone pondered in search for the reason why Park Sumin spoke with such confident tone.
“Princess Knight, right?”
Princess Knight.
He visited his sister and attended three events at the school.
Among them was one event called the ‘Princess Set.’
Then, Park Sumin tried to recollect the video she came across on the internet and recited it to see who else also remembered.
During that time, Lee Hyun’s movements were very incredible.
He dashed across the obstacles in a flurry, and defeated the water balloons using his fists and legs. Then used a leap and jumped past the wall.
Due to the fact that the event attracted a lot of participants because of the prize money, the video widespread further on the internet as there were a lot of viewers.
“Pr..Princess Knight?”
“Ah, then you’re that person from the festival.”
From Park Sumin recollection of the story, people began to recall such event.
Lee Hyun face frowned. To him, having a nickname as the ‘Princess Knight’ was nothing flattering at all.
“You have the wrong guy. I’m not that person at all.”
A lie!
But Park Sumin nodded her head.
“Of course you’re the Princess Knight. Although the video was just a clip, you still have the same face, now and then.”
“Well, don’t be too sure.”
“The countenance you used to deny that wasn’t trustworthy at all.”
“……”
At this point, Lee Hyun was dubbed as the Princess Knight and engraved in steel.
“Come, take a drink. Princess Knight!”
“Yes, Senior.”
At the end of the athletic event resulted to a drink party.
This could be considered as pretty much the last event of the MT.
Lee Hyun’ popularity essentially skyrocketed as a resulted from that. Along with the professors called him to come around, many students also visited him several times.
“So you’re Lee Hyun huh. You have been very unexpected at every tasks……anyway, you did a good job in the MT. Now, take this drink here.”
“Yes, professor.”
Lee Hyun went around the professors and drank the offered alcohol without leaving a single drop.
Doing so to earn the credits from the professors to be able to make his college life more favorable.
Flattery through drinking spirit!
To the strong the weak, and to the weak be strong! (I think it means…the weak sucks up to the strong, while the strong takes care of the weak.)
There was something wrong with this old saying.
But it’s a reasonable law for people to live by.
“Lee Hyun Oppa. Please help me here.”
“What is it.”
“Please light this fire here.”
There was a motive behind them to substantially changed the way the addressed him. Most of them, including the returning students, cautiously changed the way they addressed him to Oppa.
But with Lee Hyun lack of sensibility, he did not budge. He spat his words out as dry as the desert.
“Use a lighter.”
Lee Hyun built a cheeky facial expression. Nevertheless, the students did not give up.
“I want to see you make the fire using woods.”
Those who acted cold toward him before also showed their interest.
“Come here.”
“We owe you a drink.”
With motives of getting along with the Lee Hyun, the seniors called him over for a few words.
Especially with the female seniors, as he felt their intensity in their stares.
The focused eyes of strong stallions!
With their forcefulness and sizable groups, he had no choice but to quietly go to where the voices beckoned.
“The seniority isn’t that important, ok?”
“Look at those leg muscles. So solid. Hohoho.”
Lee Hyun had not grown accustomed to this.
From here and there, other freshmen and seniors chatted up amid laughter along with drinks in hands.
“Whew. No kidding. Rowing the boat was really hard, y’kno.”
“But thanks to senior that we finished the MT well.”
More familiarity!
Though they’ve reached the extreme of their fatigue; by overcoming such hardship and adversity, the freshman and the seniors formed a mutual respect for each other.
Whether it’s the talent show or the training of hell, in several hours or so, they would all leave those behind and nothing will remain except for their happy memories.
So they all shared drinks as the night draped over.
At 11 PM, one by one, they all fell to sleep in exhaustion.
***
“Huaa.”
Lee Hyun woke up and soaked in the fresh air.
Although last night he seemed to have drunk too much till having a hangover, there was no change in his morning schedule.
‘And now, we’re going to return.’
He was a little disappointed, but it seemed he accomplished the motives he came with.
The fact was as soon as he returned home; he’d reconnect to Royal Road.
During the three days and two nights of absent, he was certain that things had developed somehow.
He’ll once again slipped into the shadows in the subversive activities of a dark gamer by making money through quests and items with his ambitious colleagues; and this will become nothing more than just a dream.
It was a fierce battleground rather than just a game!
Lee Hyun needed to return to that world.
‘Today, I may have a bit of time to go to the Dojang. Need to do a bit of morning exercise.’
Lee Hyun removed himself out of the temporary residence.
He loosened his rigid muscles by moving around and had intended to run.
But just as yesterday, he spotted Seoyoon sitting on the rock.
‘When did that happen?’
Lee Hyun approached her and spoke.
“Hi.”
“……”
“Why are you up early?”
“……”
Still no reply. Lee Hyun quietly took a seat beside her, and that was all as he remains seated.
Once Lee Hyun sat down on the rock.
His mind was still troubled as he thought about being unable to exercise, so he didn’t want to just silently sitting there.
Lee Hyun no longer spoke, while Seoyoon was still hesitantly trying to find what to say.
Even though she really wanted to share a lot, she did not know where to start or how long the wait in between each reply should be.
30 minutes in silence.
Cheosseokcheosseok!
The sound of the waves in their current vicinity could be heard, along with the cries of the seagulls.
The rise in Lee Hyun’s anxiety was directly proportional to the rise in Seoyoon's feeling of comfort.
As the greeting breeze blew, the day was becoming brighter.
They watched the sun rising over at the faraway horizon!
Suddenly, there was a gentle touch on Lee Hyun’s shoulder. It was the unable to win against the drowsiness Seoyoon's head leaning on it.
It was due to being the second day already that she could not sleep well, along with the fact that she was tired from the out of the norm alcoholic drinks.
And here it was, her trusted friend Lee Hyun, presented comfort from the built up tension and knocked her to sleep spontaneously.
Segeunsegeun.
Seoyoon's breathing rhythm sounded in Lee Hyun’s ear.
With each exhale, Lee Hyun could feel his own heart reacted to it as the beats increased in strain.
In this place, it was just Lee Hyun and Seoyoon.
Although the students were still sleeping on the sandy beach, they were at a distance away.
Moreover, Seoyoon had already drifted to dreamland in a seemingly drunken slumber due to the hearty drinks from the previous day.
In other words, it was an opportunity given by the heavens!
There was no other way but to say Seoyoon was defenseless in this state before Lee Hyun.
Lee Hyun’s eyes filled with murderous intentions.
‘You treat me like fodder, huh. And during my cold you jammed that food-to-kill porridge down my throat!’
It was a golden opportunity to take revenge.
As it seemed she was deeply in her doze, he could have picked her up and tossed her into the sea.
Holding grudges infinitely!
However, Lee Hyun’s mind soon wandered off from the thought. Though vengeance would be thrilling, he was afraid of the troubles to come in the future.
‘I don’t know how she will manage after I throw her into the sea!’
Still, in his internal rampage he paid careful attention to not wake up Seoyoon. Then a thought hit.
‘Let me adjust a bit to have you sleep more comfortably.’
Lee Hyun gently lifted up Seoyoon's head and placed it on his lap. After which, he observed Seoyoon's face in detail.
‘There’s gotta be an ugly corner somewhere.’
He still had not given up on his childish revenge.
The first time Lee Hyun saw Seoyoon's face was in the instructor’s cabin.
But because he noticed the ‘murderer’ mark during that event that he did not examined her beauty in more detail.
Nevertheless, a fragment of Seoyoon's face remained in his mind that he went to sculpt the Statue of Freya.
The image he had at that time was indeed beautiful.
But he did not know that the beauty exceeded what he had imagined.
The second meeting where he saw her was on the Plains of Despair, where her loveliness shone even more.
Then, during the times they risked their lives in the northern parts, he took peeks at her in his spare time.
But with each and every time he saw her, she continuously exuded attractiveness.
It wasn’t because Seoyoon was increasingly becoming more and more beautiful.
She was already beautiful from the beginning. It was because the more closely he got to look at her face, the more beauty he saw in her.
Eyes, nose, eyebrows, forehead, chin and lips.
There was no way to totaled up her features.
While wondering how dreadfully beautiful something was, a new attraction came into play whenever he took a look.
No matter how long he stared at her face, he could not get tired from the sight. With each and every sight to admire, he had no choice but to look!
Lee Hyun wanted to find flaws in Seoyoon's face.
He leaned in so close that he can feel each of her breath, a rare chance to do so since she was still sleeping.
‘Skin. Well, it’s perfect. Not one crease and I can’t even see a single pore. How can human skin have such milk like quality? Facial feature. Great. It’s the perfect golden ratio of placements if I was sculpturing. Long eyebrows…how does her hair even have such orderly placements?’
Trying to find any fa
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
tâm trí."Những gì, nơi bạn đã nhìn thấy tôi?""Không bạn lưu sự kiện lâu?"Tất cả mọi người pondered trong tìm kiếm cho lý do tại sao Park Sumin đã nói chuyện với giai điệu tự tin."Công chúa Hiệp sĩ, phải không?"Hiệp sĩ công chúa.Ông đã đến thăm chị em của mình và đã tham dự ba sự kiện tại trường.Trong số đó một sự kiện gọi là các thiết lập công chúa'.'Sau đó, Park Sumin đã cố gắng để nhớ lại video cô đã xem qua trên internet và ngâm nó để xem những người khác cũng nhớ.Trong thời gian đó, Lee Hyun phong trào đã rất đáng kinh ngạc.Ông lao qua những trở ngại trong một sự bân khuân, và đánh bại những quả bóng nước bằng cách sử dụng nắm tay và chân của mình. Sau đó sử dụng một bước nhảy vọt và nhảy qua các bức tường.Do thực tế rằng sự kiện này thu hút rất nhiều người tham gia vì tiền thưởng, video phổ biến rộng rãi hơn nữa trên internet như là đã có rất nhiều người xem."PR. Công chúa Knight? ""Ah, sau đó bạn là người đó từ các lễ hội."Từ Park Sumin các hồi ức của câu chuyện, người dân bắt đầu nhớ lại sự kiện như vậy.Lee Hyun mặt cau mày. Để anh ta, có biệt hiệu là ' Princess Knight' là không có gì tâng bốc cả."Bạn có người sai. Tôi không phải người đó ở tất cả."Một lời nói dối!Nhưng Park Sumin gật đầu đầu của cô."Tất nhiên bạn đang Hiệp sĩ công chúa. Mặc dù video đã là chỉ là một đoạn, bạn vẫn còn có mặt cùng, bây giờ và sau đó.""Vâng, đừng quá chắc chắn.""Countenance vẻ bạn sử dụng để phủ nhận rằng không phải là đáng tin cậy ở tất cả."“……”Tại thời điểm này, Lee Hyun được gọi là Hiệp sĩ công chúa và khắc thép."Đi, có một thức uống. Công chúa Hiệp sĩ! ""Vâng, cao cấp."Ở phần cuối của các sự kiện thể thao đã dẫn đến một bên uống.Điều này có thể được coi là khá nhiều sự kiện cuối cùng của MT.Lee Hyun' phổ biến về cơ bản tăng vọt như là một kết quả từ đó. Cùng với giáo sư được gọi là anh ta đi xung quanh thành phố, nhiều sinh viên cũng viếng thăm anh ta nhiều lần."Vậy anh Lee Hyun hả. Bạn đã rất bất ngờ tại mỗi nhiệm vụ... dù sao, bạn đã làm một công việc tốt trong MT. Bây giờ, hãy uống này ở đây.""Vâng, giáo sư."Lee Hyun đi quanh các giáo sư và uống rượu được cung cấp mà không để lại một giọt.Làm như vậy để kiếm được các khoản tín dụng từ các giáo sư để có thể làm cho cuộc sống của mình ở trường thuận lợi hơn.Flattery thông qua uống tinh thần!Để các mạnh yếu, và để các yếu được mạnh mẽ! (Tôi nghĩ rằng nó có nghĩa là... sucks yếu lên mạnh mẽ, trong khi các mạnh mẽ sẽ chăm sóc của các yếu.)Có là một cái gì đó sai với điều này nói cũ.Nhưng đó là một đạo luật hợp lý cho người dân để sinh sống bằng cách."Lee Hyun Oppa. Xin vui lòng giúp tôi ở đây.""Những gì là nó.""Hãy nhẹ lửa này ở đây."Đã có một động cơ phía sau họ đáng kể thay đổi cách các địa chỉ anh ta. Hầu hết trong số họ, bao gồm các sinh viên trở về, thận trọng thay đổi cách họ gửi anh ta đến Oppa.Nhưng với Lee Hyun thiếu cảm, ông đã không budge. Ông nhổ của mình từ ra trở nên khô như sa mạc.“Use a lighter.”Lee Hyun built a cheeky facial expression. Nevertheless, the students did not give up.“I want to see you make the fire using woods.”Those who acted cold toward him before also showed their interest.“Come here.”“We owe you a drink.”With motives of getting along with the Lee Hyun, the seniors called him over for a few words.Especially with the female seniors, as he felt their intensity in their stares.The focused eyes of strong stallions!With their forcefulness and sizable groups, he had no choice but to quietly go to where the voices beckoned.“The seniority isn’t that important, ok?”“Look at those leg muscles. So solid. Hohoho.”Lee Hyun had not grown accustomed to this.From here and there, other freshmen and seniors chatted up amid laughter along with drinks in hands.“Whew. No kidding. Rowing the boat was really hard, y’kno.”“But thanks to senior that we finished the MT well.”More familiarity!Though they’ve reached the extreme of their fatigue; by overcoming such hardship and adversity, the freshman and the seniors formed a mutual respect for each other.Whether it’s the talent show or the training of hell, in several hours or so, they would all leave those behind and nothing will remain except for their happy memories.So they all shared drinks as the night draped over.At 11 PM, one by one, they all fell to sleep in exhaustion.***“Huaa.”Lee Hyun woke up and soaked in the fresh air.Although last night he seemed to have drunk too much till having a hangover, there was no change in his morning schedule.‘And now, we’re going to return.’He was a little disappointed, but it seemed he accomplished the motives he came with.The fact was as soon as he returned home; he’d reconnect to Royal Road.During the three days and two nights of absent, he was certain that things had developed somehow.He’ll once again slipped into the shadows in the subversive activities of a dark gamer by making money through quests and items with his ambitious colleagues; and this will become nothing more than just a dream.It was a fierce battleground rather than just a game!Lee Hyun needed to return to that world.‘Today, I may have a bit of time to go to the Dojang. Need to do a bit of morning exercise.’Lee Hyun removed himself out of the temporary residence.He loosened his rigid muscles by moving around and had intended to run.But just as yesterday, he spotted Seoyoon sitting on the rock.‘When did that happen?’Lee Hyun approached her and spoke.“Hi.”“……”“Why are you up early?”“……”Still no reply. Lee Hyun quietly took a seat beside her, and that was all as he remains seated.Once Lee Hyun sat down on the rock.His mind was still troubled as he thought about being unable to exercise, so he didn’t want to just silently sitting there.Lee Hyun no longer spoke, while Seoyoon was still hesitantly trying to find what to say.Even though she really wanted to share a lot, she did not know where to start or how long the wait in between each reply should be.30 minutes in silence.Cheosseokcheosseok!The sound of the waves in their current vicinity could be heard, along with the cries of the seagulls.The rise in Lee Hyun’s anxiety was directly proportional to the rise in Seoyoon's feeling of comfort.As the greeting breeze blew, the day was becoming brighter.They watched the sun rising over at the faraway horizon!Suddenly, there was a gentle touch on Lee Hyun’s shoulder. It was the unable to win against the drowsiness Seoyoon's head leaning on it.It was due to being the second day already that she could not sleep well, along with the fact that she was tired from the out of the norm alcoholic drinks.And here it was, her trusted friend Lee Hyun, presented comfort from the built up tension and knocked her to sleep spontaneously.Segeunsegeun.Seoyoon's breathing rhythm sounded in Lee Hyun’s ear.With each exhale, Lee Hyun could feel his own heart reacted to it as the beats increased in strain.In this place, it was just Lee Hyun and Seoyoon.Although the students were still sleeping on the sandy beach, they were at a distance away.Moreover, Seoyoon had already drifted to dreamland in a seemingly drunken slumber due to the hearty drinks from the previous day.In other words, it was an opportunity given by the heavens!There was no other way but to say Seoyoon was defenseless in this state before Lee Hyun.Lee Hyun’s eyes filled with murderous intentions.‘You treat me like fodder, huh. And during my cold you jammed that food-to-kill porridge down my throat!’It was a golden opportunity to take revenge.As it seemed she was deeply in her doze, he could have picked her up and tossed her into the sea.Holding grudges infinitely!However, Lee Hyun’s mind soon wandered off from the thought. Though vengeance would be thrilling, he was afraid of the troubles to come in the future.‘I don’t know how she will manage after I throw her into the sea!’Still, in his internal rampage he paid careful attention to not wake up Seoyoon. Then a thought hit.‘Let me adjust a bit to have you sleep more comfortably.’Lee Hyun gently lifted up Seoyoon's head and placed it on his lap. After which, he observed Seoyoon's face in detail.‘There’s gotta be an ugly corner somewhere.’He still had not given up on his childish revenge.The first time Lee Hyun saw Seoyoon's face was in the instructor’s cabin.But because he noticed the ‘murderer’ mark during that event that he did not examined her beauty in more detail.Nevertheless, a fragment of Seoyoon's face remained in his mind that he went to sculpt the Statue of Freya.The image he had at that time was indeed beautiful.But he did not know that the beauty exceeded what he had imagined.
The second meeting where he saw her was on the Plains of Despair, where her loveliness shone even more.
Then, during the times they risked their lives in the northern parts, he took peeks at her in his spare time.
But with each and every time he saw her, she continuously exuded attractiveness.
It wasn’t because Seoyoon was increasingly becoming more and more beautiful.
She was already beautiful from the beginning. It was because the more closely he got to look at her face, the more beauty he saw in her.
Eyes, nose, eyebrows, forehead, chin and lips.
There was no way to totaled up her features.
While wondering how dreadfully beautiful something was, a new attraction came into play whenever he took a look.
No matter how long he stared at her face, he could not get tired from the sight. With each and every sight to admire, he had no choice but to look!
Lee Hyun wanted to find flaws in Seoyoon's face.
He leaned in so close that he can feel each of her breath, a rare chance to do so since she was still sleeping.
‘Skin. Well, it’s perfect. Not one crease and I can’t even see a single pore. How can human skin have such milk like quality? Facial feature. Great. It’s the perfect golden ratio of placements if I was sculpturing. Long eyebrows…how does her hair even have such orderly placements?’
Trying to find any fa
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
tâm trí.
"Cái gì, nơi mà bạn đã nhìn thấy tôi?"
"Cậu không nhớ sự kiện này từ lâu rồi?"
Mọi người đều suy nghĩ để tìm kiếm cho lý do tại sao Công viên Sumin nói với giọng tự tin như vậy.
"Princess Knight, phải không?"
Princess Knight.
Anh đến thăm em gái của mình và tham dự ba sự kiện tại trường.
Trong số đó có một sự kiện được gọi là 'công chúa Set.'
Sau đó, Park Sumin cố gắng nhớ lại những video mà cô đã xem qua trên mạng Internet và đọc nó để xem những người khác cũng nhớ.
Trong thời gian đó, các phong trào của Lee Hyun rất đáng kinh ngạc.
Ông lao qua những trở ngại trong một loạt, và đánh bại các bóng nước sử dụng nắm đấm và chân của mình. Sau đó, sử dụng một bước nhảy vọt và nhảy qua bức tường.
Do thực tế rằng sự kiện này đã thu hút rất nhiều người tham gia vì các khoản tiền thưởng, video phổ biến rộng rãi hơn nữa trên internet như là có rất nhiều người xem.
"Pr..Princess Knight? "
"Ah, sau đó bạn đang là người từ các lễ hội."
Từ Công viên Sumin hồi ức của những câu chuyện, mọi người bắt đầu nhớ lại sự kiện như vậy.
Lee Hyun khuôn mặt cau mày. Đối với ông, có một biệt danh là "Princess Knight 'là không có gì đáng hãnh diện ở tất cả.
"Bạn có chàng sai. Tôi không phải là người đó cả. "
Một lời nói dối!
Nhưng Park Sumin gật đầu.
"Tất nhiên bạn là Princess Knight. Mặc dù video chỉ là một clip, bạn vẫn có khuôn mặt giống nhau, bây giờ và sau đó. "
"Vâng, không quá chắc chắn."
"Các mặt bạn dùng để từ chối mà không đáng tin cậy cả."
"...... "
Tại thời điểm này, Lee Hyun được mệnh danh là công chúa Knight và khắc bằng thép.
"Hãy đến, hãy uống. Princess Knight "!
"Vâng, Senior."
Vào cuối của sự kiện thể thao dẫn đến một bữa tiệc uống.
Điều này có thể được coi là khá nhiều sự kiện cuối cùng của MT.
Lee Hyun 'phổ biến cơ bản tăng vọt như là một kết quả từ đó. Cùng với các giáo sư gọi ông đi xung quanh, nhiều sinh viên cũng đến thăm anh vài lần.
"Vì vậy, bạn Lee Hyun huh. Bạn đã rất bất ngờ ở mọi nhiệm vụ ...... anyway, bạn đã làm một công việc tốt trong MT. Bây giờ, hãy uống này ở đây. "
"Vâng, giáo sư."
Lee Hyun đã đi khắp các giáo sư và uống rượu được cung cấp mà không để lại một giọt.
Làm như vậy để kiếm được các khoản tín dụng từ các giáo sư để có thể làm cho cuộc sống đại học của mình thuận lợi hơn .
Flattery thông qua tinh thần uống!
Để kẻ mạnh kẻ yếu, và để các yếu là mạnh mẽ! (Tôi nghĩ rằng nó có nghĩa là ... các yếu sucks lên đến mạnh mẽ, trong khi mạnh mẽ sẽ chăm sóc của những người yếu đuối.)
Có một cái gì đó sai với câu nói cũ này.
Nhưng đó là một luật hợp lý để mọi người sống theo.
"Lee Hyun oppa. Xin hãy giúp tôi ở đây. "
"nó là gì."
"Hãy thắp sáng ngọn lửa này ở đây."
Có một động cơ phía sau chúng để thay đổi đáng kể cách thức giải quyết hắn. Hầu hết trong số họ, bao gồm cả các sinh viên trở về, thận trọng thay đổi cách họ giải quyết anh Oppa.
Nhưng với Lee Hyun thiếu sự nhạy cảm, anh không nhúc nhích. Ông nhổ lời nói của ông ra khô như sa mạc.
"Sử dụng một cái bật lửa."
Lee Hyun xây dựng một khuôn mặt biểu hiện táo bạo. Tuy nhiên, các sinh viên đã không bỏ cuộc.
"Tôi muốn nhìn thấy bạn làm cho ngọn lửa sử dụng rừng."
Những người hành động lạnh về phía mình trước cũng cho thấy sự quan tâm của họ.
"Lại đây."
"Chúng tôi nợ bạn một ly."
Với những động cơ của nhận được cùng với Lee Hyun, người cao niên gọi ông qua cho một vài từ.
Đặc biệt với những người cao niên nữ, khi anh cảm thấy cường độ của chúng trong ánh mắt của họ.
Đôi mắt tập trung của Stallions mạnh!
Với sức lực của họ và nhóm khá lớn, ông không có sự lựa chọn nhưng để lặng lẽ đi đến nơi mà tiếng nói vẫy tay ​​ra hiệu.
"Sự thâm niên mà không phải là quan trọng, ok?"
"Hãy nhìn vào những cơ bắp chân. Vì vậy, rắn. Hohoho. "
Lee Hyun đã không quen với việc này.
Từ đây và ở đó, tân sinh viên và người cao niên khác nói chuyện lên giữa tiếng cười cùng với đồ uống trong tay.
"Whew. Không đua đâu. Chèo thuyền đã thực sự khó khăn, y'kno ".
"Nhưng nhờ cao cấp mà chúng tôi hoàn tất MT tốt."
More quen!
Mặc dù họ đã đạt đến cực điểm của sự mệt mỏi của họ; bằng cách vượt qua những khó khăn như vậy và nghịch cảnh, những sinh viên năm nhất và những người cao niên hình thành một sự tôn trọng lẫn nhau cho nhau.
Cho dù đó là cuộc thi tài năng hay được huấn luyện địa ngục, trong vài giờ hoặc lâu hơn, họ sẽ tất cả rời khỏi những người đằng sau và không có gì sẽ vẫn trừ của họ những kỷ niệm hạnh phúc.
Vì vậy, tất cả họ đều uống được chia sẻ như đêm phủ trên.
Tại 23:00, từng người một, tất cả họ đều rơi vào giấc ngủ do kiệt sức.
***
"Huaa."
Lee Hyun tỉnh dậy và ngâm trong không khí trong lành.
Mặc dù cuối cùng đêm dường như anh đã uống quá nhiều cho đến khi có một nôn nao, không có thay đổi trong lịch trình buổi sáng của mình.
"Và bây giờ, chúng ta sẽ quay trở lại."
Ông là một chút thất vọng, nhưng nó dường như anh hoàn thành các động cơ ông đến với .
Thực tế là ngay sau khi ông trở về nhà; ông muốn kết nối lại với Royal Road.
Trong ba ngày và hai đêm vắng, anh chắc chắn rằng mọi thứ đã được phát triển bằng cách nào đó.
Anh ấy sẽ lại một lần nữa rơi vào bóng tối trong hoạt động lật đổ của một game thủ tối bằng việc kiếm tiền thông qua nhiệm vụ và các mặt hàng với các đồng nghiệp đầy tham vọng của mình; và điều này sẽ trở thành không có gì nhiều hơn chỉ là một giấc mơ.
Đó là một chiến trường khốc liệt hơn là chỉ là một trò chơi!
Lee Hyun cần thiết để trở về thế giới đó.
"Hôm nay, tôi có thể có một chút thời gian để đi đến Dojang. Cần phải làm một chút tập thể dục buổi sáng. '
Lee Hyun loại bỏ mình ra khỏi nơi cư trú tạm thời.
Ông nới lỏng cơ bắp cứng nhắc của mình bằng cách di chuyển xung quanh và đã có ý định để chạy.
Nhưng cũng giống như ngày hôm qua, ông đã phát hiện Seoyoon ngồi trên tảng đá.
"Khi đã làm điều đó xảy ra? '
Lee Hyun tiếp cận cô và nói.
"Hi." "......" "Tại sao các bạn dậy sớm?" "......" Vẫn không có trả lời. Lee Hyun lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh cô, và đó là tất cả như anh vẫn ngồi. Khi Lee Hyun ngồi trên tảng đá. Tâm trí anh vẫn còn bối rối khi nghĩ về việc không thể tập luyện, vì anh không muốn để chỉ âm thầm ngồi đó. Lee Hyun không còn nói, trong khi Seoyoon vẫn ngập ngừng cố gắng để tìm thấy những gì để nói. Mặc dù cô ấy thực sự muốn chia sẻ rất nhiều, cô không biết bắt đầu từ đâu hoặc làm thế nào lâu để chờ đợi ở giữa mỗi bài trả lời nên được. 30 phút trong im lặng. Cheosseokcheosseok! Những âm thanh của sóng trong vùng lân cận hiện tại của họ có thể nghe thấy, cùng với tiếng kêu của con mòng biển. Sự gia tăng sự lo lắng của Lee Hyun là tỷ lệ thuận với sự gia tăng cảm giác Seoyoon của sự thoải mái. Như làn gió chúc mừng thổi, những ngày đã trở thành tươi sáng hơn. Họ xem mặt trời mọc qua tại phía chân trời xa xôi! Đột nhiên có một cảm ứng nhẹ nhàng trên vai của Lee Hyun. Nó là không thể thắng được đầu buồn ngủ Seoyoon của nghiêng về nó. Đó là do là ngày thứ hai rằng cô ấy không thể ngủ tốt, cùng với thực tế là cô đã quá mệt mỏi từ ra khỏi các định mức thức uống có cồn. Và ở đây đó là, người bạn tin cậy của cô Lee Hyun, trình bày thoải mái từ việc xây dựng lên căng thẳng và hất cô vào giấc ngủ một cách tự nhiên. Segeunsegeun. thở nhịp Seoyoon vang lên trong tai của Lee Hyun. Với mỗi thở ra, Lee Hyun có thể cảm thấy trái tim của chính mình phản ứng với nó là nhịp tăng trong căng thẳng. Ở vị trí này, nó chỉ là Lee Hyun và Seoyoon. Mặc dù các sinh viên vẫn còn đang ngủ trên bãi biển cát trắng, họ đang ở một khoảng cách xa. Hơn nữa, Seoyoon đã trôi dạt đến mộng du trong một giấc ngủ dường như say rượu do các đồ uống nhiệt tình từ ngày hôm trước. Nói cách khác, nó là một cơ hội được đưa ra bởi các tầng trời! Không có cách nào khác nhưng để nói Seoyoon là khả năng tự vệ trong trạng thái này trước khi Lee Hyun. Đôi mắt của Lee Hyun đầy ý định giết người. "Anh đối xử tôi thích thức ăn gia súc, huh. Và trong thời gian lạnh của tôi bạn bị kẹt mà cháo ăn-to-kill xuống cổ họng của tôi! " Đó là một cơ hội vàng để trả thù. Như có vẻ như cô đã sâu sắc trong doze cô, anh có thể bế cô lên và ném cô xuống biển. giữ mối hận thù vô cùng! Tuy nhiên, tâm trí của Lee Hyun sớm đi lang thang từ suy nghĩ. Mặc dù báo thù sẽ là ly kỳ, ông sợ những rắc rối đến trong tương lai. "Tôi không biết làm thế nào cô ấy sẽ quản lý sau khi tôi ném cô xuống biển!" Tuy nhiên, trong cơn thịnh nộ của ông nội anh chú ý cẩn thận để không đánh thức lên Seoyoon. Sau đó, một hit suy nghĩ. "Hãy để tôi điều chỉnh một chút để có bạn ngủ thoải mái hơn." Lee Hyun nhẹ nhàng ngẩng đầu Seoyoon và đặt nó vào lòng. Sau đó, ông quan sát mặt Seoyoon của chi tiết. "Có phải là người ngồi một góc xấu xí ở đâu đó." Ông vẫn chưa từ bỏ ý định trả thù trẻ con của anh. Lần đầu tiên Lee Hyun nhìn thấy gương mặt Seoyoon là trong cabin của người hướng dẫn. Nhưng bởi vì ông nhận thấy 'kẻ giết người' đánh dấu trong sự kiện đó, ông đã không được xem xét vẻ đẹp của mình một cách chi tiết hơn. Tuy nhiên, một mảnh của mặt Seoyoon của vẫn còn trong tâm trí của mình rằng ông đã đi để tạc tượng Nữ thần Freya. Những hình ảnh ông đã có tại thời điểm đó là thực sự đẹp. Nhưng anh không biết rằng vẻ đẹp vượt những gì anh đã tưởng tượng. Cuộc họp thứ hai, nơi anh nhìn thấy cô đang trên Plains of Despair, nơi vẻ đẹp của cô tỏa sáng hơn nữa. Sau đó, trong suốt thời gian họ liều mạng ở miền bắc, ông mất liếc nhìn cô trong thời gian rảnh rỗi của mình. Nhưng với nhau và mỗi lần anh nhìn thấy cô ấy, cô ấy liên tục toát ra sức hấp dẫn. Đó không phải là vì Seoyoon đã ngày càng trở nên nhiều hơn và đẹp hơn. Cô đã đẹp ngay từ đầu. Đó là bởi vì các chặt chẽ hơn anh phải nhìn vào khuôn mặt của cô, vẻ đẹp hơn ông nhìn thấy trong cô. Mắt, mũi, lông mày, trán, cằm và môi. Không có cách nào để đạt các tính năng của mình. Trong khi tự hỏi làm thế nào một cái gì đó khủng khiếp đẹp là, một điểm thu hút mới được đưa vào chơi bất cứ khi nào anh lấy một cái nhìn. Không có vấn đề làm thế nào ông nhìn chằm chằm vào khuôn mặt dài của cô, anh không thể cảm thấy mệt mỏi ngay từ cái nhìn. Với mỗi cảnh để chiêm ngưỡng, ông không có sự lựa chọn nhưng để nhìn! Lee Hyun muốn tìm lỗ hổng trong mặt Seoyoon của. Anh cúi xuống rất gần mà anh có thể cảm nhận từng hơi thở của mình, một cơ hội hiếm có để làm như vậy kể từ khi cô ấy vẫn còn ngủ. 'Skin. Vâng, nó hoàn hảo. Không một nếp gấp và tôi thậm chí không thể nhìn thấy một lỗ đơn. Làm thế nào có thể da của con người có sữa chẳng hạn như chất lượng? Râu tính năng. Tuyệt vời. Đó là tỷ lệ vàng hoàn hảo của vị trí nếu tôi được điêu khắc. Lông mày dài ... như thế nào tóc cô thậm chí có cả các vị trí có trật tự như vậy? ' Đang cố gắng để tìm thấy bất kỳ fa






















































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: