FeaturesVietnam’s sovereignty over the Hoàng Sa (Paracel) and Trường S dịch - FeaturesVietnam’s sovereignty over the Hoàng Sa (Paracel) and Trường S Việt làm thế nào để nói

FeaturesVietnam’s sovereignty over

Features
Vietnam’s sovereignty over the Hoàng Sa (Paracel) and Trường Sa (Spartly) archipelagos in domestic and international documents
14/5/2015 17:19'Send storyPrint story

National sovereignty and territorial integrity are always sacred matters for every single country around the word.
Although there are ups and downs, waxes and wanes in our struggle to construct and safeguard the country, it has helped to forge the traditional indomitable fighting spirit of Vietnamese people to preserve the sovereignty and territorial integrity in land, sea and air. This has been affirmed in the Declarations of Independence such as: Nam Quốc Sơn Hà (Early Lê and Lý dynasties), Bình Ngô đại cáo (Later Lê dynasty), Vietnam’s declaration of independence in 1945 and in the Constitutions of Vietnam in 1946, 1959, 1980, 1992…

Perhaps not many Vietnamese people fully understand the historical origins, geographical location as well as Vietnam’s establishment and possession of sovereignty over Hoang Sa and Truong sa archipelagos. However, when it comes to Hoang Sa and Truong Sa, not even one Vietnamese citizen, whether living in Vietnam or residing abroad, whether Kinh or ethnic minorities, from lowland or highland, does not know that they are inseparable part of Vietnamese territory. For a long time, Hoang Sa and Truong Sa have been possessed, protected, managed and exploited by the State and generations of Vietnamese people. This fact has not only been documented in Vietnamese ancient history but has also been internationally recognized in currently stored documents. For more than a century, domestic and international scientists have shown a lot of interest in conducting researches and have published many collections of work and scientific researches including bibliography, books, and ancient maps with great validity that proves and affirms Vietnam’s sovereignty over Hoang Sa and Truong Sa.

The book “Vietnam’s sovereignty over the Hoang Sa and Truong Sa archipelagos in domestic and international documents” by Truong Minh Duc, published by Information and Communication Publishing House in 2014. This book collects and systematizes a rich source of bibliographies and documentation including both ancient and modern as well as domestic and international documents. Especially there are documents newly collected from some localities in Vietnam which demonstrate the State, over the course of history, has managed, protected and exploited Hoang Sa and Truong Sa archipelagos.

The book will provide readers historical and legal basis of Vietnam’s Sovereignty over Hoang Sa and Truong Sa archipelagos. The book is outlined in 4 chapters.

Chapter 1: “Some geographical features of Hoang Sa and Truong Sa, and Vietnamese tribes’ access to these archipelagos before the 15th century”. This chapter introduces the geographic location, natural and soil features in Hoang Sa and Truong Sa archipelagos. This chapter also presents the strategic position of two archipelagos, and the relation between Vietnamese tribes and the East Sea in general, and Hoang Sa and Truong Sa archipelagos in particular before the 15th century.

Chapter 2: “Vietnam’s sovereignty over Hoàng Sa and Trường Sa archipelagos in domestic documentation (from Later Lê dynasty - the 15th century to 1975)”. The chapter provides readers a number of valuable historical documents that affirm Vietnam’s sovereignty over Hoang Sa and Truong Sa archipelagos including ancient books, maps, bibliographies throughout the Vietnamese feudal dynasties.

Beside the writings of contemporary scholars about history and geography of the country that depict natural geography of Hoang Sa and Truong Sa as well as the exploitation of those archipelagos by generations of Vietnamese people, official historical documents of feudal state has also described the continuous process of sovereignty enforcement (Including exploitation and management). Ancient bibliographies of Vietnamese feudal dynasties such as: Lê - Trịnh (1533-1788), Lord Nguyễn (1558-1774), Tây Sơn (1788-1802) and Nguyễn dynasties (1802-1945) provide a lot of documentation of Hoang Sa and Truong Sa and the establishment, enforcement, and protection of Vietnam’s sovereignty over Hoang Sa and Truong Sa in different historical periods.

Perhaps there are some representative works, such as Toản tập Thiên Nam tứ chí lộ đồ thư which was collected, edited and compiled in 1686 under King Chính Hòa’s reign (1680-1705) by Đỗ Bá, alias Công Đạo under Lord Trịnh Căn’s guidance; Đại Việt sử ký tục biên (alias Hậu Lê thời sự kỷ lược) was compiled in 1775 under Lord Trịnh Sâm’s order; Đại Nam thực lục was a formal historical book of Nguyen Kings by historical writers in Quốc Sử quán (the national historical institute) under order from the court. This book, therefore, has official legitimacy and voice of Vietnamese feudal dynasties in modern time; Đại Nam nhất thống chí is an accredited geographical book of Nguyễn dynasty which was compiled from 1865 to 1910 by Quốc Sử quán and publised in the reign of King Duy Tan, so it was called Gesographie de Duy Tân by French contemporary researches. Especially, this book expressed all Nguyen dynasty’s border sovereignty (both in land and sea). Besides, there are a number of famous works such as: Khâm định Đại Nam hội điển sự lệ; Khải đồng thuyết ước, Quốc triều chính biên toát yếu and Vietnam’s map which was noted about Hoàng Sa archipelago and some researches and descriptions of Lê Quý Đôn, Lê Đản, Phan Huy Chú…

The process of sovereignty enforcement over Hoàng Sa and Trường Sa archipelagos from 1884 to 1975 continued to be showed clearly under King Bảo Đại’s reign: In 1938, King Bảo Đại issued the imperial decree number 10 on 29th February in the 13th year Bảo Đại (10/3/1938) to separate Hoàng Sa archipelago from Nam Ngãi province and then merge into Thừa Thiên province. Some other official documents of King Bảo Đại proceeded with the declaration in the San Francisco Conference 1951 affirmed the process of sovereignty enforcement over Hoàng Sa of Viet Nam… Beside state documents, system of historical and cultural relics in Lý Sơn island confirmed that Vietnam enforced its sovereignty over Hoàng Sa and Trường Sa archipelagos very early and consecutively until now.

Chapter 3: “International documentation both directly and indirectly affirms Vietnam’s sovereignty over Hoàng Sa and Trường Sa archipelagos”, including: Chinese documents and bibliographies which support either directly or indirectly that Hoàng Sa and Trường Sa belong to Vietnam; Western documents which recognize Vietnam’s sovereignty over Hoàng Sa and Trường Sa; and some reviews and comments.

According to Chinese official history, over the course of 22 century history, from Tần dynasty (221 B.C), when the Emperor Tần Thủy Hoàng unified China to 1949 when People’s Republic of China was established, there is absolutely no document or any wording implying that the East Sea (China calls South China Sea) including Hoàng Sa and Trường Sa archipelagos belong to China. Meanwhile, there are many Chinese ancient books and bibliographies recorded by Chinese people that acknowledge either directly or indirectly Vietnam’s sovereignty over these archipelagos. For example, Hải ngoại kỷ sự (1965) by Thích Đại Sán – a Chinese monk during Khang Hy’s reign; both Hải Lục in Hải Quốc đồ ký series by Vương Bỉnh Nam (1820-1842) and Đại Thanh nhất thống chí compiled in 1842 by Thanh dynasty’s National historiographer’s office with the foreword written by the Emperor Thanh Tuyên Tông don’t quote any statement that Trường Sa and Hoàng Sa archipelagos belong to China.

Whereas, a lot of Western documents prove that more than five centuries ago, Vietnam has established its sovereignty over Hoàng Sa and Trường Sa archipelagos. This was also acknowledged by Western navigators, geographical discoverers and cartographers and hence was noted on their geographical and marine maps. These are valuable documents contributing to confirm Vietnam’s undisputed sovereignty over Hoàng Sa and Trường Sa.

Chapter 4: “Struggle to assert and protect Vietnam’s sovereignty over Hoang Sa and Truong Sa archipelagos since reunification”. Chapter 4 briefly presents the process in which China and other countries violated Vietnam’s sovereignty over Hoàng Sa and Trường Sa archipelagos and how Vietnam struggled to assert and protect sovereignty over these archipelagos since 1975 until now.

Beside the main contents presented in the 4 above-mentioned chapters, the book also boasts a rich appendix with some ancient maps of Vietnam, China and Western countries, which contain evidence directly and indirectly asserting Vietnam’s sovereignty over Hoang Sa and Trường Sa from 1884 to 1975.

Western and Eastern history from the past to present has shown that sovereignty is a sacred matter for every single country. Thus, the development process of each nation has shaped the national awareness of country sovereignty and protection of its sacred sovereignty. The historical evidence which have been publicized are the historical and legal foundation affirming Vietnam’s sovereign over Hoàng Sa and Trường Sa archipelagos. Vietnamese State has definitely owned these archipelagos the latest since the early of 17th century when no other country declares their ownership. Vietnam’s possession and sovereignty enforcement over these archipelagos are actual, continuous and peaceful.

The maritime sovereignty in general and sovereignty over Hoàng Sa and Trường Sa archipelagos in particular is a huge and complicated issue. The documents that are systemized and published in this book are the foundation for further researches, thereby playing a part in completing legal record by administrative office and scientific research organizations in the struggle to protect
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
FeaturesVietnam’s sovereignty over the Hoàng Sa (Paracel) and Trường Sa (Spartly) archipelagos in domestic and international documents14/5/2015 17:19'Send storyPrint storyNational sovereignty and territorial integrity are always sacred matters for every single country around the word.Although there are ups and downs, waxes and wanes in our struggle to construct and safeguard the country, it has helped to forge the traditional indomitable fighting spirit of Vietnamese people to preserve the sovereignty and territorial integrity in land, sea and air. This has been affirmed in the Declarations of Independence such as: Nam Quốc Sơn Hà (Early Lê and Lý dynasties), Bình Ngô đại cáo (Later Lê dynasty), Vietnam’s declaration of independence in 1945 and in the Constitutions of Vietnam in 1946, 1959, 1980, 1992…Perhaps not many Vietnamese people fully understand the historical origins, geographical location as well as Vietnam’s establishment and possession of sovereignty over Hoang Sa and Truong sa archipelagos. However, when it comes to Hoang Sa and Truong Sa, not even one Vietnamese citizen, whether living in Vietnam or residing abroad, whether Kinh or ethnic minorities, from lowland or highland, does not know that they are inseparable part of Vietnamese territory. For a long time, Hoang Sa and Truong Sa have been possessed, protected, managed and exploited by the State and generations of Vietnamese people. This fact has not only been documented in Vietnamese ancient history but has also been internationally recognized in currently stored documents. For more than a century, domestic and international scientists have shown a lot of interest in conducting researches and have published many collections of work and scientific researches including bibliography, books, and ancient maps with great validity that proves and affirms Vietnam’s sovereignty over Hoang Sa and Truong Sa.
The book “Vietnam’s sovereignty over the Hoang Sa and Truong Sa archipelagos in domestic and international documents” by Truong Minh Duc, published by Information and Communication Publishing House in 2014. This book collects and systematizes a rich source of bibliographies and documentation including both ancient and modern as well as domestic and international documents. Especially there are documents newly collected from some localities in Vietnam which demonstrate the State, over the course of history, has managed, protected and exploited Hoang Sa and Truong Sa archipelagos.

The book will provide readers historical and legal basis of Vietnam’s Sovereignty over Hoang Sa and Truong Sa archipelagos. The book is outlined in 4 chapters.

Chapter 1: “Some geographical features of Hoang Sa and Truong Sa, and Vietnamese tribes’ access to these archipelagos before the 15th century”. This chapter introduces the geographic location, natural and soil features in Hoang Sa and Truong Sa archipelagos. This chapter also presents the strategic position of two archipelagos, and the relation between Vietnamese tribes and the East Sea in general, and Hoang Sa and Truong Sa archipelagos in particular before the 15th century.

Chapter 2: “Vietnam’s sovereignty over Hoàng Sa and Trường Sa archipelagos in domestic documentation (from Later Lê dynasty - the 15th century to 1975)”. The chapter provides readers a number of valuable historical documents that affirm Vietnam’s sovereignty over Hoang Sa and Truong Sa archipelagos including ancient books, maps, bibliographies throughout the Vietnamese feudal dynasties.

Beside the writings of contemporary scholars about history and geography of the country that depict natural geography of Hoang Sa and Truong Sa as well as the exploitation of those archipelagos by generations of Vietnamese people, official historical documents of feudal state has also described the continuous process of sovereignty enforcement (Including exploitation and management). Ancient bibliographies of Vietnamese feudal dynasties such as: Lê - Trịnh (1533-1788), Lord Nguyễn (1558-1774), Tây Sơn (1788-1802) and Nguyễn dynasties (1802-1945) provide a lot of documentation of Hoang Sa and Truong Sa and the establishment, enforcement, and protection of Vietnam’s sovereignty over Hoang Sa and Truong Sa in different historical periods.

Perhaps there are some representative works, such as Toản tập Thiên Nam tứ chí lộ đồ thư which was collected, edited and compiled in 1686 under King Chính Hòa’s reign (1680-1705) by Đỗ Bá, alias Công Đạo under Lord Trịnh Căn’s guidance; Đại Việt sử ký tục biên (alias Hậu Lê thời sự kỷ lược) was compiled in 1775 under Lord Trịnh Sâm’s order; Đại Nam thực lục was a formal historical book of Nguyen Kings by historical writers in Quốc Sử quán (the national historical institute) under order from the court. This book, therefore, has official legitimacy and voice of Vietnamese feudal dynasties in modern time; Đại Nam nhất thống chí is an accredited geographical book of Nguyễn dynasty which was compiled from 1865 to 1910 by Quốc Sử quán and publised in the reign of King Duy Tan, so it was called Gesographie de Duy Tân by French contemporary researches. Especially, this book expressed all Nguyen dynasty’s border sovereignty (both in land and sea). Besides, there are a number of famous works such as: Khâm định Đại Nam hội điển sự lệ; Khải đồng thuyết ước, Quốc triều chính biên toát yếu and Vietnam’s map which was noted about Hoàng Sa archipelago and some researches and descriptions of Lê Quý Đôn, Lê Đản, Phan Huy Chú…

The process of sovereignty enforcement over Hoàng Sa and Trường Sa archipelagos from 1884 to 1975 continued to be showed clearly under King Bảo Đại’s reign: In 1938, King Bảo Đại issued the imperial decree number 10 on 29th February in the 13th year Bảo Đại (10/3/1938) to separate Hoàng Sa archipelago from Nam Ngãi province and then merge into Thừa Thiên province. Some other official documents of King Bảo Đại proceeded with the declaration in the San Francisco Conference 1951 affirmed the process of sovereignty enforcement over Hoàng Sa of Viet Nam… Beside state documents, system of historical and cultural relics in Lý Sơn island confirmed that Vietnam enforced its sovereignty over Hoàng Sa and Trường Sa archipelagos very early and consecutively until now.

Chapter 3: “International documentation both directly and indirectly affirms Vietnam’s sovereignty over Hoàng Sa and Trường Sa archipelagos”, including: Chinese documents and bibliographies which support either directly or indirectly that Hoàng Sa and Trường Sa belong to Vietnam; Western documents which recognize Vietnam’s sovereignty over Hoàng Sa and Trường Sa; and some reviews and comments.

According to Chinese official history, over the course of 22 century history, from Tần dynasty (221 B.C), when the Emperor Tần Thủy Hoàng unified China to 1949 when People’s Republic of China was established, there is absolutely no document or any wording implying that the East Sea (China calls South China Sea) including Hoàng Sa and Trường Sa archipelagos belong to China. Meanwhile, there are many Chinese ancient books and bibliographies recorded by Chinese people that acknowledge either directly or indirectly Vietnam’s sovereignty over these archipelagos. For example, Hải ngoại kỷ sự (1965) by Thích Đại Sán – a Chinese monk during Khang Hy’s reign; both Hải Lục in Hải Quốc đồ ký series by Vương Bỉnh Nam (1820-1842) and Đại Thanh nhất thống chí compiled in 1842 by Thanh dynasty’s National historiographer’s office with the foreword written by the Emperor Thanh Tuyên Tông don’t quote any statement that Trường Sa and Hoàng Sa archipelagos belong to China.

Whereas, a lot of Western documents prove that more than five centuries ago, Vietnam has established its sovereignty over Hoàng Sa and Trường Sa archipelagos. This was also acknowledged by Western navigators, geographical discoverers and cartographers and hence was noted on their geographical and marine maps. These are valuable documents contributing to confirm Vietnam’s undisputed sovereignty over Hoàng Sa and Trường Sa.

Chapter 4: “Struggle to assert and protect Vietnam’s sovereignty over Hoang Sa and Truong Sa archipelagos since reunification”. Chapter 4 briefly presents the process in which China and other countries violated Vietnam’s sovereignty over Hoàng Sa and Trường Sa archipelagos and how Vietnam struggled to assert and protect sovereignty over these archipelagos since 1975 until now.

Beside the main contents presented in the 4 above-mentioned chapters, the book also boasts a rich appendix with some ancient maps of Vietnam, China and Western countries, which contain evidence directly and indirectly asserting Vietnam’s sovereignty over Hoang Sa and Trường Sa from 1884 to 1975.

Western and Eastern history from the past to present has shown that sovereignty is a sacred matter for every single country. Thus, the development process of each nation has shaped the national awareness of country sovereignty and protection of its sacred sovereignty. The historical evidence which have been publicized are the historical and legal foundation affirming Vietnam’s sovereign over Hoàng Sa and Trường Sa archipelagos. Vietnamese State has definitely owned these archipelagos the latest since the early of 17th century when no other country declares their ownership. Vietnam’s possession and sovereignty enforcement over these archipelagos are actual, continuous and peaceful.

The maritime sovereignty in general and sovereignty over Hoàng Sa and Trường Sa archipelagos in particular is a huge and complicated issue. The documents that are systemized and published in this book are the foundation for further researches, thereby playing a part in completing legal record by administrative office and scientific research organizations in the struggle to protect
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Đặc điểm
chủ quyền của Việt Nam trên Hoàng Sa (Paracel) và Trường Sa (Spartly) quần đảo trong các tài liệu trong nước và quốc tế
14/5/2015 17: 19'Send storyPrint câu chuyện chủ quyền quốc gia và toàn vẹn lãnh thổ là vấn đề thiêng liêng luôn cho mọi quốc gia duy nhất xung quanh từ . Mặc dù có những thăng trầm, sáp và suy yếu trong cuộc đấu tranh của chúng tôi để xây dựng và bảo vệ đất nước, nó đã giúp làm giả tinh thần chiến đấu bất khuất truyền thống của người Việt để bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ ở biển, đất và không khí. Điều này đã được khẳng định trong Tuyên ngôn Độc lập như: Nam Quốc Sơn Hà (Early Lê và Lý triều đại), Bình Ngô đại cáo (Sau này triều Lê), tuyên bố độc lập của Việt Nam trong năm 1945 và trong các bản Hiến pháp Việt Nam năm 1946, 1959 , 1980, 1992 ... Có lẽ không nhiều người Việt hiểu đầy đủ về nguồn gốc lịch sử, vị trí địa lý cũng như thành lập và sở hữu của Việt Nam về chủ quyền Hoàng Sa và quần đảo Trường sa. Tuy nhiên, khi nói đến Hoàng Sa và Trường Sa, thậm chí không phải là một công dân Việt Nam, dù sống ở Việt Nam hay ở nước ngoài cư trú, cho dù người Kinh hay dân tộc thiểu số, từ vùng thấp, vùng cao, không biết rằng họ là một phần không thể tách rời của lãnh thổ Việt Nam. Trong một thời gian dài, Hoàng Sa và Trường Sa đã bị chiếm hữu, bảo vệ, quản lý và khai thác của Nhà nước và các thế hệ người Việt. Thực tế này đã không chỉ được ghi nhận trong lịch sử cổ đại Việt nhưng cũng đã được quốc tế công nhận trong các văn bản hiện đang được lưu trữ. Trong hơn một thế kỷ, các nhà khoa học trong nước và quốc tế đã chỉ ra rất nhiều quan tâm trong nghiên cứu tiến hành và đã xuất bản nhiều bộ sưu tập của công việc và nghiên cứu khoa học bao gồm tài liệu tham khảo, sách, và bản đồ cổ có giá trị lớn để chứng minh và khẳng định chủ quyền của Việt Nam trên quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Cuốn sách "chủ quyền của Việt Nam trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa trong tài liệu trong nước và quốc tế" do Trương Minh Đức, được xuất bản bởi Nhà xuất bản Thông tin và Truyền thông trong năm 2014. Cuốn sách này tập hợp và hệ thống hóa một nguồn phong phú của các thư mục và tài liệu bao gồm vừa cổ kính vừa hiện đại cũng như các tài liệu trong nước và quốc tế. Đặc biệt có những tài liệu mới được thu thập từ một số địa phương ở Việt Nam mà chứng minh Nhà nước, trong quá trình của lịch sử, đã quản lý, bảo vệ và khai thác Hoàng Sa và Trường Sa quần đảo. Cuốn sách sẽ cung cấp cho độc giả cơ sở lịch sử và pháp lý về chủ quyền của Việt Nam trên quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa quần đảo. Cuốn sách được trình bày trong 4 chương. Chương 1: "Một số đặc điểm địa lý của Hoàng Sa và Trường Sa, và truy cập các bộ lạc Việt 'cho các quần đảo trước thế kỷ 15". Chương này giới thiệu các tính năng định vị, tự nhiên và đất địa lý tại Hoàng Sa và Trường Sa quần đảo. Chương này cũng trình bày những vị trí chiến lược của hai quần đảo, và mối quan hệ giữa các bộ tộc Việt và Biển Đông nói chung và Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa nói riêng trước thế kỷ thứ 15. Chương 2: "chủ quyền của Việt Nam trên Hoàng Sa và Trường Sa quần đảo trong tài liệu nội địa (từ sau triều đại Lê - thế kỷ 15 đến năm 1975) ". Chương này cung cấp cho độc giả một số tài liệu lịch sử có giá trị khẳng định chủ quyền của Việt Nam trên quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa bao gồm cả cuốn sách cổ, bản đồ, các thư mục trong suốt các triều đại phong kiến Việt Nam. Bên cạnh các tác phẩm của các học giả đương đại về lịch sử và địa lý của đất nước mà miêu tả thiên nhiên địa lý Hoàng Sa và Trường Sa cũng như khai thác các quần đảo của thế hệ người Việt, tài liệu lịch sử chính thức của nhà nước phong kiến cũng đã mô tả các quá trình liên tục của việc thực thi chủ quyền (bao gồm cả khai thác và quản lý). Thư tịch cổ của các triều đại phong kiến Việt Nam như: Lê - Trịnh (1533-1788), chúa Nguyễn (1558-1774), Tây Sơn (1788-1802) và Nguyễn triều đại (1802-1945) cung cấp rất nhiều tài liệu về Hoàng Sa và Trường Sa và việc thành lập, thực thi và bảo vệ chủ quyền trên Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam trong giai đoạn lịch sử khác nhau. Có lẽ có một số tác phẩm tiêu biểu, như Toản tập Thiên Nam tứ chí lộ đồ thư đã được thu thập, biên tập và biên soạn 1686 dưới triều vua Chính Hòa của (1680-1705) của Đỗ Bá, bí danh Công Đạo dưới sự hướng dẫn của Chúa Trịnh Căn; Đại Việt sử ký tục biên (alias Hậu Lê thời sự kỷ lược) đã được biên soạn vào năm 1775 theo lệnh Chúa Trịnh Sâm của; Đại Nam thực lục là một cuốn sách lịch sử chính thức của các vua Nguyễn do các nhà văn trong lịch sử Quốc Sử quán (Viện lịch sử quốc gia) theo lệnh của tòa án. Cuốn sách này, do đó, có tính hợp pháp và tiếng nói của các triều đại phong kiến Việt Nam trong thời hiện đại chính thức; Đại Nam nhất thống chí là một cuốn sách địa lý được công nhận của triều Nguyễn được biên soạn 1865-1910 do Quốc Sử quán và publised trong thời trị vì của vua Duy Tân, nên còn gọi là Gesographie de Duy Tân qua những nghiên cứu đương đại Pháp. Đặc biệt, cuốn sách này đã thể hiện chủ quyền biên giới tất cả triều đình nhà Nguyễn (cả trong đất liền và biển). Bên cạnh đó, có một số tác phẩm nổi tiếng như: Khâm định Đại Nam hội điển sự lệ; Khải đồng thuyết ước, Quốc triều chính biên toát yếu và bản đồ của Việt Nam đã được ghi nhận về Hoàng Sa và một số nghiên cứu và mô tả của Lê Quý Đôn, Lê Đản, Phan Huy Chú ... Quá trình thực thi chủ quyền trên Hoàng Sa và Trường Sa quần đảo 1884-1975 tiếp tục được thể hiện rõ ràng dưới triều vua Bảo Đại của: Năm 1938, vua Bảo Đại ban hành Nghị định số 10 hoàng vào ngày 29 tháng hai trong 13 năm Bảo Đại (1938/10/03) để tách Hoàng Sa quần đảo này từ Nam tỉnh Ngãi và sau đó sáp nhập vào tỉnh Thừa Thiên. Một số tài liệu chính thức khác của vua Bảo Đại tiến hành việc kê khai trong Hội nghị San Francisco năm 1951 đã khẳng định quá trình thực thi chủ quyền trên Hoàng Sa của Việt Nam ... Bên cạnh các văn bản nhà nước, hệ thống các di tích lịch sử và văn hóa ở đảo Lý Sơn khẳng định rằng Việt Nam thi hành của mình chủ quyền trên Hoàng Sa và Trường Sa quần đảo rất sớm và liên tục cho đến bây giờ. Chương 3: "tài liệu quốc tế cả trực tiếp và gián tiếp khẳng định chủ quyền của Việt Nam trên Hoàng Sa và Trường Sa quần đảo", bao gồm: tài liệu Trung Quốc và các thư mục đó hỗ trợ trực tiếp hoặc gián tiếp mà Hoàng Sa và Trường Sa thuộc về Việt Nam; Tài liệu phương Tây công nhận chủ quyền của Việt Nam trên Hoàng Sa và Trường Sa; và một số nhận xét ​​và ý kiến. Theo lịch sử chính thức của Trung Quốc, trong suốt 22 lịch sử thế kỷ, từ thời nhà Tần (221 ​​TCN), khi Hoàng đế Tần Thủy Hoàng thống nhất Trung Quốc năm 1949 khi nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa được thành lập, đó là hoàn toàn không có tài liệu hay bất cứ từ ngữ ngụ ý rằng Biển Đông (Trung Quốc gọi là biển Nam Trung Quốc) bao gồm cả Hoàng Sa và Trường Sa quần đảo thuộc về Trung Quốc. Trong khi đó, có rất nhiều cuốn sách cổ của Trung Quốc và các thư mục được ghi lại bởi người dân Trung Quốc mà thừa nhận một cách trực tiếp hoặc gián tiếp về chủ quyền của Việt Nam trên các quần đảo này. Ví dụ, Hải ngoại kỷ sự (1965) của Thích Đại Sán - một nhà sư Trung Quốc trong suốt triều đại Khang Hy; cả Hải Lục ở Hải Quốc đồ ký hàng loạt của Vương Bỉnh Nam (1820-1842) và Đại Thanh nhất thống chí được biên soạn vào năm 1842 bởi văn phòng Quốc sử quán của triều đình nhà Thanh với lời giới thiệu bằng văn bản của Tuyên Tông Hoàng đế Thanh không báo cho bất kỳ tuyên bố rằng Trường Sa và Hoàng Sa quần đảo thuộc về Trung Quốc. Trong khi đó, nhiều tài liệu phương Tây chứng minh rằng hơn năm thế kỷ trước, Việt Nam đã thiết lập chủ quyền đối với Hoàng Sa và Trường Sa quần đảo. Điều này cũng đã được công nhận bởi nhà hàng hải phương Tây, người phát hiện và vẽ bản đồ địa lý và do đó đã được ghi nhận trên bản đồ địa lý và trên biển của họ. Đây là những tài liệu có giá trị góp phần khẳng định chủ quyền không thể tranh cãi với của Việt Nam trên Hoàng Sa và Trường Sa. Chương 4: "Đấu tranh để khẳng định và bảo vệ chủ quyền của Việt Nam trên quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa kể từ khi thống nhất đất nước". Chương 4 ngắn gọn trình bày các quá trình trong đó Trung Quốc và các nước khác đã vi phạm chủ quyền của Việt Nam trên Hoàng Sa và Trường Sa quần đảo và làm thế nào Việt Nam đấu tranh để khẳng định và bảo vệ chủ quyền trên các quần đảo này từ năm 1975 đến nay. Bên cạnh các nội dung chính được trình bày trong 4 đề cập ở trên- chương, cuốn sách cũng tự hào có một phụ lục phong phú với một số bản đồ cổ của Việt Nam, Trung Quốc và các nước phương Tây, trong đó có chứa những bằng chứng trực tiếp và gián tiếp khẳng định chủ quyền của Việt Nam trên quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa từ năm 1884 đến năm 1975. lịch sử phương Tây và phương Đông từ quá khứ đến hiện tại đã thể hiện chủ quyền mà là vấn đề thiêng liêng đối với mỗi quốc gia. Như vậy, quá trình phát triển của mỗi quốc gia đã hình thành ý thức quốc gia về chủ quyền và bảo vệ chủ quyền thiêng liêng của nó nước. Những bằng chứng lịch sử đã được công bố là nền tảng lịch sử và pháp khẳng định chủ quyền của Việt Nam trên Hoàng Sa và Trường Sa quần đảo. Nhà nước Việt Nam đã chắc chắn sở hữu các quần đảo này mới nhất kể từ những năm đầu của thế kỷ 17 khi chưa có quốc gia khác tuyên bố quyền sở hữu của họ. Sở hữu và chủ quyền thực thi pháp của Việt Nam trên các quần đảo này là thực tế, liên tục và hòa bình. Chủ quyền hàng hải nói chung và chủ quyền trên Hoàng Sa và Trường Sa quần đảo nói riêng là một vấn đề rất lớn và phức tạp. Các tài liệu được hệ thống hoá và công bố trong cuốn sách này là nền tảng cho các nghiên cứu sâu hơn, do đó đóng một vai trò trong việc hoàn thành hồ sơ pháp lý của văn phòng hành chính và các tổ chức nghiên cứu khoa học trong cuộc đấu tranh để bảo vệ
































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: