FanFictionJust InCommunityForumMoreBlack Sheep by Lidsworth Anime » Fi dịch - FanFictionJust InCommunityForumMoreBlack Sheep by Lidsworth Anime » Fi Việt làm thế nào để nói

FanFictionJust InCommunityForumMore

FanFiction
Just In
Community
Forum

More
Black Sheep by Lidsworth
Anime » Finder Series Rated: T, English, Romance & Hurt/Comfort, Words: 14k+, Favs: 58, Follows: 101, Published: Apr 26, 2014 Updated: May 26, 2014
62 Chapter 1
AN: A small short I came up during psychology class. My friend and I had a dating discussion, and what kind of people we'd date as far as ethnicity went. We both wouldn't date within in our race, and are attracted to the opposite. At the end of the class, it became a joke, but we stuck true to our word.

Summary: In the midst an Underworld dispute between Asami and another organization, Takaba is once again dragged into middle of the deadly conflict. Jealousy gives birth to many vices, including unwanted children. Takaba finds this out the hard way. (Aki/Asami, Mpreg)

I cannot stress this enough, if you don't like Mpreg, do not read! Also, i'm trying out this new writing style, so tell me if it works or not.

Disclaimer: I don't own The Finder Series.

His home had been ransacked, furniture smashed to the ground, glass shatters scattered on the expensive carpet, bed sheets torn torn to ribbons, and Akihito no where to be found.

The photographer had not been answering his phone, and closer investigation found out that he had never shown up to work.

Asami checked any places that Akihito occupied, and checked harder after that.

A day full of searching for a missing person, ended to no avail.

And now Asami stood in his tattered room, his breathing ragged, his blood boiling like acid, his body trembling with an unpleasant rage, ready to kill on command, like a rabit fighting dog.

He sighed, and his emotions recoiled.

He put them in place and locked them away.

Unchecked emotions resulted in disastrous catastrophes.

Asami did not need anymore of those.

So he looked again through the chaotic ruins that had once been his luxurious penthouse, stepping over sharp objects, lifting up splintered wood, just looking for anything, anything that would give him insight on Akihito.

Once or twice, he would encounter a rusted red blood stain, some where still damp.

He fought to keep his rage down, swalloed the urge to bring ruin to his already destroyed home.

He needed to remain calm, he needed to stay collected.

And so he did. And it paid off.

Amongst the shredded remains of bedsheets, his sharp eyes caught the edge of something white and crumbled.

Bending down slowly, Asami cautiously retrieved the crumbled piece of paper, and held it up to read.

His blood froze, his breath caught in his throat, and his skin paled.

Heat began to prickle under his skin, and a tingling sensation spread thought his body,

I never forgot Ryuichi, and I never forgave. You chose some insolent brat over me? I am like you, I know who you are, I know what you want! This boy can never offer any of that, yet you value him like he's the worlds rarest jewel? How pitiful, your standards have stooped so low.

Let's see if he'll be your 'one and only' when I'm through with him.

-Tadame

So this was an act of vengeance, of jealousy. And his envious ex-lover had dragged Akihito into the shark pool. Calm and collective personality aside, Asami's emotions were spilling over.

He was negatively seething, though his cool expression betrayed his attitude .

Turning to leave the room, Asami was faced with two nervous body guards.

"Asam-"

He held his hand up, prohibiting them from spewing out an excuse for their negligence to retrieve Akihito.

Rather than chastise them, he supplied them with an address, an address to an abandoned warehouse.

ooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooo

For certain, he knew he was in pain, but it wasn't the sort that you could feel. He was numb all over, yet objects prodded into his body, twisted his insides, scraping at his organs, and ripping into his flesh.

It was a numb pain, yet he could feel the tiny ache, the ache that would only grow more agonizing in with time.

He was for certain, however, that before this, he had been in real pain, that his current state of bliss was the result of too much pain.

Torture did that to a person, he supposed, made them more accepting than normal. More understanding.

How long had he been in that warehouse, strapped to a chair, and beaten like an animal.

Were they going to kill him? If not, than what was their intentions?

Perhaps to instill fear in Asami?

A wet sensation trickled down his torn jeans. Inwardly, he gasped, praying that he hadn't just pissed himself.

There was good news and bad news.

Thankfully for him, it wasn't urine that had soaked his jeans. The smell was to pungent, too earthy.

It was blood.

He remembered, remembered being raped before the initial torture began.

It was painful, and humiliating. And the idiot did something strange to him, something that Takaba couldn't quite remember, but it was that action that hurt the most, that left it's biggest mark.

Something hot, something burning filled his entire being. And then it disappeared, and the rape resumed.

Ahh...that insane bastard did...why the hell does this always happen to me? What did I ever do to these people!?

Another blow came into contact with his gut, and his body jumped out of instinct. The rough ropes clawed deeply into his wrist, scooping away more skin every time he moved.

He forced his weary eyes to look at his arms. Instantly, he regret ed it.

"Will Asasmi love you now?" The sadistic voice cooed into Takaba's ear, "Will he acceptance a broken piece of shit like you?!"

The words cut deeper than the actually blades that carved deeply into Takaba's arms.

He couldn't see himself, he didn't know how bad he looked. The pain was so excruciating that Akihito could no longer feel anything, therefore he wasn't entirely sure how terrible he looked.

The tide changed.

The torturing suddenly came to a screeching halt. Lights switched on, people began to run, shots were fired.
Takaba inwardly smiled, tears spilled down his cheeks, and he began to shake.

Asami had come to save him.

oooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooo

If you hadn't arrived when you did, he surely would have been dead, said the appalled doctor.

It's a miracle that he's alive, cried the astonished nurse.

He lost too much blood, thought Asami, And I still haven't ended Tadame's wretched life.

For the first time in ages, Asami was filled to the brim with blood lust, a hungry urge to kill erupted in his stomach. He wanted to ruin Tadame, to scrape the skin off of his muscles, to watch the harsh pull of damaged tendons part from the bones, to tear savagely into his body as he had done to Asami's heart.

But Takaba's condition called for constant companionship.

The boys eyes were blank and murky, as if his soul had been vacuumed into some deep abyss lighyears below the earths surface.

His body was covered In gauze, adorned in cuts and scrapes. His arms had been the worse, as they'd been cut to the bone. Second were his thighs, and the area between his legs. Everything was bruised, tainted and tattered.

Takaba would need to be in a wheelchair for at least a month before he could walk again, without pain.

For a week, he never spoke, never ate, never looked at anything except the white wall across from him. He stayed in his hospital room, moving only when the doctors helped him to go to the restroom or procedures.

He didn't look at Asami.

ooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooo

Like always, he learned to forget and forgive his enemies. A month later, and Takaba was back to his usual stubborn self.

Asami, however, was not. He was obsessed with protecting Akihito, obsessed with keeping him safe.

"Call your men off! I can't even piss without them clawing at the restroom door like wild dogs!" Had been one of the many complaints that Takaba had risen against Asami's over protective guards. They followed Takaba like a shadow, a permanent shadow.

And he began to loath it with a burning passion.

Asami was robbing him of his freedom, his right to his own life. Hell, the older man had even imposed a self proclaimed curfew on the young photographer.

He knew that after the accident with Tadame, that Asami would be more cautious with him. But he never expected Asami to morph into a control freak.

A month later, Takaba fell ill. Very ill. He couldn't hold his food down, was constantly running fevers, was as tired as hell...the list went on and on.

ooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooo

Asami had nearly neglected his job to stay by Takaba's bedside, yet the photographer had chastised the older man, and assured him that he would survive this.

That they would survive this.

And up until recently, Takaba believed he could.

ooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooo

His condition had gotten slightly better, though he still vomited from time to time. Not to mention, he'd gained a little extra weight. Not that that as a bad thing, as he'd lost so much in the past couple of months, but he hadn't really done anything to warrant a quick recovery.

He was getting slightly concerned.

So he asked his doctor to take blood samples, without telling Asami.

Reluctantly, the doctor did.

It was around this time that Akihito allowed his mind to drift back to his kidnapping, and the torture he was subjected to be Tadame.

The physical abuse, he could live with, as well as the mental abuse.

But the sexual abuse, that was something he still struggled to overcome. Not to mention, he still hadn't discovered what exotic technique Tadame had used on him. All he knew was that it caused him pain, a lot of
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
FanFictionChỉ trongCộng đồngDiễn đànHơnCon cừu đen bởi Lidsworth Anime» Finder loạt xếp: T, tiếng Anh, lãng mạn và đau/thoải mái, từ: 14 k +, yêu thích: 58, sau: 101, xuất bản: Tháng tư 26, 2014 Cập Nhật: 26 tháng năm 201462 chương 1MỘT: Một đoạn ngắn nhỏ tôi đã đưa ra trong lớp học tâm lý học. Bạn bè của tôi và tôi đã có một cuộc thảo luận hẹn hò, và những gì loại của người dân chúng tôi sẽ ngày càng nhiều càng dân tộc đã đi. Chúng tôi cả hai sẽ không ngày trong vòng trong cuộc đua của chúng tôi, và được thu hút vào đối diện. Vào cuối lớp, nó đã trở thành một câu chuyện đùa, nhưng chúng tôi khó khăn thực sự để từ của chúng tôi.Tóm tắt: Ở giữa một thế giới ngầm tranh chấp giữa Asami và tổ chức khác, Takaba lại kéo vào giữa cuộc xung đột chết người. Ghen tuông sinh nhiều tệ nạn, trong đó có trẻ em không mong muốn. Takaba tìm thấy điều này trong một cách khó khăn. (Aki/Asami, Mpreg)Tôi không thể căng thẳng này đủ, nếu bạn không thích Mpreg, không đọc! Ngoài ra, tôi đang cố gắng ra điều này mới viết phong cách, vì vậy cho tôi biết nếu nó hoạt động hay không.Disclaimer: tôi không sở hữu The Finder Series.Nhà của ông đã bị lục soát, đồ nội thất đập tan xuống mặt đất, kính cần rải rác trên thảm đắt tiền, giường tờ xé rách băng, và Akihito không có nơi để được tìm thấy.Các nhiếp ảnh gia đã không trả lời điện thoại của mình, và điều tra gần hơn phát hiện ra rằng ông đã không bao giờ hiển thị để làm việc.Asami kiểm tra bất kỳ nơi mà Akihito chiếm đóng, và kiểm tra khó khăn hơn sau đó.Một ngày đầy đủ của đang tìm kiếm một người mất tích, chấm dứt để avail không có.Và bây giờ Asami đứng trong phòng rách của mình, ông thở nát, máu sôi như axit, cơ thể của mình, run rẩy với một cơn thịnh nộ khó chịu, sẵn sàng để giết trên lệnh, giống như một con chó chiến đấu rabit.Ông thở dài, và cảm xúc của mình recoiled.Ông đưa chúng ra và nhốt chúng.Không được kiểm soát cảm xúc kết quả tai hại thảm họa.Asami đã không cần nữa những người.Vì vậy ông nhìn lại qua những tàn tích hỗn loạn một lần đã là căn hộ penthouse sang trọng của mình, bước trên nhọn, nâng lên gãy gỗ, chỉ cần tìm kiếm bất cứ điều gì, bất cứ điều gì mà sẽ cung cấp cho anh ta cái nhìn sâu sắc vào Akihito.Một lần hoặc hai lần, ông sẽ gặp phải một vết rỉ sét màu đỏ máu, một số nơi vẫn còn ẩm ướt.Ông đã chiến đấu để giữ cho cơn giận của mình xuống, swalloed việc đôn đốc để mang lại hủy hoại đến nhà của ông đã bị phá hủy.Ông cần thiết để giữ bình tĩnh, ông cần phải nghỉ khách sạn thu thập.Và vì vậy ông đã làm. Và nó trả hết.Trong phần còn lại shredded của mật, đôi mắt sắc nét đánh bắt các cạnh của một cái gì đó màu trắng và sụp đổ.Bẻ cong xuống chậm, Asami thận trọng lấy mảnh giấy, sụp đổ, và tổ chức nó để đọc.Máu của ông đóng băng, hơi thở của mình đánh bắt trong cổ họng của mình, và làn da của mình paled.Nhiệt bắt đầu prickle dưới làn da của mình, và lây lan cảm giác ngứa ran nghĩ rằng cơ thể của mình,Tôi không bao giờ quên Ryuichi, và tôi không bao giờ tha thứ cho. Bạn đã chọn một số brat vô lể hơn tôi? Tôi như bạn, tôi biết bạn là ai, tôi biết những gì bạn muốn! Cậu bé này không bao giờ có thể cung cấp bất kỳ điều đó, nhưng bạn có giá trị nó như ông là viên ngọc quý hiếm nhất thế giới? Làm thế nào thương tâm, tiêu chuẩn của bạn có heøn thấp như vậy.Chúng ta hãy xem nếu ông sẽ của bạn ' một và chỉ ' khi tôi đang thông qua với anh ta.-TadameVì vậy, đây là một hành động trả thù, ganh tỵ. Và của mình người yêu cũ ganh tị đã kéo Akihito vào bể cá mập. Tính cách bình tĩnh và tập thể sang một bên, cảm xúc của Asami đã tràn qua.Ông tiêu cực seething, mặc dù biểu hiện mát mẻ của mình phản bội Thái độ của mình.Chuyển sang rời khỏi phòng, Asami đã phải đối mặt với hai thần kinh cơ thể bảo vệ."Asam-"Ông đã tổ chức bàn tay của mình lên, nghiêm cấm chúng từ phun ra một lý do gì cho sự sơ suất của họ để lấy Akihito.Chứ không phải là chastise họ, ông cung cấp chúng với một địa chỉ, địa chỉ đến một nhà kho bị bỏ rơi.oooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooChắc chắn, ông biết ông là đau đớn, nhưng nó không phải là loại mà bạn có thể cảm thấy. Ông đã tê trên tất cả, nhưng các đối tượng prodded vào cơ thể của mình, xoắn của mình bên trong, cào tại cơ quan của mình, và tách vào xác thịt của ông.Đó là một nỗi đau tê, nhưng ông có thể cảm thấy đau nhỏ, đau chỉ phát triển hơn agonizing với thời gian.Ông là chắc chắn, Tuy nhiên, rằng trước đó, ông đã thực sự đau đớn, rằng nhà nước của ông hiện tại của hạnh phúc là kết quả của quá nhiều nỗi đau.Tra tấn đã làm điều đó cho một người, ông yêu cầu, làm cho họ chấp nhận nhiều hơn bình thường. Hiểu biết nhiều hơn.Bao lâu ông nào có trong nhà kho đó, strapped vào một ghế và bị đánh đập như một con thú.Họ muốn giết anh ta? Nếu không, hơn những gì đã là ý định của họ?Có lẽ để thấm nhuần sợ hãi trong Asami?Một cảm giác ướt trickled xuống quần Jean rách của mình. Inwardly, ông gasped, cầu nguyện rằng ông đã không chỉ pissed mình.Đó là tin tốt và tin xấu.Rất may cho anh ta, nó không phải là nước tiểu có ngâm quần jean của mình. Mùi được đến hăng, quá earthy.Đó là máu.Ông nhớ lại, nhớ bị hãm hiếp trước khi bị tra tấn ban đầu bắt đầu.Đó là đau đớn, và nhục nhã. Và idiot đã làm một cái gì đó kỳ lạ với anh ta, một cái gì đó mà Takaba khá không thể nhớ, nhưng nó là hành động đó làm tổn thương nhiều nhất, mà để lại dấu ấn lớn nhất.Một cái gì đó nóng, một cái gì đó ghi đầy đủ của mình đang toàn bộ. Và sau đó biến mất, và tiếp tục hiếp dâm.Ahh... tên khốn điên mà... tại sao địa ngục nào này luôn luôn xảy ra với tôi? Tôi đã bao giờ làm gì để những người này!?Một đòn đến tiếp xúc với đường ruột của mình, và cơ thể của ông đã nhảy ra khỏi bản năng. Những sợi dây thô cào sâu vào cổ tay của mình, scooping đi thêm da mỗi khi ông chuyển.Ông buộc đôi mắt mệt mỏi để nhìn vào cánh tay của mình. Ngay lập tức, ông hối tiếc ed nó."Sẽ Asasmi tình yêu bạn bây giờ?" Tiếng nói tàn bạo cooed vào tai của Takaba, "sẽ ông chấp nhận một mảnh vỡ của shit như bạn?!"Các từ cắt giảm sâu hơn thực sự lưỡi mà chạm khắc sâu vào cánh tay của Takaba.Ông không thể nhìn thấy chính mình, ông không biết làm thế nào xấu ông nhìn. Đau là do đó dư dội Akihito đó có thể không còn cảm thấy bất cứ điều gì, do đó ông không hoàn toàn chắc chắn làm thế nào khủng khiếp, ông nhìn.Làn sóng thay đổi.Tra tấn bất ngờ đến dừng screeching. Đèn bật, mọi người bắt đầu chạy, mũi chích ngừa được bắn.Takaba inwardly cười, nước mắt đổ xuống má của mình, và ông bắt đầu lắc.Asami đã đến để cứu anh ta.ooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooNếu bạn đã không đến khi bạn đã làm, ông chắc chắn đã chết, cho biết bác sĩ appalled.Nó là một phép lạ rằng anh ta còn sống, khóc y tá ngạc nhiên.Ông mất quá nhiều máu, nghĩ Asami, và tôi vẫn chưa kết thúc cuộc sống không may của Tadame.Lần đầu tiên trong lứa tuổi, Asami đã được lấp đầy đến brim với máu ham muốn, một Đôn đốc đói để giết nổ ra trong dạ dày của ông. Ông muốn hủy hoại Tadame, để cạo da tắt của cơ bắp của mình, để xem kéo dây chằng bị hư hỏng một phần từ xương, để tear savagely vào cơ thể của mình như ông đã làm cho trái tim của Asami, khắc nghiệt.Nhưng Takaba của tình trạng được gọi là cho đồng hành liên tục.Bé trai mắt được trống và âm u, nếu như linh hồn của mình đã được cũi vào một số lighyears vực thẳm sâu bên dưới bề mặt trái đất.Cơ thể của mình được bao phủ trong vải, trang trí trong vết cắt và vết xước. Cánh tay của mình có là tồi tệ hơn, như họ đã được cắt giảm để xương. Thứ hai là bắp đùi của ông, và khu vực giữa hai chân của mình. Tất cả mọi thứ được bruised, nhiễm độc và rách.Takaba sẽ cần phải trong một xe lăn cho ít nhất một tháng trước khi ông có thể đi bộ một lần nữa, mà không đau đớn.Trong một tuần, ông đã nói không bao giờ, không bao giờ ăn, không bao giờ nhìn vào bất cứ điều gì ngoại trừ các bức tường trắng nằm đối diện với anh ta. Ông ở lại trong phòng bệnh viện của mình, di chuyển chỉ khi các bác sĩ đã giúp anh ta để đi đến nhà vệ sinh hoặc thủ tục.Ông không nhìn vào Asami.oooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooNhư mọi khi, ông đã học được để quên và tha thứ cho kẻ thù của mình. Một tháng sau đó, và Takaba đã trở lại bình thường tự bướng bỉnh của ông.Asami, Tuy nhiên, là không. Ông đã bị ám ảnh với bảo vệ Akihito, bị ám ảnh với việc giữ anh ta an toàn."Gọi cho người đàn ông của bạn! Tôi thậm chí không thể piss mà không có họ clawing lúc cửa nhà vệ sinh giống như chó hoang! " Có là một trong những khiếu nại nhiều Takaba có tăng chống lại của Asami trong bảo vệ bảo vệ. Họ sau đó là Takaba như một bóng, bóng tối vĩnh viễn.Và ông bắt đầu để loath nó với một niềm đam mê cháy.Asami cướp anh ta tự do của mình, cuộc sống của mình đúng để riêng của mình. Địa ngục, người đàn ông lớn tuổi có thậm chí áp dụng một tự tuyên bố lệnh giới nghiêm trên các nhiếp ảnh gia trẻ.Ông biết rằng sau khi tai nạn với Tadame, Asami đó sẽ là cẩn thận hơn với anh ta. Nhưng ông không bao giờ mong đợi Asami để morph thành một freak kiểm soát.Một tháng sau đó, Takaba bị ốm. Rất ốm. Ông không thể giữ thực phẩm của mình, không ngừng chạy sốt, đã mệt mỏi như là địa ngục... danh sách đi trên và trên.oooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooAsami had nearly neglected his job to stay by Takaba's bedside, yet the photographer had chastised the older man, and assured him that he would survive this.That they would survive this.And up until recently, Takaba believed he could.oooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooHis condition had gotten slightly better, though he still vomited from time to time. Not to mention, he'd gained a little extra weight. Not that that as a bad thing, as he'd lost so much in the past couple of months, but he hadn't really done anything to warrant a quick recovery.He was getting slightly concerned.So he asked his doctor to take blood samples, without telling Asami.Reluctantly, the doctor did.It was around this time that Akihito allowed his mind to drift back to his kidnapping, and the torture he was subjected to be Tadame.The physical abuse, he could live with, as well as the mental abuse.But the sexual abuse, that was something he still struggled to overcome. Not to mention, he still hadn't discovered what exotic technique Tadame had used on him. All he knew was that it caused him pain, a lot of
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
FanFiction
Just In
Community
Forum More Black Sheep bởi Lidsworth Anime »Finder Dòng Rated: T, tiếng Anh, Hẹn & Hurt / Comfort, Words: 14k +, favs: 58, Như Sau: 101, đăng: Tháng Tư 26, 2014 Cập nhật: 26 Tháng 5 2014 62 Chương 1 AN: A ngắn nhỏ, tôi đã đưa ra trong lớp học tâm lý học. Bạn tôi và tôi đã có một cuộc thảo luận hẹn hò, và những gì loại người chúng tôi hẹn hò như xa như dân tộc đi. Cả hai chúng tôi sẽ không hẹn hò trong cuộc đua của chúng tôi, và được thu hút vào điều ngược lại. Vào cuối của lớp, nó đã trở thành một trò đùa, nhưng chúng tôi bị mắc kẹt đúng như lời của chúng tôi. Tóm tắt: Trong bối cảnh tranh chấp giữa Underworld Asami và tổ chức khác, Takaba lại một lần nữa bị kéo vào trung lộ của các cuộc xung đột chết người. Ghen sinh ra nhiều tệ nạn, trong đó có trẻ em không mong muốn. Takaba thấy này ra một cách khó khăn. (Aki / Asami, Mpreg) Tôi không thể nhấn mạnh điều này, nếu bạn không thích Mpreg, không đọc! Ngoài ra, tôi đang cố gắng ra phong cách viết mới mẻ này, vì vậy cho tôi biết nếu nó hoạt động hay không. Disclaimer:. Tôi không sở hữu The Finder Dòng nhà của ông đã bị lục soát, đập phá đồ đạc xuống đất, vỡ tan kính nằm rải rác trên đắt thảm, khăn trải giường bị rách rách băng, và Akihito có nơi để được tìm thấy. Các nhiếp ảnh gia đã không được trả lời điện thoại của mình, và điều tra kỹ hơn phát hiện ra rằng ông đã không đến để làm việc. Asami kiểm tra bất kỳ nơi mà Akihito chiếm đóng, và kiểm tra khó khăn hơn sau đó. Một ngày đầy đủ để tìm cho mình một người mất tích, kết thúc không có kết quả. Và bây giờ Asami đứng trong phòng rách rưới, hơi thở của mình rách rưới, máu mình sôi như axit, cơ thể anh run lên với một cơn giận dữ khó chịu, sẵn sàng giết trên lệnh, giống như một con chó thỏ chiến đấu. Anh thở dài, và cảm xúc của mình lùi lại. Ông đặt chúng ở vị trí và nhốt họ đi. cảm xúc không được kiểm soát dẫn đến thảm họa thảm khốc. Asami không cần nữa trong những người. Vì vậy, ông nhìn lại qua những tàn tích hỗn loạn mà đã từng là căn hộ penthouse sang trọng của mình, bước qua các vật sắc nhọn, nâng lên gỗ bị phân tán, chỉ là tìm kiếm bất cứ điều gì, bất cứ điều gì mà sẽ cho anh ta cái nhìn sâu sắc về Akihito. Một hoặc hai lần, ông sẽ gặp phải một vết máu đỏ rỉ sét, một số nơi vẫn còn ẩm ướt. Ông chiến đấu để giữ cho cơn thịnh nộ của mình xuống, swalloed các yêu cầu để mang theo tàn tích của ông đã phá hủy nhà. Anh cần phải giữ bình tĩnh, anh cần phải ở lại thu thập được. Và do đó, ông đã làm. Và nó đã được đền đáp. Trong số các di tích vụn của ga trải giường, đôi mắt sắc nét của mình bắt các cạnh của một cái gì đó màu trắng và sụp đổ. Uốn xuống từ từ, Asami thận trọng lấy ra các mảnh vỡ vụn giấy, và giơ nó lên để đọc. đóng băng huyết Ngài, hơi thở của mình bắt trong cổ họng của mình, và da anh tái nhợt. Heat bắt đầu nhức nhối dưới da của mình, và một cảm giác ngứa ran lan nghĩ cơ thể mình, tôi không bao giờ quên Ryuichi, và tôi không bao giờ tha thứ cho. Bạn đã chọn một số nhóc láo xược hơn tôi? Tôi giống như bạn, tôi biết bạn là ai, tôi biết những gì bạn muốn! Cậu bé này không bao giờ có thể cung cấp bất kỳ đó, nhưng bạn coi anh ấy như anh ấy là thế giới đá quý hiếm nhất? Làm thế nào đáng thương, các tiêu chuẩn của bạn đã cúi quá thấp. Hãy xem, nếu anh ta sẽ là của bạn "một và chỉ có 'khi tôi thông qua với anh ta. -Tadame Vì vậy, đây là một hành động trả thù, ghen tuông. Và ghen tị người yêu cũ của anh đã kéo Akihito vào bể cá mập. Bình tĩnh và tập thể nhân sang một bên, cảm xúc của Asami đã tràn qua. Ông đã sôi sục tiêu cực, mặc dù biểu hiện mát mẻ của mình phản bội thái độ của mình. Quay sang rời khỏi phòng, Asami đã phải đối mặt với hai vệ sĩ thần kinh. "Asam-" Ông đưa tay lên, cấm họ từ phun ra một cái cớ cho sự sơ suất của họ để lấy Akihito. Thay vì trừng phạt họ, ông cung cấp cho họ một địa chỉ, một địa chỉ để một bị bỏ rơi nhất định, anh biết anh đã đau đớn, nhưng nó không phải là loại mà bạn có thể cảm thấy. Ông đã tê liệt trên tất cả, nhưng đối tượng chọc vào cơ thể của mình, xoắn bên trong của mình, cạo tại cơ quan của ông, và trích xuất vào da thịt của mình. Đó là một nỗi đau tê tái, nhưng anh có thể cảm thấy đau nhỏ, những đau đó sẽ chỉ tăng trưởng đau đớn hơn với thời gian. Ông là chắc chắn, tuy nhiên, trước khi điều này, ông đã có được trong nỗi đau thực sự, rằng tình trạng hiện tại của mình hạnh phúc là kết quả của đau đớn. Tra tấn đã làm điều đó với một người, anh cho rằng, làm cho họ chấp nhận hơn hơn bình thường. Hiểu biết nhiều hơn. Làm thế nào lâu đã được ông trong kho đó, gắn vào một chiếc ghế, và bị đánh đập như một con vật. Họ đang đi để giết anh ta? Nếu không, so với ý định của họ là gì? Có lẽ để nỗi sợ hãi trong Asami? Một cảm giác ướt chảy xuống jeans rách của mình. Trong thâm tâm, anh thở hổn hển, cầu nguyện rằng ông đã không chỉ bực mình. Có tin tốt và tin xấu. Rất may cho ông, đó là không phải nước tiểu đã ngâm quần jean của mình. Mùi là hăng, quá phàm tục. Nó là máu. Anh nhớ lại, nhớ là đã bị hãm hiếp trước khi bị tra tấn ban đầu đã bắt đầu. Đó là đau đớn, và nhục nhã. Và thằng ngốc đã làm một cái gì đó xa lạ đối với anh ta, cái gì mà Takaba có thể không nhớ, nhưng nó đã được rằng hành động đó làm tổn thương nhất, mà còn lại nó là lớn nhất đánh dấu. Một cái gì đó nóng, một cái gì đó đốt điền toàn thể con người của mình. Và sau đó nó biến mất, và hiếp dâm lại tiếp tục. Ahh ... tên khốn đã làm điên ... tại sao các địa ngục không này luôn luôn xảy ra với tôi? Tôi đã làm gì để những người này !? đòn khác đã tiếp xúc với đường ruột của mình, và cơ thể của mình nhảy ra khỏi bản năng. Những sợi dây thừng thô vuốt sâu vào cổ tay của mình, tát đi da nhiều hơn mỗi khi ông chuyển. Ông buộc đôi mắt mệt mỏi của mình để nhìn vào cánh tay của mình. Ngay lập tức, ông hối tiếc ed nó. "Will Asasmi yêu em bây giờ?" Giọng nói tàn bạo thủ thỉ vào tai của Takaba, "Cậu ấy sẽ chấp nhận một mảnh vỡ của shit như thế bạn ?!" Những lời cắt sâu hơn so với thực tế lưỡi dao khắc sâu vào vòng tay của Takaba. Anh không thể nhìn thấy mình, anh không biết làm thế nào xấu anh nhìn. Sự đau đớn tột cùng mà Akihito không còn có thể cảm thấy bất cứ điều gì, do đó ông đã không hoàn toàn chắc chắn rằng anh ta nhìn cách khủng khiếp. Các thủy triều thay đổi. Các tra tấn bất ngờ đã đến dừng hẳn lại. Đèn bật lên, mọi người bắt đầu chạy, súng nổ. Takaba thầm mỉm cười, nước mắt tràn xuống má anh, và anh bắt đầu rung chuyển. Asami đã đến để cứu bạn đã không đến khi bạn đã làm, anh ta chắc chắn sẽ đã chết, cho biết các bác sĩ phát hoảng. Đó là một điều kỳ diệu khi anh ấy còn sống, đã khóc y tá ngạc nhiên. Ông đã mất quá nhiều máu, nghĩ Asami, Và tôi vẫn chưa kết thúc Tadame của cuộc sống tồi tệ. Lần đầu tiên trong lứa tuổi, Asami đã được lấp đầy tới miệng với khát máu, một thôi thúc đói để giết nổ ra trong dạ dày của mình. Anh muốn làm hỏng Tadame, để cạo da khỏi các cơ bắp của mình, để xem kéo khắc nghiệt của dây chằng bị hư hỏng một phần từ xương, xé dã man vào cơ thể của mình như ông đã làm cho trái tim Asami của. Nhưng tình trạng Takaba đã gọi cho đồng liên tục. Các chàng trai mắt thì trống không và âm u, như thể linh hồn của ông đã bị hút chân không vào một số lighyears vực thẳm sâu bên dưới bề mặt đất. Cơ thể anh bị bao phủ trong băng gạc, tô điểm thêm cho vết cắt và trầy xước. Cánh tay của mình đã tồi tệ hơn, khi họ đã được cắt vào xương. Thứ hai là đùi, và khu vực giữa hai chân của mình. Mọi thứ đã được thương nhẹ, nhiễm độc và rách nát. Takaba sẽ cần phải ở trong một chiếc xe lăn cho ít nhất một tháng trước khi ông có thể đi lại được nữa, không đau đớn. Trong một tuần, ông không bao giờ nói, chưa bao giờ ăn, không bao giờ nhìn vào bất cứ điều gì ngoại trừ bức tường trắng trên từ Anh ấy. Ông ở lại trong phòng bệnh, chỉ di chuyển khi các bác sĩ đã giúp anh ta đi vào nhà vệ sinh hoặc các thủ tục. Anh ta không nhìn vào luôn, ông đã học để quên và tha thứ cho kẻ thù của mình. Một tháng sau đó, và Takaba đã trở lại để tự bướng bỉnh của anh. Asami, tuy nhiên, không phải. Ông bị ám ảnh với việc bảo vệ Akihito, bị ám ảnh với việc giữ anh ta an toàn. "Gọi người đàn ông của bạn đi! Tôi thậm chí không thể đái mà không có chúng cào vào cánh cửa nhà vệ sinh như những con chó hoang dã!" Đã từng là một trong số rất nhiều khiếu nại rằng Takaba đã tăng lên so với vệ sĩ bảo vệ trên Asami của. Họ theo Takaba như một cái bóng, một cái bóng vĩnh viễn. Và ông bắt đầu bất đắc dĩ nó với một niềm đam mê cháy. Asami đã cướp anh của tự do của mình, quyền của mình để cuộc sống của riêng mình. Hell, người đàn ông lớn tuổi thậm chí đã áp đặt một lệnh giới nghiêm tự tuyên bố về các nhiếp ảnh gia trẻ tuổi. Ông biết rằng sau khi tai nạn xảy ra với Tadame, rằng Asami sẽ thận trọng hơn với anh. Nhưng ông không bao giờ mong đợi Asami biến thành một freak kiểm soát. Một tháng sau, Takaba ngã bệnh. Bệnh nặng. Anh không thể giữ thực phẩm của mình xuống, đã liên tục chạy sốt, đã mệt mỏi như địa ngục ... danh sách đi vào và có gần bị bỏ quên công việc của mình để ở bên cạnh giường của Takaba, nhưng các nhiếp ảnh gia đã trừng phạt những người đàn ông lớn tuổi, và đảm bảo với ông rằng ông sẽ sống này. Đó là họ sẽ tồn tại này. Và cho đến gần đây, tin rằng anh Takaba điều kiện đã nhận được tốt hơn một chút, mặc dù anh vẫn nôn theo thời gian. Chưa kể, anh đã đạt được một trọng lượng thêm. Không phải đó là một điều xấu, vì ông ta đã mất quá nhiều trong vài tháng qua, nhưng ông đã không thực sự làm bất cứ điều gì để đảm bảo một sự phục hồi nhanh chóng. Ông đã nhận được một chút liên quan. Vì vậy, ông hỏi bác sĩ của mình để lấy máu mẫu, mà không nói Asami. Bất đắc dĩ, các bác sĩ đã làm. Đó là khoảng thời gian này mà Akihito cho phép tâm trí mình trôi dạt trở lại để bắt cóc của mình, và tra tấn ông đã phải chịu được Tadame. Việc lạm dụng thể chất, anh ta có thể sống với, cũng như việc lạm dụng tinh thần. Nhưng việc lạm dụng tình dục, đó là điều mà anh vẫn còn phải vượt qua. Chưa kể, ông vẫn chưa phát hiện ra những gì kỹ thuật kỳ lạ Tadame đã được sử dụng trên người. Tất cả các ông biết là nó khiến anh đau đớn, rất nhiều
















































































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: