FanFictionJust InCommunityForumMore Kitten Through The Window by Kunik dịch - FanFictionJust InCommunityForumMore Kitten Through The Window by Kunik Việt làm thế nào để nói

FanFictionJust InCommunityForumMore

FanFiction
Just In
Community
Forum

More


Kitten Through The Window by Kuniknighte
Anime » Finder Series Rated: T, English, Humor & Angst, T. Akihito, Asami R., Words: 19k+, Favs: 161, Follows: 105, Published: Mar 28, 2014 Updated: May 5, 2014
130 Chapter 1: Stray Kitten
The night smelled of dirt and trash as the moon shinned down on the pavement that Akihito sat on. His fur stood on end in preparation for a battle. The city he lived in rarely smelled good and never left one without scars. His fur was matted with mud and blood and he knew that by the end of the night his fur would be even worse. The alleyway where he was being corner into by three dogs was a bricked in dead end with sparse puddles that reflected the moon in its entirety. The dogs took another step toward the kitten, saliva dripping from their open mouths.

Fear laced through the young cat when one of the bigger dogs let loose a huge growl that seemed to shake his world. What Akihito did not realize was that his body was now trembling in fear of what could happen. Normally he could handle one dog and run till the stupid mutt gave up but with three after him and being trapped as a bonus he could almost taste death on the tip of his tongue.

Finally Akihito saw his chance, one of the dogs had shifted and left a slight gap in the line of snarling mutts. Seeing this, he jumped swiftly through the hole and shot off like a bullet. He did not have to turn to assume the black embodiments of evil were following. His claws clicked on the pavement as he flew through the night. Through the winding streets of his town, past houses and other dead ends. He knew the ins and outs of the town, he was born here after all, and he used this as his best weapon to escape death yet again.

After spotting a wired fence in front of him, he had to make a fast decision, up or down. He saw a very small hole in the bottom of the fence, probably made by another cat, and dashed for it. The breathes of the dogs were literally on Akihito's neck when he skidded under the barrier.

Metal scrapped across his back and he felt fur being ripped out violently by the fence above him. After slipping through he turned around on shaky legs to see the dogs could not fit through the tiny hole, in fact Akihito was lucky to make it through with his head still attached.

One of the dogs started howling in anger that his pray had alluded him but the mongrels seemed to not be able to follow Akihito. The tiny kitten sat down softly, trying to stop the pain that laced through his back. He licked his paw and rubbed the wet appendage against the fur that now had blood lightly coating it.

After a moment the pain lessened some and Akihito opened the eyes he had not realized he had closed. When he did he finally realized that the ally was far too quiet. The three flea-bitten vermin had disappeared. This unnerved the young stray cat, where had they gone and would they return for him?

He turned and ran to a deserted street. Not a single car was in sight so Akihito made a mad dash for the other side. Half way across he heard the baying of three hounds that were searching for his blood. Adrenaline coursed through his veins, allowing his legs to pump faster. Within moments two of the dogs seemed to appear on the opposing side of the empty street. Akihito was lucky to skid to stop before running headlong into the snarling mutts. They both barked and started to chase him again. He turned tail and ran down the middle of the street with what felt like the hounds from hell following. He was quickly approaching an intersection of two streets, his current deserted one and a not so deserted on. Feet away from the newer street he saw a long car, or as the humans called it a limousine, start to drive past. They were driving fairly fast but the rear window was open so Akihito did something he probably should not have done. Without breaking stride the kitten jumped as high as he could and he just managed to soar through the rear open window. He landed with a soft flump on a rich leather seat next to a equally richly dressed man who appeared startled to the small kittens appearance.

The man snapped something in his hand closed as he turned to stare at Akihito. The kitten now felt dirty and very insignificant in the presence of this man. He looked up and down at the human as he stared back. The man had kept dark hair and golden eyes that glimmered even in the dim moonlight that shone through the open window.

The tiny intruder continued to stare, almost frozen in fright and curiosity. The man's lips moved and he said, "Kirishima, stop." The mans voice hardly even raised but the vehicle stopped suddenly. In the absence of movement the kitten stilled even farther. Fear flowed from his head like a cold stream and settled in the tip of his tail like a stone. What was this human going to do to him?

The mans large hand began to reach in Akihito's direction. The kitten jumped back and hissed loudly. Haunches raised and fur sticking in every which way and still the hand did not even pause. The man reached past Akihito to the door handle and opened it.

A deafening growl rang out as one of the dogs jumped toward the now open door. The damn mongrels had followed Akihito, those things can be pretty persistent when they wanted to.

Just as the dog was in mid jump Akihito spun and attacked. Normally the kitten would rather run from all trouble and escape but when between a rock (the golden eyed man) and a hard place (three hell hounds) he would take the da*n dogs any day. His claws were quickly unsheathed and dug into the dogs back. With a flick of his tail he used his forward momentum to throw himself over the dog and right into the face of another.

Akihito had just enough time to swing his paws and cut the mutts right eye. Blood splattered on The kittens face. As he landed on his paws the two dogs whined loudly and turned tail. The three of them left like the cowards they were.

The kitten huffed and hissed in victory and he did not notice the presence of someone right behind him until he was too late. A large hand grabbed his scruff and lifted him off the ground. Akihito's paws dangled uselessly as his body was turned so he could see the golden eyed man.

He was not alone this time another man, this one tall and thin with dark hair and glasses stood next to the one who held Akihito hostage. Glasses turned away from the small kitten in what seemed disgust and bowed slightly to the golden eyed man, "Asami-sama, were there any injuries?"

The man with the gold eyes named Asami quickly shook his head but did not take his eyes off of Akihito. The kittens filth seemed to seep onto the mans hand and Akihito feared angering the human because of it. He began to struggle in the black haired man's grasp but did not manage to get anywhere. He flung his front claws out, trying to scratch him and get released from captivity but to no avail.

The moment his struggling began Asami shifted the kitten into the crook of his arm. The sudden movement frightened the small one and he ceased all movement for a few fur raising seconds. What was this strange human planning and why was he holding him?

The other human, Akihito guessed his name is Kirishima, nodded softly and asked in an emotionless voice, "Will we be leaving, Asami-sama?"

Asami looked up at the other man with a blank face that might as well have been made out of stone for all the emotion it held, "Yes, take me back home."

No one looked toward Akihito when these words were exchanged. The older man stepped into the vehicle through the still open door. When the door closed behind him Akihito began to have a strange sense of the walls closing in on him. The back seat, expansive though it was, was much too enclosed for the kittens liking. The prisoning arms that held him kept him in place against the mans chest. Akihito could just see the windows close in a finality. The little, dirty kitten would not be leaving any time soon.

After he came to this conclusion he decided to try and fight but he had not realized just how much of a strain he had put his body under in order to escape those mutts until he closed his eyes. He fell into the void the moment his eyes shut and he knew no more.

Akihito shuffled in his sleep. For some reason the ground was unnaturally soft today and he wanted to remain asleep. Light shone down on his pelt and made the mud crust on his pelt. A small smile graced the kittens face as he flipped over. The movement dumped him onto the floor at the base of a huge bed.

Panic surged through his small body as he awakened with a sudden jolt. He stood in a dark human dwelling with a bed that he had been laying on. From his guess he estimated that the Asami man had taken him to his sleeping place for food. Akihito ran around trying to escape the black room. The windows were shut and the door that most of the human nests had was closed. He even tried to pry it open but his tiny paws did little in his quest for freedom.

The little kitten began to mew in fear, would the human at least kill him before he began to eat him, or would he play with him like Akihito did sometime to his own pray? He did not stop mewing at the wooden door until a hand shot seemingly out of no where and grabbed the kitten around the middle. His breath was stolen from him as Asami lifted him into the air.

The man was standing in the middle of the room now holding the struggling kitten to his chest. Asami had nothing on but a towel and Akihito knew that the humans other pelt must have been dirty. The human shifted Akihito so that he could see the kittens face. Akihito tried his best wide eyes to try to get the human to let him go. Asami turned away from the door and moved to the other side of the room. There, hidden in the shadows, was another door that Akihito had not noticed before.

The older man pulled the door open and turned on the lights. The inside had a big bowl that Akihito could lay and
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
FanFictionChỉ trongCộng đồngDiễn đànHơn Kitten thông qua cửa sổ theo Kuniknighte Anime» Finder loạt đánh giá cao: T, tiếng Anh, hài hước và Angst, T. Akihito, Asami R., từ: 19 k +, yêu thích: 161, sau: 105, xuất bản: 28 Tháng ba, 2014 Cập Nhật: ngày 5 tháng 5 năm 2014 130 chương 1: đi lạc KittenĐêm mùi của bụi bẩn và thùng rác như mặt trăng shinned trên vỉa hè Akihito ngồi trên. Lông của ông đứng trên đầu để chuẩn bị cho một cuộc chiến. Thành phố ông sống ở hiếm khi mùi tốt và không bao giờ để lại một mà không có vết sẹo. Lông của ông được bết bằng bùn và máu và ông biết rằng vào cuối đêm lông của ông sẽ thậm chí tệ hơn. Các ngõ hẻm nơi ông là góc vào bởi ba con chó là một bricked trong ngõ cụt với vũng nước thưa thớt phản ánh trăng trong toàn bộ. Những con chó đã diễn một bước về hướng các kitten, nước bọt nhỏ giọt từ mở miệng.Sợ hãi tẩm thông qua những con mèo nhỏ khi một trong những con chó lớn hơn để cho lỏng một growl khổng lồ dường như lắc thế giới của mình. Những gì Akihito đã không nhận ra là rằng cơ thể của mình bây giờ rung sợ hãi của những gì có thể xảy ra. Bình thường, ông có thể xử lý một con chó và chạy cho đến khi bỏ mutt ngu ngốc nhưng với ba sau khi anh ta và bị mắc kẹt là một tiền thưởng ông gần như có thể hương vị cái chết trên mũi của lưỡi của mình.Cuối cùng, Akihito thấy cơ hội của mình, một trong những con chó đã chuyển và để lại một khoảng cách nhỏ trong dòng của snarling mutts. Nhìn thấy điều này, ông đã tăng nhanh chóng thông qua các lỗ và bắn như một viên đạn. Ông không phải chuyển sang cho cả màu đen của cái ác đã sau. Móng vuốt của mình nhấp trên vỉa hè như ông bay qua đêm. Thông qua các đường phố quanh co của quê của mình, qua nhà và khác kết thúc chết. Ông biết các ins and outs của thị trấn, ông được sinh ra ở đây sau khi tất cả, và ông đã sử dụng điều này như là vũ khí tốt nhất của mình để thoát khỏi cái chết nữa.Sau khi ngắm một hàng rào dây ở phía trước của anh ta, ông phải đưa ra quyết định nhanh chóng, lên hoặc xuống. Ông thấy một lỗ nhỏ ở dưới cùng của hàng rào, có thể được thực hiện bởi một con mèo, và tiêu tan cho nó. Các thở của những con chó đã nghĩa đen trên Akihito của cổ khi ông trượt dưới các rào cản.Kim loại tháo dỡ trên lưng và ông cảm thấy lông bị tách ra khốc liệt bởi hàng rào ở trên anh ta. Sau khi trượt qua ông quay lại run rẩy chân sau để xem các con chó có thể không phù hợp thông qua các lỗ nhỏ, trong thực tế Akihito đã may mắn để làm cho nó thông qua với đầu vẫn còn gắn liền.Một trong những con chó bắt đầu hú trong sự tức giận của ông pray đã ám chỉ anh ta nhưng các mongrels dường như không có khả năng để làm theo Akihito. Mèo con nhỏ ngồi xuống nhẹ nhàng, cố gắng để ngăn chặn cơn đau tẩm thông qua trở lại của mình. Ông licked chân của mình và cọ xát appendage ướt chống lại lông mà bây giờ đã có máu nhẹ lớp phủ nó.Một lát sau cơn đau giảm đi một số và Akihito mở mắt ông đã không nhận ra ông đã đóng cửa. Khi ông đã làm ông cuối cùng đã nhận ra rằng đồng minh đã quá yên tĩnh. Ba ký sinh flea-bitten đã biến mất. Này unnerved trẻ đi lạc cát, nơi họ đã và họ sẽ trở lại cho anh ta?Ông quay lại và chạy đến một con đường hoang vắng. Không phải là một chiếc xe duy nhất trong tầm nhìn để Akihito đã thực hiện một dấu gạch ngang điên cho phía bên kia. Một nửa con đường qua ông nghe nói baying săn ba đã tìm kiếm máu của mình. Adrenaline coursed thông qua tĩnh mạch của mình, cho phép hai chân của mình để bơm nhanh hơn. Trong khoảnh khắc hai trong số những con chó dường như xuất hiện bên đường phố rỗng, đối lập. Akihito đã may mắn, để skid để ngăn chặn trước khi chạy headlong vào snarling mutts. Họ cả barked, và bắt đầu để đuổi theo anh ta một lần nữa. Ông bật đuôi và chạy xuống giữa đường phố với những gì cảm thấy như săn địa ngục sau. Ông nhanh chóng tiếp cận một giao lộ hai đường phố, hiện tại của mình bỏ một và không một vì vậy bỏ hoang trên. Feet từ đường phố mới hơn ông thấy một xe dài, hoặc khi con người gọi nó là một xe limousine, bắt đầu lái xe qua. Họ đã lái xe khá nhanh chóng nhưng cửa sổ phía sau đã được mở vì vậy Akihito đã làm một cái gì đó ông có lẽ không nên đã thực hiện. Mà không vi phạm stride kitten nhảy cao như ông có thể và ông chỉ quản lý để tăng cao thông qua cửa sổ mở phía sau. Ông đã hạ cánh với một flump mềm trên một ghế da phong phú bên cạnh một người mặc quần áo như nhau đa dạng về xuất hiện giật mình đến sự xuất hiện nhỏ mèo con.Người đàn ông gãy cái gì trong tay đóng cửa như ông quay sang nhìn chằm chằm vào Akihito. Kitten bây giờ cảm thấy dơ bẩn và rất không đáng kể sự hiện diện của người đàn ông này. Ông nhìn lên và xuống lúc con người như ông stared trở lại. Người đàn ông đã giữ mái tóc đen tối và mắt vàng glimmered ngay cả trong ánh trăng mờ chiếu thông qua cửa sổ mở.Những kẻ xâm nhập nhỏ tiếp tục nhìn chằm chằm, gần như đông lạnh trong sợ và tò mò. Di chuyển đôi môi của người đàn ông và ông nói, "Kirishima, dừng lại." Các mans thoại khó thậm chí nêu ra nhưng chiếc xe dừng lại đột ngột. Trong sự vắng mặt của phong trào kitten ngừng thậm chí xa hơn. Sợ hãi chảy từ đầu như một dòng lạnh và định cư ở mũi của đuôi của mình như một hòn đá. Điều này con người sẽ làm cho anh ta là gì?Các mans lớn tay bắt đầu để tiếp cận theo hướng của Akihito. Kitten nhảy trở lại và hissed lớn tiếng. Haunches lớn lên và lông gắn bó trong mọi cách mà và vẫn còn tay đã không thậm chí tạm dừng. Người đàn ông đến qua Akihito để xử lý cửa và mở nó.Một growl làm chát tai rang là một trong những con chó nhảy về hướng bây giờ mở cửa. Mongrels chết tiệt đã theo sau Akihito, những điều có thể khá dai dẳng khi họ muốn.Cũng giống như con chó vào giữa nhảy Akihito tách và tấn công. Bình thường các kitten thay vì sẽ chạy từ tất cả các rắc rối và thoát nhưng khi giữa một tảng đá (người đàn ông mắt vàng) và một nơi khó khăn (ba địa ngục hounds), ông sẽ có đà * n chó bất kỳ ngày nào. Móng vuốt của ông đã được tuốt một cách nhanh chóng và đào vào những con chó trở lại. Với một flick đuôi của mình, ông đã sử dụng đà của mình về phía trước để ném mình trên chó và ngay vào khuôn mặt của người khác.Akihito had just enough time to swing his paws and cut the mutts right eye. Blood splattered on The kittens face. As he landed on his paws the two dogs whined loudly and turned tail. The three of them left like the cowards they were.The kitten huffed and hissed in victory and he did not notice the presence of someone right behind him until he was too late. A large hand grabbed his scruff and lifted him off the ground. Akihito's paws dangled uselessly as his body was turned so he could see the golden eyed man.He was not alone this time another man, this one tall and thin with dark hair and glasses stood next to the one who held Akihito hostage. Glasses turned away from the small kitten in what seemed disgust and bowed slightly to the golden eyed man, "Asami-sama, were there any injuries?"The man with the gold eyes named Asami quickly shook his head but did not take his eyes off of Akihito. The kittens filth seemed to seep onto the mans hand and Akihito feared angering the human because of it. He began to struggle in the black haired man's grasp but did not manage to get anywhere. He flung his front claws out, trying to scratch him and get released from captivity but to no avail.The moment his struggling began Asami shifted the kitten into the crook of his arm. The sudden movement frightened the small one and he ceased all movement for a few fur raising seconds. What was this strange human planning and why was he holding him?The other human, Akihito guessed his name is Kirishima, nodded softly and asked in an emotionless voice, "Will we be leaving, Asami-sama?"Asami looked up at the other man with a blank face that might as well have been made out of stone for all the emotion it held, "Yes, take me back home."No one looked toward Akihito when these words were exchanged. The older man stepped into the vehicle through the still open door. When the door closed behind him Akihito began to have a strange sense of the walls closing in on him. The back seat, expansive though it was, was much too enclosed for the kittens liking. The prisoning arms that held him kept him in place against the mans chest. Akihito could just see the windows close in a finality. The little, dirty kitten would not be leaving any time soon.After he came to this conclusion he decided to try and fight but he had not realized just how much of a strain he had put his body under in order to escape those mutts until he closed his eyes. He fell into the void the moment his eyes shut and he knew no more.Akihito shuffled in his sleep. For some reason the ground was unnaturally soft today and he wanted to remain asleep. Light shone down on his pelt and made the mud crust on his pelt. A small smile graced the kittens face as he flipped over. The movement dumped him onto the floor at the base of a huge bed.Panic surged through his small body as he awakened with a sudden jolt. He stood in a dark human dwelling with a bed that he had been laying on. From his guess he estimated that the Asami man had taken him to his sleeping place for food. Akihito ran around trying to escape the black room. The windows were shut and the door that most of the human nests had was closed. He even tried to pry it open but his tiny paws did little in his quest for freedom.The little kitten began to mew in fear, would the human at least kill him before he began to eat him, or would he play with him like Akihito did sometime to his own pray? He did not stop mewing at the wooden door until a hand shot seemingly out of no where and grabbed the kitten around the middle. His breath was stolen from him as Asami lifted him into the air.The man was standing in the middle of the room now holding the struggling kitten to his chest. Asami had nothing on but a towel and Akihito knew that the humans other pelt must have been dirty. The human shifted Akihito so that he could see the kittens face. Akihito tried his best wide eyes to try to get the human to let him go. Asami turned away from the door and moved to the other side of the room. There, hidden in the shadows, was another door that Akihito had not noticed before.The older man pulled the door open and turned on the lights. The inside had a big bowl that Akihito could lay and
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
FanFiction
Just In
Community
Forum More Kitten Through The Window bởi Kuniknighte Anime »Finder Dòng Rated: T, tiếng Anh, Humor & Angst, T. Akihito, Asami R., Words: 19k +, favs: 161, Như Sau: 105, đăng: Mar 28 năm 2014 Cập nhật: 05 Tháng 5 2014 130 Chương 1: Kitten Stray Đêm mùi bụi bẩn và rác rưởi như mặt trăng shinned xuống trên vỉa hè mà Akihito ngồi trên. Lông dựng ngược lên để chuẩn bị cho một trận chiến. Các thành phố ông sống trong hiếm khi ngửi thấy mùi tốt và không bao giờ để lại một vết sẹo không. Lông của mình bê bết bùn và máu và anh biết rằng vào cuối đêm lông của mình sẽ còn tồi tệ hơn. Các con hẻm nơi ông đã được góc thành bởi ba con chó được một viên gạch cuối cùng chết với vũng nước thưa thớt phản ánh trăng trong toàn bộ. Những con chó mất thêm một bước về phía con mèo con, nước bọt nhỏ giọt từ miệng mở của họ. FEAR tẩm qua con mèo nhỏ khi một trong những con chó lớn hơn tung một tiếng gầm lớn mà dường như rung chuyển thế giới của mình. Có gì Akihito đã không nhận ra được rằng cơ thể của mình bây giờ đang run lên trong sợ hãi về những gì có thể xảy ra. Bình thường anh có thể xử lý một con chó và chạy đến mutt ngu ngốc bỏ nhưng với ba sau khi anh ta và bị mắc kẹt như một phần thưởng mà ông gần như có thể nếm cái chết trên đầu lưỡi của mình. Cuối cùng Akihito thấy cơ hội của mình, một trong những con chó này đã chuyển hướng và để lại một khoảng cách nhỏ trong dòng mutts gầm gừ. Thấy vậy, anh ta nhảy nhanh chóng thông qua các lỗ và bắn đi như một viên đạn. Ông không phải quay sang giả định các phương án được màu đen của cái ác đã theo. Móng vuốt của mình nhấp vào vỉa hè khi ông bay qua đêm. Thông qua các đường phố quanh co của thị trấn của ông, ngôi nhà vừa qua và kết thúc chết khác. Ông biết các ins and outs của thị trấn, ông đã được sinh ra ở đây sau khi tất cả, và ông đã sử dụng điều này như là vũ khí tốt nhất của mình để thoát khỏi cái chết một lần nữa. Sau đốm một hàng rào dây ở phía trước của anh ta, anh đã phải đưa ra quyết định nhanh chóng, tăng hoặc xuống. Anh nhìn thấy một lỗ rất nhỏ ở dưới cùng của hàng rào, có thể được thực hiện bởi con mèo khác, và lao cho nó. Hít thở của con chó này theo nghĩa đen trên cổ Akihito khi ông trượt dưới hàng rào. Kim loại bỏ trên lưng và anh cảm thấy lông được tách ra dữ dội bởi hàng rào phía trên anh. Sau khi trượt qua anh quay lại trên đôi chân run rẩy khi thấy những con chó không thể phù hợp thông qua các lỗ nhỏ, trên thực tế Akihito đã may mắn để làm cho nó thông qua với cái đầu vẫn còn dính. Một trong những con chó bắt đầu gào thét trong giận dữ mà cầu nguyện của ông đã ám chỉ ông nhưng mongrels dường như không thể làm theo Akihito. Những con mèo con nhỏ ngồi xuống nhẹ nhàng, cố gắng để ngăn chặn cơn đau đó tẩm qua lưng. Anh liếm chân của mình và chà xát các phụ ướt chống lại lông mà bây giờ đã có máu nhẹ sơn nó. Sau một lúc cơn đau giảm đi một số và Akihito mở mắt anh đã không nhận ra rằng ông đã đóng cửa. Khi ông đã làm cuối cùng anh nhận ra rằng đồng minh là quá yên tĩnh. Ba con bọ chét cắn sâu bọ đã biến mất. Điều này mất bình tĩnh vì con mèo đi lạc trẻ, nơi mà họ lại đến và họ sẽ trở lại với anh ta? Anh quay lại và chạy đến một con đường vắng vẻ. Không phải là một chiếc xe duy nhất là trong tầm nhìn như vậy Akihito đã lao điên cuồng cho phía bên kia. Một nửa con đường trên ông nghe baying của ba con chó săn đã được tìm kiếm cho máu của mình. Adrenaline coursed qua tĩnh mạch của mình, cho phép đôi chân của mình để bơm nhanh hơn. Trong khoảnh khắc hai con chó dường như xuất hiện ở phía bên kia của đường phố trống rỗng. Akihito đã may mắn trượt để dừng lại trước khi chạy vội vào các mutts gầm gừ. Cả hai đều sủa và bắt đầu đuổi theo anh một lần nữa. Ông cụp đuôi chạy xuống giữa đường phố với những gì cảm thấy như những con chó săn từ địa ngục sau. Ông đã nhanh chóng tiếp cận tới một giao điểm của hai đường phố, hiện nay mình vắng vẻ một và một không nên bỏ hoang trên. Feet đi từ đường phố mới, ông thấy một chiếc xe dài, hoặc là con người gọi nó là một chiếc limousine, bắt đầu lái xe qua. Họ đã lái xe khá nhanh, nhưng các cửa sổ phía sau được mở để Akihito đã làm một cái gì đó ông có lẽ không nên làm. Mà không vi phạm sải chân con mèo nhảy cao như anh có thể và ông chỉ quản lý để tăng cao thông qua các cửa sổ đang mở phía sau. Ông đáp xuống với một tiếng cạch của vật rơi mềm trên một chiếc ghế da phong phú bên cạnh một người đàn ông kém đa dạng về mặc ai xuất hiện giật mình khi xuất hiện các chú mèo con nhỏ. Người đàn ông bị gãy một cái gì đó trong tay của mình đóng cửa khi ông quay sang nhìn chằm chằm vào Akihito. The kitten bây giờ cảm thấy bẩn và rất không đáng kể trong sự hiện diện của người đàn ông này. Anh nhìn lên và xuống ở con người khi nhìn lại. Người đàn ông đã giữ mái tóc đen và đôi mắt vàng lấp lánh mà ngay cả trong ánh trăng mờ rằng chiếu qua cửa sổ. Những kẻ xâm nhập nhỏ tiếp tục nhìn chằm chằm, gần như đóng băng trong hoảng sợ và tò mò. Môi của con người di chuyển và anh nói, "Kirishima, dừng lại." Giọng nói mans khó thậm chí tăng lên nhưng chiếc xe đột ngột dừng lại. Trong sự vắng mặt của phong trào kitten yên thậm chí xa hơn. Fear chảy từ đầu như một dòng suối lạnh và định cư ở chóp đuôi của mình như một hòn đá. Con người này sẽ làm cho anh ta là gì? Các mans tay lớn đã bắt đầu tiếp cận theo hướng Akihito. Những con mèo con đã tăng trở lại và rít lên ầm ĩ. Hai chân nâng lên và gắn bó lông thú trong mọi cách mà vẫn tay thậm chí không dừng lại. Người đàn ông đạt qua Akihito để nắm cửa và mở nó ra. Một tiếng gầm đinh tai vang lên như là một trong những con chó nhảy về phía cánh cửa đang mở cửa. Các mongrels chết tiệt đã theo Akihito, những thứ có thể được khá dai dẳng khi họ muốn. Cũng giống như một con chó trong nhảy giữa Akihito kéo thành sợi và tấn công. Thông thường các con mèo con thà chạy từ tất cả các rắc rối và lối thoát nhưng khi giữa một tảng đá (người đàn ông có đôi mắt vàng) và một nơi khó khăn (ba con chó săn địa ngục) ông sẽ lấy da * n chó bất kỳ ngày nào. Móng vuốt của ông đã nhanh chóng unsheathed và đào vào những con chó lại. Với một flick của đuôi của mình, ông đã sử dụng đà tiến của mình để ném mình qua các con chó và ngay vào khuôn mặt của người khác. Akihito đã có đủ thời gian để xoay bàn chân của mình và cắt mutts mắt phải. Máu bắn tung toé trên The mèo con phải đối mặt. Như ông đã hạ cánh trên bàn chân của mình hai con chó rên rỉ to và cụp đuôi. Ba trong số họ lại giống như những kẻ hèn nhát họ. Các con mèo con gắt gỏng và rít lên trong chiến thắng và anh ta đã không nhận ra sự hiện diện của một người nào đó ngay phía sau ông cho đến khi đã quá muộn. Một bàn tay lớn nắm lấy gáy của mình, nhấc chú lên khỏi mặt đất. Bàn chân Akihito treo lơ lửng một cách vô ích như cơ thể của ông đã được chuyển để anh có thể nhìn thấy những người đàn ông có đôi mắt vàng. Ông không phải là một mình lúc này người đàn ông khác, cái này cao và gầy với mái tóc đen và đeo kính đứng bên cạnh một trong những người tổ chức Akihito bắt làm con tin. Kính quay lưng lại với các con mèo con nhỏ trong những gì có vẻ ghê tởm và cúi đầu nhẹ với người đàn ông có đôi mắt vàng, "Asami-sama, đã có bất kỳ chấn thương?" Người đàn ông với đôi mắt vàng tên Asami nhanh chóng lắc đầu nhưng không rời mắt khỏi của Akihito. Những chú mèo con rác rưởi dường như thấm vào tay mans và Akihito sợ chọc giận con người vì nó. Ông bắt đầu vật lộn trong nắm bắt những người đàn ông tóc đen, nhưng đã không quản lý để có được bất cứ nơi nào. Anh ném móng vuốt phía trước của mình ra, cố gắng để đầu anh ta và nhận được phát hành từ nuôi nhốt nhưng không có kết quả. Thời điểm đấu tranh của ông bắt đầu Asami chuyển con mèo con vào crook cánh tay của mình. Các chuyển động đột ngột sợ hãi một nhỏ và ông ngừng tất cả chuyển động cho một vài chăn lông giây. Là gì kế hoạch của con người kỳ lạ này và tại sao ông đã giữ anh ta? Các con người khác, Akihito đoán tên của ông là Kirishima, gật đầu nhẹ nhàng và hỏi bằng một giọng vô cảm, "Liệu chúng ta có thể rời đi, Asami-sama?" Asami nhìn khác người đàn ông với một khuôn mặt trống mà có thể cũng đã được làm bằng đá cho tất cả những cảm xúc đó được tổ chức, "Vâng, đưa tôi về nhà." Không ai nhìn về phía Akihito khi những từ này đã được trao đổi. Người đàn ông lớn tuổi bước vào xe qua cửa vẫn mở. Khi cánh cửa đóng lại sau lưng ông Akihito bắt đầu có một cảm giác kỳ lạ của các bức tường khi anh kiếm. Băng ghế sau, mở rộng mặc dù nó đã được, đã được nhiều quá kín cho mèo con thích. Các cánh tay prisoning mà giữ anh ta đã giữ nó ở vị trí so với ngực Mans. Akihito chỉ có thể nhìn thấy cửa sổ đóng trong một cứu cánh. Các chút, bẩn kitten sẽ không rời bất cứ lúc nào sớm. Sau khi ông đi đến kết luận này, ông quyết định thử và chiến đấu, nhưng ông đã không nhận ra bao nhiêu của một chủng ông đã đặt cơ thể của mình dưới để thoát khỏi những mutts cho đến khi ông nhắm mắt lại. Ông rơi vào khoảng trống thời điểm mắt lại và anh biết không. Akihito lê bước trong giấc ngủ của mình. Đối với một số lý do mặt đất là không tự nhiên mềm mại hôm nay và ông muốn duy trì giấc ngủ. Ánh sáng chiếu xuống trên tấm da của mình và thực hiện các lớp vỏ bùn trên tấm da của mình. Một nụ cười nhẹ xuất hiện trên các mặt như mèo con ông lật. Các phong trào đổ ông xuống sàn nhà tại các cơ sở của một chiếc giường lớn. Panic tăng thông qua cơ thể bé nhỏ của mình như anh thức giấc với một cú xóc đột ngột. Anh đứng trong ngôi nhà của con người tối tăm với một chiếc giường mà ông đã được đặt vào. Từ đoán của ông, ông ước tính rằng người đàn ông Asami đã đưa ông đến chỗ ngủ của mình cho thực phẩm. Akihito chạy khắp nơi, cố gắng thoát khỏi căn phòng màu đen. Các cửa sổ đã bị đóng cửa và cánh cửa mà hầu hết các tổ con người đã có được đóng kín. Ông thậm chí còn cố gắng nâng lên nó mở nhưng bàn chân nhỏ bé của mình đã làm ít trong quest của mình cho tự do. Các bé mèo con bắt đầu Mew trong sợ hãi, những con người ít nhất sẽ giết ông trước khi ông bắt đầu ăn anh ta, hoặc ông sẽ chơi với anh ấy như Akihito đã làm đôi khi để cầu nguyện riêng của mình? Ông đã không ngừng mewing ở cửa gỗ cho đến khi một tay bắn ra dường như không có ở đâu và nắm lấy con mèo con khoảng giữa. Hơi thở của anh đã bị đánh cắp từ anh như Asami đã nâng anh lên không trung. Người đàn ông đang đứng ở giữa phòng hiện nay đang nắm giữ một con mèo con đang gặp khó khăn vào ngực của mình. Asami không có gì trên nhưng một chiếc khăn và Akihito biết rằng con người tấm da khác cũng đều là bẩn. Những người chuyển Akihito để ông có thể nhìn thấy những chú mèo con phải đối mặt. Akihito đã cố gắng mở to mắt tốt nhất của mình để cố gắng để có được những con người để cho anh ta đi. Asami quay đi khỏi cánh cửa và chuyển sang phía bên kia của căn phòng. Có, ẩn trong bóng tối, là một cánh cửa mà Akihito đã không nhận thấy trước. Những người đàn ông lớn tuổi mở cửa ra và bật đèn lên. Bên trong có một bát lớn mà Akihito có thể đặt và



























































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: