"Ugh – the more reason I should be


"Ugh – the more reason I should be nervous!" Akihito said as he exited the car, dragging his back pack with him. "I have to warn you, Haru nii will force me to stay the night." He shut the door and walked around the car to Asami. "I just hope he wouldn't ask me to share his futon again!"

Turning around, Akihito spotted Toru exiting the driver's seat and signaled him over. "You're my assistant, Toru. Remember to call me Akihito in front of my parents."

Toru glanced at Asami before nodding his head.

Akihito released a nervous breath before rummaging through his bag for his keys. Surprised that the bunch of keys was in his bag, he pulled it out, unlocking the front door.

"Tadaima!" he shouted the minute he entered. He toed off his shoes at the genkan, walking into the living room that connects to the kitchen by a partition.

"Okaeri," mumbled a confused Takaba Natsuko as she walked out of the kitchen, wiping her wet hands on a towel. "Aki!" she exclaimed, rushing towards her son.

"Kaa san," Akihito greeted.

"Asami san, you're here too!" Natsuko bowed slightly, smiling. She bowed at the guards before gesturing them to her small living room. Kirishima passed her a wrapped gift, which Natsuko took gratefully.

"Please take a seat," she gestured Asami to the small couch in the living room.

The crime lord chose a single seat couch and sank on it while his guards took theirs across him. He watched his lover placing his back pack on the dining table, smiling rather awkwardly as Natsuko wished him Happy Birthday. The boy blushed and out of habit, raised his hand to his head, scratching it absent mindedly.

Natsuko then pulled his son by his arm, dragging him to the small kitchen before murmuring instructions for Akihito to serve tea.

Asami had seen Akihito serving tea countless times in his penthouse in Tokyo but watching his young lover trying to prepare the green tea under the scrutiny of his mother was entertaining. Natsuko wore no enhancements today yet her face bore no signs of a woman who has aged. Dressed in a soft yellow dress that reminded him of Akihito's rubber duck in the bathroom, Natsuko's light colored hair was tied neatly in a single pony tail, accessorized with a small colorful clip behind her ear.

Both brothers definitely took after their mother's beauty although not much could be said about their fiery temper.

Akihito's hands shook when he carried the tray of drinks to the living room. Toru stood up; trying to help his master but one look from Asami had the guard seated again.

"Aki, serve tea to your guests," Natsuko said disapprovingly as she rummaged her drawers for some snacks.

"Kaa san, I'm doing it now," the photographer grumbled as he knelt in front of his lover. "Asami san –" he stressed the word, "– please have a drink," he said as he placed the small cup on the table.

Asami uncrossed his legs, leaning forward to take the cup, brushing his hands on Akihito's purposely before taking the drink.

His lover glared at him in the same fiery eyes that he loved. He smirked, knowing Akihito wouldn't be able to do anything in front of his mother. Akihito turned to the guards and mumbled the same. Not used to being served by their master, Toru and Ando bowed uncomfortably at Akihito. 'Relax!' the photographer formed the words silently.

"Aki, can you wake your brother up?" Natsuko called from the kitchen.

"Yeah," he said, walking to the stairs that led to the second floor. "Where's tou san?"

Natsuko placed several mochi on the small plates. "Your tou san was called to the office for an emergency meeting."

Asami watched his lover climbed up the narrow stairs, dragging his feet behind him. Obviously, the boy did not enjoy the task of waking up his brother. Asami briefly wondered what would Haruhito's reactions be when he sees his beloved younger brother waking him up. He did not have to guess. Moments later, a very enthusiastic Haruhito called out, "AKI-chan, Happy Birthday!" and a loud thud was heard.

"Haru-nii, I told you not to call me that!" Akihito shouted from the top floor before stomping away from the room and down the stairs.

Haruhito raced his brother down the stairs in his pajamas. "Aki, when did you come back? Why didn't you tell nii-san to fetch you from the – WHAT is he doing here?" He asked when he saw Asami sitting comfortably in the living room.

"Takaba Haruhito!" Natsuko raised her voice. "You are being rude to our guests," she dropped her apron. Rushing towards Asami, she bowed slightly, offering her apologies. "I apologize, Asami san."

The yakuza offered a smile. "Don't worry, Takaba san."

She turned to Haruhito, pushing him up the stairs. "You're embarrassing, Haru. Go shower and change; then come down and greet our guests properly."

Displeased, the older Takaba sibling turned to the stairs, grabbing Akihito with him. "Akihito, help me to wash my back," he said, almost pleadingly.

Akihito scowled, pushing his brother up the stairs. "Haru-nii, you're old enough to shower on your own."

While the brothers were arguing on the staircase, Natsuko whirled around and clapped her hands together. "Ah, why don't you stay for lunch, Asami san?"

"No!" Akihito stopped tugging at his brother and blurted out. "I mean –," he continued when his mother stared at him in surprise, "—Asami san has a busy schedule ahead. We don't want to disturb him."

Natsuko's face fell but she recovered immediately, offering an apologetic smile. "Ah – I forgot that Asami san is a very busy man."

Asami placed the dainty cup on the table. "I'm sure Kirishima can reschedule for a few hours," he said, looking at his bespectacled secretary.

"Definitely, Asami sama," Kirishima answered immediately, knowing that there was nothing to be rescheduled since he had cleared his boss's diary for two days.

Again, Akihito glared at Asami. Haruhito joined his brother in the glaring contest but he lost the battle soon enough, unwilling to look into the murderous golden orbs of his brother's lover.

"Perfect," Natsuko beamed. "If you could give me an hour, lunch will be ready," she said tying her apron behind her slender waist. "Akihito, why don't you give Asami san a tour to your room?"

"NO!" Akihito and Haruhito blurted out simultaneously.

"Haruhito," his mother warned, "Get yourself presentable." She turned to her youngest son. "And Akihito, Kou and Takato always go to your room whenever they are here. What difference does it make?" she coaxed.

Because he's Asami, Akihito wanted to answer. He stared at Asami hopefully, hoping the older man would reject the offer but the yakuza merely stood up and walked to where Akihito was. In the kitchen, Kirishima and Toru had already removed their coats, offering their assistance to a very pleased Natsuko.

"Well, aren't you leading the way?"

"You're enjoying this, aren't you?" The photographer grumbled at the smirking yakuza as he led the way up.

Haruhito was at the top of the stairs with a towel looped around his neck. Crossing his arms, he glared at the yakuza. "Don't you try anything funny on Akihito or else - "

Asami smirked. Haruhito dared to pull a threat like that only because Akihito was beside him. Using your brother as a shield, eh? He thought.

"—Haru nii," Akihito warned and Haruhito sulkily retreated into the bathroom.

Reluctantly, Akihito opened a door on his left, revealing a room that resembled Akihito's workroom in Asami's penthouse. The room was filled with things: mostly photographs and books. Akihito's single bed was pushed against the wall and a small study table stood neatly next to it, facing the wall.

"Uhm – just sit on the bed," Akihito muttered as he closed the door. He locked it, just in case his brother decided to barge in for no apparent reason.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
"Ugh – the more reason I should be nervous!" Akihito said as he exited the car, dragging his back pack with him. "I have to warn you, Haru nii will force me to stay the night." He shut the door and walked around the car to Asami. "I just hope he wouldn't ask me to share his futon again!"Turning around, Akihito spotted Toru exiting the driver's seat and signaled him over. "You're my assistant, Toru. Remember to call me Akihito in front of my parents."Toru glanced at Asami before nodding his head.Akihito released a nervous breath before rummaging through his bag for his keys. Surprised that the bunch of keys was in his bag, he pulled it out, unlocking the front door."Tadaima!" he shouted the minute he entered. He toed off his shoes at the genkan, walking into the living room that connects to the kitchen by a partition."Okaeri," mumbled a confused Takaba Natsuko as she walked out of the kitchen, wiping her wet hands on a towel. "Aki!" she exclaimed, rushing towards her son."Kaa san," Akihito greeted."Asami san, you're here too!" Natsuko bowed slightly, smiling. She bowed at the guards before gesturing them to her small living room. Kirishima passed her a wrapped gift, which Natsuko took gratefully."Please take a seat," she gestured Asami to the small couch in the living room.The crime lord chose a single seat couch and sank on it while his guards took theirs across him. He watched his lover placing his back pack on the dining table, smiling rather awkwardly as Natsuko wished him Happy Birthday. The boy blushed and out of habit, raised his hand to his head, scratching it absent mindedly.Natsuko then pulled his son by his arm, dragging him to the small kitchen before murmuring instructions for Akihito to serve tea.Asami had seen Akihito serving tea countless times in his penthouse in Tokyo but watching his young lover trying to prepare the green tea under the scrutiny of his mother was entertaining. Natsuko wore no enhancements today yet her face bore no signs of a woman who has aged. Dressed in a soft yellow dress that reminded him of Akihito's rubber duck in the bathroom, Natsuko's light colored hair was tied neatly in a single pony tail, accessorized with a small colorful clip behind her ear.Both brothers definitely took after their mother's beauty although not much could be said about their fiery temper.Akihito's hands shook when he carried the tray of drinks to the living room. Toru stood up; trying to help his master but one look from Asami had the guard seated again."Aki, serve tea to your guests," Natsuko said disapprovingly as she rummaged her drawers for some snacks."Kaa san, I'm doing it now," the photographer grumbled as he knelt in front of his lover. "Asami san –" he stressed the word, "– please have a drink," he said as he placed the small cup on the table.Asami uncrossed chân của mình, nghiêng về phía trước để tách, đánh răng tay trên Akihito của cố ý trước khi uống.Người yêu của ông glared vào anh ta trong cùng một mắt fiery, mà ông yêu thương. Ông cười, biết Akihito sẽ không thể làm bất cứ điều gì ở phía trước của mẹ. Akihito đã chuyển sang các vệ sĩ và mumbled như nhau. Không được sử dụng để được phục vụ bởi tổng thể của họ, Toru và Ando cúi hẹp không tiện nghi tại Akihito. 'Thư giãn!' các nhiếp ảnh gia hình thành từ những âm thầm."Aki, có thể bạn thức dậy anh trai của bạn?" Natsuko gọi là từ nhà bếp."Vâng," ông nói, đi bộ đến cầu thang dẫn đến tầng thứ hai. "Ở đâu là tou san?"Natsuko đặt một số mochi trên đĩa nhỏ. "Của bạn san tou được gọi đến văn phòng cho một cuộc họp khẩn cấp."Asami đã xem người yêu của ông leo lên cầu thang hẹp, kéo bàn chân của mình phía sau anh ta. Rõ ràng, cậu bé đã không tận hưởng công việc của thức dậy anh trai của ông. Asami một thời gian ngắn tự hỏi những gì sẽ phản ứng của Haruhito là khi ông nhìn thấy em trai yêu quý của ông đánh thức anh ta. Ông không phải đoán. Giây phút sau đó, gọi là một Haruhito rất nhiệt tình trong, "AKI-chan, chúc mừng sinh nhật!" và một té nghe cái bịch lớn đã được nghe."Haru-nii, tôi nói với bạn không gọi tôi như thế!" Akihito hét lên từ tầng cao nhất trước khi stomping ra khỏi phòng và xuống cầu thang.Haruhito đua trai xuống cầu thang trong pajama của mình. "Aki, khi đã làm bạn trở lại? Tại sao anh không nói với nii-san để lấy bạn từ những gì các-ông làm gì ở đây? " Ông yêu cầu khi ông thấy Asami ngồi thoải mái trong phòng khách."Takaba Haruhito!" Natsuko raised her voice. "You are being rude to our guests," she dropped her apron. Rushing towards Asami, she bowed slightly, offering her apologies. "I apologize, Asami san."The yakuza offered a smile. "Don't worry, Takaba san."She turned to Haruhito, pushing him up the stairs. "You're embarrassing, Haru. Go shower and change; then come down and greet our guests properly."Displeased, the older Takaba sibling turned to the stairs, grabbing Akihito with him. "Akihito, help me to wash my back," he said, almost pleadingly.Akihito scowled, pushing his brother up the stairs. "Haru-nii, you're old enough to shower on your own."While the brothers were arguing on the staircase, Natsuko whirled around and clapped her hands together. "Ah, why don't you stay for lunch, Asami san?""No!" Akihito stopped tugging at his brother and blurted out. "I mean –," he continued when his mother stared at him in surprise, "—Asami san has a busy schedule ahead. We don't want to disturb him."Natsuko's face fell but she recovered immediately, offering an apologetic smile. "Ah – I forgot that Asami san is a very busy man."Asami placed the dainty cup on the table. "I'm sure Kirishima can reschedule for a few hours," he said, looking at his bespectacled secretary."Definitely, Asami sama," Kirishima answered immediately, knowing that there was nothing to be rescheduled since he had cleared his boss's diary for two days.Again, Akihito glared at Asami. Haruhito joined his brother in the glaring contest but he lost the battle soon enough, unwilling to look into the murderous golden orbs of his brother's lover."Perfect," Natsuko beamed. "If you could give me an hour, lunch will be ready," she said tying her apron behind her slender waist. "Akihito, why don't you give Asami san a tour to your room?""NO!" Akihito and Haruhito blurted out simultaneously."Haruhito," his mother warned, "Get yourself presentable." She turned to her youngest son. "And Akihito, Kou and Takato always go to your room whenever they are here. What difference does it make?" she coaxed.Because he's Asami, Akihito wanted to answer. He stared at Asami hopefully, hoping the older man would reject the offer but the yakuza merely stood up and walked to where Akihito was. In the kitchen, Kirishima and Toru had already removed their coats, offering their assistance to a very pleased Natsuko."Well, aren't you leading the way?""You're enjoying this, aren't you?" The photographer grumbled at the smirking yakuza as he led the way up.Haruhito was at the top of the stairs with a towel looped around his neck. Crossing his arms, he glared at the yakuza. "Don't you try anything funny on Akihito or else - "Asami smirked. Haruhito dared to pull a threat like that only because Akihito was beside him. Using your brother as a shield, eh? He thought."—Haru nii," Akihito warned and Haruhito sulkily retreated into the bathroom.Reluctantly, Akihito opened a door on his left, revealing a room that resembled Akihito's workroom in Asami's penthouse. The room was filled with things: mostly photographs and books. Akihito's single bed was pushed against the wall and a small study table stood neatly next to it, facing the wall."Uhm – just sit on the bed," Akihito muttered as he closed the door. He locked it, just in case his brother decided to barge in for no apparent reason.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

"Ugh - thêm lý do tôi phải lo lắng!" Akihito nói khi anh bước ra khỏi xe, kéo gói trở lại của mình với anh ta. "Tôi đã cảnh báo bạn, Haru nii sẽ buộc tôi phải ở lại qua đêm." Anh đóng cửa và đi xung quanh chiếc xe để Asami. "Tôi chỉ hy vọng ông sẽ không yêu cầu tôi để chia sẻ ấm của mình một lần nữa!" Xoay quanh, Akihito phát hiện Toru xuất cảnh chỗ ngồi của lái xe và ra hiệu anh ta hơn. "Cậu trợ lý của tôi, Toru. Nhớ gọi tôi Akihito trước mặt bố mẹ tôi." Toru liếc nhìn Asami trước khi gật đầu. Akihito phát hành một hơi lo lắng trước khi lục lọi túi xách của mình cho các phím của mình. Ngạc nhiên rằng chùm chìa khóa ở trong túi xách của mình, anh kéo nó ra, mở khóa cửa trước. "Tadaima!" ông hét lên những phút anh bước vào. Ông ngón cởi giày của mình tại genkan, đi vào phòng khách kết nối với nhà bếp của một phân vùng. "Okaeri", lẩm bẩm một bối rối Takaba Natsuko khi cô bước ra khỏi nhà bếp, lau tay ướt của cô trên một chiếc khăn. "Aki!" cô kêu lên, chạy về phía con trai mình. "Kaa san," Akihito chào đón. "Asami san, bạn đang ở đây quá!" Natsuko cúi đầu nhẹ, mỉm cười. Cô cúi chào các vệ sĩ trước cử chỉ họ đến phòng khách nhỏ của cô. Kirishima qua cô ấy một món quà bọc, mà Natsuko mất vẻ biết ơn. "Hãy dành một chỗ ngồi," cô ra hiệu Asami chiếc ghế dài nhỏ trong phòng khách. Các chúa tội phạm đã chọn một chiếc ghế ngồi đơn và chìm vào nó trong khi quân lính đem quân qua anh . Anh nhìn người yêu của mình đặt gói trở lại của mình trên bàn ăn, mỉm cười chứ không phải lúng túng như Natsuko chúc anh Chúc mừng sinh nhật. Cậu bé đỏ mặt và theo thói quen, đưa tay lên đầu, gãi nó chuyên tâm vắng mặt. Natsuko sau đó kéo con trai của mình bằng cánh tay của mình, kéo anh vào nhà bếp nhỏ róc rách trước hướng dẫn Akihito để phục vụ trà. Asami đã thấy Akihito phục vụ trà vô số lần trong penthouse của ông ở Tokyo, nhưng xem người tình trẻ của mình để chuẩn bị trà xanh dưới sự giám sát của mẹ ông là giải trí. Natsuko không mặc cải tiến hiện nay chưa mang khuôn mặt của cô không có dấu hiệu của một người phụ nữ đã có tuổi. Mặc một chiếc váy màu vàng mềm mại mà nhắc nhở ông của vịt cao su Akihito trong phòng tắm, mái tóc màu Natsuko của bị trói gọn gàng trong một đuôi ngựa đơn, accessorized với một clip đầy màu sắc nhỏ phía sau tai cô. Cả hai anh em chắc chắn mất sau vẻ đẹp của mẹ mặc dù không nhiều có thể nói về tính nóng nảy của mình. tay Akihito lắc khi ông mang khay đồ uống vào phòng khách. Toru đứng dậy; cố gắng để giúp chủ nhân của mình, nhưng một cái nhìn từ Asami có bảo vệ ngồi một lần nữa. "Aki, phục vụ trà cho khách hàng của bạn", Natsuko nói chê bai khi cô lục lọi ngăn kéo của mình cho một số món ăn nhẹ. "Kaa san, tôi đang làm bây giờ," các nhiếp ảnh gia làu bàu khi quỳ xuống trước mặt người yêu của mình. "Asami san -" ông nhấn mạnh từ "- vui lòng có một thức uống," ông nói khi ông đặt cái ly nhỏ trên bàn. Asami không tréo lại hai chân, nghiêng về phía trước để lấy chén, đánh tay lên Akihito cố trước khi dùng thức uống. lover của ông trừng mắt nhìn anh trong mắt bốc lửa cùng mà anh yêu thương. Ông mỉm cười, biết Akihito sẽ không thể làm bất cứ điều gì trước mặt mẹ mình. Akihito quay sang vệ sĩ và lẩm bẩm như nhau. Không được sử dụng để được phục vụ bởi chủ nhân của mình, Toru và Ando cúi đầu không thoải mái tại Akihito. 'Relax!' các nhiếp ảnh gia được hình thành từ âm thầm. "Aki, bạn có thể đánh thức anh dậy?" Natsuko gọi từ nhà bếp. "Yeah," anh nói, đi đến cầu thang dẫn lên tầng hai. "Trường hợp của tou san?" Natsuko đặt nhiều mochi trên tấm nhỏ. "Tou của bạn san được gọi đến văn phòng cho một cuộc họp khẩn cấp." Asami nhìn người yêu của mình leo lên cầu thang hẹp, kéo chân ông lại. Rõ ràng, cậu bé đã không được hưởng các nhiệm vụ của thức dậy anh trai của mình. Asami một thời gian ngắn tự hỏi phản ứng của Haruhito sẽ là khi anh thấy anh em yêu quý trai thức dậy anh ta lên. Ông không phải đoán. Lát sau, một Haruhito rất nhiệt tình gọi, "AKI-chan, Happy Birthday!" và một tiếng động lớn vang lên. "Haru-nii, tôi đã nói với bạn không gọi cho tôi mà!" Akihito hét lên từ tầng trên cùng trước khi dẫm đi ra khỏi phòng và xuống cầu thang. Haruhito chạy anh trai của mình xuống cầu thang trong bộ đồ ngủ của mình. "? Aki, khi cậu quay về Tại sao anh không nói với nii-san để lấy bạn từ - GÌ là anh làm gì ở đây?" Ông hỏi khi nhìn thấy Asami ngồi thoải mái trong phòng khách. "Takaba Haruhito!" Natsuko cao giọng. "Bạn đang bị thô lỗ với khách của chúng tôi", bà đánh rơi chiếc tạp dề. Đổ xô về phía Asami, cô cúi nhẹ, cung cấp lời xin lỗi của cô. "Tôi xin lỗi, Asami san." Các yakuza cung cấp một nụ cười. "Đừng lo lắng, Takaba san." Cô quay sang Haruhito, đẩy anh lên cầu thang. "Bạn đang lúng túng, Haru Tới tắm và thay đổi;.. Sau đó đi xuống và chào đón khách của chúng tôi đúng" không hài lòng, các anh chị lớn Takaba quay sang cầu thang, lấy Akihito với anh ta. "Akihito, giúp tôi rửa lại của tôi," ông nói, gần như cầu xin. Akihito quắc mắt, đẩy anh trai của mình lên cầu thang. "Haru-nii, bạn đủ tuổi để tắm một mình." Trong khi các anh em đã tranh cãi trên cầu thang, Natsuko xoay quanh và vỗ hai tay vào nhau. "Ah, tại sao bạn không ở lại ăn trưa, Asami san?" "Không!" Akihito ngừng kéo anh trai mình và buột miệng nói ra. "Ý tôi là -," ông tiếp tục khi mẹ nhìn anh ngạc nhiên, ".. -Asami San có một lịch trình bận rộn phía trước Chúng tôi không muốn làm phiền anh" mặt Natsuko đã giảm nhưng cô phục hồi ngay lập tức, cung cấp một nụ cười hối lỗi. "Ah -. Tôi quên rằng Asami san là một người rất bận rộn" Asami đặt cốc xinh xắn trên bàn. "Tôi chắc rằng có thể sắp xếp lại Kirishima trong một vài giờ," ông nói, nhìn thư ký đeo kính của mình. "Chắc chắn, Asami sama," Kirishima đã trả lời ngay lập tức, vì biết rằng không có gì để được dời lại vì anh đã xóa nhật ký ông chủ của mình cho hai ngày. Một lần nữa, Akihito lườm Asami. Haruhito tham gia của anh trai trong cuộc thi rõ ràng nhưng ông thua trận sớm đủ, không muốn nhìn vào các quả cầu vàng giết người của người yêu của anh trai mình. "Perfect", Natsuko cười rạng rỡ. "Nếu bạn có thể cho tôi một giờ, ăn trưa sẽ được sẵn sàng," cô nói buộc tạp dề phía sau thắt lưng mảnh mai của cô. "Akihito, tại sao bạn không cho Asami san một tour du lịch để phòng của bạn?" "KHÔNG!" Akihito và Haruhito thốt ra cùng một lúc. "Haruhito," mẹ anh đã cảnh báo, "Có được cho mình đoan." Cô quay sang con trai út của mình. "Và Akihito, Kou và Takato luôn luôn đi đến phòng của bạn bất cứ khi nào họ đang ở đây. Điều gì khác biệt nó làm cho?" cô dỗ dành. Bởi vì anh ấy Asami, Akihito muốn trả lời. Anh nhìn chằm chằm Asami hy vọng, hy vọng những người đàn ông lớn tuổi hơn sẽ bác bỏ đề nghị nhưng yakuza chỉ đứng lên và đi đến nơi mà Akihito đã. Trong nhà bếp, Kirishima và Toru đã bỏ áo khoác của họ, cung cấp sự hỗ trợ của họ cho một Natsuko rất hài lòng. "Vâng, không phải là bạn dẫn đường?" "Bạn đang thưởng thức này, phải không?" Các nhiếp ảnh gia càu nhàu tại yakuza nhếch mép cười khi anh dẫn đường đi lên. Haruhito là ở đầu cầu thang với một chiếc khăn thắt vòng quanh cổ. Vượt qua cánh tay của mình, ông nhìn trừng trừng vào yakuza. "Đừng cố gắng bất cứ điều gì buồn cười trên Akihito hoặc khác -" Asami nhếch mép cười. Haruhito dám kéo một mối đe dọa như thế chỉ vì Akihito đã ở bên cạnh anh. Sử dụng anh như một lá chắn, eh? Ông ta nghĩ. "-Haru nii," Akihito cảnh báo và Haruhito hờn dỗi rút lui vào phòng tắm. Bất đắc dĩ, Akihito đã mở một cánh cửa bên trái của mình, để lộ một căn phòng giống như phòng làm việc của Akihito trong penthouse của Asami. Căn phòng tràn ngập những điều: hầu hết là hình ảnh và sách. Giường đơn Akihito bị đẩy vào tường và một bàn học nhỏ đứng ngay ngắn bên cạnh nó, quay mặt vào tường. "Uhm - chỉ cần ngồi trên giường," Akihito lầm bầm khi anh đóng cửa. Ông khóa nó, chỉ trong trường hợp anh trai của ông quyết định xông vào không có lý do rõ ràng.

























































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: